Mỗi năm trong ngày sinh nhật của mình, Alston đều sẽ đọc diễn văn thăm hỏi dân chúng toàn Đế quốc, tổng kết trong một năm mình đạt được những gì mất mát những gì, sau đó thể hiện kỳ vọng này nọ với những công việc trong năm tới, mỗi năm đoạn diễn văn này đều được phát sóng trực tiếp, bình thường chỉ ngắn gọn trong mấy phút, hình thức nội dung khá tương tự, mà năm nay lại có điều khác trước, sau khi tổng kết xong xuôi, chúc phúc tất cả các dân chúng, Alston gọi cậu con nhỏ Alan của mình đến trước ống kính.

Cho dù là Hoàng Thái tử Anthony cũng chưa từng nhận được vinh hạnh đặc biệt như thế, trong nháy mắt hành động này của Alston thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, mà ngay tại giây tiếp theo, Alston mỉm cười thả ra một quả bom khác, hắn tuyên bố tin vui cậu con nhỏ Alan và Thiếu tướng Bùi Nghiêu Quân đoàn trưởng Quân đoàn Vinh Quang đang hẹn hò.

Lời vừa dứt tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt, trong màn ảnh thần thái mọi người khác nhau, Bùi Nghiêu từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, chỉ có khóe mắt hơi ửng đỏ bán đứng chủ nhân đã từng khóc, trong mắt phu nhân Jenny ngấn lệ, gật đầu không ngừng với Alan, Thân vương Adair vừa cười vui mừng vừa dịu dàng an ủi vợ, khóe miệng của Thượng tướng Bark cứ nhoẻn suốt, âm thầm làm động tác cố lên với Alan, sau khi trải qua nỗi kinh ngạc ban đầu, các thành viên Hoàng thất và các vị tinh tướng đều hoàn hồn lại, nhao nhao bày tỏ chúc mừng, một bầu không khí vui vẻ, chỉ có một người không ăn khớp với mọi người…

Bettina cắn chặt môi, không thể tin nhìn Alston đang mang vẻ mặt hiền hòa cười.

Bettina cũng không ngu xuẩn đến vậy, tới lúc này ả đã hoàn toàn hiểu ra, lần này ả bị Alston đùa giỡn triệt để… Alston đã muốn để Alan và Bùi Nghiêu công khai quan hệ từ sớm, mà hành động chỉ vì cái lợi trước mắt của mình lần này chắc chắn đã trở thành liều thuốc thúc đẩy tình cảm của hai người, ép bọn họ lui thẳng đến trước mặt công chúng!

Ngón tay dài nhỏ của Bettina bấu chặt vạt váy, móng tay thủy tinh đẹp đẽ đâm sâu vào trong lớp vải, nếu không phải đã sớm có tính thuần phục với Alston, ả gần như không khống chế nổi bản thân bổ nhào đến cào mặt Alston! Ả khổ tâm nhọc lòng, ả dốc hết tâm huyết, thế mà kết quả lại là may áo cưới cho người khác!

Thú lượng tử mèo Ba Tư của Bettina tuyệt vọng ré lên một tiếng chói tai, bồn chồn không ngừng muốn nhảy phốc đến bên cạnh Alston, nhưng cuối cùng vẫn khiếp đảm lui về lại.

Báo hoa của phu nhân Jenny cáu kỉnh quay đầu liếc nhìn mèo Ba Tư đang kêu gào không ngừng, phu nhân Jenny nhạy cảm quay đầu lại, nhìn qua theo ánh mắt của thú lượng tử của mình, thấy ngay Bettina đang phẫn uất đầy mặt, dùng ánh mắt độc ác nhìn Alan.

Phu nhân Jenny cười nhạo một tiếng, nhẹ nhàng buông cánh tay của chồng ra, dẫn báo hoa của mình đi qua.

“Nghe nói gần đây ngài luôn nhắc đến Thiếu tướng Bùi Nghiêu? Nói muốn bồi thường cho cậu ấy?” Phu nhân Jenny kéo áo choàng lại, cười quyến rũ, “Vậy bây giờ hẳn là ngài vui mừng lắm nhỉ? Bệ hạ đã hoàn thành kỳ vọng của ngài, hẳn là ngài biết, Bệ hạ luôn rất thích Bùi Nghiêu, cũng luôn mong chờ cậu ấy có thể chính thức ở bên cạnh Alan.”

Bettina rũ mắt, tận lực đè nén lửa giận trong lòng, miễn cưỡng nở nụ cười nói: “Phải… tôi rất vui mừng.”

“Nói thật ra thì, Thiếu tướng và Alan có thể ở bên nhau thật sự không dễ dàng gì.” Phu nhân Jenny lắc lắc đầu, cười, “Nhờ cả vào Hoàng Thái tử Điện hạ buông được thứ mình yêu thích, cũng nhờ cả vào các hành động gần đây của ngài.” Phu nhân Jenny không hề biết cuộc nói chuyện giữa Bettina và Bùi Nghiêu vừa nãy, lúc trước khi nhắc Alan phải cẩn thận với Bettina Alan nói không cần quan tâm, phu nhân Jenny cho rằng hắn đã sớm lên kế hoạch để công khai quan hệ của hai người trong hôm nay, mà những lời này đến tai Bettina lại biến thành hương vị khác, Bettina cho rằng phu nhân Jenny cũng biết chuyện.

“Cô…” Bettina thẹn quá hóa giận, sau khi kiềm nén mấy bận mới thấp giọng hỏi, “Là Bệ hạ nói với cô?”

Trong lòng phu nhân Jenny có chút nghi ngờ, nhưng cô không muốn tỏ ra rụt rè trước mặt Bettina, từ chối cho ý kiến: “Chuyện này không quan trọng…”

Lòng tự ti đè nén trong lòng nhiều năm của Bettina lập tức bùng nổ, chính là như vậy… Cho dù ả trả giá vì Alston bao nhiêu, cho dù hiện tại con trai Anthony của ả nhận được sự tôn trọng của người khác thế nào, từ đầu đến cuối người của Hoàng thất đều khinh thường ả! Trước mặt đám phu nhân Jenny ả vĩnh viễn là một người ngoài, là một người đàn bà có thân phận thấp hèn, là người đàn bà không xứng đứng chung một chỗ với bọn họ!

Trong mắt Bettina tràn đầy thù hằn, cắn răng thấp giọng nói: “Bùi Nghiêu…. Cậu ta có gì khác tôi? Cậu ta không có huyết thống quý tộc, cậu ta cũng không có thân thế hiển hách, thậm chí ngay cả gia đình của mình cậu ta còn không có! Tại sao các người thà tiếp nhận cậu ta cũng sẽ không tiếp nhận tôi…”

“Cần tôi nhắc nhở ngài vài chuyện không phu nhân?” Phu nhân Jenny đột nhiên cất cao giọng, lạnh lùng nói, “Cho dù thân thế của Bùi Nghiêu có bình thường hơn nữa, nhưng ít nhất xuất thân trong sạch, hơn nữa giữa cậu ấy và Alan chưa từng có thêm bất cứ người nào.”

Bettina lập tức bị chọc đến chỗ đau, thoáng cái không nói nữa.

Phu nhân Jenny dùng ánh mắt ngạo mạn riêng có của quý tộc quét mắt nhìn Bettina từ đầu đến chân một lần, khẽ mỉa mai: “Vì ngày hôm nay ngài đã tốn không ít sức lực chứ gì? Chẳng qua… trang đầu của các bài báo ngày mai đều bị Alan và Bùi Nghiêu chiếm rồi, không có phóng viên nào bằng lòng tốn giấy mực vì ngài đâu, đáng tiếc.”

Mặt của Bettina đỏ lên, cắn răng phản bác: “Cảm ơn ngài quan tâm, nhưng tôi tỉ mỉ chuẩn bị quần áo trang sức cũng không phải để thu hút ánh mắt của ai! Tôi chỉ không muốn làm Bệ hạ mất mặt, tôi…”

“Tôi thay Bệ hạ cảm ơn sự hao tâm tổn trí của ngài, nhưng tôi vẫn phải nói vài câu công bằng cho anh trai đáng thương của tôi, ngài và mặt mũi của Bệ hạ chẳng liên quan gì đến nhau cả.” Phu nhân Jenny cười sửa lời Bettina, “Hôm nay nếu Bùi Nghiêu làm ra chuyện gì thất lễ, mọi người có thể sẽ chất vấn Alan, nhưng nếu là ngài, mọi người sẽ chỉ mỉa mai mình ngài mà tôi, không có ai đi giải quyết cho hành vi của người tình của mình cả, đạo lý này tôi nghĩ ngài phải hiểu rõ.”

Lời nói của phu nhân Jenny giống như một bạt tai tát lên mặt Bettina, Bettina thật sự không chịu nổi, bình thường ả đã không có trọng lượng trước mặt phu nhân Jenny, đừng nói chi đến loại tình huống như hôm nay, hiện giờ ả chỉ muốn trốn đi, Bettina mang vẻ mặt xám xịt, thấp giọng nói: “Xin lỗi, tôi không được thoải mái lắm…”

Bettina xoay người muốn đi, mà báo hoa của phu nhân Jenny đột nhiên nhảy đến trước mặt chặn ả lại, Bettina xoay người nhìn phu nhân Jenny, người kia cười: “Vẫn còn câu quên nói, thứ lỗi cho tôi không thể nào đồng ý bừa bãi với lời ban nãy của ngài, Thiếu tướng cậu ấy cũng không phải loại bình thường như ngài nói, cậu ấy là hậu duệ của liệt sĩ, đây mới là huyết thống cao quý nhất của Đế quốc, hơn nữa cậu ấy nhập ngũ từ nhỏ, một thân công huân vô số, là người vô cùng nỗ lực, đáng có được sự kính nể của mọi người, cho nên xin ngài đừng lấy mình ra so sánh với Chuẩn Vương phi Điện hạ của chúng tôi, ngài không xứng.”

Phu nhân Jenny cười tao nhã, xoay người về đến bên chồng mình.

“Sao vậy?” Thân vương Adair nghiêng người qua nghiêm túc nhìn mặt của phu nhân Jenny, “Chẳng phải không thích nói chuyện với cô ấy sao? Tức giận rồi?”

Phu nhân Jenny lắc đầu cười, cô đương nhiên không tức giận, cô chỉ có chút cảm khái… Lần đối mặt nói chuyện với Bettina như vậy đã là chuyện của thế kỷ trước, lúc đó Bettina còn là học sinh sắp tốt nghiệp trong Tháp Ngà, mà cô lại được chú bác nhờ vả, là người được Hoàng thất ủy thác đi đàm phán với Bettina, Bettina lúc ấy còn xinh đẹp động lòng người hơn bây giờ, tự tin hiên ngang, khi đó cô từng nói với Bettina, đây là con đường đi đến bóng tối, nếu thật sự đi tiếp thì cả đời sẽ không thể đứng dưới ánh mặt trời nữa, mà Bettina lại cao ngạo nói với cô, ả không quan tâm.

Phu nhân Jenny cười lạnh, không quan tâm à? Bây giờ chẳng phải cũng bắt đầu quan tâm rồi sao? Lúc ấy nói chỉ muốn có một mối tình đơn thuần, bây giờ nhìn xem… đều là chó má.

Phu nhân Jenny lắc đầu không muốn nghĩ đến mấy chuyện tồi tệ lúc trước nữa, cô tựa lên vai chồng mình, cười nhìn hai người đang nhận phỏng vấn ở phía xa.

“Trước hết tôi muốn chúc phúc cho hai vị.” Trên mặt nữ phóng viên ửng hồng, cười nói, “Có thể tiết lộ một chút hai vị ai là người theo đuổi ai trước không?”

Alan mỉm cười: “Cảm ơn lời chúc phúc của ngài, là tôi theo đuổi Thiếu tướng.” Alan nói xong quay đầu nhìn Bùi Nghiêu, trong mắt tràn đầy cưng chiều, Bùi Nghiêu vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh nhất quán trước ống kính như cũ, nhưng nếu các phóng viên đủ tỉ mỉ sẽ phát hiện ngón tay của Bùi Nghiêu đang khẽ khàng run rẩy, từ đầu đến cuối Alan vẫn luôn nắm chặt lấy tay anh, người khác không dễ dàng nhìn ra được.

Nữ phóng viên nghe vậy thì ý cười càng sâu, tiếp tục nói: “Vậy lý do gì làm ngài công bố tin tức này vào hôm nay?”

“Đây là ý của Bệ hạ.” Alan cười, “Cũng là quyết định lâm thời, hôm nay là sinh nhật của Bệ hạ, vô cùng vui vẻ, hy vọng có thể chia sẻ niềm vui này cùng mọi người.”

Một phóng viên khác gật đầu, tiếp đó cười đặt câu hỏi: “Vâng, sự kết hợp giữa ngài và Thiếu tướng có thể sẽ mang đến cho Bệ hạ một cháu trai hoặc cháu gái, việc này có lẽ cũng sẽ làm cho Bệ hạ vui mừng vô cùng, xin hỏi Điện hạ đã suy nghĩ đến chuyện ở phương diện này chưa? Khi nào hai vị sẽ cử hành hôn lễ chính thức? Có tính có em bé ngay không? Xin chúc phúc hai vị lần nữa.”

“Cảm ơn lời chúc phúc của ngài.” Hôm nay tâm tình của Alan cực tốt, vui vẻ hòa nhã với tất cả mọi người, “Các vấn đề ngài nhắc đến tạm thời vẫn không nằm trong kế hoạch của chúng tôi… Việc ở bên Alice quá nhiều, tạm thời tôi và Thiếu tướng còn không quan tâm được đến bản thân.”

“Ngài và Thiếu tướng Bùi Nghiêu là quan hệ phối ngẫu đồng thời cũng là quan hệ cấp trên cấp dưới, việc này có ảnh hưởng đến công việc của ngài và Thiếu tướng không, Điện hạ?”

Alan mỉm cười: “Hoàn toàn không, Thiếu tướng trong trạng thái làm việc vô cùng nghiêm túc chăm chỉ, sẽ không phản ứng với tôi.”

Câu trả lời tự giễu của Alan chọc cho tất cả mọi người đều cười, vị nữ phóng viên đặt câu hỏi đầu tiên cười hỏi: “Thế xem ra Điện hạ là phía chủ động trong tình cảm rồi, lúc trước khi ngài tiếp nhận phỏng vấn từng tiết lộ thích người yêu nhiệt tình chủ động, bây giờ xem ra lựa chọn của ngài và kỳ vọng của ngài có vài chỗ không nhất trí nhỉ.”

Alan lắc đầu cười: “Không, việc này không xung đột, tôi yêu Thiếu tướng, cũng chỉ mong đợi anh ấy chủ động và nhiệt tình.”

Lời nói của Alan ám muội, các vị nữ phóng viên đỏ mặt, một nữ phóng viên khác cười nói: “Vậy cuối cùng có thể chụp vài tấm cho Điện hạ và Thiếu tướng không? Làm kỷ niệm.”

Lúc trước Alan chỉ đồng ý phỏng vấn theo hình thức chữ nghĩa, dựa theo quy tắc các phóng viên này không thể tùy tiện chụp ảnh, nhưng hắn vẫn sảng khoái đồng ý, các phóng viên đều kích động vô cùng, vội vàng điều chỉnh máy ảnh cho tốt, một phóng viên đánh bạo cười nói: “Có thể hơi hơi tựa vào gần thêm một chút, hơi hơi thân thiết một chút không?”

Alan gật đầu tỏ ý có thể, sau đó quay đầu qua, nghiêng đầu hôn lên môi Bùi Nghiêu đang kinh ngạc.



Toi và các chị phóng viên: AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Các chị đừng hỏi nữa, hỏi nữa là thằng nhóc này nó show ân ái cả ngày, thồn cơm chó cho các chị cả ngày đó =)))))))

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương