Nghịch Thiên Tam Giới
-
Chương 26: 26: Vén Màn Thảm Kịch
Ta không biết kẻ đứng sau là ai nhưng tình cờ thấy 1 ngôi nhà bỏ hoang bị cháy các ngươi nghĩ đi đã là nơi bỏ hoang tại sao lại bị cháy ??? Tuy chả có ai ở bên trong căn nhà đó nhưng ta vô tình cứu vài tên sơn tặc đấy chỉ là ta thắc mắc 1 điều đã là sơn tặc tại sao lại có được kim bài mộc lệnh vậy ???
Thiên Vũ lấy ra trong tay áo một số kim bài mộc lệnh ra thì tên họ Tạ kia như chết lặng không tin vào mắt mình.
-( Tại sao hành tung bọn chúng lại bị phát hiện ra chứ rõ ràng ta đã an bài cho bọn chúng rồi cơ mà lẽ nào có kẻ nhúng tay vào sao ??? )
Đột nhiên Quách gia chủ lên tiếng.
- Đó chẳng phải là đồ của lão Tạ sao ? Sao lại ở trong tay tiên sinh vậy ? Lão Tạ đừng nói với ta vụ thảm kịch năm đó có liên quan tới ngươi đấy ?
Tạ Bạch Lâm lên tiếng thanh minh.
- Cứ cho là thứ đó từ phủ của ta đi thì sao hả chả lẽ theo ý ngươi ta đường đường là Quan Công Thần Đức cao vọng trọng lại đi hại 1 tên Công Tướng đó sao ???
- Gan của ngươi ghen ăn tức ở ta nhĩn nhẵn ngươi ra từ lâu rồi còn việc cái đó ở trong tay tiên sinh cứ để tiên sinh nói thì mọi người sẽ hiểu thôi tiên sinh mời.
- Chi bằng ta để nhân chứng năm đó đã chứng kiến tất cả mọi thứ nói cho các vị biết.
Một đám người lần lượt đi vào bên trong đứng trước mặt Minh Đế cúi đầu cung kính rồi nói.
- 9 năm trước bọn ta được nhận 1 khoản tiền lớn đã là sát thủ thì có tiền thì làm thôi bọn ta hỏi hắn ta muốn giết ai thì hắn ta không nói mà chỉ đưa cho bọn ta 1 mảnh giấy rồi rời đi khi đã làm xong việc hắn ta đưa cho ta 1 miếng lệnh bài giống với cái kia rồi bảo bọn ta lập tức rời khỏi kinh thành ngay trong đêm đó và rồi ngọn lửa bùng cháy lên dữ dội bọn ta giật mình quay đầu lại chất vấn nhau xem ai đã phóng hỏa tất cả đều lắc đầu hết ta nghĩ là hắn ta đã làm chuyện đó bọn ta tức tốc quay lại dập lửa cứu người nhưng ngọn lửa quá lớn không thể tới gần được càng dập nó càng lan rộng hơn bọn ta tuy trên danh nghĩa sát thủ diệt kẻ được chỉ định những người khác là vô tội ta đã để lại 1 pháp bảo bảo hộ những người đó rồi rời đi ta cũng không thể ngờ tên đó lại muốn diệt tộc hậu bối đâu có tội há tất phải làm vậy ta nói như vậy có quá đáng không Tạ gia chủ Tạ Bạch Lâm ???
Toàn bộ ánh mắt đổ dồn về phía Tạ Bạch Lâm hắn ta bình tĩnh đứng dậy đi tới rồi nói.
- Không bằng không chứng định kết tội ta giết người sao nên nhớ gia tộc ai ai cũng có khả năng này hơn nữa kẻ thù của ta rất nhiều có thể cố tình đổ oan cho ta thì sao ???
- Nói cũng có lý 1 cái bằng chứng e là không đủ vậy các ngươi có tin sẽ bị lôi ra ngoài chém đầu không ???
Thiên Vũ liếc nhìn rồi ra ám hiệu.
- Được tên lão già khốn kiếp muốn bằng chứng ta cho ngươi bằng chứng xem ngươi còn cãi lý nữa không ??? Các ngươi mang thứ đó vào đây.
Một chiếc thùng lớn được mang vào bên trong sảnh lớn rồi tên cầm đầu đạp vỡ thùng gỗ đó một loạt lượng tiền lớn rơi ra ai nấy nhìn đều giật mình không tin vào mắt mình liền chất vấn Tạ Bạch Lâm.
- Cẩu lão Tạ ngươi còn muốn cãi lý nữa không hả vật chứng đầy đủ ta muốn xem xem ngươi cãi khẩu chống đối đến lúc nào đây hả ???
- Nếu ta nói các ngươi cũng chính là hung thủ phái đám người kia giết hắn thì sao ta cũng biết rất rõ các ngươi cũng chả ưu gì ta và ta cũng thế nhưng ta chưa bao giờ đi quá giới hạn bản thân cả thân là thúc thúc ta luôn thận trọng trong từng lời nói cũng như cách hành sự ta đâu có ngu tới mức để lộ mọi chuyện chứ.
Minh Đế trầm tư suy nghĩ cẩn thận.
- Đúng như thúc nói thúc là người cẩn thận nếu thực sự giết người đâu thể để bản thân vào chỗ chết được.
- Khốn kiếp nếu đã đúng như lời ngươi nói vậy tại sao lại lấy gia đình bọn ta ra để uy hiếp bọn ta chứ ??? Hôm nay dù bất cứ giá nào ngươi phải thả tất cả bọn họ ra bằng không hôm nay dù có hóa thành ma cũng phải lấy mạng cẩu tặc nhà ngươi báo thù cho bọn họ.
Thiên Vũ ra tay ngăn lại rồi chất vấn hỏi.
- Ta đưa các ngươi tới đây làm rõ sự tình 9 năm trước chứ không bảo các ngươi giết người ngươi đã quên rồi sao ??? Bớt nói dài dòng đi nói trọng điểm là được.
Tên cầm đầu tiến tới rồi lấy ra 1 lá thư đưa cho Minh Đế xem xét liền nổi giận lôi đình.
- Rầm !!!
- Thúc thúc ta nể mặt người là đệ đệ của cha ta bao năm qua thúc ăn xung mặc sướng vậy nói cho ta biết lá thư này rốt cuộc là sao ? Tại sao lại ra tay với Nghiêm gia ???
- Cái gì ???
Tạ Bạch Lâm sững người chết lặng , Minh Đế nói tiếp.
- Đây là nét bút của người không ai có đủ khả năng làm giả cả thúc nói đi mọi thứ đều đầy đủ ở đây thúc còn muốn chối cãi sao ??? Năm đó ta cũng thật quá hồ đồ không mang Vệ Quân đi theo hắn ta để rồi mọi thứ quá muộn màng không thể làm gì được nữa Hoàng Khương thân là Minh Đế ta nợ ngươi 1 lời xin lỗi ta xin lỗi .
- Minh Đế người không có lỗi lỗi là ở hắn ta không biết giữa phụ thân và hắn ta xảy ra chuyện gì nhưng mối thù giết cha ta muốn đòi lại cho phụ thân ta là con cháu Võ Tướng ta không sợ ngươi sợ chính sự bất lực không thể làm gì được cho phụ thân lúc đó hận bản thân quá nhỏ không hiểu chuyện.
- Hoàng Khương chất vấn bản thân tự dằn vặt bản thân không làm tròn chữ Hiếu với phụ thân.
- Thế nào Tạ gia chủ còn chối bay chối biến nữa không ???
Thiên Vũ mỉm cười đắc ý hỏi.
- Hahahahahahaha cứ cho là ngươi thắng đi nhưng nha đầu đó đang ở trong tay con trai ta để xem ai dám bắt , giết ta hahahahahaha !!!!
Sự tức giận đẩy đến cực điểm Hoàng Khương lao tới đánh nhau tới tên Tạ Bạch Lâm 1 trận sinh tử.
- Keeng !!!!!
- Khốn kiếp , ngươi dám động tới muội ấy ta đảm bảo ngươi sẽ không còn 1 người nào mang họ Tạ sống trên cõi đời này đâu lão già khốn kiếp.
- Nếu ngươi đủ bản lĩnh đó.
- Bốp !!!
- Hình như ngươi quên đồ thì phải à ta quên chưa có tặng quà cho ngươi mang vào đây đi.
Tên con trai Tạ Bạch Lâm đã bị 2 kẻ lạ mặt trói lại rồi đưa đến trước mặt mọi người rồi lấy ra 1 lá thư đưa cho Minh Đế xem.
- Hay , rất hay ta chưa bao giờ bạc đãi thúc thúc ấy thế lại âm thầm dưỡng binh chờ ngày tạo phản rất tốt điều đó càng cho ta thêm lý do để lôi toàn bộ người Tạ ra xử trảm toàn tộc.
Thúc nên nhớ mưu đồ tạo phản là đi vào chỗ chết thúc vẫn cứ đi vào vậy đừng trách ta cạn tình cạn nghĩa người đâu bắt giam toàn bộ người Tạ gia lại chờ ngày phán tội xử hình.
- Rõ !!!
- Đợi đã dù gì ta cũng là thúc thúc của ngươi đấy lẽ nào ngươi quên ta đã dạy dỗ ngươi thế nào rồi sao ???
- À ngươi dạy ta thế nào là đoạt tình đoạt nghĩa giải tất cả bọn chúng xuống ngục tối hết cho ta.
Đúng lúc đó , Minh Đế tiến tới hỏi Thiên Vũ một số chuyện.
- Làm sao người biết được những bí mật động trời đó của thúc thúc ta ???
- Người xưa có câu nói như thế này tâm tịnh sinh hữu duyên ,tà tịnh sinh ác niệm với rồi ta thử hắn nào ngờ trong 1 khắc hắn lưỡng lự nên đã đoán ra được rồi bản thân càng do dự sẽ sinh ra thiện cảm nhưng cũng chính thứ đó sẽ ngăn cản tiến độ sự chính chắn của bản thân thân là Minh Đế ở trên vạn người dưới 1 người hẳn người cũng hiểu rõ đạo lý này.
À còn nữa ta quên mất hỷ sự lần này nên đổi chủ thôi các ngươi để họ vào đi đừng cản họ.
Mẫn Tuệ công chúa chạy vào bên trong liếc nhìn thấy Hoàng Khương bị thương liền tức tốc chạy tới dìu Hoàng Khương dậy.
- Lão Chu ta nghĩ thế này đi tác thành cho cả 2 đứa đi ngươi mau nhìn đi nhìn kĩ đi trông có giống tướng phu thê không ???
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook