Nghịch Thần Ký
-
Chương 24: Phú quý hiểm trung cầu
Trần Tinh lật xem trong tay quyển sách Kim cương bất hoại kinh, tiến hành tìm hiểu áo nghĩa của nó. Thông qua tìm hiểu, hắn muốn tìm được sự tương đồng của Hỗn nguyên kim cương kinh mà hắn đã luyện trước đó.
2 môn đều là công pháp luyện thể, 1 môn của đạo gia môn còn lại của Phật gia.
Đạo gia thông qua linh khí trong thiên địa tiến hành tẩm bổ mỗi tế bào rồi rèn luyện để bản thân càng cường đại hơn.
Một môn thông qua việc không ngừng thương tổn bản thân tăng lên sức chịu đựng, không ngừng bị thương không ngừng hồi phục thành tựu kim thân.
Hắn đặt giả thuyết nếu tu luyện Kim cương bất hoại kinh làm tổn thương bản thân sau đó dùng Hỗn nguyên kim cương kinh thu nhập linh khí như vậy sẽ như thế nào? Có phải hay không việc thành thương sẽ nhanh hơn cộng với mỗi tế bào sẽ tăng lên sức chịu đựng? Hắn nghĩ nghĩ tiến hành tu luyện Kim cương bất hoại kinh, hắn ngồi xuống bất tri bất giác 3 ngày, trong 3 ngày hắn vẫn chưa tu luyện được nhập môn của nó nữa, chỉ hiểu một ít lộ tuyến thôi. Phải biết nếu không có hệ thống cung cấp thông tin áo nghĩa thì hắn có thể cũng không luyện được Hỗn nguyên kim cương kinh. Lý do rất đơn giản, bởi vì hắn quá yếu. Giống như học sinh lớp 1 mà đi giải toán lớp 12 vậy. Đẳng cấp chưa đủ làm sao học? Hắn bất đắc dĩ đứng dậy cũng không làm phiền 5 nữ tiến ra Tiểu thế giới bắt đầu công cuộc đi săn của mình
Trên cành cây đang có một thân ảnh nguỵ trang nhìn về phía cửa động. Người này chính là Trần Tinh, lúc đi ngang qua nơi này hắn phát hiện từ trong hang truyền ra hương thơm mê người biết trong hang cất giấu bí bảo nên tiến hành phân thân thăm dò. Vừa mới tiến gần cửa hang cách 10m từ trong hang lao ra một con ma thú giống tinh tinh nhưng cao cỡ 6-7m lại còn có 6 tay nữa.
Lục tí ma viên tuy chỉ là thiên giai hậu kỳ nhưng phòng ngự rất cường đại, Trần Tinh đã giao chiến với nó nhưng không thể làm gì được vì nó tương đối thông minh, bản năng cảm ứng nguy hiểm giúp nó tránh né chứ không nhào lên tấn công. Điều đó không quan trọng bằng nó có thiên phú kỹ năng cuồng bạo. Trần Tinh e ngại nó cũng bởi nguyên nhân này, mặc dù Trần Tinh đúng ở thế bất bại nhưng cũng không chiếm được lợi lộc gì ngoài khả năng đối luyện thôi mà điều hắn cần là cái thứ phát ra mùi thơm như có như không, hắn quyết định dùng phân thân dẫn Lục tí ma viên đi còn bản thể thì thăm dò bên trong chứa gì.
"Rống~ầm ẩm" Lục tí ma viên tức giận, nó thật sự rất tức giận, 2-3 ngày nay nó bị nhân loại này trêu chọc nhưng nó không thể làm gì được. Nó lao lên 6 tay điên cuồng huy động tấn công vào Trần Tinh phân thân.
Bản thể Trần Tinh thừa cơ ma viên không để ý tiến ra cửa động cách 5m sử dụng ẩn thân thuật tiến vào, phải nói muốn dụ ma viên ra khỏi hang rất khó a. Nó luôn trấn giữ cửa hang nên Trần Tinh không thể tiến vào. Nếu không hắn cũng không cần sử dụng chiêu trò này.
Tiến vào hang động Trần Tinh cảm thấy như tiến vào một không gian khác vậy hắn có thể thấy rõ ở cuối hang động có một cây nhỏ, cây chỉ cao chừng 0,5m thôi, nhưng trên cây lại có 12 quả trái cây. Đủ loại màu sắc. Trần Tinh ngẩn ngơ, khiếp sợ, cuối cùng là kinh hỉ.
Hắn mừng rỡ như điên, theo như kiến thức Cực lạc lão tổ. Cho dù là chân thần đi nữa cũng không có thể thành lập một thế giới độc lập vì đơn giản muốn hình thành thế giới phải hiểu được tất cả pháp tắc cơ bản nhất, nhưng điều đó gần như không thể.
Là thế giới độc lập chứ không phải phụ thuộc vào thế giới mà hắn đang sống. Tiểu thế giới tuy rất trâu bò nhưng đến cấp độ Chân Thần có một số người tìm hiểu được áo nghĩa của không gian pháp tắc rồi sẽ tu luyện ra được. Tiểu thế giới phải thông qua chủ nhân của mình cũng như hoàn cảnh thế giới mà chủ nhân sinh sống để bổ sung linh khí. Nếu thế giới chính sụp đổ hoặc chủ nhân chết thì đương nhiên nó cũng sụp đổ theo. Điều hắn quan tâm là đây, mình chết vậy thì những người thân của mình cũng phải chết theo. Đó là việc mà hắn luôn canh cánh trong lòng, luôn đề cao cảnh giác, hắn không sợ chết, hắn sợ nếu mình chết rồi thì chúng nữ cũng phải chết theo.
Nhưng có cây này nó lại là chuyện hoàn toàn khác, đây là Thế giới thụ còn non. Không ai gặp được nó chỉ là nghe từ truyền thuyết kể lại thôi. 12 quả trái cây theo hắn nghĩ đại biểu cho 12 loại pháp tắc cơ bản của một thế giới đó là Kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, quang minh, hắc ám, không gian, thời gian, tử vong, sinh mệnh. phong lôi băng chỉ là từ ngũ hành diễn sinh ra thôi, cao cấp hơn là quang minh cùng hắc ám, bên trên nữa là thời gian và không gian, vip hơn nữa là tử vong pháp tắc cùng sinh mệnh pháp tắc. Còn 1 quả trái cây nằm trung tâm nhất hắn không biết là nó đại biểu cái gì nhưng nhất định không tầm thường.
Trần Tinh kết ấn tạo ra một phân thân lưu lại canh giữ chỗ này còn hắn thì quyết khô máu với lục tí ma viên. Hắn nhất định phải lấy được cây này. Muốn tạo ta Thế giới độc lập nhất định phải nắm giữ không gian pháp tắc cũng như tạo ra được tiểu thế giới. Tiểu thế giới thật ra là một vùng không gian thôi. Hắn cũng có nhưng đáng tiếc là một căn phòng lớn sự kết hợp giữa Doa doa no mi cùng với ma pháp thôi chứ pháp tắc cũng như năng lượng của hắn không đủ. Muốn làm ra tiểu thế giới thật sự hắn cần phải tìm hiểu sâu hơn về pháp tắc, tu luyện cạnh Thế giới thụ sẽ nhanh hơn vì bản thân thế giới thụ là một mầm mống nắm giữ pháp tắc của một thế giới đó rồi. Hắn hiểu ra, hèn gì Lục tí ma viên lại phòng ngự cao như vậy thì ra là nó cảm ngộ được kim thuộc tính nên rất trâu bò.
Trần Tinh đi ra hang động thấy phân thân đang quấy rối ma viên. Hắn đang tìm cơ hội, phải nói 6 tay giúp ma viên rất linh động, thêm vào thân thể mạnh mẽ hầu như không có nhược điểm nào ngoại trừ đôi mắt.
Vì để chắc chắn nhất kích tất sát. Hắn chế tạo ra một thanh trường thương rồi sử dụng ẩn nặc thuật núp một bên điều khiển phân thân tiến hành làm ra chật vật chạy bên này.
Lục tí ma viên thấy sắp giết được nhân loại đáng ghét này biểu tinh hứng phấn lao đến.
Thấy thời cơ đến Trần Tinh lao ra sử dụng toàn lực hét lớn
"Mãnh long xuất hải!" Trường thương trong tay như rồng phẫn nộ gào thét đâm về một bên mắt của ma viên. Tuy ma viên thấy biến cố cũng không thể tránh kịp tốc độ ra đòn của Trần Tinh.
"Phập~ bành" trường thương xuyên qua mắt, phá huỷ não bộ của ma viên. Ma viên rốt cuộc đi đời. Trần Tinh thở phào. Tuy chiến đấu không tốn sức nhưng việc tập trung tinh thần dồn một kích mạnh nhất để kết liễu đối thủ lại là cả một vấn đề.
Không cần biết ngươi mạnh bao nhiêu, có nhiều thần thông bao nhiêu, nếu để người khác giết chết thì tất cả chỉ là số không.
Hắn tạo ra thêm 2 phân thân nữa canh giữ cửa động còn bản thể thì tiến vào tìm cách thu Thế giới thụ.
Sau 4 ngày tim hiểu hắn tìm ra 2 khả năng có thể thu Thế giới thụ.
Phương pháp thứ nhất là dựa theo không gian pháp tắc mà hệ thống cung cấp tiến hành cảm ngộ nâng cao lên rồi tiếp trồng thế giới thụ vào đó.
Phương pháp còn lại là tự thân luyện hoá Thế giới thụ. Phương pháp này rất nguy hiểm. Tự thân luyện hoá đồng nghĩa với việc bản thân hắn đại biểu cho một giới pháp tắc. Tinh thần lẫn thể xác của hắn nhất định phải đủ mạnh để chịu đựng được Thế giới thụ. Nhưng nếu hắn luyện hoá được rồi thì sẽ không cần khắc khổ cảm ngộ pháp tắc như vậy khi đạt được Bán thần cũng sẽ nhanh hơn.
Một việc quan trong nhất khiến hắn do dự là, hắn cảm thấy tận sâu trong linh hồn mình như có như không lời cảnh báo hắn không thể quá dựa vào hệ thống. Cho nên hắn quyết định dùng phương pháp thứ 2.
Thành, nhất phi trùng thiên!
Bại, trở về với cát bụi!
Hắn phải làm trước chuẩn bị, hắn từ trong tiểu thế giới xuất ra 5 nữ, kể rõ câu chuyện nhưng không nói 5 nữ nguy hiểm vì để 5 nữ lo lắng cũng không tác dụng gì.
5 người giúp hắn hộ pháp trấn thủ cửa động bày ra ma pháp trận. Hắn không thể gọi ra phân thân vì phải tập trung 100% tinh thần.
Hắn bắt đầu tự thân hình thành không gian không sử dụng hệ thống, hắn cảm ngộ từ Thế giới thụ, rồi dần dần dung nhập vào Trái Tim của mình. Vì sao chọn Trái tim? Đơn giản là Tử Phủ tại mi tâm, chứa đựng thần hồn. Đan điền dưới rốn 3 ngón tay chứa đựng năng lượng (linh khí). Trái Tim là nơi điều phối dòng máu đến các nơi trong cơ thể cũng như máu từ các cơ quan đổ về tim.
Như vậy, nếu Thế giới thụ dung nhập với Trái Tim hắn, pháp tắc sẽ theo dòng máu hắn trải rộng ra toàn thân, từ từ lớn mạnh bản thân hắn. Hắn từ từ cẩn thận từng bước tiến hành luyện hoá thế giới thụ.
P/s: Cầu like cầu đề cử để truyện lên top, không thì các bạn có thể đánh giá 10* hoặc like truyện để lại bình luận. Đó là động lực để mình ra nhiều chương hơn. Thanks anh em đã đọc truyện!
2 môn đều là công pháp luyện thể, 1 môn của đạo gia môn còn lại của Phật gia.
Đạo gia thông qua linh khí trong thiên địa tiến hành tẩm bổ mỗi tế bào rồi rèn luyện để bản thân càng cường đại hơn.
Một môn thông qua việc không ngừng thương tổn bản thân tăng lên sức chịu đựng, không ngừng bị thương không ngừng hồi phục thành tựu kim thân.
Hắn đặt giả thuyết nếu tu luyện Kim cương bất hoại kinh làm tổn thương bản thân sau đó dùng Hỗn nguyên kim cương kinh thu nhập linh khí như vậy sẽ như thế nào? Có phải hay không việc thành thương sẽ nhanh hơn cộng với mỗi tế bào sẽ tăng lên sức chịu đựng? Hắn nghĩ nghĩ tiến hành tu luyện Kim cương bất hoại kinh, hắn ngồi xuống bất tri bất giác 3 ngày, trong 3 ngày hắn vẫn chưa tu luyện được nhập môn của nó nữa, chỉ hiểu một ít lộ tuyến thôi. Phải biết nếu không có hệ thống cung cấp thông tin áo nghĩa thì hắn có thể cũng không luyện được Hỗn nguyên kim cương kinh. Lý do rất đơn giản, bởi vì hắn quá yếu. Giống như học sinh lớp 1 mà đi giải toán lớp 12 vậy. Đẳng cấp chưa đủ làm sao học? Hắn bất đắc dĩ đứng dậy cũng không làm phiền 5 nữ tiến ra Tiểu thế giới bắt đầu công cuộc đi săn của mình
Trên cành cây đang có một thân ảnh nguỵ trang nhìn về phía cửa động. Người này chính là Trần Tinh, lúc đi ngang qua nơi này hắn phát hiện từ trong hang truyền ra hương thơm mê người biết trong hang cất giấu bí bảo nên tiến hành phân thân thăm dò. Vừa mới tiến gần cửa hang cách 10m từ trong hang lao ra một con ma thú giống tinh tinh nhưng cao cỡ 6-7m lại còn có 6 tay nữa.
Lục tí ma viên tuy chỉ là thiên giai hậu kỳ nhưng phòng ngự rất cường đại, Trần Tinh đã giao chiến với nó nhưng không thể làm gì được vì nó tương đối thông minh, bản năng cảm ứng nguy hiểm giúp nó tránh né chứ không nhào lên tấn công. Điều đó không quan trọng bằng nó có thiên phú kỹ năng cuồng bạo. Trần Tinh e ngại nó cũng bởi nguyên nhân này, mặc dù Trần Tinh đúng ở thế bất bại nhưng cũng không chiếm được lợi lộc gì ngoài khả năng đối luyện thôi mà điều hắn cần là cái thứ phát ra mùi thơm như có như không, hắn quyết định dùng phân thân dẫn Lục tí ma viên đi còn bản thể thì thăm dò bên trong chứa gì.
"Rống~ầm ẩm" Lục tí ma viên tức giận, nó thật sự rất tức giận, 2-3 ngày nay nó bị nhân loại này trêu chọc nhưng nó không thể làm gì được. Nó lao lên 6 tay điên cuồng huy động tấn công vào Trần Tinh phân thân.
Bản thể Trần Tinh thừa cơ ma viên không để ý tiến ra cửa động cách 5m sử dụng ẩn thân thuật tiến vào, phải nói muốn dụ ma viên ra khỏi hang rất khó a. Nó luôn trấn giữ cửa hang nên Trần Tinh không thể tiến vào. Nếu không hắn cũng không cần sử dụng chiêu trò này.
Tiến vào hang động Trần Tinh cảm thấy như tiến vào một không gian khác vậy hắn có thể thấy rõ ở cuối hang động có một cây nhỏ, cây chỉ cao chừng 0,5m thôi, nhưng trên cây lại có 12 quả trái cây. Đủ loại màu sắc. Trần Tinh ngẩn ngơ, khiếp sợ, cuối cùng là kinh hỉ.
Hắn mừng rỡ như điên, theo như kiến thức Cực lạc lão tổ. Cho dù là chân thần đi nữa cũng không có thể thành lập một thế giới độc lập vì đơn giản muốn hình thành thế giới phải hiểu được tất cả pháp tắc cơ bản nhất, nhưng điều đó gần như không thể.
Là thế giới độc lập chứ không phải phụ thuộc vào thế giới mà hắn đang sống. Tiểu thế giới tuy rất trâu bò nhưng đến cấp độ Chân Thần có một số người tìm hiểu được áo nghĩa của không gian pháp tắc rồi sẽ tu luyện ra được. Tiểu thế giới phải thông qua chủ nhân của mình cũng như hoàn cảnh thế giới mà chủ nhân sinh sống để bổ sung linh khí. Nếu thế giới chính sụp đổ hoặc chủ nhân chết thì đương nhiên nó cũng sụp đổ theo. Điều hắn quan tâm là đây, mình chết vậy thì những người thân của mình cũng phải chết theo. Đó là việc mà hắn luôn canh cánh trong lòng, luôn đề cao cảnh giác, hắn không sợ chết, hắn sợ nếu mình chết rồi thì chúng nữ cũng phải chết theo.
Nhưng có cây này nó lại là chuyện hoàn toàn khác, đây là Thế giới thụ còn non. Không ai gặp được nó chỉ là nghe từ truyền thuyết kể lại thôi. 12 quả trái cây theo hắn nghĩ đại biểu cho 12 loại pháp tắc cơ bản của một thế giới đó là Kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, quang minh, hắc ám, không gian, thời gian, tử vong, sinh mệnh. phong lôi băng chỉ là từ ngũ hành diễn sinh ra thôi, cao cấp hơn là quang minh cùng hắc ám, bên trên nữa là thời gian và không gian, vip hơn nữa là tử vong pháp tắc cùng sinh mệnh pháp tắc. Còn 1 quả trái cây nằm trung tâm nhất hắn không biết là nó đại biểu cái gì nhưng nhất định không tầm thường.
Trần Tinh kết ấn tạo ra một phân thân lưu lại canh giữ chỗ này còn hắn thì quyết khô máu với lục tí ma viên. Hắn nhất định phải lấy được cây này. Muốn tạo ta Thế giới độc lập nhất định phải nắm giữ không gian pháp tắc cũng như tạo ra được tiểu thế giới. Tiểu thế giới thật ra là một vùng không gian thôi. Hắn cũng có nhưng đáng tiếc là một căn phòng lớn sự kết hợp giữa Doa doa no mi cùng với ma pháp thôi chứ pháp tắc cũng như năng lượng của hắn không đủ. Muốn làm ra tiểu thế giới thật sự hắn cần phải tìm hiểu sâu hơn về pháp tắc, tu luyện cạnh Thế giới thụ sẽ nhanh hơn vì bản thân thế giới thụ là một mầm mống nắm giữ pháp tắc của một thế giới đó rồi. Hắn hiểu ra, hèn gì Lục tí ma viên lại phòng ngự cao như vậy thì ra là nó cảm ngộ được kim thuộc tính nên rất trâu bò.
Trần Tinh đi ra hang động thấy phân thân đang quấy rối ma viên. Hắn đang tìm cơ hội, phải nói 6 tay giúp ma viên rất linh động, thêm vào thân thể mạnh mẽ hầu như không có nhược điểm nào ngoại trừ đôi mắt.
Vì để chắc chắn nhất kích tất sát. Hắn chế tạo ra một thanh trường thương rồi sử dụng ẩn nặc thuật núp một bên điều khiển phân thân tiến hành làm ra chật vật chạy bên này.
Lục tí ma viên thấy sắp giết được nhân loại đáng ghét này biểu tinh hứng phấn lao đến.
Thấy thời cơ đến Trần Tinh lao ra sử dụng toàn lực hét lớn
"Mãnh long xuất hải!" Trường thương trong tay như rồng phẫn nộ gào thét đâm về một bên mắt của ma viên. Tuy ma viên thấy biến cố cũng không thể tránh kịp tốc độ ra đòn của Trần Tinh.
"Phập~ bành" trường thương xuyên qua mắt, phá huỷ não bộ của ma viên. Ma viên rốt cuộc đi đời. Trần Tinh thở phào. Tuy chiến đấu không tốn sức nhưng việc tập trung tinh thần dồn một kích mạnh nhất để kết liễu đối thủ lại là cả một vấn đề.
Không cần biết ngươi mạnh bao nhiêu, có nhiều thần thông bao nhiêu, nếu để người khác giết chết thì tất cả chỉ là số không.
Hắn tạo ra thêm 2 phân thân nữa canh giữ cửa động còn bản thể thì tiến vào tìm cách thu Thế giới thụ.
Sau 4 ngày tim hiểu hắn tìm ra 2 khả năng có thể thu Thế giới thụ.
Phương pháp thứ nhất là dựa theo không gian pháp tắc mà hệ thống cung cấp tiến hành cảm ngộ nâng cao lên rồi tiếp trồng thế giới thụ vào đó.
Phương pháp còn lại là tự thân luyện hoá Thế giới thụ. Phương pháp này rất nguy hiểm. Tự thân luyện hoá đồng nghĩa với việc bản thân hắn đại biểu cho một giới pháp tắc. Tinh thần lẫn thể xác của hắn nhất định phải đủ mạnh để chịu đựng được Thế giới thụ. Nhưng nếu hắn luyện hoá được rồi thì sẽ không cần khắc khổ cảm ngộ pháp tắc như vậy khi đạt được Bán thần cũng sẽ nhanh hơn.
Một việc quan trong nhất khiến hắn do dự là, hắn cảm thấy tận sâu trong linh hồn mình như có như không lời cảnh báo hắn không thể quá dựa vào hệ thống. Cho nên hắn quyết định dùng phương pháp thứ 2.
Thành, nhất phi trùng thiên!
Bại, trở về với cát bụi!
Hắn phải làm trước chuẩn bị, hắn từ trong tiểu thế giới xuất ra 5 nữ, kể rõ câu chuyện nhưng không nói 5 nữ nguy hiểm vì để 5 nữ lo lắng cũng không tác dụng gì.
5 người giúp hắn hộ pháp trấn thủ cửa động bày ra ma pháp trận. Hắn không thể gọi ra phân thân vì phải tập trung 100% tinh thần.
Hắn bắt đầu tự thân hình thành không gian không sử dụng hệ thống, hắn cảm ngộ từ Thế giới thụ, rồi dần dần dung nhập vào Trái Tim của mình. Vì sao chọn Trái tim? Đơn giản là Tử Phủ tại mi tâm, chứa đựng thần hồn. Đan điền dưới rốn 3 ngón tay chứa đựng năng lượng (linh khí). Trái Tim là nơi điều phối dòng máu đến các nơi trong cơ thể cũng như máu từ các cơ quan đổ về tim.
Như vậy, nếu Thế giới thụ dung nhập với Trái Tim hắn, pháp tắc sẽ theo dòng máu hắn trải rộng ra toàn thân, từ từ lớn mạnh bản thân hắn. Hắn từ từ cẩn thận từng bước tiến hành luyện hoá thế giới thụ.
P/s: Cầu like cầu đề cử để truyện lên top, không thì các bạn có thể đánh giá 10* hoặc like truyện để lại bình luận. Đó là động lực để mình ra nhiều chương hơn. Thanks anh em đã đọc truyện!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook