Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
-
Chương 459: Chỉ thị của Nguyên Thủy Thiên Tôn
Lăng Tiêu Thiên Phủ.
Linh Phong thiên tướng đang luôn luôn lo lắng cuối cùng cũng nghênh đón Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu xuất quan.
Sau khi nghe Linh Phong Thiên Tướng chiến báo khẩn cấp, Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu đều biến sắc: không ngờ có người dám xâm phạm Thiên giới, còn khống chế một tòa tiên sơn? Chẳng lẽ là…
Trừ phi người này, còn ai có lá gan lớn như vậy? Không thể tưởng tượng được mới giao thủ cách đây vài ngày đã chủ động tấn công lên thiên giới nhanh như vậy!
Dao Trì Kim Mẫu trầm ngâm một lát, mở miệng nói:
- Linh Phong, địch nhân hiện ở đâu?
- Bởi vì bệ hạ và nương nương bế quan, tiểu tướng không thể thông truyền nên chỉ có thể hạ lệnh tử thủ…
Linh Phong thiên tướng vội vàng nói một câu giải vây cho bản thân.
- Hiện giờ quân địch đột phá một đường, quân tướng coi giữ của ta không địch nổi, đều bị đánh tan. Trước mắt quân địch đã phá tan bốn thiên, đang tới Thái Cực Mông Ế thiên.
Hạo Thiên Thượng Đế nhíu mày nói:
- Có kiểm tra tình hình quân địch không?
Linh Phong thiên tướng không dám chậm trễ, đáp:
- Quân địch tập trung phía trên tiên sơn kia, cũng không biết số lượng là bao nhiêu, Nhưng trên tiên sơn có rất nhiều pháp bảo, uy lực kinh người, ngay cả tham tấn tiên điểu (chim tiên do thám) cũng không thể tiếp cận nổi. Thậm chí các kiểu biến hóa để lẻn vào rừng trên đảo cũng chỉ có một đi không trở lại. Nhưng trong chiến báo gần nhất thì có người phát hiện Bắc phương Tiên đế Hắc Đế từng xuất hiện trong cuộc chiến, hình như đã theo phe địch.
- Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ?
Hạo Thiên Thượng Đế trong mắt chớp động hàn quang, gật gật đầu
- Ngươi cứ lui ra, hết sức tra xét thực lực và hướng đi của quân địch, báo cáo ngay khi cần.
Linh Phong thiên tướng thấy Thiên Đế Thiên Hậu không giận dữ trị tội, thầm hô may mắn, vội vàng cáo từ. Linh Phong vừa đi ra, thần sắc Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu lập tức trầm xuống.
- Ngự thê, nàng thử cảm giác xem, Thiên Vị Chi Lực của ta và nàng có phải bị suy yếu đi chút ít không?
Dao Trì Kim Mẫu gật gật đầu:
-Khi ta bế quan cũng đã có cảm ứng, lúc ấy còn cho là ảnh hưởng của vết thương trên vai. Hiện giờ xem ra là do tiện nhân Hắc đế Trấp Tiên Kỷ kia gây ra.
Hạo Thiên Thượng Đế nhíu mày, lộ vẻ trầm tư, nói:
- Chỉ một mình Hắc Đế, cho dù may mắn trốn thoát khỏi tay Tiêu Dao Tử thì cũng làm gì có đủ lực lượng và can đảm đến Ba Mươi Ba Thiên? Chắc là Tiêu Dao Tử kia đã thu phục Trấp Tiên Kỷ, ý muốn mượn tay ả hấp thu dần Thiên Vị lực, cuối cùng tiêu diệt ta và nàng, tiện đà khống chế toàn bộ Thiên giới. Quả nhiên kế sách thâm độc!
Dao Trì Kim Mẫu hừ lạnh nói:
- Dã tâm của người này lớn thật! Trước hết lén lút giở thủ đoạn khống chế Nhân giới, sau lại vươn tới Ba Mươi Ba Thiên. Lần này lên Thiên giới, sao có thể để hắn tung hoành được? Nhất định phải quyết chiến với hắn!
Hai người lộ vẻ căm hận "Dã tâm" và "Độc kế" của Tiêu Dao Tử, nhưng không biết hành vi của bản thân lại chính là thuyết minh cho hàm nghĩa của hai từ này.
Hạo Thiên Thượng Đế nói:
- Nếu quyết tâm chiến một trận, vậy không thể chần chừ, phải lập tức quyết đoán. Nếu Tiêu Dao Tử không có Hắc Đế ở bên, ta có thể lợi dụng ba mươi hai thiên lực để hao tổn binh lực và thực lực của hắn, cuối cùng chờ khi hắn mệt mỏi liền ra tay thắng lợi. Nhưng hiện giờ không thể thực hiện phương pháp này. Đông Phương bát thiên đã mất quá nửa, nếu cứ đánh nhau với Tiêu Dao Tử như vậy, chỉ sợ là rất không ổn. Phía trên Đông Phương bát thiên chính là Bắc phương bát thiên, cũng chính là nơi Hắc Đế vốn ngự trị. Nếu để hắc Đế hấp thu Đông Phương bát thiên Thiên Vị Lực, nàng có thể nhanh chóng thu hồi Bắc phương bát thiên lực vốn có của mình. Mà cứ qua mỗi một tầng trời, vị giai lực của nàng lại càng trở nên cường đại hơn. Nếu cứ thế chinh phục hết các tầng, cho đến đại trung ương thiên, sẽ làm cho Thiên Vị lực của ta và nàng ngày càng suy yếu. Đến lúc đó, cho dù có lòng muốn tử chiến cũng không cách nào đối phó nổi với Tiêu Dao Tử.
Dao Trì Kim Mẫu trong lòng vừa động, nói:
- Quyết chiến là bắt buộc rồi. Nhưng đám người Tiêu Dao Tử có Càn Khôn Đỉnh, Hỗn Độn Chung là hai kiện tiên thiên chí bảo, lại có cả đồng đảng Khổng Tuyên, Hình Thiên lợi hại như vậy. Ngay cả Triệt giáo Tam Tiên Đảo tam nữ cũng bị hắn thu vào phòng, lần này chắc là dốc toàn bộ lực lượng. Cho dù chúng ta lập tức tấn công ngay khi chưa mất hết các thiên, chỉ sợ cũng khó thủ thắng. Trừ phi cầu viện quân tương trợ, mới có thể tăng thêm vài phần cơ hội thắng lợi.... Nếu có thể nhờ vị đại thần thông kia ra tay, bè đảng Tiêu Dao Tử chỉ có bó tay chịu diệt.
Hạo Thiên Thượng Đế trong mắt sáng ngời, hiển nhiên cùng suy nghĩ với Dao Trì Kim Mẫu:
- Ý ngự thê là… Trường Sinh đế quân?
Dao Trì Kim Mẫu gật gật đầu, khẽ mỉm cười. Nếu những tiên nữ thân cận của Kim Mẫu nhìn thấy nụ cười quen thuộc này chắc là sẽ cảm thấy ớn lạnh.
Linh Phong thiên tướng báo cáo tình hình rất chính xác. Trương Tử Tinh đang tấn công lên trời, cũng đã đánh tan tất cả các lực lượng phòng bị, trạm tiếp theo chính là Thái Cực Mông Ế thiên.
Quân phòng ngự Ba Mươi Ba Thiên càng lên cao càng nhiều. Binh lực của Nguyên Minh Văn Cử thiên còn đông gấp vài lần so với Huyền Thai Bình Dục thiên. Theo sự gia tăng binh lực của địch nhân thì mức độ khó khăn trong chiến đấu cũng tăng dần. Nhưng trải qua mấy trận chiến đấu, Thương Thanh Quân chỉ huy cũng tốt dần lên, bình tĩnh và thuần thục hơn, hiệu suất cũng ngày càng cao.
Dưới sự điều khiển của Thương Thanh Quân, nhân lực và các loại vũ khí, tài nguyên được phân phối hợp lý, có thể tiêu hao rất ít năng lượng để tiêu diệt được thật nhiều địch nhân. Ngay cả chư tướng Văn Trọng và Ma tộc cũng nỗ lực phát huy sức chiến đấu, nhưng cũng rất khó khăn để toàn vẹn rút ra, nhiều người đã bị thương cũng đã đến lúc phải chữa trị. Về phần Khổng Tuyên, Hình Thiên và quân chủ lực thì trừ thời điểm đặc biệt cần ra tay, hiện giờ đều đang nghỉ ngơi và phục hồi thật tốt để tránh hao phí quá nhiều tiên lực và nguyên khí, để dành cho những trận chiến gian khổ sắp tới.
Loại đại chiến này hao tổn năng lượng tương đối lớn, cũng may Trương Tử Tinh những năm gần đây đã tích trữ rất nhiều năng lượng, hơn nữa thông qua nghiên cứu và cải tạo của Pháp Giới, lại chế tạo ra một loại năng lượng mới, chính là tiên thạch.
Chỉ cần có linh khí bổ sung, loại hỗn hợp tiên thạch được luyện chế này có thể tuần hoàn tái sinh, bổ sung năng lượng để tái sử dụng. Ở nơi linh khí đầy đủ như Thiên giới, sử dụng loại năng lượng này cực kỳ có lợi. Chỉ có một điểm hạn chế, chính là thời gian bổ sung năng lượng lại tương đối dài. Trong các thiết bị cơ khí, bình thường là kết hợp sử dụng cả hai loại năng lượng, có thể chiến đấu lâu hơn và hiệu quả cũng tốt hơn.
Đối với mưu kế của Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ, Trương Tử Tinh cũng đã cân nhắc nhiều lần, rốt cuộc cũng đáp ứng. Đương nhiên, chỉ đáp ứng giúp nàng thu hoạch Thiên Vị Lực mà thôi, còn đề nghị nhập nhằng "Hiến thân" thì gác sang một bên.
Kỳ thật, kế hoạch ban đầu của Trương Tử Tinh là muốn làm cho Long Cát công chúa trở thành người được lợi, thu nạp Thiên Vị Lực của từng tầng, bởi vì năm xưa nàng đã từng có kỷ lục tác động tới Thiên Vị Lực, phá vỡ Thiên Can đại trận. Những chẳng biết vì sao, hiện giờ bất kể Long Cát công chúa cố gắng thế nào vẫn không thể sử dụng được Thiên Vị Lực, nói chi là hấp thu.
Rơi vào đường cùng, Trương Tử Tinh đành phải để cho Hắc đế Trấp Tiên Kỷ hưởng thụ điểm tốt lớn lao này. Tuy rằng vẫn cần có chút cẩn thận tâm tư của Trấp Tiên Kỷ, nhưng dù sao bản mạng nguyên hồn của nàng cũng đã bị hắn khống chế. Hơn nữa, đây cũng là một việc thận trọng và hữu hiệu, từng bước suy yếu Hạo Thiên và Kim Mẫu.
- Đa tạ chủ thượng thành toàn!
Trấp Tiên Kỷ được Trương Tử Tinh trợ giúp, tiêu hóa thành công vị giai lực của Nguyên Minh Văn Cử thiên, cảm giác bản thân điều động thiên vị lực cường đại hơn rất nhiều, cảm thấy cực kỳ mừng rỡ. Nàng cũng không tái hiện hình dáng vô tâm nhảy lên như lần đầu tiên luyện hóa vị giai lực của Huyền Thai Bình Dục thiên, mà chậm rãi đứng dậy, thi lễ thật sâu đối với Trương Tử Tinh, hiển nhiên là hết sức kính cẩn.
Trấp Tiên Kỷ luôn mặc áo trễ ngực, cũng không biết là vô tình hay cố ý mà khi thi lễ đã để lộ hoàn toàn bộ ngực cao vút kia. Nửa bộ ngực đầy đặn, trắng nõn kia khiến người ta không nhịn nổi tưởng tượng toàn cảnh song nhũ như thế nào.
Nếu nói về "Bộ ngực Vĩ đại", cho dù là "Lớn nhất" trong các thê tử của Trương Tử Tinh là Khương Văn Sắc và Vân Tiêu cũng còn kém vị Hắc đế này. Có lẽ chỉ có vị nương nương trong "Ảo mộng" của hắn ở Tây Côn Lôn mới có thể ngang với Trấp Tiên Kỷ này. Chẳng qua nhìn bề ngoài thì vị nương nương kia cũng không "hoành tráng" như thế. Không biết rốt cuộc "Ảo mộng" và sự thật chênh lệch đến bao nhiêu.
Kỳ thật, loại tình cảnh này cũng không phải xuất hiện lần đầu tiên, nhưng lần nào Trấp Tiên Kỷ đều làm một cách rất tự nhiên, cũng không phải làm ra vẻ. Trương Tử Tinh biết, sự hấp dẫn này của nàng có lẽ hẳn là một kiểu gợi ý.
Sách lược của Trấp Tiên Kỷ dường như rất thành công. Ánh mắt của Trương Tử Tinh quả nhiên là hướng vào đó, đáng tiếc là chỉ thoáng qua một chút, sau đó thản nhiên nói:
- Đứng lên đi, không cần phải đa lễ.
Trong lòng Trương Tử Tinh tự nhận, hắn tuyệt đối không phải là hạng người như Liễu Hạ Huệ, mà thủ đoạn hấp dẫn của vị Trấp Tiên Kỷ này cũng rất cao minh. Bản thân nàng có sự thành thục, phong tình và thần bí đặc biệt, nếu là vào đời sau, chắc chắn rất ít nam nhân có thể kháng cự nổi sự hấp dẫn của nàng.
Chẳng qua, Trương Tử Tinh hiện giờ coi như là đã đầy kinh nghiệm sóng gió, thường xuyên tiếp xúc với sắc đẹp tuyệt trần, những nữ tử cần "Cứu vớt" trong nguyên tác về cơ bản đều đã bị hắn thu vào hậu cung, coi như gần hoàn thành tâm nguyện. Có nhiều nữ tử xinh đẹp tuyệt trần với đủ loại phong tình, lại hết mực yêu thương hắn như vậy, quả thật cũng chẳng còn cầu gì nữa.
Mà quan trọng nhất, chính là hắn rất ghét loại giao dịch trao thân hoàn toàn vì lợi ích này.
Đối mặt với sự lãnh đạm của Trương Tử Tinh, mặt Trấp Tiên Kỷ không hề có chút sắc thái gì khác lạ, vẫn thành khẩn nói:
- May mắn được chủ thượng tín nhiệm, sau này Trấp Tiên Kỷ sử dụng thuần thục Thiên Vị Lực, nhất định sẽ toàn tâm phục vụ chủ thượng cho tốt!
Sau này? Chẳng lẽ muốn làm Dao Trì Kim Mẫu đời tiếp theo? Trương Tử Tinh mơ hồ thấy được ham thích quyền thế và dã tâm tiềm tàng trong lời nói của Trấp Tiên Kỷ. Hắn cũng không nói nhiều, chỉ mỉm cười, gật gật đầu.
Trấp Tiên Kỷ thấy hắn gật đầu tán thưởng, trong mắt lộ nét vui mừng, nói:
- Chủ thượng, sau khi ta hấp thu Thiên Vị Lực của Nguyên Minh Văn Cử thiên, đã có thể cảm ứng nơi đó rõ ràng hơn, giờ có thể lên tiếp một tầng thiên.
- Hiện tại cứ bình tĩnh, không nên khinh động. Ngươi cứ cẩn thận điều dưỡng lực lượng, nếu phát hiện Nguyên Minh văn Cử Thiên có dị động, phải lập tức báo cáo ngay.
Trấp Tiên Kỷ cáo lui, Trương Tử Tinh liền lâm vào trầm tư.
Hắc Đế này vẫn còn dã tâm, nhưng lúc này vẫn cần phải nhờ tới nàng. Hơn nữa, nói thế nào thì bổn mạng nguyên hồn của nàng vẫn nằm trong tay hắn. Với tu vi của hắn, cho dù Trấp Tiên Kỷ có thể thu thập thiên vị lực của ba mươi hai tầng thiên vẫn không phải là đối thủ, cho nên không cần phải sợ nàng sẽ gây nên sóng gió gì. Hiện tại cần phải đề phòng nhất chính là Hạo Thiên Thượng Đế Dao Trì Kim Mẫu.
Nếu nói nguyên bản sách lược của Hạo Thiên và Kim Mẫu vẫn là muốn dùng ba mươi hai thiên để tiêu hao lực lượng của hắn, cuối cùng thừa dịp giáng một đòn, hiện giờ có Trấp Tiên Kỷ, tất nhiên là tính toán đó phải thất bại. Nhưng đối với bản tính âm hiểm, giả dối của Thiên Đế, Thiên Hậu, tất nhiên sẽ không để hắn tùy ý lên từng tầng từng tầng "Như tằm ăn rỗi" thế này. Nếu không, một khi tới gần đại trung ương thiên, mất đi phần lớn Thiên Vị Lực, Hạo Thiên và Kim Mẫu nhất định sẽ thua. Cho nên hai người phải tấn công sớm, lấy chủ động tấn công để loại trừ khả năng xấu đó. Do đó, tất yếu sẽ phải đại chiến một trận.
Bởi vậy, Trương Tử Tinh cũng nhắc nhở mọi người phải phòng bị thật tốt.
Ngoài Ba Mươi Ba Thiên, Bát Cảnh Cung trên một tinh cầu.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi xếp bằng dưới một gốc tùng ở ngoài cung, lẳng lặng nghe Nam Cực Tiên Ông bẩm báo. Bên cạnh có đám người Xích Tinh Tử, Vân Trung Tử đứng hầu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Thật lâu sau, Nguyên Thủy Thiên Tôn mới mở miệng nói:
- Là Thiên Đế và Thiên Hậu cho ngươi tiến đến cầu viện?
Nam Cực Tiên Ông khom người nói:
- Chỉ vì Tiêu Dao Tử quá hung hăng, dám đem quân tới chinh phạt Thiên giới. Thiên Đế Thiên Hậu tự nghĩ khó địch nên muốn mời giáo ta tương trợ.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe ba chữ "Tiêu Dao Tử", cảnh tượng Côn Lôn Sơn bị phá hủy lại hiện lên trong lòng, trong mắt thoáng xẹt qua một tia hàn quang.
Đám người Xích Tinh Tử, Vân Trung Tử cũng lộ ra vẻ cừu hận. Xích Tinh Tử nhịn không được mở miệng nói:
- Sư tôn! Đã như vậy, Sư tôn sao không ra tay đối phó với Tiêu Dao Tử kia, báo thù cho các môn nhân, rửa mối hận Côn Lôn Sơn bị hủy!
Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc lắc đầu, nói một cách vô cảm:
- Việc Côn Lôn là do số mệnh của giáo ta không tốt, nên mới gặp tai ách như vậy trong sát kiếp. Rơi vào hoàn cảnh đó cũng là Thiên ý. Hiện giờ Ngọc Hư Cung đã không còn tồn tại nữa, tương trợ Thiên giới có ý nghĩa gì đâu?
Nam Cực Tiên Ông cúi đầu nói:
- Sư tôn! Thiên Đế, Thiên Hậu nhờ đệ tử mang tới một câu. Một ngày đã theo Thánh nhân, vạn triệu năm sau cũng không thay đổi. Huống chi, Tiêu Dao Tử và giáo ta…
Nguyên Thủy Thiên Tôn không đợi hắn nói xong, cười lạnh một tiếng, ngắt lời nói:
- Hai người này thực là tâm tư tốt nhỉ. Chẳng qua là muốn mượn sức ta hóa giải nguy nan mà thôi. Huống chi ta từng có ước hẹn với Tiêu Dao Tử trong Tru Tiên Trận: nhân quả ngày trước, chấm dứt ngày hôm nay, sau này không so đo nữa. Hẹn ước này có các thánh làm chứng, cho nên nhân quả của ta và hắn đã không còn, giờ cũng không còn so đo nữa.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói xong, cố ý liếc mắt nhìn Bát Cảnh Cung xa xa. Nam Cực Tiên Ông làm sao còn dám nói thêm nữa, chỉ nói:
- Đệ tử nguyện ý nghe sư tôn phân phó.
- Ngươi hiện giờ đã là Thiên giới Trường Sinh Đế Quân, có thể tự làm theo ý mình, sao còn phải hỏi ý ta? Đây là chỗ Đại sư bá ngươi thanh tu, nếu không có việc quan trọng, không được tới Bát Cảnh Cung. Ngươi cứ tự nhiên đi đi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thản nhiên nói, trong tiên thức lại phân phó thêm vài câu.
Nam Cực Tiên Ông vốn đang hơi uể oải, sau khi nghe tiên thức truyền âm xong, trên mặt lóe lên nét vui mừng, lúc này mới hành lễ cáo từ. Đang định đi thì Nguyên Thủy Thiên Tôn bảo hắn dừng lại, nói:
- Lần này Ba Mươi Ba Thiên phạm kiếp, không phải chuyện nhỏ. Mà ngươi lại nhậm chức của Thiên giới, chỉ sợ có hung hiểm. Ngươi đi theo ta đã nhiều năm, có thể nói đã chịu nhiều nhọc nhằn, gian khổ. Trong lòng ta, ngươi cũng không khác gì mười hai đệ tử đích truyền. Tam bảo Ngọc Như Ý và Hóa Tiên Ngọc Hạp (hộp ngọc) này cho ngươi mượn để phòng thân. Nếu có thể bình an vượt qua kiếp nạn này, tất sẽ có hạnh phúc lớn lao mai sau.
Nam Cực Tiên Ông mừng rỡ, vội vàng tạ ơn Nguyên Thủy Thiên Tôn, cẩn thận tiếp nhận hai kiện pháp bảo, lại hướng về Bát Cảnh Cung thi lễ từ xa, rồi hóa thành một đạo kim quang bay đi.
Sau khi Nam Cực Tiên Ông rời đi không lâu, Nguyên Thủy Thiên Tôn nói với các tiên:
- Vị Đại sư huynh này của ta cực kỳ thanh tĩnh vô vi. Các ngươi chờ ở đây, quấy nhiễu cũng đã lâu, hiện giờ cũng nên quay về động phủ. Nhưng phải ghi nhớ, lần sát kiếp này vẫn chưa xong, nếu không cẩn thận, chỉ sợ là sẽ có hung hiểm, làm gì cũng cần phải cẩn thận.
Các tiên tạ ơn sư tôn rồi đều rời đi. Nguyên Thủy Thiên Tôn giữ Xích Tinh Tử và Hoàng Long chân nhân lại, thở dài nói:
- Hiện giờ thiên đạo biến đổi, có thể nói sát ách khó qua. Ngày xưa trong mười hai đệ tử, Quảng Thành Tử, Thanh Hư Đạo Đức chân quân và sáu người ứng kiếp bỏ mình, bọn Cụ Lưu Tôn, Từ Hàng chân nhân bốn người phản giáo ra đi, chỉ còn lại hai người các ngươi mà thôi. Ngày đó lúc Côn Lôn Sơn bị hủy, Đại sư huynh từng nói, tuy rằng Ngọc Hư Cung không còn nhưng may mà vẫn còn môn nhân. Chỉ còn người thì đạo ta bất diệt, vẫn có ngày phục hưng. Hai người các ngươi là những kẻ may mắn còn tồn tại trong mười hai đệ tử, phải kế thừa và phát triển Xiển giáo chính thống của chúng ta.
Xích Tinh Tử và Hoàng Long chân nhân đều là người trọng tình, nghe sư tôn nói vậy, nhớ tới tình nghĩa huynh đệ đồng môn ngày xưa, trong lòng tràn đầy thương cảm, lập tức cùng quỳ cả xuống, nói:
- Đệ tử nguyện nhận trọng trách này, phát dương quang đại giáo ta.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vuốt cằm nói:
- Côn Lôn đã bị hủy, tất nhiên là số mệnh giáo ta không may, tạm thời không có khả năng xoay chuyển. Ta ban tặng bí điển đan thư cho hai người các ngươi, đi theo hai hướng. Một đi Long Hổ Sơn, một đi Huyền Nhạc. Hai người các ngươi dẫn các môn nhân về hai động phủ, đóng cửa tĩnh tu. Trong vòng nghìn năm không được ra ngoài một bước. Sau nghìn năm có thể mở phủ, thu nạp môn đồ. Nếu có chút cơ duyên may mắn, Đạo Côn Lôn chính thống của ta vẫn có thể tái hưng.
Xích Tinh Tử và Hoàng Long chân nhân nghe phân phó như vậy, cực kỳ ngạc nhiên, nhưng cũng biết trách nhiệm trọng đại, vội vàng lĩnh mệnh.
Hoàng Long chân nhân tiếp nhận ban tặng đan thư bí điển của Nguyên Thủy Thiên Tôn, do dự hỏi:
- Sư tôn, đệ tử cả gan xin hỏi: sau nghìn năm, lúc thu nạp môn đồ, có hạn chế thu ngoại tộc không?
Nguyên Thủy Thiên Tôn biết Hoàng Long chân nhân vốn là thân Hoàng Long nên mới hỏi như vậy, trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng thở dài nói:
- Thu nhập môn đồ coi trọng về phẩm hạnh, tính cách. Về phần xuất thân, hai người các ngươi cứ tự chủ động…
Nguyên Thủy Thiên Tôn lại căn dặn thêm vài câu. Cuối cùng, Hoàng Long chân nhân và Xích Tinh Tử bái biệt, ra đi. Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn theo bóng dáng hai người biến mất ở phía chân trời, ánh mắt lườm về phía Bát Cảnh Cung, chậm rãi nhắm hai mắt, che giấu hai điểm thần quang, toàn thân tĩnh như núi lớn.
Ngày hôm sau, Tiêu Dao Tiên Phủ đi tới nơi Hắc Đế cảm ứng được "Giới". Trương Tử Tinh dùng thần thông mở lối ra vào "Giới", điều động Tiêu Dao Tiên Phủ đi tới tầng thiên thứ năm – Thái Cực Mông Ế thiên.
Thái Cực Mông Ế thiên khác với bốn tầng thiên trước. Không chỉ có cảm giác "Lục" mạnh hơn gấp mấy lần, không ngờ còn có cả một tòa tiên sơn lơ lửng giữa không trung như đang sống động. Không ít đám sương màu lục nhạt giống như có ý thức, bay lãng đãng bốn phía, càng tăng thêm vài phần thần bí và quỷ dị.
- Phu quân, Thái Cực Mông Ế thiên vốn là nơi Đông phương Tiên đế Thanh đế Linh Uy Ngưỡng quản lý. Có thể có điều cổ quái, cần phải cẩn thận.
Long Cát Công Chúa đi tới bên người Trương Tử Tinh, nhắc nhở một câu
Trương Tử Tinh bỗng nhiên cảm giác tâm thần không yên, dường như sắp phải phát sinh đại chiến, lập tức gật đầu, nói:
- Ta sẽ tự xem xét. Nàng đi nói Thanh nhi cẩn thận một chút, ở đây có vẻ cổ quái, cũng không đơn giản như trước đâu.
Thái Cực Mông Ế thiên hẳn là trung tâm sức mạnh của Đông phương bát thiên, cho nên Vị giai lực mạnh hơn hẳn so với bốn thiên trước. Trấp Tiên Kỷ tất nhiên là mừng thầm trong lòng.
Nhưng đúng lúc này, tiên sơn đang lơ lửng giữa không trung dường như phát hiện có Tiêu Dao Tiên Phủ là "kẻ đột nhập", lập tức bay tới.
Linh Phong thiên tướng đang luôn luôn lo lắng cuối cùng cũng nghênh đón Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu xuất quan.
Sau khi nghe Linh Phong Thiên Tướng chiến báo khẩn cấp, Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu đều biến sắc: không ngờ có người dám xâm phạm Thiên giới, còn khống chế một tòa tiên sơn? Chẳng lẽ là…
Trừ phi người này, còn ai có lá gan lớn như vậy? Không thể tưởng tượng được mới giao thủ cách đây vài ngày đã chủ động tấn công lên thiên giới nhanh như vậy!
Dao Trì Kim Mẫu trầm ngâm một lát, mở miệng nói:
- Linh Phong, địch nhân hiện ở đâu?
- Bởi vì bệ hạ và nương nương bế quan, tiểu tướng không thể thông truyền nên chỉ có thể hạ lệnh tử thủ…
Linh Phong thiên tướng vội vàng nói một câu giải vây cho bản thân.
- Hiện giờ quân địch đột phá một đường, quân tướng coi giữ của ta không địch nổi, đều bị đánh tan. Trước mắt quân địch đã phá tan bốn thiên, đang tới Thái Cực Mông Ế thiên.
Hạo Thiên Thượng Đế nhíu mày nói:
- Có kiểm tra tình hình quân địch không?
Linh Phong thiên tướng không dám chậm trễ, đáp:
- Quân địch tập trung phía trên tiên sơn kia, cũng không biết số lượng là bao nhiêu, Nhưng trên tiên sơn có rất nhiều pháp bảo, uy lực kinh người, ngay cả tham tấn tiên điểu (chim tiên do thám) cũng không thể tiếp cận nổi. Thậm chí các kiểu biến hóa để lẻn vào rừng trên đảo cũng chỉ có một đi không trở lại. Nhưng trong chiến báo gần nhất thì có người phát hiện Bắc phương Tiên đế Hắc Đế từng xuất hiện trong cuộc chiến, hình như đã theo phe địch.
- Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ?
Hạo Thiên Thượng Đế trong mắt chớp động hàn quang, gật gật đầu
- Ngươi cứ lui ra, hết sức tra xét thực lực và hướng đi của quân địch, báo cáo ngay khi cần.
Linh Phong thiên tướng thấy Thiên Đế Thiên Hậu không giận dữ trị tội, thầm hô may mắn, vội vàng cáo từ. Linh Phong vừa đi ra, thần sắc Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu lập tức trầm xuống.
- Ngự thê, nàng thử cảm giác xem, Thiên Vị Chi Lực của ta và nàng có phải bị suy yếu đi chút ít không?
Dao Trì Kim Mẫu gật gật đầu:
-Khi ta bế quan cũng đã có cảm ứng, lúc ấy còn cho là ảnh hưởng của vết thương trên vai. Hiện giờ xem ra là do tiện nhân Hắc đế Trấp Tiên Kỷ kia gây ra.
Hạo Thiên Thượng Đế nhíu mày, lộ vẻ trầm tư, nói:
- Chỉ một mình Hắc Đế, cho dù may mắn trốn thoát khỏi tay Tiêu Dao Tử thì cũng làm gì có đủ lực lượng và can đảm đến Ba Mươi Ba Thiên? Chắc là Tiêu Dao Tử kia đã thu phục Trấp Tiên Kỷ, ý muốn mượn tay ả hấp thu dần Thiên Vị lực, cuối cùng tiêu diệt ta và nàng, tiện đà khống chế toàn bộ Thiên giới. Quả nhiên kế sách thâm độc!
Dao Trì Kim Mẫu hừ lạnh nói:
- Dã tâm của người này lớn thật! Trước hết lén lút giở thủ đoạn khống chế Nhân giới, sau lại vươn tới Ba Mươi Ba Thiên. Lần này lên Thiên giới, sao có thể để hắn tung hoành được? Nhất định phải quyết chiến với hắn!
Hai người lộ vẻ căm hận "Dã tâm" và "Độc kế" của Tiêu Dao Tử, nhưng không biết hành vi của bản thân lại chính là thuyết minh cho hàm nghĩa của hai từ này.
Hạo Thiên Thượng Đế nói:
- Nếu quyết tâm chiến một trận, vậy không thể chần chừ, phải lập tức quyết đoán. Nếu Tiêu Dao Tử không có Hắc Đế ở bên, ta có thể lợi dụng ba mươi hai thiên lực để hao tổn binh lực và thực lực của hắn, cuối cùng chờ khi hắn mệt mỏi liền ra tay thắng lợi. Nhưng hiện giờ không thể thực hiện phương pháp này. Đông Phương bát thiên đã mất quá nửa, nếu cứ đánh nhau với Tiêu Dao Tử như vậy, chỉ sợ là rất không ổn. Phía trên Đông Phương bát thiên chính là Bắc phương bát thiên, cũng chính là nơi Hắc Đế vốn ngự trị. Nếu để hắc Đế hấp thu Đông Phương bát thiên Thiên Vị Lực, nàng có thể nhanh chóng thu hồi Bắc phương bát thiên lực vốn có của mình. Mà cứ qua mỗi một tầng trời, vị giai lực của nàng lại càng trở nên cường đại hơn. Nếu cứ thế chinh phục hết các tầng, cho đến đại trung ương thiên, sẽ làm cho Thiên Vị lực của ta và nàng ngày càng suy yếu. Đến lúc đó, cho dù có lòng muốn tử chiến cũng không cách nào đối phó nổi với Tiêu Dao Tử.
Dao Trì Kim Mẫu trong lòng vừa động, nói:
- Quyết chiến là bắt buộc rồi. Nhưng đám người Tiêu Dao Tử có Càn Khôn Đỉnh, Hỗn Độn Chung là hai kiện tiên thiên chí bảo, lại có cả đồng đảng Khổng Tuyên, Hình Thiên lợi hại như vậy. Ngay cả Triệt giáo Tam Tiên Đảo tam nữ cũng bị hắn thu vào phòng, lần này chắc là dốc toàn bộ lực lượng. Cho dù chúng ta lập tức tấn công ngay khi chưa mất hết các thiên, chỉ sợ cũng khó thủ thắng. Trừ phi cầu viện quân tương trợ, mới có thể tăng thêm vài phần cơ hội thắng lợi.... Nếu có thể nhờ vị đại thần thông kia ra tay, bè đảng Tiêu Dao Tử chỉ có bó tay chịu diệt.
Hạo Thiên Thượng Đế trong mắt sáng ngời, hiển nhiên cùng suy nghĩ với Dao Trì Kim Mẫu:
- Ý ngự thê là… Trường Sinh đế quân?
Dao Trì Kim Mẫu gật gật đầu, khẽ mỉm cười. Nếu những tiên nữ thân cận của Kim Mẫu nhìn thấy nụ cười quen thuộc này chắc là sẽ cảm thấy ớn lạnh.
Linh Phong thiên tướng báo cáo tình hình rất chính xác. Trương Tử Tinh đang tấn công lên trời, cũng đã đánh tan tất cả các lực lượng phòng bị, trạm tiếp theo chính là Thái Cực Mông Ế thiên.
Quân phòng ngự Ba Mươi Ba Thiên càng lên cao càng nhiều. Binh lực của Nguyên Minh Văn Cử thiên còn đông gấp vài lần so với Huyền Thai Bình Dục thiên. Theo sự gia tăng binh lực của địch nhân thì mức độ khó khăn trong chiến đấu cũng tăng dần. Nhưng trải qua mấy trận chiến đấu, Thương Thanh Quân chỉ huy cũng tốt dần lên, bình tĩnh và thuần thục hơn, hiệu suất cũng ngày càng cao.
Dưới sự điều khiển của Thương Thanh Quân, nhân lực và các loại vũ khí, tài nguyên được phân phối hợp lý, có thể tiêu hao rất ít năng lượng để tiêu diệt được thật nhiều địch nhân. Ngay cả chư tướng Văn Trọng và Ma tộc cũng nỗ lực phát huy sức chiến đấu, nhưng cũng rất khó khăn để toàn vẹn rút ra, nhiều người đã bị thương cũng đã đến lúc phải chữa trị. Về phần Khổng Tuyên, Hình Thiên và quân chủ lực thì trừ thời điểm đặc biệt cần ra tay, hiện giờ đều đang nghỉ ngơi và phục hồi thật tốt để tránh hao phí quá nhiều tiên lực và nguyên khí, để dành cho những trận chiến gian khổ sắp tới.
Loại đại chiến này hao tổn năng lượng tương đối lớn, cũng may Trương Tử Tinh những năm gần đây đã tích trữ rất nhiều năng lượng, hơn nữa thông qua nghiên cứu và cải tạo của Pháp Giới, lại chế tạo ra một loại năng lượng mới, chính là tiên thạch.
Chỉ cần có linh khí bổ sung, loại hỗn hợp tiên thạch được luyện chế này có thể tuần hoàn tái sinh, bổ sung năng lượng để tái sử dụng. Ở nơi linh khí đầy đủ như Thiên giới, sử dụng loại năng lượng này cực kỳ có lợi. Chỉ có một điểm hạn chế, chính là thời gian bổ sung năng lượng lại tương đối dài. Trong các thiết bị cơ khí, bình thường là kết hợp sử dụng cả hai loại năng lượng, có thể chiến đấu lâu hơn và hiệu quả cũng tốt hơn.
Đối với mưu kế của Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ, Trương Tử Tinh cũng đã cân nhắc nhiều lần, rốt cuộc cũng đáp ứng. Đương nhiên, chỉ đáp ứng giúp nàng thu hoạch Thiên Vị Lực mà thôi, còn đề nghị nhập nhằng "Hiến thân" thì gác sang một bên.
Kỳ thật, kế hoạch ban đầu của Trương Tử Tinh là muốn làm cho Long Cát công chúa trở thành người được lợi, thu nạp Thiên Vị Lực của từng tầng, bởi vì năm xưa nàng đã từng có kỷ lục tác động tới Thiên Vị Lực, phá vỡ Thiên Can đại trận. Những chẳng biết vì sao, hiện giờ bất kể Long Cát công chúa cố gắng thế nào vẫn không thể sử dụng được Thiên Vị Lực, nói chi là hấp thu.
Rơi vào đường cùng, Trương Tử Tinh đành phải để cho Hắc đế Trấp Tiên Kỷ hưởng thụ điểm tốt lớn lao này. Tuy rằng vẫn cần có chút cẩn thận tâm tư của Trấp Tiên Kỷ, nhưng dù sao bản mạng nguyên hồn của nàng cũng đã bị hắn khống chế. Hơn nữa, đây cũng là một việc thận trọng và hữu hiệu, từng bước suy yếu Hạo Thiên và Kim Mẫu.
- Đa tạ chủ thượng thành toàn!
Trấp Tiên Kỷ được Trương Tử Tinh trợ giúp, tiêu hóa thành công vị giai lực của Nguyên Minh Văn Cử thiên, cảm giác bản thân điều động thiên vị lực cường đại hơn rất nhiều, cảm thấy cực kỳ mừng rỡ. Nàng cũng không tái hiện hình dáng vô tâm nhảy lên như lần đầu tiên luyện hóa vị giai lực của Huyền Thai Bình Dục thiên, mà chậm rãi đứng dậy, thi lễ thật sâu đối với Trương Tử Tinh, hiển nhiên là hết sức kính cẩn.
Trấp Tiên Kỷ luôn mặc áo trễ ngực, cũng không biết là vô tình hay cố ý mà khi thi lễ đã để lộ hoàn toàn bộ ngực cao vút kia. Nửa bộ ngực đầy đặn, trắng nõn kia khiến người ta không nhịn nổi tưởng tượng toàn cảnh song nhũ như thế nào.
Nếu nói về "Bộ ngực Vĩ đại", cho dù là "Lớn nhất" trong các thê tử của Trương Tử Tinh là Khương Văn Sắc và Vân Tiêu cũng còn kém vị Hắc đế này. Có lẽ chỉ có vị nương nương trong "Ảo mộng" của hắn ở Tây Côn Lôn mới có thể ngang với Trấp Tiên Kỷ này. Chẳng qua nhìn bề ngoài thì vị nương nương kia cũng không "hoành tráng" như thế. Không biết rốt cuộc "Ảo mộng" và sự thật chênh lệch đến bao nhiêu.
Kỳ thật, loại tình cảnh này cũng không phải xuất hiện lần đầu tiên, nhưng lần nào Trấp Tiên Kỷ đều làm một cách rất tự nhiên, cũng không phải làm ra vẻ. Trương Tử Tinh biết, sự hấp dẫn này của nàng có lẽ hẳn là một kiểu gợi ý.
Sách lược của Trấp Tiên Kỷ dường như rất thành công. Ánh mắt của Trương Tử Tinh quả nhiên là hướng vào đó, đáng tiếc là chỉ thoáng qua một chút, sau đó thản nhiên nói:
- Đứng lên đi, không cần phải đa lễ.
Trong lòng Trương Tử Tinh tự nhận, hắn tuyệt đối không phải là hạng người như Liễu Hạ Huệ, mà thủ đoạn hấp dẫn của vị Trấp Tiên Kỷ này cũng rất cao minh. Bản thân nàng có sự thành thục, phong tình và thần bí đặc biệt, nếu là vào đời sau, chắc chắn rất ít nam nhân có thể kháng cự nổi sự hấp dẫn của nàng.
Chẳng qua, Trương Tử Tinh hiện giờ coi như là đã đầy kinh nghiệm sóng gió, thường xuyên tiếp xúc với sắc đẹp tuyệt trần, những nữ tử cần "Cứu vớt" trong nguyên tác về cơ bản đều đã bị hắn thu vào hậu cung, coi như gần hoàn thành tâm nguyện. Có nhiều nữ tử xinh đẹp tuyệt trần với đủ loại phong tình, lại hết mực yêu thương hắn như vậy, quả thật cũng chẳng còn cầu gì nữa.
Mà quan trọng nhất, chính là hắn rất ghét loại giao dịch trao thân hoàn toàn vì lợi ích này.
Đối mặt với sự lãnh đạm của Trương Tử Tinh, mặt Trấp Tiên Kỷ không hề có chút sắc thái gì khác lạ, vẫn thành khẩn nói:
- May mắn được chủ thượng tín nhiệm, sau này Trấp Tiên Kỷ sử dụng thuần thục Thiên Vị Lực, nhất định sẽ toàn tâm phục vụ chủ thượng cho tốt!
Sau này? Chẳng lẽ muốn làm Dao Trì Kim Mẫu đời tiếp theo? Trương Tử Tinh mơ hồ thấy được ham thích quyền thế và dã tâm tiềm tàng trong lời nói của Trấp Tiên Kỷ. Hắn cũng không nói nhiều, chỉ mỉm cười, gật gật đầu.
Trấp Tiên Kỷ thấy hắn gật đầu tán thưởng, trong mắt lộ nét vui mừng, nói:
- Chủ thượng, sau khi ta hấp thu Thiên Vị Lực của Nguyên Minh Văn Cử thiên, đã có thể cảm ứng nơi đó rõ ràng hơn, giờ có thể lên tiếp một tầng thiên.
- Hiện tại cứ bình tĩnh, không nên khinh động. Ngươi cứ cẩn thận điều dưỡng lực lượng, nếu phát hiện Nguyên Minh văn Cử Thiên có dị động, phải lập tức báo cáo ngay.
Trấp Tiên Kỷ cáo lui, Trương Tử Tinh liền lâm vào trầm tư.
Hắc Đế này vẫn còn dã tâm, nhưng lúc này vẫn cần phải nhờ tới nàng. Hơn nữa, nói thế nào thì bổn mạng nguyên hồn của nàng vẫn nằm trong tay hắn. Với tu vi của hắn, cho dù Trấp Tiên Kỷ có thể thu thập thiên vị lực của ba mươi hai tầng thiên vẫn không phải là đối thủ, cho nên không cần phải sợ nàng sẽ gây nên sóng gió gì. Hiện tại cần phải đề phòng nhất chính là Hạo Thiên Thượng Đế Dao Trì Kim Mẫu.
Nếu nói nguyên bản sách lược của Hạo Thiên và Kim Mẫu vẫn là muốn dùng ba mươi hai thiên để tiêu hao lực lượng của hắn, cuối cùng thừa dịp giáng một đòn, hiện giờ có Trấp Tiên Kỷ, tất nhiên là tính toán đó phải thất bại. Nhưng đối với bản tính âm hiểm, giả dối của Thiên Đế, Thiên Hậu, tất nhiên sẽ không để hắn tùy ý lên từng tầng từng tầng "Như tằm ăn rỗi" thế này. Nếu không, một khi tới gần đại trung ương thiên, mất đi phần lớn Thiên Vị Lực, Hạo Thiên và Kim Mẫu nhất định sẽ thua. Cho nên hai người phải tấn công sớm, lấy chủ động tấn công để loại trừ khả năng xấu đó. Do đó, tất yếu sẽ phải đại chiến một trận.
Bởi vậy, Trương Tử Tinh cũng nhắc nhở mọi người phải phòng bị thật tốt.
Ngoài Ba Mươi Ba Thiên, Bát Cảnh Cung trên một tinh cầu.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngồi xếp bằng dưới một gốc tùng ở ngoài cung, lẳng lặng nghe Nam Cực Tiên Ông bẩm báo. Bên cạnh có đám người Xích Tinh Tử, Vân Trung Tử đứng hầu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Thật lâu sau, Nguyên Thủy Thiên Tôn mới mở miệng nói:
- Là Thiên Đế và Thiên Hậu cho ngươi tiến đến cầu viện?
Nam Cực Tiên Ông khom người nói:
- Chỉ vì Tiêu Dao Tử quá hung hăng, dám đem quân tới chinh phạt Thiên giới. Thiên Đế Thiên Hậu tự nghĩ khó địch nên muốn mời giáo ta tương trợ.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe ba chữ "Tiêu Dao Tử", cảnh tượng Côn Lôn Sơn bị phá hủy lại hiện lên trong lòng, trong mắt thoáng xẹt qua một tia hàn quang.
Đám người Xích Tinh Tử, Vân Trung Tử cũng lộ ra vẻ cừu hận. Xích Tinh Tử nhịn không được mở miệng nói:
- Sư tôn! Đã như vậy, Sư tôn sao không ra tay đối phó với Tiêu Dao Tử kia, báo thù cho các môn nhân, rửa mối hận Côn Lôn Sơn bị hủy!
Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc lắc đầu, nói một cách vô cảm:
- Việc Côn Lôn là do số mệnh của giáo ta không tốt, nên mới gặp tai ách như vậy trong sát kiếp. Rơi vào hoàn cảnh đó cũng là Thiên ý. Hiện giờ Ngọc Hư Cung đã không còn tồn tại nữa, tương trợ Thiên giới có ý nghĩa gì đâu?
Nam Cực Tiên Ông cúi đầu nói:
- Sư tôn! Thiên Đế, Thiên Hậu nhờ đệ tử mang tới một câu. Một ngày đã theo Thánh nhân, vạn triệu năm sau cũng không thay đổi. Huống chi, Tiêu Dao Tử và giáo ta…
Nguyên Thủy Thiên Tôn không đợi hắn nói xong, cười lạnh một tiếng, ngắt lời nói:
- Hai người này thực là tâm tư tốt nhỉ. Chẳng qua là muốn mượn sức ta hóa giải nguy nan mà thôi. Huống chi ta từng có ước hẹn với Tiêu Dao Tử trong Tru Tiên Trận: nhân quả ngày trước, chấm dứt ngày hôm nay, sau này không so đo nữa. Hẹn ước này có các thánh làm chứng, cho nên nhân quả của ta và hắn đã không còn, giờ cũng không còn so đo nữa.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói xong, cố ý liếc mắt nhìn Bát Cảnh Cung xa xa. Nam Cực Tiên Ông làm sao còn dám nói thêm nữa, chỉ nói:
- Đệ tử nguyện ý nghe sư tôn phân phó.
- Ngươi hiện giờ đã là Thiên giới Trường Sinh Đế Quân, có thể tự làm theo ý mình, sao còn phải hỏi ý ta? Đây là chỗ Đại sư bá ngươi thanh tu, nếu không có việc quan trọng, không được tới Bát Cảnh Cung. Ngươi cứ tự nhiên đi đi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thản nhiên nói, trong tiên thức lại phân phó thêm vài câu.
Nam Cực Tiên Ông vốn đang hơi uể oải, sau khi nghe tiên thức truyền âm xong, trên mặt lóe lên nét vui mừng, lúc này mới hành lễ cáo từ. Đang định đi thì Nguyên Thủy Thiên Tôn bảo hắn dừng lại, nói:
- Lần này Ba Mươi Ba Thiên phạm kiếp, không phải chuyện nhỏ. Mà ngươi lại nhậm chức của Thiên giới, chỉ sợ có hung hiểm. Ngươi đi theo ta đã nhiều năm, có thể nói đã chịu nhiều nhọc nhằn, gian khổ. Trong lòng ta, ngươi cũng không khác gì mười hai đệ tử đích truyền. Tam bảo Ngọc Như Ý và Hóa Tiên Ngọc Hạp (hộp ngọc) này cho ngươi mượn để phòng thân. Nếu có thể bình an vượt qua kiếp nạn này, tất sẽ có hạnh phúc lớn lao mai sau.
Nam Cực Tiên Ông mừng rỡ, vội vàng tạ ơn Nguyên Thủy Thiên Tôn, cẩn thận tiếp nhận hai kiện pháp bảo, lại hướng về Bát Cảnh Cung thi lễ từ xa, rồi hóa thành một đạo kim quang bay đi.
Sau khi Nam Cực Tiên Ông rời đi không lâu, Nguyên Thủy Thiên Tôn nói với các tiên:
- Vị Đại sư huynh này của ta cực kỳ thanh tĩnh vô vi. Các ngươi chờ ở đây, quấy nhiễu cũng đã lâu, hiện giờ cũng nên quay về động phủ. Nhưng phải ghi nhớ, lần sát kiếp này vẫn chưa xong, nếu không cẩn thận, chỉ sợ là sẽ có hung hiểm, làm gì cũng cần phải cẩn thận.
Các tiên tạ ơn sư tôn rồi đều rời đi. Nguyên Thủy Thiên Tôn giữ Xích Tinh Tử và Hoàng Long chân nhân lại, thở dài nói:
- Hiện giờ thiên đạo biến đổi, có thể nói sát ách khó qua. Ngày xưa trong mười hai đệ tử, Quảng Thành Tử, Thanh Hư Đạo Đức chân quân và sáu người ứng kiếp bỏ mình, bọn Cụ Lưu Tôn, Từ Hàng chân nhân bốn người phản giáo ra đi, chỉ còn lại hai người các ngươi mà thôi. Ngày đó lúc Côn Lôn Sơn bị hủy, Đại sư huynh từng nói, tuy rằng Ngọc Hư Cung không còn nhưng may mà vẫn còn môn nhân. Chỉ còn người thì đạo ta bất diệt, vẫn có ngày phục hưng. Hai người các ngươi là những kẻ may mắn còn tồn tại trong mười hai đệ tử, phải kế thừa và phát triển Xiển giáo chính thống của chúng ta.
Xích Tinh Tử và Hoàng Long chân nhân đều là người trọng tình, nghe sư tôn nói vậy, nhớ tới tình nghĩa huynh đệ đồng môn ngày xưa, trong lòng tràn đầy thương cảm, lập tức cùng quỳ cả xuống, nói:
- Đệ tử nguyện nhận trọng trách này, phát dương quang đại giáo ta.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vuốt cằm nói:
- Côn Lôn đã bị hủy, tất nhiên là số mệnh giáo ta không may, tạm thời không có khả năng xoay chuyển. Ta ban tặng bí điển đan thư cho hai người các ngươi, đi theo hai hướng. Một đi Long Hổ Sơn, một đi Huyền Nhạc. Hai người các ngươi dẫn các môn nhân về hai động phủ, đóng cửa tĩnh tu. Trong vòng nghìn năm không được ra ngoài một bước. Sau nghìn năm có thể mở phủ, thu nạp môn đồ. Nếu có chút cơ duyên may mắn, Đạo Côn Lôn chính thống của ta vẫn có thể tái hưng.
Xích Tinh Tử và Hoàng Long chân nhân nghe phân phó như vậy, cực kỳ ngạc nhiên, nhưng cũng biết trách nhiệm trọng đại, vội vàng lĩnh mệnh.
Hoàng Long chân nhân tiếp nhận ban tặng đan thư bí điển của Nguyên Thủy Thiên Tôn, do dự hỏi:
- Sư tôn, đệ tử cả gan xin hỏi: sau nghìn năm, lúc thu nạp môn đồ, có hạn chế thu ngoại tộc không?
Nguyên Thủy Thiên Tôn biết Hoàng Long chân nhân vốn là thân Hoàng Long nên mới hỏi như vậy, trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng thở dài nói:
- Thu nhập môn đồ coi trọng về phẩm hạnh, tính cách. Về phần xuất thân, hai người các ngươi cứ tự chủ động…
Nguyên Thủy Thiên Tôn lại căn dặn thêm vài câu. Cuối cùng, Hoàng Long chân nhân và Xích Tinh Tử bái biệt, ra đi. Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn theo bóng dáng hai người biến mất ở phía chân trời, ánh mắt lườm về phía Bát Cảnh Cung, chậm rãi nhắm hai mắt, che giấu hai điểm thần quang, toàn thân tĩnh như núi lớn.
Ngày hôm sau, Tiêu Dao Tiên Phủ đi tới nơi Hắc Đế cảm ứng được "Giới". Trương Tử Tinh dùng thần thông mở lối ra vào "Giới", điều động Tiêu Dao Tiên Phủ đi tới tầng thiên thứ năm – Thái Cực Mông Ế thiên.
Thái Cực Mông Ế thiên khác với bốn tầng thiên trước. Không chỉ có cảm giác "Lục" mạnh hơn gấp mấy lần, không ngờ còn có cả một tòa tiên sơn lơ lửng giữa không trung như đang sống động. Không ít đám sương màu lục nhạt giống như có ý thức, bay lãng đãng bốn phía, càng tăng thêm vài phần thần bí và quỷ dị.
- Phu quân, Thái Cực Mông Ế thiên vốn là nơi Đông phương Tiên đế Thanh đế Linh Uy Ngưỡng quản lý. Có thể có điều cổ quái, cần phải cẩn thận.
Long Cát Công Chúa đi tới bên người Trương Tử Tinh, nhắc nhở một câu
Trương Tử Tinh bỗng nhiên cảm giác tâm thần không yên, dường như sắp phải phát sinh đại chiến, lập tức gật đầu, nói:
- Ta sẽ tự xem xét. Nàng đi nói Thanh nhi cẩn thận một chút, ở đây có vẻ cổ quái, cũng không đơn giản như trước đâu.
Thái Cực Mông Ế thiên hẳn là trung tâm sức mạnh của Đông phương bát thiên, cho nên Vị giai lực mạnh hơn hẳn so với bốn thiên trước. Trấp Tiên Kỷ tất nhiên là mừng thầm trong lòng.
Nhưng đúng lúc này, tiên sơn đang lơ lửng giữa không trung dường như phát hiện có Tiêu Dao Tiên Phủ là "kẻ đột nhập", lập tức bay tới.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook