Ngày Triền Miên - Đêm Mê Loạn
-
Chương 2: Nhà có khách quý 2
Cô thực sự không muốn thấy, không muốn đối mặt chút nào.... Nhưng nếu ông trời thực sự bỏ chút thời gian rảnh nghe lời khẩn cầu của vô, cô đến tột cùng sao có thêt rơi vào hoàn cảnh như thế này!?
Yêu Miễu Miễu không những không nhận nhầm người, mà còn xui xẻo đoán chính xác tuyệt đối.
"Anh... Hôm đó tôi không nhìn thấy gì hết!" Cô hoảng loạn núp sau cánh cửa, đôi mắt mở to, sợ hãi nhìn biểu tình của anh ta.
Người đàn ông lại vì biểu tình này của cô cảm thấy rất hài lòng, vui vẻ gõ những ngón tay thô, dài xuống bàn: " Cố Nghiêu tôi sống trên đời mấy chục năm chưa từng so đo với phụ nữ."
Yêu Miễu Miễu nhìn anh ta, trong lòng chợt dâng lên cảm giác vô cùng an toàn, ấm áp, cả người vô thức tiến ra chỗ sáng.
Mà Ánh mắt Cố Nghiêu tựa hồ toàn bộ đều đặt trên những vết xước trên mặt cô, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, lộ rõ vẻ tức giận.
Anh biết là ai làm, nhưng lại không ngờ kẻ đó lại to gan đến vậy! Ánh mắt lướt qua khuôn mặt ngây ngốc của Trầm Phong, nhìn hai người đang đứng ở cửa, khẽ gật đầu.
Cái gật đầu của Cố Nghiêu tuyệt nhiên không có ý tốt. Trầm Phong lại ngu xuẩn không hiểu, tưởng anh cười với hắn, trong lòng vui mừng không ngớt. Vẻ mặt xu nịnh của cha con Trầm Bá vừa vặn lọt vào tầm mắt, khiến Yêu Miễu Miễu cảm thấy vô cùng kinh tởm.
"Cố tổng, không biết hôm nay, ngài có sắp xếp thế nào?" Trầm Bá đưa tay ra hiệu cho người hầu mang tài liệu đến, nhìn sang Yêu Miễu Miễu đang đứng ở góc phỏng, nở nụ cười ngọt ngào. "Tiểu Miễu ngoan! Đem hợp đồng cho Cố tổng xem! À phải rồi, còn một tuần nữa là con tốt nghiệp nhỉ?"
Ý ông ta nói, cô không ngoan ngoãn nghe lời thì đừng hòng mơ đến chuyện bình an tốt nghiệp.
Yêu Miễu Miễu đối với lời uy hiếp này của ông ta chỉ cảm thấy vô cùng buồn nôn, hận không thể ra khỏi đây ngay lập tức. Nhưng cô sao có thêt để công sức ba, bốn năm của mình uổng phí, cố nặn ra một nụ cười, đưa tay cầm lấy xấp tài liệu.
Cô đối với khí thế bức người của Cố Nghiêu không hề có chút tư tưởng thoải mái, nhanh chóng bước đến, đặt xấp tài liệu lên trước mặt anh ta:" Cố tổng, ngài xem qua đi!"
Vừa đinh rời đi, cơ thể cô bị một lức lớn kéo trở lại, vừa vặn nằm trong lòng Cố Nghiêu.
" Cố tổng, anh..."
" A! Ngài xem, đứa con gái này thật vụng về!" Trầm Bá hung hắc liếc nhìn cô đầy uy hiếp." Phải cho nó đi học thêm chút lễ nghi thôi! Chuyện tốt nghiệp cũng phải bàn lại!"
Yêu Miễu Miễu đang vùng vằng đứng dậy, bất động nhìn ông ta.
"Ừm..." Cố Nghiêu cúi đầu, cảm nhận mùi thơm trên da thịt cô, hài lòng nhìn Trầm Bá.
Người con gái này... kĩ xảo dụ dỗ đàn ông không phải quá mức điêu luyện rồi hay sao? Bàn tay anh nghịch ngợm trêu đùa làn da trắng mịn dưới váy cô, dục vọng bị cô ngồi lên mãnh liệt phản ứng dưới mùi cơ thể thơm mát.... Em trai nhỏ của anh, trước giờ chưa từng có phản ứng nhanh như vậy...
Đêm nay không cho anh thoả mãn, bảo anh làm sao có thể về nhà đây!?
Yêu Miễu Miễu không những không nhận nhầm người, mà còn xui xẻo đoán chính xác tuyệt đối.
"Anh... Hôm đó tôi không nhìn thấy gì hết!" Cô hoảng loạn núp sau cánh cửa, đôi mắt mở to, sợ hãi nhìn biểu tình của anh ta.
Người đàn ông lại vì biểu tình này của cô cảm thấy rất hài lòng, vui vẻ gõ những ngón tay thô, dài xuống bàn: " Cố Nghiêu tôi sống trên đời mấy chục năm chưa từng so đo với phụ nữ."
Yêu Miễu Miễu nhìn anh ta, trong lòng chợt dâng lên cảm giác vô cùng an toàn, ấm áp, cả người vô thức tiến ra chỗ sáng.
Mà Ánh mắt Cố Nghiêu tựa hồ toàn bộ đều đặt trên những vết xước trên mặt cô, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, lộ rõ vẻ tức giận.
Anh biết là ai làm, nhưng lại không ngờ kẻ đó lại to gan đến vậy! Ánh mắt lướt qua khuôn mặt ngây ngốc của Trầm Phong, nhìn hai người đang đứng ở cửa, khẽ gật đầu.
Cái gật đầu của Cố Nghiêu tuyệt nhiên không có ý tốt. Trầm Phong lại ngu xuẩn không hiểu, tưởng anh cười với hắn, trong lòng vui mừng không ngớt. Vẻ mặt xu nịnh của cha con Trầm Bá vừa vặn lọt vào tầm mắt, khiến Yêu Miễu Miễu cảm thấy vô cùng kinh tởm.
"Cố tổng, không biết hôm nay, ngài có sắp xếp thế nào?" Trầm Bá đưa tay ra hiệu cho người hầu mang tài liệu đến, nhìn sang Yêu Miễu Miễu đang đứng ở góc phỏng, nở nụ cười ngọt ngào. "Tiểu Miễu ngoan! Đem hợp đồng cho Cố tổng xem! À phải rồi, còn một tuần nữa là con tốt nghiệp nhỉ?"
Ý ông ta nói, cô không ngoan ngoãn nghe lời thì đừng hòng mơ đến chuyện bình an tốt nghiệp.
Yêu Miễu Miễu đối với lời uy hiếp này của ông ta chỉ cảm thấy vô cùng buồn nôn, hận không thể ra khỏi đây ngay lập tức. Nhưng cô sao có thêt để công sức ba, bốn năm của mình uổng phí, cố nặn ra một nụ cười, đưa tay cầm lấy xấp tài liệu.
Cô đối với khí thế bức người của Cố Nghiêu không hề có chút tư tưởng thoải mái, nhanh chóng bước đến, đặt xấp tài liệu lên trước mặt anh ta:" Cố tổng, ngài xem qua đi!"
Vừa đinh rời đi, cơ thể cô bị một lức lớn kéo trở lại, vừa vặn nằm trong lòng Cố Nghiêu.
" Cố tổng, anh..."
" A! Ngài xem, đứa con gái này thật vụng về!" Trầm Bá hung hắc liếc nhìn cô đầy uy hiếp." Phải cho nó đi học thêm chút lễ nghi thôi! Chuyện tốt nghiệp cũng phải bàn lại!"
Yêu Miễu Miễu đang vùng vằng đứng dậy, bất động nhìn ông ta.
"Ừm..." Cố Nghiêu cúi đầu, cảm nhận mùi thơm trên da thịt cô, hài lòng nhìn Trầm Bá.
Người con gái này... kĩ xảo dụ dỗ đàn ông không phải quá mức điêu luyện rồi hay sao? Bàn tay anh nghịch ngợm trêu đùa làn da trắng mịn dưới váy cô, dục vọng bị cô ngồi lên mãnh liệt phản ứng dưới mùi cơ thể thơm mát.... Em trai nhỏ của anh, trước giờ chưa từng có phản ứng nhanh như vậy...
Đêm nay không cho anh thoả mãn, bảo anh làm sao có thể về nhà đây!?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook