Nghịch Thiên Tam Giới
Chương 59: 59: Bảo Vật


Huhuhu , cứ tưởng sẽ không còn cơ hội gặp được đệ nữa chứ tỷ rất nhớ đệ !!!
- Tỷ tỷ , dù gì đệ cũng đã có thê tử rồi nhưng đệ cũng không ngại làm mai cho tỷ đâu phải nhanh chóng tìm cho tỷ 1 người xứng đáng với tỷ trước đã.

Tống Mai gật đầu thì vô tình thấy Chu Phúc vẫn còn đang lẩm Bẩm cười nói gì đó không chịu nổi nữa liền dùng hết sức lực đạp mạnh lên người Chu Phúc rồi nói.

- Bụp !!!!
- Huynh còn không chịu dậy nữa muội đạp chết huynh đấy Hoàng Chu Phúc !!!
- Ặc hự , ta d!.

dậy rồi đây !!!
- Khụ khụ , tiểu tử ta nghĩ tỷ tỷ của ngươi hình như có chút tình cảm tâm tư khó nói với ngươi đấy mau xem xem nên cho tỷ tỷ ngươi 1 danh phận để có thể bước vào cánh cửa của Dương gia đi chứ !!!
Thiên Vũ cau mày nói.

- Ta cũng đã nói rồi đời này kiếp này 1 đời 1 người tuyệt không thể có nữ nhân thứ 2 ta đã thề với lòng mình rồi không thể nuốt lời còn với Tống Mai tỷ thì chỉ đơn thuần là tỷ đệ thôi ta chưa bao giờ dám làm điều sai trái với nàng ấy cũng như tỷ ấy chỉ có thể mong tỷ ấy kiềm chế được bản tính đó lại thôi.

- Cốp !!! Ý đệ là ta không có phần nào của nữ nhi sao Thiên Vũ ???
- À ừ thì , có thì có nhưng chỉ có 1 chút thôi.


Nói chuyện 1 hồi lâu cả đám chia nhau ra tìm kiến xem có thứ gì đó thích hợp trong việc tu luyện của bản không.

Nhìn ngó xung quanh Thiên Vũ đã nhìn trúng 1 miếng ngọc bội rồi mỉm cười vui vẻ.

- Tiểu tử ngươi hình như tìm được thứ mình cần rồi thì phải có thể cho ta xem được không ???
Thiên Vũ đưa cho lão ta xem 1 lúc rồi chợt nhớ ra điều gì đó rồi hỏi.

- Vào đây cũng lâu rồi ta quên chưa hỏi tên của ngươi là gì ???
- Ta tên Trương Liêu cứ gọi ta là Trương lão là được rồi.

Trương Liêu mỉm cười rồi nói.

- Thiếu gì mấy thứ đồ tốt sao ngươi không chọn lại đi chọn cái miếng ngọc bội cũ nát này chứ thật khó hiểu ???
- Hừ , nói ra chỉ khiến cho ngươi giật mình thôi miếng ngọc bội này trước đây ta được mẫu thân tặng cho 1 miếng người từng nói miếng ngọc bội này vốn dĩ là 1 nhưng lại bị vỡ ra làm 2 ta giữ lấy 1 miếng còn lại tìm kiếm mãi hóa ra ở chỗ này thứ này được gọi là Cổ Ngọc Tiên Cổ vốn dĩ thứ này không thể tồn tại ở nhân gian nó ở 1 nơi khác 1 nơi rất xa nơi này không những nó có thể bảo vệ lấy chủ nhân đồng thời chỉ cần 1 giọt máu của bản thân nhỏ giọt lên miếng ngọc bội kia của nhau lập tức cả 2 có thể nhìn và cảm nhận sự hiện diện của ngươi kia đồng thời có thể chia sẽ Long Khí cho nhau nói chính xác hơn thứ này rất hữu dụng nhưng với kẻ khác nó cũng chỉ là 1 thứ miếng ngọc vứt đi thôi.

- Không ngờ thứ này lại có nhiều công dụng tới vậy dù sao ta cũng là người chết không có cơ hội xử dụng nó xem như để hậu bối các ngươi sử dụng vậy.

Tiện thể ta cũng có thứ này cho ngươi.

Bên trong quan tài đột nhiên có 2 thanh kiếm bay tới chỗ lão Trương Liêu rồi lão đưa cho Thiên Vũ cả 2 thanh kiếm rồi nói.

- Cầm lấy đi đây là 2 thanh đại bảo kiếm của ta ở thời điểm đỉnh phong đã dùng 2 thanh kiếm này tung hoành tứ phương giờ đây ta trao nó lại cho ngươi thay ta khuấy đảo tứ phương 1 lần nữa nhé !!!
- Vô Ngạ Song Linh ??? Tiền bối ta đúng là thích thứ đồ tốt như thế này nhưng ta chỉ có thể ghi nhận ý tốt của tiền bối có điều có thể tặng 2 thanh đoản kiếm được không ???
Trương cười rồi ngoắc tay 2 thanh đoản kiếm ở bên trong đống vàng bạc kia bay tới chỗ Thiên Vũ.

- Vậy thì 2 thanh này nhé Ân Nghĩa Đoạn Tình này tặng cho nha đầu đó vậy nhớ kĩ lời ta nói 2 thanh đoản kiếm này có Ý Chí mãnh liệt đấy hãy cẩn thận sử dụng nó.

Còn nữa cứ cầm lấy 2 cái thanh kiếm kia đi xem như bù đắp cho việc tấn công các ngươi toàn bộ số đồ còn lại chắc các ngươi cũng chỉ lấy có vài thứ thôi số còn lại ta hi vọng các ngươi thay ta dùng những số vàng bạc đó cứu giúp muôn dân cũng xem như chuộc lại tội ác trước đây ta đã gây ra.

Lão Trương Liêu buồn bã quay người rời đi trở lại chiếc quan tài đó thì Thiên Vũ tiến tới ngỏ ý lời mời.


- Trương Liêu lão tổ ta có thỉnh cầu này muốn nhờ người giúp.

- Nói đi.

- Trong số mọi người đi cùng bọn ta thì có 1 đám người thuộc Trịnh gia ta muốn bọn họ chịu khổ cực 1 chút xem như là tạo chút niềm vui cho người.

Khương lão cười rồi nói.

- Ý ngươi là cái tên tiểu tử đang kêu gào ở căn phòng bên kia sao ???
- Hắn ta đã tới đây rồi sao ???
- Hắn chạy tới chạy lui tìm số vàng bạc châu báu này cũng như là lối ra cũng chả trách tên tiểu tử ngu xuẩn đó đi ngay vào căn phòng ảo giác cho nên hắn ta đi tới đi lui vẫn quay về căn phòng đó bị tra tấn như thế cũng được nhưng lòng tham ai chả có nhưng quan trọng hơn là tên này coi người khác như con rối làm vật hi sinh cho bản thân ta cũng muốn nặng tay với hắn các ngươi cứ rời khỏi đây trước đi lối ra ở đằng đó tiểu tử này đích thân ta chơi với hắn thêm lúc nữa vậy , những người khác không liên quan ta sẽ thả bọn họ ra sau.

Khương lão chỉ lối ra xong liền biến mất Thiên Vũ cũng để lại 1 lá thư đặt bên trong quan tài rồi rời đi cùng mọi người.

Trở về Vương thành mọi người ai về nhà nấy , màn đêm cũng đã dần buông xuống Thiên Vũ cũng đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cần thiết để tu đan thì có 1 giọng nói vang lên.

- Tiểu Thiên Vũ , ta vào được chứ ???
- Là tỷ sao Tống Mai tỷ tỷ !!!
Thiên Vũ đi tới mở cửa cho Tống Mai đi vào bên trong phòng.

- Két !!!!!
- Đêm rồi sao tỷ lại đến phòng của đệ làm gì vậy có chuyện gì sao ạ ???

Tống Mai không chút do dự hỏi Thiên Vũ.

- Nha đầu Tuyết Băng dạo này vẫn khỏe chứ ? Ta cũng rất tò mò vì sao đệ lại cưới Tuyết Băng thay vì là nha đầu kia ???
- Chuyện nói ra thì dài lắm tỷ hơn nữa cá nhân đệ thích Tuyết Băng hơn là cô ta , Tuyết Băng cũng có cảm tình với đệ nên đệ chọn muội ấy làm thê tử , muội ấy nhan sắc đơn thuần dịu dàng ấm áp lương thiện như vậy biết bao nam nhân đều muốn có nhưng hiện tại muội ấy đang ở cùng với mẫu thân đệ nếu có dịp đệ sẽ dẫn muội ấy đến gặp tỷ.

Thiên Vũ hêt lời khen ngợi thê tử của mình khiến cho Tống Mai cho chút ghen tỵ.

- Thiên Vũ nếu như cả ta và Tuyết Băng cùng gặp đệ cùng 1 thời điểm nào đó đệ sẽ chọn ai ???
Ngẩn người suy nghĩ 1 lúc Thiên Vũ đáp.

- Tỷ à , đệ vẫn sẽ chọn muội ấy và muội ấy cũng sẽ chọn đệ chứ không phải nam nhân khác còn về chuyện duyên phận của tỷ phải để nó thuận theo ý tự nhiên đi ha không thể cưỡng cầu được đâu.

- Dù sao tỷ cũng toàn tâm toàn ý chúc phúc cho cả 2 hôn lễ chớ có quên tỷ đấy !!!
Tống Mai lặng lẹ rời đi , Thiên Vũ cũng đã có thời gian im tĩnh tu đan , lấy viên đá Vô Tận kia ra một đống Linh Thảo xuất hiện trước mặt cậu qua sát 1 lượt rồi kiểm tra thì giọng nói quen thuộc đó lại xuất hiện ngay phía sau lưng.

- Có vẻ chuyến đi này ngươi thu hoạch cũng kha khá thứ đồ tốt đấy nhưng toàn mấy thứ vô dụng cả hơn nữa cũng chả có thứ nào có trong tờ giấy mà ta đưa cho ngươi cả ??? Có cần ta nhắc lại cho ngươi nhớ không ???
- Luyện cái thứ đó ra chí ít cũng phải từ từ chứ hơn nữa ta chỉ có 1 năm để tu đan mà thôi cũng sẽ tham gia Đan Tháp vì theo như ta đoán thì có 1 thứ trong tờ giấy đó sẽ xuất hiện tại đó nhưng vấn đề hiện tại là tại sao cô không chịu gõ cửa đi vào phòng ta vậy cứ ra ra vào vào phòng của ta chứ không phải nhà trọ của cô đâu !!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương