Ngự Quỷ Hữu Thuật
Chương 90: Kinh nghiệm phong phú

Thẩm Tu thấy ngự quỷ của hắn tựa hồ đầy mặt mộng bức, sững sờ tại chỗ, phảng phất giống như đối với một số vấn đề thường thức cơ bản trên thế giới nó không quá hiểu, cần phải có người đến giải đáp nghi vấn cho nó, hắn tốt bụng nhấc một bên chăn lên, kéo đối phương vào trong ngực, âm thanh mang theo chút trầm thấp, nói “Đang suy nghĩ cái gì?”

Cả một buổi tối không ngủ, chẳng lẽ vẫn còn đang suy nghĩ chuyện của tổ chức Thánh Minh? Thẩm Tu híp mắt một cái, thầm nghĩ cũng không có khả năng, làm sao cũng không thể xảy ra chuyện, vừa nghĩ đến chuyện của tổ chức Thánh Minh, vừa lộ ra một loại cảm xúc căng thẳng, thất vọng, còn có một chút chờ đợi……

“Quần áo……” Lục Chiến cảm thấy cổ họng của nó có chút khô khốc, nó không quá muốn nói chuyện đó vào lúc này, địch trong tối ta ngoài sáng, lúc này chính là lúc cần phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai phải đứng lên giải quyết chính sự, thế nhưng Lục Chiến thấy chủ nhân cư nhiên chủ động hỏi nó, lúc này bầu không khí cũng hợp lý, nếu như lúc này nó không nắm chắc cơ hội, sau này nếu như chủ nhân không muốn tiếp tục để ý đén nó, vậy nó phải làm như thế nào, quyết định, Lục Chiến chôn đầu vào trong ngực, giọng nói hoàn toàn trở nên lý nhí, mơ mơ hồ hồ nói gì đó, sau đó lặng lẽ đưa mắt nhìn về phía chủ nhân.

Thẩm Tu thấy đối phương có chút co quắp, bộ dáng lại nỗ lực nỗ lực can đảm lên, không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, thế nhưng tâm tình vui vẻ là một chuyện, nhìn thấy người khác quẫn bách lại là một chuyện khác. Hắn lướt nhìn qua bộ quần áo ngủ mỏng tanh trên người đối phương, hiển nhiên, bộ quần áo này thuộc kiểu mẫu vô cùng đặc biệt, hơn nữa thiết kế cũng không phù hợp mặc đi ra ngoài, ít nhất là Thẩm Tu còn chưa bao giờ nhìn thấy có một loại áo ngủ mà đính thêm một sợi dây màu hồng, quấn quanh cơ ngực, khiến nơi nào đó hiển hiện ra một cách rõ ràng, dưới sự phụ trợ của loại vải bán trong suột, thân thể cao gầy rắn chắc có vẻ vô cùng mị hoặc, tạo nên một loại cảm giác khó tả.

“Ngươi đang nói cái áo ngủ này sao?” Thẩm Tu cầm lấy một góc trên cái áo ngủ của quỷ tộc cao đẳng, đầu ngón tay sát sát một lúc, thật sự là được chế tạo từ sợi bông thuần, giá xa xỉ, hơn nữa khi sử dụng cũng phải thật cẩn thận, bộ đồ này dễ dàng bị rách, bị phai màu, thật khó có một ngự quỷ cố ý đi mua bộ áo ngủ như vậy “Rất dễ nhìn.”

Cho nên, vẫn phải khích lệ một chút.

Lục Chiến cúi đầu càng thấp, nó không biết nên nói cái gì mới tốt, cuối cùng chỉ là tận lực bình tĩnh, nói một câu “Cám ơn chủ nhân khích lệ.”

“Chất vải rất tốt, thế nhưng rất dễ dàng xé rách.” Thẩm Tu buông tay ra, cảm giác nhiệt độ buổi tối cũng không quá ấm áp, mặc dù là đang ở trong lều, vẫn sẽ cảm thấy có một tia lạnh lẽo, liền một tay kéo quỷ tộc cao đẳng này vào sát trong lòng, chậm rãi nói “Không cẩn thận liền sẽ rách mất, ở trong này mặc còn được, đi ra ngoài nói chuyện với người khác, vẫn là không cần tùy ý mặc vào.”

Lục Chiến không khỏi nao nao, tựa hồ nghĩ tới cái gì, ngẩng đầu, nghiêm túc nói “Chủ nhân, ta chỉ mặc cho ngài xem.”

Thẩm Tu tựa vào gối đầu, một tay chống cằm, nghe vậy, nhẹ nhàng cười cười, vẻ mặt tự nhiên, nói “Được rồi.”

Sau đó Lục Chiến cảm thấy hai má nóng lên, chủ nhân đây là đáp ứng sau này sẽ nghiêm túc nhìn nó sao, Lục Chiến do dự một lúc, nghĩ rằng có cần trực tiếp cởi quần áo ra không, mặc dù rất có khả năng sẽ lưu lại ấn tượng cho chủ nhân rằng nó quá mức tùy tiện, hoặc là vô lễ, bất kính, nhưng nếu nó đã mặc bộ quần áo này, chui vào trong ổ chăn của chủ nhân, nếu không nhân cơ hội này làm gì đó, Lục Chiến cảm giác thật xin lỗi giá trị của bộ quần áo ngủ này.

Tay của ngự quỷ đã đặt ở trên cái dây thắt trên lưng, chỉ cần nhẹ nhàng kéo một cái, vạt áo sẽ lập tức trượt ra hai bên, vô cùng nhanh gọn, lưu loát.

“Quá muộn, ngủ đi.” Thẩm Tu tựa hồ cho rằng quỷ tộc cao đẳng này đang muốn thắt lại dây lưng, liền chủ động đưa tay qua, cầm lấy cái dây lưng được mỏng manh mát mẻ, xúc cảm mềm nhẵn tạo cho người ta một loại dục vọng muốn kéo nó xuống.

Lục Chiến cảm giác, thân thể nó lúc này có lẽ đều đã choáng váng, nhiễm lên một tầng màu hồng nhạt, tim đập nhanh hơn, cơ hồ muốn nhảy ra khỏi cổ họng, nó tập trung tinh thần nhìn chủ nhân, quan sát biểu tình của đối phương…… Nhưng nó không nhìn ra cái gì cả, thế nhưng, tay của chủ nhân lúc này đang đặt ở bên hông của nó, còn cầm lấy cái dây lưng của bộ quần áo!

Muốn, muốn cởi sao? Lục Chiến khẩn trương hề hề.

Thẩm Tu linh hoạt tháo cái sợi dây lưng kia ra…….

Lục Chiến nuốt nuốt nước miếng, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, lúc nó khỏa thân trước mặt chủ nhân, phải nằm thành tư thế như thế nào, bởi vì thể trạng của nó không phải cái loại nhu nhược yếu đuối mỏng manh, cho nên tư thế kỳ thật rất quan trọng, không thể khiến cho chủ nhân cảm thấy nó không có kinh nghiệm, cũng phải làm ra một số hành động tỏ vẻ thần phục để tranh thủ lấy được hảo cảm của chủ nhân!

Ngón tay của Thẩm Tu dừng mất hai giây, lại cầm lấy dây lưng của bộ quần áo, buộc lại cho tốt, cuối cùng còn thắt thành một cái nơ, nhìn qua rất chắc chắn, hắn vỗ vỗ cơ bụng rắn chắc của ngự quỷ, nói “Như vậy là được rồi, sẽ không tuột, tùy tiện nằm xuống cũng không sao.”

Lục Chiến “……” Nó sâu sắc cảm nhận được ác ý đến từ chủ nhân.

Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người cũng đã bắt đầu rời giường để đi đổi gác, có người trở về nghỉ ngơi, có người đi bắt cá, còn có người tiếp tục mở hội nghị nhỏ, mà hầu hết các Ngự Quỷ sư đã xác định rằng sẽ phải thay đổi vòng điều khiển quỷ. Bọn họ bây giờ vừa sửa soạn lại vật phẩm của mình, xác định lại phương thức sống chung với quỷ tộc về sau, vừa dùng các loại biện pháp để thương lượng hoặc khuyên bảo, hoặc dụ dỗ, còn có thể tạm cho là ‘lừa gạt’…… Nói chung hi vọng ngự quỷ cường đại có thể nguyện ý ký kết loại kế ước bình đẳng này, mà những ngự quỷ lúc trước bọn họ sở hữu, cũng được phóng sinh toàn bộ, ngự quỷ nào không muốn rời đi, sẽ tiếp tục ở lại bên cạnh chủ nhân, đeo vòng điều khiển quỷ tộc màu vàng nhạt kia; quỷ tộc muốn trở lại quỷ giới sinh hoạt cùng với đồng tộc, trước khi đi cũng sẽ đưa cho chủ nhân của chúng nó một ít lễ vật để an ủi, còn có quỷ tộc đề cử những đồng tộc khác cho bọn họ.

Có nhiều quỷ tộc kỳ thật cũng không chán ghét nhân tộc, chỉ là căm hận những Ngự Quỷ sư không đếm xỉa đến ý nguyện của chúng nó, mạnh mẽ bắt giữ ngự quỷ mà thôi, bởi vậy, trong tình huống bình thường, nếu có cơ hội, quỷ tộc cũng không bài xích việc ở chung với một nhân tộc mà chúng nó vừa ý, chúng nó cũng không quan trọng cái vấn đề chủng tộc không giống nhau, nên không thể làm bạn bè; chủng tộc không giống nhau, không thể nói chuyện tình cảm; chủng tộc không giống nhau, không thể sinh con, chỉ cần suy nghĩ có điểm giống nhau, hoặc tâm đầu ý hợp, mặc kệ là làm bạn bè hay là người yêu, đều tốt cả.

Giống chúng nó, nhân tộc cũng suy nghĩ như thế.

Một đám người cùng với quỷ tộc trong lúc nhìn nhau hỗ động đã vô tình triển khai đại hội. Trong một tuần lễ tiếp theo, người của tổ chức Thánh Minh bởi vì trận tập kích trước mất đi một Đại tướng, cho nên bọn họ lại trù bị lại kế hoạch tập kích, không thể hoàn thành một cách nhanh chóng được, điều này khiến cho người trên Không Đảo và quỷ tộc có thời gian nghỉ ngơi, bọn họ có thể mượn cơ hội này, nhanh chóng tăng cường thực lực, cùng với xác định lẫn nhau, thỏa thuận để tạo thành liên minh.

Mỗi ngày đều có quỷ tộc đi gõ cửa lều của Thẩm Tu……

Mỗi ngày đều có người đến lều của hắn nhờ hắn hướng dẫn cách sử dụng vòng điều khiển quỷ kiểu mới……

Mỗi ngày đều có những sinh vật tụ lại thành một đôi đi tới đi lui……

Lục Chiến cảm giác tâm tình của nó tựa hồ không quá vui vẻ, đặc biệt nó còn nhìn thấy chủ nhân có chút mệt mỏi, càng cảm thấy bản thân nó vô dụng, không chỉ không chia sẻ được ưu sầu với chủ nhân, thay chủ nhân làm việc, thậm chí, buổi tối cũng không thể an ủi an ủi chủ nhân của nó thật tốt, ánh mắt đau lòng của Lục Chiến, rất nhanh liền gây được sự chú ý của Viêm Lam và Ô Minh.

Là bạn bè, lúc bạn bè gặp phải khó khăn, thì phải làm sao? Quỷ tộc nói cho ngươi biết, muốn gây án, không thể dễ dàng lộ ra sơ hở, cho nên chúng nó âm thầm hỏi rõ ràng cụ thể sự tình, quyết định hỗ trợ Lục Chiến, liền tính chúng nó không trực tiếp làm một số chuyện, cũng có thể ở sau lưng âm thầm bày mưu tính kế, nghe nói, nhân tộc kia không phải thuộc dạng có quá nhiều kinh nghiệm…… Không sao cả, tìm vài người có kinh nghiệm phong phú, thảo luận một chút, không phải là có thể sao?

Hải Thanh đại sư đang cùng trò chuyện với một số Ngự Quỷ sư, liền bị đại diện của quỷ thôn thỉnh qua chỗ bọn họ, ông từng gặp Viêm Lam vài lần, cảm thấy quỷ tộc này tuy rằng trẻ tuổi, nhưng tựa hồ vẫn có bá lực, cũng không để ý đối phương chỉ là một người cầm đầu của một quỷ thôn mà thôi, lúc nói chuyện cũng không tạo khoảng cách, chỉ là, vấn đề Viêm Lam trình bày, khiến Hải Thanh đại sư cảm giác có một tia lạnh lẽo.

Cái gì gọi là ông niên kỷ khá lớn cho nên có kinh nghiệm phong phú? Ông thực ra cũng chỉ có duy nhất một ngự quỷ mà thôi! Hơn nữa mối quan hệ giữa ông và nó vô cùng thuần khiết được không, hoàn toàn không có nửa điểm có thể gây ra nghị luận…… Còn việc bảo ông đi làm công tác tư tưởng cho Thẩm Tu, nhân vật đó, ông có thể đảm nhiệm được công tác tư tưởng sao?! Sự tồn tại của hắn cho thấy tế bào não của hắn không phải quá giống người bình thường a……

Hải Thanh đại sư từ chối không chút do dự, tuy rằng bình thường ông thường tìm Thẩm Tu để bàn việc, nhưng này cũng chỉ là nhờ hắn mà thôi, còn nói chuyện riêng, nếu trực tiếp nhúng tay vào sinh hoạt cá nhân của đối phương, Hải Thanh đại sư tự nhận không vẫn không có đủ dũng khí lớn mật đi làm công tác tư tưởng cho hắn, ông sờ sờ cằm, ra vẻ cao thâm “Chuyện đó, ta cảm thấy có muốn nhanh cũng chẳng được, chỉ có thể để cho bọn họ chậm rãi tiếp xúc với nhau, chờ đến khi nước chảy thành sông, đương nhiên sẽ hiểu rõ tâm ý của nhau.”

Viêm Lam thấy Hải Thanh đại sư ra vẻ lão thần cao cao tại thượng, nó cũng không có kinh nghiệm, liền về nói với Ô Minh, kết quả Ô Minh cũng không quá hiểu biết về phương diện này của nhân tộc, đành phải trở về tìm tòi mấy bộ sách mà nó cảm thấy có chút tác dụng, đưa cho Lục Chiến, hi vọng nó có thể thực hành thật tốt, liền tính đang trong tình huống chuẩn bị chiến tranh, cũng không thể lúc nào cũng đi căng thẳng thần kinh, không cẩn thận dây thần kinh bị đứt thì làm thế nào, người của tổ chức Thánh Minh chung quy nhân số cũng có hạn, cư dân trên Không Đảo cộng với cư dân ở quỷ giới, cũng sẽ không đến mức một ngày nào đó rơi vào tình trạng thần hồn nát thần tính, hơi có chút gió thổi cỏ lay liền sợ mất mật.

Lục Chiến cẩn thận cất mấy quyển sách đó đi, đợi đến lúc chủ nhân đi ra ngoài, hơn nữa còn không cần nó đi theo bên người, mới lặng lẽ lấy ra, một mình ở trong lều nghiên cứu tỉ mỉ, mỗi một trang nó đều cân nhắc rõ ràng, cố gắng đạt tới cảnh giới trong đầu có thể miêu tả được hình ảnh sống động, những loại sách này, không chỉ vẽ những hình ảnh khỏa thân, còn miêu tả từng chi tiết một, đặc biệt những chi tiết nhỏ, khiến người ta dễ dàng rơi vào ảo cảnh, mỗi lần Lục Chiến đi ra khỏi lều, sắc mặt lạnh lẽo mọi khi lại nhiễm thêm một tầng ánh hồng.

Buổi tối trước cái ngày tổ chức Thánh Minh phái người đến, Thẩm Tu phát hiện tư thế ngủ của con ngự quỷ này hình như có chút thay đổi, cái mông cong cong nhếch về phía sau, đường cong cơ thể duyên dáng giống như được điêu khắc mà thành, phác thảo ra cơ nhục đầy mỹ cảm, đặc biệt khiến người khác muốn chạm vào….. Hơn nữa, những động tác gần đây của nó thật sự mang theo một loại cảm giác phong tình, hắn không khỏi kinh ngạc nhìn quanh bốn phía, tay chân rón rén tìm kiếm, cuối cùng tìm thấy mấy quyển sách bị nhét kỹ dưới đáy của túi đồ đạc đặt trong góc lều.

Thẩm Tu tò mò mở sách ra, giây tiếp theo lập tức nhếch nhếch đuôi lông mày, lật xem lướt qua, một tờ cũng không bỏ qua, khóe môi hơi hơi cong lên, hắn đặt đống sách về vị trí ban đầu, tiếp tục nằm trở lại nệm, nhìn quỷ tộc cao đẳng trước mắt đang cố ý bày ra tư thế câu dẫn ngươi, lại nghĩ tới những hình ảnh được vẽ trong cuốn sách kia, không khỏi âm thầm cười khẽ một tiếng, chậm rãi nhắm lại hai mắt, đi ngủ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương