Ngọn Sóng Tình Yêu
Chương 657

Chương 657:

 

Đột nhiên cô nhận ra rằng cô quan tâm rất nhiều đến phản ứng và suy nghĩ của anh.

 

“Ừm, cô ấy ở phía trước, cô đi xem cô ấy thích gì, không cần phải tiếp đón tôi.” Bộ Dực Thành vừa nói vừa nhìn bóng lưng An Chỉ Nguyệt.

 

Người bán hàng mỉm cười, ngay lập tức chào đón An Chỉ Nguyệt, “Xin chào, tiểu thư, cô có yêu cầu gì không?”

 

An Chỉ Nguyệt mím môi và mỉm cười, khuôn mặt ấm áp, cô thì thầm nhẹ nhàng: “Tôi muốn tự mình xem một chút.”

 

“Cô muốn trang trí đèn ở vị trí nào, tôi có thể giới thiệu cho cô. “

 

An Chỉ Nguyệt không biết, cô căn bản là không biết nên treo chỗ nào, chỉ là nhìn thấy những chiếc đèn xinh đẹp này không thể không đi vào xem.

 

Nhân viên bán hàng nhiệt tình khác thường, nhìn ánh mắt ngại ngùng của An Chỉ Nguyệt, rồi nhìn người đàn ông phía sau cô đang tập trung và luôn chú ý đến An Chỉ Nguyệt, nhân viên bán hàng có thể kết luận rằng họ là người yêu hoặc một cặp vợ chồng mới cưới.

 

“Hai người là muốn trang trí nhà mới sao?”

 

“Ừm.” An Chỉ Nguyệt mím môi, không dám mở to đôi mắt ngại ngùng, vì sợ nhân viên bán hàng nhìn thấy sẽ xấu hổ và ngượng ngùng.

 

Nhân viên bán hàng lập tức đi tới hai chiếc đèn bàn tinh tế và trang nhã: “Cô Nhìn xem. cái này mang phong cách retro, trang nhã và tinh tế, có ba màu chiếu sáng là vàng ấm, đỏ và trắng nhạt, mỗi màu đều rất lãng mạn và ấm áp, và nơi tốt nhất để đặt nó là trong phòng ngủ.“

 

An Chỉ Nguyệt nhìn cái đèn do nhân viên bán hàng giới thiệu, cô càng ngày càng thích nó, quay lại nhìn Bộ Dực Thành.

 

Ngay lúc đó, đối diện với đôi mắt của Bộ Dực Thành, dường như anh đang nhìn cô từ lúc nào không hay, ánh mắt nhất thời khiến tim cô đập loạn nhịp, cô hỏi với giọng điệu ngọt ngào: “Anh Dực Thành, anh thấy cái đèn này đẹp không?”

 

Bộ Dực Thành dời tầm mắt về phía cái đèn, nhìn một cái, khóe miệng nhếch lên, phác ra một nụ cười nhàn nhạt: “Nhìn cũng được, em thích là được. “

 

Trái tim An Chỉ Nguyệt đột nhiên run lên, đứng nhìn nụ cười nhẹ trên khuôn mặt Bộ Dực Thành.

 

Lần đầu tiên cô thấy anh cười.

 

Hóa ra anh cười rất đẹp.

 

Sau khi sự lạnh lùng được xóa bỏ, ngay cả nụ cười trên môi cũng trở nên ấm áp khiến cho người ta không thể dời mắt.

 

An Chỉ Nguyệt định thần lại, dời mắt đi cũng không dám nhìn quá lâu, ánh mắt cô lại vô thức nhìn cái đèn.

 

“Cái này bao nhiêu tiền?” An Chỉ Nguyệt hỏi.

 

Nhân viên bán hàng cười rạng rỡ cho biết: “Đèn của chúng tôi được thiết kế bởi một nhà thiết kế nổi tiếng và cũng là một thương hiệu lớn, nhưng giá cả lại rất phải chăng. Vẫn còn Chương trình khuyến mại mua một bộ tặng bộ ly pha lê, giá chỉ có 58.000 tệ (gần 207 triệu đồng). “

 

Hai cái đèn 58.000 tệ?

 

An Chỉ Nguyệt tức thì chết lặng.

 

Ôi… đắt quá.

 

“Cảm ơn cô, chúng tôi sẽ suy nghĩ lại chút.” An Chỉ Nguyệt khó xử mím môi, ngượng ngùng cảm ơn, sau đó xoay người đi về phía Bộ Dực Thành.

 

Cô bước đến gần anh và đặc biệt rất gần, vì cô sợ nhân viên bán hàng nghe thấy mình nói. Cơ thể cô như muốn dính vào Bộ Dực Thành, chỉ cách 1cm thôi. Cô ngước lên nhìn anh và lẩm bẩm nói: “

 

Thực đắt, vẫn nên thôi đi thì hơn. “

 

Bộ Dực Thành trầm mặc nhìn cô, lần đầu tiên nhìn cô chủ động tiếp cận mình như vậy, trong lòng tràn đầy ngọt ngào không gì sánh được, khuôn mặt tràn ngập yêu thương, anh cười và hỏi: “Em thích sao?”

 

“Ừm, nhưng đắt quá.”

 

“Không cần lo về giá cả.”

 

An Chỉ Nguyệt lắc đầu, rồi đi ngang qua Bộ Dực Thành: “Anh Dực Thành, đi thôi . “

 

Bộ Dực Thành không đi theo mà rút danh thiếp từ trong túi ra đưa cho nhân viên bán hàng, thì thào nói: ” Vợ tôi thích hai cái đèn đó, quấn lại, gọi điện thoại theo số trên, sẽ có người đến thanh toán và lấy đồ.”

 

“Vâng, cảm ơn anh. ” Người bán hàng lịch sự cầm lấy tấm danh thiếp và nhìn dòng chữ “Special Assistant Lạc Thập Thất” trên đó.

 

Nói xong Bộ Dực Thành quay lưng bỏ đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương