Ngẫu Ngộ Thành Tiên
-
Chương 109: Luyện Chế Trúc cơ đan
Hoàng Trần về tới mật thất của mình thì lúc này trời cũng đã sang canh 4, sau khi khởi động cấm chế khu vực hắn nhanh chóng tiến vào không gian pháp bảo Long Đan, muốn tranh thủ chút thời gian để tiến hành một số công việc theo dự định.
Trong không gian pháp bảo, ngay phía ngoài của tòa lâu đài trung tâm di tích của Sùng Lãm lão tổ, lúc này Hoàng Trần đang đứng đó ngắm nhìn mảnh linh dược nhỏ bé mới kiến tạo của mình. Mảnh linh dược này cơ bản mới chỉ là một số linh dược phổ thông, ngoài ra là linh dược điều chế các loại đan dược cấp 3 như bổ nguyên đan, Trúc cơ đan. Đối với linh thảo cấp 4 thì cũng chỉ có mấy cây mà Hoàng Trần mới mua về.
Kể từ khi trở thành đệ tử hạch tâm hắn đã có mong muốn tự bồi dưỡng linh thảo để luyện đan, vì hơn ai hết mặc dù mới bước vào giơí tu tiên chưa lâu nhưng hắn hiểu rằng với bản thân mình muốn tịnh tiến tu vi sẽ đòi hỏi một lượng cực lớn linh tài địa bảo do đó phải có kế hoạch bồi dưỡng. Pháp bảo Long Đan này là lựa chọn hàng đầu, vì nó chính là một tiểu không gian, mặc dù quy tắc tự nhiên ở đây theo như ghi chép của Sùng Lãm cũng như bản thân hắn tự tìm hiểu thì còn thiếu khuyết một thứ gì đó chưa hoàn chỉnh, nhưng đối với linh thảo thì dường như hắn cũng chưa phát hiện thấy điều gì bất thường. Vì vậy cách đây không lâu hắn đã bố trí một mảnh linh dược ở nơi đây, linh thổ thì trước mắt hắn mới sử dụng linh thổ phổ thông mục đích là thử nghiệm kiểm tra xem trong môi trường không gian pháp bảo này thì việc phát triển của linh thảo như thế nào, kết quả làm hắn khá hài lòng, linh thảo phát triển ổn định, cùng với gia tốc thời gian trong không gian này cỡ khoảng hơn 20 lần thì linh thảo cũng có tốc độ tăng trưởng tương ứng. Nếu như vậy thì việc bồi dưỡng linh dược phục vụ cho luyện đan là hoàn toàn thuận lợi, với một năm ở ngoài hắn đã có 20 năm trong không gian. Đối với linh thảo cấp 4 thường phải đạt từ 300 đến 1000 tuổi, như thế nếu bồi dưỡng tốt con giống trong này thì hắn cũng chỉ tốn khoảng 15 đến 50 năm là có đầy đủ linh thảo để luyện chế đan dược cấp 4.
Tuy nhiên tìm kiếm con giống linh dược cũng không hề đơn giản, chính vì vậy trong đấu giá hội hắn cũng đã mua được mấy loại, nhất là tấm bản đồ kia có lẽ sẽ cung cấp cho hắn nhiều manh mối.
Rời khỏi linh điền hắn trở vào trong lâu đài, Hoàng Trần lựa chọn vị trí trung tâm của lâu đài động phủ này để làm nơi tu luyện thường xuyên của hắn, bố trí khá đơn giản nhưng nơi đây an toàn và linh khí nồng đậm hơn những nơi khác. Sau khi đã an tĩnh Hoàng Trần vung tay áo, một vật phẩm thô cứng cỡ bàn tay xuất hiện trước mặt hắn. Đây đúng là miếng vật phẩm ghi chép công pháp 3 tầng đầu của Ngọc Luân Kinh, công pháp luyện thể mà hắn đã mua được.
Cầm miếng vật phẩm trên tay hắn cảm giác có một chút gì đó thân thuộc nhưng không hiểu là do đâu. Sau khi quan sát thật kỹ vật phẩm này thì Hoàng Trần phát hiện chính mình cũng không biết nó được làm từ gì, chỉ biết hắn đã giở mọi thủ đoạn đều không thể xác định được vật liệu của nó, thần thức truyền vào đó cũng vô dụng.
Cuối cùng đành đặt cho nó cái tên tàn phiến. Hoàng Trần cầm tàn phiến trên tay và tập trung toàn bộ linh lực vào trong mắt, tấm tàn phiến được phóng đại lên nhiều lần, một hàng chữ cổ xưa rõ nét hiện ra: Ngọc Luân Kinh, công pháp luyện thể bí truyền:
“Lấy con người làm trung tâm
Vũ trụ, vạn vật xoay bốn phía
Linh khí trời đất là chất dưỡng
Tôi luyện thành ngọc thân.”
Tiếp đó là toàn bộ nội dung 3 chương đầu của công pháp này. Văn phong công pháp thì vô cùng rối rắm và khó hiểu. Mặc dù Hoàng Trần là người cũng tương đối là linh trí nhưng hắn đọc cả nửa ngày mà cũng chẳng thể hiểu nổi ý nghĩa của những nội dung trong chương, những chỉ dẫn tu luyện đều không có cách nào áp dụng được. Cuối cùng khi mất cả ngày trời tìm hiểu mà không có thu hoạch gì thì hắn đành tiến vào không gian cổ đỉnh.
Không gian nơi đây đã khá quen thuộc với Hoàng Trần, sau khi xuất hiện hắn liền liên hệ với Ngũ Lão. Thời gian khoảng một hơi thở sau đó một bóng người mờ ảo mới từ xa đi lại, nhìn thấy Hoàng Trần lão nhướng mày hỏi:
Không dưng lại có chuyện gì sao?
Hừ, không có chuyện thì không thể tìm lão để nói chuyện chắc! ta có vật này, lão xem có phương pháp nào lý giải bí mật được không. Nói rồi tay hắn phất nhẹ, miếng tàn phiến phiêu phù bay tới phía Ngũ Lão.
Lật miếng tàn phiến trong tay mấy lần, rồi mặt lão thoáng cau lại, sau khi xem xét thật kỹ khoảng một khắc thời gian thì lão mới ném nó trả lại cho Hoàng Trần rồi lên tiếng:
- Cái này thì có gì phải nghiên cứu, chẳng qua là một chút thủ đoạn che mắt đơn giản mà thôi, tuy nhiên đối với đám người tu sỹ địa cầu các người thì cũng có thể coi là một thủ pháp cao minh. Thủ pháp này được gọi là Nội chướng nhãn pháp.
Chướng nhãn pháp có hai loại là nội và ngoại, ngoại ở đây có nghĩa là người thi pháp lập lên một loại hình cấm thuật chưỡng nhãn pháp mà chỉ cần người khác có tu vi cao hơn, và hiểu được thuật này thì dễ dàng phá giải nó bằng cưỡng ép mà không cần có điều kiện gì khác, loại này thi pháp dễ dàng, chủ yếu là để che dấu những vật có giá trị không cao.
Nội chướng nhãn pháp thì khác, người thi pháp phải sử dụng thủ pháp đặc biệt, thông thường ngay từ vật chứa đựng thi pháp mà chúng ta gọi là vật liệu thi pháp cũng đòi hỏi phải đặc thù, nhìn vào nó kể cả những người có tu vi cao hơn người thi pháp thì cũng không thể nào cưỡng chế phá bỏ bí thuật này. Nếu cố tình có thể khiến cho vật chứa pháp tự hủy để bảo toàn. Tàn phiến này của ngươi ta toán không lầm thì cũng là một vật phẩm Nội chướng nhãn đã bị cưỡng ép tự hủy nên không còn nguyên vẹn.
- Vậy vật này có thể khai mở được nội dung bên trong nó hay không, Hoàng Trần sốt ruột lên tiếng.
Cái đó còn phải xem vào duyên số của ngươi, nếu như cưỡng ép thêm lần nữa thì hẳn nó sẽ tự hủy mất. Thông thường người làm ra nội chướng nhãn pháp đều là để bảo toàn những bí mật quan trọng mà chỉ có hậu nhân mới có thể nắm giữa biện pháp khai mở nó. Nhưng xem qua tàn phiến này thì có lẽ người thi pháp cũng không phải là người thành thục nên việc phá giải nó có lẽ cũng còn có cơ hội.
Nhưng phải đợi tới khi ngươi đạt tu vi Kết Đan thì mới có thể thi hành được. Khi đó ngươi dùng đan hoả của chính mình tế luyện nó như luyện hoá bản mệnh pháp bảo trong một thời gian dài, sau khi đồng hoá được nó thì mới dùng linh huyết của mình cưỡng ép phá giải được bí thuật này. Việc này có sắc xuất thành công khoảng 50%. Nếu thất bại thì cũng không tránh khỏi việc tàn phiến tự huỷ.
- Như vậy là không còn biện pháp nào khác sao? Hoàng Trần sau một hồi trầm ngâm thì thoáng thất vọng hỏi lại.
Chẳng có biện pháp nào khác, cách tốt nhất là ngươi hãy tìm cách nhanh chóng mà đột phá tu vi của mình đi. Nói rồi bóng ngũ lão mờ dần rồi tan biến vào không gian cổ đỉnh.
Rời khỏi không gian cổ đỉnh, Hoàng Trần mặc dù khá thất vọng vì chưa thể tìm hiểu được công pháp luyện thể nhưng dù sao sau này khi tu vi thăng tiến hắn sẽ có cơ hội. Gác chuyện này sang một bên, hắn phẩy tay một lần nữa, miếng ngọc bội màu xanh xuất hiện trong tay. cầm miếng ngọc bội này, thần thức của hắn tách ra tràn vào trong nó.
Thời gian một canh giờ trôi qua, Hoàng Trần mới rút thần thức ra khỏi ngọc bội, nét mặt hắn lúc này thoáng giãn ra.
- Cũng không phải uổng công với tấm bản đồ này, trong một địa điểm cách biên giới Hoàng Sa quận chừng mấy ngàn km về phía đông nam trên hải vực có tồn tại một khu vực mà người chủ của tấm bản đồ gọi đó là Hố Tử thần. Hố này theo miêu tả cũng chỉ rộng có khoảng 1000 mét vuông, tuy nhiên độ sâu của nó lại ở dưới bề mặt đáy biển khoảng 400 mét. Nơi đây tồn tại rất nhiều loại linh thảo quý hiếm trong đó khiến cho Hoàng Trần mừng nhất chính là Hải liên hoa.
Theo như ghi chép thì nơi đây có một khu vực hải liên sinh sống khoảng chừng 20 mét vuông, trong đó độ tuổi của hải liên lúc đó cũng chỉ vào khoảng 400-500 tuổi, người này đã định hái nhưng trong đó hải thú bảo vệ là một con Hải xà cấp 5 đỉnh phong quá hung hãn nên đành ghi chép lại đợi lần sau chuẩn bị đầy đủ rồi mới hái.
Đối với vật liệu phụ trợ là Hải Liên Hoa và Chu sa quả dùng để luyện chế Trú Nhan đan thì tuổi thọ của linh dược cũng không cần phải quá cao, chỉ yêu cầu ngoài 500 là được, do đó nếu lấy được linh dược này thì tốt quá, điều này khiến cho Hoàng Trần nhẹ nhõm phần nào, nhưng đối với yêu thú cấp 5 đỉnh phong thì còn là một trở ngại lớn, với tu vi của hắn thì còn xa xa mới có cơ hội chiến thắng, có điều hắn cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng hơn nữa mà thôi.
Sau khi đã tìm hiểu toàn bộ những thứ thu hoạch được của hội đấu giá thì hắn mới quay trở lại công việc chính của mình lúc này, đó chính là tu luyện. Thời gian còn 3 ngày nữa là hội thi sẽ khai mạc, hắn quyết tâm lần này phải luyện chế thành công Trúc cơ đan trước khi tham dự đại hội.
Buông lỏng toàn bộ tâm tình, chìm đắm trong nhập định, 3 canh giờ sau hắn hoàn toàn ở trạng thái đỉnh phong, tinh thần phấn chấn. Tay áo khẽ vung lên, Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh lập tức xuất hiện trước mặt.
Trong không gian cổ đỉnh lúc này đã là ngày thứ 49 kể từ lúc Hoàng Trần bắt đầu tiến hành luyện đan. Toàn bộ cơ thể Hoàng Trần ướt đẫm, chân hỏa trúc cơ theo bàn tay pháp quyết của Hoàng Trần vẫn đang rực rực cháy. Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh bồng bềnh trôi nổi trước mặt hắn, trong khi đó xung quanh hắn rải rác mấy bình đan dược được để khá tùy tiện.
Mặc dù khá mệt mỏi nhưng trong đôi mắt hắn tràn đầy hưng phấn. Hắn liên tục đánh ra 5 đạo pháp quyết về phía cổ đỉnh. Cổ đỉnh rung lên một cái nhẹ, toàn bộ không gian trong đỉnh cuộn cuộn nổi sóng, thần thức Hoàng Trần khóa chặt vào nơi đây, phía trung tâm của sóng lửa đang dần dần hình thành 3 đốm sáng có cường độ lớn hơn hẳn, nhưng chỉ được một lát thì 3 đốm sáng lại dao động kịch liệt như muốn nổ tung.
Chỉ còn một chút nữa, hắn lẩm bẩm rồi cắn răng, một luồng thần thức như vũ bão từ ấn đường hắn tỏa ra rồi nhanh chóng lao vào
phía trung tâm của 3 đốm sáng, dao động của đốm sáng dần dần chậm lại rồi trở nên bình ổn, một âm thanh lách tách vang lên.
Hoàng Trần hít một hơi đánh quyết thu công, ngọn lửa trúc cơ nhanh chóng tắt dần, nắp cổ đỉnh hé mở, một mùi hương thơm ngát tỏa ra dìu dịu khiến cho bất kỳ người nào có mặt nơi đây đều không tránh khỏi hít hà.
Hoàng Trần chao tay về phía miệng đỉnh, 3 đốm sáng nhỏ nhanh chóng bay ra rơi gọn vào lòng bàn tay hắn, đúng là 3 viên đan dược màu xanh biếc nhỏ như hạt lạc, ẩn ẩn có chứa một tia linh lực màu đỏ nhạt, đó chính là dấu hiệu cho thấy Trúc cơ đan này đã đạt tới thượng đẳng đan dược hỏa thuộc tính.
- Một lô đan mà thành 3 viên thượng đẳng, cũng không tồi, mặc dù hắn vẫn phải dùng tới sức mạnh của thần thức để hỗ trợ thành đan, nhưng như thế cũng không thành vấn đề, hắn tự mình lẩm bẩm rồi tay trái phất nhẹ, một chiếc bình ngọc từ dưới đất bay lên tay hắn. Sau khi cất 3 viên đan dược vào bình ngọc, Hoàng Trần đồng thời thu lại Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh rồi ngồi xuống bắt đầu điều tức hồi phục linh lực.
Trong không gian pháp bảo, ngay phía ngoài của tòa lâu đài trung tâm di tích của Sùng Lãm lão tổ, lúc này Hoàng Trần đang đứng đó ngắm nhìn mảnh linh dược nhỏ bé mới kiến tạo của mình. Mảnh linh dược này cơ bản mới chỉ là một số linh dược phổ thông, ngoài ra là linh dược điều chế các loại đan dược cấp 3 như bổ nguyên đan, Trúc cơ đan. Đối với linh thảo cấp 4 thì cũng chỉ có mấy cây mà Hoàng Trần mới mua về.
Kể từ khi trở thành đệ tử hạch tâm hắn đã có mong muốn tự bồi dưỡng linh thảo để luyện đan, vì hơn ai hết mặc dù mới bước vào giơí tu tiên chưa lâu nhưng hắn hiểu rằng với bản thân mình muốn tịnh tiến tu vi sẽ đòi hỏi một lượng cực lớn linh tài địa bảo do đó phải có kế hoạch bồi dưỡng. Pháp bảo Long Đan này là lựa chọn hàng đầu, vì nó chính là một tiểu không gian, mặc dù quy tắc tự nhiên ở đây theo như ghi chép của Sùng Lãm cũng như bản thân hắn tự tìm hiểu thì còn thiếu khuyết một thứ gì đó chưa hoàn chỉnh, nhưng đối với linh thảo thì dường như hắn cũng chưa phát hiện thấy điều gì bất thường. Vì vậy cách đây không lâu hắn đã bố trí một mảnh linh dược ở nơi đây, linh thổ thì trước mắt hắn mới sử dụng linh thổ phổ thông mục đích là thử nghiệm kiểm tra xem trong môi trường không gian pháp bảo này thì việc phát triển của linh thảo như thế nào, kết quả làm hắn khá hài lòng, linh thảo phát triển ổn định, cùng với gia tốc thời gian trong không gian này cỡ khoảng hơn 20 lần thì linh thảo cũng có tốc độ tăng trưởng tương ứng. Nếu như vậy thì việc bồi dưỡng linh dược phục vụ cho luyện đan là hoàn toàn thuận lợi, với một năm ở ngoài hắn đã có 20 năm trong không gian. Đối với linh thảo cấp 4 thường phải đạt từ 300 đến 1000 tuổi, như thế nếu bồi dưỡng tốt con giống trong này thì hắn cũng chỉ tốn khoảng 15 đến 50 năm là có đầy đủ linh thảo để luyện chế đan dược cấp 4.
Tuy nhiên tìm kiếm con giống linh dược cũng không hề đơn giản, chính vì vậy trong đấu giá hội hắn cũng đã mua được mấy loại, nhất là tấm bản đồ kia có lẽ sẽ cung cấp cho hắn nhiều manh mối.
Rời khỏi linh điền hắn trở vào trong lâu đài, Hoàng Trần lựa chọn vị trí trung tâm của lâu đài động phủ này để làm nơi tu luyện thường xuyên của hắn, bố trí khá đơn giản nhưng nơi đây an toàn và linh khí nồng đậm hơn những nơi khác. Sau khi đã an tĩnh Hoàng Trần vung tay áo, một vật phẩm thô cứng cỡ bàn tay xuất hiện trước mặt hắn. Đây đúng là miếng vật phẩm ghi chép công pháp 3 tầng đầu của Ngọc Luân Kinh, công pháp luyện thể mà hắn đã mua được.
Cầm miếng vật phẩm trên tay hắn cảm giác có một chút gì đó thân thuộc nhưng không hiểu là do đâu. Sau khi quan sát thật kỹ vật phẩm này thì Hoàng Trần phát hiện chính mình cũng không biết nó được làm từ gì, chỉ biết hắn đã giở mọi thủ đoạn đều không thể xác định được vật liệu của nó, thần thức truyền vào đó cũng vô dụng.
Cuối cùng đành đặt cho nó cái tên tàn phiến. Hoàng Trần cầm tàn phiến trên tay và tập trung toàn bộ linh lực vào trong mắt, tấm tàn phiến được phóng đại lên nhiều lần, một hàng chữ cổ xưa rõ nét hiện ra: Ngọc Luân Kinh, công pháp luyện thể bí truyền:
“Lấy con người làm trung tâm
Vũ trụ, vạn vật xoay bốn phía
Linh khí trời đất là chất dưỡng
Tôi luyện thành ngọc thân.”
Tiếp đó là toàn bộ nội dung 3 chương đầu của công pháp này. Văn phong công pháp thì vô cùng rối rắm và khó hiểu. Mặc dù Hoàng Trần là người cũng tương đối là linh trí nhưng hắn đọc cả nửa ngày mà cũng chẳng thể hiểu nổi ý nghĩa của những nội dung trong chương, những chỉ dẫn tu luyện đều không có cách nào áp dụng được. Cuối cùng khi mất cả ngày trời tìm hiểu mà không có thu hoạch gì thì hắn đành tiến vào không gian cổ đỉnh.
Không gian nơi đây đã khá quen thuộc với Hoàng Trần, sau khi xuất hiện hắn liền liên hệ với Ngũ Lão. Thời gian khoảng một hơi thở sau đó một bóng người mờ ảo mới từ xa đi lại, nhìn thấy Hoàng Trần lão nhướng mày hỏi:
Không dưng lại có chuyện gì sao?
Hừ, không có chuyện thì không thể tìm lão để nói chuyện chắc! ta có vật này, lão xem có phương pháp nào lý giải bí mật được không. Nói rồi tay hắn phất nhẹ, miếng tàn phiến phiêu phù bay tới phía Ngũ Lão.
Lật miếng tàn phiến trong tay mấy lần, rồi mặt lão thoáng cau lại, sau khi xem xét thật kỹ khoảng một khắc thời gian thì lão mới ném nó trả lại cho Hoàng Trần rồi lên tiếng:
- Cái này thì có gì phải nghiên cứu, chẳng qua là một chút thủ đoạn che mắt đơn giản mà thôi, tuy nhiên đối với đám người tu sỹ địa cầu các người thì cũng có thể coi là một thủ pháp cao minh. Thủ pháp này được gọi là Nội chướng nhãn pháp.
Chướng nhãn pháp có hai loại là nội và ngoại, ngoại ở đây có nghĩa là người thi pháp lập lên một loại hình cấm thuật chưỡng nhãn pháp mà chỉ cần người khác có tu vi cao hơn, và hiểu được thuật này thì dễ dàng phá giải nó bằng cưỡng ép mà không cần có điều kiện gì khác, loại này thi pháp dễ dàng, chủ yếu là để che dấu những vật có giá trị không cao.
Nội chướng nhãn pháp thì khác, người thi pháp phải sử dụng thủ pháp đặc biệt, thông thường ngay từ vật chứa đựng thi pháp mà chúng ta gọi là vật liệu thi pháp cũng đòi hỏi phải đặc thù, nhìn vào nó kể cả những người có tu vi cao hơn người thi pháp thì cũng không thể nào cưỡng chế phá bỏ bí thuật này. Nếu cố tình có thể khiến cho vật chứa pháp tự hủy để bảo toàn. Tàn phiến này của ngươi ta toán không lầm thì cũng là một vật phẩm Nội chướng nhãn đã bị cưỡng ép tự hủy nên không còn nguyên vẹn.
- Vậy vật này có thể khai mở được nội dung bên trong nó hay không, Hoàng Trần sốt ruột lên tiếng.
Cái đó còn phải xem vào duyên số của ngươi, nếu như cưỡng ép thêm lần nữa thì hẳn nó sẽ tự hủy mất. Thông thường người làm ra nội chướng nhãn pháp đều là để bảo toàn những bí mật quan trọng mà chỉ có hậu nhân mới có thể nắm giữa biện pháp khai mở nó. Nhưng xem qua tàn phiến này thì có lẽ người thi pháp cũng không phải là người thành thục nên việc phá giải nó có lẽ cũng còn có cơ hội.
Nhưng phải đợi tới khi ngươi đạt tu vi Kết Đan thì mới có thể thi hành được. Khi đó ngươi dùng đan hoả của chính mình tế luyện nó như luyện hoá bản mệnh pháp bảo trong một thời gian dài, sau khi đồng hoá được nó thì mới dùng linh huyết của mình cưỡng ép phá giải được bí thuật này. Việc này có sắc xuất thành công khoảng 50%. Nếu thất bại thì cũng không tránh khỏi việc tàn phiến tự huỷ.
- Như vậy là không còn biện pháp nào khác sao? Hoàng Trần sau một hồi trầm ngâm thì thoáng thất vọng hỏi lại.
Chẳng có biện pháp nào khác, cách tốt nhất là ngươi hãy tìm cách nhanh chóng mà đột phá tu vi của mình đi. Nói rồi bóng ngũ lão mờ dần rồi tan biến vào không gian cổ đỉnh.
Rời khỏi không gian cổ đỉnh, Hoàng Trần mặc dù khá thất vọng vì chưa thể tìm hiểu được công pháp luyện thể nhưng dù sao sau này khi tu vi thăng tiến hắn sẽ có cơ hội. Gác chuyện này sang một bên, hắn phẩy tay một lần nữa, miếng ngọc bội màu xanh xuất hiện trong tay. cầm miếng ngọc bội này, thần thức của hắn tách ra tràn vào trong nó.
Thời gian một canh giờ trôi qua, Hoàng Trần mới rút thần thức ra khỏi ngọc bội, nét mặt hắn lúc này thoáng giãn ra.
- Cũng không phải uổng công với tấm bản đồ này, trong một địa điểm cách biên giới Hoàng Sa quận chừng mấy ngàn km về phía đông nam trên hải vực có tồn tại một khu vực mà người chủ của tấm bản đồ gọi đó là Hố Tử thần. Hố này theo miêu tả cũng chỉ rộng có khoảng 1000 mét vuông, tuy nhiên độ sâu của nó lại ở dưới bề mặt đáy biển khoảng 400 mét. Nơi đây tồn tại rất nhiều loại linh thảo quý hiếm trong đó khiến cho Hoàng Trần mừng nhất chính là Hải liên hoa.
Theo như ghi chép thì nơi đây có một khu vực hải liên sinh sống khoảng chừng 20 mét vuông, trong đó độ tuổi của hải liên lúc đó cũng chỉ vào khoảng 400-500 tuổi, người này đã định hái nhưng trong đó hải thú bảo vệ là một con Hải xà cấp 5 đỉnh phong quá hung hãn nên đành ghi chép lại đợi lần sau chuẩn bị đầy đủ rồi mới hái.
Đối với vật liệu phụ trợ là Hải Liên Hoa và Chu sa quả dùng để luyện chế Trú Nhan đan thì tuổi thọ của linh dược cũng không cần phải quá cao, chỉ yêu cầu ngoài 500 là được, do đó nếu lấy được linh dược này thì tốt quá, điều này khiến cho Hoàng Trần nhẹ nhõm phần nào, nhưng đối với yêu thú cấp 5 đỉnh phong thì còn là một trở ngại lớn, với tu vi của hắn thì còn xa xa mới có cơ hội chiến thắng, có điều hắn cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng hơn nữa mà thôi.
Sau khi đã tìm hiểu toàn bộ những thứ thu hoạch được của hội đấu giá thì hắn mới quay trở lại công việc chính của mình lúc này, đó chính là tu luyện. Thời gian còn 3 ngày nữa là hội thi sẽ khai mạc, hắn quyết tâm lần này phải luyện chế thành công Trúc cơ đan trước khi tham dự đại hội.
Buông lỏng toàn bộ tâm tình, chìm đắm trong nhập định, 3 canh giờ sau hắn hoàn toàn ở trạng thái đỉnh phong, tinh thần phấn chấn. Tay áo khẽ vung lên, Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh lập tức xuất hiện trước mặt.
Trong không gian cổ đỉnh lúc này đã là ngày thứ 49 kể từ lúc Hoàng Trần bắt đầu tiến hành luyện đan. Toàn bộ cơ thể Hoàng Trần ướt đẫm, chân hỏa trúc cơ theo bàn tay pháp quyết của Hoàng Trần vẫn đang rực rực cháy. Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh bồng bềnh trôi nổi trước mặt hắn, trong khi đó xung quanh hắn rải rác mấy bình đan dược được để khá tùy tiện.
Mặc dù khá mệt mỏi nhưng trong đôi mắt hắn tràn đầy hưng phấn. Hắn liên tục đánh ra 5 đạo pháp quyết về phía cổ đỉnh. Cổ đỉnh rung lên một cái nhẹ, toàn bộ không gian trong đỉnh cuộn cuộn nổi sóng, thần thức Hoàng Trần khóa chặt vào nơi đây, phía trung tâm của sóng lửa đang dần dần hình thành 3 đốm sáng có cường độ lớn hơn hẳn, nhưng chỉ được một lát thì 3 đốm sáng lại dao động kịch liệt như muốn nổ tung.
Chỉ còn một chút nữa, hắn lẩm bẩm rồi cắn răng, một luồng thần thức như vũ bão từ ấn đường hắn tỏa ra rồi nhanh chóng lao vào
phía trung tâm của 3 đốm sáng, dao động của đốm sáng dần dần chậm lại rồi trở nên bình ổn, một âm thanh lách tách vang lên.
Hoàng Trần hít một hơi đánh quyết thu công, ngọn lửa trúc cơ nhanh chóng tắt dần, nắp cổ đỉnh hé mở, một mùi hương thơm ngát tỏa ra dìu dịu khiến cho bất kỳ người nào có mặt nơi đây đều không tránh khỏi hít hà.
Hoàng Trần chao tay về phía miệng đỉnh, 3 đốm sáng nhỏ nhanh chóng bay ra rơi gọn vào lòng bàn tay hắn, đúng là 3 viên đan dược màu xanh biếc nhỏ như hạt lạc, ẩn ẩn có chứa một tia linh lực màu đỏ nhạt, đó chính là dấu hiệu cho thấy Trúc cơ đan này đã đạt tới thượng đẳng đan dược hỏa thuộc tính.
- Một lô đan mà thành 3 viên thượng đẳng, cũng không tồi, mặc dù hắn vẫn phải dùng tới sức mạnh của thần thức để hỗ trợ thành đan, nhưng như thế cũng không thành vấn đề, hắn tự mình lẩm bẩm rồi tay trái phất nhẹ, một chiếc bình ngọc từ dưới đất bay lên tay hắn. Sau khi cất 3 viên đan dược vào bình ngọc, Hoàng Trần đồng thời thu lại Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh rồi ngồi xuống bắt đầu điều tức hồi phục linh lực.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook