Hắn có chút tức giận , nhưng ta bị thương , hắn không thể đánh ta, liền ngồi xuống sinh hờn dỗi . Cầm đóa hoa trên tay , hắn vừa kéo cánh hoa vừa nói :" xú nha đầu , xú nha đầu." bộ dạng đó thật tức cười .


Lúc này , một tiếng cười thanh thúy vang lên , một lão phu nhân tuổi còn khá trẻ bước vào , tuy trên mặt đã có nếp nhăn nhưng vẫn có thể nhìn ra nàng lúc còn trẻ rất khuynh thành , trên tay còn có một đĩa bánh ngọt hoa quế tỏa hương thơm bốn phía .


Ta phản ứng rất nhanh , ngọt ngào kêu một tiếng : “ sư mẫu . ”


Nàng mỉm cười, đưa đĩa bánh ngọt hoa quế kia cho ta, ta liền cắm mặt vào ăn . " Khụ , khụ " Ta suýt nữa bị nghẹn .


Sư mẫu ân cần rót cho ta một cốc nước , ta ọt ọt ọt ọt uống : " bánh hoa quế sư mẫu làm thật ngon a . " Vừa nói , ta vừa cầm lên một miếng bánh quế thơm ngọt , đưa đến miệng ca ca . Lại nghe thấy tiếng ồn ào của Ngân Thiên , cầm lên một khối, nhét vào miệng hắn .


Ngân Thiên mất cảnh giác , chỉ cảm thấy vị ngọt ngào trong miệng . Trong mắt ngạc nhiên hiện lên những ngôi sao , vừa nhai vừa nói : “ ăn ngon , ăn ngon , thực sự là ăn quá ngon ”.


Sư mẫu yêu thương nhìn qua : " nha đầu , có nguyện kế thừa tài nấu nướng của ta không? . " Thực ra , nàng cũng đã nghĩ đến việc truyền lại trù nghệ cho Viêm ca ca . Tiếc rằng những món do Viêm ca ca làm có thể gọi là hắc ám . Nàng cũng cho Ngân Thiên thử một lần , nhưng so với ca ca còn muốn hơn chứ không kém . Đương nhiên , mục tiêu cuối cùng là ta.


Sau khi ta khỏe lại , sư mẫu bắt ta vào bếp , dưới sự chỉ dẫn của nàng , một bát canh chua khoai lang đã ra đời . Ta hồi hộp chờ đợi đánh giá của sư mẫu , nàng dùng đũa gắp lấy , cho vào miệng nhấm nháp


" lửa vừa phải , độ chín vừa phải , hành , gừng , tỏi tỷ lệ thỏa đáng , bày biện tinh xảo . Hài tử , rất có thiên phú ."


Ta mừng thầm trong lòng , cũng may ta được học nấu ăn với mẫu thân từ nhỏ nên có thể thích nghi với những yêu cầu cao của sư mẫu . Sau đó nàng dạy ta cách nấu các món ăn chữa bệnh , nhận thấy ta có sự nhạy cảm đặc biệt với dược liệu , vì vậy nàng đã thương lượng với sư phụ và đem y thuật của nàng truyền cho ta . Sư phụ vui vẻ đáp ứng . Vì vậy , ta bắt đầu một hành trình dài học hỏi .


Mỗi ngày ta thức dậy khi gà gáy , đầu tiên là đến chỗ của sư phụ để học thuật khống chế lửa với Viêm ca ca , sau đó vụng trộm xem Ngân Thiên luyện tập khống chế nước, sau đó ta học tập phân loại dược liệu , buổi trưa cùng bọn họ đến thư phòng học tập cơ quan Khôi Lỗi thuật . Xế chiều , ta đi sau núi tiến hành hỏa thuật , lại đi nhìn lén Ngân Thiên luyện tập bắt cá chính xác bên thác nước , sau đó đến diễn võ trường để học khinh công và kiếm thuật . Cuối cùng , ta trở lại tiểu viện cùng sư mẫu chuẩn bị cơm tối cho mọi người . Sau đó , sư mẫu lấy lí do vì ta là nữ hài , yêu cầu ta luyện Âm Công , sau cơm tối , nàng cho ta học nhạc khí , ca ca bắt buộc phải đánh đàn , tiếng sáo của Ngân Thiên cũng được sư mẫu tán thưởng, chỉ có ta, thử đi thử lại, lại chỉ có trống đệm phù hợp với ta . Sư mẫu nâng trán, ném cho ta một quyển nhạc phổ . Các ca khúc cùng với nguyên bộ trống . Ta phải vừa hát vừa đánh trống . May mắn thay , thanh âm của ta cực kỳ trong trẻo , điều này đã bù đắp cho tiếng trống thiếu hụt của ta , giọng nữ hài nhẹ nhàng thoát tục cũng tiếp thêm chút sinh khí cho núi rừng này .


Ta cũng lén giấu con thỏ nhỏ mà Viêm ca ca tặng trong hành lý , ngày nào ta cũng đi nhổ cỏ bên thác nước , có lần vô tình bị ca ca đâm phải . Hắn đến tìm ta đi huấn luyện , chỉ thấy một quả bóng màu trắng trong tay ta, khi nhìn thấy hắn, hưng phấn mà nhào tới , hắn giơ tay lên đỡ , nhưng phát hiện ra rằng con thỏ quen thuộc đang nhìn hắn một cách đầy u oán


Hắn sững sờ kinh hô :" Vân nhi , ngươi mang bánh bao tới . "


Ta vội vàng che miệng hắn : " Đừng kêu , ta đã mất rất nhiều công sức che giấu sự tồn tại của nó . Sau đó ta khóc lóc kể lể một hồi , ca ca không chịu được , hứa sẽ giúp ta giữ bí mật .


Mỗi ngày huấn luyện nặng nhọc khiến ta rất mệt mỏi , đành phải tự mình tìm chút việc vui , lúc học y cũng phải có bệnh nhân a , ta liền đem cái gì phấn ngứa, để vào trong chén Ngân Thiên, lại để cho hắn nằm trên giường hai ngày, chậm rãi giúp hắn giải . Khi hắn nhận ra thuốc là do ta làm , liền nổi trận lôi đình . Khi sư phụ để hắn giám sát ta lúc luyện khinh công , hắn gian ác để ta chạy đua với con cá sấu trên mặt nước và leo lên bức tường núi thẳng đứng. Nhưng hắn không ngờ rằng ta sẽ bách độc bất xâm , ta bị hắn buộc thành nhất tuyệt giang hồ khinh công. Tuy nhiên , một ngày nọ , ta không tìm được bánh bao của ta


Lúc này hắn bắt được một con thỏ, đặt nó trước mặt ta : “ giúp ta hầm cách thủy nó . Con thỏ này sẽ chia cho ngươi một nửa . "


Con thỏ đáng thương nhìn ta , nhìn thoáng qua ta đã nhận ra nó là bánh bao , ta nóng nảy :" không thể ăn nó ."


“a, tại sao? Con thỏ này trông rất giống con trong cung điện Hồ tộc." ( hắn nhìn thấy bánh bao khi đến Hồ cung chơi ) "


Ta ngập ngừng , không nói được , trong lòng thầm nguyền rủa : " long ngạo kiều thối , long ngạo kiều thối. "


Hắn nói : " Không khó để giữ bí mật nhỏ của ngươi . "


" ngươi muốn gì ? "


"Nếu ngươi cho ta đồ ăn vặt , ta sẽ giúp ngươi giữ bí mật . " Lúc nào hắn cũng thấy ta thiên vị ca ca , để lại cho hắn( Hạ Bạch Viêm) rất nhiều thức ăn ngon , nhưng hắn không thể kéo thể diện xuống xin ta , lần này cuối cùng cũng có cơ hội


Ta bất lực gật đầu . Trong bếp chuyển từ mua vào tháng 3 sang tháng 2. Ngay cả sư mẫu cũng bắt đầu thắc mắc liệu người giao đồ ăn có cắt xén không , thực ra nó đã nằm trong bụng của ba chúng ta . Sau này sư mẫu cũng phát hiện , nhưng cũng không trách chúng ta , chỉ là chúng ta có thêm một khóa học , trồng lai , hàng nghìn mẫu đất , không được dùng pháp thuật , dùng thể lực để trồng trọt , cưỡng ép tăng thể lực chúng ta lên vài phần .


Ta mỗi ngày nghĩ trăm phương ngàn kế để trêu đùa Ngân Thiên , thậm chí sử dụng cơ quan thuật ta học được để làm bẫy, còn lôi kéo Viêm ca ca vô cùng có thiên phú một chỗ . Hắn cũng rất thích ý chỉnh tiểu tử này mỗi ngày hét muốn PK . Mỗi lần ta nhìn thấy hắn đầy bụi đất bước ra từ trận pháp , ta không thể nhịn được cười . Vì vậy , hắn cũng vắt óc ra để báo thù chúng ta . Viêm ca ca quá mức khôn khéo . Hắn không vượt qua được nhiều lần ( dù sao thì hắn cũng có kinh nghiệm từ ta) , vì vậy hắn tập trung vào ta, giúp con mồi khi ta đi săn. Ta bị sư phụ phạt chọn một trăm xô nước đổ muối vào bát đường , sư mẫu phạt ta đến suối bắt một trăm con “ Vô Ảnh cá" xuất quỷ nhập thần.


Ngày tháng trôi qua trong tiếng cười ...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương