Ngọt Ngào Bá Sủng: Tiểu Kiều Thê Mất Trí Nhớ Của Thủ Tịch
-
Chương 43: Mang theo cả nhà nhảy lầu
Editor+Beta-er: Dạ Nguyệt Linh
Hoắc Chấn Dương lười đến nỗi chẳng muốn nói thêm cái gì với Lý Đại Quốc, ý bảo George giải quyết tốt hậu quả, ở trước mặt tất cả nhân viên trong khách sạn cúi người xuống, bế kiểu công chúa, ôm nữ tử ngất xỉu trong ngực, đi ra khỏi khách sạn.
Lý Đại Quốc kinh hồn chưa định, quỳ rạp trên mặt đất giữ chặt George, còn nói những lời cấu xin: “…… Hoắc thiếu sẽ không trách tôi đi… Anh đi nói giúp tôi, tôi thật sự không làm gì cô bé kia cả.”
Trên người có chút đau đớn, so với đắc tội Hoắc thiếu, thật sự không tính là cái gì!
George thương hại mà nhìn hắn một cái, đứng lên, nhìn về phía bóng dáng thon dài lạnh lùng của nam nhân.
Đêm nay là lần đầu tiên hắn thấy tổng tài lái xe nhanh một cách đáng sợ như vậy.
Vẫn là lần đầu tiên, thật khó có được, trước kia tổng tài mà gặp chuyện lớn gì cũng đều là bộ dáng trầm ổn, không sợ lâm nguy.
Ở bên ngoài khách sạn, chiếc Maserati màu đen không dừng xe, trên mặt đất bóng loáng lôi ra một cái phanh lại ấn thật dài, cho thấy rằng chiếc xe vừa mới chạy bằng tốc độ cao băng băng mà đến, lại là tình thế cấp bách như thế nào.
Cao Tử Minh chạy tới sau lưng, giờ phút này đứng ở bên cạch chiếc Maserati, trong lòng run sợ mà nhìn nam nhân cao lớn tựa chim ưng ôm Gia Ý ra tới, tức khắc mồ hôi lạnh ứa ra.
Hắn như thế nào biết người mới làm tiểu trợ lý trong bộ phận thị trường, cư hiên là người của tổng tài a!
Nửa giờ trước, tổng tài tự mình gọi điện thoại cho hắn, hắn cũng đã bị dọa ngây người.
Kia chính là CEO của tập đoàn! Chưa từng tự mình trực tiếp liên hệ với hắn.
Liền tính là người bên cạnh, Cao Tử Minh cũng chỉ gặp qua một hai lần.
Lại nghe thấy giọng nói lạnh lẽo tới cực điểm của nam nhân bên kia điện thoại, Cao Tử Minh càng hiểu rõ, xong rồi, chính mình lần này xong thật rồi!
Hắn kéo cửa xe ra, run rẩy: “Tổng, tổng tài, không có việc gì đi…… Ta chỉ bảo Gia Ý đi chủ trì một bữa tiệc, cũng là nghĩ cho cô ấy cơ hội, không nghĩ tới lão Lý Đại Quốc kia cư nhiên……”
Đôi mắt Hoắc Chấn Dương tựa như diều hâu xẹt qua một tia lệ quang làm người run sợ, cười lạnh, đến gần xe, cong lưng, đem nữ hài đặt ở ghế điều khiển phụ, sau đó vòng trở lại ghế điều khiển, ngồi vào.
Lại không có đóng cửa xe.
Đêm đã khuya, không khí lạnh lẽo, bởi vì là bãi đỗ xe, yên lặng không người, im ắng đến nỗi có thể nghe được tiếng hít thở đều đều của chính bản thân mình.
“Dát đạt” một tiếng, là tiếng của bật lửa vang lên.
Nam nhân thoải mái dựa vào ghế lái xe, đầu gối thon dài mạnh mẽ hơi hơi nhấc lên, lửa ở tàn thuốc lập loè một chút, ngón tạy sạch sẽ kẹp điếu thuốc, đặt ở bờ môi mỏng, hít sâu một ngụm.
Phun ra mây mù lan tràn ở bốn phía, mơ hồ nam nhân tuấn mỹ đã ở ngay bên cạnh, cuồng phong vũ bão.
Nhìn qua cũng không có tức giận, nhưng hàn khí mãnh liệt quanh quẩn ở bốn phía, làm Cao Tử Minh sắp hít thở không thông.
Không khí như vậy, quả thực so vừa rồi khi hành hung Lý Đại Quốc, còn khiến cho người chịu không nổi hơn.
“Tổng tài……” Cao Tử Minh dứt khoát co hai đầu gối lại, quỳ xuống đất, “Tôi thật sự không biết Gia Ý là ngài… Lý Đại Quốc điểm danh, một hai bắt Gia Ý phải đi bồi, ta sợ đắc tội Nhạc Đình bách hóa, Tắc Mâu lại không ở đó, mới làm chủ kêu Gia Ý qua đi, nếu sớm biết rằng lão bất tử Lý Đại Quốc kia động tay động chân với Gia Ý, tôi khẳng định sẽ không bảo cô ấy đi qua a…” Lại tả một ba lại một ba mà nói, tát thẳng vào mặt của chính mình, thẳng đến khi mặt xưng phù thành bánh bao.
Đến Lý Đại Quốc đều rõ ràng quyền thế của Hoắc Chấn Dương, Cao Tử Minh là cấp dưới của tập đoàn, tại sao lại không rõ ràng được.
Ban ngày, Hoắc Chấn Dương là con cưng quần áo ngăn nắp, áo mũ chỉnh tề, trầm ổn thành thục.
Nhưng khi vào hắc đạo, hắn so với chủ tịch Hoắc Thiên Phái tuổi trẻ khi làm việc càng thêm kiên quyết mạnh tay, sấm rền gió cuốn, bằng vào thế lực sau lưng cùng các chính khách quốc gia giao dịch, có thể quyết định tiền đồ mỗi người, thậm chí có được quyền to lớn, sinh sát người khác!
Cao Tử Minh biết, hiện tại chính mình đắc tội hắn, tuyệt đối không chỉ là một công nhân đắc tội lão bản, khai trừ xin lỗi liền xong, mà giống một người bình thường đắc tội đế vương!
Nữ nhân Kiều Mễ Na kia, thật là hại chết mình mà!
Bất quá, Cao Tử Minh chỉ là cáo già, biết lúc này cũng không thể đem Kiều Mễ Na nói ra.
Nếu nói là bởi vì Kiều Mễ Na sắc dụ chính mình, hắn mới giúp Kiều Mễ Na chỉnh Gia Ý, kia tổng tài phỏng chừng sẽ trực tiếp đem chính mình giết đi?
Chỉ có thể làm bộ không biết, nói là vì việc công, mới đem Gia Ý phái đi tiếp đãi Lý Đại Quốc, như vậy khả năng còn tốt một chút.
Hoắc Chấn Dương nghe cấp dưới đứng ngoài xe xin lỗi cùng cầu tình, một đôi mắt tinh nhìn tấm chắn gió bằng pha lê phía trước, chợt, tay buông lỏng, khói bụi mịt mù, điếu thuốc cũng theo lực dừng ở trên mặt đất phía ngoài cửa xe, lăn hai lăn, vừa lúc đến bên cạnh đầu gối Cao Tử Minh, dừng lại.
Cao Tử Minh ngơ ngác dừng tay lại, nhìn điếu thuốc còn cháy trên mặt đất, lại ngẩng đầu nhìn xem sắc mặt lạnh băng, tựa như thiên tử, hiểu rõ ý tứ của hắn.
Hạ quyết tâm, nắm điếu thuốc trên mặt đất lên, hắn vén tay áo liền làm cánh tay mập mạp của chính mình bị thương nặng.
“A —— ” Hét thảm một tiếng, cắt đứt bầu không khí yên lặng của bãi đỗ xe khách sạn.
Khi Hoắc Chấn Dương một bước vào khách sạn Tứ Quý Lan, khi quản lý nhân viên biết được thân phận của hắn, tòa khách sạn năm sao cấp này cũng đã ở trong phạm vi quyền lợi của hắn.
Bảo an đã sớm được cấp trên của khách sạn nhắc nhở, nơi nào sẽ chạy tới, đã sớm đi xa xa, chỉ coi như không phát hiện không nghe thấy.
Không có người dám ngăn cản trận trừng phạt này a.
“… Tổng tài, như vậy… tốt sao…” Cao Tử Minh che lại chỗ bàn tay cơ hồ bị cháy thành ột cái lỗ, nhịn xuống đau đớn tê tâm liệt phế.
Nam nhân kêu thảm thiết cùng cầu tình làm Gia Ý từ mơ màng mộng mị trong không trung lại lần nữa tỉnh lại, vừa mở mắt, thấy được cảnh tượng trước mặt.
Lúc này đây, cảm giác say rượu bớt xuống không ít, nàng thanh tỉnh vài phần, chịu đựng toàn thân vô lực, giữ chặt cánh tay của nam nhân bên cạnh: “Đi thôi……”
Quá mệt, cô muốn trở về. Cô thế nhưng là làn đầu tiên tưởng niệm cái chung cư nhỏ bé kia của Hoắc Chấn Dương, giờ phút này chỉ nghĩ chính mình ở trên giường lớn hảo hảo ngủ một giấc.
Gia Ý ngữ khí còn thực suy yếu, là say rượu sau đó vô lực. Hoắc Chấn Dương liếc mắt nhìn cô một cái, trầm mặc hồi lâu, nhìn cấp dưới bị ngược chết khiếp phía trên mặt đất.
Thanh âm như cũ đạm bạc, nghe không rõ cảm xúc, nhưng từng câu từng chữ lại làm Cao Tử Minh hỏng mất.
“Thu thập đồ đạc, nộp đơn từ chức, cút đi đi, từ nay về sau, cái ngành sản xuất này sẽ không có chỗ cho ông dừng chân.”
Cao Tử Minh sắc mặt trắng xóa, hắn kiêu ngạo lâu như vậy, thật vất vả mới leo đến cái chức vị này, sao lại có thể cứ như vậy tiền đồ tẫn hủy!
Lại còn không cho chính mình đi công ty khác, đây chính là chặt đứt con đường làm ăn của chính bản thân mình!
Nhưng hắn cũng đã nhìn ra, Gia Ý là mấu chốt! Vừa rồi nếu không phải Gia Ý nói chặn lại, tổng tài khả năng cũng sẽ không buông tha cho chính mình như vậy!
“La Tiểu Thư……” Cao Tử Minh hít một phen nước mũi, cái gì tôn nghiêm thể diện đều vứt đến một mặt đi, không rảnh lo, “Tôi thật sự không phải có tâm nhằm vào cô, ta tôi cũng chỉ là xử lí công việc chung, Lý Đại Quốc điểm danh bắt cô phải đi bồi, tôi như thế nào hảo cự tuyệt? Cầu xin cô, tha thứ cho tôi đi! Nhà tôi còn có bà xã có bệnh cao huyết áp nghiêm trọng cùng bệnh tiểu đường, mỗi ngày đều đến uống thuốc, còn có mẹ già hơn tám mươi tuổi nằm liệt giường, con gaiscungf con trai đều đang học trung học, học phí hiện tại quá nhiều, nếu là tổng tài sa thải tôi, không cho tôi ở cái ngành sản xuất lăn lộn, tôi…… Tuổi tôi lớn như vậy, còn có thể đi nơi nào nuôi cả nhà? Tôi đây chỉ có thể mang theo cả nhà cùng đi nhảy lầu!”
Hoắc Chấn Dương lười đến nỗi chẳng muốn nói thêm cái gì với Lý Đại Quốc, ý bảo George giải quyết tốt hậu quả, ở trước mặt tất cả nhân viên trong khách sạn cúi người xuống, bế kiểu công chúa, ôm nữ tử ngất xỉu trong ngực, đi ra khỏi khách sạn.
Lý Đại Quốc kinh hồn chưa định, quỳ rạp trên mặt đất giữ chặt George, còn nói những lời cấu xin: “…… Hoắc thiếu sẽ không trách tôi đi… Anh đi nói giúp tôi, tôi thật sự không làm gì cô bé kia cả.”
Trên người có chút đau đớn, so với đắc tội Hoắc thiếu, thật sự không tính là cái gì!
George thương hại mà nhìn hắn một cái, đứng lên, nhìn về phía bóng dáng thon dài lạnh lùng của nam nhân.
Đêm nay là lần đầu tiên hắn thấy tổng tài lái xe nhanh một cách đáng sợ như vậy.
Vẫn là lần đầu tiên, thật khó có được, trước kia tổng tài mà gặp chuyện lớn gì cũng đều là bộ dáng trầm ổn, không sợ lâm nguy.
Ở bên ngoài khách sạn, chiếc Maserati màu đen không dừng xe, trên mặt đất bóng loáng lôi ra một cái phanh lại ấn thật dài, cho thấy rằng chiếc xe vừa mới chạy bằng tốc độ cao băng băng mà đến, lại là tình thế cấp bách như thế nào.
Cao Tử Minh chạy tới sau lưng, giờ phút này đứng ở bên cạch chiếc Maserati, trong lòng run sợ mà nhìn nam nhân cao lớn tựa chim ưng ôm Gia Ý ra tới, tức khắc mồ hôi lạnh ứa ra.
Hắn như thế nào biết người mới làm tiểu trợ lý trong bộ phận thị trường, cư hiên là người của tổng tài a!
Nửa giờ trước, tổng tài tự mình gọi điện thoại cho hắn, hắn cũng đã bị dọa ngây người.
Kia chính là CEO của tập đoàn! Chưa từng tự mình trực tiếp liên hệ với hắn.
Liền tính là người bên cạnh, Cao Tử Minh cũng chỉ gặp qua một hai lần.
Lại nghe thấy giọng nói lạnh lẽo tới cực điểm của nam nhân bên kia điện thoại, Cao Tử Minh càng hiểu rõ, xong rồi, chính mình lần này xong thật rồi!
Hắn kéo cửa xe ra, run rẩy: “Tổng, tổng tài, không có việc gì đi…… Ta chỉ bảo Gia Ý đi chủ trì một bữa tiệc, cũng là nghĩ cho cô ấy cơ hội, không nghĩ tới lão Lý Đại Quốc kia cư nhiên……”
Đôi mắt Hoắc Chấn Dương tựa như diều hâu xẹt qua một tia lệ quang làm người run sợ, cười lạnh, đến gần xe, cong lưng, đem nữ hài đặt ở ghế điều khiển phụ, sau đó vòng trở lại ghế điều khiển, ngồi vào.
Lại không có đóng cửa xe.
Đêm đã khuya, không khí lạnh lẽo, bởi vì là bãi đỗ xe, yên lặng không người, im ắng đến nỗi có thể nghe được tiếng hít thở đều đều của chính bản thân mình.
“Dát đạt” một tiếng, là tiếng của bật lửa vang lên.
Nam nhân thoải mái dựa vào ghế lái xe, đầu gối thon dài mạnh mẽ hơi hơi nhấc lên, lửa ở tàn thuốc lập loè một chút, ngón tạy sạch sẽ kẹp điếu thuốc, đặt ở bờ môi mỏng, hít sâu một ngụm.
Phun ra mây mù lan tràn ở bốn phía, mơ hồ nam nhân tuấn mỹ đã ở ngay bên cạnh, cuồng phong vũ bão.
Nhìn qua cũng không có tức giận, nhưng hàn khí mãnh liệt quanh quẩn ở bốn phía, làm Cao Tử Minh sắp hít thở không thông.
Không khí như vậy, quả thực so vừa rồi khi hành hung Lý Đại Quốc, còn khiến cho người chịu không nổi hơn.
“Tổng tài……” Cao Tử Minh dứt khoát co hai đầu gối lại, quỳ xuống đất, “Tôi thật sự không biết Gia Ý là ngài… Lý Đại Quốc điểm danh, một hai bắt Gia Ý phải đi bồi, ta sợ đắc tội Nhạc Đình bách hóa, Tắc Mâu lại không ở đó, mới làm chủ kêu Gia Ý qua đi, nếu sớm biết rằng lão bất tử Lý Đại Quốc kia động tay động chân với Gia Ý, tôi khẳng định sẽ không bảo cô ấy đi qua a…” Lại tả một ba lại một ba mà nói, tát thẳng vào mặt của chính mình, thẳng đến khi mặt xưng phù thành bánh bao.
Đến Lý Đại Quốc đều rõ ràng quyền thế của Hoắc Chấn Dương, Cao Tử Minh là cấp dưới của tập đoàn, tại sao lại không rõ ràng được.
Ban ngày, Hoắc Chấn Dương là con cưng quần áo ngăn nắp, áo mũ chỉnh tề, trầm ổn thành thục.
Nhưng khi vào hắc đạo, hắn so với chủ tịch Hoắc Thiên Phái tuổi trẻ khi làm việc càng thêm kiên quyết mạnh tay, sấm rền gió cuốn, bằng vào thế lực sau lưng cùng các chính khách quốc gia giao dịch, có thể quyết định tiền đồ mỗi người, thậm chí có được quyền to lớn, sinh sát người khác!
Cao Tử Minh biết, hiện tại chính mình đắc tội hắn, tuyệt đối không chỉ là một công nhân đắc tội lão bản, khai trừ xin lỗi liền xong, mà giống một người bình thường đắc tội đế vương!
Nữ nhân Kiều Mễ Na kia, thật là hại chết mình mà!
Bất quá, Cao Tử Minh chỉ là cáo già, biết lúc này cũng không thể đem Kiều Mễ Na nói ra.
Nếu nói là bởi vì Kiều Mễ Na sắc dụ chính mình, hắn mới giúp Kiều Mễ Na chỉnh Gia Ý, kia tổng tài phỏng chừng sẽ trực tiếp đem chính mình giết đi?
Chỉ có thể làm bộ không biết, nói là vì việc công, mới đem Gia Ý phái đi tiếp đãi Lý Đại Quốc, như vậy khả năng còn tốt một chút.
Hoắc Chấn Dương nghe cấp dưới đứng ngoài xe xin lỗi cùng cầu tình, một đôi mắt tinh nhìn tấm chắn gió bằng pha lê phía trước, chợt, tay buông lỏng, khói bụi mịt mù, điếu thuốc cũng theo lực dừng ở trên mặt đất phía ngoài cửa xe, lăn hai lăn, vừa lúc đến bên cạnh đầu gối Cao Tử Minh, dừng lại.
Cao Tử Minh ngơ ngác dừng tay lại, nhìn điếu thuốc còn cháy trên mặt đất, lại ngẩng đầu nhìn xem sắc mặt lạnh băng, tựa như thiên tử, hiểu rõ ý tứ của hắn.
Hạ quyết tâm, nắm điếu thuốc trên mặt đất lên, hắn vén tay áo liền làm cánh tay mập mạp của chính mình bị thương nặng.
“A —— ” Hét thảm một tiếng, cắt đứt bầu không khí yên lặng của bãi đỗ xe khách sạn.
Khi Hoắc Chấn Dương một bước vào khách sạn Tứ Quý Lan, khi quản lý nhân viên biết được thân phận của hắn, tòa khách sạn năm sao cấp này cũng đã ở trong phạm vi quyền lợi của hắn.
Bảo an đã sớm được cấp trên của khách sạn nhắc nhở, nơi nào sẽ chạy tới, đã sớm đi xa xa, chỉ coi như không phát hiện không nghe thấy.
Không có người dám ngăn cản trận trừng phạt này a.
“… Tổng tài, như vậy… tốt sao…” Cao Tử Minh che lại chỗ bàn tay cơ hồ bị cháy thành ột cái lỗ, nhịn xuống đau đớn tê tâm liệt phế.
Nam nhân kêu thảm thiết cùng cầu tình làm Gia Ý từ mơ màng mộng mị trong không trung lại lần nữa tỉnh lại, vừa mở mắt, thấy được cảnh tượng trước mặt.
Lúc này đây, cảm giác say rượu bớt xuống không ít, nàng thanh tỉnh vài phần, chịu đựng toàn thân vô lực, giữ chặt cánh tay của nam nhân bên cạnh: “Đi thôi……”
Quá mệt, cô muốn trở về. Cô thế nhưng là làn đầu tiên tưởng niệm cái chung cư nhỏ bé kia của Hoắc Chấn Dương, giờ phút này chỉ nghĩ chính mình ở trên giường lớn hảo hảo ngủ một giấc.
Gia Ý ngữ khí còn thực suy yếu, là say rượu sau đó vô lực. Hoắc Chấn Dương liếc mắt nhìn cô một cái, trầm mặc hồi lâu, nhìn cấp dưới bị ngược chết khiếp phía trên mặt đất.
Thanh âm như cũ đạm bạc, nghe không rõ cảm xúc, nhưng từng câu từng chữ lại làm Cao Tử Minh hỏng mất.
“Thu thập đồ đạc, nộp đơn từ chức, cút đi đi, từ nay về sau, cái ngành sản xuất này sẽ không có chỗ cho ông dừng chân.”
Cao Tử Minh sắc mặt trắng xóa, hắn kiêu ngạo lâu như vậy, thật vất vả mới leo đến cái chức vị này, sao lại có thể cứ như vậy tiền đồ tẫn hủy!
Lại còn không cho chính mình đi công ty khác, đây chính là chặt đứt con đường làm ăn của chính bản thân mình!
Nhưng hắn cũng đã nhìn ra, Gia Ý là mấu chốt! Vừa rồi nếu không phải Gia Ý nói chặn lại, tổng tài khả năng cũng sẽ không buông tha cho chính mình như vậy!
“La Tiểu Thư……” Cao Tử Minh hít một phen nước mũi, cái gì tôn nghiêm thể diện đều vứt đến một mặt đi, không rảnh lo, “Tôi thật sự không phải có tâm nhằm vào cô, ta tôi cũng chỉ là xử lí công việc chung, Lý Đại Quốc điểm danh bắt cô phải đi bồi, tôi như thế nào hảo cự tuyệt? Cầu xin cô, tha thứ cho tôi đi! Nhà tôi còn có bà xã có bệnh cao huyết áp nghiêm trọng cùng bệnh tiểu đường, mỗi ngày đều đến uống thuốc, còn có mẹ già hơn tám mươi tuổi nằm liệt giường, con gaiscungf con trai đều đang học trung học, học phí hiện tại quá nhiều, nếu là tổng tài sa thải tôi, không cho tôi ở cái ngành sản xuất lăn lộn, tôi…… Tuổi tôi lớn như vậy, còn có thể đi nơi nào nuôi cả nhà? Tôi đây chỉ có thể mang theo cả nhà cùng đi nhảy lầu!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook