NGOẠI TÌNH NGỌT NGÀO LẠC ĐỒ ĐỒ
Chương 43: Nổi lên ý nghĩ độc ác

“Gia Tiên, cậu đừng nói linh tinh.” Tôi vội vàng giải thích.

Trên màn hình nhanh chóng xuất hiện tin nhắn rất dài của cô ấy.

“Tớ chỉ nói đùa, cậu đừng để ý. Thực ra hai người đàn ông này tớ vẫn thực sự không cảm thấy họ đều thích phụ nữ chủ động. Cậu xem Cố Thanh Thiên, với thân phận và địa vị của anh ta, bao nhiêu cô gái thấy anh ta đều hận không thể nhanh như hổ đói vồ môi, nhưng không một ai có thể thực hiện được.”

“Căn cứ vào trường hợp cá biệt này có thể suy đoán ra, anh ta căn bản không thích phụ nữ chủ động, cho nên cậu khác biệt so với người khác mới có thể lọt vào mắt anh ta. Có điều người như anh ta cũng rất khó kiên trì với phụ nữ, chắc là mấy ngày nữa sẽ thấy cậu khó bảo, từ bỏ cậu thôi.”

“Còn về Hạng Chương nhà cậu, nói thế nào nhỉ? Cho tới giờ tớ chưa thấy người đàn ông nào yêu cầu nghiêm ngặt với bản thân đến vậy, chắc cậu là người phụ nữ duy nhất của anh ta? Kiểu người truyền thống như anh ta, chắc cũng không thích phụ nữ chủ động.”

Nhìn dòng chữ trên màn hình, tôi rơi vào trầm tư.

Nhìn bề ngoài, Trình Gia Tiên nói đều đúng, nhưng tôi lại biết có một chỗ không đúng.

Hoặc có lẽ bề ngoài của Cố Thanh Thiên cho người ta cảm giác như cô ấy nói, nhưng trải qua hai đêm này, sự chân thật của anh lộ rõ trước mặt tôi.

Không thích phụ nữ chủ động? Ha ha ha!

Rõ ràng anh luôn ép tôi chủ động!

Cho nên với suy luận này, Hạng Chương hắn có thể là cũng thích, chẳng qua là tôi chưa từng làm, hắn cũng không biết tôi có thể làm được.

Nghĩ đến hắn cùng với một người phụ nữ khác trên mạng anh anh em em mỗi tối, nói những lời khó nghe này tôi đột nhiên cảm thấy, có thể chính là người phụ nữ kia chủ động quyến rũ Hạng Chương, cho nên mới khiến hắn có vợ cũng không đụng đến, chỉ cả ngày mong nói chuyện video với cô ta, mong gặp mặt cô ta.

Chân lý vách ngăn phụ nữ theo đuổi đàn ông không phải chính là như vậy sao?

Tôi mím môi thật chặt, cứ như Cô-lôm-bô phát hiện ra đại lục mới vậy, tim đập thình thịch.

Màn hình di động dần tối lại, rồi sáng lên, là Trình Gia Tiên hỏi tôi sao không nói gì.

Tôi tự giác hiểu ra, vội vã trả lời wechat cho cô ấy: “Tớ cảm thấy tình huống thực tế hoàn toàn tương phản với những gì cậu nói!”

“Cái gì? Đồng Kha Kha, cậu nói rõ cho chị đây! Chị đây từng ngủ với đàn ông nhiều hơn cả cậu nhé, chị có thể nhìn lầm?”

Tôi như thấy bộ dạng mạnh mẽ của Trình Gia Tiên, ôm điện thoại nhịn không được bật cười.

Cười một trận, tâm tình buồn bực tốt hơn nhiều.

“Gia Tiên, không tám nữa, ngủ sớm đi, nếu không da sẽ xấu, cậu sẽ xấu xí.”

“Hỏi xong là chạy, cậu đúng là bạn chí cốt đấy.”

Gửi tới cùng những câu này còn có một tấm hình, là icon ngón cái dựng ngược đầy khinh bỉ.

Tôi toét miệng cười không lên tiếng mấy cái, trong đầu đột nhiên lóe lên, toát ra một ý nghĩ đáng sợ.

Không! Không phải là suy nghĩ đáng sợ, chỉ là phương pháp để tự vệ.

Ý nghĩ này khiến tôi có chút kích động, tôi vội vàng nói tạm biệt với Trình Gia Tiên, nắm chặt di động, rón rén đi vào phòng ngủ.

Trên giường, Cố Thanh Thiên đang ngủ ngon, chẳng biết từ lúc nào đã đá chăn rớt xuống đất, nằm dang chân dang tay thoải mái hình chữ đại.

Rất tốt, không cần mình đích thân động thủ.

Tôi đi tới, cẩn thận dùng di động chụp cho anh mấy bức hình, quyến rũ không gì sánh được.

Nếu tôi cung cấp ảnh này cho các tòa soạn, trang web sẽ dấy lên bao nhiêu phong ba? Những người đó chắc cũng sẽ nguyện ý bỏ nhiều tiền ra để mua.

Tôi lắc lắc đầu, từ bỏ ý nghĩ hoang đường này, nhanh chóng xóa bỏ mấy tấm hình này.

Với năng lực của Cố Thanh Thiên, e là đến lúc đó sẽ trực tiếp đưa tôi vào ngục giam mất!

Nhưng tôi phải có gì đó để tự bảo vệ mình, tôi nghĩ nghĩ, cắn răng cởi áo khoác ra, nằm dính bên cạnh Cố Thanh Thiên, trong tình huống không kinh động đến anh, dốc toàn lực ghé sát vào anh, sau đó thử nghiệm vài góc độ, chụp rất nhiều bức hình nhìn qua cực kỳ lộ liễu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương