Nga Mỵ
-
Chương 505: Chia tay ba ngày
Chu Chu vừa mới tấn nhập Đại Thừa kỳ, sau khi mấy người thương lượng quyết định cùng nhau trở về thành Sùng Vũ, ở trong tháp Vũ Thần bế quan mấy năm, ổn định lại cảnh giới rồi hãy nói.
Hơn nữa lần này nhìn Chu Chu lên cấp ở khoảng cách gần, Đề Thiện Thượng, Cơ U Cốc cùng với Thạch Ánh Lục cũng được không ít chỗ tốt, phảng phất như chạm đến được bóng dáng của Thiên Đạo, bế quan để tìm hiểu thật tốt, nói không chừng có thể tiến vào Nguyên Anh trung kỳ.
Có thể tận mắt chứng kiến tu sĩ khác tấn nhập Đại Thừa kỳ, cơ hội như vậy quá mức thưa thớt, bàn về ích lợi thì không khác gì không duyên cớ lại được một môn cao truyền thừa. Bọn họ đều là người tinh thần cầu tiến, hận không thể lập tức tìm một chỗ để bế quan tu luyện.
Doãn Tử Chương lại càng không cần phải nói, hắn nhận được Long Đan cũng được một thời gian, vẫn chưa từng luyện hóa dung hợp nó, chính là cảm giác thời cơ chưa tới, hiện tại rốt cuộc có thể tiến hành.
Mặc dù hắn nóng lòng muốn tăng lên tu vi của mình, nhưng cũng không mù quáng làm loạn.
Long Đan, Phượng Tủy được đặt ở bảo khố hoàng tộc Đan Quốc lâu như vậy, nhưng vẫn không bị người Diễm Thị luyện hóa dung hợp, cũng bởi vì là bọn nó có xuất thân là tinh túy của thần thú, cũng không phải là thứ thích hợp cho tu sĩ loài người sử dụng.
Đối với Yêu tu mà nói, đây chính là chí bảo vô thượng, đối với tu sĩ loài người mà nói, lại có chút vô dụng, cho dù tìm được phương pháp miễn cưỡng hấp thu dung hợp, có thể có được chỗ tốt cũng là giảm bớt đi rất nhiều.
Đối với Doãn Tử Chương lại khác, lúc Chu Chu cải tạo lại thân thể cho Doãn tử Chương được luyện thêm vào Long cốt được Long Thiệp Lan tặng, trình độ thích ứng của thân thể hắn với Long Đan thậm chí còn cao hơn Yêu tu rất nhiều.
Chẳng qua bên trong Long đan ẩn chứa lực lượng quá mức khổng lồ, cho dù tu vi của hắn đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, cũng không có khả năng chịu đựng được, ngược lại rất có thể bởi vì đột nhiên có quá nhiều lực lượng tràn vào khiến bạo thể mà chết.
Tình huống của hắn bây giờ giống với lúc ở tháp Vũ Thần lấy phương pháp thần hồn rời thân thể để tu luyện, nhưng lại hoàn toàn khác với lúc đó vì lúc đó dựa vào trận bàn làm nơi trú ngụ tạm thời, Chu Chu trùng tu thân thể thay cho hắn cường đại đến mức trận bàn luyện chế từ vô số thiên tài địa bảo do trận đạo Đại sư cửu phẩm như Diêu Khiêm Thư luyện chế cũng không thể sánh được.
Một năm vừa rồi hắn cùng với Chu Chu lịch lãm khắp nơi, mỗi ngày vẫn chuyên cần khổ luyện, hơn nữa trong lúc Chu Chu lên cấp hắn lại thông suốt vài điều. Tiếp theo bế quan một thời gian, hẳn là có thể hấp thu được Long Đan.
Trong cơ thể hắn giống như trước vẫn còn niêm phong mấy ngàn năm tu vi của tổ tiên Lâm thị, nếu cho hắn đầy đủ thời gian để luyện hóa, hơn nữa còn có Long Đan, để đột phá Đại Thừa kỳ mặc dù nguy hiểm rất cao, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng.
Năm người thương lượng không sai biệt lắm, Tề Chí và Hướng Pháp Tài cũng tìm lại được thần trí, bay lên đến đỉnh núi xem chuyện gì đang diễn ra.
Hai người kia đến bây giờ vẫn còn cảm giác như mình đang nằm mơ, bên này vừa có động tĩnh thì đệ tử đã báo cáo lại cho bọn họ biết. Vừa nghĩ tới Chu Chu bế quan không đến nửa tháng thế mà lại thành công trở thành tu sĩ Đại Thừa kỳ, bọn họ cảm thấy một trận chuyển đổi thiên địa.
Thái độ của Chu Chu đối với bọn họ vẫn như thường, nhưng mà hai người kia lại không có biện pháp bình thường đối mặt với nàng, ngay cả mắt cũng không dám nhìn nàng dù chỉ một cái, khúm na khúm núm mất hết phong độ khôn khéo giỏi giang thường ngày.
Trong lòng Đề Thiện Thượng xoắn xuýt khó tiêu, nhìn lại bộ dáng của bọn họ càng cảm thấy không khí lúng túng không có tí sực lực nào, hắn nhìn tu sĩ đang núp ở phía xa dáo dác ngó xung quanh, bỗng nhiên cơn tức giận trong lòng bốc lên, ác độc nhìn về phía bên đó.
Ngày đó phái Thánh Trí bị buộc phải giải tán, không biết có bao nhiêu người âm thầm hả hê. Tính toán muốn xâm chiếm núi Thánh Trí, ngay cả Mai thị cũng giống như bao người cơ hội khác muốn đối phó với người nhà Thạch Ánh Lục thay cái tên quần là áo lụa hèn hạ vô sỉ Mai Tịch báo thù, bây giờ lại lén lén lút lút là muốn làm cái gì?
Núi Thánh Trí trải qua Tiên Thiên lực tản mát lúc Chu Chu đột phá Đại Thừa kỳ cải tạo lại, hôm nay bàn về linh khí đầy đủ trình độ cũng không hề thua kém nhiều với cấm địa Kim Thân Tuyền trong khu vực trang viên Lâm thị. Mấy tên đần độn này là đang tính toán đợi bọn họ vừa đi sẽ tới chiếm tiện nghi hay sao?
“Tiểu sư muội, chúng ta lập tức phải trở về thành Sùng Vũ, núi Thánh Trí này cũng không thể tiện nghi cho mấy tiểu ma cà bông không có ý tốt kia được!” Đề Thiện Thượng hung ác nói.
Chu Chu cũng rất không thích mấy người đó, suy nghĩ một chút nói: “Không phải đệ tử của phái Thánh Trí ta thì mau rời khỏi núi Thánh Trí!”
Giọng nói của nàng không lớn, nhưng trong nháy mắt lại vang dội khắp núi Thánh Trí, những tu sĩ kia như bị sét đánh. Cơ hồ liền lăn một vòng liền hướng bên ngoài chạy như điên.
Chu Chu duỗi ngón tay trên không trung vẽ một vòng. Trong nháy mắt một cỗ uy áp vô hình bao trùm trọn tòa núi Thánh Trí cùng vô số ngọn núi lớn nhỏ trong đó.
Bị nàng nghiêm chỉnh như vậy, trong khoảng thời gian trên dưới một trăm năm các tu sĩ khác không phải đệ tử phái Thánh Trí có tu vi dưới Nguyên Anh kì tiến vào phạm vi núi Thánh Trí, cũng sẽ bị uy áp của nàng ảnh hưởng, đừng nói đến tu luyện, ngay cả sử dụng những pháp thuật bình thường cũng rất khó.
Mà những đệ tử phái Thánh Trí nhờ vào môn bài sẽ tránh thoát được uy áp đáng sợ này thuận lợi tiến vào trong núi tu luyện.
Đây là lần đầu tiên sau khi Chu Chu lên cấp thi triển thần thông, khiến hai người Tề Chí và Hướng Pháp Tài nhìn thấy vậy liền trợn mắt há mồm. Bọn họ mặc dù xuất thân Tam Đại tông môn, nhưng Đại trưởng lão không phải là người bọn họ muốn gặp mà gặp được, uy lực của tu sĩ Đại Thừa kỳ. Hôm nay là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến.
Chu Chu cảm kích bọn họ những năm gần đây chiếu cố duy trì phái Thánh Trí, cố ý lưu lại mấy viên linh thạch có thể giải trừ uy áp. Sau đó liền cùng các sư huynh sư tỷ lên đường rời đi.
Nàng lấy ra Bát Bảo Tử Vân hốt thắng được từ nhiều năm trước ở Tây Phương Ngũ quốc, ném về phía không trung. Từ nhỏ trở nên to lớn, nháy mắt trở nên chừng ba trượng dài, đám người Đề Thiền Thượng bay lên phía trên, cùng nhau đi tới thành Sùng Vũ.
Những người là đệ tử phái Thánh Trí bình an ở trong núi Thánh Trí cũng nhau hoan hô, bọn họ không ai có thể nhận ra Chu Chu, cũng không biết thiếu nữ độ kiếp ở núi Thánh Trí đến tột cùng là có tu vi gì, bọn họ chỉ biết đó là nhân vật khó lường trong môn phái, hơn nữa còn vì bọn họ để lại một mảnh động tiên.
Hiện tại môn phái của bọn họ tạm thời giải tán, nhưng tương lai nhất định sẽ Đại Khai Sơn Môn, trở thành danh môn đại phái nổi danh cả Tây Nam thậm chí là cả đại lục Tấn Tiềm.
Vô số đệ tử phái Thánh Trí ở lại Tây Nam vui mừng khôn xiết, suy đoán tu vi thực lực cùng thân phận lai lịch của Chu Chu, mà mấy người Chu Chu và Doãn Tử Chương bọn họ chỉ cần tốn ba ngày liền trở lại thành Sùng Vũ.
Bọn họ muốn nhanh sớm bế quan, không muốn kinh động quá nhiều người, cho nên mới tiến vào phạm vi thành Sùng Vũ, Doãn Tử Chương liền vận dụng không gian chi lực của tháp Vũ Thần, trực tiếp đưa ba sư huynh sư tỷ vào tu luyện trong tháp Vũ Thần.
Mà hắn và Chu Chu thì định muốn đi xem cha mình và tộc nhân Đan Tộc trước đã, khai báo mọi chuyện rõ ràng xong xuôi mới bế quan.
Lâm Chấn Kim đang ở trong hoàng cung cùng với các Đạo Quân khác thương nghị chuyện đối phó với liên minh Đan Quốc, Doãn Tử Chương liền trực tiếp đến tìm ông.
Mọi người Đan Tộc tạm thời cư ngụ ở trong một khe sâu ngoài thành Chiêu Thái tông, Chu Chu đi vào khe sâu, vừa đúng lúc Đan Nhiễm và bốn vị trưởng lão ở trên khu đất trống đang chỉ đạo một vài đệ tử Khống Hỏa Chi Thuật.
Đan Nhiễm chợt nhìn thấy Chu Chu, nhất thời kích động thiếu chút nữa đốt cả râu mép của mình.
“Hoàng nhi, con đã trở lại! Con, con…..” Lão nhìn chăm chú Chu Chu, kinh ngạc thấy được lại không phải chuyện đùa, còn lại Đan Tín, Đan Đạt, Đan Diêu thấy lão thất thường như thế, cũng kỳ quái nhìn về phía Chu Chu.
Vừa nhìn, bốn người đều ngây ngẩn cả người.
Đại Thừa? Bọn họ có phải hay không hoa mắt? Sao lại là Đại Thừa? Bọn họ nhất định là đang nằm mơ đi.
Chu Chu đang muốn mở miệng, chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc hơn gọi nàng: “Chu Chu.”
Là…..là sư phụ?! Lúc này thì đến lượt Chu Chu ngây dại rồi.
Hơn nữa lần này nhìn Chu Chu lên cấp ở khoảng cách gần, Đề Thiện Thượng, Cơ U Cốc cùng với Thạch Ánh Lục cũng được không ít chỗ tốt, phảng phất như chạm đến được bóng dáng của Thiên Đạo, bế quan để tìm hiểu thật tốt, nói không chừng có thể tiến vào Nguyên Anh trung kỳ.
Có thể tận mắt chứng kiến tu sĩ khác tấn nhập Đại Thừa kỳ, cơ hội như vậy quá mức thưa thớt, bàn về ích lợi thì không khác gì không duyên cớ lại được một môn cao truyền thừa. Bọn họ đều là người tinh thần cầu tiến, hận không thể lập tức tìm một chỗ để bế quan tu luyện.
Doãn Tử Chương lại càng không cần phải nói, hắn nhận được Long Đan cũng được một thời gian, vẫn chưa từng luyện hóa dung hợp nó, chính là cảm giác thời cơ chưa tới, hiện tại rốt cuộc có thể tiến hành.
Mặc dù hắn nóng lòng muốn tăng lên tu vi của mình, nhưng cũng không mù quáng làm loạn.
Long Đan, Phượng Tủy được đặt ở bảo khố hoàng tộc Đan Quốc lâu như vậy, nhưng vẫn không bị người Diễm Thị luyện hóa dung hợp, cũng bởi vì là bọn nó có xuất thân là tinh túy của thần thú, cũng không phải là thứ thích hợp cho tu sĩ loài người sử dụng.
Đối với Yêu tu mà nói, đây chính là chí bảo vô thượng, đối với tu sĩ loài người mà nói, lại có chút vô dụng, cho dù tìm được phương pháp miễn cưỡng hấp thu dung hợp, có thể có được chỗ tốt cũng là giảm bớt đi rất nhiều.
Đối với Doãn Tử Chương lại khác, lúc Chu Chu cải tạo lại thân thể cho Doãn tử Chương được luyện thêm vào Long cốt được Long Thiệp Lan tặng, trình độ thích ứng của thân thể hắn với Long Đan thậm chí còn cao hơn Yêu tu rất nhiều.
Chẳng qua bên trong Long đan ẩn chứa lực lượng quá mức khổng lồ, cho dù tu vi của hắn đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, cũng không có khả năng chịu đựng được, ngược lại rất có thể bởi vì đột nhiên có quá nhiều lực lượng tràn vào khiến bạo thể mà chết.
Tình huống của hắn bây giờ giống với lúc ở tháp Vũ Thần lấy phương pháp thần hồn rời thân thể để tu luyện, nhưng lại hoàn toàn khác với lúc đó vì lúc đó dựa vào trận bàn làm nơi trú ngụ tạm thời, Chu Chu trùng tu thân thể thay cho hắn cường đại đến mức trận bàn luyện chế từ vô số thiên tài địa bảo do trận đạo Đại sư cửu phẩm như Diêu Khiêm Thư luyện chế cũng không thể sánh được.
Một năm vừa rồi hắn cùng với Chu Chu lịch lãm khắp nơi, mỗi ngày vẫn chuyên cần khổ luyện, hơn nữa trong lúc Chu Chu lên cấp hắn lại thông suốt vài điều. Tiếp theo bế quan một thời gian, hẳn là có thể hấp thu được Long Đan.
Trong cơ thể hắn giống như trước vẫn còn niêm phong mấy ngàn năm tu vi của tổ tiên Lâm thị, nếu cho hắn đầy đủ thời gian để luyện hóa, hơn nữa còn có Long Đan, để đột phá Đại Thừa kỳ mặc dù nguy hiểm rất cao, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng.
Năm người thương lượng không sai biệt lắm, Tề Chí và Hướng Pháp Tài cũng tìm lại được thần trí, bay lên đến đỉnh núi xem chuyện gì đang diễn ra.
Hai người kia đến bây giờ vẫn còn cảm giác như mình đang nằm mơ, bên này vừa có động tĩnh thì đệ tử đã báo cáo lại cho bọn họ biết. Vừa nghĩ tới Chu Chu bế quan không đến nửa tháng thế mà lại thành công trở thành tu sĩ Đại Thừa kỳ, bọn họ cảm thấy một trận chuyển đổi thiên địa.
Thái độ của Chu Chu đối với bọn họ vẫn như thường, nhưng mà hai người kia lại không có biện pháp bình thường đối mặt với nàng, ngay cả mắt cũng không dám nhìn nàng dù chỉ một cái, khúm na khúm núm mất hết phong độ khôn khéo giỏi giang thường ngày.
Trong lòng Đề Thiện Thượng xoắn xuýt khó tiêu, nhìn lại bộ dáng của bọn họ càng cảm thấy không khí lúng túng không có tí sực lực nào, hắn nhìn tu sĩ đang núp ở phía xa dáo dác ngó xung quanh, bỗng nhiên cơn tức giận trong lòng bốc lên, ác độc nhìn về phía bên đó.
Ngày đó phái Thánh Trí bị buộc phải giải tán, không biết có bao nhiêu người âm thầm hả hê. Tính toán muốn xâm chiếm núi Thánh Trí, ngay cả Mai thị cũng giống như bao người cơ hội khác muốn đối phó với người nhà Thạch Ánh Lục thay cái tên quần là áo lụa hèn hạ vô sỉ Mai Tịch báo thù, bây giờ lại lén lén lút lút là muốn làm cái gì?
Núi Thánh Trí trải qua Tiên Thiên lực tản mát lúc Chu Chu đột phá Đại Thừa kỳ cải tạo lại, hôm nay bàn về linh khí đầy đủ trình độ cũng không hề thua kém nhiều với cấm địa Kim Thân Tuyền trong khu vực trang viên Lâm thị. Mấy tên đần độn này là đang tính toán đợi bọn họ vừa đi sẽ tới chiếm tiện nghi hay sao?
“Tiểu sư muội, chúng ta lập tức phải trở về thành Sùng Vũ, núi Thánh Trí này cũng không thể tiện nghi cho mấy tiểu ma cà bông không có ý tốt kia được!” Đề Thiện Thượng hung ác nói.
Chu Chu cũng rất không thích mấy người đó, suy nghĩ một chút nói: “Không phải đệ tử của phái Thánh Trí ta thì mau rời khỏi núi Thánh Trí!”
Giọng nói của nàng không lớn, nhưng trong nháy mắt lại vang dội khắp núi Thánh Trí, những tu sĩ kia như bị sét đánh. Cơ hồ liền lăn một vòng liền hướng bên ngoài chạy như điên.
Chu Chu duỗi ngón tay trên không trung vẽ một vòng. Trong nháy mắt một cỗ uy áp vô hình bao trùm trọn tòa núi Thánh Trí cùng vô số ngọn núi lớn nhỏ trong đó.
Bị nàng nghiêm chỉnh như vậy, trong khoảng thời gian trên dưới một trăm năm các tu sĩ khác không phải đệ tử phái Thánh Trí có tu vi dưới Nguyên Anh kì tiến vào phạm vi núi Thánh Trí, cũng sẽ bị uy áp của nàng ảnh hưởng, đừng nói đến tu luyện, ngay cả sử dụng những pháp thuật bình thường cũng rất khó.
Mà những đệ tử phái Thánh Trí nhờ vào môn bài sẽ tránh thoát được uy áp đáng sợ này thuận lợi tiến vào trong núi tu luyện.
Đây là lần đầu tiên sau khi Chu Chu lên cấp thi triển thần thông, khiến hai người Tề Chí và Hướng Pháp Tài nhìn thấy vậy liền trợn mắt há mồm. Bọn họ mặc dù xuất thân Tam Đại tông môn, nhưng Đại trưởng lão không phải là người bọn họ muốn gặp mà gặp được, uy lực của tu sĩ Đại Thừa kỳ. Hôm nay là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến.
Chu Chu cảm kích bọn họ những năm gần đây chiếu cố duy trì phái Thánh Trí, cố ý lưu lại mấy viên linh thạch có thể giải trừ uy áp. Sau đó liền cùng các sư huynh sư tỷ lên đường rời đi.
Nàng lấy ra Bát Bảo Tử Vân hốt thắng được từ nhiều năm trước ở Tây Phương Ngũ quốc, ném về phía không trung. Từ nhỏ trở nên to lớn, nháy mắt trở nên chừng ba trượng dài, đám người Đề Thiền Thượng bay lên phía trên, cùng nhau đi tới thành Sùng Vũ.
Những người là đệ tử phái Thánh Trí bình an ở trong núi Thánh Trí cũng nhau hoan hô, bọn họ không ai có thể nhận ra Chu Chu, cũng không biết thiếu nữ độ kiếp ở núi Thánh Trí đến tột cùng là có tu vi gì, bọn họ chỉ biết đó là nhân vật khó lường trong môn phái, hơn nữa còn vì bọn họ để lại một mảnh động tiên.
Hiện tại môn phái của bọn họ tạm thời giải tán, nhưng tương lai nhất định sẽ Đại Khai Sơn Môn, trở thành danh môn đại phái nổi danh cả Tây Nam thậm chí là cả đại lục Tấn Tiềm.
Vô số đệ tử phái Thánh Trí ở lại Tây Nam vui mừng khôn xiết, suy đoán tu vi thực lực cùng thân phận lai lịch của Chu Chu, mà mấy người Chu Chu và Doãn Tử Chương bọn họ chỉ cần tốn ba ngày liền trở lại thành Sùng Vũ.
Bọn họ muốn nhanh sớm bế quan, không muốn kinh động quá nhiều người, cho nên mới tiến vào phạm vi thành Sùng Vũ, Doãn Tử Chương liền vận dụng không gian chi lực của tháp Vũ Thần, trực tiếp đưa ba sư huynh sư tỷ vào tu luyện trong tháp Vũ Thần.
Mà hắn và Chu Chu thì định muốn đi xem cha mình và tộc nhân Đan Tộc trước đã, khai báo mọi chuyện rõ ràng xong xuôi mới bế quan.
Lâm Chấn Kim đang ở trong hoàng cung cùng với các Đạo Quân khác thương nghị chuyện đối phó với liên minh Đan Quốc, Doãn Tử Chương liền trực tiếp đến tìm ông.
Mọi người Đan Tộc tạm thời cư ngụ ở trong một khe sâu ngoài thành Chiêu Thái tông, Chu Chu đi vào khe sâu, vừa đúng lúc Đan Nhiễm và bốn vị trưởng lão ở trên khu đất trống đang chỉ đạo một vài đệ tử Khống Hỏa Chi Thuật.
Đan Nhiễm chợt nhìn thấy Chu Chu, nhất thời kích động thiếu chút nữa đốt cả râu mép của mình.
“Hoàng nhi, con đã trở lại! Con, con…..” Lão nhìn chăm chú Chu Chu, kinh ngạc thấy được lại không phải chuyện đùa, còn lại Đan Tín, Đan Đạt, Đan Diêu thấy lão thất thường như thế, cũng kỳ quái nhìn về phía Chu Chu.
Vừa nhìn, bốn người đều ngây ngẩn cả người.
Đại Thừa? Bọn họ có phải hay không hoa mắt? Sao lại là Đại Thừa? Bọn họ nhất định là đang nằm mơ đi.
Chu Chu đang muốn mở miệng, chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc hơn gọi nàng: “Chu Chu.”
Là…..là sư phụ?! Lúc này thì đến lượt Chu Chu ngây dại rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook