Edit: Trangsjk.

Không biết tại sao, trong lòng cô lại buồn bã.

Lâm Mậu Mậu đi tới, dè dặt hỏi: “Lớp trưởng, cậu sẽ không nghe lời cậu ta đấy chứ…. Lớp trưởng? Lớp trưởng ơi!”

Cô gọi mấy tiếng liền, Diệp Sơ mới bừng tỉnh, hỏi: “Sao thế?”

Lâm Mậu Mậu ngại ngùng: “Lớp trưởng, rốt cuộc là cậu chọn ban nào thế?”

“Ban tự nhiên.” Diệp Sơ trả lời không chút do dự, cô sải bước rời đi hướng ngược lại với Vệ Bắc.

Không ngoài dự đoán, Diệp Sơ quả nhiên đỗ vào ban tự nhiên.

Về phần Vệ Bắc, tên nhóc không qua nổi cuộc thi, đành phải đi học ban xã hội. Sau khi biết chuyện, Tần Dao vô cùng buồn bực. Mặc dù con trai bà học hành kém cỏi, nhưng ít ra cũng là một thằng con trai, sao lại phải đi học ban xã hội chứ? Nghĩ đi nghĩ lại, bà quyết định lại tận dụng mối quan hệ thêm một lần nữa xem có vớt vát được chút hi vọng nào không.

Khi Tần Dao suy nghĩ cật lực tạo mối quan hệ để đi cửa sau, thì cậu con Vệ Bắc lại trở nên khác thường.

Cậu từ nhỏ đã là một cậu nhóc kiêu ngạo, không bao giờ chủ động đi kết bạn. Cho dù là bạn bè hay đá bóng với nhau thì cậu cũng chưa bao giờ chơi quá thân thiết. Đối với các bạn nam còn thế, chứ đừng có nói đến các bạn nữ. Với khuôn mặt hút hồn các thiếu nữ, cậu đã xé thư tình của các bạn gái ngay trước mặt người ta không biết bao nhiêu lần, khiến cho rất nhiều cô gái mơ mộng ôm tâm tư với cậu sợ hãi, thấy cậu mà cứ như chuột thấy mèo, cố gắng trốn cho xa.

Một người có tính cách đáng sợ như thế, nay bỗng nhiên lại có bạn.

Nói đến đây, chắc có người muốn hỏi rồi, rốt cuộc là bạn học cực phẩm nào mới có thể được làm bạn với Vệ Bắc đây? Người này chính là người đã đánh nhau với Vệ Bắc hôm khai trường: Lưu Hàn

Lưu Hàn là người thế nào?

Cấp hai cậu ta nổi tiếng là học sinh cá biệt trong trường,luyện Sanshou từ khi còn bé. Trong các giải thi đấu Sanshou ,cậu cũng đã giành được không ít giải thưởng. Tóm lại cũng được coi là một nhân vật có tiếng tăm trong trường học.

Lúc đó Vệ Bắc học lớp mười, thì cậu ta học lớp mười hai. Hai người cùng tham gia đội huấn luyện thể thao.Tính tình cũng rất hợp nhau mà hai người đã từng đánh nhau một trận, không phân thắng bại. Hai bên ít nhiều cũng có tình cảm với đối phương. Tiếp xúc lâu ngày,dần dần từ đối thủ họ liền trở thành anh em thân thiết.

Nói như vậy, Lưu Hàn chính là người bạn thân đầu tiên của Vệ Bắc

Đáng lẽ ngày đó Lưu Hàn tham gia thi tốt nghiệp phổ thông nhưng lại không ngờ đến gần ngày thi thì anh gặp tai nạn giao thông, bị gãy chân. Gia đình không biết làm sao, đành phải để anh học lại một năm.

Lưu Hàn có một cô bạn gái thanh mai trúc mã tên là Tiết Nhiên Nhiên vô cùng xinh đẹp, cô ấy là hoa khôi của trường. Tình cảm của hai người rất sâu sắc. Ngày Lưu Hàn gặp tai nạn, Tiết Nhiên Nhiên cũng bỏ thi, cùng anh học lại một năm. Năm nay hai người lại học một lớp,Lưu Hàn là bạn của Vệ Bắc,đương nhiên cũng trở thành bạn của Tiết Nhiên Nhiên.

Vệ Bắc vốn luôn thờ ơ với đám con gái. Nhưng Tiết Nhiên Nhiên tính tình rất phóng khoáng, thẳng thắn, khiến cậu cũng cảm thấy thoải mái. Cho nên hai người cũng dần dần trở nên thân thiết.

Bởi thế nên hôm khai trường hội học sinh thiếu người mang tấm bảng. Tiết Nhiên Nhiên lại là phó hội trưởng, cô phải đi xung quanh tìm người giúp đỡ. Liếc mắt nhìn thấy Vệ Bắc đi ngang qua nên, cô liền nhờ cậu giúp.

Lúc đó, vẻ mặt Vệ Bắc khó chịu nhìn đăm đăm cái bảng thông báo của trường. Cậu vừa mới bỏ ra đây Diệp Sơ được phân vào ban nào. Cuối cùng cậu lại phát hiện ra con nhóc mập kia hoàn toàn bỏ ngoài tai lời của cậu, vẫn chọn ban tự nhiên khiến cậu vô cùng khó chịu.

Chẳng lẽ con nhóc Siêu Nặng kia không có chút tình cảm nào với cậu sao? Bao lâu nay, cậu cố ý hờ hững lạnh nhạt với cô, vậy mà cô cũng chẳng thèm để tâm chút nào à? “Bí quyết tình yêu” cái con khỉ, rốt cuộc là kẻ ngu ngốc nào đã viết ra cái quyển đó hả? Sớm biết như thế, thì lúc đầu nên thừa dịp cháy nhà đi hôi của,cho dù là phải lừa cô cũng bắt cô phải thừa nhận cho xong!

Vệ Bắc đang nghĩ thế, chợt nghe thấy Tiết Nhiên Nhiên nhờ cậu giúp đỡ, cho nên liền vác khuôn mặt bí xị đi đến khiêng cái bảng .

Hơi lạnh toát ra từ người cậu, khiến các bạn học cúi đầu không ai dám lên tiếng.Hai người khiêng một cái bảng, Vệ Bắc thấy cậu bạn cùng khiêng với mình cứ cúi đầu, lại chậm chạp, cậu liền mắng một câu: “Nhanh lên xem nào, cậu đang đóng phim quay chậm* chắc?”

Vừa dứt lời, bạn nam kia e dè ngẩng đầu lên, khiến cậu phát hiện người đó hoá ra là Triệu Anh Tuấn, là thằng nhóc suốt ngày quấn lấy Diệp Sơ. Nhất thời cơn tức giận của cậu lại bùng nổ.

“Tại sao lại là cái thằng ẻo lả này hả? Mày không có sức thì đứng sang một bên đi, đừng có cản trở đàn ông làm việc!”

Triệu Anh Tuấn thật đáng thương. Vất vả lắm cậu mới được nhận vào hội học sinh, lại đụng phải Vệ Bắc, quả thật không phải chuyện tốt mà. Càng nghĩ càng tức, cậu ngẩng đầu cãi một câu: “Cậu… nói chuyện đừng có to tiếng như vậy!”

Thằng nhãi này còn dám cãi à, muốn ăn đòn đúng không?

Vì thế Vệ Bắc đi đến đẩy cậu ta: “Tao to tiếng thì sao? Tao còn đánh mày luôn đấy!”

“Không xong rồi!Không xong rồi!” Lâm Mậu Mậu chạy hồng hộc vào trong lớp, kéo tay Diệp Sơ: “Mau mau mau, cậu mau đi theo tớ!”

“Sao thế?” Diệp Sơ bị cô làm cho mù mờ khó hiểu, bất đắc dĩ chạy theo cô ra ngoài.

“Chồng cũ của cậu đánh nhau với Triệu Anh Tuấn nhà tớ, cậu mau đi khuyên giải đi.”

Chồng…Chồng cũ ư?

Diệp Sơ không hiểu cô ấy muốn nói gì, chờ đến khi nhìn thấy sự việc mới phát hiện ra chồng cũ Lâm Mậu Mậu nói đến là Vệ Bắc. Một tay cậu ta đang túm cổ Triệu Anh Tuấn, một tay thì vung lên định đánh. Cô định chạy đến ngăn cản, nhưng bỗng nhiên bạn gái bên cạnh chạy vụt qua, lách qua hai người ra.

Diệp Sơ không nhận ra là ai, nhưng cô nhớ Vệ Bắc đã từng cười rất tươi với cô gái này. Trong giây lát, cô cũng dừng bước chân.

Lâm Mậu Mậu lại không biết thức thời như vậy, quay ra lôi cô đến, kêu to: “Bình tĩnh! Mọi người bình tĩnh!”

Nghe thấy tiếng kêu to, người bên kia cũng nhìn sang phía bọn họ. Tất nhiên là Vệ Bắc cũng nhìn thấy Diệp Sơ rồi.

“Không có chuyện gì đâu, chỉ là hiểu nhầm nhỏ thôi.” Tiết Nhiên Nhiên vội vàng cười cười giải thích.

Vệ Bắc không nói gì, cậu chỉ nhìn chằm chằm Diệp Sơ.

Diệp Sơ cắn môi, tránh ánh mắt của cậu. Cô quay sang cùng với Lâm Mậu Mậu hỏi han Triệu Anh Tuấn.

“Cậu không sao chứ? “

Vừa nhìn thấy Diệp Sơ, chí khí nam nhi trong Triệu Anh Tuấn nhất thời trỗi dậy, cậu mạnh mẽ nói: “Không có chuyện gì đâu, tớ…” Lời còn chưa nói hết,cậu ta đã lùi lại phía sau một bước, hoảng hốt nhìn đằng sau lưng Diệp Sơ.

Diệp Sơ dùng ngón chân cũng biết người nào lại có bản lĩnh, đứngở xa cũng có thể doạ nạt người khác. Quả nhiên, cô còn chưa quay đầu, đã nghe thấy tiếng nói của Vệ Bắc: “Diệp Siêu Nặng, câu lại đây cho tôi.”

Diệp Sơ nghiến răng, nhanh chóng quay lại nói: “Không!” Sau đó cô lùi lại hai bước.

Vệ Bắc đưa tay ra nhưng tóm hụt, vẻ mặt càng tối sầm. Cậu tiến phía trước một bước định nắm lấy tay cô cuối cùng lại để cho cậu tóm được. Diệp Sơ cố hất tay ra mà không được. Hai người lại đứng tại chỗ tôi lườm cậu, cậu lườm tôi.

Bạn học xung quanh trợn tròn mắt nhìn, chỉ có Tiết Nhiên Nhiên còn bình tĩnh, lập tức nói: “Ấy, các bạn cũng làm gì vậy? Mau khiêng nốt cái bảng để lát nữa còn đi học! Mau lên!”

Cô nói như thế, lại có mấy người lưu luyến không muốn đi.

Tiết Nhiên Nhiên xấu hổ, định nói thêm thì Vệ Bắc lại quát to: “Nhìn cái quái gì hả? Rảnh việc thì đi làm bài tập đi!”

Tiếng nói vừa dứt, mọi người tán loạn như chim.

Tiết Nhiên Nhiên đứng đó cười méo mó, cậu em này thật hổ báo!

Sau khi mọi người tản ra, ở bên kia Vệ Bắc vẫn còn đang nắm chặt tay Diệp Sơ không chịu buông ra.

“Tại sao lại chọn ban tự nhiên hả?” Cậu hỏi.

Diệp Sơ bị lôi kéo đến đau nhức, cô tức giận hỏi: “Cậu quản cái gì hả?”

“Vậy thì người nào quản được hả? Là thằng kia sao?” Cậu giơ tay chỉ về phía Lâm Mậu Mậu.

Lâm Mậu Mậu vẫn nhớ bài học lần trước nên lúc này không dám làm bừa nữa. Cô vỗ ngực thẳng thắn: “Cậu đừng hiểu lầm, tớ là con gái, thật sự là con gái đó! Không tin thì cậu nhìn đi, tớ có ngực đây này!”

Triệu Anh Tuấn vội vàng kéo cô sang một bên: “Cậu đừng có nói nhiều làm gì, càng nhìn càng không tin.”

Lâm Mậu Mậu: “…”

Tiết Nhiên Nhiên đang đứng ở bên, thấy tình hình không ổn, cô vội vàng đến khuyên giải: “ A Bắc à, cậu bình tĩnh chút đi, trước tiên cứ bỏ tay ra đã.”

Nếu là người khác nói như vậy, Vệ Bắc đã quát tháo đuổi đi chỗ khác rồi đấy. Nhưng nghĩ đến cô ấy là bạn gái của người anh em thân thiết, nên cậu đành nhẫn nại nói: “Chị à,chuyện này không sao đâu, chị không cần nhúng tay vào.”

Tay Diệp Sơ còn đang đau muốn chết, lại nghe thấy Vệ Bắc điềm đạm nói chuyện với cô gái tóc dài kia. Không hiểu sao, trong lòng cô bỗng nảy sinh hờn dỗi, cho nên cô dã làm một chuyện không ai ngờ được.

Cô… cô nhấc chân đá mạnh vào chân Vệ Bắc!

Trong khoảng khắc, cả thế giới đều im lặng.

Lâm Mậu Mậu trợn tròn mắt.

Triệu Anh Tuấn cũng trợn tròn mắt.

Ngay cả Tiết Nhiên Nhiên cũng không thể tưởng tượng nổi mà trợn tròn mắt.

Vệ Bắc cong người lại, sắc mặt của cậu trắng bệch rồi lại tái mét, hết tái mét lại chuyển sang xám xịt, hết tối sầm sầm thì lại trắng bệch.

Thật lâu sau này, chờ đến khi cậu ăn sạch cô nhóc mập này vào bụng, cũng rửa sạch nỗi nhục khi đó, nhưng khi nghĩ lại chuyện này, cậu vẫn cảm thấy rất…rất… đau

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương