Người Bảo Vệ
Chương 11:

– Dạ! Con cũng thích có lắm rồi bố ạ, nhưng mãi không có… – Thảo cũng chẳng ngại ngần mà tâm sự, đơn giản nàng cũng đâu biết chồng nàng bị vô sinh.

– Các con đã đi khám chưa? – Ông Vũ vừa nói vừa nhìn thẳng vào mắt Thảo, hễ thấy con bé đánh mắt đi chỗ khác là mắt ông lại rơi xuống phần ngực nó, quái lạ là ngực nó đang thả rông nhưng chẳng thấy đầu ti đâu, thường thì chiếc áo này sẽ hiện lên khá rõ.

– Chưa bố ạ, anh Minh cũng bận tối ngày nên bọn con chưa có thời gian.

– Bận mấy cũng phải sắp xếp mà đi chứ, năm nay cũng 30 tuổi đầu rồi…

– Dạ vâng, con sẽ bảo anh ấy sắp xếp ạ, con đi chuẩn bị giường cho bố nha! – Thảo cười tươi đứng dậy vào một căn phòng đối diện với phòng ngủ của hai vợ chồng, ông Vũ nhìn chằm chằm vào bộ mông to tròn của con dâu, “mẩy thế kia mà đút từ đằng sau thì lên tiên luôn chứ đừng đùa” trong đầu ông Vũ lại nghĩ ra mấy thứ bậy bạ, ông Vũ đúng là chúa tể dê cụ đến con dâu ông cũng không tha.

– Bố ơi, con chuẩn bị giường cho bố rồi nha, chúc bố ngủ ngon, con về phòng đây ạ hihi – Thảo vừa nói vừa cười nhí nhảnh chạy lon ton về phòng, ông Vũ cười mỉm vì có cô con dâu dễ thương hết sức, cái khoảnh khắc đáng yêu đó chỉ khẽ vụt qua, sau đó là bộ ngực nẩy tưng tưng của Thảo lại khiến tim ông Vũ đập nhanh, không biết vô ý hay không để ý mà cho dù có bố chồng ở đây Thảo cũng không quan tâm đến mình có mặc áo lót hay không, có lẽ trong lòng Thảo ông Vũ là một người bố chồng đáng kính nên nàng cũng chẳng cần để ý tiểu tiết.

00h30 phút, ông Vũ mở mắt dậy, ông hơi khó ngủ vì lạ giường và vì thằng cu biểu tình đòi đi toilet, ông Vũ rón rén bước ra ngoài, phòng khách tối đen như mực, có mỗi ánh sáng màu đỏ của chiếc đèn bàn thờ thổ địa hắt ra ngoài, và một chút ánh sáng từ những khu chung cư khác hắt vào khu ban công, không gian thật tĩnh lặng, có lẽ cái Thảo thằng Minh đi ngủ rồi, ông Vũ mở chiếc cửa ban công ra hóng gió, một làn gió mát thổi vào phòng, lúc này ông Vũ mới nghe thấy âm thanh bên dưới đường, xe cộ vẫn tấp nập, đúng là thủ đô phồn hoa, thủ đô không bao giờ ngủ, ông Vũ ngó xuống thấy có vài thanh niên đang ngồi nghêu ngao đàn hát, ở tầng cao thế này mà vẫn nghe thấy chúng nó hát, có khi bắc loa hát cũng chừng, vô phép vô tắc, ông Vũ tặc lưỡi một cái đúng là tuổi trẻ, ông liền quay người đi vào trong thì bị cái quần vướng vào mặt, ông Vũ lấy tay đẩy ra hóa ra là quần lót của cái Thảo, ông Vũ nhìn chiếc quần lót ren mà chim cò cứng đơ lên, ông Vũ lại tưởng tượng chiếc quần lót này đã ôm vào cái bướm xinh xắn của Thảo, chiếc quần lót này nó đã được cảm nhận độ mịn màng của bướm cái Thảo, cảm nhận được sự ấm áp và những chiếc lông mu mềm mại, càng nghĩ ông Vũ càng nứng, bàn tay ông Vũ run run chạm vào chiếc quần lót và kéo lại ngửi một cái, toàn mùi nước xả vải thơm quá, tim ông Vũ đập mạnh và khẽ đưa lưỡi liếm một cái vào đáy quần lót, tự cảm thấy mình bệnh hoạn, ông Vũ liền lắc đầu đóng cửa đi vào phòng vệ sinh.

Mọi thứ lại trở nên tĩnh lặng, phải rất khó khăn để ông Vũ đưa thằng cu cửng to tướng này chọc xuống bồn cầu và đái từ từ nếu không sẽ bắn tóe loe ra bồn cầu nhà chúng nó, phải mất hơn 1 phút ông Vũ mới đái xong, ông đứng dậy ôm chim đi ra ngoài, bỗng từ đâu trong không gian tĩnh lặng vang lên một tiếng “a~…”. Mắt ông Vũ mở to đứng im bất động, tim đập thình thịch không biết có phải thứ ông đang nghĩ không. “a~…” Lại một tiếng nữa vang lên, lồng ngực ông Vũ thở mạnh vì tò mò, ông liền rón rén tiến dần đến cửa phòng ngủ của hai đứa nó, càng đi gần đến nơi càng nghe rõ hơn, chắc chắn chúng nó đang… đang làm chuyện rồi… “a… a… a…” tiếng rên rất đều và nhỏ vang ra từ căn phòng ngủ. Chân tay ông Vũ run lẩy bẩy tiến gần đến sát cửa phòng, ông Vũ tự cảm thấy bản thân mình bệnh hoạn, nhưng không rình lúc này thì chẳng biết bao giờ mới co cơ hội, đường đường là một giám đốc lại đi làm cái trò mèo này, ông Vũ thấy xấu hổ nhưng nhỡ đâu qua việc này ông lại biết được lý do tại sao chúng nó mãi chưa có con thì sao, có một lý do chính đáng khiến ông cảm thấy nhẹ nhõm hơn, và có mấy khi được nghe tiếng rên của cái Thảo đâu, lý do đó tiếp thêm cho ông Vũ dũng cảm để tiếp tục lén lút nghe chúng nó làm tình.

– anh… bình tĩnh thôi… a… – ông Vũ áp tai vào cửa vừa nghe vừa run như người đi ăn trộm.

– Bình tĩnh sao được… lần nào cũng sướng quá… – Tiếng thằng Minh hổn hển…

– Tại anh suốt ngày công công việc việc đó, làm ít thì làm gì có con được cơ chứ…



– anh biết em chịu thiệt thòi nhiều… he he… vì tương lai của gia đình mà em…

– Tương lai gì thì cũng phải có một mụn con chứ anh…

– anh xong rồi… he he… – “Quái lạ, xong rồi? Chúng nó không mãnh liệt cho lắm thì phải” ông Vũ nghĩ thầm.

– Hôm nay được hẳn 5 phút cơ đấy… – “Cái quái gì, có nghe nhầm không, cái Thảo vừa bảo chỉ mới 5 phút sao? Chẳng lẽ thằng Minh bị yếu sinh lý?” Ông Vũ đứng ngoài lo lắng, có lẽ đây là lý do chúng nó mãi không có con?

– ai bảo của em khít quá, lần nào cũng làm cho người ta ra nhanh… – Nghe chúng nó nói chuyện mà tim ông Vũ như muốn bắn ra ngoài, điều này càng làm ông Vũ thêm mê mẩn và tò mò về cơ thể con dâu mình.

– Em muốn rộng ra cũng chẳng được, của anh có nhiêu đây…”cọt kẹt” – Hình như là tiếng giường, chúng nó đang đùa nhau sao? Nói như cái Thảo thì chắc thằng Minh chim không được to lắm.

– Em thích trêu anh không? Này thì trêu anh này!!! Ha ha!!!

– anh!! Đừng cù em, buồn lắm!!! Ha ha!!! Em đùa, tại anh làm việc đêm ngày thì sức đâu ra, với lại cả tháng mới động vào người ta một lần thì chả thế à, hứ!

– Vậy em có hài lòng không? Có yêu anh không? – Minh hỏi như đứa trẻ con sợ mất bạn.

– Dời ạ, suốt ngày hỏi câu đó, có chứ! anh nghĩ em là đứa con gái dâm đãng chắc, anh càng không động vào người em thì em càng giữ được vẻ đẹp thời con gái chứ hihi – ông Vũ nghe đến đây cũng hiểu phần nào cuộc sống gia đình bọn nó, bảo sao cái Thảo 28 tuổi mà nhìn nó trẻ và ngon vậy, thằng Minh này, con trai ta thật đấy nhưng không biết hưởng là dở rồi con ơi…

Ông Vũ từ từ đứng dậy rút về phòng không chúng nó bất ngờ đi ra thì chết. Ông Vũ về phòng với một tâm trạng nứng hơn bao giờ hết, ông liền chạy ra ban công lấy quần lót của Thảo về phòng thủ dâm, ông vừa sóc ông vừa nghĩ đến cái bím khít mà thằng Minh nói, ông nhớ đến cái cổ áo hở của Thảo lúc cúi xuống, nhớ bộ mông mẩy của con bé mỗi lúc nó đi lại trong nhà, tất cả những thứ đó khiến ông Vũ phát điên, ông sóc nhanh, cái dương vật 20cm của ông giật giật phụt ướt đẫm quần lót của con dâu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương