Thực ra ở trong Thượng Thành không phải ai cũng ghét cô tiểu thư nhà họ Hướng này.

Có vài người thật sự không hiểu vì sao tiểu thư xinh đẹp nhà giàu như cô Hướng lại cứ sống chết đòi bám chặt lấy ông chủ của họ, mắt có vấn đề mới làm vậy.


Từ nhỏ Hướng Dĩ Mạt đã thích Tần Sở, cô nói lớn lên nhất định phải gả cho Tần Sở, Tần Sở cũng đã hứa lớn lên sẽ lấy cô.


NHưng lúc Hướng Dĩ Mạt học cấp ba, Tần Sở nói cô còn nhỏ, lúc Hướng Dĩ Mạt học đại học lại phát hiện ra Tần Sở thích một nhân viên quèn trong công ty của anh, còn nói rằng chỉ coi Hướng Dĩ Mạt là em gái.


Điều này làm sao Hướng Dĩ Mạt nhịn được.


Cô dùng quan hệ để tới công ty của Tần Sở thực tập, muốn tiếp xúc với anh nhiều hơn, như vậy Tần Sở cũng sẽ nhìn thấy cô.


Lại không ngờ rằng, việc đó không những không khiến tình cảm của hai người tốt hơn, mà còn làm Tần Sở ngày càng đối xử với cô tệ hơn.


Tần Sở luôn nói cô thay đổi rồi.



Nhưng!

Anh Sở, người thay đổi rõ ràng là anh

Hướng Dĩ Mạt quay về biệt thự ở ngoại ô của nhà họ Hướng.


Một giây trước, cô giận dữ đến mức lăn lộn trên giường.


Một giây sau, động tác của cô chợt ngừng lại, cơn đau đầu không được báo trước ập đến, cô ôm lấy đầu cuộn người lại, sau đó đau đến ngất đi.


Đến khi Hướng Dĩ Mạt tỉnh lại, hai mắt chợt mở to, cả người run rẩy, trong đầu vừa mờ mịt vừa khó tin.


Cô đã nhớ lại kí ức của kiếp trước.


Phát hiện mình đã chuyển kiếp vào trong một quyển truyện tổng tài bá đạo từng đọc ở kiếp trước, để thúc đẩy nam nữ chính Tần Sở và Tề Yên ở bên nhau, cô đã tận chức tận trách sắm vai nữ phụ pháo hôi, làm chất xúc tác cho tình yêu của người ta.


Sau đó vì cô ngăn cản nam nữ chính, không ngừng tìm đường chết, bị mọi người ghét bỏ, đuổi ra nước ngoài.


Cuối cùng, cô rơi vào kết cục chết tha hương.


Hướng Dĩ Mạt "?"

Mẹ kiếp Xin từ biệt, chuồn thôi.


Vũng nước đục của nam nữ chính, ai thích nhảy vào thì nhảy, dù sao cô cũng không nhảy vào, giữ cái mạng mình quan trọng hơn

"Cho dù bây giờ cô quyết định tránh xa nam nữ chính thì cũng không thể thay đổi được chuyện ba năm nữa cô sẽ chết.


"

Bên tai Hướng Dĩ Mạt bỗng vang lên một giọng nói trẻ con.


"Ai " Cô kinh hãi hô lên, hốt hoảng nhìn bốn phía, nhưng không phát hiện ra bất cứ ai.


"Đừng tìm nữa, tôi không phải là người.

"

Giọng nói trẻ con kia lại vang lên bên tai cô, Hướng Dĩ Mạt gần như có thể xác định cô không bị ảo giác, có thứ gì đó đang thực sự đối thoại với mình, điều này khiến cô càng sợ hãi hơn.


Bởi vì thứ phát ra âm thanh nói nó không phải là người

Hướng Dĩ Mạt sợ ma từ nhỏ, vô cùng sợ.

Cô siết chặt gối đầu, không ngừng lùi về sau, đến khi không thể lùi được nữa, cô rúc vào đầu giường, hệt như gặp đại địch.


Giọng nói nhõng nhẽo của cô run rẩy "Mi, mi là yêu ma quỷ quái phải không? Hu hu, tao chỉ là một con tốt thí đáng thương, ngài ma quỷ xin hãy tha cho đứa trẻ này.

"


Hệ thống cạn lời, sao lại có người vừa nhát gan vừa buồn cười thế này?

"Tôi không phải là yêu ma quỷ quái gì Toi là hệ thống đến từ Tự Thần Giới, đến để giúp cô.

"

"Giúp tôi?" Hướng Dĩ Mạt xin tha xong đầu óc vẫn còn choáng váng, nhưng khi nghe thấy hai chữ hệ thống thì nỗi sợ hãi trong lòng vơi đi gần hết.


Dù sao cô cũng rất thích xem tiểu thuyết trên mạng.


Lúc Hướng Dĩ Mạt bình tĩnh lại, hệ thống lặp lại ý định nó đến đây.


Hệ thống từ trên trời rơi xuống nói cho cô biết, cho dù cô không định dính vào câu chuyện của nam nữ chính, cô cũng không tránh được việc sẽ chết sau ba năm nữa, mặc dù cô không bị đuổi ra nước ngoài, phải chết tha hương, thì cũng sẽ bị đủ loại tình huống khác nhau ép đến chết.


Hướng Dĩ Mạt "???"


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương