Lý Dật lại không biết suy nghĩ trong lòng của Andrew Loufu, thông qua thời gian quan sát ngắn ngủi, hắn mơ hồ phát hiện ra nam nhân tóc dài kia có điều khả nghi, nhưng vấn đề ở chỗ nào thì hắn chưa biết.

Gia Cát Minh Nguyệt vốn cũng muốn để cho Andrew Loufu phái Mark lên chiếu bạc, nhưng lại sợ kết hạ nhân tình, không thể mở miệng. Lúc này vừa nghe Andrew Loufu nói như thế, lập tức gật đầu, đồng thời đôi lông mày nhíu chặt cũng thoáng buông lỏng ra một ít.

Dù sao Gia Cát Minh Nguyệt cũng biết, Mark chính là cao thủ đổ thuật đương đại bài danh thứ sáu trên thế giới. Năm ngoái là một trong bốn người có thành tích tốt nhất, ở lĩnh vực đổ thuật này đã đứng trên đỉnh cao Kim Tự tháp rồi.

“Đi kêu Hoàng Hổ nghỉ ngơi một chút.” Vừa gật đầu đồng thời Gia Cát Minh Nguyệt cũng nhìn người phụ trách nói.

Người phụ trách kia nghe được Andrew Loufu nói đến cái tên Mark thì trái tim mãnh liệt co rút lại. Hiện tại nghe được Gia Cát Minh Nguyệt phân phó, không nói hai lời lập tức xoay người đi tới phía Hoàng Hổ. Chờ sau khi đến bên cạnh người Hoàng hổ, hắn đem miệng dán lại bên tai Hoàng Hổ nói thầm vài câu.

Nghe được người phụ trách nói như thế, Hoàng Hổ biến sắc theo bản năng quay đầu nhìn lại phía Gia Cát Minh Nguyệt. Sau khi chứng kiến Gia Cát Minh Nguyệt gật đầu, gương mặt của hắn trắng nhợt, biểu tình tràn ngập vẻ áy náy.

Hiển nhiên, đối với một cao thủ chấn tràng mà nói, bị người tới đá tràng đánh bại chính là một loại sỉ nhục tột cùng!

Chứng kiến Gia Cát Minh Nguyệt ưng thuận, Andrew Loufu thản nhiên nói: “Mark, anh đi thử xem, cẩn thận một chút.”

“Hiểu rồi, tiểu thư.” Nghe Andrew Loufu phân phó, Mark gật đầu, lập tức đi vào trong chiếu bạc.

Lúc này, Hoàng Hổ đã rời khỏi chiếu bạc, gã nam nhân tóc dài đang châm một điếu xì-gà, vẻ mặt thích thú thưởng thức, đồng thời hướng đến phương vị của Lý Dật nhìn thoáng qua, tựa hồ như hắn đã nhìn ra đám người Lý Dật chính là chủ sự của sòng bạc.

Khi chứng kiến Mark biểu tình nghiêm minh hướng chiếu bạc đi tới thì vẻ mặt của gã nam nhân tóc dài kia không phát sinh một chút biến hóa, tựa hồ, cái tên Mark cao thủ đổ thuật bài danh thứ sáu trên thế giới không nằm được vào trong mắt hắn, không có bất luận thứ gì có thể uy hiếp!

Mà ở trên thính phòng, các vị khách nhân đứng quan sát cũng đang nhốn nháo nghị luận với nhau. Theo vẻ bề ngoài xem ra, mọi người đối với tài năng đổ thuật của gã nam nhân tóc dài thập phần hâm mộ, dù sao có thể thoải mái đánh bại cao thủ chấn tràng, không có tài năng thì đâu thể nào.

Cùng với diễn viên Đổ Thần trong ti-vi bất đồng, trong phim diễn viên Đổ Thần có thể lợi dụng các loại thủ đoạn gian lận, thậm chí càng khoa trương là trực tiếp biến hóa bài tẩy!

Trên thực tế đó là chuyện không thể nào!

Hiện giờ bất kỳ một sòng bạc chính quy nào cũng đều có máy thu hình, nếu như gặp phải người gian lận, sẽ bị máy thu hình phát hiện. Dù sao, tốc độ của một người nhanh như thế nào đi chăng nữa, cũng vô pháp tránh được máy thu hình chụp chiếu.

Cao thủ đổ thuật trong hiện thực, bình thường chỉ dùng trí nhớ, năng lực quan sát, khả năng tính toán, cùng tính chất tâm lý kiên định. Những người như vậy có thể thông qua thời gian chia bài chớp mắt ghi nhớ số quân, sau đó căn cứ theo suy đoán cùng quan sát biểu hiện của đối phương mà tiến hành đặt cược.

Bốn loại năng lực này chính là nền móng cho dân cờ bạc trở thành cao thủ đổ thuật, thiếu một thứ cũng không được.

Chứng kiến nam nhân tóc dài biểu tình một bộ dạng khinh thị, Mark trong lòng mặc dù nhiều ít có chút khó chịu nhưng diễn cảm tỉnh táo dị thường, hiển nhiên tố chất tâm lý của hắn phi thường xuất sắc.

Sau khi đợi Mark ngồi vào chiếu bạc, người phụ trách sòng bạc lập tức mang đến một trăm ngàn đô-la thẻ cho Mark.

Gã nam nhân tóc dài nhìn đống thẻ lớn như thế, trong con ngươi hiện lên một đạo ánh mắt tham lam, sau đó phun ra khói thuốc nồng đậm, nói: “Anh là Mark đây sao? Tôi đã xem qua trận đấu của anh trên mạng.”

Tuy rằng Mark có thể nghe hiểu tiếng ngoại ngữ, tuy nhiên hắn không thèm quản đến gã kia, mà im lặng ngồi ở trên ghế, nhẹ nhàng hoạt động gân cốt chờ đợi ván bài bắt đầu.

Chứng kiến bộ dạng lạnh lùng cao ngạo của Mark, gã nam nhân tóc dài kia có vẻ nổi giận, cười lạnh một tiếng nói: “Hôm nay tôi sẽ cho anh biết một chút về….Cái gì mới là đổ thuật chân chính! Một chút bổn sự của anh múa ở trước mặt tôi còn chưa đáng xem!”

Lời nói cuồng vọng của gã nam nhân tóc dài làm cho tiếng thảo luận trong thính phòng càng thêm ồn ào, mà Andrew Loufu cùng Gia Cát Minh Nguyệt lại có chút nghi hoặc, hai người đều có kinh nghiệm phong phú. Bọn họ thừa hiểu cao thủ đổ thuật càng lợi hại sẽ càng hạ thấp chính mình, không có đường hoàng như thế.

Bất quá, hai người tựa hồ như đồng thời nghĩ ra cái gì, liếc mắt nhìn nhau.

So sánh với hai người mà nói, thì biểu hiện của Lý Dật tương đối trấn định.

Lúc trước nhìn nam nhân tóc dài đổ cược, Lý Dật đã cảm thấy có chút cổ quái, hiện giờ cẩn thận mường tượng lại, ngạc nhiên phát hiện ra một loạt hành động của tên kia hoàn toàn không phù hợp với tác phong cao thủ đổ thuật nên có.

Đối với canh bạc, Lý Dật cũng không hiểu biết nhiều, kiếp trước thỉnh thoảng hắn mới đến sòng bạc vui chơi giải trí. Có thể nói là không phải chuyên môn!

Mặc dù không phải chuyên môn, nhưng bởi vì thân phận đặc thù, hắn từng cùng Đổ Vương ở kiếp trước có một chút giao tình, nên tự nhiên biết được hành vi của những cao thủ đổ thuật chân chính.

Sau một hồi trầm ngâm, Lý Dật nói: “Tôi qua phòng giám thị nhìn xem.”

Nghe Lý Dật nói nhiều ít làm cho Gia Cát Minh Nguyệt có chút khó hiểu. Hai nhân viên giám thị của sòng bạc Hoàng Quan đều là cao thủ đổ thuật hạng ưu tú, nhãn lực nhất lưu, nếu như phát hiện ra vấn đề tất nhiên sẽ phải báo cáo ngay lập tức. Hiện giờ chưa thấy động tĩnh, vậy chỉ có thể giải thích, nhân viên trong phòng giám thị cũng không phát hiện ra được hành vi khả nghi của nam nhân tóc dài.

Dưới con mắt của Gia Cát Minh Nguyệt, hai nhân viên trong phòng giám thị hẳn là không phát hiện được vấn đề, mà Lý Dật còn muốn đi, có thể giải quyết được gì?

Trong lòng mặc dù nghi hoặc nhưng Gia Cát Minh Nguyệt lại không có hỏi nhiều, dù sao hôm nay Lý Dật cũng mang đến cho nàng rất nhiều kinh ngạc.

Chứng kiến Gia Cát Minh Nguyệt gật đầu, Lý Dật nhìn Andrew Loufu ra hiệu một chút, liền đứng dậy đi ra ngoài.

“Lý tiên sinh muốn đi làm chuyện gì?” Andrew Loufu nhìn theo bóng lưng của hắn rời đi, tò mò hỏi.

Gia Cát Minh Nguyệt cười khổ: “Hắn nói muốn qua xem phòng giám thị, tôi cũng không biết hắn muốn làm cái gì nữa.”

“Oh? Chẳng lẽ Lý tiên sinh cũng là cao thủ đổ thuật?” Andrew Loufu hứng thú hỏi.

Gia Cát Minh Nguyệt lắc đầu nói: “Chắc không phải.”

Andrew Loufu “nha” một tiếng, không muốn hỏi nhiều nữa, mà đem ánh mắt quẳng vào trong đổ tràng.

Theo sau Lý Dật rời khỏi đổ sảnh tầng bốn, đi thẳng xuống phòng giám thị tại tầng một.

Hai nhân viên trong phòng giám thị chứng kiến Lý Dật mở cửa đi vào, không khỏi nghi ngờ nói: “Anh là ai?”

“Minh Nguyệt tiểu thư bảo tôi qua nhìn xem.” Lý Dật mỉm cười đáp một câu, sau đó không đợi hai người kịp đồng ý, trực tiếp đi tới chiếc ghế trước mặt màn hình ngồi xuống.

Hai người nghe được Lý Dật là do Gia Cát Minh Nguyệt phái tới, cũng không nói thêm gì nữa, lần lượt đem ánh mắt tập trung nhìn vào màn hình.

Trên màn ảnh, ván bài đã bắt đầu.

Nhân viên chia bài mang ra một bộ poker mới tinh, nhìn Mark cùng gã nam nhân tóc dài ra hiệu, chờ xem hai người chơi có biểu hiện gì không, sau đó mới thuần thục mở bài.

Ngón tay của nữ nhân vừa dài lại vừa mịn, tốc độ chia bài cũng phi thường nhanh, nhanh đến nỗi chỉ còn nhìn thấy bóng ảnh quân bài.

Thời gian nữ nhân viên chia bài, Mark cùng gã nam nhân tóc dài tập trung nhìn vào chiếc bạc.

Mark híp mắt nhìn hết sức chăm chú, còn nam nhân tóc dài kia vừa nhìn vừa bình thản hút thuốc, tựa như không thèm quan tâm.

Hành vi này càng khiến cho Lý Dật tăng thêm hoài nghi nam nhân tóc dài đang chơi gian lận.

Bởi kiếp trước Đỗ Vương từng nhìn hắn cười nói: “Đối với một cao thủ đổ thuật mà nói, ở trong khoảng thời gian chia bài có nhớ được số quân bài hay không, chính là điểm mấu chốt phân định thắng bại.”

Rất nhanh, nhân viên làm bài đã xong, ra hiệu cho Mark cắt bài.

Mark cười lạnh, thực tự tin cắt một đoạn, theo sau đó nhân viên lại tiếp tục chia bài.

Sau khi kết thúc vòng chia bài thứ nhất, con bài tẩy của Mark là át bích và mười cơ, con bài úp phía dưới là át rô.

Còn bên kia bài của nam nhân tóc dài là một đôi chín, con bài chưa lật cũng là chín bích.

Bởi vì bài tẩy của nam nhân tóc dài lớn hơn, nên hắn được quyền tố, chậm rãi nhìn thoáng qua con bài chưa lật, sau đó trực tiếp đẩy năm mươi vạn thẻ tiền ra.

Mark không chút do dự lựa chọn theo, nhân viên chia bài mau chóng phát cho hai người lá thứ tư.

Lá bài thứ tư, Mark nhận được con mười rô, còn nam nhân tóc dài được con át tép. ( vậy Mark là đôi mười đôi át = thú. Còn tên kia là ba con chín, một át= Xám cô)

“Một trăm vạn!”

Mark vẻ mặt bình tĩnh dời một trăm vạn thẻ tiền.

“Theo.”

Nam nhân tóc dài hung hăng nhả ra một ngụm khói thuốc, cười lạnh nói.

Ngay lập tức, nữ nhân viên tiếp tục chia lá bài thứ năm. Mark nhận được con át cơ, mà nam nhân tóc dài kia chỉ được con hai tép. ( lượt cuối cùng Mark được ba con át và đôi mười = Cù lũ, còn tên kia thì ba con chín, một át, một hai tép = xám cô. Bài của Mark thắng.)

“Năm trăm vạn!”

Mark chậm rãi đẩy tiếp năm trăm vạn thẻ tiền, khiêu khích nhìn nam nhân tóc dài liếc mắt một cái.

Chứng kiến hành động của Mark, nam nhân tóc dài giả bộ trầm tư một hồi, sau đó phế bài nói: “Không theo.”

Nhìn hành động không chút do dự của nam nhân tóc dài, nhất thời Lý Dật cau mày, còn nhân viên ngồi bên cạnh liền nói: “Mẹ nó, thằng tiểu tử này cũng quá mức giảo hoạt, trên chiếu bạc đã xuất hiện đến ba con át rồi, ngoại trừ con bài tẩy chưa lật là át thì mang xác suất rất nhỏ, hắn cư nhiên lại có thể lựa chọn phế bài!”

“Phải rồi, chuyện này cũng thật sự quỷ dị! Tôi nhớ một ván, bài của tên kia chỉ có đôi chín cũng dám tố cùng Hoàng Hổ, nên biết rằng xác suất thắng cược chính là rất thấp.”

“Hay là hắn có thể nhìn được bài của đối phương giống như chúng ta?”



Lý Dật nghe được hai người nói chuyện, trong đầu bỗng nhiên lóe lên một đạo linh quang, đồng thời rõ ràng nhìn thấy bên cổ tay phải của nam nhân tóc dài có đeo một chiếc đồng hồ mạ vàng.

Trông thấy chiếc đồng hồ kia, khóe miệng của Lý Dật không khỏi nở ra một nụ cười tươi tỉnh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương