Ngậm Đi Một Tiểu Phu Lang FULL
-
15: Thi Thể Bên Bờ Sông!
Ngậm đi một tiểu phu lang
Edit: mimai
Beta: irisyen
Tiểu hồ ly xác thật một đêm không ngủ.
Giao thừa luôn có người bắn pháo hoa, tuy nhà bọn họ ở cách xa những nhà khác trong thôn, tiếng pháo cũng vẫn luôn truyền đến hết đợt này đến đợt khác, với nó mà nói thật sự rất ồn, nó tự nhiên ngủ không được.
Nghĩ đến mùng một mọi người đều dậy sớm, Thần ca nhi lại không tiếp tục ngủ, xoa xoa đôi mắt liền ngồi dậy.
Lúc này, mọi người trong nhà đều đã thức.
Khi Thần ca nhi mặc quần áo xong, xuống giường ra khỏi phòng mới phát hiện mấy đứa nhỏ đều đã tập trung ở nhà chính, mỗi người đều mặc trên người bộ đồ mới, nét mặt đều mang ý cười.
Vừa nhìn thấy y, Thịnh Thịnh lập tức xông tới bổ nhào vào trong lòng ngực y, "Ca, mọi người đều đang chờ ngươi! Đi, chúng ta cùng nhau ra cửa đốt pháo."
Nhóc là người thức đầu tiên, mới rời giường liền muốn đi đốt pháo, Lý Cẩn sợ nhóc đánh thức Thần ca nhi, mới nói với nhóc chờ ca ca thức rồi cùng làm, Thịnh Thịnh chờ rồi lại chờ, nếu không phải sợ quấy rầy ca ca nghỉ ngơi, sớm đã không còn kiên nhẫn.
Nghiên tỷ nhi ở phía sau nhóc đi tới, kéo lại tay nhỏ Thịnh Thịnh, "Ngươi đừng lôi kéo ca ca, vạn nhất ca bị thương thì làm sao bây giờ."
Thịnh Thịnh vỗ vỗ đầu, "Ài, nhìn ta nè, suýt nữa thì quên, ca, ngươi cách xa ra tí, để ta với tỷ tỷ đốt là được."
Lý Minh cười lộ ra răng nanh, "Nghiên tỷ nhi là nữ hài tử, ta tới."
Nghiên tỷ nhi hướng hắn làm mặt quỷ, "Nữ hài tử liền không thể đốt pháo được sao? Nhị ca ngươi mau đem ca ca kéo ra nha."
Thần ca nhi: "......"
Y mới là lão đại trong nhà nha, ngược lại không hiểu như thế nào đám nhóc lại cứ thích bảo vệ y?
Thần ca nhi tự dưng có chút buồn bực, đang muốn nói một tí, đã bị Lý Minh đẩy đến nhà chính, "Ca, ngươi mau đi vào trong, coi trừng bị dọa."
Lý Uyển nhìn đến buồn cười không thôi, "Các ngươi đều cẩn thận một chút, Thịnh Thịnh ngươi cũng tránh xa một chút, coi chừng bị thương."
Thịnh Thịnh hô to đáp lại, "Biết rồi, cô cô, ta với tỷ tỷ cùng nhau đốt pháo."
Tiểu hồ ly từ trong lòng ngực Thần ca nhi nhảy ra chạy đi, chạy sâu đến trong nhà, có vẻ rất chán ghét tiếng pháo.
Hài tử trong nhà nhiều nên náo nhiệt cực kỳ.
Mới vừa đốt pháo ở cửa chính xong, Lý Lâm liền mang theo một đám hài tử chạy qua, tới nhặt pháo, trong thôn đa số các nhà đều dây sớm, bọn họ đã đi nhặt không ít.
Thịnh Thịnh cũng gia nhập đại quân nhặt pháo, sợ nhóc chạy khắp nơi, Lý Minh cùng Thần ca nhi cũng tham gia.
Trừ bỏ nhặt pháo, còn muốn đi chúc tết những nhà khác.
Tiểu hồ ly cũng theo đi, khi Thần ca nhi không ở nhà, Lý Cẩn phá lệ thích trêu đùa nó, cố tình hắn lại là trưởng bối, sợ vạn nhất đắc tội hắn, hắn lại đem mình cho người khác, tiểu hồ ly ở trước mặt hắn, cũng không thể quang minh chính đại mà tức giận.
Nó đi theo phía sau Thần ca nhi, cùng nhau đi ra ngoài.
Thôn Trúc Khê mùa đông phá lệ lạnh, hà hơi ra đều có cảm giác kết băng, bên ngoài trời tối đen như mực, cơ hồ thấy không rõ đường, bọn nhỏ lại rất hưng phấn.
Chờ đi hết một vòng, mỗi người trong túi đều chứa đầy kẹo.
Thần ca nhi năm nay đã mười ba tuổi, giống y tuổi này đã có không ít người đính hôn, không ít nhà đều nhìn chằm chằm y, năm trước còn có người thông qua quan hệ hỏi thăm qua việc hôn nhân của y, có ý tứ kết thân, bất quá đều bị Lý Cẩn lấy lý do tuổi nhỏ mà từ chối.
Lúc đi về nhà, trời đã sáng lên, Thịnh Thịnh thực tràn đầy tinh lực, chạy một vòng hoàn toàn không mệt, ngược lại là Thần ca nhi chân đã mềm nhũn.
Tiểu hồ ly ngoan ngoãn đi theo bên người y, hoàn toàn không có ý tứ cầu ôm, mỗi lần thấy vậy, Thần ca nhi đều cảm thấy tiểu hồ ly nhà y xác thật muốn thành tinh, sao lại có thể hiểu chuyện như vậy chứ.
*
Mùng hai đến mùng năm là thời gian thăm người thân, nhà bọn họ bởi vì không có thân thích, liền phá lệ thanh nhàn, học đường cho nghỉ mười ngày, mãi cho đến mùng bảy mới khai giảng.
Chiều hôm nay là mùng năm, đã xảy ra một chuyện lớn.
Khi Thần ca nhi với Lý Minh cùng nhau ra sau núi đốn củi, trên đường trở về lại thấy bờ sông vây đầy người, rất xa nhìn thấy một người đàn bà nằm trên mặt đất, vây quanh bên người là mấy đại nương.
Khi Thần ca nhi đi qua, vừa lúc nghe được thanh âm tranh luận của các đại nương.
"Thật quá đáng thương, xem miệng vết thương trên người, đây là người sống sờ sờ bị đánh chết lại đem thi thể vứt bỏ trong sông đi?"
"Còn không phải do ngày thường mụ không lưu lại tiếng tốt, làm không ít chuyện thiếu đạo đức, không biết đắc tội bao nhiêu người, cũng khó trách chết thảm như vậy."
"Thôi thôi đều tan hết đi, đều nói người chết là lớn nhất."
Mấy câu nói đó một câu lại một câu quen tai hơn, khi nhìn đến cái áo vải thô quen thuộc, Thần ca nhi cả người như ở hầm băng.
Này rõ ràng là cảnh tượng trong mộng y.
Trương đại nương nói: "Còn không đi báo tin cho Uyển tỷ nhi, nói cho nàng một tiếng, dù sao cũng là nãi nãi của Thần ca nhi, xảy ra chuyện lớn như vậy, như thế nào cũng phải đến báo tin cho Triệu Đại Niên một chút."
"Ai, Thần ca nhi!"
Sắc mặt Thần ca nhi tái nhợt vô cùng, chờ thấy rõ mặt Triệu lão thái, đầu vang ong ong lên, trước mắt tối sầm, không đứng vững, y trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
"Ca!" Bên tai là tiếng kêu khẩn trương của Lý Minh.
Thần ca nhi trực tiếp hôn mê, trong khoảng thời gian gần đây bởi vì không có nằm mơ, y đã sớm quên mất cơn ác mộng này, trước lúc khôi phục ý thức, y lại nằm mộng, trong mộng lần này y lại thấy được mặt Triệu lão thái rõ ràng, quần áo trên người khó trách cũng quen mắt, Triệu lão thái khi tìm y đi áp kiệu chính là mặc bộ này.
Chuyện cũ hiện ra từng cảnh ở trong đầu, Thần ca nhi cơ hồ thở không nổi.
"Thần ca nhi." Thấy y mở mắt, Lý Uyển vui mừng mà khóc.
"Ca ca." Từng cái đầu nhỏ đều nhìn lại.
Thịnh Thịnh trước tiên bổ nhào vào lòng ngực Thần ca nhi, toàn bộ đôi mắt hồng lên, hiển nhiên đã khóc, "Ca ca, ngươi làm ta sợ muốn chết."
Nhóc là một tiểu hán tử, luôn cảm thấy mình chính là một nam tử hán, đổ máu không đổ lệ, thấy Lý Minh đem ca ca đang hôn mê cõng trở về, thập phần không hình tượng mà khóc lên.
Hiện tại rốt cuộc ca ca cũng tỉnh, nhóc ôm lấy Thần ca nhi không nỡ buông tay.
Lý Cẩn xách cổ áo nhóc lên, đem nhóc qua một bên, "Ngươi nặng như vậy, đừng đè ca ca ngươi."
"Ta mới không nặng." Thịnh Thịnh giãy giụa trong không trung.
Lý Cẩn đem nhóc ném đến lòng ngực Vân Liệt, bản thân ngồi xuống bên người Thần ca nhi, "Cảm giác thế nào? Đau đầu sao"
Thần ca nhi lắc đầu, khuôn mặt nhỏ lại thập phần tái nhợt, "Ta không có việc gì."
Nghĩ đến thi thể ở bờ sông, sắc mặt của y lại tái nhợt, "Nãi nãi thật đã xảy ra chuyện?"
Trong phòng lập tức an tĩnh.
Lý Cẩn thở dài cam chịu.
Sợ ca ca đáy lòng khó chịu, Nghiên tỷ nhi thật cẩn thận bắt lấy tay y, "Ca, ngươi đừng sợ, chúng ta sẽ vẫn luôn bên cạnh ngươi."
Thần ca nhi ngẩng đầu sờ sờ đầu nhỏ của nàng, "Ta đã không có việc gì."
Tuy rằng Triệu lão thái đối với bọn họ không tốt, chung quy vẫn là nãi nãi của bọn họ, Lý Cẩn nói: "Ta đã báo quan, cha ngươi nơi đó cũng đã thông tri.
Ngươi trước nghỉ ngơi một chút.
Ngày mai phỏng chừng phải đi Triệu gia một chuyến."
Thần ca nhi ngoan ngoãn gật gật đầu, mọi người đều rời đi, biểu tình y lại vô cùng mê mang, không biết vì cái gì giấc mộng của mình lại biến thành hiện thực? Chẳng lẽ là trong tiềm thức y hy vọng Triệu lão thái chết, cho nên nàng mới bỏ mạng?
Thần ca nhi bị ý nghĩ của chính mình dọa sợ, dùng sức vỗ đầu.
Còn đứa bé trai mặc hồng y kia lại là sao? Vì cái gì thường xuyên mơ thấy nó, y xác định chính mình chưa từng gặp qua nó, Thần ca nhi nghĩ trăm lần cũng không ra, đầu đau từng cơn.
Tiểu hồ ly kêu một tiếng, nhảy tới trong lòng ngực y.
Thần ca nhi ôm chặt lấy nó, trong nhất thời tâm loạn như ma, cũng không biết nói như thế nào với người nhà, nếu thật là do y hại chết Triệu lão thái, y nên làm sao bây giờ?
hết chương 15.
*Truyện edit phi lợi nhuận, chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác dưới mọi hình thức.
Bản dịch này chỉ được đăng duy nhất tại truyenwk.com chính thức của Ngưng Bích Lâu - @ngungbichlaumiiris.
---*---
Lâu chúng mình có lời muốn nói:
Khoảng thời gian tuần này, tuần sau và tuần sau nữa, editor và beta đều song song bước vào kì thi cuối HK1 nên việc đăng chap sẽ không nhanh và nhiều như ban đầu.
Chúng mình sẽ cố gắng update, nhiều nhất là 2 chương trong 1 tuần.
Khi thi xong chúng mình sẽ mỗi ngày đăng 1 chương, vừa bù lại cho mọi người vừa lì xì mọi người năm mới ~.
Lời cuối cùng, Lâu chúc mọi người một năm mới vui vẻ, một kì thi thành công với những con điểm thật đẹp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook