Nếu Tớ Có Thể
-
Chương 9
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
-Thời tiết thay đổi bất thường quá . Sáng vẫn còn mát mẻ và còn tí nắng, mà giờ đã chuyển sang âm u và có dâu hiệu nổi bão thế này. Vậy mới nói Dự báo thời tiết thật lừa người mà, lần sau không thèm xem nữa.
"vìu","bộp","bịch" Ba âm thanh liên tiếp vang lên. Vâng, người bị hại chính là nam thần(kinh) Nhật Quân và thủ phạm không ai khác chính là bạn Gia Phong.Phong đã phi cuốn từ điển Tiếng Anh phi thẳng vào Quân.(tội cho chàng trai đó)
-Phong, mày làm cái gì thê-Quân xoa xoa cái mông bị dập của mình-Nhỡ vào phần mềm khác thì sao, tao mà có mệnh hệ gì ai chăm sóc cho mày.
-Dám nói lại câu đó không-Phong trừng mắt nhìn Quân-Mày tin là thay vì cuốn từ điển mà là con dao gọt hoa quả không.
-À, mày cứ làm việc đi, cứ coi như tao không có ở đây.
-Đó là điều đương nhiên.
Phong nói xong quay sang nhìn hai cái con người đang làm anh tức giận.Không ai khác chính là Huỳnh Ly và Vy. Thứ nhất, vì hai đứa nó nên anh phải đứng ở đây-đáng lẽ ra anh đang ở lớp nằm ngủ.Thứ hai, em gái anh-nó đọc đam mỹ viết về anh zai nó, mà anh zai nó còn phải làm thụ trong khi nhìn anh có tí ẻo lả nào đâu.Thứ ba, cái quan trọng nhất, con bé đi với Huỳnh Ly, con bé quên lời anh dặn rồi sao?Nhỡ nó bị người ta lừa đi rồi đem bán vào nhà thổ hay bán bỏ nội tạng thì sao?๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ
-Học muội Huỳnh Ly-Phong nhìn Huỳnh Ly-phiền em đi theo bạn phó hội trưởng đây sang phòng chờ làm bản tường trình.
-Không được-Vy hét lên.
-Học muội Nhã Vy, em có ý kiến sao?-Phong phi những ánh mắt còn sắc hơn kiếm
về phía con bé(.Chắc nếu con bé nói có thì ngay đêm nay Phong có thể khăn gói cho nó về "Thánh địa" quá)
-Không ạ-Vy lí nhí trả lời
-Tại sao tôi phải đi-Huỳnh Ly nhìn thẳng mắt Phong.
-Bao giờ em làm hội trưởng thì em sẽ biết-Phong nhếch mép cười.
-Phong-Quân bật dậy hét lên-cái đó người ta gọi là làm dụng chức quyền đấy.
-Mày tin tao một lần nữa lạm dụng chức quyền bắt này đi don WC không?
-Mày muốn làm gì thì làm-Quân đi ra chỗ Huỳnh Ly-Mời.
-Ở lại vui nha- Huỳnh Ly cười mỉm với Vy.
-Good luck baby-Quân xoa xoa đầu con bé.
-Anh-Vy cố với theo hai người kia-Đừng đi mà .
-Bye Bye-Quân đi ra không quên vẫy tay và tiện tay đóng cửa luôn.
Căn phong trở nên yên tĩnh lạ thường, không hề có một tiếng động nào vang lên.Anh nhìn em, em nhìn anh, cả hai người không ai lên tiếng trước.๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ. Cuối cùng vì không chịu nổi "áp thấp hàn đới" Vy bắt buộc phải lên tiếng trước:
-Anh , thật sự thì mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu.
-Sao em biết anh nghĩ thế nào.
-Cái quyển đó chỉ là fan tặng em thôi, em chỉ mới xem bên ngoài chứ em chưa đọc. Với cả Huỳnh Ly cướp quyển đó nên hai đứa mới lên đây. Chứ em không hề muốn đâu.Anh à, tin em đi.
-Em có biết là khi anh nhìn thấy hai đứa đi cùng nhau anh sợ lắm không?-Phong đột nhiên nổi giận.
-Nhưng mà đây là ở trường mà-Vy cố gắng giải thích.
-Dù là ở đâu chỉ có một mình em, anh cũng thấy nguy hiểm.
-Em có thể tự bảo vệ mình, em không yếu như vậy.
-Ok, coi như em giỏi, nhưng anh không muốn em xảy ra chuyện gì cả, nên anh muốn em, đừng thân cận quá với Huỳnh Ly.
-Vâng.
-Còn cái quyển đam mỹ kia...Hả-Phong kéo dài âm cuối.
-Khoan.Anh chỉ cấm em xem GV chứ không cấm em xem đam mỹ-Vy ra đòn phủ đầu.
-Tốt-Phong nở nụ cười nham hiểm -Nếu đã thích ở với Huỳnh Ly như thế thì anh sẽ thành toàn cho em.
-Anh Phong -Vy làm nũng bởi vì cô biết đằng sau nụ cười này chẳng phải thứ tốt đẹp gì cả.
-Sang phòng bên cạnh làm bản tưởng trình sau đó em cùng Huỳnh Ly hai đứa mỗi đứa nhặt 1000 cái lá vàng không thừa không thiếu,hông được gian lận, và phải làm dưới sự giám sát của Nhật Quân
๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ
-Anh hai- Vy mè nheo-Như thế không tốt đâu.
-À quên-Phong cười tươi-Cắt toàn bộ phần ăn gà trong tuần.
-Cái gì-Vy sửng sốt, đúng là sét đánh giữa trời quang , à nhầm, trời bão mà-Vậy thì làm sao em sống.
-Anh không quan tâm, dám làm dám chịu, đó mới là khí khái của quân tử.
-Nhưng em không phải quân tử.
-Anh đém đến ba , em mà không ra khỏi phong này anh sẽ tăng thời hạn lên 1 tháng-Phong giơ ngón tay lên và bắt đầu đếm- 3...2...
๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ
Vy vội vội vàng vàng chạy ra khỏi Phòng. Ai chứ Phong không hề đùa bao giờ, nếu mà một tháng không ăn gà thì chẳng khác nào chó thiếu xương, cá thiếu nước , chim thiếu cành(tội nghiệp con bé, bị dọa sợ đến nỗi tâm trí bất minh).Ơ, nhưng mà, hình như nó có tiền mà.....
-Thời tiết thay đổi bất thường quá . Sáng vẫn còn mát mẻ và còn tí nắng, mà giờ đã chuyển sang âm u và có dâu hiệu nổi bão thế này. Vậy mới nói Dự báo thời tiết thật lừa người mà, lần sau không thèm xem nữa.
"vìu","bộp","bịch" Ba âm thanh liên tiếp vang lên. Vâng, người bị hại chính là nam thần(kinh) Nhật Quân và thủ phạm không ai khác chính là bạn Gia Phong.Phong đã phi cuốn từ điển Tiếng Anh phi thẳng vào Quân.(tội cho chàng trai đó)
-Phong, mày làm cái gì thê-Quân xoa xoa cái mông bị dập của mình-Nhỡ vào phần mềm khác thì sao, tao mà có mệnh hệ gì ai chăm sóc cho mày.
-Dám nói lại câu đó không-Phong trừng mắt nhìn Quân-Mày tin là thay vì cuốn từ điển mà là con dao gọt hoa quả không.
-À, mày cứ làm việc đi, cứ coi như tao không có ở đây.
-Đó là điều đương nhiên.
Phong nói xong quay sang nhìn hai cái con người đang làm anh tức giận.Không ai khác chính là Huỳnh Ly và Vy. Thứ nhất, vì hai đứa nó nên anh phải đứng ở đây-đáng lẽ ra anh đang ở lớp nằm ngủ.Thứ hai, em gái anh-nó đọc đam mỹ viết về anh zai nó, mà anh zai nó còn phải làm thụ trong khi nhìn anh có tí ẻo lả nào đâu.Thứ ba, cái quan trọng nhất, con bé đi với Huỳnh Ly, con bé quên lời anh dặn rồi sao?Nhỡ nó bị người ta lừa đi rồi đem bán vào nhà thổ hay bán bỏ nội tạng thì sao?๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ
-Học muội Huỳnh Ly-Phong nhìn Huỳnh Ly-phiền em đi theo bạn phó hội trưởng đây sang phòng chờ làm bản tường trình.
-Không được-Vy hét lên.
-Học muội Nhã Vy, em có ý kiến sao?-Phong phi những ánh mắt còn sắc hơn kiếm
về phía con bé(.Chắc nếu con bé nói có thì ngay đêm nay Phong có thể khăn gói cho nó về "Thánh địa" quá)
-Không ạ-Vy lí nhí trả lời
-Tại sao tôi phải đi-Huỳnh Ly nhìn thẳng mắt Phong.
-Bao giờ em làm hội trưởng thì em sẽ biết-Phong nhếch mép cười.
-Phong-Quân bật dậy hét lên-cái đó người ta gọi là làm dụng chức quyền đấy.
-Mày tin tao một lần nữa lạm dụng chức quyền bắt này đi don WC không?
-Mày muốn làm gì thì làm-Quân đi ra chỗ Huỳnh Ly-Mời.
-Ở lại vui nha- Huỳnh Ly cười mỉm với Vy.
-Good luck baby-Quân xoa xoa đầu con bé.
-Anh-Vy cố với theo hai người kia-Đừng đi mà .
-Bye Bye-Quân đi ra không quên vẫy tay và tiện tay đóng cửa luôn.
Căn phong trở nên yên tĩnh lạ thường, không hề có một tiếng động nào vang lên.Anh nhìn em, em nhìn anh, cả hai người không ai lên tiếng trước.๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ. Cuối cùng vì không chịu nổi "áp thấp hàn đới" Vy bắt buộc phải lên tiếng trước:
-Anh , thật sự thì mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu.
-Sao em biết anh nghĩ thế nào.
-Cái quyển đó chỉ là fan tặng em thôi, em chỉ mới xem bên ngoài chứ em chưa đọc. Với cả Huỳnh Ly cướp quyển đó nên hai đứa mới lên đây. Chứ em không hề muốn đâu.Anh à, tin em đi.
-Em có biết là khi anh nhìn thấy hai đứa đi cùng nhau anh sợ lắm không?-Phong đột nhiên nổi giận.
-Nhưng mà đây là ở trường mà-Vy cố gắng giải thích.
-Dù là ở đâu chỉ có một mình em, anh cũng thấy nguy hiểm.
-Em có thể tự bảo vệ mình, em không yếu như vậy.
-Ok, coi như em giỏi, nhưng anh không muốn em xảy ra chuyện gì cả, nên anh muốn em, đừng thân cận quá với Huỳnh Ly.
-Vâng.
-Còn cái quyển đam mỹ kia...Hả-Phong kéo dài âm cuối.
-Khoan.Anh chỉ cấm em xem GV chứ không cấm em xem đam mỹ-Vy ra đòn phủ đầu.
-Tốt-Phong nở nụ cười nham hiểm -Nếu đã thích ở với Huỳnh Ly như thế thì anh sẽ thành toàn cho em.
-Anh Phong -Vy làm nũng bởi vì cô biết đằng sau nụ cười này chẳng phải thứ tốt đẹp gì cả.
-Sang phòng bên cạnh làm bản tưởng trình sau đó em cùng Huỳnh Ly hai đứa mỗi đứa nhặt 1000 cái lá vàng không thừa không thiếu,hông được gian lận, và phải làm dưới sự giám sát của Nhật Quân
๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ
-Anh hai- Vy mè nheo-Như thế không tốt đâu.
-À quên-Phong cười tươi-Cắt toàn bộ phần ăn gà trong tuần.
-Cái gì-Vy sửng sốt, đúng là sét đánh giữa trời quang , à nhầm, trời bão mà-Vậy thì làm sao em sống.
-Anh không quan tâm, dám làm dám chịu, đó mới là khí khái của quân tử.
-Nhưng em không phải quân tử.
-Anh đém đến ba , em mà không ra khỏi phong này anh sẽ tăng thời hạn lên 1 tháng-Phong giơ ngón tay lên và bắt đầu đếm- 3...2...
๖ۣۜD๖ۣۜĐ๖ۣۜL๖ۣۜQ๖ۣۜĐ
Vy vội vội vàng vàng chạy ra khỏi Phòng. Ai chứ Phong không hề đùa bao giờ, nếu mà một tháng không ăn gà thì chẳng khác nào chó thiếu xương, cá thiếu nước , chim thiếu cành(tội nghiệp con bé, bị dọa sợ đến nỗi tâm trí bất minh).Ơ, nhưng mà, hình như nó có tiền mà.....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook