Nam Thần Jg Đã cưới Tôi
-
C19: Chương 19
Những giọt mưa từ từ rơi xuống thành phố, cuối cùng dần bị lu mờ bằng một trận mưa lớn không báo trước.
Bên trong xe có hệ thống cách âm tuỳ chỉnh, âm nhạc đầy thơ ca, nên tâm trạng Đào Nguyên khi nhìn hình ảnh bên ngoài qua cửa kính lại vô cùng đan xen giữa hai mặt lãng mạn và hoài niệm.
Cậu chưa từng nghĩ rằng lại có ngày bản thân có thể chứng kiến tận mắt cảnh thành phố đắm chìm trong cơn mưa trên xe hơi, lại càng không hề nghĩ tới việc cậu lại có thể ngắm cảnh tượng này với nam thần…
Lúc còn cha mẹ, tuy nhà đã xuống cấp đến nỗi chỗ nào cũng đều bị dột cả, không có tiền sửa chữa nhà, cũng không kịp thời phòng chống lụt, nhưng họ cũng luôn lạc quan giữa những tình huống thế này.
Nhưng bây giờ, họ đều đã đi mất rồi, cũng không còn họ hàng nào cả, cả ông bà đều chưa từng gặp mặt lần nào.
Cậu lại…có chút nhớ hơn nữa rồi, những ngày tháng ấy.
Viễn Phong nhanh chóng bật cần gạt nước lên, lại để ý tới người ngồi ghế phụ: “Nguyên Nguyên, em đã mua sim điện thoại chưa? Tuy anh biết điều này hơi trễ chút, nhưng hoá đơn của em không có cái đấy.”
Cậu vẫn ngắm nhìn trời mưa, nhưng không quên đáp lại câu hỏi của anh: “Chưa kịp mua, ở chỗ đấy cũng không có số nào đẹp cả.”
“Tại sao lại cần có số đẹp? Số điện thoại nào cũng chỉ là những dãy số mà thôi, đâu cần coi trọng hoá?”
“Anh có thể nghĩ như vậy, nhưng cũng có vài người rất coi trọng nó, cũng có những con số kỉ niệm của mỗi người làm thành số điện thoại.”
Cậu lại nói tiếp: “Nó không chỉ là một dãy số thông thường, nó còn là một mối liên kết quá khứ, anh nói xem?”
Viễn Phong ngẫm nghĩ một lúc, vẫn không thể quy ra được câu trả lời cho cậu, chỉ có thể tiếp tục lái xe trong im lặng.
Trời cũng dần nặng hạt hơn, đường phố vô cùng yên tĩnh không một bóng người, chỉ có mỗi chiếc xe đi xuyên thẳng trên đấy.
...————————...
Gần tới 10 giờ rưỡi tối, hai người mới có thể bước vào nhà, trên tay cầm hai túi xách đựng hàng lập tức thoát ly khỏi tay cậu.
“Cuối cùng cũng về tới nhà rồi….”
“Tiêu xài nhiều như vậy, em chắc hẳn cảm thấy vui lắm nhỉ?”
“Em nói, cái đầy là em thực sự oan lắm, tuy lúc đầu em có xài thật, nhưng tiếp theo là Zino rồi tới những người khác…
“Giờ nếu em còn chút sức để than vãn, chỉ bằng xuống để đống đồ ăn này giúp anh đi. Anh liên lạc với người này, sớm xong nhanh thôi.”
Cậu cũng không làm trái lệnh của anh, lập tức ngoan ngoãn cầm lấy đồng đồ ăn Liên Nam mua về, miệng lại không ngừng chửi lẩm bẩm thủ phạm mua đống này.
“Con lợn thối, mua quá trời đến nỗi bây giờ báo hại tôi phải cất giúp cậu luôn, mai nấu cho cậu tăng cân vù vù cho xem!”
Tới lúc cậu đem hết vào tủ lạnh, tủ đựng đồ, bất cứ nơi đâu có thể đựng được lượng lớn thức ăn này vào, anh vẫn chưa nói chuyện xong với đẩu bên kia.
Cậu chậm rãi đứng bên cạnh anh, anh cũng không ngần ngại khoác tay lên vai cậu mà tiếp tục nói thêm.
“Chị dâu à, anh Zino ấy…ảnh lấy thẻ của em quẹt hết luôn rồi…”
“Cũng không phải….chính là sự tình vậy đó….”
“Được được, cảm ơn chị. Làm phiền chị trông nom anh ấy, có gì giúp em “dạy dỗ” lại một trận với…..”
“Cảm ơn chị, lần nào chị tới đây nhé, có người mới giới thiệu….”
Anh nhanh chóng cúp máy đi, kéo cậu ôm vào lòng.
“Sao vậy? Không nỡ làm phiền đúng khống?”
Đào Nguyên khẽ lắc đầu trong cái ôm của anh: “Người anh gọi tới là…vợ của anh Zino?”
“Đúng vậy, cũng là người duy nhất trị được tính cà nhây của ảnh đấy. Còn nếu em muốn biết thêm, đợi cô ấy tới đây để trò chuyện đi.”
“Em không tò mò chút nào….”
Cậu bĩu môi trước câu trả lời thờ ơ của anh, lập tức rời khỏi vòng tay định lên phòng tắm rửa để khử mùi rượu bị ám trên người nhưng anh lại ôm chặt cậu hơn như không muốn để cậu rời xa vậy.
“Em chưa thiết lập tài khoản mới của mình nhỉ?”
Cậu thở dài đáp lại anh: “Chuyện này…..em vẫn là muốn cùng anh làm nó thì hơn, bởi vì này là anh quản lý tài khoản của em mà.”
Anh gật đầu, bảo cậu chờ anh ở đây một lát, sau đó lại đi lên tầng 3. Chưa tới hơn 10 phút, anh đã quay trở lại cùng một chiếc laptop riêng, ngồi xuống bên cạnh cậu.
Anh nhanh chóng mở máy lên, truy cập vào trang chủ Hoạ Nhã, cậu đưa anh tờ giấy ghi tài khoản ấy để anh đăng nhập vào, trang cá nhân trống ấy đã hiện lên.
Tên hiển thị bây giờ đang là BKA. cùng với huy hiệu của chiến đội bên cạnh nó, cậu lại đắn đo một lúc lâu mới dám nói ra cái tên nghĩ trong đầu.
“Em muốn đặt tên là BKA.Omega đi, theo thuật ngữ của thể loại BL thì Alpha x Omega…”
“BL? Nó là thể loại gì vậy?”
“……Bỏ bu rồi.”
Cậu trong một giây liền cứng họng trước câu hỏi chí mạng ấy của anh, sao lại có thể dám trả lời nó được chứ. Nhưng anh lại nhanh chóng nhập vào thông tin như cậu muốn, ngăn lại cũng là đã quá muộn màng mất rồi.
Chưa dừng lại ở đấy, anh lại cập nhật trạng thái mới nhất trên tài khoản ấy, đồng thời để nó ngay công khai.
[Đang yêu đương với @BKA.Alpha.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook