Sắc Thanh chết để lại trong lòng Giang Trừng một vết xước, hắn không yêu nàng nhưng cảm động tấm chân tình của nàng , tuy thể hiện ngắn ngủi nhưng đủ chứng minh tình cảm.

Cái chết của Sắc Thanh lại khiến ba nữ yêu còn lại càng trở lên hung dữ hơn, yêu nữ nhỏ tuổi nhất , từ đó tới giờ vẫn chưa động thủ. Trên tay xuất hiện một Hồng Cầm , đây cũng là tên của nàng ta cùng với Lệ Thủy tấu lên tà khúc đoạt hồn.

Âm thanh không réo rắt không chói tai mà dịu nhẹ dịu nhẹ như một khúc nhạc an thần. chính là muốn dụ hồn rời xác. Trên tay Lam Hi Thần không còn Liệt Băng, bản thân cũng bị bất ngờ , hai người như ru vào mộng.

Chỉ không ngờ và cũng là may mắn chính là một khúc nhạc khác lại vang lên từ phương khác hợp tấu giữa sáo cầm âm thanh phát ra bảo hộ Giang Trừng và Lam Hi Thần. Hàm Quang Quân cùng Di Lăng lão tổ ngự trên Tị Trần quay lưng vào nhau làm vỡ thế trận mà Lệ Thủy cùng Hồng Cầm giăng ra.

Đi ngay sau đó còn có cả Tư Truy, Kim Lăng , Cảnh Nghi. Vừa nhìn thấy Kim Lăng Giang Trừng gằn giọng

- Kim Lăng , ngươi đã là Tông chủ không lo ở nhà xử lý công vụ, chạy đến chốn nguy hiểm là không cần mạng chó của ngươi? Để ta đánh gãy chân ngươi lần sau cho khỏi nháo nhào!

Lời nói thực ra là lo lắng cho cháu trai nhưng thốt ra toàn là mắng chửi . Kim Lăng vẫn như mọi khi nào có sợ, chỉ rụt đầu lè lưỡi

- Cậu cùng Trạch Vu Quân không phải là tông chủ sao? Ta đến là vì lo cho cậu.

- Ta cần ngươi lo ?

Giang Trừng vẫn quát ... nhưng hai cậu cháu không nháo nhào được lâu . Bởi bên yêu nữ không muốn nhìn bọn họ tranh cãi. Nhất là Hồng Cầm , nàng ta tuy nhỏ nhất nhưng sau cái chết của Sắc Thanh với nàng ta lỗi là do Giang Trừng lên không ngại mà lao tới . Trận chiến lúc này mới thật sự là căng thẳng hai bên thế trận chỉ là muốn lấy mạng đối phương.

Hắc xà chính là yêu vật mạnh nhất. Khi biến hình da cứng vô cùng kiếm đâm không xuyên thậm trí là tạo thành một lớp bảo vệ kiên cố âm phù mọi thứ đều không thể gây tổn hại. Ngược lại độc từ ba đầu phóng ra thật sự ghê gớm khiến nhóm người liên tục phải né tranh hoặc chống trả, bên kia Hồng Cầm cùng Lệ Thủy dùng đàn kết hợp tạo ra những tiếng ghê rợn ảnh hưởng tâm trí. Điệp Hương vừa dùng kiếm vừa thả phấn gây vừa độc hại vừa làm giảm tầm nhìn đối phương.

Bên này Lam Trạm dùng đàn vừa tấn công vừa bảo vệ. Di Lăng lão tổ một khúc gọi hung thi khắp nơi kéo tới. Đám tiểu bối người dùng kiếm người dùng cầm đánh trả quyết liệt. Khuôn mặt ai cũng trở lên căng thẳng dù nếu liếc nhìn Hàm Quang Quân thì cũng khó mà phát hiện.

Giang Trừng lúc này không sử dụng Tam Độc mà triệu ra tử điện tấn công Hắc Xà , quả thật lúc này Tử Điện là vũ khí đắc lực . Tử điện vung lên xung quanh hắc xà tiếng xoẹt xoẹt liên tục nhưng lại chính là càng đau càng tức. Hắc xà lồng lộn xông tới Giang Trừng Một mặt phun độc mặt kia cái miệng khổng lồ toan đớp lấy Giang tông chủ vào bụng.

Thật may cho hắn Lam Hi Thần kịp thời đẩy hắn ra nhưng mà Lam Hi Thần lại nằm gọn trong miệng xà yêu. Nói đúng ra. Lam Tông chủ đang đứng thẳng đứng hai hai tay chống hàm trên, chân trụ ở dưới. Lúc này hai bên cùng kinh hoàng. Kinh hoàng chính là Lam Hi Thần gặp nguy , và kinh hoàng cũng chính là lực của Lam Hi Thần quả thật khiếp vía

- Nhị ca ca , Lực chân lực tay của Đại ca so với ngươi hình như có hơn nha.

Ngụy Vô Tiện không nhịn được mà lên tiếng. Đám tiểu bối đương nhiên trầm trồ. Chỉ có Giang Trừng lúc đầu đứng im , lệ khí bừng bừng

- Lam Hi Thần, ngươi là gì ? Ai khiến ngươi ... ta không cần các ngươi mắc bệnh anh hùng.

Lam Hi Thần không trả lời mà bỗng nhiên buông tay , trước mắt mọi người là hình ảnh Lam tông chủ bị nuốt vào trong bụng rắn.


Lam Vong Cơ lúc này không thể giữ nổi bình tĩnh mà lao tới trực diện , Ngụy Vô Tiện kéo y lại Trần Tình càng lúc càng véo von, Hung Thi kéo đến một lúc một đông bao vây đám yêu nữ. Nhất là hắc xà. Hung Thi không biết đau nhưng cứ bị trúng độc là lại tan biến chỉ là giải pháp khiến Hắc xà bận bịu tấn công mà có phần xuống sức.

Giang Trừng tay run run muốn tấn công Hắc xà nhưng lại thầm hi vọng người trong đó vẫn sống sợ bị ảnh hưởng của tử điện. Bên trong một tiếng nổ lớn. Mình xà nổ tung. Lam Hi Thần xuất hiện tuy rằng không còn y phục sạch không vướng bụi. Thay vào đó là một thân hình nhớp nháp ướt xẹp nhưng vô cùng uy vũ của vị Trạch Vu Quân trời quang trăng sáng. Hắn vẫn một mặt ôn nhu mỉm cười nhảy ra khỏi cơ thể hắc xà. Hắc xà đau đớn giẫy dụa một hồi rồi chết. Quả thật khiến cả đám kinh hỷ. Giang Trừng kích động

- Lam Hi Thần ngươi là muốn chết cũng đừng lấy lý do vì cứu ta mà chết. Ta không gánh được trách nhiệm với Lam gia.

Có thể nói ân nhân vừa từ chỗ chết trở về nhưng miệng lưỡi của vị Giang tông chủ quả thật độc địa. Lam Cảnh Nghi không nhịn được mà nói

- Giang tông chủ, tông chủ nhà ta ...

- Cảnh Nghi.

Lam Hi Thần dùng thuật cấm âm không cho Cảnh Nghi nói tiếp. Y mỉm cười , y có một niềm tin rất lớn vào câu nói kia đó là lo lắng cho y, quan tâm y.

- Làm cho Giang tông chủ lo lắng, Lam mỗ tạ lỗi.

Nghe cuộc đối thoại Ngụy Vô Tiện thấy có gì đó không đúng cho lắm. Nhưng hắn và Giang Trừng giờ đã khác xưa đâu có thể đùa giỡn như trước. Nghĩ tới khoảnh khắc hiện một chút buồn.


Trong lúc các bậc tiền bối còn nhìn nhau với một không không được tự nhiên cho lắm thì Tư Truy cùng Kim Lăng đã kết hợp tiêu diệt được Điệp Hương.

Hồng Cầm khẽ nhếch miệng cười, nhưng đôi mắt tràn đầy hân ý cùng đau khổ. Nhanh như cắt lưỡi kiếm kề trên cổ Lệ Thủy sát đến lỗi da kia rỉ máu.

Giang Trừng, Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ cùng tam tiểu bối lúc này rất kinh ngạc, họ cùng một thuyền lại lấy làm con tin thật sự vô lý. Hồng Cầm không nhìn bọn họ mắt nhìn Lam Hi Thần

- Các người cũng biết cô nương này không phải yêu nữ. Hơn nữa ta tin vị Lam Hi Thần đây sẽ không nhẫn tâm để cô nương này bị tổn hại.

Lam Hi Thần sắc mặt biến đổi, rõ ràng không còn chút ôn nhu bình ổn như mọi khi thay vào đó là khuôn mặt lo lắng. Bàn tay siết chặt Sóc Nguyệt . Lệ Thủy lúc này mới mấp máy đôi môi.

- Nhị ca, là huynh nợ ta!

Tất cả dường như nhận ra « Đoạt xá ? » Tử Điện trên tay Giang Trừng xoẹt xoẹt vài tiếng phóng đến Lệ Thủy cùng Hồng Cầm nhưng Sóc Nguyệt đã chặn lại


- Lam Hi Thần ngươi là có ý gì ?

- Giang tông chủ, hạ thủ lưu tình!

Lam Hi Thần giọng nói gần như cầu xin.

- Tình gì, ta và hắn có tình gì phải lưu ?, Lam Hi Thần ngươi vì tư tình là không biết phải trái ? là Kim Quang Dao thì cũng là đại ác đại đại ma chết ngàn lần không hết tội

- Ta và A Dao đương nhiên tình thâm nghĩa trọng, A Dao có tội cũng đã đền rồi ngươi hà tất phải ra tay tàn nhẫn . Nếu A Dao gây họa tự tay ta sẽ giết hắn, cùng với mạng Lam mỗ. Vậy đã đủ chưa ?

Lời này Lam Hi Thần nói ra Giang Trừng đứng sững. Trái tim hắn co thắt lại.Trong lúc căng thẳng Hồng Cầm nhân cơ hội biến mất. Lam Hi Thần kiên quyết khiến cho tất cả đều khó xử. Y xưa nay vốn nổi tiếng ôn hòa công tâm nhưng hành động này của y thực sự khiến cho người khác nghi ngờ. Giang Trừng cười lớn nhưng đôi mắt thì vô cùng tức giận.

- Được Lam Hi Thần, ngươi làm ngươi chịu , ta không có tư cách để quản. Kim Lăng mau theo ta. Còn cả các ngươi nữa không muốn ở bờ bụi thì cũng đi

Lam Vong Cơ định nói với huynh trưởng điều gì đó nhưng Ngụy Vô Tiện lắc đầu lại thôi đành nhìn Lam Hi Thần bồng cô nương đó bay đi mất.

Bọn họ quả thực cũng không muốn đi theo Giang Trừng nhưng đám tiểu bối nhất là Kim Lăng nằng nặc đòi bọn họ đi . Thiếu niên này là muốn hai vị cữu cữu lại gần nhau hơn.

Sáu người tất cả ngự kiếm về nhà Giang nhị phu nhân. Cánh của vừa mở ra Tử Liên xuất hiện. Ngụy Vô Tiện đối với Giang Yếm Ly nào khác Giang Trừng.

- A tỷ. A tỷ....

Chỉ tiếc bản thân hắn cũng buộc phải nhận ra thiếu nữ trước mặt vốn không phải A tỷ của hắn.

Giang Trừng để mặc mọi người giải thích với nhau. Hắn lặng lẽ vào phòng đóng chặt cửa lại. Hắn không ngờ mình lại thấy đau đớn như thế. Giang Trừng lại tự sỉ bản thân vì một lần bị ký hiệu mà đã lụy y sao? Không không, hắn không phải đọan tụ, đó là sự cố ... nhưng khuôn mặt ôn nhu cùng nụ cười dịu dàng của y cứ lởn vởn trong tâm trí hắn. Cảnh hai người lăn lộn hắn cũng không thể quên. Lại càng nhớ lời nói của Lam Hi Thần khi bảo vệ người đó.

Y giống đệ đệ mình y yêu Kim Quang Dao.

- Tốt ... tốt vậy cũng tốt.

Giang Trừng chìm trong cảm xúc không thể khóc càng không thể cười, nhưng khi có tiếng động bên ngoài hắn lập tức phi người qua cửa sổ để đuổi theo.


Dưới ánh trăng bóng đêm chỉ có thể nhận ra người ở phía trước y trang màu trắng. Cao cao mạt ngạch bay theo gió vào thẳng rừng sâu rồi mới dừng lại.

- Ngươi ... không phải Lam Hi Thần.

Hắn giật mình nhận ra

Còn về phần Lam Hi Thần sau khi bồng Kim Quang Dao trong thân xác Lệ Thủy đi. Y đưa hắn vào một hang động nhỏ. Khuôn mặt kia nhăn nhó đau đớn thân nhiệt tăng cao, mồ hôi ướt khuôn mặt kiều diễm. Y nhẹ nhàng lau từng giọt mồ hôi lại cho hắn uống dược .

Một lúc sau hắn từ từ mở mắt.

- Nhị ca.

Lam Hi Thần gật đầu

- Thật sự là đệ A Dao?

- Phải, là ta.

- Tại sao đệ ở đây?

Kim Quang Dao khẽ cười.

- Kẻ trông coi bọn ta phản bội các ngươi. Chỉ mình ta thoát được. Ta theo huynh....

Lam Hi Thần nhìn hắn rồi nặng nề gật đầu

- uh. Đệ hận ta? A Dao ta xin lỗi.

Hắn nhìn vẻ mặt khổ sở của Lam Hi Thần liền cười.

- Huynh vừa cứu ta. Nợ một nhát kiếm ngày đó đã hết.

Lam Hi Thần nhớ lại sắc mặt của Giang Trừng trong lòng cười khổ. Mày khẽ động động.

- Huynh đối với vị Giang tông chủ đó là thích giống Lam Vong Cơ với Ngụy Vô Tiện?

Đôi mắt Lam Hi Thần mở to một chút.

- Để đệ chê cười rồi.


Kim Quang Dao bật cười

- hắc hắc... Ta thật không nghĩ ra hai người mà khụ khụ....

- Sao rồi?

Lam Hi Thần nhìn hắn lo lắng.

- Ta cứ tưởng được thoát ra ngoài sẽ làm cái gì kinh thiên động địa. Không ngờ bị giam cầm ở đó. Ta không đủ sức. Cơ thể này cũng bài xích ta. Ta chỉ là mượn xá không phải... khụ khụ. Đoạt...

Lam Hi Thần nhìn hắn không biết nói gì. Cũng không thể giúp.

- Xin lỗi A Dao.

Kim Quang Dao lại cười nặng nề.

- Cuộc đời của ta ngoài a nương chỉ có nhị ca huynh là thật tâm đối tốt với ta. Tôn trọng ta. Không coi khinh thân phận của ta. Nhị ca. Nếu có kiếp sau ta hy vọng vẫn được làm đệ đệ của huynh.

Ở chỗ Giang Trừng sau khi nhận ra kẻ kia giả biến thành Lam Hi Thần dụ hắn ra ngoài chưa kịp động thủ một vật ám khí đã phóng thẳng vào vai trái của hắn. Lập tức tam độc xuất chiêu xé gió một nhát yêu nữ lìa đời. Điều y kinh ngạc trước khi chết yêu nữ ấy mỉm cười.

Bị trúng ám khí. Đau buốt đến choáng váng. Giang Trừng rùng mình loạng choạng bước nhìn thấy xa xa có một hang động toan đi vào hang. Nhưng bóng dáng hai người bên trong khiến hắn dừng chân. Giọng nói quen thuộc nhè nhẹ lên tiếng

- A Dao. Nếu kiếp sau gặp lại . Ta vẫn muốn cùng đệ vui vẻ có nhau. Du sơn ngoạn thủy. Cùng nhau cố gắng. Ta sẽ quan tâm đệ không để đệ cô đơn càng không để đệ chịu uất ức.

Kim Quang Dao mỉm cười.

- Được ....

Hắn cứ thế nhắm mắt. Lam Hi Thần lần chia ly trước tâm trạng hoảng loạn nhưng là không rơi lệ. Vậy mà lần này hắn lại không thể kìm lòng. Ôm Lệ Thủy vào lòng lặp đi lặp lại hai từ " Xin lỗi và cảm ơn" y không thể ngờ bên ngoài một nam nhân vì y mà lệ nhòa. Hắn quay người ngự kiếm bay đi.

Khi Lam Hi Thần trở về mang theo cùng Lệ Thủy. Y nói với Trường An công chúa tự lo liệu xử lý rồi y nhanh chóng đến phòng Giang Trừng tìm hắn. Y cần phải nói chuyện với hắn nhưng phòng Giang Trừng im lìm không tiếng đáp trả. Y im lặng cả đêm đứng ngoài, y biết Giang Trừng đang hiểu nhầm y. Lúc đó là y có lỗi. Nhưng y không thể bỏ mặc nhị đệ lúc đó. Y luôn cảm thấy y có lỗi với A Dao. Nhưng lúc này đây y đang sợ điều gì ... y khổ sở.

Sáng hôm sau, Giang Trừng thông báo yêu nữ cuối cùng đã bị tiêu diệt . Đường ai lấy đi. Y yêu cầu Kim Lăng ngự kiếm đưa Tử Liên còn mình đưa thúc mẫu trở về Liên Hoa Ổ. Thái độ với Lam Hi Thần mà nói vô cùng khách sáo.

- Trạch Vu Quân. Hàm Quang Quân. Di Lăng lão tổ . Việc đã xong. Giang mỗ cáo từ. Ngày uống rượu hỉ Giang mỗ nhất định có mặt.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương