Nếu Được Xin Hãy Bên Nhau
-
Chương 76: Biệt giam trắng (2)
Đoạn clip kết thúc trước sự bàng hoàng của tất cả mọi người. Im lặng và trầm mặc. Chưa bao giờ không khí lại căng thẳng và âm trầm đến như vậy. Bởi lẽ, trước kia dù hung thủ có bao nhiêu tàn nhẫn đi chăng nữa thì nạn nhân cũng là người trưởng thành, hoàn thiện về mọi mặt. Còn bây giờ thì…
- Đúng là khốn kiếp. Bọn chúng có phải là con người không vậy.- Một cảnh sát đá vào chiếc ghế ở trước mặt và hét lớn.
-Bình tĩnh đi Tiểu Tuấn, cậu bức xúc thì được gì. Làm cảnh sát không phải chỉ giỏi bắng súng là được, tinh thần cậu cũng phải cứng rắn và sắt đá. Nghe rõ chưa?
- Em biết nhưng mà
- Không có nhưng gì hết. Nếu không được thì cút khỏi đây ngay lập tức..- Cao Trình quát lớn.
- Được rồi…Đừng làm loạn nữa, Chương Hiểu, em thấy sao- Trình Ngạn Thâm nhìn cô từ tốn hỏi.
- Hung thủ khoảng từ ba mươi đến bốn mươi tuổi, có trình độ học vấn cao, là thành phần tinh anh trong xã hội. Hắn có nhiều tiền và các bất động sản khác. Ngoài ra, hắn có một tuổi thơ bất hạnh, khả năng lớn từng là nạn nhân của bạo lực gia đình. Hắn có dã tâm chinh phục, đặc biệt là những gì đặc biệt mới mẻ và có độ khó cao. Điều này thể hiện rõ qua cách hành xử của hắn trong công việc cũng như cuộc sống. Hắn bị ám ảnh cưỡng chế mức độ nhẹ và đương nhiên những việc hắn làm không phải do căn bệnh này gây ra mà xuất phát từ tính khiêu chiến cũng như bản chất tàn ác trong con người hắn.
Chương Hiểu bình tĩnh nói lên những suy nghĩ của mình. Khuôn mặt thì lạnh giá, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào hình ảnh cuối cùng lưu lại trên màn hình. Năm chữ : “ Ác quỷ của tâm hồn” như con dao sắc bén đâm thẳng vào mắt cô , đau rát.
- Em có thể nói rõ hơn suy nghĩ của mình được không? – Cao Trình hỏi.
- Bắt giam, sử dụng một không gian hoàn toàn từ màu trắng để tra tấn tinh thần nạn nhân, cách làm này chính là một trong những thủ đoạn tra tấn kinh hoàng nhất trên thế giới. Không một giọt máu rơi, không một hình phạt nào nhưng những di chứng nặng nề về tâm lý mà cách tra tấn này đem đến là vô cùng nghiêm trọng. Nghiên cứu cho thấy, màu trắng đem lại cho con người sự thư giãn về mặt tâm hồn cũng như thể hiện sự trong sáng, thanh khiết về mặt nhân cách. Nhưng biệt giam trong một không gian toàn màu trắng , ngay cả ánh đèn cũng trắng toát sẽ khiến con người nảy sinh những lo âu, những sợ hãi và nghiêm trọng hơn chính là sự khủng hoảng về nhận thức và hành vi. Một không gian biệt lập, tất cả đều sáng choang, con người sẽ không nhận thức được thời gian, không cảm nhận được cuộc sống. Ngày , đêm, nắng hay mưa, không khí hay sự vật…Tất cả hòa lẫn vào nhau. Nạn nhân bắt đầu có những hoang tưởng về thời gian, bắt đầu lo sợ về mọi thứ xung quanh cuối cùng là hoảng sợ về sự tồn tại của chính mình. Con người mất đi bản năng của loài người, chỉ còn lại phần con hoang dại và hung tợn. Cách tra tấn này được áp dụng đặc biệt ở các nhà tù chuyên biệt ở Mỹ và Châu Âu giành cho các tội phạm khủng bố cũng như các gián điệp chính trị. Và nó được mang một cái tên vô cùng “ tươi đẹp” chính là Biệt Giam Trắng.
Trình Ngạn Thâm cất tiếng, giọng nói anh vẫn thế nhưng từng chữ anh thốt ra khiến người nghe sởn da gà. Một cơn gió thoảng qua, lạnh buốt.
- Nhưng hung thủ của chúng ta còn tàn nhẫn hơn thế. Biệt giam trắng được dùng cho các đối tượng chủ yếu là người lớn, những tội phạm đặc biệt quan trọng, đến bây giờ, chưa có bất kỳ ghi chép này chứng minh biệt giam trắng được sử dụng ở trẻ em. Mọi người thử tưởng tượng, ngay cả một người trưởng thành, hoàn thiện về nhân cách còn bị tâm thần phân liệt chỉ sau mười lăm ngày bị tra tấn thì trẻ em sẽ làm sao đây? Chúng ở trong đó hai mươi ngày, tận đến hai mươi ngày. Đặc biệt, đối với đoạn clip này, điều kinh khủng không chỉ nằm ở cụm từ “biệt giam trắng “mang đến mà nằm ngay cả kết cấu của căn nhà. Các vách tường không cách âm, bất cứ một tiếng động nào dù nhỏ nhất cũng có thể vang vọng khắp ngôi nhà. Tiếng la hét của một người sẽ ám ảnh tâm lý của tất cả những người còn lại. Từ đó gây nên một hiệu ứng dây chuyền về sợ hãi, và đây cũng chính là điều kinh khủng nhất, ám ảnh nhất đối với tâm lý con người.
- Nhưng có một người không sợ hãi, hay nói đúng hơn, có một người không bộc lộ sự sợ hãi.
- Đúng là khốn kiếp. Bọn chúng có phải là con người không vậy.- Một cảnh sát đá vào chiếc ghế ở trước mặt và hét lớn.
-Bình tĩnh đi Tiểu Tuấn, cậu bức xúc thì được gì. Làm cảnh sát không phải chỉ giỏi bắng súng là được, tinh thần cậu cũng phải cứng rắn và sắt đá. Nghe rõ chưa?
- Em biết nhưng mà
- Không có nhưng gì hết. Nếu không được thì cút khỏi đây ngay lập tức..- Cao Trình quát lớn.
- Được rồi…Đừng làm loạn nữa, Chương Hiểu, em thấy sao- Trình Ngạn Thâm nhìn cô từ tốn hỏi.
- Hung thủ khoảng từ ba mươi đến bốn mươi tuổi, có trình độ học vấn cao, là thành phần tinh anh trong xã hội. Hắn có nhiều tiền và các bất động sản khác. Ngoài ra, hắn có một tuổi thơ bất hạnh, khả năng lớn từng là nạn nhân của bạo lực gia đình. Hắn có dã tâm chinh phục, đặc biệt là những gì đặc biệt mới mẻ và có độ khó cao. Điều này thể hiện rõ qua cách hành xử của hắn trong công việc cũng như cuộc sống. Hắn bị ám ảnh cưỡng chế mức độ nhẹ và đương nhiên những việc hắn làm không phải do căn bệnh này gây ra mà xuất phát từ tính khiêu chiến cũng như bản chất tàn ác trong con người hắn.
Chương Hiểu bình tĩnh nói lên những suy nghĩ của mình. Khuôn mặt thì lạnh giá, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào hình ảnh cuối cùng lưu lại trên màn hình. Năm chữ : “ Ác quỷ của tâm hồn” như con dao sắc bén đâm thẳng vào mắt cô , đau rát.
- Em có thể nói rõ hơn suy nghĩ của mình được không? – Cao Trình hỏi.
- Bắt giam, sử dụng một không gian hoàn toàn từ màu trắng để tra tấn tinh thần nạn nhân, cách làm này chính là một trong những thủ đoạn tra tấn kinh hoàng nhất trên thế giới. Không một giọt máu rơi, không một hình phạt nào nhưng những di chứng nặng nề về tâm lý mà cách tra tấn này đem đến là vô cùng nghiêm trọng. Nghiên cứu cho thấy, màu trắng đem lại cho con người sự thư giãn về mặt tâm hồn cũng như thể hiện sự trong sáng, thanh khiết về mặt nhân cách. Nhưng biệt giam trong một không gian toàn màu trắng , ngay cả ánh đèn cũng trắng toát sẽ khiến con người nảy sinh những lo âu, những sợ hãi và nghiêm trọng hơn chính là sự khủng hoảng về nhận thức và hành vi. Một không gian biệt lập, tất cả đều sáng choang, con người sẽ không nhận thức được thời gian, không cảm nhận được cuộc sống. Ngày , đêm, nắng hay mưa, không khí hay sự vật…Tất cả hòa lẫn vào nhau. Nạn nhân bắt đầu có những hoang tưởng về thời gian, bắt đầu lo sợ về mọi thứ xung quanh cuối cùng là hoảng sợ về sự tồn tại của chính mình. Con người mất đi bản năng của loài người, chỉ còn lại phần con hoang dại và hung tợn. Cách tra tấn này được áp dụng đặc biệt ở các nhà tù chuyên biệt ở Mỹ và Châu Âu giành cho các tội phạm khủng bố cũng như các gián điệp chính trị. Và nó được mang một cái tên vô cùng “ tươi đẹp” chính là Biệt Giam Trắng.
Trình Ngạn Thâm cất tiếng, giọng nói anh vẫn thế nhưng từng chữ anh thốt ra khiến người nghe sởn da gà. Một cơn gió thoảng qua, lạnh buốt.
- Nhưng hung thủ của chúng ta còn tàn nhẫn hơn thế. Biệt giam trắng được dùng cho các đối tượng chủ yếu là người lớn, những tội phạm đặc biệt quan trọng, đến bây giờ, chưa có bất kỳ ghi chép này chứng minh biệt giam trắng được sử dụng ở trẻ em. Mọi người thử tưởng tượng, ngay cả một người trưởng thành, hoàn thiện về nhân cách còn bị tâm thần phân liệt chỉ sau mười lăm ngày bị tra tấn thì trẻ em sẽ làm sao đây? Chúng ở trong đó hai mươi ngày, tận đến hai mươi ngày. Đặc biệt, đối với đoạn clip này, điều kinh khủng không chỉ nằm ở cụm từ “biệt giam trắng “mang đến mà nằm ngay cả kết cấu của căn nhà. Các vách tường không cách âm, bất cứ một tiếng động nào dù nhỏ nhất cũng có thể vang vọng khắp ngôi nhà. Tiếng la hét của một người sẽ ám ảnh tâm lý của tất cả những người còn lại. Từ đó gây nên một hiệu ứng dây chuyền về sợ hãi, và đây cũng chính là điều kinh khủng nhất, ám ảnh nhất đối với tâm lý con người.
- Nhưng có một người không sợ hãi, hay nói đúng hơn, có một người không bộc lộ sự sợ hãi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook