Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục (Dịch)
-
Chương 44: Cuốn Sách Người Gác Đêm
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nơi này là cửa vào thị trấn.
Sau khi màn đêm biến mất, tất cả Người gác đêm đều tới nơi này điều chỉnh cùng kiểm kê, chờ Trấn vệ binh tới đây giao ban, là có thể rời đi nghỉ ngơi.
"Làm không tệ, có Người chữa trị thật sự thoải mái." Lão K vỗ vai Liễu Bình.
"Đúng, ngươi phải chú ý bảo vệ ta." Liễu Bình nói.
Thủ lĩnh nghe vậy thì hơi mỉm cười, nói: "Được rồi, người không tham dự chiến đấu hãy trở về đi, người bị thương cũng trở về nghỉ ngơi, có chiến lợi phẩm thì đi quán rượu chờ lấy, sau khi ta bán xong sẽ tới phát tiền cho các ngươi."
"Vâng, thủ lĩnh!" Đám người đồng thanh nói.
Nửa giờ sau.
Trong quán rượu.
Dưới sự dẫn dụ của Tề Luật, Liễu Bình thử uống một ly cocktail.
Thủ lĩnh Người gác đêm đi vào quán rượu, đi tới trước mặt mấy người, ném từng túi nhỏ trĩu nặng cho mọi người.
"Ha ha, phát tiền, ta mời mọi người uống một ly." Lão K hào hứng giơ hai tay lên, nói.
Đám người cùng hoan hô.
Liễu Bình nhận lấy chiếc túi thuộc về mình, mở ra quan sát.
Trong túi có chứa mấy chục đồng tiền xu được làm từ vàng nguyên chất.
Chiếc đuôi móc độc đêm hôm qua thuộc về Liễu Bình, Lão K cùng với Tề Luật, hiện tại đã được đổi thành tiền vàng.
"Tìm Người bán rượu mua vài vũ khí mới đi, sức sát thương của khẩu súng đó quá yếu." Thủ lĩnh đề nghị.
"Ta cũng cảm thấy sức sát thương hơi kém." Liễu Bình thở dài, nói.
Mặc dù súng ống sử dụng dễ dàng với lại ít tốn sức, thế nhưng sức sát thương quá yếu lại ảnh hưởng tới chiến đấu.
Nếu như ngày hôm qua, sức sát thương của khẩu súng trong tay hắn càng lớn hơn nữa, có lẽ sẽ có thể bắn nổ đầu con quái vật kia rồi.
Lão K xung phong nhận việc, nói: "Ta am hiểu súng ống hơn các ngươi nhiều, lát nữa để ta giúp Liễu Bình lựa chọn."
"Đi thôi." Thủ lĩnh bưng ly rượu lên, nói.
Liễu Bình cùng Lão K đi tới trước mặt Người bán rượu.
"Cũng không cần gấp gáp, kỹ năng nghề nghiệp của ngươi đã chuẩn bị xong rồi." Người bán rượu nhìn về phía Liễu Bình, nói.
"Ai chuẩn bị?" Liễu Bình hỏi.
"Văn minh của chúng ta... chờ tới có một ngày ngươi tới thành phố mà xem, ngươi sẽ biết toàn bộ văn minh đều dùng toàn lực chống lại Vĩnh Dạ." Người bán rượu nói.
"Cám ơn, hiện tại ta nên làm thế nào?" Liễu Bình hỏi.
"Đưa thẻ căn cước của ngươi cho ta."
"Được rồi."
Người bán rượu cầm thẻ căn cước của Liễu Bình, dán nó lên vách tường phía sau người.
Vách tường từ từ tách ra một hang hình hộp, trong đó có chứa một quyển sách có bìa màu xanh thẫm.
Người bán rượu nói: "Đây là sách nghề nghiệp của ngươi, Người gác đêm."
Hắn lấy quyển sách xanh thẫm từ trong hang ra, lại đặt tấm thẻ kim loại kia lên trên bìa sách, cùng đưa cho Liễu Bình.
"Hãy nói: 'Nhậm chức'." Người bán rượu nói.
"Nhậm chức." Liễu Bình nói.
Vừa dứt lời, cả quyển sách hóa thành một luồng sáng màu xanh đen nổ bung ra, lượn lờ xung quanh cơ thể Liễu Bình, rồi dần dần nhập vào trong cơ thể của hắn.
Trong tay hắn chỉ còn lại tấm thẻ kim loại dần dần hóa thành màu xanh sẫm.
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ cháy hừng hực xuất hiện:
[Ngươi được thế giới hiện tại thừa nhận.]
[Ngươi đã trở thành một thành viên trong thế giới hiện tại, nhậm chức: 'Người gác đêm Ám Vụ trấn'.]
[Chú ý!]
[Một loại bí pháp hỗn hợp đang phát huy tác dụng trên người ngươi, nó đang truyền lực lượng cho ngươi.]
[Ngươi sẽ nhận được những thiên phú, năng lực cùng kỹ xảo như sau: ]
[Thiên phú: Nhìn Rõ Bóng Đêm.]
[Thuyết minh: Ngươi có sức quan sát cực tốt, rất giỏi phát hiện bất cứ dấu vết để lại nào trong bóng đêm, tìm ra nhân tố không thích hợp.]
[Đây là thiên phú cơ bản của Người gác đêm.]
[Kỹ xảo: Sử dụng binh khí cơ bản (Ám Vụ trấn).]
[Thuyết minh: Ngươi nắm vững phương pháp sử dụng cơ bản của bốn loại vũ khí dao găm, cung, nỏ và súng ống.]
[Năng lực siêu phàm: Tăng cường sức bật (sơ cấp).]
[Ngươi có thể bùng nổ gấp ba lực tấn công cùng tốc độ trong thời gian cực ngắn, thế nhưng mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần.]
[Ngoài ra, ngươi đã hiểu rõ thường thức cơ bản của thế giới này.]
Giọng nói của Người bán rượu vang lên: "Ngươi rất xuất sắc, thế nhưng ngươi vẫn luôn là Người nhặt rác đi lại trong hoang dã, có lẽ sẽ không hiểu rõ lắm về thường thức cùng quy tắc bên trong thành phố cùng cứ điểm, cho nên ta thuận tiện tặng cho ngươi thêm một chút kiến thức căn bản."
"Cám ơn."
Liễu Bình cố nén sự vui sướng trong lòng, cố gắng thể hiện ra dáng vẻ bình tĩnh.
Thực ra, thường thức của thời đại này, mới là thứ mà hắn cần nhất.
Trong thế giới Tu Hành, cho dù là quán đỉnh, cũng chỉ truyền cho tri thức cùng cảm ngộ, người được truyền còn cần tự mình đi thực hành, tu luyện, mới có thể chân chính nắm vững thứ đó.
Mà giờ phút này...
Tạm thời không nói cái khác, chỉ nói về súng ống.
Súng ống là sự vật mà mình chưa từng tiếp xúc qua, mặc dù đêm qua đã học được cách sử dụng, thế nhưng khi thông qua lần truyền tri thức này, mình lại càng hiểu được cách sử dụng các loại súng ống khác nhau, thậm chí còn nắm vững một vài kỹ xảo xạ kích!
Đây là chuyện mà hắn chưa từng nghe qua.
Ngoài cách dùng súng cùng với thường thức ra, hắn không quá để ý tới hai kỹ năng còn lại.
Bởi vì bí pháp mà hắn biết mạnh hơn những kỹ năng này nhiều!
Người bán rượu nói: "Ngươi đã có được ba loại năng lực cơ bản của Người gác đêm, lại thêm việc ngươi cũng đã biết một vài thứ, đã đủ để đảm nhiệm chức vụ này."
"Cám ơn." Liễu Bình nói.
"Cất kỹ thẻ căn cước của ngươi đi... ngươi còn muốn mua bán thứ gì không?" Người bán rượu hỏi.
Liễu Bình trầm tư suy nghĩ.
Thông qua thuật pháp vừa rồi, hắn đã biết rõ thường thức cơ bản của thế giới này.
Linh thạch...
Thứ mà hắn đã góp nhặt cả đời đó, cũng có thể lưu thông trong thế giới hiện tại.
Bởi vì thứ này tới từ thế giới Tử Vong, giá trị của linh thạch còn cao hơn cả tiền tệ.
Thế nhưng hiện tại...
Mình có được thân phận chính thức cũng đã đủ, trong thời gian ngắn, không nên để lộ của cải của bản thân quá mức.
Nếu cần dùng tiền, tốt nhất chỉ dùng tiền vàng mà hôm nay mình có được.
Lão K ở cạnh thì vỗ bàn, nói lớn: "Liễu lão đệ muốn mua bán với ngươi."
"Hôm qua có thu hoạch rất tốt sao?" Người bán rượu bật cười.
"Đi theo mọi người kiếm chút tiền." Liễu Bình cũng cười.
"Có vũ khí nào tốt đều đưa lên đi, lần này phải trang bị vũ khí phòng thân cho Liễu lão đệ." Lão K nói.
"Mức giá bao nhiêu?" Người bán rượu hỏi.
Nơi này là cửa vào thị trấn.
Sau khi màn đêm biến mất, tất cả Người gác đêm đều tới nơi này điều chỉnh cùng kiểm kê, chờ Trấn vệ binh tới đây giao ban, là có thể rời đi nghỉ ngơi.
"Làm không tệ, có Người chữa trị thật sự thoải mái." Lão K vỗ vai Liễu Bình.
"Đúng, ngươi phải chú ý bảo vệ ta." Liễu Bình nói.
Thủ lĩnh nghe vậy thì hơi mỉm cười, nói: "Được rồi, người không tham dự chiến đấu hãy trở về đi, người bị thương cũng trở về nghỉ ngơi, có chiến lợi phẩm thì đi quán rượu chờ lấy, sau khi ta bán xong sẽ tới phát tiền cho các ngươi."
"Vâng, thủ lĩnh!" Đám người đồng thanh nói.
Nửa giờ sau.
Trong quán rượu.
Dưới sự dẫn dụ của Tề Luật, Liễu Bình thử uống một ly cocktail.
Thủ lĩnh Người gác đêm đi vào quán rượu, đi tới trước mặt mấy người, ném từng túi nhỏ trĩu nặng cho mọi người.
"Ha ha, phát tiền, ta mời mọi người uống một ly." Lão K hào hứng giơ hai tay lên, nói.
Đám người cùng hoan hô.
Liễu Bình nhận lấy chiếc túi thuộc về mình, mở ra quan sát.
Trong túi có chứa mấy chục đồng tiền xu được làm từ vàng nguyên chất.
Chiếc đuôi móc độc đêm hôm qua thuộc về Liễu Bình, Lão K cùng với Tề Luật, hiện tại đã được đổi thành tiền vàng.
"Tìm Người bán rượu mua vài vũ khí mới đi, sức sát thương của khẩu súng đó quá yếu." Thủ lĩnh đề nghị.
"Ta cũng cảm thấy sức sát thương hơi kém." Liễu Bình thở dài, nói.
Mặc dù súng ống sử dụng dễ dàng với lại ít tốn sức, thế nhưng sức sát thương quá yếu lại ảnh hưởng tới chiến đấu.
Nếu như ngày hôm qua, sức sát thương của khẩu súng trong tay hắn càng lớn hơn nữa, có lẽ sẽ có thể bắn nổ đầu con quái vật kia rồi.
Lão K xung phong nhận việc, nói: "Ta am hiểu súng ống hơn các ngươi nhiều, lát nữa để ta giúp Liễu Bình lựa chọn."
"Đi thôi." Thủ lĩnh bưng ly rượu lên, nói.
Liễu Bình cùng Lão K đi tới trước mặt Người bán rượu.
"Cũng không cần gấp gáp, kỹ năng nghề nghiệp của ngươi đã chuẩn bị xong rồi." Người bán rượu nhìn về phía Liễu Bình, nói.
"Ai chuẩn bị?" Liễu Bình hỏi.
"Văn minh của chúng ta... chờ tới có một ngày ngươi tới thành phố mà xem, ngươi sẽ biết toàn bộ văn minh đều dùng toàn lực chống lại Vĩnh Dạ." Người bán rượu nói.
"Cám ơn, hiện tại ta nên làm thế nào?" Liễu Bình hỏi.
"Đưa thẻ căn cước của ngươi cho ta."
"Được rồi."
Người bán rượu cầm thẻ căn cước của Liễu Bình, dán nó lên vách tường phía sau người.
Vách tường từ từ tách ra một hang hình hộp, trong đó có chứa một quyển sách có bìa màu xanh thẫm.
Người bán rượu nói: "Đây là sách nghề nghiệp của ngươi, Người gác đêm."
Hắn lấy quyển sách xanh thẫm từ trong hang ra, lại đặt tấm thẻ kim loại kia lên trên bìa sách, cùng đưa cho Liễu Bình.
"Hãy nói: 'Nhậm chức'." Người bán rượu nói.
"Nhậm chức." Liễu Bình nói.
Vừa dứt lời, cả quyển sách hóa thành một luồng sáng màu xanh đen nổ bung ra, lượn lờ xung quanh cơ thể Liễu Bình, rồi dần dần nhập vào trong cơ thể của hắn.
Trong tay hắn chỉ còn lại tấm thẻ kim loại dần dần hóa thành màu xanh sẫm.
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ cháy hừng hực xuất hiện:
[Ngươi được thế giới hiện tại thừa nhận.]
[Ngươi đã trở thành một thành viên trong thế giới hiện tại, nhậm chức: 'Người gác đêm Ám Vụ trấn'.]
[Chú ý!]
[Một loại bí pháp hỗn hợp đang phát huy tác dụng trên người ngươi, nó đang truyền lực lượng cho ngươi.]
[Ngươi sẽ nhận được những thiên phú, năng lực cùng kỹ xảo như sau: ]
[Thiên phú: Nhìn Rõ Bóng Đêm.]
[Thuyết minh: Ngươi có sức quan sát cực tốt, rất giỏi phát hiện bất cứ dấu vết để lại nào trong bóng đêm, tìm ra nhân tố không thích hợp.]
[Đây là thiên phú cơ bản của Người gác đêm.]
[Kỹ xảo: Sử dụng binh khí cơ bản (Ám Vụ trấn).]
[Thuyết minh: Ngươi nắm vững phương pháp sử dụng cơ bản của bốn loại vũ khí dao găm, cung, nỏ và súng ống.]
[Năng lực siêu phàm: Tăng cường sức bật (sơ cấp).]
[Ngươi có thể bùng nổ gấp ba lực tấn công cùng tốc độ trong thời gian cực ngắn, thế nhưng mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần.]
[Ngoài ra, ngươi đã hiểu rõ thường thức cơ bản của thế giới này.]
Giọng nói của Người bán rượu vang lên: "Ngươi rất xuất sắc, thế nhưng ngươi vẫn luôn là Người nhặt rác đi lại trong hoang dã, có lẽ sẽ không hiểu rõ lắm về thường thức cùng quy tắc bên trong thành phố cùng cứ điểm, cho nên ta thuận tiện tặng cho ngươi thêm một chút kiến thức căn bản."
"Cám ơn."
Liễu Bình cố nén sự vui sướng trong lòng, cố gắng thể hiện ra dáng vẻ bình tĩnh.
Thực ra, thường thức của thời đại này, mới là thứ mà hắn cần nhất.
Trong thế giới Tu Hành, cho dù là quán đỉnh, cũng chỉ truyền cho tri thức cùng cảm ngộ, người được truyền còn cần tự mình đi thực hành, tu luyện, mới có thể chân chính nắm vững thứ đó.
Mà giờ phút này...
Tạm thời không nói cái khác, chỉ nói về súng ống.
Súng ống là sự vật mà mình chưa từng tiếp xúc qua, mặc dù đêm qua đã học được cách sử dụng, thế nhưng khi thông qua lần truyền tri thức này, mình lại càng hiểu được cách sử dụng các loại súng ống khác nhau, thậm chí còn nắm vững một vài kỹ xảo xạ kích!
Đây là chuyện mà hắn chưa từng nghe qua.
Ngoài cách dùng súng cùng với thường thức ra, hắn không quá để ý tới hai kỹ năng còn lại.
Bởi vì bí pháp mà hắn biết mạnh hơn những kỹ năng này nhiều!
Người bán rượu nói: "Ngươi đã có được ba loại năng lực cơ bản của Người gác đêm, lại thêm việc ngươi cũng đã biết một vài thứ, đã đủ để đảm nhiệm chức vụ này."
"Cám ơn." Liễu Bình nói.
"Cất kỹ thẻ căn cước của ngươi đi... ngươi còn muốn mua bán thứ gì không?" Người bán rượu hỏi.
Liễu Bình trầm tư suy nghĩ.
Thông qua thuật pháp vừa rồi, hắn đã biết rõ thường thức cơ bản của thế giới này.
Linh thạch...
Thứ mà hắn đã góp nhặt cả đời đó, cũng có thể lưu thông trong thế giới hiện tại.
Bởi vì thứ này tới từ thế giới Tử Vong, giá trị của linh thạch còn cao hơn cả tiền tệ.
Thế nhưng hiện tại...
Mình có được thân phận chính thức cũng đã đủ, trong thời gian ngắn, không nên để lộ của cải của bản thân quá mức.
Nếu cần dùng tiền, tốt nhất chỉ dùng tiền vàng mà hôm nay mình có được.
Lão K ở cạnh thì vỗ bàn, nói lớn: "Liễu lão đệ muốn mua bán với ngươi."
"Hôm qua có thu hoạch rất tốt sao?" Người bán rượu bật cười.
"Đi theo mọi người kiếm chút tiền." Liễu Bình cũng cười.
"Có vũ khí nào tốt đều đưa lên đi, lần này phải trang bị vũ khí phòng thân cho Liễu lão đệ." Lão K nói.
"Mức giá bao nhiêu?" Người bán rượu hỏi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook