Ngủ Liền Có Thể Xuyên Qua Bắt Đầu Hôn Nữ Đế Tương Lai
4: Bản Đạo Tử Cùng Hóa Thần Sư Tôn Không Có Chút Liên Quan


"Đạo tử điện hạ, các trưởng lão gọi ngài đến chuẩn bị cho đại hội đăng cơ.


Nữ đệ tử đứng ở cửa điện, sắc mặt còn hơi đỏ ửng.

Thì ra, vị đạo tử của mình lại có khẩu vị đặc biệt như vậy!
Mạc Thiên Niên giả bộ bình tĩnh thu xếp lại quần áo, sau đó mới nhàn nhạt lên tiếng: ‘Biết rồi, bản đạo tử lập tức đi ngay.’
Bất động như núi, đây chính là đạo tử điện hạ mà.
Cuối cùng cũng đuổi được nữ đệ tử đi, Mạc Thiên Niên thở phào nhẹ nhõm nhìn lên vách tường không khỏi vỗ trán một cái.
‘Thật là mất mặt, xem ra phải dùng huyền thiết tinh kim làm một vách tường nếu không lần sau lại gặp phải giấc mộng kiểu này, chẳng phải sẽ như thế nữa sao?’
Nhưng khi nhớ lại giấc mộng đó, Mạc Thiên Niên vẫn còn cảm thấy vẫn còn dư vị thực sự không giống như một giấc mộng, hoàn toàn khác với những giấc mộng thông thường khác, quá chân thực!

Nước ướt át, hơi nước quanh quẩn, mùi hương từ cơ thể thiếu nữ cùng sự mềm mại, sự kháng cự và ngượng ngùng...
Mỗi hình ảnh như thể sống động phát sinh trước mắt Mạc Thiên Niên."
Đặc biệt là lần đầu nhìn thấy thiếu nữ, lúc nàng nhắm mắt liền phảng phất hương hoa sen mới nở điềm tĩnh và mỹ lệ.
Mạc Thiên Niên không kiềm chế được mà từ trong nhẫn trữ vật lấy ra giấy và bút bắt đầu phác họa.

Rất nhanh, hắn đã vẽ nên một bức tranh mỹ lệ về thiếu nữ đang tắm, sinh động như thật, tựa như chân nhân.
Mà hình ảnh tuyệt đẹp ấy chính là thiếu nữ trong giấc mộng vừa rồi!
'Người ta thường nói ký ức trong mộng không thể trường tồn, vậy ta sẽ dùng giấy để ghi chép lại ngươi, mặc dù chỉ là trong mộng nhưng đó cũng coi như nụ hôn đầu của ta, xứng đáng để lưu niệm.'
Mạc Thiên Niên thu bức tranh lại, sau đó đứng dậy hướng về quảng trường của tông môn mà đi.
…..
Thời điểm Mạc Thiên Niên tỉnh mộng, Tô Tuyết Dao còn có chút ngây người.
Nàng nhớ tới một màn vừa rồi liền cảm thấy trong lòng có chút ủy khuất, nàng chỉ cảm thấy chóp mũi chua xót, nước mắt cũng từ từ mà lăn xuống.

Nụ hôn đầu của nàng cứ thế mà đã không còn!
Tô Tuyết Dao nghiến chặt hàm răng tức giận mà nói nhỏ: “Tên hái hoa tặc, lần sau đừng để ta gặp ngươi, ta nhất định sẽ gi*ết ngươi.”
Một lát sau, tâm tình của nàng mới ổn định lại, ánh mắt lộ ra vẻ nghi ngờ.

Nàng ở chốn sâu thẳm trong hoàng cung, nơi đây thủ vệ nghiêm ngặt, người bình thường khó lòng xâm nhập, ngay cả những người tu luyện mạnh mẽ cũng không dễ dàng tiến vào.

Thế mà tên hái hoa tặc kia lại có thể lọt vào đây?
Mặc dù hắn dễ dàng chế phục nàng nhưng nhìn khí tức của hắn chỉ là cấp độ thứ chín của Nhục Thân cảnh, tu vi như vậy còn không bằng một người lính canh.

Giữa đêm khuya xuất hiện trong hoàng cung, chỉ e rằng hắn sẽ ngay lập tức bị bắn thành cái sàng!
Hơn nữa, tên hái hoa tặc đó rõ ràng muốn hôn nàng, nàng đã cảm nhận được hơi nóng từ cơ thể hắn nhưng rồi hắn đột nhiên dừng lại và hình bóng hắn cũng lập tức biến mất.
Tô Tuyết Dao khẽ nhíu mày trong lòng tràn đầy nghi hoặc khiến nàng mãi không thể hiểu nổi.
Dù không biết tên hái hoa tặc đó rốt cuộc đã xuất hiện thế nào nhưng nàng đã thầm quyết tâm lần sau nếu gặp lại nhất định phải một kiếm xuyên qua hắn mới có thể báo thù cho việc cướp đi nụ hôn đầu của nàng!
.......

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương