Nghịch Long
-
Chương 89: Đối Thoại
Ngươi tới đây làm gì? - không quá bất ngờ trước sự xuất hiện của ảo ảnh màu trắng kia, lão chẳng thèm quay lại hỏi
Tổ tiên ngài đang đánh đập em trai ta, vậy theo ngài ta nên làm gì? - ảo ảnh màu trắng dường như cũng quen thuộc với cách nói này rồi, nàng ta nói
Con mắt nào của ngươi thấy ta đang đánh đập nó? Phải chăng ngươi tu luyện tới hoa mắt rồi? - chùm sáng kia vẫn không có dấu hiệu dừng lại, theo thời gian những tia sáng cứ lao vào thần thức võ tam mặc kệ cho hắn đã nằm rạp xuống vì đau đớn
Ngài thật không muốn dừng tay? Phải chăng ngài muốn động thủ cùng ta? - ảo ảnh màu trắng càng ngày càng chân thực, giọng nói của nàng cũng trở nên đang thép hẳn lên
Trăm năm qua chúng ta vẫn đánh nhau đấy thôi! Có bao giờ ngươi thắng được ta đâu - tia sáng kia theo thời gian cũng bắt đầu cô đọng lại, hiện ra là một vị trung niên nhân áo xanh, trên trán vị trung niên nhân này khắc hình một mặt trăng bị khuyết
Dù không thắng được ngài, nhưng ngài cũng không làm gì được ta - ảo ảnh màu trắng dần cô đọng lại thành một thiếu nữ xinh đẹp, chỉ có điều Hàn khí cùng sát khí của nàng thì không hề che dấu
Hậu nhân không có chí cầu tiến, Âu lạc tộc dần sa sút là đúng - lão thở dài một tiếng rồi nói
Lạc long tộc đã bị tận diệt rồi! - thiếu nữ áo trắng nói một cách chậm rãi, giọng điệu của nàng đượm buồn
Cũng đúng! Hậu nhân của ta giờ chỉ còn lại ngươi và hắn - trung niên nhân không có cãi lại, lão chỉ vào võ tam đang nằm trên mặt đất nói
Ngài không muốn báo thù sao? - thiếu nữ áo trắng trong lòng uất hận, là một người con của gia tộc, mắt nhìn cả tộc nhân bị sát hại mà không thể làm gì
Muốn! Đương nhiên ta rất muốn - lão nghe thấy thiếu nữ kia hỏi có muốn báo thù không? Tất nhiên là lão muốn, không những muốn báo thù những kẻ gây ra tội ác này ; mà lão còn muốn diệt sạch gia tộc của chúng
Tại sao ngài lại không ra tay? - nhìn thấy được sát ý trong lòng người trung niên, thiếu nữ áo trắng có chút nguôi giận
Ngươi biết rồi mà vẫn còn cố tình hỏi, phải chăng ngươi muốn chọc giận ta? - người đàn ông trung niên hét lớn
Đúng vậy! Ta muốn chọc giận ngài, không những thế ta còn muốn giết chết ngài - cô gái áo trắng không chút sợ hãi nói
Ngươi không giết nổi ta, cho dù là ai ; khi bước chân vào đây cũng không giết nổi ta - người đàn ông trung niên ngạo nghễ đáp
Nhưng ngài không thể ra ngoài? Vậy ngài cũng chỉ là một con ếch ngồi dưới đáy giếng mà thôi! Một con chó trong nhà, một con cá trong đầm - thiếu nữ áo trắng mỉa mai
Vốn ta chỉ là một con ếch, nên khi lớn lên ta cũng chỉ ước mình là ếch mà thôi - người trung niên nghe vậy thì ánh mắt có chút sáng lên, nhưng sau đó ánh mắt kia lại thay đổi
Nhưng vẫn còn cách khác mà! Chỉ cần ngài nguyện ý, thì chuyện báo thù cũng chỉ cần 1 đêm - thiếu nữ áo trắng dường như không muốn bỏ qua
Điều đó là không thể! - người trung niên quả quyết
Chỉ cần ngài không ngăn cản ta, cứ xem như ngài không thấy gì ; mọi tội nghiệp sau này ta sẽ gánh hết, ngài không liên can gì cả. Như vậy không những có thể báo thù, mà ngài sau này cũng chẳng cần ở đây nữa- thiếu nữ áo trắng tiếp tục nói
Si tâm, mộng tưởng! - người trung niên quát lớn
Đúng như ngươi nói! Chỉ cần làm như vậy thì có thể báo thù, làm như vậy ta có thể rời khỏi đây ; nhưng ngươi đã nghĩ tới hậu quả chưa? Ngươi đã từng nghĩ tới tương lai của hậu nhân chưa? - trung niên nhân nhìn thiếu nữ áo trắng hỏi
Chỉ cần có thể báo thù! Dù ta phải chết ta cũng chấp nhận, cho dù để ngàn đời hậu nhân sau này phỉ nhổ, ta cũng chấp nhận - thiếu nữ áo trắng nói
Ngươi còn quá ngây thơ! Quả thật không biết kẻ ngu nào lại nói cho ngươi biết bí mật này - trung niên nhân nhìn thiếu nữ áo trắng một cách thương hại
Chính ngài đã từng nói với ta như vậy, nhớ năm xưa ngài vì muốn khuyên giải ta mà không ngừng nói ; nào là bí mật này có thể làm mọi thứ, dù muốn diệt toàn đại thiên thế giới cũng có thể, vậy mà trăm năm sau ngài lại lật lọng - thiếu nữ áo trắng khinh bỉ nói
Nói cho ngươi biết, thứ đang phong ấn nơi này không đơn giản chỉ là một con hung thú, mà nó còn là một con hung thú có thể tận giệt thế giới, đến cả chân tiên ở tiên giới cũng chỉ có thể phong ấn nó mà không thể diệt sát nó, ngươi nghĩ ngươi có thể điều khiển nó hay sao? - trung niên nhân chỉ trích
Ta không quan tâm, nó có tận giệt thế giới đi chăng nữa thì chỉ cần nó giúp ta báo thù thì ta nguyện hi sinh bản thân, cho dù đang mạng sống này cho nó thì cũng được - thiếu nữ áo trắng quả quyết
Ngươi vẫn không hiểu! Vậy thì ngươi cũng chẳng cần hiểu nữa - trung niên nhân sau khi nói xong, từ trên không trung bỗng xuất hiện một sợi xích, chúng không ngừng tuôn xuống rồi quấn chặt lấy thiếu nữ áo trắng
Sau khi không còn một kẻ hở nào thì bỗng chúng siết lại ; người thiếu nữ áo trắng biến mất trước mặt lão, cuối cùng trong không gian này chút còn lão cùng võ tam
Nếu ngươi có thể ngộ ra nó, thì ngươi hoàn toàn có thể báo thù mà không cần tới con hung thú ấy - lão nhìn thân hình người thiếu nữ kia biến mất thì lẩm bẩm
Đã đến lúc ngươi nhận sứ mệnh của mình rồi - nói đoạn, lão bỗng tiến đến bên thân của võ tam rồi nói nhỏ
Tỉ tỉ - võ tam hét lớn một tiếng, nhưng bóng hình người thiếu nữ đã không còn tồn tại nơi này nữa
Yên tâm đi! Tỉ tỉ của ngươi mạnh hơn ngươi tưởng tượng nhiều, nếu nàng không muốn chết thì chẳng có mấy kẻ có thể giết được nàng
Lão là ai? Lão đang làm gì ở đây - hắn nghe vậy thì có chút yên tâm
Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi phải hoàn thành trận đồ của mình đi, nếu không sau một thời gian sau, ngươi sẽ không có cơ hội nữa đâu - trung niên nhân nhìn hắn rồi nói
Ta sẽ không làm, trừ khi người trả lời cho ta một số vấn đề - võ tam ra giá
Được nhưng chỉ được trong vòng ba câu - trung niên nhân đáp lời
Tỉ tỉ ta còn sống
Nàng sống rất khỏe mạnh, cho dù truyền cho ngươi một nửa huyết mạch thì nàng vẫn rất mạnh
Bát hoang thần đạo là con đường ngài truyền cho ta
Là ta ở trong này ngộ ra, sau đó truyền cho ngươi ; nhưng cũng khá khen cho ngươi, vậy mà ngươi cũng nghĩ tới nó
Trận pháp này là phong ấn trận
Đúng! Nó là trận pháp phong ấn cực mạnh, có nguồn gốc từ tiên giới
Được rồi! Ta đã hiểu
Bắt đầu đi
Sau khi hắn hỏi xong thì mọi thắc mắc cũng đã được giải đáp, hắn biết bản thân mình không thể tránh khỏi số mệnh này
Không bằng cứ làm, lỡ như làm lão ta phật ý, khiến cho mình nhận không ít đau khổ nữa
Mọi thứ cần ta đã làm cho ngươi, ngươi chỉ cần dõi theo nó mà tu luyện, sẽ cố ngày ngươi vượt qua ta, đứng trên đỉnh của thế giới
Nói xong lão lại hoá thành một tia sáng rồi dung nhập vào thân thể của võ tam, cùng lúc lão biến mất, trận pháp bên ngoài cũng dừng lại, tất cả chúng biến thành những tia sáng chui vào trong người hắn
Tổ tiên ngài đang đánh đập em trai ta, vậy theo ngài ta nên làm gì? - ảo ảnh màu trắng dường như cũng quen thuộc với cách nói này rồi, nàng ta nói
Con mắt nào của ngươi thấy ta đang đánh đập nó? Phải chăng ngươi tu luyện tới hoa mắt rồi? - chùm sáng kia vẫn không có dấu hiệu dừng lại, theo thời gian những tia sáng cứ lao vào thần thức võ tam mặc kệ cho hắn đã nằm rạp xuống vì đau đớn
Ngài thật không muốn dừng tay? Phải chăng ngài muốn động thủ cùng ta? - ảo ảnh màu trắng càng ngày càng chân thực, giọng nói của nàng cũng trở nên đang thép hẳn lên
Trăm năm qua chúng ta vẫn đánh nhau đấy thôi! Có bao giờ ngươi thắng được ta đâu - tia sáng kia theo thời gian cũng bắt đầu cô đọng lại, hiện ra là một vị trung niên nhân áo xanh, trên trán vị trung niên nhân này khắc hình một mặt trăng bị khuyết
Dù không thắng được ngài, nhưng ngài cũng không làm gì được ta - ảo ảnh màu trắng dần cô đọng lại thành một thiếu nữ xinh đẹp, chỉ có điều Hàn khí cùng sát khí của nàng thì không hề che dấu
Hậu nhân không có chí cầu tiến, Âu lạc tộc dần sa sút là đúng - lão thở dài một tiếng rồi nói
Lạc long tộc đã bị tận diệt rồi! - thiếu nữ áo trắng nói một cách chậm rãi, giọng điệu của nàng đượm buồn
Cũng đúng! Hậu nhân của ta giờ chỉ còn lại ngươi và hắn - trung niên nhân không có cãi lại, lão chỉ vào võ tam đang nằm trên mặt đất nói
Ngài không muốn báo thù sao? - thiếu nữ áo trắng trong lòng uất hận, là một người con của gia tộc, mắt nhìn cả tộc nhân bị sát hại mà không thể làm gì
Muốn! Đương nhiên ta rất muốn - lão nghe thấy thiếu nữ kia hỏi có muốn báo thù không? Tất nhiên là lão muốn, không những muốn báo thù những kẻ gây ra tội ác này ; mà lão còn muốn diệt sạch gia tộc của chúng
Tại sao ngài lại không ra tay? - nhìn thấy được sát ý trong lòng người trung niên, thiếu nữ áo trắng có chút nguôi giận
Ngươi biết rồi mà vẫn còn cố tình hỏi, phải chăng ngươi muốn chọc giận ta? - người đàn ông trung niên hét lớn
Đúng vậy! Ta muốn chọc giận ngài, không những thế ta còn muốn giết chết ngài - cô gái áo trắng không chút sợ hãi nói
Ngươi không giết nổi ta, cho dù là ai ; khi bước chân vào đây cũng không giết nổi ta - người đàn ông trung niên ngạo nghễ đáp
Nhưng ngài không thể ra ngoài? Vậy ngài cũng chỉ là một con ếch ngồi dưới đáy giếng mà thôi! Một con chó trong nhà, một con cá trong đầm - thiếu nữ áo trắng mỉa mai
Vốn ta chỉ là một con ếch, nên khi lớn lên ta cũng chỉ ước mình là ếch mà thôi - người trung niên nghe vậy thì ánh mắt có chút sáng lên, nhưng sau đó ánh mắt kia lại thay đổi
Nhưng vẫn còn cách khác mà! Chỉ cần ngài nguyện ý, thì chuyện báo thù cũng chỉ cần 1 đêm - thiếu nữ áo trắng dường như không muốn bỏ qua
Điều đó là không thể! - người trung niên quả quyết
Chỉ cần ngài không ngăn cản ta, cứ xem như ngài không thấy gì ; mọi tội nghiệp sau này ta sẽ gánh hết, ngài không liên can gì cả. Như vậy không những có thể báo thù, mà ngài sau này cũng chẳng cần ở đây nữa- thiếu nữ áo trắng tiếp tục nói
Si tâm, mộng tưởng! - người trung niên quát lớn
Đúng như ngươi nói! Chỉ cần làm như vậy thì có thể báo thù, làm như vậy ta có thể rời khỏi đây ; nhưng ngươi đã nghĩ tới hậu quả chưa? Ngươi đã từng nghĩ tới tương lai của hậu nhân chưa? - trung niên nhân nhìn thiếu nữ áo trắng hỏi
Chỉ cần có thể báo thù! Dù ta phải chết ta cũng chấp nhận, cho dù để ngàn đời hậu nhân sau này phỉ nhổ, ta cũng chấp nhận - thiếu nữ áo trắng nói
Ngươi còn quá ngây thơ! Quả thật không biết kẻ ngu nào lại nói cho ngươi biết bí mật này - trung niên nhân nhìn thiếu nữ áo trắng một cách thương hại
Chính ngài đã từng nói với ta như vậy, nhớ năm xưa ngài vì muốn khuyên giải ta mà không ngừng nói ; nào là bí mật này có thể làm mọi thứ, dù muốn diệt toàn đại thiên thế giới cũng có thể, vậy mà trăm năm sau ngài lại lật lọng - thiếu nữ áo trắng khinh bỉ nói
Nói cho ngươi biết, thứ đang phong ấn nơi này không đơn giản chỉ là một con hung thú, mà nó còn là một con hung thú có thể tận giệt thế giới, đến cả chân tiên ở tiên giới cũng chỉ có thể phong ấn nó mà không thể diệt sát nó, ngươi nghĩ ngươi có thể điều khiển nó hay sao? - trung niên nhân chỉ trích
Ta không quan tâm, nó có tận giệt thế giới đi chăng nữa thì chỉ cần nó giúp ta báo thù thì ta nguyện hi sinh bản thân, cho dù đang mạng sống này cho nó thì cũng được - thiếu nữ áo trắng quả quyết
Ngươi vẫn không hiểu! Vậy thì ngươi cũng chẳng cần hiểu nữa - trung niên nhân sau khi nói xong, từ trên không trung bỗng xuất hiện một sợi xích, chúng không ngừng tuôn xuống rồi quấn chặt lấy thiếu nữ áo trắng
Sau khi không còn một kẻ hở nào thì bỗng chúng siết lại ; người thiếu nữ áo trắng biến mất trước mặt lão, cuối cùng trong không gian này chút còn lão cùng võ tam
Nếu ngươi có thể ngộ ra nó, thì ngươi hoàn toàn có thể báo thù mà không cần tới con hung thú ấy - lão nhìn thân hình người thiếu nữ kia biến mất thì lẩm bẩm
Đã đến lúc ngươi nhận sứ mệnh của mình rồi - nói đoạn, lão bỗng tiến đến bên thân của võ tam rồi nói nhỏ
Tỉ tỉ - võ tam hét lớn một tiếng, nhưng bóng hình người thiếu nữ đã không còn tồn tại nơi này nữa
Yên tâm đi! Tỉ tỉ của ngươi mạnh hơn ngươi tưởng tượng nhiều, nếu nàng không muốn chết thì chẳng có mấy kẻ có thể giết được nàng
Lão là ai? Lão đang làm gì ở đây - hắn nghe vậy thì có chút yên tâm
Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi phải hoàn thành trận đồ của mình đi, nếu không sau một thời gian sau, ngươi sẽ không có cơ hội nữa đâu - trung niên nhân nhìn hắn rồi nói
Ta sẽ không làm, trừ khi người trả lời cho ta một số vấn đề - võ tam ra giá
Được nhưng chỉ được trong vòng ba câu - trung niên nhân đáp lời
Tỉ tỉ ta còn sống
Nàng sống rất khỏe mạnh, cho dù truyền cho ngươi một nửa huyết mạch thì nàng vẫn rất mạnh
Bát hoang thần đạo là con đường ngài truyền cho ta
Là ta ở trong này ngộ ra, sau đó truyền cho ngươi ; nhưng cũng khá khen cho ngươi, vậy mà ngươi cũng nghĩ tới nó
Trận pháp này là phong ấn trận
Đúng! Nó là trận pháp phong ấn cực mạnh, có nguồn gốc từ tiên giới
Được rồi! Ta đã hiểu
Bắt đầu đi
Sau khi hắn hỏi xong thì mọi thắc mắc cũng đã được giải đáp, hắn biết bản thân mình không thể tránh khỏi số mệnh này
Không bằng cứ làm, lỡ như làm lão ta phật ý, khiến cho mình nhận không ít đau khổ nữa
Mọi thứ cần ta đã làm cho ngươi, ngươi chỉ cần dõi theo nó mà tu luyện, sẽ cố ngày ngươi vượt qua ta, đứng trên đỉnh của thế giới
Nói xong lão lại hoá thành một tia sáng rồi dung nhập vào thân thể của võ tam, cùng lúc lão biến mất, trận pháp bên ngoài cũng dừng lại, tất cả chúng biến thành những tia sáng chui vào trong người hắn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook