Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục (Dịch)
Chương 35: Gác Đêm (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cơ thể dài hơn năm mét được bao phủ bởi một lớp vỏ cứng màu đen, phía trước có một đôi càng cực kỳ sắc bén, phía sau có một chiếc đuôi có đầu kim, màu xanh lục ẩn chứa chất kịch độc, dựng đứng lên.

Cô gái này lại là một con quái vật nửa trên là người, nửa dưới là bọ cạp!

Ầm!

Trên tường thành, một luồng lửa lóe lên từ trên chiếc súng lục ổ quay.

Quái vật vừa gác chân lên tường thành thì đã bị một viên đạn bắn trúng, lập tức cứng lại tại chỗ.

Đầu của cô gái dần dần ngẩng lên, nhìn chằm chằm Lão K rồi nói: "Ngươi cũng có gai độc sao? Thế nhưng quá yếu..."

"Khốn kiếp!" Lão K rút một chiếc súng ngắn còn lại ra, ngắm về phía cô gái.

Thế nhưng hắn ta chưa kịp bắn, từ sau lưng truyền đến từng đợt tiếng súng.

Tạch tạch tạch tạch tạch!

Chỉ trong thời gian ngắn, trong hư không cạnh bên Lão K có một chiếc độc châm xanh mơn mởn bị bắn hiện hình ra, đong đưa trong hư không để thoát khỏi làn đạn.

Nếu như không có làn đạn này, có lẽ độc châm đã thành công đánh lén Lão K rồi!

Sau lưng Lão K toát ra một tầng mồ hôi lạnh, không nhịn được mà liếc nhìn về phía sau.

Là Liễu Bình!

Tay hắn đang cầm một khẩu súng tự động loại nhỏ, đang bắn liên tục!

Tề Luật cũng phản ứng lại, vội vàng giơ rìu chiến lên, chém ra một luồng ảo ảnh về phía hư không.

Keng!

Chiếc đuôi này dài khoảng năm sáu mét, to như cái bát, sau khi bị rất nhiều viên đạn bắn trúng, cộng thêm một luồng ảo ảnh của rìu chiến thì mới không cam lòng lùi xuống dưới tường thành.

Nó về lại phía sau cô gái kia.

Thừa dịp lúc này, Lão K quay đầu nhìn về phía Liễu Bình, nói với vẻ khó tin: "Ngươi còn biết dùng súng? Làm sao lại không nói sớm?"

Liễu Bình nói: "Vừa rồi ta nhìn ngươi dùng thì mới biết cách sử dụng thứ này, nó rất đơn giản."

Lão K không còn gì để nói.

Súng là loại dễ dùng như vậy sao?

Mặc dù ai cũng biết bóp cò súng, cho dù là kẻ ngu ngốc cũng có thể học được cách bóp cò súng trong thời gian cực ngắn.

Thế nhưng muốn bắn trúng chiếc đuôi móc độc ẩn mình trong màn đêm...

Nếu như Liễu Bình không nói dối, như vậy năng lực học tập cùng bắt chước của Liễu Bình thực sự quá kinh khủng.

Lúc này, cô gái kia nghiêng người về phía trước, sáu chân đặt lên mặt tường thành, bắt đầu leo tường thành.



Đạn bắn trúng cơ thể của cô ta cũng chỉ bắn ra từng đợt tia lửa, không thể xuyên qua lớp vỏ chất sừng cứng rắn của cô ta được.

"Như vậy không được, các ngươi kéo dài một chút thời gian cho ta chuẩn bị." Tề Luật nói.

Nói xong, Tề Luật lùi về sau vài bước, nhắm mắt lại, bắt đầu hô hấp với một tiết tấu khá kỳ lạ.

Lão K nói: "Kéo dài thời gian sao? Không có vấn đề, giao cho ta đi."

Hắn ta lau mồ hôi lạnh trên trán đi, sắc mặt trở nên dữ tợn.

Vừa rồi suýt nữa thì bị quái vật kia giết chết!

Vừa nghĩ tới đây, Lão K nghiêm túc lấy một viên đạn màu bạc ra, lắp vào trong súng ổ quay.

Hắn ta cũng không cần ngắm, giơ súng bắn một phát súng về phía hư không bên ngoài tường thành.

Ầm!

Một luồng sáng bạc bay ra khỏi nòng súng, vẽ ra một đường vòng cung trên không rồi bay xuống phía dưới tường thành.

Yên tĩnh trong khoảnh khắc.

Tiếng gào thét mang theo vẻ đau đớn của con quái vật vang lên: "A... phàm nhân đáng chết! Tại sao ngươi lại có được lực lượng thần thánh!"

Vẻ mặt Lão K không thay đổi, lại lấy một quả lựu đạn từ bên hông ra, kéo móc kéo, ném mạnh ra bên ngoài.

Ba...

Hai...

Một.

Uỳnh!

Trong bóng đêm, ánh lửa hừng hực theo một tiếng nổ vang vọng mà bùng lên.

"Các ngươi... đáng chết..."

Giọng nữ tức giận điên cuồng hét lớn.

Một bóng đen xuyên qua ngọn lửa, lao thẳng lên trên tường thành.

Tốc độ của quái vật càng ngày càng nhanh, nhảy mạnh hai lần đã vượt qua mấy chục mét, bò lên trên tường thành.

Hình dạng hiện tại của nó khá là thảm, vỏ ngoài của nó đã vỡ ra, máu màu xanh lục đang chảy xuống, một cái chân cũng đã gãy rời mất.

Thế nhưng nó cũng không quan tâm.

Nó muốn lao tới, ăn sạch mấy con ruồi chán ghét trước mắt!

Tạch tạch tạch tạch tạch.

Tiếng súng lại liên tiếp vang lên.



Lúc đầu Liễu Bình chỉ đang quan sát, thế nhưng lúc này lại đột ngột nâng khẩu súng trong tay lên bắn liên tục.

Quái vật nhào về phía Lão K, lại bị màn đạn dày đặc này bắn lùi về sau liên tục.

Lão K được Liễu Bình hỗ trợ nên lập tức lùi về phía sau, đồng thời bóp cò liên tục.

Dưới sự bắn phá của hai khẩu súng, quái vật không thể không lùi về rìa tường thành, chỉ một chút nữa là bị bắn rơi xuống phía dưới.

Rắc...

Nó dùng hai càng khổng lồ của mình cắm sâu vào tường thành, lung la lung lay muốn lấy lại cân bằng.

"Lão K, ta hết đạn rồi." Liễu Bình la lớn.

Lão K cảm thấy không ổn.

Chỉ với khẩu súng trong tay hắn ta, không thể đánh lui quái vật được.

Quái vật cũng nghe được tiếng kêu của Liễu Bình.

Nó dùng cái đuôi của mình ngăn cản những phát súng của Lão K, ánh mắt lại nhìn về phía Liễu Bình.

Ngay sau đó...

Quái vật hơi rung thân, rồi dùng toàn lực lao về phía Liễu Bình!

Lão K hoảng sợ, hét: "Chết tiệt... mau trốn đi, tránh ra!"

Ngọn lửa liên tiếp phun ra từ nòng súng của hắn ta, lại bị chiếc đuôi bọ cạp liên tục ngăn cản, không thể ảnh hưởng tới quái vật chút nào cả.

Quái vật đã lao tới trước mặt Liễu Bình!

Nó điên cuồng cười lớn: "Một miếng thịt thật ngon miệng, ta đã ngửi được mùi thơm nồng từ trên người ngươi..."

Trong khoảnh khắc đó...

Tiếng nói của quái vật bỗng im bặt.

Liễu Bình tùy ý bước chéo tới, dễ dàng đã có thể tránh khỏi cặp càng khổng lồ của quái vật.

Cũng không biết là Liễu Bình đã tính trước, hay là quái vật chủ động đưa đầu tới trước mặt của hắn, tóm lại... Liễu Bình đang đứng trước mặt của cô gái kia, nòng súng tự động trong tay thì cắm sâu vào trong miệng của nó.

"Lừa ngươi chơi."

Hắn vừa cười vừa nói.

Tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch!

Súng tiểu liên vang lên tiếng bắn liên tiếp.

Toàn bộ cơ thể của quái vật đều được một tầng chất sừng cứng rắn bao phủ, thế nhưng trong miệng lại không có loại phòng ngự này.

Cái đầu của nó bị bắn thủng lỗ chỗ, phát ra những tiếng hét thảm thiết chói tai, cơ thể to lớn giãy dụa trên tường thành.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương