Ngài Cừu Đen
-
Chương 22: Nhà tắm
"U...uuuu..uuuu...hu.." có tiếng gì đó rất lạ.
Tôi rất phân vân chẳng biết có nên vào hay không. Tay cầm đèn dầu của tôi đã hơi run. Bên trong tối thui, tôi giơ đèn vào bên trong trước, xem xét xung quanh. Phía góc bên trái, tôi cảm giác được mình đã nhìn thấy một cái bóng chuyển động và...hai con mắt trắng dã sáng lên trong đêm tối. Tôi chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ vất hết đồ trong tay, chạy thục mạng về phòng mà không có bất kì hành động hay âm thanh nào khác.
Lại là dãy hành lang tối thui. Ở đây không ai biết châm đèn hay sao? Tim tôi như muốn thòng xuống đất. Càng chạy tôi lại càng nghe thấy tiếng sau lưng như có ai đó đang đuổi theo, lòng tôi run lên và tôi thề đó chẳng phải tiếng vọng lại của chân tôi,... Tôi chạy đến cửa phòng mình mở ra nhưng không được, tôi cố gắng vặn chốt đẩy cửa vào, vẫn không được tôi nhớ rõ ràng mình chẳng khóa cửa.
Tiếng đuổi theo ngày càng gần. Tôi đập cửa dồn dập, sợ đến mức miệng không thể la lên hay nói ra tiếng dù nước mắt đang chảy ra không ngừng. Mà cái tiếng động đó sắp đến gần tôi rồi. Tôi thấy được cái bóng đen đang tiến tới.
"Lanie?" cửa mở ra, tôi té ngã vào người Paric. Ngay lập tức tôi chui ra sau lưng hắn vừa run rẩy, vừa khóc, vừa nấp sau lưng hắn nhìn ra phía cửa đang mở, chẳng có gì cả. Chẳng lẽ là ảo giác? Chuyện quái quỷ gì vậy? Rõ ràng tôi đã thấy nó. Paric đóng cửa xoay lại ôm tôi vào lòng, hắn không hỏi tôi có chuyện gì mà cứ thế ôm tôi, vỗ lưng tôi, để tôi khóc nức nở trong lòng hắn.
Cái ôm chặt chẽ ấy khiến tôi an tâm nhường nào, một lát sau khi tôi đã ổn định hơn một chút hắn mới hỏi:
"Xảy ra chuyện gì?"
"Tôi đã thấy thứ gì đó."
"Là thứ gì?"
"Ở trong phòng tắm, tối thui. Tôi đã thấy nó, một cái bóng đen với đôi mắt trắng dã. Nó đã rượt theo tôi....nó...hức.. Hức..." càng nhắc đến tôi càng sợ hãi, lại khóc.
"Không sao rồi, em đang ở cùng ta. Không sao đâu. Mà...em dám đi tắm mà không có ta?"
Hắn hơi thả tôi ra, một tay bóp cằm tôi nhẹ nâng lên, bộ mặt mè nheo nước mắt của tôi được phơi bày. Tôi còn chưa kịp nói gì hắn đã lên tiếng.
"Không có lần sau."
"Vâng, tôi...sẽ không bao giờ đi tắm một mình nữa...hu hu." đây là lời từ tận đáy lòng tôi.
"Ừ, vậy bây giờ đi tắm với ta."
"Đừng...đừng đến đó. Có ma...thứ lúc nãy tôi thấy có lẽ là ma.."
"Ma?.... Em sợ ma?"
Tôi không nói gì, chỉ gật đầu. Không tắm một ngày cũng được, chỉ cần được bình an là ổn rồi.
"Đi với ta, sẽ không có con ma nào dám làm gì em đâu." hắn kéo tay tôi.
"Không... Đừng...đừng đi. Tôi xin ngài. Để sáng mai tắm nhé." tôi khóc lóc níu tay hắn lại ôm chặt không buông.
"Không, ta muốn tắm bây giờ. Đi đường cả ngày rồi."
"Đừng đi mà....nó rất đáng sợ... Đừng... Hức...ngài làm gì vậy? Bỏ tôi xuống." hắn nhấc bổng tôi lên trên vai, vớ lấy bộ đồ cùng khăn tắm, xà phồng rồi khóa cửa phòng đi đến khu phòng tắm.
"Đừng mà, ở đó có ma. Tôi ngửi thấy mùi máu, chắc nó đã ăn ai rồi, đừng đến đó mà. Huhu. Chúng ta sẽ bị ăn...." giọng nói mè nheo vì chiếc mũi nghẹt của tôi vang khắp dãy hành lang.
Tôi có nói thế nào hắn cũng không nghe, tôi chỉ còn biết khóc thút thít. Một lúc sau hai chúng tôi cũng đã đến cửa phòng tắm, điều kì lạ là.
"Ngài Paric, đồ của tôi đâu mất rồi? Khi nãy tôi vứt chúng ở đây...."
"Bị ma lấy mất rồi..." hắn cười cười.
"Ngài đừng dọa tôi nữa...." tôi sợ hãi nhìn xung quanh, không có đồ thì một lát phải mặc lại đồ cũ nữa, khó chịu thật, mà mắc gì con ma ấy lại phải lấy đồ của tôi chứ? Điên thật, có khi nào nó sẽ đánh hơi từ đồ của tôi? Nó sẽ nhớ mùi của tôi và ám tôi mãi mãi không? Thôi...chắc không có đâu....
Chờ Paric thắp sáng căn phòng, tôi mới hơi nhẹ nhõm. Tôi luôn đi cạnh hắn, níu lấy áo hắn, một giây cũng không rời. Trái lại với tôi, hắn hoàn toàn có tâm trạng vui vẻ.
Ở đây phòng tắm là phòng nhỏ dành cho một người tắm, không có bồn, là tắm đứng. Thật đáng quan ngại, bình thường chúng tôi tắm trong bồn, ngâm cơ thể trong nước cũng khiến tôi đỡ ngại hơn, giờ phải trần truồng đứng tắm cùng hắn.
Chúng tôi chọn đại một phòng tắm, cả hai dùng chung một phòng có lẽ hơi chật nhưng vẫn đỡ hơn phải tắm một mình, ai biết được con ma kia còn ở đâu quanh đây, không an toàn cho tôi khi ở một mình. Hơn nữa, tắm thế này còn khiến Paric thích thú không kém, nhìn cái mặt hắn kìa, cứ cười cười là thế nào? Gian manh!
"Sao còn chưa cởi đồ? Không tắm thì ra ngoài đứng đi." Hắn nhìn tôi, hất cằm cười khiêu khích, trong khi tôi còn mãi nghe ngóng tiếng động bên ngoài thì hắn đã thoát y trần trụi rồi.
"Sao không? Phải tắm chứ, tôi không muốn ở một mình." tôi cũng nhanh chóng cởi đồ ra cất vào trong tủ đồ nằm ẩn trong vách tường, thật tiện vì có chiếc tủ này nếu không, để ở ngoài thì mất đồ như chơi.
Paric kéo tôi ra giữa hắn, xối ướt người tôi và cả hắn, cũng may ở đây có nước nóng chứ không thì tôi chết cóng rồi. Con cừu này cao quá, đến nỗi phải khom xuống mới xối ướt tóc được. Tôi buồn cười.
"Cao quá cũng bất tiện nhỉ."
"Ừ..." ngưng một chút. Hắn nói tiếp:"Nhưng cũng có lợi trong khá nhiều việc." hắn tiến về phía tôi, tôi lùi lại đến khi bị ép giữa cơ thể hắn và vách tường sau lưng. Giây tiếp theo hắn khom xuống, tay luồng ra sau đầu gối tôi nhấc tôi lên, tay tôi vòng qua cổ hắn. Tôi như gấu Koala treo trên người hắn. Tôi biết loài gấu này qua cuốn sách giống loài trong phòng sách ở nhà, ừ thì bọn họ rất thích đeo trên các nhánh cây.
Nước chảy xuống vai hắn, luồn lách qua từng cơ săn chắc rồi lan sang cơ thể tôi. Paric nhẹ nhàng ép tôi trên vách tường, cúi đầu hôn môi, tai, cổ tôi khiến tôi lân lân. Có thứ chống đỡ trước cửa âm đ*o của tôi, chẳng cần thông báo tôi cũng đã biết mà chuẩn bị cho việc "sắp bị xâm lấn". Hắn cũng chẳng nói gì, nhẹ nhàng đưa vật đó vào. Tôi nắm vai, lưng hắn, vân tay ấn sâu vào làn da màu nâu săn chắc, đôi chân quấn chặt lấy thắt lưng gã đàn ông. Đôi mày cau lại vì đau, cụp mắt nhìn xuống bên dưới rồi lại ngước lên nhìn khuôn mặt có vẻ hơi thỏa mãn của Paric.
Bàn tay thô to nâng đỡ mông tôi nhấc lên xuống. Dù đã cùng nhau làm chuyện này nhiều lần nhưng kích thước của hắn vẫn là một vấn đề đối với tôi. Cô bé của tôi không thể nào thích ứng được ngay với kích cỡ như một cái chày giã ấy, bên trong tôi bị giã đến muốn nhừ ra.
Bị nhấc lên xuống đến hoa mắt chóng mặt thì hắn mới đổi kiểu, ghì chặt tôi trên tường, lần này đến lượt hắn nhấp như một con thuyền lên xuống giữa sóng biển, đi tìm khoái cảm và thỏa mãn nhục dục. Cứ mỗi lần hắn nâng cơ thể lên đều dâng cả thống khổ đến tận cùng, ép sát lên người tôi, để tôi ngửi thấy mùi hương cơ thể đầy kích thích của hắn. Một mùi đặc trưng của cỏ non thảo nguyên trong trẻo dễ chịu cộng thêm hơi thở nam tính nhiễm hương vị tình dục, những thứ ấy kích thích cơ thể tôi.
Vì vậy, dù đau nhưng vẫn có sướng và thỏa mãn, là cái mà họ thường gọi là sung sướng trong đau khổ. Sau một thời gian khám phá cơ thể của nhau, tôi mơi nhận ra, tôi bị nghiện cái cảm giác đau mà sướng này. Đặc biệt khi hắn hơi thô bạo mà vẫn nâng niu tôi như kiểu vừa đánh vừa xoa, tôi lại run lên trong sự hưng phấn và không thể kìm chế được bản thân.
Cũng như ngay lúc này, hắn vừa đâm vào rút ra thật nhanh, thật mạnh, thật sâu, hơi dùng sức cắn vào cổ, vào vai tôi và thậm chí cả môi, má, vành tai. Hắn đánh nhẹ vào mông tôi, mắng tôi là con chó nhỏ dâm đãng, dằn vặt tôi.... Nhưng hắn lại biết được chỗ ngứa của tôi mà đâm vào ma sát, hắn liếm mút và hôn nhẹ những chỗ mà hắn vừa mới cắn xong, xoa xoa cái mông tôi sau khi hắn đánh vào. Hắn gọi tên tôi trong lúc hưng phấn, hắn khiến tôi lên đỉnh từ bên trong linh hồn ra ngoài thể xác một cách hoàn toàn, triệt để.
Liệu hắn cũng có cảm giác như tôi? Liệu hắn có thỏa mãn? Tôi thật muốn biết hắn đang nghĩ gì. Muốn biết tôi bây giờ trong mắt hắn ra sao. Nghĩ đến lại thấy tự ti, tôi không có đôi chân dài, không có cơ thể quyến rũ, không có ngực căn đầy, chỉ có cặp mông là đầy đặn. Tôi cảm thấy mình không xứng với hắn nhưng lại muốn đứng cùng một nơi với hắn.
Họ thường nói tình yêu thực sự đến từ vẻ đẹp tâm hồn, đối phương sẽ yêu chính tâm hồn đẹp đẽ của bạn. Vậy liệu tôi có vẻ đẹp ấy không? Tôi không thể tự mình nhận xét... Nhưng nếu hắn thích tôi thì có phải do vẻ đẹp bên trong? Có phải hắn sẽ không quan trọng ngoại hình? Có quá nhiều điều mà tôi muốn hỏi hắn nhưng bây giờ thì không tiện bởi vì tôi không thể bắt kịp hơi thở của mình nữa rồi.
Qua đợt tuôn trào đầu của tôi, hắn bắt tôi đổi tư thế. Cho tôi đứng trên chiếc ghế nhỏ cao cỡ hơn một gang tay, xoay lưng về phía hắn, hai tay chống vào tường, tôi mệt mỏi đến hai chân bủn rủn như cọng mì, nhưng tôi biết hắn mà đã không muốn dừng thì tôi cũng chẳng ngăn được hắn.
Trong chớp mắt, hắn bất ngờ nắm lấy hai bên hông tôi hơi nhấc lên khiến tôi nhón chân, chu mông lên cao hơn. Tiếng nhớp nháp truyền đến, hắn chui tọt vào trong mà chẳng báo trước khiến tôi nín thở, tiếng "hưm" phát ra từ mũi, khoái cảm lan ra toàn thân. Sau khi tuôn trào tôi đã trở nên nhạy cảm hơn rồi mà hắn còn như vậy....
Ma sát làm bên trong tôi nóng hổi, cả phòng tắm đầy hơi nóng dù đang là mùa đông. Hắn thúc đẩy dồn dập đánh vào chỗ ngứa, lần này hắn vẫn tát nhẹ vào mông tôi rồi lại xoa xoa, cắn lên lưng tôi rồi hôn, liếm. Có điều nhanh quá, mà tư thế này có vẻ khiến hắn vào sâu hơn nữa. Tôi khẽ đưa tay ra sau, bám lên phần xương chậu của hắn và đẩy nhẹ. Vì tôi cảm thấy sắp không chịu nổi khoái cảm này rồi.
Giây sau liền bị hắn bắt lấy giữ tay tôi ấn trên vách tường, bàn tay thô to nóng như lửa áp trên mu bàn tay tôi, luồn các ngón tay qua khe hở bàn tay và nắm lại, kiềm chặt trên tường. Chẳng hiểu vì sao tôi rất muốn đụng chạm hắn, cảm nhận cơ thể hắn thông qua xúc giác, vừa nhìn thấy cánh tay màu rám nắng để sát bên mặt mình tôi không nhịn được quay sang hôn lên đấy vài cái, khẽ cắn rồi liếm như hắn đã làm với tôi.
Phản ứng của hắn thay đổi, tôi cảm nhận được hắn đã run lên một cái sau đó rất hung hăng đâm vào tôi. Tôi giật mình, hơi không khống chế được thăng bằng, hai chân đang run rẩy vì nhón lên của tôi bỗng khập khiễng và trượt khỏi ghế nhỏ.
Cánh tay hắn ghì tay tôi trên vách nhanh chóng di chuyển luồn qua nách tôi ôm chặt lấy một vòng ngực nâng cả cơ thể tôi lên, bàn tay còn lại để dưới bụng tôi kìm chặt, không để tôi ngã xuống. Tôi ưỡn người, thắt lưng cong về trước, tay tôi bám chặt lấy cánh tay săn chắc trước ngực mình, thân thể dán chặt vào cơ thể Paric.
Bỗng tôi hơi bị trượt xuống do sự trơn của mồ hôi và nước. Thế là nuốt chửng toàn bộ cái chày giã của Paric vào bên trong, làm cho hắn đâm lút cán, tôi sợ hãi đến cứng người khiến nơi đó siết chặt lại. Paric rên nhẹ đầy thỏa mãn và bắn hết vào trong tôi, còn tôi thì quằn quại trong đau nhói, tát vào cánh tay hắn, ngọ nguậy, hai chân tôi lơ lửng trong không khí run rẩy. Trái tim tôi như bị xé toạc ra làm nhiều mảnh bởi vì cú đâm sâu muốn thủng kia. Tôi há miệng thật to, không biết nên cong người hay thẳng người để giảm đi đau đớn.
"Aghh...Paric...đau quá..." tôi gần như hét lên:"buông ra....hưm..." may mắn thay hắn đã nghe thấy tôi, hắn rút ra và bỏ tôi xuống đất. Nhưng tôi vẫn bị hắn bắt đứng chu mông ra, tay chống lên tường, phơi bày toàn bộ nơi nhạy cảm cho hắn kiểm ra. Tôi vừa đau nhói, vừa ngại chết đi.
Paric tách mông tôi cùng cô bé của tôi ra và bảo tôi ép hết những thứ mà hắn đã xuất bên trong ra ngoài. Tôi nghe lời làm theo. Cuối cùng nghe thấy giọng hắn thở phào.
"Ổn rồi, không có máu, không có bị thương."
"Vâng, vậy ngài đã thỏa mãn rồi chưa?" giọng tôi khàn đi trong nhịp thở bất ổn.
"Chưa. Nhưng nhiêu đây đủ rồi, em cần phải nghỉ ngơi, đừng lo cho ta. " hắn xối một lần nước nữa lên cơ thể cả hai rồi lấy khăn lau khô xong mặc quần áo vào. Đồ cũ tôi định mặc vào thì bị giật lấy, hắn quấn khăn quanh cơ thể tôi kín mít, khăn rất to, chiều ngang dài đến đầu gối tôi. Sau đó hắn đưa tôi ôm đống đồ bẩn cùng xà phòng rồi bế tôi lên đi về phòng.
Tôi rất phân vân chẳng biết có nên vào hay không. Tay cầm đèn dầu của tôi đã hơi run. Bên trong tối thui, tôi giơ đèn vào bên trong trước, xem xét xung quanh. Phía góc bên trái, tôi cảm giác được mình đã nhìn thấy một cái bóng chuyển động và...hai con mắt trắng dã sáng lên trong đêm tối. Tôi chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ vất hết đồ trong tay, chạy thục mạng về phòng mà không có bất kì hành động hay âm thanh nào khác.
Lại là dãy hành lang tối thui. Ở đây không ai biết châm đèn hay sao? Tim tôi như muốn thòng xuống đất. Càng chạy tôi lại càng nghe thấy tiếng sau lưng như có ai đó đang đuổi theo, lòng tôi run lên và tôi thề đó chẳng phải tiếng vọng lại của chân tôi,... Tôi chạy đến cửa phòng mình mở ra nhưng không được, tôi cố gắng vặn chốt đẩy cửa vào, vẫn không được tôi nhớ rõ ràng mình chẳng khóa cửa.
Tiếng đuổi theo ngày càng gần. Tôi đập cửa dồn dập, sợ đến mức miệng không thể la lên hay nói ra tiếng dù nước mắt đang chảy ra không ngừng. Mà cái tiếng động đó sắp đến gần tôi rồi. Tôi thấy được cái bóng đen đang tiến tới.
"Lanie?" cửa mở ra, tôi té ngã vào người Paric. Ngay lập tức tôi chui ra sau lưng hắn vừa run rẩy, vừa khóc, vừa nấp sau lưng hắn nhìn ra phía cửa đang mở, chẳng có gì cả. Chẳng lẽ là ảo giác? Chuyện quái quỷ gì vậy? Rõ ràng tôi đã thấy nó. Paric đóng cửa xoay lại ôm tôi vào lòng, hắn không hỏi tôi có chuyện gì mà cứ thế ôm tôi, vỗ lưng tôi, để tôi khóc nức nở trong lòng hắn.
Cái ôm chặt chẽ ấy khiến tôi an tâm nhường nào, một lát sau khi tôi đã ổn định hơn một chút hắn mới hỏi:
"Xảy ra chuyện gì?"
"Tôi đã thấy thứ gì đó."
"Là thứ gì?"
"Ở trong phòng tắm, tối thui. Tôi đã thấy nó, một cái bóng đen với đôi mắt trắng dã. Nó đã rượt theo tôi....nó...hức.. Hức..." càng nhắc đến tôi càng sợ hãi, lại khóc.
"Không sao rồi, em đang ở cùng ta. Không sao đâu. Mà...em dám đi tắm mà không có ta?"
Hắn hơi thả tôi ra, một tay bóp cằm tôi nhẹ nâng lên, bộ mặt mè nheo nước mắt của tôi được phơi bày. Tôi còn chưa kịp nói gì hắn đã lên tiếng.
"Không có lần sau."
"Vâng, tôi...sẽ không bao giờ đi tắm một mình nữa...hu hu." đây là lời từ tận đáy lòng tôi.
"Ừ, vậy bây giờ đi tắm với ta."
"Đừng...đừng đến đó. Có ma...thứ lúc nãy tôi thấy có lẽ là ma.."
"Ma?.... Em sợ ma?"
Tôi không nói gì, chỉ gật đầu. Không tắm một ngày cũng được, chỉ cần được bình an là ổn rồi.
"Đi với ta, sẽ không có con ma nào dám làm gì em đâu." hắn kéo tay tôi.
"Không... Đừng...đừng đi. Tôi xin ngài. Để sáng mai tắm nhé." tôi khóc lóc níu tay hắn lại ôm chặt không buông.
"Không, ta muốn tắm bây giờ. Đi đường cả ngày rồi."
"Đừng đi mà....nó rất đáng sợ... Đừng... Hức...ngài làm gì vậy? Bỏ tôi xuống." hắn nhấc bổng tôi lên trên vai, vớ lấy bộ đồ cùng khăn tắm, xà phồng rồi khóa cửa phòng đi đến khu phòng tắm.
"Đừng mà, ở đó có ma. Tôi ngửi thấy mùi máu, chắc nó đã ăn ai rồi, đừng đến đó mà. Huhu. Chúng ta sẽ bị ăn...." giọng nói mè nheo vì chiếc mũi nghẹt của tôi vang khắp dãy hành lang.
Tôi có nói thế nào hắn cũng không nghe, tôi chỉ còn biết khóc thút thít. Một lúc sau hai chúng tôi cũng đã đến cửa phòng tắm, điều kì lạ là.
"Ngài Paric, đồ của tôi đâu mất rồi? Khi nãy tôi vứt chúng ở đây...."
"Bị ma lấy mất rồi..." hắn cười cười.
"Ngài đừng dọa tôi nữa...." tôi sợ hãi nhìn xung quanh, không có đồ thì một lát phải mặc lại đồ cũ nữa, khó chịu thật, mà mắc gì con ma ấy lại phải lấy đồ của tôi chứ? Điên thật, có khi nào nó sẽ đánh hơi từ đồ của tôi? Nó sẽ nhớ mùi của tôi và ám tôi mãi mãi không? Thôi...chắc không có đâu....
Chờ Paric thắp sáng căn phòng, tôi mới hơi nhẹ nhõm. Tôi luôn đi cạnh hắn, níu lấy áo hắn, một giây cũng không rời. Trái lại với tôi, hắn hoàn toàn có tâm trạng vui vẻ.
Ở đây phòng tắm là phòng nhỏ dành cho một người tắm, không có bồn, là tắm đứng. Thật đáng quan ngại, bình thường chúng tôi tắm trong bồn, ngâm cơ thể trong nước cũng khiến tôi đỡ ngại hơn, giờ phải trần truồng đứng tắm cùng hắn.
Chúng tôi chọn đại một phòng tắm, cả hai dùng chung một phòng có lẽ hơi chật nhưng vẫn đỡ hơn phải tắm một mình, ai biết được con ma kia còn ở đâu quanh đây, không an toàn cho tôi khi ở một mình. Hơn nữa, tắm thế này còn khiến Paric thích thú không kém, nhìn cái mặt hắn kìa, cứ cười cười là thế nào? Gian manh!
"Sao còn chưa cởi đồ? Không tắm thì ra ngoài đứng đi." Hắn nhìn tôi, hất cằm cười khiêu khích, trong khi tôi còn mãi nghe ngóng tiếng động bên ngoài thì hắn đã thoát y trần trụi rồi.
"Sao không? Phải tắm chứ, tôi không muốn ở một mình." tôi cũng nhanh chóng cởi đồ ra cất vào trong tủ đồ nằm ẩn trong vách tường, thật tiện vì có chiếc tủ này nếu không, để ở ngoài thì mất đồ như chơi.
Paric kéo tôi ra giữa hắn, xối ướt người tôi và cả hắn, cũng may ở đây có nước nóng chứ không thì tôi chết cóng rồi. Con cừu này cao quá, đến nỗi phải khom xuống mới xối ướt tóc được. Tôi buồn cười.
"Cao quá cũng bất tiện nhỉ."
"Ừ..." ngưng một chút. Hắn nói tiếp:"Nhưng cũng có lợi trong khá nhiều việc." hắn tiến về phía tôi, tôi lùi lại đến khi bị ép giữa cơ thể hắn và vách tường sau lưng. Giây tiếp theo hắn khom xuống, tay luồng ra sau đầu gối tôi nhấc tôi lên, tay tôi vòng qua cổ hắn. Tôi như gấu Koala treo trên người hắn. Tôi biết loài gấu này qua cuốn sách giống loài trong phòng sách ở nhà, ừ thì bọn họ rất thích đeo trên các nhánh cây.
Nước chảy xuống vai hắn, luồn lách qua từng cơ săn chắc rồi lan sang cơ thể tôi. Paric nhẹ nhàng ép tôi trên vách tường, cúi đầu hôn môi, tai, cổ tôi khiến tôi lân lân. Có thứ chống đỡ trước cửa âm đ*o của tôi, chẳng cần thông báo tôi cũng đã biết mà chuẩn bị cho việc "sắp bị xâm lấn". Hắn cũng chẳng nói gì, nhẹ nhàng đưa vật đó vào. Tôi nắm vai, lưng hắn, vân tay ấn sâu vào làn da màu nâu săn chắc, đôi chân quấn chặt lấy thắt lưng gã đàn ông. Đôi mày cau lại vì đau, cụp mắt nhìn xuống bên dưới rồi lại ngước lên nhìn khuôn mặt có vẻ hơi thỏa mãn của Paric.
Bàn tay thô to nâng đỡ mông tôi nhấc lên xuống. Dù đã cùng nhau làm chuyện này nhiều lần nhưng kích thước của hắn vẫn là một vấn đề đối với tôi. Cô bé của tôi không thể nào thích ứng được ngay với kích cỡ như một cái chày giã ấy, bên trong tôi bị giã đến muốn nhừ ra.
Bị nhấc lên xuống đến hoa mắt chóng mặt thì hắn mới đổi kiểu, ghì chặt tôi trên tường, lần này đến lượt hắn nhấp như một con thuyền lên xuống giữa sóng biển, đi tìm khoái cảm và thỏa mãn nhục dục. Cứ mỗi lần hắn nâng cơ thể lên đều dâng cả thống khổ đến tận cùng, ép sát lên người tôi, để tôi ngửi thấy mùi hương cơ thể đầy kích thích của hắn. Một mùi đặc trưng của cỏ non thảo nguyên trong trẻo dễ chịu cộng thêm hơi thở nam tính nhiễm hương vị tình dục, những thứ ấy kích thích cơ thể tôi.
Vì vậy, dù đau nhưng vẫn có sướng và thỏa mãn, là cái mà họ thường gọi là sung sướng trong đau khổ. Sau một thời gian khám phá cơ thể của nhau, tôi mơi nhận ra, tôi bị nghiện cái cảm giác đau mà sướng này. Đặc biệt khi hắn hơi thô bạo mà vẫn nâng niu tôi như kiểu vừa đánh vừa xoa, tôi lại run lên trong sự hưng phấn và không thể kìm chế được bản thân.
Cũng như ngay lúc này, hắn vừa đâm vào rút ra thật nhanh, thật mạnh, thật sâu, hơi dùng sức cắn vào cổ, vào vai tôi và thậm chí cả môi, má, vành tai. Hắn đánh nhẹ vào mông tôi, mắng tôi là con chó nhỏ dâm đãng, dằn vặt tôi.... Nhưng hắn lại biết được chỗ ngứa của tôi mà đâm vào ma sát, hắn liếm mút và hôn nhẹ những chỗ mà hắn vừa mới cắn xong, xoa xoa cái mông tôi sau khi hắn đánh vào. Hắn gọi tên tôi trong lúc hưng phấn, hắn khiến tôi lên đỉnh từ bên trong linh hồn ra ngoài thể xác một cách hoàn toàn, triệt để.
Liệu hắn cũng có cảm giác như tôi? Liệu hắn có thỏa mãn? Tôi thật muốn biết hắn đang nghĩ gì. Muốn biết tôi bây giờ trong mắt hắn ra sao. Nghĩ đến lại thấy tự ti, tôi không có đôi chân dài, không có cơ thể quyến rũ, không có ngực căn đầy, chỉ có cặp mông là đầy đặn. Tôi cảm thấy mình không xứng với hắn nhưng lại muốn đứng cùng một nơi với hắn.
Họ thường nói tình yêu thực sự đến từ vẻ đẹp tâm hồn, đối phương sẽ yêu chính tâm hồn đẹp đẽ của bạn. Vậy liệu tôi có vẻ đẹp ấy không? Tôi không thể tự mình nhận xét... Nhưng nếu hắn thích tôi thì có phải do vẻ đẹp bên trong? Có phải hắn sẽ không quan trọng ngoại hình? Có quá nhiều điều mà tôi muốn hỏi hắn nhưng bây giờ thì không tiện bởi vì tôi không thể bắt kịp hơi thở của mình nữa rồi.
Qua đợt tuôn trào đầu của tôi, hắn bắt tôi đổi tư thế. Cho tôi đứng trên chiếc ghế nhỏ cao cỡ hơn một gang tay, xoay lưng về phía hắn, hai tay chống vào tường, tôi mệt mỏi đến hai chân bủn rủn như cọng mì, nhưng tôi biết hắn mà đã không muốn dừng thì tôi cũng chẳng ngăn được hắn.
Trong chớp mắt, hắn bất ngờ nắm lấy hai bên hông tôi hơi nhấc lên khiến tôi nhón chân, chu mông lên cao hơn. Tiếng nhớp nháp truyền đến, hắn chui tọt vào trong mà chẳng báo trước khiến tôi nín thở, tiếng "hưm" phát ra từ mũi, khoái cảm lan ra toàn thân. Sau khi tuôn trào tôi đã trở nên nhạy cảm hơn rồi mà hắn còn như vậy....
Ma sát làm bên trong tôi nóng hổi, cả phòng tắm đầy hơi nóng dù đang là mùa đông. Hắn thúc đẩy dồn dập đánh vào chỗ ngứa, lần này hắn vẫn tát nhẹ vào mông tôi rồi lại xoa xoa, cắn lên lưng tôi rồi hôn, liếm. Có điều nhanh quá, mà tư thế này có vẻ khiến hắn vào sâu hơn nữa. Tôi khẽ đưa tay ra sau, bám lên phần xương chậu của hắn và đẩy nhẹ. Vì tôi cảm thấy sắp không chịu nổi khoái cảm này rồi.
Giây sau liền bị hắn bắt lấy giữ tay tôi ấn trên vách tường, bàn tay thô to nóng như lửa áp trên mu bàn tay tôi, luồn các ngón tay qua khe hở bàn tay và nắm lại, kiềm chặt trên tường. Chẳng hiểu vì sao tôi rất muốn đụng chạm hắn, cảm nhận cơ thể hắn thông qua xúc giác, vừa nhìn thấy cánh tay màu rám nắng để sát bên mặt mình tôi không nhịn được quay sang hôn lên đấy vài cái, khẽ cắn rồi liếm như hắn đã làm với tôi.
Phản ứng của hắn thay đổi, tôi cảm nhận được hắn đã run lên một cái sau đó rất hung hăng đâm vào tôi. Tôi giật mình, hơi không khống chế được thăng bằng, hai chân đang run rẩy vì nhón lên của tôi bỗng khập khiễng và trượt khỏi ghế nhỏ.
Cánh tay hắn ghì tay tôi trên vách nhanh chóng di chuyển luồn qua nách tôi ôm chặt lấy một vòng ngực nâng cả cơ thể tôi lên, bàn tay còn lại để dưới bụng tôi kìm chặt, không để tôi ngã xuống. Tôi ưỡn người, thắt lưng cong về trước, tay tôi bám chặt lấy cánh tay săn chắc trước ngực mình, thân thể dán chặt vào cơ thể Paric.
Bỗng tôi hơi bị trượt xuống do sự trơn của mồ hôi và nước. Thế là nuốt chửng toàn bộ cái chày giã của Paric vào bên trong, làm cho hắn đâm lút cán, tôi sợ hãi đến cứng người khiến nơi đó siết chặt lại. Paric rên nhẹ đầy thỏa mãn và bắn hết vào trong tôi, còn tôi thì quằn quại trong đau nhói, tát vào cánh tay hắn, ngọ nguậy, hai chân tôi lơ lửng trong không khí run rẩy. Trái tim tôi như bị xé toạc ra làm nhiều mảnh bởi vì cú đâm sâu muốn thủng kia. Tôi há miệng thật to, không biết nên cong người hay thẳng người để giảm đi đau đớn.
"Aghh...Paric...đau quá..." tôi gần như hét lên:"buông ra....hưm..." may mắn thay hắn đã nghe thấy tôi, hắn rút ra và bỏ tôi xuống đất. Nhưng tôi vẫn bị hắn bắt đứng chu mông ra, tay chống lên tường, phơi bày toàn bộ nơi nhạy cảm cho hắn kiểm ra. Tôi vừa đau nhói, vừa ngại chết đi.
Paric tách mông tôi cùng cô bé của tôi ra và bảo tôi ép hết những thứ mà hắn đã xuất bên trong ra ngoài. Tôi nghe lời làm theo. Cuối cùng nghe thấy giọng hắn thở phào.
"Ổn rồi, không có máu, không có bị thương."
"Vâng, vậy ngài đã thỏa mãn rồi chưa?" giọng tôi khàn đi trong nhịp thở bất ổn.
"Chưa. Nhưng nhiêu đây đủ rồi, em cần phải nghỉ ngơi, đừng lo cho ta. " hắn xối một lần nước nữa lên cơ thể cả hai rồi lấy khăn lau khô xong mặc quần áo vào. Đồ cũ tôi định mặc vào thì bị giật lấy, hắn quấn khăn quanh cơ thể tôi kín mít, khăn rất to, chiều ngang dài đến đầu gối tôi. Sau đó hắn đưa tôi ôm đống đồ bẩn cùng xà phòng rồi bế tôi lên đi về phòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook