Nam Mộc Hướng Bắc
-
Chương 6: Cái chết của Medusa (6)
Đồng Sênh bị sát hại vào chín giờ hai mươi sáng cùng ngày, camera giám sát chụp được hình ảnh cô xuất hiện ở nhà ga gần đó.
Nam Mộc cầm cây bút trong tay gõ từng nhịp trên bàn
- Trong khoảng thời gian này, cô tới nhà ga làm gì?
Thẩm Toán ngồi thẳng người ở bên cạnh nhìn trực diện Trần Viện đang mang vẻ mặt phụng phịu:
- Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị. Cô Trần, xin cô hãy thành thật trả lời câu hỏi.
- Tôi...
Sắc mặt Trần Viện cứng đờ, sau đó vươn tay vén tóc trên đầu qua sau tai
- Ngày đó tôi hẹn bạn ở khách sạn gần nhà ga, khách sạn Dật Vân.
Khách sạn Dật Vân là một khách sạn bốn sao ở gần trạm Cao Thiết, cách chỗ Đồng Sênh bị sát hại khoảng hai mươi phút đi bộ.
- Cô đã nói vốn định đi cùng Đồng Sênh ra ngoài du lịch, nhưng Đồng Sênh cuối cùng đổi chủ ý, cho nên kế hoạch du lịch bị hớ, nhưng tại sao ngày đó cô lại cầm theo vali hành lý tới nhà ga?
Tầm mắt Nam Mộc nhìn thẳng gương mặt Trần Viện, không buông tha bất cứ một biểu lộ nào dù là nhỏ nhất.
- Đúng vậy, Đồng Sênh vốn nói tâm trạng không tốt, tôi định đi giải sầu cùng cô ấy, sau khi tôi chuẩn bị xong hết tất cả rồi thì cô ấy đột nhiên nói không đi nữa, tôi liền hẹn người bạn khác muốn tới thành phố bên cạnh tham quan một chút.
Trần Viện khoanh hai tay, ngước mắt đối diện với tầm mắt của Nam Mộc, rồi lại nhanh chóng di chuyển sang chỗ khác.
Nam Mộc gật đầu, cũng từ chối cho ý kiến trước câu trả lời của Trần Viện, không tiếp tục hỏi thêm nữa.
Nếu như câu trả lời của Trần Viện là thật, chỉ cần đi kiểm tra camera giám sát của khách sạn, tính toán đơn giản thời gian một chút là có thể tra ra chứng cứ cô ta không ở đó có được thành lập hay không.
- Cô Trần, thông qua việc điều tra chúng tôi đã phát hiện quan hệ giữa cô và người chết không hề thân thiết giống như lời cô nói, trước đó cô còn phát ngôn trên mạng rằng người chết đã phẫu thuật thẩm mỹ?
Thẩm Toán nhìn Trần Viện, vẫn duy trì vẻ mặt như cũ, từ đầu đến cuối không hề thay đổi.
- Đó là chuyện rất lâu về trước rồi...
Trần Viện ngừng một chút, hai bàn tay trên bàn nắm lại thật chặt
- Tôi thừa nhận tôi và Tiểu Sênh từng có hiểu lầm, nhưng tôi vốn không thể tổn thương cô ấy!
Ngữ điệu của Trần Viện đột nhiên cao hẳn lên, trên gương mặt trắng nõn hơi ửng hồng.
- Cô Trần đừng kích động, chúng tôi chỉ hỏi theo lệ mà thôi.
Nam Mộc thu lại tầm mắt, vạch vài nét bút lên quyển sổ.
- Vậy hai vị cảnh sát đã hỏi xong chưa? Hiện giờ tôi có thể đi được chưa?
Trong khi đang nói chuyện với, chân của Trần Viện liền hướng về phía cửa ra vào, đã đứng dậy, tư thế chuẩn bị rời đi.
- Cô Trần có biết vì sao Đồng Sênh lại xuất hiện trong khách sạn đó cùng ngày hôm ấy không?
- Tôi không biết... Tiểu Sênh chưa bao giờ ở khách sạn nhanh cả.
Nam Mộc và Thẩm Toán đồng thời ghi chép, Vương Hoàn Dập đi kiểm tra camera giám sát của khách sạn Dật Vân vào ngày hôm đó.
Hình ảnh thu lại được cho thấy vào chín giờ ba mươi lăm phút sáng cùng ngày, Trần Viện xuất hiện tại đại sảnh khách sạn, chín giờ ba mươi chín phút xuất hiện ở tầng 15, sau đó đi vào một căn phòng.
Mãi đến mười hai giờ trưa, Trần Viện mới kéo theo vali hành lý đi từ trong phòng ra.
Trong quá trình đó, Trần Viện chưa một lần rời khỏi.
Trần Viện ở trong căn phòng của tầng 15, nói cách khác, người trong phòng không thể rời khỏi phòng qua đường cửa sổ; mà nếu trong vali hành lý có nhiều mẫu vật tiêu bản thì Trần Viện cũng càng không thể mang theo những mẫu vật kia rời khỏi khách sạn theo đường cửa sổ được. (mẫu vật tiêu bản đựng mấy con rắn)
Khoảng thời gian Đồng Sênh tử vong là vào khoảng từ mười giờ đến mười một giờ sáng, trong khoảng thời gian này, Trần Viện vẫn luôn đợi ở trong khách sạn Dật Vân.
Vốn cho là không dễ gì mới tìm được manh mối, nào ngờ cuối cùng kẻ tình nghi vẫn có chứng cứ vắng mặt vô cùng xác thực.
Vương Hoàn Dập uể oải úp mặt trên bàn:
- Bận rộn lãng phí thời gian nửa ngày còn tháo bỏ hiềm nghi thay Trần Viện, tôi đã làm cái gì vậy trời.
Thẩm Toán tức giận liếc mắt trừng Vương Hoàn Dập một cái, sau đó ghé sát Nam Mộc, rốt cục thấy rõ khi nãy trong phòng thẩm vấn Nam Mộc đã vẽ vẽ vời vời cái gì.
- Tiểu Mộc Đầu, khi ghi chép khẩu cung lúc nãy cháu đã vẽ cái gì vậy?
Thẩm Toán chỉ lên vương bát trên cuốn sổ, trợn mắt há hốc mồm nói.
Nam Mộc thong dong khép cuốn sổ lại, nhìn Lục Kỳ đang lặng im không nói gì, xoay mặt chậm rãi nói:
- Chưa chắc đã lãng phí thời gian, mặc dù Trần Viện có chứng cứ không ở hiện trường, nhưng khi ghi chép khẩu cung, ánh mắt Trần Viện luôn né tránh, lòng đề phòng rất mạnh, nhất định giấu diếm gì đó.
- Người cùng ở trong khách sạn với Trần Viện cùng ngày là ai?
Nam Mộc vừa nói dứt lời, giọng nói trầm ổn của Lục Kỳ vững vàng vang lên.
- Người thuê phòng tên là... Phùng Thế Xuyên!
Vương Hoàn Dập vỗ đầu một cái, cuối cùng cũng nhớ tới cái tên này.
- Là đàn ông?
Hai đầu lông mày Nam Mộc nhíu lại, Trần Viện đã kết hôn rồi lại hẹn gặp mặt ở khách sạn với người đàn ông khác, còn muốn cùng đi du lịch?
Xem ra Trần Viện rất có thể đã ngoại tình sau lưng người chồng hôn nhân của mình.
- Có biến, chắc chắn có biến!
Thẩm Toán vỗ bàn một cái, không ngừng gật đầu
- Tôi đã nói Trần Viện này rất chuyên nghiệp mà, nói không chừng đã tạo cho mình chứng cứ không có mặt ở hiện trường, thuê người hành hung.
- Chú Thần Côn à, ý chú muốn nói Trần Viện thuê Phùng Thế Xuyên giết Đồng Sênh sao?
Vương Hoàn Dập lắc đầu
- Không thể nào đâu, cháu đã điều tra camera ghi hình của khách sạn ngày hôm đó rồi, Phùng Thế Xuyên còn đến khách sạn sớm hơn Trần Viện mười phút, mặc dù giữa chừng Phùng Thế Xuyên quả thật có rời khỏi đó, nhưng trừ cặp công văn ra Phùng Thế Xuyên cũng không mang theo những đồ vật khác.
Khi kiểm tra camera khách sạn, Vương Hoàn Dập đã cố ý tra xét hành tung của Phùng Thế Xuyên.
Hơn nữa nếu Trần Viện có thể thật sự đủ thông minh, nghĩ đến tạo ra chứng cứ không có mặt tại hiện trường cho bản thân, sau đó thuê người giết người, vậy tại sao không dứt khoát bảo Phùng Thế Xuyên né tránh camera giám sát đi?
Hai con ngươi đen nhánh của Nam Mộc sáng ngời, lời nói của Vương Hoàn Dập đã nhắc nhở cô.
- Sư phụ, Trần Viện nói người chết chưa bao giờ ở khách sạn nhanh, nhưng ngày đó người chết đã bị sát hại ngay trong chính khách sạn nhanh, nhất định có người hẹn cô ta tới đó, mà người hẹn cô ta rất có thể là hung thủ; hơn nữa hung thủ hẳn rất chắc chắn người chết sẽ giữ bí mật lịch trình của bản thân mới có thể có nhiều thời gian bố trí hiện trường sau khi cô ta chết, mà không lo lắng bị người khác phát hiện hoặc cắt ngang.
Cô đột nhiên nhớ tới lời nhắc nhở của Tần Cận Bắc.
Trần Viện tới khách sạn hẳn là quyết định đi du lịch với tình nhân, cho nên khi ghi chép khẩu cung vẫn luôn cảnh giác, giữ lại một phần; về phần Đồng Sênh, cũng rất có thể vì không thể để lộ mối quan hệ nam nữ ra ngoài ánh sáng nên mới bị sát hại cùng ngày, xuất hiện tại khách sạn nhanh.
Còn dụng ý mà hung thủ lựa chọn khách sạn nhanh rất rõ ràng, camera giám sát và trông coi của khách sạn nhanh không bằng khách sạn cao cấp, lựa chọn giết người tại đây có thể tránh né được camera giám sát và những tình huống bất ngờ.
- Quan hệ nam nữ của người chết rất có thể không đơn giản như chúng ta điều tra.
- Nhưng Đồng Sênh là hot girl mạng, khi còn sống phần lớn đều liên quan tới mạng internet. Tôi đã sớm điều tra mấy lần nhưng vẫn không tra được điểm nghi vấn nào cả.
Vương Hoàn Dập nhíu mày, những gì cần tra anh ta đều đã tra hết rồi, hầu như kể từ thời gian Đồng Sênh thức dậy buổi sáng đã bắt đầu phơi nắng chụp ảnh đăng Weibo rồi.
Ngày nào cô ta cũng đăng ảnh lên Weibo, còn có đủ loại clip quay trực tiếp, bình thường sẽ kéo dài đến khi hừng đông.
Nhất là hơn hai tháng gần đây, Đồng Sênh đều dùng một lượng lớn thời gian quay trực tiếp trên các trang web lớn và tự kinh doanh, hầu như không có nhiều thời gian để hẹn hò riêng trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày.
- Kiểm tra thời gian không hoạt động trên mạng của Đồng Sênh
Lục Kỳ ngẩng đầu lên, đôi mắt thâm trầm như sóng yên biển lặng lại càng có vẻ thâm thúy hơn.
Nam Mộc nghe ở bên cạnh, hai mắt lập tức sáng lên.
Thật ra ngay từ đầu cô và Vương Hoàn Dập cũng giống như nhau, đều đi vào một khoảng mù. Đồng Sênh là hot girl, phần lớn thời gian đều qua internet, quan hệ cũng như vậy, cho nên Vương Hoàn Dập vẫn luôn đào sâu quan hệ mạng internet của Đồng Sênh, nhưng ngoại trừ Trần Viện ra không thu hoạch được gì nữa.
Nhưng nếu suy nghĩ theo hướng khác, tầm quan trọng của mạng internet rất quan trọng với Đồng Sênh, nói cách khác, khoảng thời gian Đồng Sênh không hoạt động trên mạng là vì trong cuộc sống hiện thực có việc quan trọng hơn, hơn nữa chuyện này Đồng Sênh cũng không thể tuyên bố trắng trợn trên mạng internet được.
Ví dụ như ---- quan hệ nam nữ không thể công bố ra ngoài ánh sáng.
-------------
Nam Mộc cầm cây bút trong tay gõ từng nhịp trên bàn
- Trong khoảng thời gian này, cô tới nhà ga làm gì?
Thẩm Toán ngồi thẳng người ở bên cạnh nhìn trực diện Trần Viện đang mang vẻ mặt phụng phịu:
- Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị. Cô Trần, xin cô hãy thành thật trả lời câu hỏi.
- Tôi...
Sắc mặt Trần Viện cứng đờ, sau đó vươn tay vén tóc trên đầu qua sau tai
- Ngày đó tôi hẹn bạn ở khách sạn gần nhà ga, khách sạn Dật Vân.
Khách sạn Dật Vân là một khách sạn bốn sao ở gần trạm Cao Thiết, cách chỗ Đồng Sênh bị sát hại khoảng hai mươi phút đi bộ.
- Cô đã nói vốn định đi cùng Đồng Sênh ra ngoài du lịch, nhưng Đồng Sênh cuối cùng đổi chủ ý, cho nên kế hoạch du lịch bị hớ, nhưng tại sao ngày đó cô lại cầm theo vali hành lý tới nhà ga?
Tầm mắt Nam Mộc nhìn thẳng gương mặt Trần Viện, không buông tha bất cứ một biểu lộ nào dù là nhỏ nhất.
- Đúng vậy, Đồng Sênh vốn nói tâm trạng không tốt, tôi định đi giải sầu cùng cô ấy, sau khi tôi chuẩn bị xong hết tất cả rồi thì cô ấy đột nhiên nói không đi nữa, tôi liền hẹn người bạn khác muốn tới thành phố bên cạnh tham quan một chút.
Trần Viện khoanh hai tay, ngước mắt đối diện với tầm mắt của Nam Mộc, rồi lại nhanh chóng di chuyển sang chỗ khác.
Nam Mộc gật đầu, cũng từ chối cho ý kiến trước câu trả lời của Trần Viện, không tiếp tục hỏi thêm nữa.
Nếu như câu trả lời của Trần Viện là thật, chỉ cần đi kiểm tra camera giám sát của khách sạn, tính toán đơn giản thời gian một chút là có thể tra ra chứng cứ cô ta không ở đó có được thành lập hay không.
- Cô Trần, thông qua việc điều tra chúng tôi đã phát hiện quan hệ giữa cô và người chết không hề thân thiết giống như lời cô nói, trước đó cô còn phát ngôn trên mạng rằng người chết đã phẫu thuật thẩm mỹ?
Thẩm Toán nhìn Trần Viện, vẫn duy trì vẻ mặt như cũ, từ đầu đến cuối không hề thay đổi.
- Đó là chuyện rất lâu về trước rồi...
Trần Viện ngừng một chút, hai bàn tay trên bàn nắm lại thật chặt
- Tôi thừa nhận tôi và Tiểu Sênh từng có hiểu lầm, nhưng tôi vốn không thể tổn thương cô ấy!
Ngữ điệu của Trần Viện đột nhiên cao hẳn lên, trên gương mặt trắng nõn hơi ửng hồng.
- Cô Trần đừng kích động, chúng tôi chỉ hỏi theo lệ mà thôi.
Nam Mộc thu lại tầm mắt, vạch vài nét bút lên quyển sổ.
- Vậy hai vị cảnh sát đã hỏi xong chưa? Hiện giờ tôi có thể đi được chưa?
Trong khi đang nói chuyện với, chân của Trần Viện liền hướng về phía cửa ra vào, đã đứng dậy, tư thế chuẩn bị rời đi.
- Cô Trần có biết vì sao Đồng Sênh lại xuất hiện trong khách sạn đó cùng ngày hôm ấy không?
- Tôi không biết... Tiểu Sênh chưa bao giờ ở khách sạn nhanh cả.
Nam Mộc và Thẩm Toán đồng thời ghi chép, Vương Hoàn Dập đi kiểm tra camera giám sát của khách sạn Dật Vân vào ngày hôm đó.
Hình ảnh thu lại được cho thấy vào chín giờ ba mươi lăm phút sáng cùng ngày, Trần Viện xuất hiện tại đại sảnh khách sạn, chín giờ ba mươi chín phút xuất hiện ở tầng 15, sau đó đi vào một căn phòng.
Mãi đến mười hai giờ trưa, Trần Viện mới kéo theo vali hành lý đi từ trong phòng ra.
Trong quá trình đó, Trần Viện chưa một lần rời khỏi.
Trần Viện ở trong căn phòng của tầng 15, nói cách khác, người trong phòng không thể rời khỏi phòng qua đường cửa sổ; mà nếu trong vali hành lý có nhiều mẫu vật tiêu bản thì Trần Viện cũng càng không thể mang theo những mẫu vật kia rời khỏi khách sạn theo đường cửa sổ được. (mẫu vật tiêu bản đựng mấy con rắn)
Khoảng thời gian Đồng Sênh tử vong là vào khoảng từ mười giờ đến mười một giờ sáng, trong khoảng thời gian này, Trần Viện vẫn luôn đợi ở trong khách sạn Dật Vân.
Vốn cho là không dễ gì mới tìm được manh mối, nào ngờ cuối cùng kẻ tình nghi vẫn có chứng cứ vắng mặt vô cùng xác thực.
Vương Hoàn Dập uể oải úp mặt trên bàn:
- Bận rộn lãng phí thời gian nửa ngày còn tháo bỏ hiềm nghi thay Trần Viện, tôi đã làm cái gì vậy trời.
Thẩm Toán tức giận liếc mắt trừng Vương Hoàn Dập một cái, sau đó ghé sát Nam Mộc, rốt cục thấy rõ khi nãy trong phòng thẩm vấn Nam Mộc đã vẽ vẽ vời vời cái gì.
- Tiểu Mộc Đầu, khi ghi chép khẩu cung lúc nãy cháu đã vẽ cái gì vậy?
Thẩm Toán chỉ lên vương bát trên cuốn sổ, trợn mắt há hốc mồm nói.
Nam Mộc thong dong khép cuốn sổ lại, nhìn Lục Kỳ đang lặng im không nói gì, xoay mặt chậm rãi nói:
- Chưa chắc đã lãng phí thời gian, mặc dù Trần Viện có chứng cứ không ở hiện trường, nhưng khi ghi chép khẩu cung, ánh mắt Trần Viện luôn né tránh, lòng đề phòng rất mạnh, nhất định giấu diếm gì đó.
- Người cùng ở trong khách sạn với Trần Viện cùng ngày là ai?
Nam Mộc vừa nói dứt lời, giọng nói trầm ổn của Lục Kỳ vững vàng vang lên.
- Người thuê phòng tên là... Phùng Thế Xuyên!
Vương Hoàn Dập vỗ đầu một cái, cuối cùng cũng nhớ tới cái tên này.
- Là đàn ông?
Hai đầu lông mày Nam Mộc nhíu lại, Trần Viện đã kết hôn rồi lại hẹn gặp mặt ở khách sạn với người đàn ông khác, còn muốn cùng đi du lịch?
Xem ra Trần Viện rất có thể đã ngoại tình sau lưng người chồng hôn nhân của mình.
- Có biến, chắc chắn có biến!
Thẩm Toán vỗ bàn một cái, không ngừng gật đầu
- Tôi đã nói Trần Viện này rất chuyên nghiệp mà, nói không chừng đã tạo cho mình chứng cứ không có mặt ở hiện trường, thuê người hành hung.
- Chú Thần Côn à, ý chú muốn nói Trần Viện thuê Phùng Thế Xuyên giết Đồng Sênh sao?
Vương Hoàn Dập lắc đầu
- Không thể nào đâu, cháu đã điều tra camera ghi hình của khách sạn ngày hôm đó rồi, Phùng Thế Xuyên còn đến khách sạn sớm hơn Trần Viện mười phút, mặc dù giữa chừng Phùng Thế Xuyên quả thật có rời khỏi đó, nhưng trừ cặp công văn ra Phùng Thế Xuyên cũng không mang theo những đồ vật khác.
Khi kiểm tra camera khách sạn, Vương Hoàn Dập đã cố ý tra xét hành tung của Phùng Thế Xuyên.
Hơn nữa nếu Trần Viện có thể thật sự đủ thông minh, nghĩ đến tạo ra chứng cứ không có mặt tại hiện trường cho bản thân, sau đó thuê người giết người, vậy tại sao không dứt khoát bảo Phùng Thế Xuyên né tránh camera giám sát đi?
Hai con ngươi đen nhánh của Nam Mộc sáng ngời, lời nói của Vương Hoàn Dập đã nhắc nhở cô.
- Sư phụ, Trần Viện nói người chết chưa bao giờ ở khách sạn nhanh, nhưng ngày đó người chết đã bị sát hại ngay trong chính khách sạn nhanh, nhất định có người hẹn cô ta tới đó, mà người hẹn cô ta rất có thể là hung thủ; hơn nữa hung thủ hẳn rất chắc chắn người chết sẽ giữ bí mật lịch trình của bản thân mới có thể có nhiều thời gian bố trí hiện trường sau khi cô ta chết, mà không lo lắng bị người khác phát hiện hoặc cắt ngang.
Cô đột nhiên nhớ tới lời nhắc nhở của Tần Cận Bắc.
Trần Viện tới khách sạn hẳn là quyết định đi du lịch với tình nhân, cho nên khi ghi chép khẩu cung vẫn luôn cảnh giác, giữ lại một phần; về phần Đồng Sênh, cũng rất có thể vì không thể để lộ mối quan hệ nam nữ ra ngoài ánh sáng nên mới bị sát hại cùng ngày, xuất hiện tại khách sạn nhanh.
Còn dụng ý mà hung thủ lựa chọn khách sạn nhanh rất rõ ràng, camera giám sát và trông coi của khách sạn nhanh không bằng khách sạn cao cấp, lựa chọn giết người tại đây có thể tránh né được camera giám sát và những tình huống bất ngờ.
- Quan hệ nam nữ của người chết rất có thể không đơn giản như chúng ta điều tra.
- Nhưng Đồng Sênh là hot girl mạng, khi còn sống phần lớn đều liên quan tới mạng internet. Tôi đã sớm điều tra mấy lần nhưng vẫn không tra được điểm nghi vấn nào cả.
Vương Hoàn Dập nhíu mày, những gì cần tra anh ta đều đã tra hết rồi, hầu như kể từ thời gian Đồng Sênh thức dậy buổi sáng đã bắt đầu phơi nắng chụp ảnh đăng Weibo rồi.
Ngày nào cô ta cũng đăng ảnh lên Weibo, còn có đủ loại clip quay trực tiếp, bình thường sẽ kéo dài đến khi hừng đông.
Nhất là hơn hai tháng gần đây, Đồng Sênh đều dùng một lượng lớn thời gian quay trực tiếp trên các trang web lớn và tự kinh doanh, hầu như không có nhiều thời gian để hẹn hò riêng trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày.
- Kiểm tra thời gian không hoạt động trên mạng của Đồng Sênh
Lục Kỳ ngẩng đầu lên, đôi mắt thâm trầm như sóng yên biển lặng lại càng có vẻ thâm thúy hơn.
Nam Mộc nghe ở bên cạnh, hai mắt lập tức sáng lên.
Thật ra ngay từ đầu cô và Vương Hoàn Dập cũng giống như nhau, đều đi vào một khoảng mù. Đồng Sênh là hot girl, phần lớn thời gian đều qua internet, quan hệ cũng như vậy, cho nên Vương Hoàn Dập vẫn luôn đào sâu quan hệ mạng internet của Đồng Sênh, nhưng ngoại trừ Trần Viện ra không thu hoạch được gì nữa.
Nhưng nếu suy nghĩ theo hướng khác, tầm quan trọng của mạng internet rất quan trọng với Đồng Sênh, nói cách khác, khoảng thời gian Đồng Sênh không hoạt động trên mạng là vì trong cuộc sống hiện thực có việc quan trọng hơn, hơn nữa chuyện này Đồng Sênh cũng không thể tuyên bố trắng trợn trên mạng internet được.
Ví dụ như ---- quan hệ nam nữ không thể công bố ra ngoài ánh sáng.
-------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook