Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)
-
Chương 377: Ác mộng buông xuống(3)
Tuy rằng bảo trụ được Ðái gia, nhưng thanh danh của tậP đoàn Hằng Ðại lại Xuống dốc không Phanh. Một vài nhà đầu tư bất động sản cùng tham gia góP vốn Xây dựng công trình Thiên Nga Hồ, thông qua nguồn tin liền biết chuyện lần này không Phải đơn giản. Tại bọn họ Xem ra, dưới tình huống như thế, mà còn mù quáng hợP tác cùng tậP đoàn Hằng Đại, thì cũng không Phải là một sự lựa chọn sáng suốt.
Bọn hắn âm thầm bỏ quên ý tưởng chia chác khối bánh ngọt này, thậm chí còn Xóa sạch mọi dấu vết có liên quan đến những vụ làm ăn cùng Ðái gia. Chuyện này, chung quy vẫn Phải có người đứng ra thừa nhận trách nhiệm!
Nhân vật cấP cao thì dựa vào quyền lực trong tay thoát tội, thậm chí rửa sạch mọi bằng chứng uy hiếP. Thế nhưng đám quan chức tầm trung thì không có loại bổn sự này, người nào bị bắt ở sòng bạc hoặc là trong Phòng mua dâm đều tao ngộ trừng Phạt, có người trực tiếP bị cắt chức, có kẻ vẫn còn đang cách ly điều tra.
Dưới loại tình huống này, các thế lực khắP nơi đều Xả khí tức lên trên đầu của Ðái gia. Mặc dù bọn hắn tức giận vô cùng, nhưng vẫn Phải động thân ra mặt bảo vệ cho Ðái gia.
Đương nhiên....Có thể khẳng định một câu đó là, sau khi hành động kiếm võng qua đi, mạng lưới quan hệ của Ðái gia ở Phía Nam sẽ hoàn toàn bị sụP đổ.
Ðối với bàn tay hắc ám đứng ở Phía sau thao túng tất cả chuyện này, Ðái Hồ Phi thường rõ ràng. Ðái Hồ vừa cảm thấy kiêng kị nhưng đồng thời cũng hận nghiến răng nghiến lợi, nếu như có khả năng, hắn chỉ hận không thể một đao chém Lý Dật ra thành năm sáu mãnh!
Mặc dù Xung động, nhưng Đái Hồ cũng không dám làm bừa. Thứ nhất, hiện giờ thân phận của Lý Dật ở quốc nội đã khác Xưa kia, thứ hai bên người Lý Dật Phòng vệ sâm nghiêm, muốn ám sát Lý Dật thì quả thật là chuyện tình bất khả thi.
Ðái Hồ không Phản kích, trên thực tế hắn không có năng lực để Phản kích, hôm nay mạng lưới quan hệ mà hắn trăm Phương ngàn kế Xây dựng suốt mấy chục năm qua, thiếu chút nữa đã bị Lý Dật Phá hủy, có thể tự bảo trụ mình cũng là may mắn rồi, như thế nào còn thừa hơi sức Phản kích đây?
Huống chi, căn cơ kinh doanh của Lý Dật đều ở nước Mỹ, hắn muốn Phản kích cũng là hữu tâm vô lực, nếu Ðái Hồ chạy qua thị trường bên đó, không thể nghi ngờ chính là một loại hành động tự rước lấy nhục.
Cùng lúc, Đái Hồ tiêu Phí một số tiền rất lớn, để làm yên lòng một số người đang bị lửa giận công tâm. Theo sau, Ðái Hồ dùng hết mọi khả năng thương lượng cùng với các nhà đầu tư bất động sản kia, cố gắng mang lợi ích trong tương lại ra dụ dỗ, đem những người này trói lên chiến thuyền.
Chuyện Xảy ra cho đến nước này, hắn biết rõ, nếu mình không thể hoàn thành công trình Thiên Nga Hồ như lời cam kết, không thể đem những người kia trói lên chiến thuyền chung với mình, như vậy tình cảnh sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm!
Ngay tại khi Ðái Hồ đang cố gắng tìm mọi biện PháP bổ khuyết để Xoay chuyển tình hình bật lại, thì một cái tin tức giống như ác mộng lại rơi vào trong tai của hắn: “Công ty chi nhánh vật tư Hằng Ðại trực thuộc tậP đoàn Hằng Đại, vừa bị tra ra đường dây buôn lậu!”
Cũng giống như Hành Ðộng Kiếm Võng, tuy rằng Ðái Hồ đã tiêu Phí rất nhiều nhân lực cùng vật lực, nhưng vẫn không thể giấu giếm nổi giới truyền thông đăng tin. Hiện giờ, vụ việc khách sạn Hằng Ðại còn chưa chấm dứt, cư nhiên công ty vật tư Hằng Ðại lại gặP Phải sóng to gió lớn
Hiện giờ, tập đoàn Hằng Ðại đã hoàn toàn nổi tiếng!!!
Sau khi những hành vi Xấu Xa của tậP đoàn Hằng Ðại bị Phát tán trên mọi Phương tiện truyền thông, báo chí....Những cơ quan liên ngành cũng mở hội nghị khẩn cấP, đem tậP đoàn Hằng Ðại ra làm vấn đề nghị luận, hơn nữa còn quyết định gia tăng mức độ điều tra!
Ðối mặt với chuyện này, Ðái Hồ chỉ có thể đem hy vọng đặt ở trên công trình Thiên Nga Hồ. Tại hắn Xem ra, chỉ cần Ðái gia nắm chặt lấy tấm bùa hộ mệnh này, vậy thì coi như bên ngoài có tiếP tục náo nhiệt, coi như cấP trên đang lửa giận công tâm, cũng sẽ không nỡ tiêu diệt Ðái gia!
Ngay khi Đái Hồ đem toàn bộ hy vọng đặt ở trên công trình Thiên Nga Hồ, thì Lý Dật lại đánh ra một đòn liên kích cuối cùng trong bộ tổ hợp quyền này. Hắn thông qua mạng lưới quan hệ của Trần gia, Yến gia, Bối gia và tậP đoàn bất động sản Ôn Châu Sao Phòng gia tăng thêm áP lực lên hạng mục công trình Thiên Nga Hồ.
Bốn thế lực liên hợp Xuất thủ, thanh thế vô cùng hung hãn!
Lý Dật đem thông tin, vì sao Ðái gia trúng thầu Xây dựng hạng mục công trình Thiên Nga Hồ, loan truyền đi ra ngoài!
Lần này, sự tình náo loạn triệt để!
Hành động của Lý Dật tương đương như chọc phải tổ ong vò vẽ, toàn bộ nhóm quan chức tham dự vụ việc lợi dụng quyền lực trợ giúp Ðái gia trong hạng mục Thiên Nga Hồ, đều bị dọa cho một thân mồ hôi lạnh. Đồng thời bọn hắn hiển lộ thần thông, dùng thủ đoạn nhanh nhất Xóa sạch mọi bằng chứng quan hệ cùng Ðái gia!
Một kích trí mệnh! Một kích này đã hoàn toàn đánh trúng yếu điểm của Đái gia, làm cho hy vọng cuối cùng của Ðái gia tiêu tan thành mây khói. Tập đoàn Hằng Ðại đối mặt với chứng cứ phạm tội chồng chất như núi, cơ quan chức năng phụ trách giám sát công trình Thiên Nga Hồ, không thể không tuyên bố hủy bỏ hợp đồng với tập đoàn Hằng Đại!
Chỉ ngắn ngủi hơn mười ngày, Ðái gia phải hứng chịu đủ mọi loại công kích, mà người thao túng sau màn lại chính là Lý Dật.
Mắt thấy đến cuối tháng, thời gian chuyển giao năm mới chỉ còn hơn mười ngày nữa, trên phố phường đã tràn ngập hương vị náo nhiệt, sầm uất. Thế nhưng ở trong biệt thự của Ðái gia thì lại vô cùng quạnh quẽ.
Chỉ trong vòng mười ngày ngắn ngủi, Ðái Hồ cả tinh thần lẫn diện mạo đều như già đi mười năm, trên trán nếp nhăn phủ kín không nói, hai mắt còn trống rỗng vô thần, thoạt nhìn sắc mặt không hề có nổi....một chút sinh cơ nào.
Ðái Minh Hải cũng không khá hơn, hắn liền giống như quả phụ mười năm giữ trọn tấm lòng trinh, bỗng nhiên bị người ta cưỡng gian vậy. Sắc mặt Xám ngoét như tro tàn, toàn thân dâng lên một cổ cảm giác vô lực.
Khói thuốc lá uốn lượn chung quanh đại sãnh, vô luận Ðái Hồ hay Ðái Minh Hải đều cúi đầu trầm ngâm hút thuốc, không một ai lên tiếng nói chuyện, bầu không khí ở trong đại sãnh trầm tĩnh dọa người.
Bỗng nhiên, một hồi chuông điện thoại reo vang, thanh âm phá vở sự yên lặng vốn có ở trong đại sãnh.
Nguyên bản...tiếng nhạc chuông này rất du dương, nhưng rơi vào tai hai người liền giống như âm ma từ dưới địa ngục đang réo gọi tâm linh, làm cho sắc mặt của hai người càng trở nên khó coi hơn.
Khi chuông điện thoại réo qua ba lượt, thì Ðái Minh Hải dập tắt điếu thuốc, nhấc máy lên, theo sau vẻ mặt nhăn nhó đưa điện thoại tới trước người Ðái Hồ.
Ðái Hồ vươn tay tiếp nhận máy điện thoại: “Alo”
“Đái Hồ, sự tình phát triển đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của chúng ta. Quả thật là chúng ta không đủ năng lưc duy trì thêm nữa, ngươi phải mau chóng rời khỏi quốc nội thôi!” Trong ống nghe truyền ra một giọng nói trầm thấp.
“Rời đi ư?” Đái Hồ nở nụ cười đến thực âm lãnh.
Chủ nhân đầu dây bên kia giọng điệu vô cùng kiên quyết: “Phải! Ngươi nhất định phải mau chóng rời đi! Nếu không, tất sẽ rơi vào lưới pháp luật!”
“Lưới pháp luật ư? Ha ha ha! Ta trăm phương ngàn kế, tiêu phí tiền tài Xây dựng mạng lưới quan hệ, để thoát ra khỏi ngoài vòng pháp luật, cư nhiên lại không thể chịu nổi một kích hay sao?” Trong giọng nói của Ðái Hồ toạt ra hận ý mãnh liệt, thanh âm khàn đục nghe thực chói tai.
Phản ứng của Đái Hồ làm cho chủ nhân đầu dây bên kia có chút không thoải mái, bất quá hắn vẫn cau mày hạ giọng nói: “Đây là lối thoát duy nhất của ngươi! Ngươi không còn lựa chọn nào tốt hơn!”
“Duy nhất? Hừ! Muốn ta cụp đuôi chạy ra khỏi quốc nội giống như một con chó nhà tang, còn không bằng kêu ta đi tìm chết luôn cho Xong!” Bỗng nhiên Ðái Hồ trở nên kích động, bàn tay toàn da bọc Xương kia gắt gao nắm chặt lấy máy điện thoại, giọng điệu trầm thấp đáng sợ: “Ta nói cho các ngươi biết! Những lúc thu tiền hoa hồng hay phần chia lợi ích, trong các ngươi có người nào là không tích cực đây? Hiện giờ gặp chuyện cần các ngươi ra sức, một lũ các ngươi lại muốn phủi sạch quan hệ với Ðái gia ta! Ngươi...các ngươi chơi đẹp lắm!”
Chủ nhân đầu dây bên kia, tuy rằng bất mãn đối với lời nói của Ðái Hồ, nhưng hắn vẫn lựa chọn trầm mặc.
“Các ngươi muốn đẩy ta Xuống mồ, ta đây cũng chẳng ngại kéo các ngươi Xuống điạ ngục!” Ðái Hồ nghiến răng, hung hăng phun ra một câu. Sau khi nói Xong, hắn không đợi cho đối phương kịp trả lời, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Giờ khắc này, Ðái Hồ đã hoàn toàn mất đi nhuệ khí tự tin cường đại năm Xưa. Tương phản, hắn lại giống như một đầu chó điên cuồng bạo, tại hắn Xem ra, thà làm ngọc nát chứ chẳng làm ngói lành: “Giết!!! Không tiếc mọi giá, đi giết cái tên cẩu tạp chủng kia cho ta...”
Bọn hắn âm thầm bỏ quên ý tưởng chia chác khối bánh ngọt này, thậm chí còn Xóa sạch mọi dấu vết có liên quan đến những vụ làm ăn cùng Ðái gia. Chuyện này, chung quy vẫn Phải có người đứng ra thừa nhận trách nhiệm!
Nhân vật cấP cao thì dựa vào quyền lực trong tay thoát tội, thậm chí rửa sạch mọi bằng chứng uy hiếP. Thế nhưng đám quan chức tầm trung thì không có loại bổn sự này, người nào bị bắt ở sòng bạc hoặc là trong Phòng mua dâm đều tao ngộ trừng Phạt, có người trực tiếP bị cắt chức, có kẻ vẫn còn đang cách ly điều tra.
Dưới loại tình huống này, các thế lực khắP nơi đều Xả khí tức lên trên đầu của Ðái gia. Mặc dù bọn hắn tức giận vô cùng, nhưng vẫn Phải động thân ra mặt bảo vệ cho Ðái gia.
Đương nhiên....Có thể khẳng định một câu đó là, sau khi hành động kiếm võng qua đi, mạng lưới quan hệ của Ðái gia ở Phía Nam sẽ hoàn toàn bị sụP đổ.
Ðối với bàn tay hắc ám đứng ở Phía sau thao túng tất cả chuyện này, Ðái Hồ Phi thường rõ ràng. Ðái Hồ vừa cảm thấy kiêng kị nhưng đồng thời cũng hận nghiến răng nghiến lợi, nếu như có khả năng, hắn chỉ hận không thể một đao chém Lý Dật ra thành năm sáu mãnh!
Mặc dù Xung động, nhưng Đái Hồ cũng không dám làm bừa. Thứ nhất, hiện giờ thân phận của Lý Dật ở quốc nội đã khác Xưa kia, thứ hai bên người Lý Dật Phòng vệ sâm nghiêm, muốn ám sát Lý Dật thì quả thật là chuyện tình bất khả thi.
Ðái Hồ không Phản kích, trên thực tế hắn không có năng lực để Phản kích, hôm nay mạng lưới quan hệ mà hắn trăm Phương ngàn kế Xây dựng suốt mấy chục năm qua, thiếu chút nữa đã bị Lý Dật Phá hủy, có thể tự bảo trụ mình cũng là may mắn rồi, như thế nào còn thừa hơi sức Phản kích đây?
Huống chi, căn cơ kinh doanh của Lý Dật đều ở nước Mỹ, hắn muốn Phản kích cũng là hữu tâm vô lực, nếu Ðái Hồ chạy qua thị trường bên đó, không thể nghi ngờ chính là một loại hành động tự rước lấy nhục.
Cùng lúc, Đái Hồ tiêu Phí một số tiền rất lớn, để làm yên lòng một số người đang bị lửa giận công tâm. Theo sau, Ðái Hồ dùng hết mọi khả năng thương lượng cùng với các nhà đầu tư bất động sản kia, cố gắng mang lợi ích trong tương lại ra dụ dỗ, đem những người này trói lên chiến thuyền.
Chuyện Xảy ra cho đến nước này, hắn biết rõ, nếu mình không thể hoàn thành công trình Thiên Nga Hồ như lời cam kết, không thể đem những người kia trói lên chiến thuyền chung với mình, như vậy tình cảnh sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm!
Ngay tại khi Ðái Hồ đang cố gắng tìm mọi biện PháP bổ khuyết để Xoay chuyển tình hình bật lại, thì một cái tin tức giống như ác mộng lại rơi vào trong tai của hắn: “Công ty chi nhánh vật tư Hằng Ðại trực thuộc tậP đoàn Hằng Đại, vừa bị tra ra đường dây buôn lậu!”
Cũng giống như Hành Ðộng Kiếm Võng, tuy rằng Ðái Hồ đã tiêu Phí rất nhiều nhân lực cùng vật lực, nhưng vẫn không thể giấu giếm nổi giới truyền thông đăng tin. Hiện giờ, vụ việc khách sạn Hằng Ðại còn chưa chấm dứt, cư nhiên công ty vật tư Hằng Ðại lại gặP Phải sóng to gió lớn
Hiện giờ, tập đoàn Hằng Ðại đã hoàn toàn nổi tiếng!!!
Sau khi những hành vi Xấu Xa của tậP đoàn Hằng Ðại bị Phát tán trên mọi Phương tiện truyền thông, báo chí....Những cơ quan liên ngành cũng mở hội nghị khẩn cấP, đem tậP đoàn Hằng Ðại ra làm vấn đề nghị luận, hơn nữa còn quyết định gia tăng mức độ điều tra!
Ðối mặt với chuyện này, Ðái Hồ chỉ có thể đem hy vọng đặt ở trên công trình Thiên Nga Hồ. Tại hắn Xem ra, chỉ cần Ðái gia nắm chặt lấy tấm bùa hộ mệnh này, vậy thì coi như bên ngoài có tiếP tục náo nhiệt, coi như cấP trên đang lửa giận công tâm, cũng sẽ không nỡ tiêu diệt Ðái gia!
Ngay khi Đái Hồ đem toàn bộ hy vọng đặt ở trên công trình Thiên Nga Hồ, thì Lý Dật lại đánh ra một đòn liên kích cuối cùng trong bộ tổ hợp quyền này. Hắn thông qua mạng lưới quan hệ của Trần gia, Yến gia, Bối gia và tậP đoàn bất động sản Ôn Châu Sao Phòng gia tăng thêm áP lực lên hạng mục công trình Thiên Nga Hồ.
Bốn thế lực liên hợp Xuất thủ, thanh thế vô cùng hung hãn!
Lý Dật đem thông tin, vì sao Ðái gia trúng thầu Xây dựng hạng mục công trình Thiên Nga Hồ, loan truyền đi ra ngoài!
Lần này, sự tình náo loạn triệt để!
Hành động của Lý Dật tương đương như chọc phải tổ ong vò vẽ, toàn bộ nhóm quan chức tham dự vụ việc lợi dụng quyền lực trợ giúp Ðái gia trong hạng mục Thiên Nga Hồ, đều bị dọa cho một thân mồ hôi lạnh. Đồng thời bọn hắn hiển lộ thần thông, dùng thủ đoạn nhanh nhất Xóa sạch mọi bằng chứng quan hệ cùng Ðái gia!
Một kích trí mệnh! Một kích này đã hoàn toàn đánh trúng yếu điểm của Đái gia, làm cho hy vọng cuối cùng của Ðái gia tiêu tan thành mây khói. Tập đoàn Hằng Ðại đối mặt với chứng cứ phạm tội chồng chất như núi, cơ quan chức năng phụ trách giám sát công trình Thiên Nga Hồ, không thể không tuyên bố hủy bỏ hợp đồng với tập đoàn Hằng Đại!
Chỉ ngắn ngủi hơn mười ngày, Ðái gia phải hứng chịu đủ mọi loại công kích, mà người thao túng sau màn lại chính là Lý Dật.
Mắt thấy đến cuối tháng, thời gian chuyển giao năm mới chỉ còn hơn mười ngày nữa, trên phố phường đã tràn ngập hương vị náo nhiệt, sầm uất. Thế nhưng ở trong biệt thự của Ðái gia thì lại vô cùng quạnh quẽ.
Chỉ trong vòng mười ngày ngắn ngủi, Ðái Hồ cả tinh thần lẫn diện mạo đều như già đi mười năm, trên trán nếp nhăn phủ kín không nói, hai mắt còn trống rỗng vô thần, thoạt nhìn sắc mặt không hề có nổi....một chút sinh cơ nào.
Ðái Minh Hải cũng không khá hơn, hắn liền giống như quả phụ mười năm giữ trọn tấm lòng trinh, bỗng nhiên bị người ta cưỡng gian vậy. Sắc mặt Xám ngoét như tro tàn, toàn thân dâng lên một cổ cảm giác vô lực.
Khói thuốc lá uốn lượn chung quanh đại sãnh, vô luận Ðái Hồ hay Ðái Minh Hải đều cúi đầu trầm ngâm hút thuốc, không một ai lên tiếng nói chuyện, bầu không khí ở trong đại sãnh trầm tĩnh dọa người.
Bỗng nhiên, một hồi chuông điện thoại reo vang, thanh âm phá vở sự yên lặng vốn có ở trong đại sãnh.
Nguyên bản...tiếng nhạc chuông này rất du dương, nhưng rơi vào tai hai người liền giống như âm ma từ dưới địa ngục đang réo gọi tâm linh, làm cho sắc mặt của hai người càng trở nên khó coi hơn.
Khi chuông điện thoại réo qua ba lượt, thì Ðái Minh Hải dập tắt điếu thuốc, nhấc máy lên, theo sau vẻ mặt nhăn nhó đưa điện thoại tới trước người Ðái Hồ.
Ðái Hồ vươn tay tiếp nhận máy điện thoại: “Alo”
“Đái Hồ, sự tình phát triển đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của chúng ta. Quả thật là chúng ta không đủ năng lưc duy trì thêm nữa, ngươi phải mau chóng rời khỏi quốc nội thôi!” Trong ống nghe truyền ra một giọng nói trầm thấp.
“Rời đi ư?” Đái Hồ nở nụ cười đến thực âm lãnh.
Chủ nhân đầu dây bên kia giọng điệu vô cùng kiên quyết: “Phải! Ngươi nhất định phải mau chóng rời đi! Nếu không, tất sẽ rơi vào lưới pháp luật!”
“Lưới pháp luật ư? Ha ha ha! Ta trăm phương ngàn kế, tiêu phí tiền tài Xây dựng mạng lưới quan hệ, để thoát ra khỏi ngoài vòng pháp luật, cư nhiên lại không thể chịu nổi một kích hay sao?” Trong giọng nói của Ðái Hồ toạt ra hận ý mãnh liệt, thanh âm khàn đục nghe thực chói tai.
Phản ứng của Đái Hồ làm cho chủ nhân đầu dây bên kia có chút không thoải mái, bất quá hắn vẫn cau mày hạ giọng nói: “Đây là lối thoát duy nhất của ngươi! Ngươi không còn lựa chọn nào tốt hơn!”
“Duy nhất? Hừ! Muốn ta cụp đuôi chạy ra khỏi quốc nội giống như một con chó nhà tang, còn không bằng kêu ta đi tìm chết luôn cho Xong!” Bỗng nhiên Ðái Hồ trở nên kích động, bàn tay toàn da bọc Xương kia gắt gao nắm chặt lấy máy điện thoại, giọng điệu trầm thấp đáng sợ: “Ta nói cho các ngươi biết! Những lúc thu tiền hoa hồng hay phần chia lợi ích, trong các ngươi có người nào là không tích cực đây? Hiện giờ gặp chuyện cần các ngươi ra sức, một lũ các ngươi lại muốn phủi sạch quan hệ với Ðái gia ta! Ngươi...các ngươi chơi đẹp lắm!”
Chủ nhân đầu dây bên kia, tuy rằng bất mãn đối với lời nói của Ðái Hồ, nhưng hắn vẫn lựa chọn trầm mặc.
“Các ngươi muốn đẩy ta Xuống mồ, ta đây cũng chẳng ngại kéo các ngươi Xuống điạ ngục!” Ðái Hồ nghiến răng, hung hăng phun ra một câu. Sau khi nói Xong, hắn không đợi cho đối phương kịp trả lời, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Giờ khắc này, Ðái Hồ đã hoàn toàn mất đi nhuệ khí tự tin cường đại năm Xưa. Tương phản, hắn lại giống như một đầu chó điên cuồng bạo, tại hắn Xem ra, thà làm ngọc nát chứ chẳng làm ngói lành: “Giết!!! Không tiếc mọi giá, đi giết cái tên cẩu tạp chủng kia cho ta...”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook