Ngọt Thê Động Lòng Người, Bá Đạo Tổng Giám Đốc Hảo Tình Thâm
-
Chương 33: Cố ý thiết kế
Edit: Phạm Mai
"Anh hai - -" Lý Nguyên Y lên tiếng kinh hô, hoàn toàn không có nghĩ tới anh hai sẽ xuất hiện ở chỗ này, thậm chí còn nổi giận đùng đùng đánh Thẩm Thiên Minh. Cô nghĩ đi tới giữ chặt anh, Lý Xương Húc lại trước cô một bước, đi đến trước mặt Thẩm Thiên Minh vừa mới đứng lên, một phen nắm lấy cổ áo hắn, hai tròng mắt dường như muốn phun lửa: "Tên khốn kiếp nhà ngươi, lại dám quấy rầy em gái tôi?"
"Lý Sir, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, làm sao mà anh có thể nói khó nghe như vậy?" Trên mặt Thẩm Thiên Minh vẫn treo nụ cười mị hoặc lòng người như trước, bên khóe miệng hiện lên một vệt máu đỏ tươi, làm cho khi nhìn hắn, lại thêm vài phần phóng khoáng. Lay động không kiềm chế được, chiếu vào đáy mắt Lý Xương Húc một thân chính khí, quả thực đó là hai phía đối lập hoàn toàn nhau.
"Cậu không xứng!" Những lời này Lý Xương Húc nói ra như rít qua từng kẽ răng, em gái được hắn che chở lớn lên từ nhỏ, tại sao có thể bị loiaj người cặn bã như Thẩm Thiên Minh nhúng chàm chứ. Nghĩ tới điều này, hắn tức mà không biết nói sao, vung quả đấm liền hướng trên người hắn đánh tới.
Thiên Minh cũng không có né tránh, sau khi bị vài quyền rắn chắc của Lý Xương Húc đánh tới, mới trở tay đẩy hắn ra, tiêu sái lui lại vài bước.
"Lý Sir, thân là nhân viên chấp pháp, ở nơi công chúng vô duyên vô cớ đánh người, đây chính là phạm pháp đó." Ngón cái Thẩm Thiên Minh nhẹ nhàng vuốt ve một chút khóe miệng của mình, tiếp theo cười tới mức nhìn không có gì tốt, "Hình ảnh vừa rồi anh đánh tôi, chắc hẳn ống kính đều ghi chép lại , nếu như đưa lên mạng, tin tưởng nếu như dân chúng biết Lý Sir tiếng tăm lừng lẫy, cảm thấy vô cùng hứng thú!"
"Cậu uy hiếp tôi?" Sắc mặt Lý Xương Húc âm trầm đến đáng sợ.
"Nói uy hiếp thì quá nghiêm trọng. Tôi chỉ muốn, có thể cùng Lý chủ bá có thể ngẫu nhiên gặp nhau, cũng thật tốt, dù sao nhân vật công chúng - - "
"Tôi cảnh cáo cậu, có chuyện thì nhắm vào tôi, dám ra tay với em gái tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho cậu!”
Lý Xương Húc bị lời kích thích này của hắn làm cho hai mắt đỏ ngầu, kéo tay áo liền muốn xông qua, may mắn Lý Nguyên Y kịp thời giữ chặt anh.
"Không phải anh ngày nào cũng nhìn chằm chằm Thiên phố sao?" Thẩm Thiên Minh mỉa mai một tiếng, "Những năm này quả thật nhờ Lý Sir phù hộ, để cho chúng tôi an tâm ngủ ngon đấy. Lý chủ bá, em nói đúng hay không, hả?"
"Thẩm Thiên Minh, đủ rồi! Nhóm cho chuyện lớn đối với ai cũng không có lợi. Anh hai tôi đánh anh, tôi thay anh ấy nhận lỗi với anh, nếu như anh cần bồi thường thì - - "
"Y Y!" Lý Xương Húc nghiêm nghị cắt đứt cô, anh hung dữ trừng mắt nhìn Thẩm Thiên Minh một cái, "Về sau đừng đánh chủ ý lên em gái tôi, nếu không dù có không làm cảnh sát nữa, cũng sẽ không bỏ qua cho cậu!"
Anh nói xong, trực tiếp nắm tay Lý Nguyên Y, sải bước ly khai.
Lý Nguyên Y bị anh kéo đi, tâm tình lại hết sức phức tạp, anh hai vẫn là người luôn trẩm ổn, làm việc rất có chừng mực, nhưng lúc này bởi vì cô mà đánh Thẩm Thiên Minh, bởi vậy có thể thấy được, anh căm hận những thứ hắc ám tới cỡ nào, sợ nếu như cô nhấc lên quan hệ với bọn họ thì…
Nếu như anh hai biết được cô lén lút dính dáng không rõ với Đường Diệc Đình, phỏng đoán hậu quả so với bây giờ còn muốn nghiêm trọng hơn nữa đi? Mặc dù trước kia cô có suy nghĩ tới vấn đề này, nhưng dù sao chuyện gì cũng chưa xảy ra, cho nên trong đầu chưa từng có khái niệm cụ thể, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, rung động trong lòng cũng không có ngôn ngữ nào có thể hình dung được.
"Về sau nhìn thấy những người này, hãy cách thật xa, biết không?" Đi một đoạn đường ngắn, lúc này Lý Xương Húc mới đem tay em gái buông lỏng, lời nói thấm thía dặn dò cô.
"Vâng, em sẽ bảo vệ mình . Ngược lại anh..." Lý Nguyên Y cắn cắn cánh môi, muốn nói lại thôi. Cô không nghĩ tới Thẩm Thiên Minh lại cố ý thiết kế để anh hai đánh hắn, nếu như hắn đem video ra ánh sáng, hoặc đi tới cục cảnh sát kiện cáo, vạn nhất việc này ảnh hưởng đến công việc anh hai. Sau này không biết...
"Yên tâm, không có việc gì!" Thần sắc Lý Xương Húc hòa hoãn xuống, sờ sờ đầu cô an ủi, trên gương mặt tuấn tú, lại lặng lẽ xẹt qua một tia ngưng trọng.
Chỉ một mình Thẩm Thiên Minh đã khó đối phó như vậy, còn thêm Đường Diệc Đình, nếu bọn họ có ý nhấc lên sóng gió ở thành phố A, chỉ sợ ngay cả cảnh sát cũng khó khăn chống đỡ….
- - - - - -
"Anh hai - -" Lý Nguyên Y lên tiếng kinh hô, hoàn toàn không có nghĩ tới anh hai sẽ xuất hiện ở chỗ này, thậm chí còn nổi giận đùng đùng đánh Thẩm Thiên Minh. Cô nghĩ đi tới giữ chặt anh, Lý Xương Húc lại trước cô một bước, đi đến trước mặt Thẩm Thiên Minh vừa mới đứng lên, một phen nắm lấy cổ áo hắn, hai tròng mắt dường như muốn phun lửa: "Tên khốn kiếp nhà ngươi, lại dám quấy rầy em gái tôi?"
"Lý Sir, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, làm sao mà anh có thể nói khó nghe như vậy?" Trên mặt Thẩm Thiên Minh vẫn treo nụ cười mị hoặc lòng người như trước, bên khóe miệng hiện lên một vệt máu đỏ tươi, làm cho khi nhìn hắn, lại thêm vài phần phóng khoáng. Lay động không kiềm chế được, chiếu vào đáy mắt Lý Xương Húc một thân chính khí, quả thực đó là hai phía đối lập hoàn toàn nhau.
"Cậu không xứng!" Những lời này Lý Xương Húc nói ra như rít qua từng kẽ răng, em gái được hắn che chở lớn lên từ nhỏ, tại sao có thể bị loiaj người cặn bã như Thẩm Thiên Minh nhúng chàm chứ. Nghĩ tới điều này, hắn tức mà không biết nói sao, vung quả đấm liền hướng trên người hắn đánh tới.
Thiên Minh cũng không có né tránh, sau khi bị vài quyền rắn chắc của Lý Xương Húc đánh tới, mới trở tay đẩy hắn ra, tiêu sái lui lại vài bước.
"Lý Sir, thân là nhân viên chấp pháp, ở nơi công chúng vô duyên vô cớ đánh người, đây chính là phạm pháp đó." Ngón cái Thẩm Thiên Minh nhẹ nhàng vuốt ve một chút khóe miệng của mình, tiếp theo cười tới mức nhìn không có gì tốt, "Hình ảnh vừa rồi anh đánh tôi, chắc hẳn ống kính đều ghi chép lại , nếu như đưa lên mạng, tin tưởng nếu như dân chúng biết Lý Sir tiếng tăm lừng lẫy, cảm thấy vô cùng hứng thú!"
"Cậu uy hiếp tôi?" Sắc mặt Lý Xương Húc âm trầm đến đáng sợ.
"Nói uy hiếp thì quá nghiêm trọng. Tôi chỉ muốn, có thể cùng Lý chủ bá có thể ngẫu nhiên gặp nhau, cũng thật tốt, dù sao nhân vật công chúng - - "
"Tôi cảnh cáo cậu, có chuyện thì nhắm vào tôi, dám ra tay với em gái tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho cậu!”
Lý Xương Húc bị lời kích thích này của hắn làm cho hai mắt đỏ ngầu, kéo tay áo liền muốn xông qua, may mắn Lý Nguyên Y kịp thời giữ chặt anh.
"Không phải anh ngày nào cũng nhìn chằm chằm Thiên phố sao?" Thẩm Thiên Minh mỉa mai một tiếng, "Những năm này quả thật nhờ Lý Sir phù hộ, để cho chúng tôi an tâm ngủ ngon đấy. Lý chủ bá, em nói đúng hay không, hả?"
"Thẩm Thiên Minh, đủ rồi! Nhóm cho chuyện lớn đối với ai cũng không có lợi. Anh hai tôi đánh anh, tôi thay anh ấy nhận lỗi với anh, nếu như anh cần bồi thường thì - - "
"Y Y!" Lý Xương Húc nghiêm nghị cắt đứt cô, anh hung dữ trừng mắt nhìn Thẩm Thiên Minh một cái, "Về sau đừng đánh chủ ý lên em gái tôi, nếu không dù có không làm cảnh sát nữa, cũng sẽ không bỏ qua cho cậu!"
Anh nói xong, trực tiếp nắm tay Lý Nguyên Y, sải bước ly khai.
Lý Nguyên Y bị anh kéo đi, tâm tình lại hết sức phức tạp, anh hai vẫn là người luôn trẩm ổn, làm việc rất có chừng mực, nhưng lúc này bởi vì cô mà đánh Thẩm Thiên Minh, bởi vậy có thể thấy được, anh căm hận những thứ hắc ám tới cỡ nào, sợ nếu như cô nhấc lên quan hệ với bọn họ thì…
Nếu như anh hai biết được cô lén lút dính dáng không rõ với Đường Diệc Đình, phỏng đoán hậu quả so với bây giờ còn muốn nghiêm trọng hơn nữa đi? Mặc dù trước kia cô có suy nghĩ tới vấn đề này, nhưng dù sao chuyện gì cũng chưa xảy ra, cho nên trong đầu chưa từng có khái niệm cụ thể, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, rung động trong lòng cũng không có ngôn ngữ nào có thể hình dung được.
"Về sau nhìn thấy những người này, hãy cách thật xa, biết không?" Đi một đoạn đường ngắn, lúc này Lý Xương Húc mới đem tay em gái buông lỏng, lời nói thấm thía dặn dò cô.
"Vâng, em sẽ bảo vệ mình . Ngược lại anh..." Lý Nguyên Y cắn cắn cánh môi, muốn nói lại thôi. Cô không nghĩ tới Thẩm Thiên Minh lại cố ý thiết kế để anh hai đánh hắn, nếu như hắn đem video ra ánh sáng, hoặc đi tới cục cảnh sát kiện cáo, vạn nhất việc này ảnh hưởng đến công việc anh hai. Sau này không biết...
"Yên tâm, không có việc gì!" Thần sắc Lý Xương Húc hòa hoãn xuống, sờ sờ đầu cô an ủi, trên gương mặt tuấn tú, lại lặng lẽ xẹt qua một tia ngưng trọng.
Chỉ một mình Thẩm Thiên Minh đã khó đối phó như vậy, còn thêm Đường Diệc Đình, nếu bọn họ có ý nhấc lên sóng gió ở thành phố A, chỉ sợ ngay cả cảnh sát cũng khó khăn chống đỡ….
- - - - - -
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook