Người Bảo Vệ
Chương 30:

– Ừ, bố hiểu, con đừng ngại, đáng nhẽ ra con nên nói điều này với bố sớm hơn… – Ông Vũ tỏ ra tử tế.

– Con xin lỗi đã dấu bố chuyện này, thực sự con rất khó xử, con rất ngại khi…

– Đừng! Con đừng nói vậy, bố rất hiểu và thông cảm, trong chuyện này con là người chịu thiệt thòi nhất, bố rất thương con, nên bố đã quyết định… không! Chúng ta bao gồm bố và con cùng nhau cố gắng! Con nhé! – Ông Vũ dùng kỹ năng giao tiếp của mình để xóa đi khoảng cách ngại ngùng của Thảo.

– Vâng… con cảm ơn bố đã thấu hiểu, đây là bí mật, vậy nên…

– Con yên tâm, bố rất hiểu, con không phải lo đâu, Thảo! Hãy tin ở bố, bí mật này bố có chết cũng không nói ra! Nó liên quan đến hạnh phúc gia đình mình nên con hãy tin tưởng ở bố, là một người chèo lái bố không để các con phải thiệt đâu… – Ông Vũ nói chắc như đinh đóng cột, ông đáp ứng mọi nhu cầu mà Thảo đang lăn tăn lo lắng.

– Vâng… cái Linh có nói với con ngày mai nó cần mẫu xét nghiệm nên bố cứ… cho vào đấy, mai con mang cho nó… – Thảo ấp úng, gần đây càng ngày Thảo càng nói chuyện với ông Vũ về vấn đề tế nhị còn nhiều hơn cả nói với mẹ đẻ mình…

– Ừ… nhưng… làm thế nào con… – Ông Vũ cố tình giả ngu và xem phản ứng của Thảo.

– Hmm… bố còn hỏi con câu đó nữa… – Thảo nhíu mày lại, sau bao nhiêu chuyện Thảo biết về bố chồng mình thì câu nói này Thảo thừa hiểu ông Vũ.

– Ý bố là… tự xử khó lắm… – Ông Vũ càng lúc càng lố, thời điểm này chắc ông Vũ cũng vứt luôn cái tôi của người bố chồng rồi.

– Hmmm… – Bỗng Thảo thở dài một cái đứng dậy đi ra ngoài trước sự ngỡ ngàng của ông Vũ. Ông Vũ ngồi ngẩn tò te ở giường cầm cái ống nghiệm nghĩ vừa rồi ông đã quá lố bịch trước mặt con dâu, nghĩ cùng hội cùng thuyền mà ông đòi hỏi là không ổn rồi… Bỗng cánh cửa ông Vũ mở ra lần nữa một bàn tay thò vào vẫy vẫy. Ông Vũ đứng dậy đi ra cửa, ông xòe tay ra, bàn tay thon nhỏ trắng trẻo kia thả ra một chiếc quần lót ren màu trắng rơi xuống tay ông Vũ, rồi cánh cửa đóng lại.

Ông Vũ cầm chiếc quần lót ren của Thảo chim ông cửng lên nhanh chóng, ông Vũ đứng im nhìn chiếc quần lót một lúc, có quá nhiều sự lạ lùng ở đây, điều khiến ông Vũ suy nghĩ nhất đó là hành động vừa rồi của Thảo, điều đó làm ông vừa hưng phấn vừa sợ, sợ là vì chắc chắn cái Thảo biết ông hay lấy quần lót của nó thủ dâm nên nó mới có hành động như vậy, nhưng nó lại chẳng nói ra, nó biết ông bố chồng nó biến thái đến vậy mà nó vẫn đối xử tốt với ông như bình thường. Sau đó là cảm giác hưng phấn tột độ khi lần này chính Thảo là người “chiều hư” ông bằng cách đưa ông chiếc quần lót. Còn riêng bản thân Thảo thì không nghĩ nhiều vậy, nàng cũng chẳng biết hành động đó của nàng là một mũi tên chí mạng vào tâm lý ông Vũ, điều duy nhất Thảo nghĩ đến đó là giúp ông Vũ thủ dâm để kịp mai đưa mẫu cho cái Linh. Thảo cũng có phần ngây thơ vì nàng đâu biết đàn ông thủ dâm kiểu gì cũng được, không nhất thiết phải có yếu tố khác tác động, chẳng qua muốn nhanh hay chậm mà thôi…

Sáng hôm sau Thảo đang ngủ thì bị đánh thức bởi Minh.



– Vợ ơi… – Vừa khẽ gọi Minh vừa ghé thơm vào má Thảo.

– Ưm… sao anh dậy sớm thế… – Thảo ngái ngủ mắt nhắm mắt mở nhìn chồng, sau đó quay ra nhìn đồng hồ lúc này là 5h sáng.

– anh không ngủ được, hôm qua anh mơ chúng mình đẻ sinh đôi, anh vui lắm, nhưng lúc sau chả hiểu sao đầu đưa bé lại biến thành đầu của bố, làm anh giật mình tỉnh dậy. – Minh ngồi cạnh giường khoanh tay mặt khó hiểu.

– Trời ạ, anh mơ gì mà đáng sợ thế, nằm xuống đi lát nữa mới đến giờ đi làm, nào… nằm xuống đây em ôm… – Thảo nhắm mắt lại đưa hai tay ra phía trước.

– À mà kết quả kiểm tra sao rồi, cũng một thời gian anh quên bẵng đi mất… – Nghe Minh hỏi câu này Thảo bỗng tỉnh ngủ, hai mắt mở ra từ từ ngồi dậy khoanh chân trên giường.

– Hmmm… em quên mất… Hôm qua cái Linh gọi cho em, nó bảo của anh… ổn rồi nha hihi… – Thảo vừa nói vừa cười tươi nhìn Minh, và bò đến cạnh Minh tựa đầu vào lưng chồng, hai mắt Thảo nhìn xuống dưới tấm đệm không dám đối diện vì những lời nói dối.

– Vậy à? Thế thì tốt quá rồi! Em! anh vui lắm! – Minh quay hẳn người lại ôm chầm lấy Thảo. Thảo cũng đưa hai tay ôm chặt chồng, dụi dụi cái đầu vào ngực Minh.

– Hì… nó yêu cầu lấy thêm mẫu đấy, anh có cho luôn bây giờ được không? – Thảo nhìn Minh âu yếm cười mỉm, Thảo chưa nói dối bao giờ nên cuộc nói chuyện này Thảo cảm thấy rất gượng, tuy nhiên nàng vẫn cố đóng kịch để chồng không nghi ngờ, kể cả việc lấy thêm mẫu để tiến hành cấy ghép.

– Bây giờ à… hề hề anh cũng có chút hứng đấy! – Minh nhìn Thảo ánh mắt tinh nghịch, thường thì sáng sớm chẳng bao giờ Minh có nhiều năng lượng thế này, có lẽ vì việc anh sắp có con nên khiến tâm trạng Minh rất phấn khởi.

– Um… – Thảo cười và nháy mắt một cái, gương mặt xinh đẹp của Thảo lúc mới ngủ dậy nhìn quyến rũ hơn tất cả mọi thứ trên thế giới này đối với Minh. Thảo vừa um một cái Minh đã lao vào hôn lên đôi môi trái tim đỏ tươi của vợ, hai vợ chồng quấn lấy nhau, Minh đưa tay bóp một bên ngực vợ, “ưm…” Thảo rên nhẹ một cái, tuy nhiên đầu ti vẫn chưa nổi, Minh thọc hẳn tay vào bên trong vê một lúc đầu ti Thảo mới dần cứng lên.

– Ưm… anh… chốt cửa chưa… – Thảo đẩy mặt Minh và nhìn ra cửa.

– Em yên tâm, còn sớm lắm, bố chưa dậy đâu hê hê… – Minh mặc kệ tiếp tục cúi xuống hôn vào đôi môi xinh của Thảo.

– Ưm… nhưng… ưm… bố dậy… sớm lắm đó… ơ… – Thảo vừa nói vừa rên, Minh đã thò tay xuống sờ vào cái âm hộ ấm áp của Thảo mà day, không muốn rườm rà Minh lột ngay quần lót của Thảo xuống.



– Ơ! anh làm gì đấy? – Thảo cười nhìn Minh.

– Thì còn làm gì nữa… – Vừa nói Minh vừa lột phăng chiếc quần lót trắng của Thảo ném xuống đất.

– anh phải bắn vào ống nghiệm cơ mà… hihi ngốc thế…

– À ừ đấy, anh quên… Tại em đẹp quá… nhưng mà ướt thế này rồi không đưa vào phí lắm… – Minh miết nhẹ ngón tay qua âm đạo ấm ấm của Thảo.

– Không được có tạp chất linh tinh đâu nha, Linh nói chỉ được thủ dâm và bắn vào thôi… – Tuy cũng rất hứng nhưng Thảo ngồi dậy, đẩy Minh ra.

– Hề hề… vậy tối nay vợ phải chiều anh đấy! – Minh vừa nói vừa tụt quần nhìn Thảo.

– E sợ anh không còn sức thôi… – Thảo cười và dùng một ngón tay đập nhẹ vào dương vật dài 13cm của Minh.

– anh khỏe lắm đấy, em chưa biết khả năng thực sự của anh đâu he he…

– Cũng muộn rồi đấy, còn ngồi chém gió nữa ông tướng, anh nhanh lên còn đi làm. – Vừa nói Thảo vừa đứng dậy lấy một cái ống nghiệm đặt cạnh Minh.

– Em giúp anh đi cho nhanh! – Minh nằm ườn ra giường tay chỉ chỉ vào chim.

– Chỉ thế là nhanh thôi! – Thảo lườm cho cái rồi nhẹ nhàng quỳ xuống dưới chân Minh. Thảo bắt đầu dùng tay sóc nhẹ nhàng, vừa sóc Thảo vừa nhìn chằm chằm vào dương vật Minh, nhìn nó bé bằng một phần ba phần tư dương vật bố chồng nàng.

– anh Minh này…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương