Ngọc Minh! Em Là Định Mệnh Của Anh!
-
Chương 24: Khu vui chơi
Hôm nay là cuối tuần khu vui chơi thật đông đúc. Nhóm Q.Minh đã đến khu vui chơi khá lớn và nổi tiếng THE MOMENT.
Cả nhóm cùng nhau tiến vào phía bên trong. Vừa bước chân vào thì bảy người họ đã trở thành tân điểm cho sự chú ý.
Ng.Minh trong khá trẻ con trong quần short ngắn, áo croptop tay lửng màu hồng nhạt, chân đi đôi bata trắng, phía sau lưng là chiếc balo đen đi chơi và kính không tròng trên mặt nhìn cô rất đáng yêu.
Ng.Anh rất đơn giản với áo pull nữ cá tính và quần short ngắn, cùng với chiếc túi nhỏ ở bên phải.
Gia Nghi thì bớt lạnh lùng phần nào. Cô mặt áo phông rộng, chiếc quần short, chân mang đôi bata cổ cao jean caro và đội một chiếc nón da sành điệu.
Q.Minh vẫn vậy, vẫn lạnh lùng bất cần đời. Anh mặc áo sơ mi nam màu trắng, quần da Casual Pants và đôi gy432.
Nhân rất năng động trong áo thun rộng trắng, quần jean skinny, áo khoác da bên ngoài và chiếc nón da giống Nghi (nón cặp).
Khắc Huy thì sành điệu trong áo pull tay lỡ khoác ngoài là gi lê ka ki sành điệu, quần lửng ngang mắc cá và đi giày Oxpord.
Còn Ng.Ký khá nam tính trong áo thun tay lửng và quần jean.
Cả nhóm kéo nhau vào khu cảm giác mạnh. Vừa tới nơi cả nhóm lựa chọn vòng xoay là trò chơi đầu tiên. Thấy Gia Nghi có ý định chơi thì Ng.Minh và Ng.Anh ngăn lại dù không muốn.
-Chị Nghi chị không thể chơi được.- Ng.Anh kéo Nghi lại.
-Sao vậy?- Nghi nhíu mày.
-Ờ...- Ng.Minh nhìn Ng.Anh có vẻ khó nói.
Ng.Anh thấy Ng.Minh nhìn gật đầu ra hiệu cứ nói. Ng.Minh gật đầu rồi hỏi Nghi.
-Chị biết mình bị...bị bệnh...gì chưa?
-Chị biết chứ.
-Vì vậy nên chị không thể chơi.- Ng.Anh lay tay Nghi.
-Không sao nó ít tái phát lắm. Chị có đem thuốc mà yên tâm.- Nghi cười nhẹ.
Thật ra cô đã biết mình bị bệnh này lâu rồi với lại mỗi lần tái phát thì rất nhẹ nên không sao. Lần nặng nhất là lần gặp mặt Ng.Minh và Ng.Anh.
Cả hai gật đầu cũng yên tâm phần nào.
Cả nhóm cùng nhau lên chơi. Trò chơi này rất ít người chơi vì nó quá đáng sợ. Nhưng bây giờ những người có mặt ở khu vui chơi đều chen chút nhau xếp hàng để chơi.
Trò chơi vừa khởi động từ từ đưa lên cao. Cứ mỗi lần như vậy thì hết thẩy mọi người đều hét lên trừ nhóm Q.Minh. Bốn chàng trai thì không nói gì nhưng đặc biệt là ba cô gái không-một-động-tĩnh.
Gia Nghi im lặng hưởng thụ xem trò chơi này như là ăn cơm bửa.
Ng.Anh giống như Gia Nghi ngồi hưởng thụ trò chơi, làm cho Huy định tận dụng cơ hội lại không được.
Còn Ng.Minh thì nhắm tịt mắt lại, mỗi lần cô bị đưa lên cao thì lại xiếc chặt tay của Q.Minh hơn. Móng tay cô bắm vào da anh bật máu nhưng anh lại không cảm thấy đau. Anh đưa tay còn lại lên đặt lên tay cô cho cô an tâm.
Trò chơi kết thúc. Cả nhóm bước xuống nét mặt rất hớn hở trừ Ng.Minh mặt cô xanh xao hơn và đứng muốn không vững.
Cả nhóm lại kéo nhau chơi hết trò này tới trò khác đến trò cuối cùng "Ngôi Nhà Ma" trò mà Ng.Minh thấy khiếp nhất.
Trước khi vào cô cầu khẩn xin tha nhưng vô ích. Cô từ từ bước vào nắm thật chặt tay Ng.Anh không ngừng bảo Ng.Anh không được buông tay.
Ng. Minh bị nắm tóc nắm chân đăm ra hoảng buông tay Ng.Anh thừ lúc nào không hay. Ng.Minh không biết có nên đi tiếp hay không thì đột nhiên một cánh tay nắm chặt lấy tay cô kéo đi. trong không gian tối dù không nhìn được mặt nhưng hơi ấm ở bàn tay cho Ng.Minh biết đó là Q.Minh. Đúng! Chắc chắn là anh.
Anh sáng chói từ ngoài chiếu vào. Cuối cùng Ng.Minh cũng thoát ra được. Mọi người trong nhóm đã ra ngoài hết chỉ còn cô và người đang nắm lấy tay cô là Q.Minh.
Cả nhóm cùng kéo nhau đi ăn kem vì thiếu bàn nên những chàng trai sẽ mua rồi đem lại gốc cây cách quầy kem không xa.
Nghi, Ng.Minh, Ng.Anh chờ mãi nhưng chẳng thấy ai ra nên quyết định lại xem sao.
-Anh ơi anh có bạn gái chưa?- Girl 1 hỏi Nhân.
-Anh làm bạn trai em nha- Girl 2 nắm lấy tay Huy.
-Anh cho em số điện thoại nha- Girl 3 lay lay tay Ng.Ký.
-Pla...Pla...
Q.Minh thì khỏi nói, mấy girl chỉ dám nhìn chứ không dám làm gì vì sợ hàn khí của anh.
Cả ba đến nơi thì thấy thảm cảnh này.
Nghi đi đến thấy Nhân đang cười cười với mấy nhỏ đó thì sôi máu.
-Ê! Thằng ck kia nói mua kem sao không ra?- Nghi nhìn Nhân bằng đôi mắt nảy lửa.
Nhân vừa thấy Nghi thì mắt sáng rỡ cố thoát ra rồi chạy đến đưa kem cho Nghi.
-Của Vk yêu nè hìhì.
Vừa nghe Nhân nói thì mấy girl tiết hùi hụi quay hướng sang ba chàng còn lại.
Ng.Anh thấy Huy khó sử thì cũng muốn giúp.
-Ck à sao lâu quá dạ, để người ta chờ lâu muốn chết à- Ng.Anh nũng nịu vờ giận dỗi.
Huy ơi ngỡ ngàng nhưng cũng hợp tác chung.
-Để bà xã chờ lâu rồi à? Xin lỗi bà xã nha.
Lại một tiếc nuối.
Ng.Minh đi đến gần với Q.Minh đinh nói gì đó nhưng khi nghe mấy nhỏ đó nói nên thôi.
-Anh à bé đó là em gái anh phải không?- Girl 1 hỏi Q.Minh
-Ừ. Em gái phải không anh?- Girl 2 hùa theo.
-....
Những câu hỏi được đặt ra làm Q.Minh thấy bực bội. Anh đi thẳng lại chổ Ng.Minh ôm lấy eo cô và nói.
-Vk chờ lâu không?
Câu nói vừa dứt làm mấy girl muốn ngả ngửa. Ng.Minh thì thấy tim đập thình thịch, mặt đỏ như gất cô chỉ gật đầu.
chỉ còn Ng.Ký là mệt mỏi nhất, anh cố lắm mới thoát ra ngoài được nên vừa ăn kem xong anh đã "cáo từ" keo Ng.Minh ra khỏi nơi quỷ quái này....
Cả nhóm cùng nhau tiến vào phía bên trong. Vừa bước chân vào thì bảy người họ đã trở thành tân điểm cho sự chú ý.
Ng.Minh trong khá trẻ con trong quần short ngắn, áo croptop tay lửng màu hồng nhạt, chân đi đôi bata trắng, phía sau lưng là chiếc balo đen đi chơi và kính không tròng trên mặt nhìn cô rất đáng yêu.
Ng.Anh rất đơn giản với áo pull nữ cá tính và quần short ngắn, cùng với chiếc túi nhỏ ở bên phải.
Gia Nghi thì bớt lạnh lùng phần nào. Cô mặt áo phông rộng, chiếc quần short, chân mang đôi bata cổ cao jean caro và đội một chiếc nón da sành điệu.
Q.Minh vẫn vậy, vẫn lạnh lùng bất cần đời. Anh mặc áo sơ mi nam màu trắng, quần da Casual Pants và đôi gy432.
Nhân rất năng động trong áo thun rộng trắng, quần jean skinny, áo khoác da bên ngoài và chiếc nón da giống Nghi (nón cặp).
Khắc Huy thì sành điệu trong áo pull tay lỡ khoác ngoài là gi lê ka ki sành điệu, quần lửng ngang mắc cá và đi giày Oxpord.
Còn Ng.Ký khá nam tính trong áo thun tay lửng và quần jean.
Cả nhóm kéo nhau vào khu cảm giác mạnh. Vừa tới nơi cả nhóm lựa chọn vòng xoay là trò chơi đầu tiên. Thấy Gia Nghi có ý định chơi thì Ng.Minh và Ng.Anh ngăn lại dù không muốn.
-Chị Nghi chị không thể chơi được.- Ng.Anh kéo Nghi lại.
-Sao vậy?- Nghi nhíu mày.
-Ờ...- Ng.Minh nhìn Ng.Anh có vẻ khó nói.
Ng.Anh thấy Ng.Minh nhìn gật đầu ra hiệu cứ nói. Ng.Minh gật đầu rồi hỏi Nghi.
-Chị biết mình bị...bị bệnh...gì chưa?
-Chị biết chứ.
-Vì vậy nên chị không thể chơi.- Ng.Anh lay tay Nghi.
-Không sao nó ít tái phát lắm. Chị có đem thuốc mà yên tâm.- Nghi cười nhẹ.
Thật ra cô đã biết mình bị bệnh này lâu rồi với lại mỗi lần tái phát thì rất nhẹ nên không sao. Lần nặng nhất là lần gặp mặt Ng.Minh và Ng.Anh.
Cả hai gật đầu cũng yên tâm phần nào.
Cả nhóm cùng nhau lên chơi. Trò chơi này rất ít người chơi vì nó quá đáng sợ. Nhưng bây giờ những người có mặt ở khu vui chơi đều chen chút nhau xếp hàng để chơi.
Trò chơi vừa khởi động từ từ đưa lên cao. Cứ mỗi lần như vậy thì hết thẩy mọi người đều hét lên trừ nhóm Q.Minh. Bốn chàng trai thì không nói gì nhưng đặc biệt là ba cô gái không-một-động-tĩnh.
Gia Nghi im lặng hưởng thụ xem trò chơi này như là ăn cơm bửa.
Ng.Anh giống như Gia Nghi ngồi hưởng thụ trò chơi, làm cho Huy định tận dụng cơ hội lại không được.
Còn Ng.Minh thì nhắm tịt mắt lại, mỗi lần cô bị đưa lên cao thì lại xiếc chặt tay của Q.Minh hơn. Móng tay cô bắm vào da anh bật máu nhưng anh lại không cảm thấy đau. Anh đưa tay còn lại lên đặt lên tay cô cho cô an tâm.
Trò chơi kết thúc. Cả nhóm bước xuống nét mặt rất hớn hở trừ Ng.Minh mặt cô xanh xao hơn và đứng muốn không vững.
Cả nhóm lại kéo nhau chơi hết trò này tới trò khác đến trò cuối cùng "Ngôi Nhà Ma" trò mà Ng.Minh thấy khiếp nhất.
Trước khi vào cô cầu khẩn xin tha nhưng vô ích. Cô từ từ bước vào nắm thật chặt tay Ng.Anh không ngừng bảo Ng.Anh không được buông tay.
Ng. Minh bị nắm tóc nắm chân đăm ra hoảng buông tay Ng.Anh thừ lúc nào không hay. Ng.Minh không biết có nên đi tiếp hay không thì đột nhiên một cánh tay nắm chặt lấy tay cô kéo đi. trong không gian tối dù không nhìn được mặt nhưng hơi ấm ở bàn tay cho Ng.Minh biết đó là Q.Minh. Đúng! Chắc chắn là anh.
Anh sáng chói từ ngoài chiếu vào. Cuối cùng Ng.Minh cũng thoát ra được. Mọi người trong nhóm đã ra ngoài hết chỉ còn cô và người đang nắm lấy tay cô là Q.Minh.
Cả nhóm cùng kéo nhau đi ăn kem vì thiếu bàn nên những chàng trai sẽ mua rồi đem lại gốc cây cách quầy kem không xa.
Nghi, Ng.Minh, Ng.Anh chờ mãi nhưng chẳng thấy ai ra nên quyết định lại xem sao.
-Anh ơi anh có bạn gái chưa?- Girl 1 hỏi Nhân.
-Anh làm bạn trai em nha- Girl 2 nắm lấy tay Huy.
-Anh cho em số điện thoại nha- Girl 3 lay lay tay Ng.Ký.
-Pla...Pla...
Q.Minh thì khỏi nói, mấy girl chỉ dám nhìn chứ không dám làm gì vì sợ hàn khí của anh.
Cả ba đến nơi thì thấy thảm cảnh này.
Nghi đi đến thấy Nhân đang cười cười với mấy nhỏ đó thì sôi máu.
-Ê! Thằng ck kia nói mua kem sao không ra?- Nghi nhìn Nhân bằng đôi mắt nảy lửa.
Nhân vừa thấy Nghi thì mắt sáng rỡ cố thoát ra rồi chạy đến đưa kem cho Nghi.
-Của Vk yêu nè hìhì.
Vừa nghe Nhân nói thì mấy girl tiết hùi hụi quay hướng sang ba chàng còn lại.
Ng.Anh thấy Huy khó sử thì cũng muốn giúp.
-Ck à sao lâu quá dạ, để người ta chờ lâu muốn chết à- Ng.Anh nũng nịu vờ giận dỗi.
Huy ơi ngỡ ngàng nhưng cũng hợp tác chung.
-Để bà xã chờ lâu rồi à? Xin lỗi bà xã nha.
Lại một tiếc nuối.
Ng.Minh đi đến gần với Q.Minh đinh nói gì đó nhưng khi nghe mấy nhỏ đó nói nên thôi.
-Anh à bé đó là em gái anh phải không?- Girl 1 hỏi Q.Minh
-Ừ. Em gái phải không anh?- Girl 2 hùa theo.
-....
Những câu hỏi được đặt ra làm Q.Minh thấy bực bội. Anh đi thẳng lại chổ Ng.Minh ôm lấy eo cô và nói.
-Vk chờ lâu không?
Câu nói vừa dứt làm mấy girl muốn ngả ngửa. Ng.Minh thì thấy tim đập thình thịch, mặt đỏ như gất cô chỉ gật đầu.
chỉ còn Ng.Ký là mệt mỏi nhất, anh cố lắm mới thoát ra ngoài được nên vừa ăn kem xong anh đã "cáo từ" keo Ng.Minh ra khỏi nơi quỷ quái này....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook