Này! Nữ Phụ Thì Làm Sao
-
Chương 6
- Này, tỉnh. Lãnh Thiên Tuyết, tỉnh, cô mau tỉnh cho tôi! - Dương Vũ ra sức dùng tay vỗ đồm độp vô má cô.
- Hứm, cái gì mà kì vậy? Oa.... tránh ra cho tôi ngủ đừng mà có nhiễu.... zzzz....... - Hai bên má đột nhiên đau lạ thường cô liền vùng dậy lầm bầm nói mấy câu rồi trực tiếp gục xuống bàn.
- Cô... này mau tỉnh, cô như vậy thì tôi biết ăn nói với bố mẹ cô ra sao? Này, mau tỉnh mà dậy học. - Dương Vũ mặc kệ cô là con gái cư nhiên lấy tay nắm lấy vai cô mà lắc mạnh.
- zzzz...... * OvO*
Dương Vũ đen mặt, hắn đã làm tới vậy rồi mà cô không chịu dậy, là đang cố tình chơi hắn sao? Dù thật sự là hắn không có ưa cô, không những không ưa mà còn có chút khinh thường, ghét bỏ cô nữa nhưng Dương Vũ hắn đã hứa với bố mẹ cô sẽ giúp cô học hành tiến bộ hơn nên không thể chỉ vì tâm lí cá nhân mà hắn trở thành kẻ không biết giữ hứa được, hơn hết lại chính là Lâm gia và Lãnh gia có quan hệ rất thân thiết với nhau.
Hết cách hắn liền để cô ngủ còn bản thân thì ngồi lên lan can cửa sổ phòng cô mà thả hồn, chốc chốc lại quay người nhìn về phía cô xem cô có lật ngời mà ngã xuống đất không. Đừng hỏi hắn tại sao đã không thích mà còn lo cho cô nhưng biết sao được bởi vốn dĩ đây không phải là lo lắng mà chỉ là một thói quen....
Còn nhớ lần đầu hắn gặp cô là ở Lâm gia, khi ấy cô mới 5 tuổi còn hắn đã 10 tuổi. Lúc đó nhìn cô đặc biệt đáng yêu với chiếc váy công chúa màu tím nhạt dài đến đầu gối có đính thêm một chiếc nơ nhỏ màu xanh dương ở thắt lưng hơi lệch về bên trái tạo điểm nhấn. Chân thì đi đôi giày búp bê đồng màu với chiếc váy, mái tóc màu xám được thả tự nhiên dài ngang vai. Gương mặt nhỏ nhỏ phúng phính hồng hồng nhìn chỉ muốn cắn, làn da trắng nõn mịn màng đến không tưởng, đôi mắt to tròn màu xám tro trong veo, ngây thơ hớp hồn người nhìn, chiếc mũi nhỏ cao, khuôn miệng bé cùng đôi môi chúm chím, căng mọng, đỏ hồng, hàng lông mày ngang đậm nét hoàn hảo, tất cả làm cho tổng thể của khuôn mặt đẹp đến kì lạ, tưởng như mơ mà lại là thật, thanh thoát không vướng chút bụi trần. Thiên sứ là có thật.........
Tin được không nhưng thực sự lúc đó hắn đã rung động trước cô, tuy còn bé nhưng hắn hiểu rất rõ về tình cảm của bản thân. Hắn biết thế nào là những rung động đầu tiên với một người con gái.
Mỗi lần nhìn thấy cô cười, cô gọi một tiếng "" Dương Vũ ca"", cô làm nũng đòi hắn chơi với cô thì ngay tức thì tim hắn đập mạnh, nhanh lạ thường, cả người cũng không tự chủ mà cảm thấy thật vui, thật hạnh phúc. Đổi lại khi thấy cô khóc, cô bị thương, cô không vui thì tâm trạng hắn cũng trùng xuống khác lạ.
Nhưng quá khứ mãi mãi chỉ là quá khứ càng không phải là thực tại, mọi thứ đều có thể dễ dàng thay đổi ngay cả tình cảm của hắn dành cho cô cũng vậy..... Có muốn trách cũng không thể trách hắn được là do cô thay đổi nên hắn mới phải đổi thay.
Nhảy xuống lan can, hắn bước đến bên cô, ôm lấy đặt cô nằm xuống giường còn cẩn thận đắp chăn cho cô. Nhìn ngắm gương mặt thân quen này một chút... hãy để hắn chỉ một lần thôi được quan tâm đến cô lần cuối, được không?
~~~~~~~~~~ Sáng hôm sau tại phòng khách ~~~~~~~~~~~~~
- Ha ha ha ha. - Dương Vũ mở miệng cười lớn đến mất hết hình tượng, cả người thì không ngừng gập lại nằm bò trên salon, khóe mắt thì đã ươn ướt híp cả lại nhưng vẫn cố mở to ra nhìn cái vật thể lạ trước mặt.
- Anh cười cái gì, ngậm miệng lại cho tôi! - Gì gì, cái gì vậy, mới mở banh mắt ra đã bị cười vô mặt rồi.
- Được, được nhưng...... phụt........ ha ha ha ha.... tôi... ha ha... không nhịn được........ ha ha ha....
- Anh ngậm miệng lại nhanh! - Rốt cuộc là cái gì vậy, vì sao mà cái tên Dương Vũ này vừa mới thấy cô đã cười như lên cơn vậy.
- Ha ha ha ha ha ha ha ha..... - Vâng bạn trẻ nào đó vẫn cười =..=
-..... - Đen mặt.
- Cô tự xem đi. - Thiên Tuấn tay cầm một tách coffee đi ngang thấy cô mặt đen như đít nồi liền cứ bị tốt bụng không biết lấy từ đâu ra một cái gương ném cho cô rồi trực tiếp đặt mông xuống cạnh Dương Vũ.
- Ối ối, rơi rơi..... haizzz may chết mất. Nào để xem...... - Không kịp phản ứng, cô luống cuống đỡ lấy cái gương đang nhảy lung tung trên người mình.
* Chết lâm sàng* Lãnh Thiên Tuyết hoa lệ ngã cái bịch xuống sàn phòng khách, mắt nhắm chặt, tay thì vẫn khư khư giữ lấy cái gương. Bất động 5s thì trực tiếp phi thẳng vào nhà vệ sinh để làm một cuộc cách mạng đổi mới. =)))
Chẳng qua như vậy là vì Lãnh tiểu thư của chúng ta hôm nay phong cách có chút biến đổi, là người tiên phong cho việc theo đuổi xì - tai đầu bù xù, nước miếng chảy vẫn nửa khô nửa ướt, người thì mặc bộ đồ ngủ Hello Kitty màu hồng bánh bều, chân thì chơi hẳn một đôi dép tổ ong..... trông thiệt tông xuyệt tông a~~~~~~~~
- Cậu định ăn nhờ ở đợ nhà người ta đến bao giờ hả, Dương Vũ?
- Này này, cậu là đang muốn đuổi tôi hả? Người gì đâu mà ki bo, nhà giàu muốn nứt tường luôn á vậy mà cho tôi ở nhờ có hôm mà không được! Xì! - Dương Vũ bĩu môi.
- Nhà cậu không vậy sao? - Thiên Tuấn thấy vậy liền quắc mắt, giọng lành lạnh.
- Ngưng ngưng, gì mà căng dữ vậy, tôi mới nói có mấy câu mà cậu như muốn ăn tươi nuốt sống tôi rồi, bảo bối thật sự rất đáng lo nga ~~~~ - Dương Vũ giả bộ nghiêm túc mà suy nghĩ.
- Tiểu Hy ở với tôi thì sao, không tốt sao? Dù không tốt nhưng còn hơn ở bên cái người như cậu, suốt ngày chém giết, máu thịt tứ tung mọi nơi như vậy mới thật đáng lo cho Tiểu Hy! - Thiên Tuấn băng lãnh giáo huấn Dương Vũ.
- Cậu........- Lời Dương Vũ còn chưa kịp dứt thì đã bị cắt ngang......
- A, Dương Vũ! Anh cũng ở đây sao? - Giọng nói nhẹ nhàng, thanh âm trầm bổng tựa tiếng sáo của một người con gái khẽ vang lên.
- Ớ, bảo bối. Em làm sao mà ở đây? - Dương Vũ ngạc nhiên hỏi.
- À, Thiên Tuấn hẹn em đi chơi, bảo em đến nhà đợi anh ấy chút. Còn anh? - Thiên Hy mỉm cười nhẹ hỏi Dương Vũ.
- Anh..... - Anh nhà tiếp tục bị ngắt lời. @@
- Cậu ta ăn vạ ở nhà anh từ tối qua đến giờ. - Thiên Tuấn nhanh miệng xen vô.
...........
- Oa, đẹp chết mất, người gì đâu mà đẹp dữ dội, đẹp lay động lá cành, đẹp muốn nổi sóng thần, muốn phun trào núi lửa vậy a~~~~ - Thiên Tuyết cô một thân một mình trong nhà vệ sinh mắt lấp lánh đầy sao nhìn theo bóng dáng ba người hai nam một nữ đi ra khỏi phòng khách.
Cô thật không khỏi hâm mộ nữ chính này nga~~~~~~~. Người gì đâu mà vừa đẹp vừa dịu dàng lại có chút gì đó rất bí ẩn cùng quyến rũ chết người mang theo hơi hướng trưởng thành, thảo nào mà có một dàn mĩ nam trong hậu cung của mình. Nước da trắng bóc, mái tóc đen dài đến hông, đôi mắt to tròn long lanh màu nâu ngây thơ, chiếc mũi dọc dừa vừa nhỏ vừa cao, khuôn miệng nhỏ xinh cùng đôi môi đỏ hồng quyến rũ, hàng lông mày ngang sắc sảo, thân hình nóng bỏng với ba vòng chuẩn hơn siêu mẫu 90 - 59 - 93, chiều cao 1m75 nổi bật, quả thật không ngoa khi nữ chính Trần Vân Hy này được ca tụng là nữ thần.
Bên cạnh đó hai nam thần kế nàng cũng không phải dạng vừa, một người mang vẻ lạnh lùng, băng lãnh khó tả, người còn lại thì đào hoa, sát gái với mái tóc màu xanh khói, đôi mắt dài hẹp đầy ma mị, gương mặt hoàn hoản góc cạnh, nước da trắng, thân hình săn chắc khỏe mạnh cao từ 1m85 đổ lên.
Oa, mĩ cảnh, thật sự là mĩ cảnh nga~~~~~~~~. Nhìn được cảnh tượng này cô cũng chỉ thốt ra được mỗi từ đó....... À à suýt quên, cô thề, cô hứa, cô đảm bảo dù có cho cô tiền cô cũng không dám chạm mặt nữ chính nhà bọn họ nữa, đi bộ gặp mà gặp mặt cô sẽ quay người đi ngược lại, đi ô tô mà chạm ô tô cô sẽ đi chậm lại, đi à mà thôi tóm lại đi gì cũng được cô cũng sẽ tìm cách tránh đụng chạm. Đừng mà có nói cô tự ti khi đứng cạnh nữ chính nhà người ta, gì chứ cô mà tự ti á, chẳng qua là cô sợ mình mà có chạm mặt nữ chính nhà người ta biết đâu nữ chính có mệnh hệ nào thì dàn mĩ nam đông đảo sẽ đến lột da cô, phơi xác cô thì sao? Đây là cô đang suy nghĩ cho tương lai của mình nga~~~~, cứ nhìn cách họ chăm sóc, quan tâm Vân Hy mà xem, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, cứ như chỉ cần va chạm nhỏ thôi là nàng ta sẽ bay mất, biến mất chẳng bằng, cô là cô khinh nhá, nam nhân gì đâu mà cứ như vú em vậy trời.
Nhưng nhà vệ sinh này cũng thúi quá đi.......
~~~~~~~~~~~~~~~ HAPPY NEW YEAR ~~~~~~~~~~~~~~~~
Chúc mọi người năm mới vui vẻ nga~~~~~~, dù có là tết dương lịch cũng phải vui vẻ nga~~~~~.
Thật ra chương này tui định đăng từ tối hôm qua vào lúc 0h nhưng biết sao được tui thức hổng có nổi nên bây giờ mới đăng lên nè =))).
Mà tui đã cố gắng không cho nhiều lời thoại vô nữa thay vào đó là kết hợp với miêu tả cùng bộc lộ cảm xúc nhân vật, mọi người thấy có được chưa, ai rảnh thì cho tui ý kiến nha! Cảm ơn mọi người! Một lần nữa lại chúc mọi người năm mới vui vẻ * điều quan trọng phải nói 3 lần mới chệu* =))
- Hứm, cái gì mà kì vậy? Oa.... tránh ra cho tôi ngủ đừng mà có nhiễu.... zzzz....... - Hai bên má đột nhiên đau lạ thường cô liền vùng dậy lầm bầm nói mấy câu rồi trực tiếp gục xuống bàn.
- Cô... này mau tỉnh, cô như vậy thì tôi biết ăn nói với bố mẹ cô ra sao? Này, mau tỉnh mà dậy học. - Dương Vũ mặc kệ cô là con gái cư nhiên lấy tay nắm lấy vai cô mà lắc mạnh.
- zzzz...... * OvO*
Dương Vũ đen mặt, hắn đã làm tới vậy rồi mà cô không chịu dậy, là đang cố tình chơi hắn sao? Dù thật sự là hắn không có ưa cô, không những không ưa mà còn có chút khinh thường, ghét bỏ cô nữa nhưng Dương Vũ hắn đã hứa với bố mẹ cô sẽ giúp cô học hành tiến bộ hơn nên không thể chỉ vì tâm lí cá nhân mà hắn trở thành kẻ không biết giữ hứa được, hơn hết lại chính là Lâm gia và Lãnh gia có quan hệ rất thân thiết với nhau.
Hết cách hắn liền để cô ngủ còn bản thân thì ngồi lên lan can cửa sổ phòng cô mà thả hồn, chốc chốc lại quay người nhìn về phía cô xem cô có lật ngời mà ngã xuống đất không. Đừng hỏi hắn tại sao đã không thích mà còn lo cho cô nhưng biết sao được bởi vốn dĩ đây không phải là lo lắng mà chỉ là một thói quen....
Còn nhớ lần đầu hắn gặp cô là ở Lâm gia, khi ấy cô mới 5 tuổi còn hắn đã 10 tuổi. Lúc đó nhìn cô đặc biệt đáng yêu với chiếc váy công chúa màu tím nhạt dài đến đầu gối có đính thêm một chiếc nơ nhỏ màu xanh dương ở thắt lưng hơi lệch về bên trái tạo điểm nhấn. Chân thì đi đôi giày búp bê đồng màu với chiếc váy, mái tóc màu xám được thả tự nhiên dài ngang vai. Gương mặt nhỏ nhỏ phúng phính hồng hồng nhìn chỉ muốn cắn, làn da trắng nõn mịn màng đến không tưởng, đôi mắt to tròn màu xám tro trong veo, ngây thơ hớp hồn người nhìn, chiếc mũi nhỏ cao, khuôn miệng bé cùng đôi môi chúm chím, căng mọng, đỏ hồng, hàng lông mày ngang đậm nét hoàn hảo, tất cả làm cho tổng thể của khuôn mặt đẹp đến kì lạ, tưởng như mơ mà lại là thật, thanh thoát không vướng chút bụi trần. Thiên sứ là có thật.........
Tin được không nhưng thực sự lúc đó hắn đã rung động trước cô, tuy còn bé nhưng hắn hiểu rất rõ về tình cảm của bản thân. Hắn biết thế nào là những rung động đầu tiên với một người con gái.
Mỗi lần nhìn thấy cô cười, cô gọi một tiếng "" Dương Vũ ca"", cô làm nũng đòi hắn chơi với cô thì ngay tức thì tim hắn đập mạnh, nhanh lạ thường, cả người cũng không tự chủ mà cảm thấy thật vui, thật hạnh phúc. Đổi lại khi thấy cô khóc, cô bị thương, cô không vui thì tâm trạng hắn cũng trùng xuống khác lạ.
Nhưng quá khứ mãi mãi chỉ là quá khứ càng không phải là thực tại, mọi thứ đều có thể dễ dàng thay đổi ngay cả tình cảm của hắn dành cho cô cũng vậy..... Có muốn trách cũng không thể trách hắn được là do cô thay đổi nên hắn mới phải đổi thay.
Nhảy xuống lan can, hắn bước đến bên cô, ôm lấy đặt cô nằm xuống giường còn cẩn thận đắp chăn cho cô. Nhìn ngắm gương mặt thân quen này một chút... hãy để hắn chỉ một lần thôi được quan tâm đến cô lần cuối, được không?
~~~~~~~~~~ Sáng hôm sau tại phòng khách ~~~~~~~~~~~~~
- Ha ha ha ha. - Dương Vũ mở miệng cười lớn đến mất hết hình tượng, cả người thì không ngừng gập lại nằm bò trên salon, khóe mắt thì đã ươn ướt híp cả lại nhưng vẫn cố mở to ra nhìn cái vật thể lạ trước mặt.
- Anh cười cái gì, ngậm miệng lại cho tôi! - Gì gì, cái gì vậy, mới mở banh mắt ra đã bị cười vô mặt rồi.
- Được, được nhưng...... phụt........ ha ha ha ha.... tôi... ha ha... không nhịn được........ ha ha ha....
- Anh ngậm miệng lại nhanh! - Rốt cuộc là cái gì vậy, vì sao mà cái tên Dương Vũ này vừa mới thấy cô đã cười như lên cơn vậy.
- Ha ha ha ha ha ha ha ha..... - Vâng bạn trẻ nào đó vẫn cười =..=
-..... - Đen mặt.
- Cô tự xem đi. - Thiên Tuấn tay cầm một tách coffee đi ngang thấy cô mặt đen như đít nồi liền cứ bị tốt bụng không biết lấy từ đâu ra một cái gương ném cho cô rồi trực tiếp đặt mông xuống cạnh Dương Vũ.
- Ối ối, rơi rơi..... haizzz may chết mất. Nào để xem...... - Không kịp phản ứng, cô luống cuống đỡ lấy cái gương đang nhảy lung tung trên người mình.
* Chết lâm sàng* Lãnh Thiên Tuyết hoa lệ ngã cái bịch xuống sàn phòng khách, mắt nhắm chặt, tay thì vẫn khư khư giữ lấy cái gương. Bất động 5s thì trực tiếp phi thẳng vào nhà vệ sinh để làm một cuộc cách mạng đổi mới. =)))
Chẳng qua như vậy là vì Lãnh tiểu thư của chúng ta hôm nay phong cách có chút biến đổi, là người tiên phong cho việc theo đuổi xì - tai đầu bù xù, nước miếng chảy vẫn nửa khô nửa ướt, người thì mặc bộ đồ ngủ Hello Kitty màu hồng bánh bều, chân thì chơi hẳn một đôi dép tổ ong..... trông thiệt tông xuyệt tông a~~~~~~~~
- Cậu định ăn nhờ ở đợ nhà người ta đến bao giờ hả, Dương Vũ?
- Này này, cậu là đang muốn đuổi tôi hả? Người gì đâu mà ki bo, nhà giàu muốn nứt tường luôn á vậy mà cho tôi ở nhờ có hôm mà không được! Xì! - Dương Vũ bĩu môi.
- Nhà cậu không vậy sao? - Thiên Tuấn thấy vậy liền quắc mắt, giọng lành lạnh.
- Ngưng ngưng, gì mà căng dữ vậy, tôi mới nói có mấy câu mà cậu như muốn ăn tươi nuốt sống tôi rồi, bảo bối thật sự rất đáng lo nga ~~~~ - Dương Vũ giả bộ nghiêm túc mà suy nghĩ.
- Tiểu Hy ở với tôi thì sao, không tốt sao? Dù không tốt nhưng còn hơn ở bên cái người như cậu, suốt ngày chém giết, máu thịt tứ tung mọi nơi như vậy mới thật đáng lo cho Tiểu Hy! - Thiên Tuấn băng lãnh giáo huấn Dương Vũ.
- Cậu........- Lời Dương Vũ còn chưa kịp dứt thì đã bị cắt ngang......
- A, Dương Vũ! Anh cũng ở đây sao? - Giọng nói nhẹ nhàng, thanh âm trầm bổng tựa tiếng sáo của một người con gái khẽ vang lên.
- Ớ, bảo bối. Em làm sao mà ở đây? - Dương Vũ ngạc nhiên hỏi.
- À, Thiên Tuấn hẹn em đi chơi, bảo em đến nhà đợi anh ấy chút. Còn anh? - Thiên Hy mỉm cười nhẹ hỏi Dương Vũ.
- Anh..... - Anh nhà tiếp tục bị ngắt lời. @@
- Cậu ta ăn vạ ở nhà anh từ tối qua đến giờ. - Thiên Tuấn nhanh miệng xen vô.
...........
- Oa, đẹp chết mất, người gì đâu mà đẹp dữ dội, đẹp lay động lá cành, đẹp muốn nổi sóng thần, muốn phun trào núi lửa vậy a~~~~ - Thiên Tuyết cô một thân một mình trong nhà vệ sinh mắt lấp lánh đầy sao nhìn theo bóng dáng ba người hai nam một nữ đi ra khỏi phòng khách.
Cô thật không khỏi hâm mộ nữ chính này nga~~~~~~~. Người gì đâu mà vừa đẹp vừa dịu dàng lại có chút gì đó rất bí ẩn cùng quyến rũ chết người mang theo hơi hướng trưởng thành, thảo nào mà có một dàn mĩ nam trong hậu cung của mình. Nước da trắng bóc, mái tóc đen dài đến hông, đôi mắt to tròn long lanh màu nâu ngây thơ, chiếc mũi dọc dừa vừa nhỏ vừa cao, khuôn miệng nhỏ xinh cùng đôi môi đỏ hồng quyến rũ, hàng lông mày ngang sắc sảo, thân hình nóng bỏng với ba vòng chuẩn hơn siêu mẫu 90 - 59 - 93, chiều cao 1m75 nổi bật, quả thật không ngoa khi nữ chính Trần Vân Hy này được ca tụng là nữ thần.
Bên cạnh đó hai nam thần kế nàng cũng không phải dạng vừa, một người mang vẻ lạnh lùng, băng lãnh khó tả, người còn lại thì đào hoa, sát gái với mái tóc màu xanh khói, đôi mắt dài hẹp đầy ma mị, gương mặt hoàn hoản góc cạnh, nước da trắng, thân hình săn chắc khỏe mạnh cao từ 1m85 đổ lên.
Oa, mĩ cảnh, thật sự là mĩ cảnh nga~~~~~~~~. Nhìn được cảnh tượng này cô cũng chỉ thốt ra được mỗi từ đó....... À à suýt quên, cô thề, cô hứa, cô đảm bảo dù có cho cô tiền cô cũng không dám chạm mặt nữ chính nhà bọn họ nữa, đi bộ gặp mà gặp mặt cô sẽ quay người đi ngược lại, đi ô tô mà chạm ô tô cô sẽ đi chậm lại, đi à mà thôi tóm lại đi gì cũng được cô cũng sẽ tìm cách tránh đụng chạm. Đừng mà có nói cô tự ti khi đứng cạnh nữ chính nhà người ta, gì chứ cô mà tự ti á, chẳng qua là cô sợ mình mà có chạm mặt nữ chính nhà người ta biết đâu nữ chính có mệnh hệ nào thì dàn mĩ nam đông đảo sẽ đến lột da cô, phơi xác cô thì sao? Đây là cô đang suy nghĩ cho tương lai của mình nga~~~~, cứ nhìn cách họ chăm sóc, quan tâm Vân Hy mà xem, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, cứ như chỉ cần va chạm nhỏ thôi là nàng ta sẽ bay mất, biến mất chẳng bằng, cô là cô khinh nhá, nam nhân gì đâu mà cứ như vú em vậy trời.
Nhưng nhà vệ sinh này cũng thúi quá đi.......
~~~~~~~~~~~~~~~ HAPPY NEW YEAR ~~~~~~~~~~~~~~~~
Chúc mọi người năm mới vui vẻ nga~~~~~~, dù có là tết dương lịch cũng phải vui vẻ nga~~~~~.
Thật ra chương này tui định đăng từ tối hôm qua vào lúc 0h nhưng biết sao được tui thức hổng có nổi nên bây giờ mới đăng lên nè =))).
Mà tui đã cố gắng không cho nhiều lời thoại vô nữa thay vào đó là kết hợp với miêu tả cùng bộc lộ cảm xúc nhân vật, mọi người thấy có được chưa, ai rảnh thì cho tui ý kiến nha! Cảm ơn mọi người! Một lần nữa lại chúc mọi người năm mới vui vẻ * điều quan trọng phải nói 3 lần mới chệu* =))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook