Ngọt Thê Động Lòng Người, Bá Đạo Tổng Giám Đốc Hảo Tình Thâm
-
Chương 42: Có sự mong nhớ với anh
Edit: Phạm Mai
Bệnh viện hàng đầu
Rose đứng ở cửa phòng mổ, bất an đi qua đi lại, nhìn thấy Đường Diệc Đình sải bước đi tới, hắn vội vàng nghênh đón, "Boss, ngài đã tới."
"Tình huống của cậu ấy ra sao?" Đường Diệc Đình nhíu lông mày, con ngươi thâm thúy lóe qua một tia ngưng trọng.
Hơn một giờ trước, Thẩm Thiên Minh lái chiếc xe Ferrari của hắn để ở Tinh Tế, ai ngờ nửa đường thắng xe mất tác dụng, lập tức gọi điện thoại cho hắn, vừa vặn Rose ở gần đó, Đường Diệc Đình kêu Rose chạy qua trợ giúp hắn, ai ngờ vẫn không kịp, Ferrari bị đâm cháy nghiêm trọng, Thẩm Thiên Minh quyết định thật nhanh nhảy xuống xe, nhưng vẫn bị thương.
"Bị gãy xương ở nhiều chỗ, may mắn không có bị thương đầu." Tuy nói trải qua vô số lần sinh tử, nhưng không có lần nào làm cho anh sợ thế này, đó là xe Boss a, nếu như ngồi lên chính là Boss...
Nghĩ đến đây, trong nội tâm Rose liền có vô tận ân hận cùng tự trách.
Đường Diệc Đình giống như xem thấu tâm tư của hắn, đưa tay vỗ vai hắn, "Ở đây có tôi coi chừng, cậu đi cuụ cảnh sát trình bày đi. Nguyên nhân sự cố tùy ý nói chặn lại."
Lúc này, rõ ràng có người muốn nhắm vào chính hắn, nhưng hắn lại không muốn kinh động cảnh sát, dù sao liên quan tới cảnh sát, chỉ có hai chữ: Phiền toái.
"Vâng!" Rose gật đầu, trước khi rời đi, đúng lúc nhìn thấy tay bị thương của Đường Diệc Đình, "Boss, vết thương của ngài - - "
"Không có gì đáng ngại, đi làm việc đi." Đường Diệc Đình giơ giơ tay trái lên, trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên vài tia mệt mỏi.
Rose nhìn ở đáy mắt, cũng không nói gì nhiều, khom người chào hắn, rất nhanh liền rời đi .
Đường Diệc Đình dựa tường, ngẩng đầu nhìn đèn sáng trên cửa phòng phẫu thuật, đôi mắt như mực, nhanh chóng xẹt qua lãnh ý, dù không cần điều tra thì hắn cũng biết, là người kia!
*****
Lý Nguyên Y mở cửa nhà, đúng lúc Lý Xương Húc chuẩn bị lên lầu, thấy cô, mày rậm nhíu một chút: "Về rồi sao ? Sao hôm nay về muộn như vậy?"
"Bên trong đài có chút việc." Lý Nguyên Y giải thích chi tiết, trong lòng lại âm thầm oán thầm, hiện tại cũng mới chín giờ rưỡi, anh hai quản thật nhiều! Đáng tiếc cô cũng không dám nói ra lời này.
"Công việc mới như thế nào?" Biết được em gái đổi công ty, Lý Xương Húc thân là anh hai, dù có bận rộn hơn nữa, cũng muốn quan tâm một chút.
"Rất tốt, cuối tuần bắt đầu làm tiết mục đầu tiên, có lẽ sẽ bận rộn ." Vừa nhắc tới công tác, cuối cùng trên mặt Lý Nguyên Y cũng hiện lên tươi cười. Loại tiết mục thế này, cô vẫn luôn muốn làm , chỉ là trước kia ở TGN, không có cơ hội để cho cô phát huy như bây giờ, xem ra, lần này rời đi cũng là đúng.
"Ừ, tối mai cùng nhau ăn cơm đi."
"Vâng!"
"Không còn sớm, đi nghỉ ngơi sớm đi!" Lý Xương Húc sờ sờ đầu của cô, lúc này mới xoay người lên lầu.
"Anh hai ngủ ngon!" Lý Nguyên Y khẽ mỉm cười, đổi giầy xong, mới kéo thân thể có chút mệt mỏi, trở lại phòng.
Tâm tình hôm nay, có chút tệ, Lý Nguyên Y dứt khoát bật nước nóng, cởi quần áo xuống, ngâm toàn thân mình vào bồn nước lớn.
Nước ấm nóng lạnh vừa phải, ngâm thân thể mệt mỏi, làm tinh thần cô dần dần buông lỏng, Lý Nguyên Y nhắm hai mắt lại, trong đầu, lại có một gương mặt đẹp trai từ từ hiện lên.
Tên khốn Đường Diệc Đình kia, buổi trưa hôm nay có thể bỏ một mình mình lại như thế, cho đến bây giờ một cú điện thoại cũng không có?
Hừ, lại không gọi điện thoại đến...
Lý Nguyên Y đột nhiên kinh hãi phát hiện, bản thân thật sự xong rồi, đối với Đường Diệc Đình cô lại có chút nhớ mong - -
Cho tới bây giờ, cô luôn cảm giác mình là người lãnh tình, sẽ không vì ai mà động tâm, với tình yêu càng thêm không có hứng thú. Nhưng vận mệnh lại để cho cô gặp được một người đàn ông như vậy, bá đạo, mị hoặc, vô lại, xấu xa làm cho người khác nghiến răng nghiến lợi, ở trước mặt anh, cô vĩnh viễn sẽ bị tức giận đến mực dậm chân. Nhưng anh như vậy, vì cái gì lại làm cho tâm cô, nhịn không được muốn dựa vào gần...
Đến tột cùng cô nên làm cái gì bây giờ?
Biết rõ không được, vì sao hết lần này tới lần khác còn muốn trầm luân...
- - - -
Bệnh viện hàng đầu
Rose đứng ở cửa phòng mổ, bất an đi qua đi lại, nhìn thấy Đường Diệc Đình sải bước đi tới, hắn vội vàng nghênh đón, "Boss, ngài đã tới."
"Tình huống của cậu ấy ra sao?" Đường Diệc Đình nhíu lông mày, con ngươi thâm thúy lóe qua một tia ngưng trọng.
Hơn một giờ trước, Thẩm Thiên Minh lái chiếc xe Ferrari của hắn để ở Tinh Tế, ai ngờ nửa đường thắng xe mất tác dụng, lập tức gọi điện thoại cho hắn, vừa vặn Rose ở gần đó, Đường Diệc Đình kêu Rose chạy qua trợ giúp hắn, ai ngờ vẫn không kịp, Ferrari bị đâm cháy nghiêm trọng, Thẩm Thiên Minh quyết định thật nhanh nhảy xuống xe, nhưng vẫn bị thương.
"Bị gãy xương ở nhiều chỗ, may mắn không có bị thương đầu." Tuy nói trải qua vô số lần sinh tử, nhưng không có lần nào làm cho anh sợ thế này, đó là xe Boss a, nếu như ngồi lên chính là Boss...
Nghĩ đến đây, trong nội tâm Rose liền có vô tận ân hận cùng tự trách.
Đường Diệc Đình giống như xem thấu tâm tư của hắn, đưa tay vỗ vai hắn, "Ở đây có tôi coi chừng, cậu đi cuụ cảnh sát trình bày đi. Nguyên nhân sự cố tùy ý nói chặn lại."
Lúc này, rõ ràng có người muốn nhắm vào chính hắn, nhưng hắn lại không muốn kinh động cảnh sát, dù sao liên quan tới cảnh sát, chỉ có hai chữ: Phiền toái.
"Vâng!" Rose gật đầu, trước khi rời đi, đúng lúc nhìn thấy tay bị thương của Đường Diệc Đình, "Boss, vết thương của ngài - - "
"Không có gì đáng ngại, đi làm việc đi." Đường Diệc Đình giơ giơ tay trái lên, trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên vài tia mệt mỏi.
Rose nhìn ở đáy mắt, cũng không nói gì nhiều, khom người chào hắn, rất nhanh liền rời đi .
Đường Diệc Đình dựa tường, ngẩng đầu nhìn đèn sáng trên cửa phòng phẫu thuật, đôi mắt như mực, nhanh chóng xẹt qua lãnh ý, dù không cần điều tra thì hắn cũng biết, là người kia!
*****
Lý Nguyên Y mở cửa nhà, đúng lúc Lý Xương Húc chuẩn bị lên lầu, thấy cô, mày rậm nhíu một chút: "Về rồi sao ? Sao hôm nay về muộn như vậy?"
"Bên trong đài có chút việc." Lý Nguyên Y giải thích chi tiết, trong lòng lại âm thầm oán thầm, hiện tại cũng mới chín giờ rưỡi, anh hai quản thật nhiều! Đáng tiếc cô cũng không dám nói ra lời này.
"Công việc mới như thế nào?" Biết được em gái đổi công ty, Lý Xương Húc thân là anh hai, dù có bận rộn hơn nữa, cũng muốn quan tâm một chút.
"Rất tốt, cuối tuần bắt đầu làm tiết mục đầu tiên, có lẽ sẽ bận rộn ." Vừa nhắc tới công tác, cuối cùng trên mặt Lý Nguyên Y cũng hiện lên tươi cười. Loại tiết mục thế này, cô vẫn luôn muốn làm , chỉ là trước kia ở TGN, không có cơ hội để cho cô phát huy như bây giờ, xem ra, lần này rời đi cũng là đúng.
"Ừ, tối mai cùng nhau ăn cơm đi."
"Vâng!"
"Không còn sớm, đi nghỉ ngơi sớm đi!" Lý Xương Húc sờ sờ đầu của cô, lúc này mới xoay người lên lầu.
"Anh hai ngủ ngon!" Lý Nguyên Y khẽ mỉm cười, đổi giầy xong, mới kéo thân thể có chút mệt mỏi, trở lại phòng.
Tâm tình hôm nay, có chút tệ, Lý Nguyên Y dứt khoát bật nước nóng, cởi quần áo xuống, ngâm toàn thân mình vào bồn nước lớn.
Nước ấm nóng lạnh vừa phải, ngâm thân thể mệt mỏi, làm tinh thần cô dần dần buông lỏng, Lý Nguyên Y nhắm hai mắt lại, trong đầu, lại có một gương mặt đẹp trai từ từ hiện lên.
Tên khốn Đường Diệc Đình kia, buổi trưa hôm nay có thể bỏ một mình mình lại như thế, cho đến bây giờ một cú điện thoại cũng không có?
Hừ, lại không gọi điện thoại đến...
Lý Nguyên Y đột nhiên kinh hãi phát hiện, bản thân thật sự xong rồi, đối với Đường Diệc Đình cô lại có chút nhớ mong - -
Cho tới bây giờ, cô luôn cảm giác mình là người lãnh tình, sẽ không vì ai mà động tâm, với tình yêu càng thêm không có hứng thú. Nhưng vận mệnh lại để cho cô gặp được một người đàn ông như vậy, bá đạo, mị hoặc, vô lại, xấu xa làm cho người khác nghiến răng nghiến lợi, ở trước mặt anh, cô vĩnh viễn sẽ bị tức giận đến mực dậm chân. Nhưng anh như vậy, vì cái gì lại làm cho tâm cô, nhịn không được muốn dựa vào gần...
Đến tột cùng cô nên làm cái gì bây giờ?
Biết rõ không được, vì sao hết lần này tới lần khác còn muốn trầm luân...
- - - -
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook