Nắng Hạ Đầu Mùa
-
Chương 10: Lời thề buổi tốt nghiệp
Ngồi vào bàn tiệc thì chương trình cũng vừa bắt đầu. Cậu bạn MC nổi tiếng Hải Long phi lên sân khấu. Sau một vài câu bông đùa khiến mọi người hào hứng thì cậu ta đi vào vấn đề chính: “Thông thường các lớp đại học phải năm đến mười năm mới tổ chức họp lớp. Tuy nhiên chúng ta là ngoại lệ. Hôm tốt nghiệp chúng ta đã có một lời thề là sau một năm sẽ kiếm được một công việc tốt và một nửa xứng đáng. Nếu bạn nào không thực hiện được lời thề sẽ bị phạt. Hôm nay chúng ta có mặt ở đây để thực hiện lời thề đó.”
Tất cả mọi người đều vỗ tay và reo hò ầm ĩ trừ mỗi mình. Mình có đi dự lễ tốt nghiệp đâu mà biết đến cái lời thề quái quỷ này. Hôm nay vác xác đến đây đúng là trúng kế của Mai Hoa và Xuân Ngọc rồi.
Hải Long tiếp tục: “Bây giờ mời các cặp đôi lần lượt lên sân khấu, các bạn hãy giới thiệu về công việc hiện tại của mình. Một nửa của các bạn cũng hãy giới thiệu về bản thân mình. Hiện trên mỗi bàn tiệc đều có một phiếu bình chọn. Các bạn hãy vote cho cặp đôi đẹp nhất hôm nay.”
Dừng lại một chút, Hải Long nháy mắt tinh nghịch: “Trên phiếu đã có tên của các bạn nên lưu ý là nếu bình chọn cho chính mình thì sẽ bị phát hiện ra đấy nhé!”
Anh chàng chỉ tay vào một hộp quà, gói nơ rất đẹp rồi nói: “Cặp đôi giành chiến thắng sẽ được nhận món quà tuyệt vời ở đây, còn người nào không hoàn thành lời thề thứ nhất uống năm ly, không hoàn thành lời thề thứ hai phải uống hết mười ly rượu đặt trên bàn ở sân khấu.”
Mình chặt lưỡi nhìn mấy ly rượu thầm nghĩ: “Quả này ra khỏi đây chắc cũng bết xơ lết.”
Cặp đôi đầu tiên là Mai Hoa cùng một anh chàng to béo, hai mắt ti hí nhìn như hai đường chỉ. Hai người dẫn theo một cậu bé tầm hai tuổi. Mai Hoa điệu đà cười tươi rói: “Xin chào, hiện nay tớ có một shop quần áo chuyên đồ hiệu ở Bà Triệu, lúc nào rảnh mời các bạn ghé qua ủng hộ mình nha.”
Cô nàng vòng tay qua ôm tay anh chàng đứng cạnh rồi nói tiếp: “Đây là chồng tớ, bố anh ấy là chủ của chuỗi nhà hàng lẩu nướng CBG hot nhất hiện nay. Và anh ấy sẽ tiếp quản những nhà hàng đó trong tương lai không xa.”
Cô nàng bế cậu bé lên, nựng cái má của nó rồi nói tiếp: “Đây là lý do mà tớ bỏ dở việc học từ năm thứ ba. Nhưng tớ không hối hận đâu vì không học tiếp nhưng hiện nay cuộc sống của tớ rất tuyệt vời. Các bạn hãy bình chọn cho gia đình tớ nha."
Nói xong cô nàng nhún một cái như thể vừa hoàn thành xong phần thi ứng xử của một cuộc thi hoa hậu. Còn anh chàng bên cành nhe răng cười hề hề.
Mọi người ở dưới vỗ tay chúc mừng.
Một vài cặp đôi nữa lần lượt bước lên và giới thiệu. Không có ai quá thành đạt cũng như có người yêu quá nổi trội nhưng dường như mọi người đều có chỗ đứng nhất định trong xã hội và hạnh phúc với lựa chọn của họ.
Cuối cùng chỉ còn lại Quân, Khánh Chi và mình.
Khánh Chi khoác tay Quân và hai người cùng bước lên sân khấu. Quân cười cười gãi gãi đầu nói: “Hiện tớ đang làm trưởng phòng Marketting công ty bố tớ, ừm...còn đây là...”
Khánh Chi chợt cướp lời Quân: “Tớ là vợ của Quân, bọn tớ hiện đã có một em bé hai tháng tuổi. Hiện tớ là kế toán trong công ty. Rất mong được các bạn bình chọn.”
Tiếng xì xào chợt nổi lên, có tiếng một bạn nam cất lên: “Cậu cưới lúc nào mà sao không mời bạn bè gì hết vậy?”
Quân xua xua tay: “Bọn tớ dự định tháng mười năm nay mới làm lễ chính thức, yên tâm, yên tâm. Các bạn nhất định phải có mặt đấy nhé!”
Mọi người ồ lên rồi phá ra cười, sau đó là tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên.
Mặc dù nhìn người yêu cũ và bạn thân của mình thắm thiết trước mặt thật không hề dễ chịu. Tuy nhiên vẫn phải công nhận một điều rằng nãy giờ chỉ có cặp đôi Quân và Khánh Chi là có công việc ổn, hình thức cũng xứng đôi vừa lứa.
Chỉ còn lại mỗi mình mình.
Mọi người cùng đổ dồn ánh mắt về phía mình vẻ chờ đợi. Thôi được, đã đánh liều vác xác đến thì đánh liều làm vài ly rượu có sao đâu. Mình đứng dậy và tiến lên sân khấu.
Mình ngẩng đầu nhìn thẳng mọi người. Tất thảy đều đang nhìn mình, tò mò có, thương cảm có, châm chọc có, ganh ghét cũng có. Ờ có sao đâu, mình đã quá quen với những ánh mắt đó. Mình nở nụ cười thật tươi rồi nói: “Thật sự thì có một chút hiểu nhầm về tính chất buổi họp lớp này nên tớ đã đến đây. Nhưng không sao, một trò chơi có kẻ thắng người thua mới thú vị đúng không? Tớ hiện nay chưa có việc làm ổn định tớ vẫn đang làm phục vụ bàn tại một số cửa hàng. Tuy nhiên tớ nghĩ một năm chưa phải là quãng thời gian dài, chưa nói lên được điều gì cả. Hôm nay tớ nhận thua ở đây nhưng tớ đảm bảo vào kỳ họp lớp kỷ niệm năm năm ra trường thì mọi việc sẽ khác. Dù sao thấy các bạn thành đạt và hạnh phúc tớ thấy vui cho các bạn.”
“Đạo đức giả vừa thôi, đã thất bại còn đứng đó nói hay nói tài, thua thì uống đê, nói nhiều phát mệt.” Đó là giọng của cô nàng Mai Hoa.
Xuân Ngọc cũng hưởng ứng: “Phục vụ bàn mà bày đặt trang điểm rồi mặc đẹp như dân showbiz, đúng là không biết xấu hổ, hèn gì bồ nó bỏ.”
Có một vài tiếng cười khúc khích nổi lên. Và giọng một số cô nàng khác hưởng ứng: “Uống đê! Uống đê!”
Mình thấy Quân cúi gằm mặt, còn Khánh Chi mang một vẻ mặt khó mà nhận định được cảm xúc của cậu ta hiện như thế nào.
Mình cố nuốt cục uất ức đang nghèn nghẹn ở họng rồi bước về phía bàn chứa những ly rượu.
Vừa lúc đó bỗng có giọng nói vang lên: “ Đợi chút!”
Tất cả mọi người đều vỗ tay và reo hò ầm ĩ trừ mỗi mình. Mình có đi dự lễ tốt nghiệp đâu mà biết đến cái lời thề quái quỷ này. Hôm nay vác xác đến đây đúng là trúng kế của Mai Hoa và Xuân Ngọc rồi.
Hải Long tiếp tục: “Bây giờ mời các cặp đôi lần lượt lên sân khấu, các bạn hãy giới thiệu về công việc hiện tại của mình. Một nửa của các bạn cũng hãy giới thiệu về bản thân mình. Hiện trên mỗi bàn tiệc đều có một phiếu bình chọn. Các bạn hãy vote cho cặp đôi đẹp nhất hôm nay.”
Dừng lại một chút, Hải Long nháy mắt tinh nghịch: “Trên phiếu đã có tên của các bạn nên lưu ý là nếu bình chọn cho chính mình thì sẽ bị phát hiện ra đấy nhé!”
Anh chàng chỉ tay vào một hộp quà, gói nơ rất đẹp rồi nói: “Cặp đôi giành chiến thắng sẽ được nhận món quà tuyệt vời ở đây, còn người nào không hoàn thành lời thề thứ nhất uống năm ly, không hoàn thành lời thề thứ hai phải uống hết mười ly rượu đặt trên bàn ở sân khấu.”
Mình chặt lưỡi nhìn mấy ly rượu thầm nghĩ: “Quả này ra khỏi đây chắc cũng bết xơ lết.”
Cặp đôi đầu tiên là Mai Hoa cùng một anh chàng to béo, hai mắt ti hí nhìn như hai đường chỉ. Hai người dẫn theo một cậu bé tầm hai tuổi. Mai Hoa điệu đà cười tươi rói: “Xin chào, hiện nay tớ có một shop quần áo chuyên đồ hiệu ở Bà Triệu, lúc nào rảnh mời các bạn ghé qua ủng hộ mình nha.”
Cô nàng vòng tay qua ôm tay anh chàng đứng cạnh rồi nói tiếp: “Đây là chồng tớ, bố anh ấy là chủ của chuỗi nhà hàng lẩu nướng CBG hot nhất hiện nay. Và anh ấy sẽ tiếp quản những nhà hàng đó trong tương lai không xa.”
Cô nàng bế cậu bé lên, nựng cái má của nó rồi nói tiếp: “Đây là lý do mà tớ bỏ dở việc học từ năm thứ ba. Nhưng tớ không hối hận đâu vì không học tiếp nhưng hiện nay cuộc sống của tớ rất tuyệt vời. Các bạn hãy bình chọn cho gia đình tớ nha."
Nói xong cô nàng nhún một cái như thể vừa hoàn thành xong phần thi ứng xử của một cuộc thi hoa hậu. Còn anh chàng bên cành nhe răng cười hề hề.
Mọi người ở dưới vỗ tay chúc mừng.
Một vài cặp đôi nữa lần lượt bước lên và giới thiệu. Không có ai quá thành đạt cũng như có người yêu quá nổi trội nhưng dường như mọi người đều có chỗ đứng nhất định trong xã hội và hạnh phúc với lựa chọn của họ.
Cuối cùng chỉ còn lại Quân, Khánh Chi và mình.
Khánh Chi khoác tay Quân và hai người cùng bước lên sân khấu. Quân cười cười gãi gãi đầu nói: “Hiện tớ đang làm trưởng phòng Marketting công ty bố tớ, ừm...còn đây là...”
Khánh Chi chợt cướp lời Quân: “Tớ là vợ của Quân, bọn tớ hiện đã có một em bé hai tháng tuổi. Hiện tớ là kế toán trong công ty. Rất mong được các bạn bình chọn.”
Tiếng xì xào chợt nổi lên, có tiếng một bạn nam cất lên: “Cậu cưới lúc nào mà sao không mời bạn bè gì hết vậy?”
Quân xua xua tay: “Bọn tớ dự định tháng mười năm nay mới làm lễ chính thức, yên tâm, yên tâm. Các bạn nhất định phải có mặt đấy nhé!”
Mọi người ồ lên rồi phá ra cười, sau đó là tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên.
Mặc dù nhìn người yêu cũ và bạn thân của mình thắm thiết trước mặt thật không hề dễ chịu. Tuy nhiên vẫn phải công nhận một điều rằng nãy giờ chỉ có cặp đôi Quân và Khánh Chi là có công việc ổn, hình thức cũng xứng đôi vừa lứa.
Chỉ còn lại mỗi mình mình.
Mọi người cùng đổ dồn ánh mắt về phía mình vẻ chờ đợi. Thôi được, đã đánh liều vác xác đến thì đánh liều làm vài ly rượu có sao đâu. Mình đứng dậy và tiến lên sân khấu.
Mình ngẩng đầu nhìn thẳng mọi người. Tất thảy đều đang nhìn mình, tò mò có, thương cảm có, châm chọc có, ganh ghét cũng có. Ờ có sao đâu, mình đã quá quen với những ánh mắt đó. Mình nở nụ cười thật tươi rồi nói: “Thật sự thì có một chút hiểu nhầm về tính chất buổi họp lớp này nên tớ đã đến đây. Nhưng không sao, một trò chơi có kẻ thắng người thua mới thú vị đúng không? Tớ hiện nay chưa có việc làm ổn định tớ vẫn đang làm phục vụ bàn tại một số cửa hàng. Tuy nhiên tớ nghĩ một năm chưa phải là quãng thời gian dài, chưa nói lên được điều gì cả. Hôm nay tớ nhận thua ở đây nhưng tớ đảm bảo vào kỳ họp lớp kỷ niệm năm năm ra trường thì mọi việc sẽ khác. Dù sao thấy các bạn thành đạt và hạnh phúc tớ thấy vui cho các bạn.”
“Đạo đức giả vừa thôi, đã thất bại còn đứng đó nói hay nói tài, thua thì uống đê, nói nhiều phát mệt.” Đó là giọng của cô nàng Mai Hoa.
Xuân Ngọc cũng hưởng ứng: “Phục vụ bàn mà bày đặt trang điểm rồi mặc đẹp như dân showbiz, đúng là không biết xấu hổ, hèn gì bồ nó bỏ.”
Có một vài tiếng cười khúc khích nổi lên. Và giọng một số cô nàng khác hưởng ứng: “Uống đê! Uống đê!”
Mình thấy Quân cúi gằm mặt, còn Khánh Chi mang một vẻ mặt khó mà nhận định được cảm xúc của cậu ta hiện như thế nào.
Mình cố nuốt cục uất ức đang nghèn nghẹn ở họng rồi bước về phía bàn chứa những ly rượu.
Vừa lúc đó bỗng có giọng nói vang lên: “ Đợi chút!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook