Nghịch Tập [Tinh Tế]
-
Chương 27
Anthony bí mật gặp mặt Darren…
Darren bắt đầu tập kết lính đánh thuê của hắn…
Cuộc thẩm tra của Tổ chuyên án buôn lậu với Darren bị gác lại vô kỳ hạn…
Mọi tin tức trong gần một tháng nay đều đang chứng thực suy đoán của Bark lúc trước, Anthony đã cấu kết với Darren, cũng muốn mượn tay ông ta cho mình một bài học.
Vì lý do có vài ngàn dẫn đường, quân bị của Alice vô cùng hoàn thiện, chỉ cần Darren không điên thì sẽ không dám đánh giết đến Alice, nếu đoán không sai bọn chúng vốn muốn chờ đến khi mình quay về Chủ tinh để lặp lại sự kiện tàu Ngọc Trai năm đó, nhưng mình đã lâu không rời khỏi Alice, phỏng chừng Anthony và Darren đã đợi đến sốt ruột, cho nên lần này mình nhất thời hứng khởi muốn đến sao Brooks khảo sát, nhất định sẽ thu hút sự chú ý của bọn chúng.
Trên tinh hạm không những có mình, còn có mấy trăm dẫn đường chưa bị dấu hiệu… Nếu có chuyện ngoài ý muốn, cho dù mình may mắn thoát chết, chỉ cần có một dẫn đường xảy ra chuyện cũng đủ để Anthony phát động Nghị viện trừng phạt mình.
Cho nên lần này bọn họ nhất định sẽ ra tay.
Alan di chuyển ngón tay, bắt đầu tự mình thiết lập lá chắn thông tin, dù thế nào cũng nhất định không thể để bọn chúng phát hiện các dẫn đường đã quay đầu về… Alan gõ bàn phím nhanh như bay, nghiêng đầu qua hỏi: “Phía sao Brooks thế nào? Xác nhận một chút, để bọn họ tin chắc dẫn đường của chúng ta sẽ đến đúng giờ.”
Quan lễ nghi cúi đầu: “Vâng, bọn họ vẫn chưa biết chuyện, nửa tiếng sau tôi sẽ xác nhận lại lần nữa, trước mắt bọn họ vẫn đang thực hiện bước chuẩn bị cuối cùng để tiếp đón ngài và các dẫn đường, hẳn là không có vấn đề.”
“Giữ liên lạc với các kỵ sĩ ở khu C mọi lúc, qua 15 phút nữa bọn họ có thể chuẩn bị đi vào phòng điều khiển.” Alan vừa nhập code vừa nói, “Sau khi khai chiến trước hết lấy phòng thủ làm trọng, chắc chắn phải kéo giữ được toàn bộ hỏa lực của Darren sau đó hẵng tiến hành bước tiếp theo… Nhất định phải đảm bảo an toàn cho tinh hạm chỗ Bùi Nghiêu.”
“Thiếu tướng bọn họ đã đi rất xa, chắc chắn sẽ không có vấn đề.” Để không làm Alan phân tâm quan lễ nghi cam đoan nói, “Hơn nữa trên tinh hạm của bọn họ cũng không phải không có võ trang, sau khi trải qua sự cố tàu Ngọc Trai chúng tôi đã cảnh giác hơn rất nhiều, bất cứ tinh hạm nào ngài sử dụng không chỉ được võ trang hoàn thiện, mà còn trang bị các loại tàu con thoi, cơ giáp không gian, với thực lực của Thiếu tướng, cho dù bọn chúng có đuổi theo cũng không chịu thiệt thòi.”
Alan nghe vậy lại không hề có chút an tâm, trong kế hoạch hôm nay chuyện hắn không yên tâm nhất chính là phía Bùi Nghiêu, lỡ như thằng ngu Darren không tìm đến mình, mà là xông về phía Bùi Nghiêu… Alan nhắm mắt lắc đầu, chắc chắn là không, Darren không dám cách Alice quá gần, chỉ riêng binh lực một quân đoàn của Alice thôi cũng đủ nổ tan xác hắn, hơn nữa kế hoạch của mình lần này chu đáo chặt chẽ, người của Darren không thể biết phía mình sẽ lâm thời rút đi một số người quay đầu về.
Alan khẽ thở dài, đạo lý hắn đều hiểu rõ, nhưng vẫn không kiềm được mà lo lắng.
Nửa tiếng sau, trên bản đồ sao xuất hiện cảnh báo màu đỏ làm cho Alan yên tâm, người của Darren đã tới.
Hiện giờ bọn chúng đang vây ở vùng lân cận một hành tinh nhỏ bị bỏ hoang, nơi này là vùng không ai quản lí, bình thường cứu viện cũng không thể chạy đến kịp, Darren ra tay ở đây Alan không bất ngờ chút nào.
Các kỵ sĩ Quân đoàn Vinh Quang súc thế đãi phát*, nhanh chóng mở hệ thống phòng hộ, Alan điều chỉnh tai nghe, trầm giọng chỉ huy: “Mở lá chắn phòng hộ ba tầng, không cần tấn công hỏa lực mạnh, giữ chặt bọn chúng là được, tôi cần xâm nhập hệ thống của đối phương lấy được chứng cứ nhân sĩ chưa rõ thân phận thông đồng với địch, xin giành lấy đủ thời gian cho tôi.”
*Tích lũy/gom góp sức mạnh và chờ thời cơ hành động – Tàng thư viện
137 kỵ sĩ Vinh Quang tại khu C đồng thời kéo lá chắn phòng hộ xuống, Alan nhấn nút xác nhận, vách khoang thuyền khu C ầm ầm mở ra, đoàn kỵ sĩ cơ giáp trực tiếp xông ra ngoài.
Người của Darren đang từ từ đến gần, Alan xác nhận… Đối phương có 1 tinh hạm, hơn 300 cơ giáp…
Alan nhếch môi cười, vì hoàn thành nhiệm vụ, Darren thật sự đổ hết vốn liếng.
Nhờ vào sự yểm trợ của các kỵ sĩ, Alan bắt đầu tấn công điên cuồng hệ thống thông tin của đối phương, đối phương hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị, bắt đầu đổi mới hệ thống ngăn chặn và kiểm soát của mình không ngừng, tốc độ tay của Alan nhanh như bay, điều chỉnh code nhiều lần, truyền tin vang lên, Alan mở mắt điện tử, dưới tay vẫn không ngừng, “Sao đấy?”
“Điện hạ.” Giọng nói của Kỵ sĩ trưởng có chút bất ổn, “Tình huống có chút chênh lệch với tưởng tượng của chúng ta… Bọn chúng cũng đang dây dưa với chúng ta, bọn chúng… bọn chúng muốn bắt sống.”
Đối phương bắt đầu sử dụng phương pháp thay đổi lập trình liên tục để chống cự với sự tấn công của Alan, tần suất thay đổi đang dần dần chậm lại, mà tốc độ của Alan lại càng lúc càng nhanh, Alan nhất tâm nhị dụng, thầm cắn răng, Darren cái thứ lòng tham không đáy này… có lẽ đã phản rồi.
Một lát sau cuối cùng Alan đã xâm nhập được hệ thống truyền tin của đối phương, từng mảng từng mảng code lớn tải ra trên màn hình, Alan nhanh chóng giải mã phần quan trọng nhất… Truyền tin của đối phương chứng thực suy đoán của Alan, Darren từ chối tiếp nhận mệnh lệnh của Anthony, giảm nhỏ hỏa lực, trái lại bắt đầu quần nhau với Alan.
Sức hấp dẫn của mấy trăm dẫn đường quá lớn, lớn đến mức làm Darren vứt bỏ liên minh với Anthony.
“Điện hạ.” Kỵ sĩ trưởng lại liên hệ với Alan lần nữa, vội vàng nói, “Chúng tôi thỉnh cầu mệnh lệnh cho bước tiếp theo của ngài, có chiến đấu dè dặt nữa không?”
Alan hơi híp mắt lại…
“Thiếu tướng, ngài có cần chút café không? Hay là thứ gì khác?” Quan theo hầu của Alan hơi khom người, “Còn 2 tiếng nữa mới có thể về đến Alice, có lẽ ngài cần bổ sung chút nước.”
Bùi Nghiêu nâng mắt nhìn quan theo hầu, ngưng một lát nói: “Giúp tôi liên lạc với Hạm trưởng, tôi đột nhiên nhớ ra có việc cần báo cáo với Điện hạ, tôi muốn mượn thiết bị truyền tin của tinh hạm dùng một chút.”
Quan theo hầu gật đầu đi, không lâu sau quay lại nói: “Hạm trưởng mời ngài đến phòng truyền tin số 5.”
Bùi Nghiêu đứng dậy, từ lúc nãy trong lòng anh vẫn luôn có chút bất an, hiện giờ anh nóng lòng muốn xác nhận, rốt cuộc là lòng nghi ngờ của anh nặng, hay là quan hệ kết hợp ngắn ngủi thành lập với Alan đang đồng bộ tình huống của Alan với anh.
Vì để tinh hạm có thể liên lạc với phía viện quân xung quanh kịp thời khi xuất hiện tình huống bất ngờ, các quân hạm của Đế quốc đều có quyền hạn truyền tin rất cao, Bùi Nghiêu mở thiết bị truyền tin, không bao lâu đã tìm thấy cách thức liên lạc với Tổng bộ Diễn tập của sao Brooks.
Bùi Nghiêu hơi nghiêng người chặn camera giám sát, ấn xuống phím truyền tin.
“Chào ngài, đây là G-80293, Bộ Diễn tập sao Brooks, xin hỏi ngài cần hỗ trợ gì?”
“Tôi là Hiệu trưởng Bùi Nghiêu của Học viện Alice, thuộc Quân đoàn Vinh Quang của Điện hạ Alan.” Bùi Nghiêu quét tròng đen, sau khi thông qua xác minh danh tính của đối phương thì trầm giọng nói, “Xin hỏi sân diễn tập mô phỏng học thuật cho trường tôi đã chuẩn bị thế nào?”
“Đã sắp xếp ổn thỏa từ sớm, Thiếu tướng.” Đối phương cung kính nói, “Sao Brooks luôn kính cẩn chờ đợi ngài và Điện hạ Alan đến.”
Bùi Nghiêu nhắm mắt, giọng nói bất giác hơi run lên: “Gần đây khí hậu ở sao Brooks thế nào? Tố chất thân thể của các dẫn đường bình thường, có thể không chịu được thời tiết quá khắc nghiệt.”
“Xin ngài yên tâm, có lẽ tinh thể cũng vinh hạnh vì được nghênh đón Điện hạ Alan, mấy ngày nay thời tiết bên này vô cùng tốt, nhất định sẽ không làm Điện hạ mất hứng, và chắc chắn không gây ảnh hưởng đến sức khỏe của các dẫn đường.”
Bùi Nghiêu hít sâu một hơi, sau một lúc lâu nói: “Cảm ơn.”
“Luôn cống hiến sức lực vì ngài.”
Đối phương hành quân lễ, kết thúc truyền tin.
Sau khi rời khỏi phòng truyền tin Bùi Nghiêu đi thẳng đến phòng điều khiển chính.
Bùi Nghiêu vốn không có quyền hạn đi vào phòng điều khiển chính, nhưng Hạm trưởng không dám đắc tội vị hồng nhân bên cạnh Điện hạ Alan này lắm, Trung tá Laughlin cũng đang ở trong phòng điều khiển chính, hắn đã sớm biết chuyện giữa Alan và Bùi Nghiêu, tất nhiên cũng không dám chọc Bùi Nghiêu không vui, cứ như vậy, Bùi Nghiêu thuận lợi đi vào phòng điều khiển, cũng triệu hồi rồng lớn của mình ra ngay vào giây đầu tiên bước vào cửa.
Trung tá Laughlin cười gượng nhìn Bùi Nghiêu sắc mặt âm trầm và rồng lớn không giận tự uy bên cạnh anh: “Thiếu tướng… ngài là?”
“Tôi không có thời gian để lãng phí, cho nên xin nhất thiết phải nói thật với tôi.” Bùi Nghiêu rút dao quang tử bên hông ra, thản nhiên nói: “Trong hai vị có ít nhất một vị biết rõ Điện hạ rốt cuộc đã đi đâu, xin ăn ngay nói thật, tôi vô ý mạo phạm, xin đừng ép tôi.”
Hạm trưởng thất thanh: “Thiếu tướng! Ngài điên rồi sao… Gọi Cảnh vệ, Thiếu tướng phát chứng nóng nảy ô…”
Không đợi Hạm trưởng nói xong Bùi Nghiêu đã vọt một bước xông đến phía sau hắn bịt miệng hắn rồi kề dao quang tử ngang trước cổ hắn, Hạm trưởng xuất thân kỹ thuật, chưa từng trải qua cảnh tượng này, lập tức nhũn chân, Bùi Nghiêu quay đầu nhìn Trung tá Laughlin, lạnh giọng nói: “Trung tá, đừng ép tôi phát chứng nóng nảy thật.”
Trung tá Laughlin xoắn xuýt hận không thể bứt tóc! Rõ ràng Bùi Nghiêu đã nổi lòng nghi ngờ, nhưng hắn không rõ rốt cuộc Bùi Nghiêu biết bao nhiêu, cũng không dám nói nhiều, Bùi Nghiêu nhìn ra Trung tá Laughlin biết tình hình thực tế, liền buông Hạm trưởng sợ đến mức mặt trắng bệch ra, đi về phía Trung tá Laughlin.
“Thiếu tướng trước hết ngài bình tĩnh một chút.” Trung tá Laughlin lau mồ hôi lạnh không ngừng túa ra trên trán, vừa lùi về phía sau vừa nói lắp bắp, “Điện hạ cũng không hy vọng ngài thế này, ngài…”
Bùi Nghiêu dừng bước, nói: “Trung tá, tôi không biết Điện hạ căn dặn ngài thế nào, dựa vào tính tình của Điện hạ, có lẽ đã cảnh cáo anh, nếu để tôi biết sẽ thế nào thế nào, nhưng xin ngài hiểu rõ một điểm, cho dù Điện hạ trừng phạt ngài ra sao, đó đều là chuyện sau này, mà tôi, ngay bây giờ có thể biến những điều này trở thành hành động.”
Dao quang tử trong tay Bùi Nghiêu đang lấp lóe ánh xanh, anh mặt không biểu tình nhìn Trung tá Laughlin, lẳng lặng nói: “Nếu ngài có thể tuân theo ý nguyện của tôi, tôi có thể đảm bảo mọi uy hiếp của Điện hạ đối với ngài lúc trước đều không tính, xin ngài suy nghĩ cẩn thận hẵng cho tôi câu trả lời.”
Trung tá Laughlin nuốt nước miếng, hắn còn sự lựa chọn sao?
Người có thể khiến Alan tiêu tốn nhiều khổ tâm để tách ra, sợ người này có một chút nguy hiểm, có thể hiểu rõ vị trí của người này trong lòng Alan.
Trung tá Laughlin hung hăng túm tóc, sau khi cân nhắc mấy bận liền từ bỏ chống cự, nói toạc hết chuyện Anthony bí mật gặp mặt Darren khi nào, lúc nào Alan biết chuyện, rồi lúc nào liên hệ Thượng tướng Bark mượn binh lên kế hoạch cho hành động lần này.
Trung tá Laughlin nhìn con ngươi dần dần đỏ lên của Bùi Nghiêu, căng thẳng nói: “Thiếu tướng… từ đầu đến cuối Điện hạ vẫn luôn lo lắng đến ngài, xin ngài nhất định phải thông cảm dụng tâm của Điện hạ, ngài… Thiếu tướng! Ngài đi đâu đấy?!”
Bùi Nghiêu thu dao quang tử của mình lại, xoay người ra khỏi phòng điều khiển.
——
Toi đã tìm ra cách beta mới… In bản raw ra, dò theo bản edit từ trước, vừa giảm đc thời gian ngồi máy tính vừa dò chậm mà chắc hơn…
Hôm nay học về trễ quá nên chỉ kịp beta 1 chương…
Darren bắt đầu tập kết lính đánh thuê của hắn…
Cuộc thẩm tra của Tổ chuyên án buôn lậu với Darren bị gác lại vô kỳ hạn…
Mọi tin tức trong gần một tháng nay đều đang chứng thực suy đoán của Bark lúc trước, Anthony đã cấu kết với Darren, cũng muốn mượn tay ông ta cho mình một bài học.
Vì lý do có vài ngàn dẫn đường, quân bị của Alice vô cùng hoàn thiện, chỉ cần Darren không điên thì sẽ không dám đánh giết đến Alice, nếu đoán không sai bọn chúng vốn muốn chờ đến khi mình quay về Chủ tinh để lặp lại sự kiện tàu Ngọc Trai năm đó, nhưng mình đã lâu không rời khỏi Alice, phỏng chừng Anthony và Darren đã đợi đến sốt ruột, cho nên lần này mình nhất thời hứng khởi muốn đến sao Brooks khảo sát, nhất định sẽ thu hút sự chú ý của bọn chúng.
Trên tinh hạm không những có mình, còn có mấy trăm dẫn đường chưa bị dấu hiệu… Nếu có chuyện ngoài ý muốn, cho dù mình may mắn thoát chết, chỉ cần có một dẫn đường xảy ra chuyện cũng đủ để Anthony phát động Nghị viện trừng phạt mình.
Cho nên lần này bọn họ nhất định sẽ ra tay.
Alan di chuyển ngón tay, bắt đầu tự mình thiết lập lá chắn thông tin, dù thế nào cũng nhất định không thể để bọn chúng phát hiện các dẫn đường đã quay đầu về… Alan gõ bàn phím nhanh như bay, nghiêng đầu qua hỏi: “Phía sao Brooks thế nào? Xác nhận một chút, để bọn họ tin chắc dẫn đường của chúng ta sẽ đến đúng giờ.”
Quan lễ nghi cúi đầu: “Vâng, bọn họ vẫn chưa biết chuyện, nửa tiếng sau tôi sẽ xác nhận lại lần nữa, trước mắt bọn họ vẫn đang thực hiện bước chuẩn bị cuối cùng để tiếp đón ngài và các dẫn đường, hẳn là không có vấn đề.”
“Giữ liên lạc với các kỵ sĩ ở khu C mọi lúc, qua 15 phút nữa bọn họ có thể chuẩn bị đi vào phòng điều khiển.” Alan vừa nhập code vừa nói, “Sau khi khai chiến trước hết lấy phòng thủ làm trọng, chắc chắn phải kéo giữ được toàn bộ hỏa lực của Darren sau đó hẵng tiến hành bước tiếp theo… Nhất định phải đảm bảo an toàn cho tinh hạm chỗ Bùi Nghiêu.”
“Thiếu tướng bọn họ đã đi rất xa, chắc chắn sẽ không có vấn đề.” Để không làm Alan phân tâm quan lễ nghi cam đoan nói, “Hơn nữa trên tinh hạm của bọn họ cũng không phải không có võ trang, sau khi trải qua sự cố tàu Ngọc Trai chúng tôi đã cảnh giác hơn rất nhiều, bất cứ tinh hạm nào ngài sử dụng không chỉ được võ trang hoàn thiện, mà còn trang bị các loại tàu con thoi, cơ giáp không gian, với thực lực của Thiếu tướng, cho dù bọn chúng có đuổi theo cũng không chịu thiệt thòi.”
Alan nghe vậy lại không hề có chút an tâm, trong kế hoạch hôm nay chuyện hắn không yên tâm nhất chính là phía Bùi Nghiêu, lỡ như thằng ngu Darren không tìm đến mình, mà là xông về phía Bùi Nghiêu… Alan nhắm mắt lắc đầu, chắc chắn là không, Darren không dám cách Alice quá gần, chỉ riêng binh lực một quân đoàn của Alice thôi cũng đủ nổ tan xác hắn, hơn nữa kế hoạch của mình lần này chu đáo chặt chẽ, người của Darren không thể biết phía mình sẽ lâm thời rút đi một số người quay đầu về.
Alan khẽ thở dài, đạo lý hắn đều hiểu rõ, nhưng vẫn không kiềm được mà lo lắng.
Nửa tiếng sau, trên bản đồ sao xuất hiện cảnh báo màu đỏ làm cho Alan yên tâm, người của Darren đã tới.
Hiện giờ bọn chúng đang vây ở vùng lân cận một hành tinh nhỏ bị bỏ hoang, nơi này là vùng không ai quản lí, bình thường cứu viện cũng không thể chạy đến kịp, Darren ra tay ở đây Alan không bất ngờ chút nào.
Các kỵ sĩ Quân đoàn Vinh Quang súc thế đãi phát*, nhanh chóng mở hệ thống phòng hộ, Alan điều chỉnh tai nghe, trầm giọng chỉ huy: “Mở lá chắn phòng hộ ba tầng, không cần tấn công hỏa lực mạnh, giữ chặt bọn chúng là được, tôi cần xâm nhập hệ thống của đối phương lấy được chứng cứ nhân sĩ chưa rõ thân phận thông đồng với địch, xin giành lấy đủ thời gian cho tôi.”
*Tích lũy/gom góp sức mạnh và chờ thời cơ hành động – Tàng thư viện
137 kỵ sĩ Vinh Quang tại khu C đồng thời kéo lá chắn phòng hộ xuống, Alan nhấn nút xác nhận, vách khoang thuyền khu C ầm ầm mở ra, đoàn kỵ sĩ cơ giáp trực tiếp xông ra ngoài.
Người của Darren đang từ từ đến gần, Alan xác nhận… Đối phương có 1 tinh hạm, hơn 300 cơ giáp…
Alan nhếch môi cười, vì hoàn thành nhiệm vụ, Darren thật sự đổ hết vốn liếng.
Nhờ vào sự yểm trợ của các kỵ sĩ, Alan bắt đầu tấn công điên cuồng hệ thống thông tin của đối phương, đối phương hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị, bắt đầu đổi mới hệ thống ngăn chặn và kiểm soát của mình không ngừng, tốc độ tay của Alan nhanh như bay, điều chỉnh code nhiều lần, truyền tin vang lên, Alan mở mắt điện tử, dưới tay vẫn không ngừng, “Sao đấy?”
“Điện hạ.” Giọng nói của Kỵ sĩ trưởng có chút bất ổn, “Tình huống có chút chênh lệch với tưởng tượng của chúng ta… Bọn chúng cũng đang dây dưa với chúng ta, bọn chúng… bọn chúng muốn bắt sống.”
Đối phương bắt đầu sử dụng phương pháp thay đổi lập trình liên tục để chống cự với sự tấn công của Alan, tần suất thay đổi đang dần dần chậm lại, mà tốc độ của Alan lại càng lúc càng nhanh, Alan nhất tâm nhị dụng, thầm cắn răng, Darren cái thứ lòng tham không đáy này… có lẽ đã phản rồi.
Một lát sau cuối cùng Alan đã xâm nhập được hệ thống truyền tin của đối phương, từng mảng từng mảng code lớn tải ra trên màn hình, Alan nhanh chóng giải mã phần quan trọng nhất… Truyền tin của đối phương chứng thực suy đoán của Alan, Darren từ chối tiếp nhận mệnh lệnh của Anthony, giảm nhỏ hỏa lực, trái lại bắt đầu quần nhau với Alan.
Sức hấp dẫn của mấy trăm dẫn đường quá lớn, lớn đến mức làm Darren vứt bỏ liên minh với Anthony.
“Điện hạ.” Kỵ sĩ trưởng lại liên hệ với Alan lần nữa, vội vàng nói, “Chúng tôi thỉnh cầu mệnh lệnh cho bước tiếp theo của ngài, có chiến đấu dè dặt nữa không?”
Alan hơi híp mắt lại…
“Thiếu tướng, ngài có cần chút café không? Hay là thứ gì khác?” Quan theo hầu của Alan hơi khom người, “Còn 2 tiếng nữa mới có thể về đến Alice, có lẽ ngài cần bổ sung chút nước.”
Bùi Nghiêu nâng mắt nhìn quan theo hầu, ngưng một lát nói: “Giúp tôi liên lạc với Hạm trưởng, tôi đột nhiên nhớ ra có việc cần báo cáo với Điện hạ, tôi muốn mượn thiết bị truyền tin của tinh hạm dùng một chút.”
Quan theo hầu gật đầu đi, không lâu sau quay lại nói: “Hạm trưởng mời ngài đến phòng truyền tin số 5.”
Bùi Nghiêu đứng dậy, từ lúc nãy trong lòng anh vẫn luôn có chút bất an, hiện giờ anh nóng lòng muốn xác nhận, rốt cuộc là lòng nghi ngờ của anh nặng, hay là quan hệ kết hợp ngắn ngủi thành lập với Alan đang đồng bộ tình huống của Alan với anh.
Vì để tinh hạm có thể liên lạc với phía viện quân xung quanh kịp thời khi xuất hiện tình huống bất ngờ, các quân hạm của Đế quốc đều có quyền hạn truyền tin rất cao, Bùi Nghiêu mở thiết bị truyền tin, không bao lâu đã tìm thấy cách thức liên lạc với Tổng bộ Diễn tập của sao Brooks.
Bùi Nghiêu hơi nghiêng người chặn camera giám sát, ấn xuống phím truyền tin.
“Chào ngài, đây là G-80293, Bộ Diễn tập sao Brooks, xin hỏi ngài cần hỗ trợ gì?”
“Tôi là Hiệu trưởng Bùi Nghiêu của Học viện Alice, thuộc Quân đoàn Vinh Quang của Điện hạ Alan.” Bùi Nghiêu quét tròng đen, sau khi thông qua xác minh danh tính của đối phương thì trầm giọng nói, “Xin hỏi sân diễn tập mô phỏng học thuật cho trường tôi đã chuẩn bị thế nào?”
“Đã sắp xếp ổn thỏa từ sớm, Thiếu tướng.” Đối phương cung kính nói, “Sao Brooks luôn kính cẩn chờ đợi ngài và Điện hạ Alan đến.”
Bùi Nghiêu nhắm mắt, giọng nói bất giác hơi run lên: “Gần đây khí hậu ở sao Brooks thế nào? Tố chất thân thể của các dẫn đường bình thường, có thể không chịu được thời tiết quá khắc nghiệt.”
“Xin ngài yên tâm, có lẽ tinh thể cũng vinh hạnh vì được nghênh đón Điện hạ Alan, mấy ngày nay thời tiết bên này vô cùng tốt, nhất định sẽ không làm Điện hạ mất hứng, và chắc chắn không gây ảnh hưởng đến sức khỏe của các dẫn đường.”
Bùi Nghiêu hít sâu một hơi, sau một lúc lâu nói: “Cảm ơn.”
“Luôn cống hiến sức lực vì ngài.”
Đối phương hành quân lễ, kết thúc truyền tin.
Sau khi rời khỏi phòng truyền tin Bùi Nghiêu đi thẳng đến phòng điều khiển chính.
Bùi Nghiêu vốn không có quyền hạn đi vào phòng điều khiển chính, nhưng Hạm trưởng không dám đắc tội vị hồng nhân bên cạnh Điện hạ Alan này lắm, Trung tá Laughlin cũng đang ở trong phòng điều khiển chính, hắn đã sớm biết chuyện giữa Alan và Bùi Nghiêu, tất nhiên cũng không dám chọc Bùi Nghiêu không vui, cứ như vậy, Bùi Nghiêu thuận lợi đi vào phòng điều khiển, cũng triệu hồi rồng lớn của mình ra ngay vào giây đầu tiên bước vào cửa.
Trung tá Laughlin cười gượng nhìn Bùi Nghiêu sắc mặt âm trầm và rồng lớn không giận tự uy bên cạnh anh: “Thiếu tướng… ngài là?”
“Tôi không có thời gian để lãng phí, cho nên xin nhất thiết phải nói thật với tôi.” Bùi Nghiêu rút dao quang tử bên hông ra, thản nhiên nói: “Trong hai vị có ít nhất một vị biết rõ Điện hạ rốt cuộc đã đi đâu, xin ăn ngay nói thật, tôi vô ý mạo phạm, xin đừng ép tôi.”
Hạm trưởng thất thanh: “Thiếu tướng! Ngài điên rồi sao… Gọi Cảnh vệ, Thiếu tướng phát chứng nóng nảy ô…”
Không đợi Hạm trưởng nói xong Bùi Nghiêu đã vọt một bước xông đến phía sau hắn bịt miệng hắn rồi kề dao quang tử ngang trước cổ hắn, Hạm trưởng xuất thân kỹ thuật, chưa từng trải qua cảnh tượng này, lập tức nhũn chân, Bùi Nghiêu quay đầu nhìn Trung tá Laughlin, lạnh giọng nói: “Trung tá, đừng ép tôi phát chứng nóng nảy thật.”
Trung tá Laughlin xoắn xuýt hận không thể bứt tóc! Rõ ràng Bùi Nghiêu đã nổi lòng nghi ngờ, nhưng hắn không rõ rốt cuộc Bùi Nghiêu biết bao nhiêu, cũng không dám nói nhiều, Bùi Nghiêu nhìn ra Trung tá Laughlin biết tình hình thực tế, liền buông Hạm trưởng sợ đến mức mặt trắng bệch ra, đi về phía Trung tá Laughlin.
“Thiếu tướng trước hết ngài bình tĩnh một chút.” Trung tá Laughlin lau mồ hôi lạnh không ngừng túa ra trên trán, vừa lùi về phía sau vừa nói lắp bắp, “Điện hạ cũng không hy vọng ngài thế này, ngài…”
Bùi Nghiêu dừng bước, nói: “Trung tá, tôi không biết Điện hạ căn dặn ngài thế nào, dựa vào tính tình của Điện hạ, có lẽ đã cảnh cáo anh, nếu để tôi biết sẽ thế nào thế nào, nhưng xin ngài hiểu rõ một điểm, cho dù Điện hạ trừng phạt ngài ra sao, đó đều là chuyện sau này, mà tôi, ngay bây giờ có thể biến những điều này trở thành hành động.”
Dao quang tử trong tay Bùi Nghiêu đang lấp lóe ánh xanh, anh mặt không biểu tình nhìn Trung tá Laughlin, lẳng lặng nói: “Nếu ngài có thể tuân theo ý nguyện của tôi, tôi có thể đảm bảo mọi uy hiếp của Điện hạ đối với ngài lúc trước đều không tính, xin ngài suy nghĩ cẩn thận hẵng cho tôi câu trả lời.”
Trung tá Laughlin nuốt nước miếng, hắn còn sự lựa chọn sao?
Người có thể khiến Alan tiêu tốn nhiều khổ tâm để tách ra, sợ người này có một chút nguy hiểm, có thể hiểu rõ vị trí của người này trong lòng Alan.
Trung tá Laughlin hung hăng túm tóc, sau khi cân nhắc mấy bận liền từ bỏ chống cự, nói toạc hết chuyện Anthony bí mật gặp mặt Darren khi nào, lúc nào Alan biết chuyện, rồi lúc nào liên hệ Thượng tướng Bark mượn binh lên kế hoạch cho hành động lần này.
Trung tá Laughlin nhìn con ngươi dần dần đỏ lên của Bùi Nghiêu, căng thẳng nói: “Thiếu tướng… từ đầu đến cuối Điện hạ vẫn luôn lo lắng đến ngài, xin ngài nhất định phải thông cảm dụng tâm của Điện hạ, ngài… Thiếu tướng! Ngài đi đâu đấy?!”
Bùi Nghiêu thu dao quang tử của mình lại, xoay người ra khỏi phòng điều khiển.
——
Toi đã tìm ra cách beta mới… In bản raw ra, dò theo bản edit từ trước, vừa giảm đc thời gian ngồi máy tính vừa dò chậm mà chắc hơn…
Hôm nay học về trễ quá nên chỉ kịp beta 1 chương…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook