NGOẠI TÌNH NGỌT NGÀO LẠC ĐỒ ĐỒ
Chương 29: Người chuyên tiếp rượu

Có em gái nhà anh ấy, có anh mới thích uống rượu ấy, cả nhà anh đều thích uống rượu ấy.

Tôi không ngừng oán thầm trong lòng nhưng trên mặt lại không thể không nặn ra nụ cười nịnh nọt, “Đúng vậy. Nhạc tổng, để tôi uống rượu cùng anh.”

Nói xong, tôi liền nhanh chóng đứng dậy, cầm chai rượu đi tới bên cạnh Nhạc Long, “Nhạc tổng, tôi thay anh rót đầy.”

“Cô muốn uống rượu cùng tôi? Cô coi mình là ai chứ?” Nhạc Long khinh bỉ liếc mắt nhìn tôi, sau đó lập tức quay đầu, tựa như trông tôi rất khó coi.

“Cô ta là Đồng Kha Kha ở phòng kinh doanh của công ty chúng tôi, thường xuyên tiếp xúc với phòng kinh doanh của các anh bên này.” Cố Thanh Thiên mở miệng nói.

Tôi cảm kích nhìn anh một cái.

Nhạc Long tặc lưỡi, lắc đầu nhìn Cố Thanh Thiên: “Cho nên mới nói, phòng kinh doanh của công ty các anh có vấn đề. Để một người phụ nữ như vậy đi làm kinh doanh, ai muốn bàn bạc cùng chứ?”

Tôi cầm chai rượu trên tay, lúng túng đứng yên tại chỗ.

Nhạc Long đưa tay che lại ly rượu của mình, rõ ràng chính là không muốn cho tôi mặt mũi này.

Làm ở phòng kinh doanh đã hơn một năm, có loại người nào mà tôi chưa từng thấy qua chứ? Tôi cười nhạt lên tiếng: “Nhạc tổng, ý của anh tôi đã hiểu. Chúng ta trước tiên cứ ăn uống no say, sau đó liền đi tới quầy ba, tôi nhất định sẽ tìm mỹ nữ cùng anh uống rượu cho thỏa thích có được không?”

Lúc này, rốt cuộc Nhạc Long cũng hài lòng nhìn tôi.

“Ái chà, không tệ, đủ cơ trí, Đồng… Cái gì ấy nhỉ?”

“Nhạc tổng, tôi tên Đồng Kha Kha, anh gọi Tiểu Đồng là được.” Tôi vội vàng trả lời, thấy hắn đã chịu bỏ tay ra liền nhanh chóng giúp hắn rót đầy rượu.

Sau đó lại đi tới bên cạnh Cố Thanh Thiên rót rượu cho anh.

Nhưng anh lại ngăn cản tôi, “Nếu như tôi muốn uống rượu, vậy cần cô tới đây làm gì?”

Tôi khẽ giật mình, vội quay trở lại chỗ ngồi, tự rót cho mình một ly đầy.

Nịnh bợ, tâng bốc Nhạc Long, nói ra những lời khen tặng vô cùng giả dối. Tôi kính hắn ly đầu tiên nhưng khi rượu vừa xuống bụng lại thầm kêu hỏng rồi.

Cả ngày nay chưa có hạt cơm nào, bụng tôi đã đói đến mức kêu vang. Rượu này liền trực tiếp thiêu cháy ở trong dạ dày.

Tôi vội vàng gắp một miếng thức ăn nhét vào miệng, qua loa nuốt xuống để lót dạ.

Nhưng khi vừa ngẩng đầu lại phát hiện Nhạc Long đang nhìn tôi. Tôi nhanh chóng cầm khăn ướt lau qua khóe miệng, lo sợ dáng vẻ ăn uống của mình không tốt.

Nhạc Long lắc đầu, “Tôi nói này Tiểu Đồng, rốt cuộc cô có thể uống hay không? Chỉ mới có một ly rượu mà mặt đã đỏ như vậy rồi, không phải Cố tổng của các người đẩy cô ra làm trò cười chứ?”

“Khụ khụ… Nhạc tổng, anh chưa từng nghe nói qua sao? Có những người uống rượu mặt càng đỏ, lại càng có thể uống nhiều. Tôi chính là loại này.” Tôi cười ha ha nói.

Cùng lúc đó, khóe mắt tôi lại vô ý quét qua vẻ mặt châm biếm của Cố Thanh Thiên, tôi bỗng cứng người, cảm thấy sau lưng lạnh toát, nhưng không thể không kiên trì tiếp tục cười lấy lòng Nhạc Long.

Có lẽ là nhớ ra tăng hai còn phải uống nhiều nên chưa uống được bao nhiêu Nhạc Long đã hô dừng lại.

Tôi âm thầm thấy may mắn, tuy rằng thỉnh thoảng tôi vẫn tranh thủ thời gian lấp thức ăn cho dạ dày, nhưng hậu quả của việc bụng rỗng mà uống rượu đã xảy ra rồi. Chỉ mới có vài ly, vậy mà tôi lại cảm thấy hoa mắt, choáng váng đầu óc.

Cố Thanh Thiên vẫn không nói lời nào, trừ phi Nhạc Long hỏi chuyện thì anh mới trả lời còn lại toàn bộ bữa ăn đều là tôi cùng Nhạc Long giao tiếp qua lại. Mắt thấy cũng đã ăn xong, tôi liền chủ động ra ngoài tính tiền, sau đó gọi điện đến “bar Molert” đặt một phòng, dặn dò bọn họ nhất định phải chuẩn bị bốn cô gái xinh đẹp cho tôi.

Bar Molert là hộp đêm rất nổi danh ở Bình thị, lần trước tôi tới đây, người ta đã giới thiệu cho tôi biết. Khi đó định mang theo người của công ty thương mại Đà Trường qua đó vung tiền một lần, kết quả ngay cả một chút âm thanh cũng không nghe được.

Nhận thấy lần này người mình dẫn đến chính là hai ông chủ lớn cho nên tôi phải chuẩn bị công tác sẵn sàng từ trước.

Về đến phòng, tôi cùng Nhạc Long khách khí vài câu, âm thầm nói rõ mình đã đặt xong phòng ở bar Molert. Kết quả hắn rất vui vẻ khen tôi biết làm việc với Cố Thanh Thiên.

“Nhân viên này của tôi tuy vẻ ngoài không đáng nhắc đến, nhưng cũng may chỉ số IQ cùng EQ đều đạt tiêu chuẩn. Ông chủ Nhạc hài lòng là tốt rồi.” Cố Thanh Thiên qua loa lấy lệ, không chút biểu cảm nói.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương