Nghịch Ngợm Cổ Phi
-
Chương 29: Bần nông trung nông làm việc vất vả....
Một thùng gỗ cỡ lớn, một cái ghế thấp.
Đây là nơi Long Phù Nguyệt làm việc.
Long Phù Nguyệt nhìn thấy một đống quần áo lớn liền choáng váng. Liền hút một ngụm khí: "Đây...... Đây đều là quần áo cần giặt? Tại sao lại có nhiều như vậy? Chúng ta là thị nữ của Vương gia, hẳn là chỉ giặt quần áo của Vương gia? Tại sao ngay cả quần áo của a miêu a cẩu cũng đưa tới? Một đống quần áo lớn, rốt cuộc có bao nhiêu người vậy?"
Một nữ tử đang giặt quần áo nghe nàng thì thào nói, thì ngẩng đầu lên nhìn nàng một cái, cười nói: "Ngươi mới đến à? Quần áo của Vương gia có người phụ trách rồi, cũng không phải là chúng ta có thể giặt được. Đây đều là quần áo của các tướng sĩ. Vương gia săn sóc binh sĩ, cho nên quần áo bọn họ mặc chúng ta đều phải giặt."
Trời ơi! Thì ra đây là quần áo của xú nam nhân! Trách không được nàng bỗng dưng cảm nhận được mùi vị khác thường. Con mẹ nó, bà nội nó, thối phán quan, phán quan chết tiệt, ngươi hãm hại ta!
"Này, ngươi gọi là Nguyệt nhi phải không? Đừng tiếp tục đứng ở đó xem. Quần áo ngày hôm nay toàn bộ phải giặt hết. Bằng không sẽ bị Lãnh tổng quản mắng đó. Mau giặt đi." Thị nữ áo xanh trừng mắt liếc nhìn nàng. Lại phân phó người khác hai câu, liền đi ra.
Choáng váng, xem ra Lục nhi này cũng là người đứng đầu ở chỗ này.
Ai, được rồi! Đến đâu thì đến, không lo vội, trước hết cứ nhịn xuống,còn phải nghĩ đến việc chạy trốn nữa......
Miệng nàng vừa lẩm bẩm oán thán, vừa ngồi xuống nhận lệnh giặt sạch sẽ.
Nàng lấy bộ quần áo thứ nhất. Trên áo toàn là mồ hôi lại còn có vết máu, một mùi hôi đặc biệt bay thẳng tới mũi. Nàng nhăn mũi, chỉ cảm thấy dạ dày bốc lên.
"Nôn!" Nàng muốn ói ra! Nhắm mắt lại đem bộ quần áo kia bỏ vào trong chậu gỗ. Nín thở, dùng sức chà xát cho sạch.
Ai, trước kia nàng chưa từng giặt quần áo. Nàng tuy rằng là cô gái người Miêu, nhưng gia đình thịnh vượng và giàu có, trong nhà phương tiện hiện đại hoá đầy đủ hết.Giặt quần áo bằng tay, đó là chuyện đời trước.....
Nàng đi đến bên cạnh tiểu nha đầu tên là Điềm Nhi, nhìn qua so với nàng lớn hơn không được bao nhiêu. Nhưng giặt quần áo lại điêu luyện vô cùng.
Điềm Nhi nhìn nàng một cái, thấy nàng bộ dạng ngốc nghếch dị thường không khỏi bật cười, nói: "Nguyệt nhi, ngươi thật ra là tiểu thư khuê các nhà ai?”
Long Phù Nguyệt cười giả lả: "Không, không phải, ta là con nhà nông vất vả, là bần nông trung nông a......"
Đây là nơi Long Phù Nguyệt làm việc.
Long Phù Nguyệt nhìn thấy một đống quần áo lớn liền choáng váng. Liền hút một ngụm khí: "Đây...... Đây đều là quần áo cần giặt? Tại sao lại có nhiều như vậy? Chúng ta là thị nữ của Vương gia, hẳn là chỉ giặt quần áo của Vương gia? Tại sao ngay cả quần áo của a miêu a cẩu cũng đưa tới? Một đống quần áo lớn, rốt cuộc có bao nhiêu người vậy?"
Một nữ tử đang giặt quần áo nghe nàng thì thào nói, thì ngẩng đầu lên nhìn nàng một cái, cười nói: "Ngươi mới đến à? Quần áo của Vương gia có người phụ trách rồi, cũng không phải là chúng ta có thể giặt được. Đây đều là quần áo của các tướng sĩ. Vương gia săn sóc binh sĩ, cho nên quần áo bọn họ mặc chúng ta đều phải giặt."
Trời ơi! Thì ra đây là quần áo của xú nam nhân! Trách không được nàng bỗng dưng cảm nhận được mùi vị khác thường. Con mẹ nó, bà nội nó, thối phán quan, phán quan chết tiệt, ngươi hãm hại ta!
"Này, ngươi gọi là Nguyệt nhi phải không? Đừng tiếp tục đứng ở đó xem. Quần áo ngày hôm nay toàn bộ phải giặt hết. Bằng không sẽ bị Lãnh tổng quản mắng đó. Mau giặt đi." Thị nữ áo xanh trừng mắt liếc nhìn nàng. Lại phân phó người khác hai câu, liền đi ra.
Choáng váng, xem ra Lục nhi này cũng là người đứng đầu ở chỗ này.
Ai, được rồi! Đến đâu thì đến, không lo vội, trước hết cứ nhịn xuống,còn phải nghĩ đến việc chạy trốn nữa......
Miệng nàng vừa lẩm bẩm oán thán, vừa ngồi xuống nhận lệnh giặt sạch sẽ.
Nàng lấy bộ quần áo thứ nhất. Trên áo toàn là mồ hôi lại còn có vết máu, một mùi hôi đặc biệt bay thẳng tới mũi. Nàng nhăn mũi, chỉ cảm thấy dạ dày bốc lên.
"Nôn!" Nàng muốn ói ra! Nhắm mắt lại đem bộ quần áo kia bỏ vào trong chậu gỗ. Nín thở, dùng sức chà xát cho sạch.
Ai, trước kia nàng chưa từng giặt quần áo. Nàng tuy rằng là cô gái người Miêu, nhưng gia đình thịnh vượng và giàu có, trong nhà phương tiện hiện đại hoá đầy đủ hết.Giặt quần áo bằng tay, đó là chuyện đời trước.....
Nàng đi đến bên cạnh tiểu nha đầu tên là Điềm Nhi, nhìn qua so với nàng lớn hơn không được bao nhiêu. Nhưng giặt quần áo lại điêu luyện vô cùng.
Điềm Nhi nhìn nàng một cái, thấy nàng bộ dạng ngốc nghếch dị thường không khỏi bật cười, nói: "Nguyệt nhi, ngươi thật ra là tiểu thư khuê các nhà ai?”
Long Phù Nguyệt cười giả lả: "Không, không phải, ta là con nhà nông vất vả, là bần nông trung nông a......"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook