Nghịch Mệnh Lộ
Quyển 2 - Chương 55: Hắc phù

“Hai đứa các ngươi ngoan ngoãn chịu chết đi!”

Lúc Lý Phi Yến đến thì không biết từ lúc nào Vinh Cơ cũng đã có mặt, đang hỗ trợ Tạp Tác công kích Triệu Oanh, Lý Phi Yến nhận ra Vinh Cơ cũng đã là luyện khí tầng hai giống như mình, đồng thời nàng cũng kịp nhìn thấy người đang đối chiến cùng họ. Thiếu nữ kia chính là người bọn họ từng gặp hai lần cho nên nàng cũng có chút ấn tượng, lúc này Lý Phi Yến mới nhớ đến thiếu niên bị nàng giết kia chính là người đi cùng Triệu Oanh này lên Thông Thiên Sơn.

“Yến Yến!”

Ba người đồng loại dừng tay nhìn Lý Phi Yến, Triệu Oanh nhíu nhíu mày, lạnh giọng hỏi:

“Ngươi đến từ bên đó, Trương Nhị như thế nào rồi?”

Lý Phi Yến nhướng mày, bình tĩnh nói:

"Ngươi đoán xem."

Triệu Oanh híp mắt lại, trông cực kỳ âm hiểm.

"Chẳng lẽ hắn đã chết?"

Lý Phi Yến cũng không chối cải, nàng bình thản gật đầu.

“Không sai, như thế nào? Ngươi muốn trả thù cho hắn?”

Triệu Oanh cười lạnh, khinh thường nhìn ba người Lý Phi Yến.

“Dựa vào cái gì ta phải trả thù cho hắn, hừ! Chắc chắn là do hắn khinh địch cho nên bị các ngươi ám hại, chết rất đáng, vốn chẳng liên quan đến ta.”

Nhìn thái độ của nàng ta, Vinh Cơ nhíu mày.

“Hắn không phải đồng bọn của ngươi sao?”

“Đồng bọn? Hừ! Hắn chỉ là con cờ cho ta lợi dụng mà thôi.”

“Lợi dụng, ngươi lợi dụng hắn làm gì? Giết ca ca của ngươi?”

Lý Phi Yến vừa nói hết câu, sắc mặt Triệu Oanh lập tức biến đổi, ánh mắt lộ ra tia hung ác nhìn Lý Phi Yến.

“Là ai nói cho ngươi biết?!... Chẳng lẽ tiện nhân kia thật sự đã nghe thấy... Hừ! Nếu đã như vậy thì các ngươi đi chết hết đi.”

Triệu Oanh nói xong lập tức xuất ra pháp thuật công kích, pháp thuật này mấy người Lý Phi Yến từng thấy khi chứng kiến nàng ta chiến đấu ở bãi quái thạch kia, chỉ thấy đá dưới chân nàng ta như bị cái gì điều khiển bay lên trôi nổi xung quanh nàng ta, sau đó bay đến công kích ba người Lý Phi Yến.

Ba người lập tức cố gắng tránh né, trong lòng Lý Phi Yến thầm hối hận, nàng chỉ thử suy đoán một chút, không ngờ đúng thật, Triệu Oanh vì vậy nhất định càng muốn giết chết bọn họ diệt khẩu.

Phải biết, Triệu Oanh là luyện khí tầng năm, linh lực nhiều hơn mấy người các nàng mấy chục lần, nàng ta còn biết pháp thuật công kích, mấy người các nàng lại vừa vào luyện khí không lâu, một chút thủ đoạn công kích của tu sĩ cũng không biết, rõ ràng thực lực cách xa một trời một vực, Hứa Vô Tình có thể đánh thiếu niên kia bị thương nặng, yếu tố may mắn là vô cùng lớn. 

Lý Phi Yến vừa tránh né đá bay về phía mình như lưu tinh vừa nghĩ đối sách, may mắn nàng lúc này có nghĩ đến khả năng nguy hiểm, đã đoạt lấy túi trữ vật của thiếu niên kia, chủ nhân đã chết, lạc ấn thần thức của thiếu niên cũng không còn, nàng rất dễ dàng mở ra túi trữ vật của hắn, vừa nhìn bên trong Lý Phi Yến liền thầm vui mừng, đúng như dự đoán của nàng, bên trong có hơn mười cái phù lục, thậm chí bên trong còn có một cái Bạo Linh Phù, tuy nhiên những phù lục còn lại nàng không hề biết công dụng, đặc biệt khiến nàng chú ý là một tấm phù màu đen kỳ quái, theo phán đoán của nàng, ngoài Bạo Linh Phù, tấm phù này là lợi hại nhất.

“Khoang đã, Triệu đại tỷ, đừng đánh nữa, chúng ta có thể thương lượng a.”

Tạp Tác vốn đã chống chọi với Triệu Oanh từ sớm, bảo bối hộ mạng của hắn cũng đã dùng hết, lúc này hắn không còn cách nào ngoài nghĩ cách thương lượng. 

Triệu Oanh hừ lạnh, không quan tâm đến hắn, đất đá vẫn tung bay khắp nơi, tốc độ cực nhanh, nếu không cẩn thận bị đánh trúng, nhất định chịu không nổi.

Ngay lúc này Vinh Cơ đột nhiên tạo ra bất ngờ, bằng trực giác cùng tốc độ phản ứng kinh người, nàng không chỉ tránh được những viên phi thạch kia, thậm chí còn từ từ tiếp cận Triệu Oanh, Lý Phi Yến bừng sáng hai mắt, lập tức học theo, cố gắng theo sát, Tạp Tác vốn là người tinh minh, hắn lập tức nhận ra ý định của hai người, bắt đầu trổ ra năng lực trả giá siêu cường của mình, dài dòng cùng Triệu Oanh thương lượng, cố tình muốn phân tán sự chú ý.

“….Triệu tỷ tỷ, nghe tiểu đệ nói đi, ta có một bằng hữu, nhà hắn mở bảo lâu, cũng khá nổi tiếng, ta giới thiệu cho ngươi nhé, sau này mua đồ được giảm giá… A, ta nhớ ra rồi, tiểu đệ có một bảo bối, gọi là Thiêu Kiều Đan, có tác dụng dưỡng nhan, còn có thể thay đổi màu tóc, thậm chí màu mắt, vị sư huynh kia nhìn trúng tiểu sư muội của chúng ta không phải vì màu mắt đặc biệt của nàng sao, nam nhân bây giờ thường có sở thích biến thái như vậy, tỷ tỷ là đại mỹ nhân, thay đổi màu tóc một chút, nhất định câu được vô số cá lớn…Á… Tỷ tỷ đừng tức giận, có gì từ từ nói… Á…”

“Câm miệng.”

Triệu Oanh bị Tạp Tác nói đến phát phiền, tấn công càng hung ác, trong lúc đó hai người Lý Phi Yến và Vinh Cơ chỉ còn cách Triệu Oanh ba trượng, tuy nhiên càng đến gần áp lực càng lớn, mật độ phi thạch càng dày, Triệu Oanh đột nhiên quay đầu nhìn hai người, cười lạnh nói:

“Đừng tưởng ta không nhận ra dụng ý của các ngươi, bổn cô nương chơi chán rồi, các ngươi ngoan ngoãn chết đi.”

Nói xong từ trên người nàng ta bùng phát ra dao động linh lực cực mạnh, lúc này không chỉ đá mà cả mấy cái cây đại thụ cũng bật gốc bay lên, ầm ầm công kích đến, Ba người kinh hãi, không ngờ pháp thuật này của Triệu Oanh lại lợi hại như vậy, thực lực như thế hình như vượt qua luyện khí tầng năm có thể có. 

Lý Phi Yến trong lòng run lên, trong lúc hỗn loạn, nàng loáng thoáng nghe được tiếng hét đau đớn của Tạp Tác, Vinh Cơ cách đó không xa cũng sắp không chống nổi nữa, trong lúc nguy cấp, Lý Phi Yến đột nhiên xuất ra một lá phù màu đen, trong hoàn cảnh rối loạn bụi đất mịt mù lúc này, Bạo Linh Phù không dùng được, vì kích hoạt không ném ra được thì người chết trước sẽ là nàng, chỉ có thể cầu may dùng loại phù khác, dù không biết công dụng nhưng ít ra cũng còn chút hy vọng. 

Hơi dùng linh lực kích động vào lá phù màu đen kia một cái, Lý Phi Yến lập tức choáng váng, linh lực cùng thần thức vừa chạm vào đã lập tức bật ngược trở lại, Lý Phi Yến bị chấn văng ra ba trượng, trực tiếp nội thương, lá phù màu đen kia lại tự động trôi nổi trên không trung, phát ra ánh sáng màu tím đen quỷ dị, sau đó không chỉ Lý Phi Yến mà tất cả mọi thứ trong vòng ba trượng quanh nó đều đồng loạt bắn ra ngoài.

“Tà phù?! Không thể nào!”

Tiếng hét thất thanh của Triệu Oanh rất nhanh bị chôn vùi vào đám đất đá bị bắn ngược, không chỉ Triệu Oanh, ba người Lý Phi Yến cũng nằm trong tầm ảnh hưởng, một hỗn hợp gồm đất đá, cây cối cùng con người đồng loạt bị bắn đi, va chạm lẫn lộn, dù có linh khí hộ thể nhưng khi rơi xuống đất, bốn người cùng lúc phun ra máu tươi.

Lý Phi Yến khiếp sợ không thôi nhìn một bãi đất hoang tàn, trung tâm là tấm phù màu đen quỷ dị vẫn trôi nổi nơi đó, toàn thân đau nhức làm Lý Phi Yến tỉnh táo lại, quay đầu tìm kiếm xung quanh, lập tức nàng nhìn thấy Vinh Cơ, Tạp Tác còn có Triệu Oanh, tất cả bọn họ đều bị thương không nhẹ, tuy nhiên không ai trực tiếp chết, Lý Phi Yến thầm cảm thấy may mắn. 

Ngay lúc này, giữa bãi đất đột ngột xuất hiện một thân ảnh, Lý Phi Yến nhìn thấy người này, bất giác cảm thấy vui mừng, người đến là Vật Tiên Đạo Nhân thần bí.

Vật Tiên Đạo Nhân nhíu mày nhìn chầm chầm lá phù màu đen kia, vung tay một cái, lá phù bị hắn thu đi, sau đó hắn lại đưa mắt nhìn đến mấy người Lý Phi Yến, Triệu Oanh thấy ánh mắt lạnh của Vật Tiên Đạo Nhân quét đến, sắc mặt vốn trắng vì bị thương càng thêm trắng bệch, chật vật đứng dậy, cố gắng hành lễ một cái.

“Tiền… Tiền bối…”

“Cút!”

Vật Tiên Đạo Nhân chỉ nói một chữ, Triệu Oanh lập tức kinh sợ, vội vàng chật vật rời đi. Vật Tiên Đạo Nhân lại quay đầu nhìn ba người Lý Phi Yến, hừ nói:

“Một đám ngu ngốc, biết rõ đánh không lại còn nhắm mắt lao vào.”

Nói xong hắn quay lưng bước ra một bước đã trực tiếp biến mất. 

Lý Phi Yến cắn môi, trong lòng nghẹn khuất cùng đắng chát khỏi nói, Vật Tiên tiền bối kia nói không sai, hành động vừa rồi của bọn họ chính là ngu ngốc, chỉ là sau khi nhìn thấy Hứa Vô Tình và Tư Không Tử Tình thê thảm như vậy, trong lòng nàng bi phẫn quá mức, máu dồn lên não cho nên mới ngu xuẩn không biết sống chết mà lao vào liều mạng.

Dù bị thương không nhẹ, thậm chí nhất thời không thể cử động, đành ngồi tại chỗ âm thầm điều tức chữa thương, nhưng trong lòng Lý Phi Yến lúc này càng thấy đau hơn thân thể rất nhiều, cảm giác làm kẻ yếu khốn kiếp như vậy, đến bao giờ nàng mới có thể thoát khỏi nó chứ?!

Không chỉ Lý Phi Yến cảm thấy bi phẫn, Vinh Cơ và Tạp Tác cũng đang cuối đầu trầm mặt. Lý Phi Yến quay đầu hỏi Vinh Cơ.

“Ngươi ra ngoài lúc nào?”

“Ngươi vừa đi ta liền ra đến.”

Vinh Cơ trầm lặng hiếm thấy, chỉ nói một câu rồi không nói nữa.

“Vậy là ngươi cũng không biết.”

Lý Phi Yến lẩm bẩm, sau đó đột nhiên tức giận, mắt lạnh nhìn Tạp Tác. 

“Tóm lại, đã có chuyện gì xảy ra, tại sao lại chọc đến Triệu Oanh?”

Tạp Tác bị ánh mắt sắc lạnh của Lý Phi Yến nhìn, thầm nuốt ngụm nước bọt, nhỏ giọng nói:

“Sáng hôm nay, Tử Tình và Hứa sư huynh vừa xuất quan, ta cùng La Triệt vốn muốn mang bọn họ và Tiểu Kỳ đi tham quan một chút… Sau đó chúng ta vào Ngoại Vi thành, vô tình gặp Triệu Oanh và Trương Nhị ở Thính Xuân Lâu, tên Trương Nhị biến thái thấy Tử Tình có đôi mắt màu lục đặc biệt liền có ý đồ với muội ấy, còn muốn dụ dỗ… Chúng ta không nhịn được cho nên mới cùng bọn hắn cãi nhau, tuy nhiên lúc đó đang ở trong thành, nhiều người nhìn vào, cũng không làm lớn chuyện, ta vốn nghĩ chỉ là cãi nhau một chút mà thôi, không ngờ bọn họ lại không chịu bỏ qua, còn theo dõi chúng ta.

Lúc về đến nơi này, tên Trương Nhị đột nhiên xuất hiện bắt được Tử Tình sư muội, La Triệt bị dính một quả hỏa đạn, bị thương, Triệu Oanh còn hèn hạ đánh lén, nhờ có Tiểu Kỳ dùng đến tam phẩm Lam Quang Phù mới chống qua được, nhưng sau đó Tiểu Kỳ lại cạn linh lực rồi hôn mê, Hứa sư huynh bảo La Triệt mang theo Tiểu Kỳ đi trước, sau đó chúng ta đánh lên, chuyện sau đó nữa mọi người đều biết, đúng rồi, sư tỷ, Hứa sư huynh và Tử Tình sư muội không sao chứ?”

“Không sao cái rắm! Hứa Vô Tình bán sống bán chết, nếu không có thuốc của Tử Tình tạm thời giữ được mạng, sợ rằng sớm đã xuống mồ, Tử Tình lại không biết dùng thứ pháp thuật gì, bây giờ dung mạo bị hủy rồi, không biết có hồi phục được không, ngươi nói bọn hắn có sao không hả?… Các ngươi một đám tu vi cao nhất chỉ mới luyện khí tầng ba, lại còn dám lộ liễu chạy vào thành chơi, ngại sống quá lâu sao?... Ngươi lớn tuổi nhất, tu vi cũng cao nhất, sao còn chưa nên thân hả?”

Tạp Tác bị Lý Phi Yến mắn, nhất thời ngậm miệng không dám nói lời nào, Lý Phi Yến vừa chịu đã kích, tính tình mất khống chế trở nên ác liệt, hỏa khí trong lòng bùng nổ.

“Hơn nữa thời hạn một tháng còn đó, hai người Triệu Oanh lại không đi luyện hóa linh lực mà chạy đến trong thành, nhất định có chuyện mờ ám, lúc nảy nàng ta nói câu kia, rõ ràng là Tử Tình đã nghe được bí mật của bọn họ, chuyện Trương Nhị tên vô sĩ biến thái đó chú ý Tử Tình là thứ yếu, rõ ràng bọn họ là muốn che dấu bí mật, tóm lại các ngươi đã nghe thấy gì? Đúng là hai người bọn họ cấu kết giết chết ca ca của Triệu Oanh đúng không?”

“Cái này, chúng ta không biết, lúc đó Tử Tình cũng không có nói cái gì.”

“Tóm lại, bây giờ có nghe được hay không cũng không quan trọng, ta sợ rằng chúng ta và Triệu Oanh sau này chính là không chết không thôi.”

Lý Phi Yến và Vinh Cơ cùng bình thường cực kỳ trái ngược, Vinh Cơ nói chuyện bình tĩnh, Lý Phi Yến lại gay gắt nóng nảy, thật ra bản chất của Lý Phi Yến chính là như vậy, ngoài lạnh trong nóng, nhìn bề ngoài có vẻ lãnh tĩnh, ít khi mất khống chế, tuy nhiên một khi thật sự tức giận lên là nộ hỏa ngập trời.

Nghe Vinh Cơ nói vậy, Lý Phi Yến mới bình tĩnh lại một chút, gật đầu nói:

“Triệu Oanh xuất thân Kim Điểu Môn, trong Ngoại Vi Đường này nhất định có thế lực riêng, sau này chúng ta nhất định phải cẩn thận, nhưng điều ta lo lắng nhất bây giờ là thương thế của Hứa Vô Tình và Tử Tình.”

Nghe Lý Phi Yến nói vậy, Vinh Cơ cũng nhíu mày lo lắng, Tạp Tác đặc biệt nghiêm túc nói:

“Ta có một số thuốc trị thương tốt, đợi thương thế đỡ hơn một chút, chúng ta đến đó xem sao.”

Lý Phi Yến nhíu mày nhìn hắn, hỏa khí trong lòng lại nổi lên, cười lạnh hỏi:

“Cánh tay của Hứa Vô Tình nát rồi, ngươi có thuốc chữa được không?”

“Cánh tay bị nát?!”

Tạp Tác và Vinh Cơ đồng loạt biến sắc, Tạp Tác nhíu chặt chân mày.

“Thương thế thật sự nghiêm trọng như vậy?”

“Hừ! Nói nhảm.”

Lý Phi Yến trừng mắt liếc hắn một cái, trong lòng nàng quả thật có chút trách cứ Tạp Tác, nàng biết tình tình ba người Vũ Văn Kỳ, nếu không phải Tạp Tác và La Triệt ra chủ ý còn khuyến khích, nhất định bọn họ sẽ ở lại Nhất Phong Viện đợi nàng và Vinh Cơ đi ra, nhất quyết sẽ không tùy tiện ra ngoài như thế, dù sao mấy người Vũ Văn Kỳ tuổi tác còn nhỏ, dễ dàng bị khơi gợi tò mò. 

Mặc dù trong lúc nguy cấp hai người Tạp Tác và La Triệt không có bỏ chạy một mình, ngược lại còn liều mạng chiến đấu khiến Lý Phi Yến có chút cảm động, tuy nhiên bọn họ vẫn không thể tránh thoát trách nhiệm. 

Bản thân Tạp Tác cũng ý thức được sai lầm của mình, hắn dẫn cả bọn ra ngoài lại không bảo vệ được an toàn cho mọi người, dù bối phận thế nào nhưng hắn thật sự vẫn là người lớn tuổi nhất, trách nhiệm nằm ở hắn, do đó bị Lý Phi Yến trách cứ, hắn không lời phản bác.

Vinh Cơ không quan tâm đến Tạp Tác mà lo lắng hỏi:

“Yến Yến, vậy Hứa Vô Tình sẽ bị tàn phế sao? Chúng ta phải làm sao bây giờ?”

“Đương nhiên không thể để cho hắn có chuyện, ta đã có cách giải quyết.”

Nói xong Lý Phi Yến chậm rãi đứng dậy, thương thế nàng đã đỡ hơn, đã có thể chuyển động, tuy nhiên vừa di động một chút, trong ngực lại đau nhói, sắc mặt lập tức trắng bệch, Tạp Tác vốn bị thương nhẹ hơn nàng, liền lê thân đi tới, đưa đến bình thuốc trị thương.

“Sư tỷ, ngươi dùng đi.”

Nhìn Tạp Tác cũng chật vật thê thảm, ánh mắt ác liệt của Lý Phi Yến dành cho hắn cũng hơi dịu lại, cũng không từ chối mà nhận lấy bình thuốc trị thương.

“Sư tỷ cái gì, dù có tự hạ bối phận ngươi cũng không thể tránh được trách nhiệm.”

Tạp Tác cười khổ.

“Sư tỷ, ý của ta không phải như vậy.”

“Được rồi, không cần nói nhảm, đi xem Hứa Vô Tình và Tử Tình thế nào đã.”

Vinh Cơ bị thương nhẹ nhất trong ba người, rất nhanh đã đứng lên đỡ lấy Lý Phi Yến, ba người quay đầu rời đi, tuy nhiên sau trận chiến vừa rồi, bọn họ đều nhận ra, bản thân mình quá yếu, ngay cả là người như Tạp Tác mà trong lòng còn thầm quyết tâm, sau này nhất định sẽ cố gắng tu luyện.

VntHoaTinhKhoi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương