Nam Đế
14: A Các Tỷ Rình Trộm Ta Tắm


Cởi quần áo ra đặt trên bờ, rồi Trần Thiên Nam trèo ra một đỉnh thác nước cao hơn 20 m nhảy một cái từ trên đỉnh thác rơi tùm xuống cái hồ nước trong xanh ở bên dưới.

Cảm nhận dòng nước trong xanh mát rượi, Trần Thiên Nam thoải mái nói không nên lời, là tu sĩ cấp thấp thì vẫn chưa thể sử dụng Thanh Thuỷ Quyết tẩy rửa cơ thể nên vẫn phải tắm rửa nếu muốn cơ thể sạch sẽ, kì cọ thân thể từ trên xuống dưới Trần Thiên Nam hài lòng về làn da của mình, lúc trước ở Thăng Long Thành lăn lộn nghịch ngợm làn da bắt nắng cháy đen, tuy là không quá đen nhưng cũng mang màu nâu nhạt, nhưng bây giờ làn da trắng nõn như da em bé, căng mịn sáng bóng nhìn rất khoẻ mạnh, màu da ở chỗ tiểu kê kê cũng trắng hơn rất nhiều, nhưng làm Trần Thiên Nam khó coi là nhìn tiểu kê kê màu nâu vẫn thấy khoẻ mạnh hơn…
“ Oa tiểu đệ đệ béo cho các tỷ tắm chung với đệ với nào, hihi…”
Bất chợt mấy tiếng nói vang lên ở phía bờ làm Trần Thiên Nam sửng sốt, ở đây là Ngoại Môn chỉ có đệ tử mới đến ở, các đệ tử cũ tất cả đều đã tiến vào Nội Môn, mà hắn lớn tuổi nhất ở khu Ngoại Môn này làm gì có ai lại dám xưng sư tỷ với hắn.

Ôm lấy tiểu kê kê rồi quay đầu lại, trên bờ không biết từ lúc nào đã có ba vị tỷ tỷ, tuy không xinh đẹp bằng Nhược Tuyết tỷ tỷ nhưng cũng là nữ nhân xinh đẹp, thấy trang phục trên người họ ngoài thanh y màu trắng ra còn đeo thêm ở eo một chiếc đai lưng màu xanh lam thì Trần Thiên Nam nhận ra, mấy tỷ tỷ này là đệ tử nội môn.
“ A các tỷ rình trộm ta tắm sao ! Ta sẽ báo lên trưởng lão tông môn là các tỷ rình trộm ta.”
Trần Thiên Nam mặt mũi nhắn nhó nói, ba người kia nghe xong thì ôm bụng cười khanh khách.
“ Tiểu đệ…haha…ai thèm rình coi đệ chứ ? Bọn tỷ là đi lấy nước để tưới linh điền, vậy mà đệ lại tắm rửa làm bẩn nước rồi, ta sẽ mách trưởng lão.”
Trần Thiên Nam đỏ mặt vội vàng bơi vào bờ, trước ánh mắt như sói của mấy vị tỷ tỷ liền mặc nhanh quần áo vào, xong xuôi liền co giò lên chạy còn la lên.

“ Thôi thôi, ta sẽ không nói với trưởng lão là mấy tỷ tỷ rình trộm ta nữa, chúng ta bỏ qua, là hiểu lầm hiểu lầm.”
Mấy tỷ tỷ cười khanh khách ở phía sau, thật là một tên tiểu đệ thú vị.

Trở về phòng Trần Thiên Nam cảm giác thế giới này thật nguy hiểm, 12 năm giữ gìn thân thể của hắn cuối cùng lại bị người ta nhìn thấy hết thân thể, Trần Thiên Nam thở dài một hơi, xem như là lỗ vốn rồi.
Một lúc sau cả 4 người đều đến sân tập luyện bắt đầu luyện tập 36 quyền cước căn bản, đánh đủ 36 quyền cước xong Trần Thiên Nam cả người mồ hôi nhễ nhại nhưng vẻ mặt lại cực kì vui vẻ, tập luyện khiến thân thể vận động một cách mạnh mẽ, cái khối cơ thịt bên trong cơ thể càng thêm dẻo dai, vận chuyển Bắc Minh Huyền Công hấp thu từng ít linh khí tẩm bổ các các cơ thịt trong người.
“ Thiên Nam huynh ta và ngươi so tài, chứ ở đây toàn những kẻ thân thể nhỏ yếu hơn ta, tất cả đều sợ hãi không dám đánh cùng ta.” — QUẢNG CÁO —
Mã Nghị cười cười nói với Trần Thiên Nam, hắn khẽ quay lại nhìn Mã Nghị thì gật đầu tỏ vẻ đồng ý, 36 quyền cước căn bản không chỉ giúp luyện tập mà còn áp dụng vào chiến đấu cùng tăng cường phản xạ cho cơ thể, nếu muốn tiến bộ nhanh chóng thì đánh nhau chính là biện pháp hữu ích.
“ Mã Nghị hai chúng ta không cần phải khách khí, cứ đánh thoải mái, ở chỗ ta có đan dược trị thương.”
Mã Nghị liền nghiêm túc gật đầu chắp tay chào.
“ Vậy Thiên Nam huynh cẩn thận.”
Trần Thiên Nam cũng thủ thế, cuộc chiến của hai người có thân thể to lớn nhất ở Ngoại Môn chính thức bắt đầu, không ít những đệ tử khác đang luyện tập thấy vậy cũng dừng lại vây lấy hai người Trần Thiên Nam cùng Mã Nghị quan sát.
“ Vù “ một tiếng Mã Nghị lao lên tung một cú đấm thẳng mặt Trần Thiên Nam, cú đấm mang theo cả âm thanh xé gió bắn tới, Trần Thiên Nam cũng không hề khinh thường, một khi tiến vào tu luyện thân thể tu sĩ sức lực dần dần lớn mạnh, một cú đấm cũng mang theo cả mấy trăm cân lực lượng, dính đòn không khéo lại gẫy cả nguyên hàm răng thì khổ.
Trần Thiên Nam lùi ra sau một bước tránh đòn tấn công, khi nắm đấm của Mã Nghị chuẩn bị thu về thì Trần Thiên Nam tung một cú đá vòng từ phía sau hướng về mặt Mã Nghị.
“ Bụp” Mã Nghị thân hình vạm vỡ to lớn nhìn thì chập chạm nhưng tốc độ phản ứng cũng rất nhanh, đã dơ hai tay lên che chắn lấy mặt đỡ một cước của Trần Thiên Nam.
“ Thiên Nam ca ca đấm vỡ mũi Mã Nghị huynh đi.”
Đường Sơn bên ngoài nhảy lên cổ vũ, Tiêu Thiên cũng hớn hở góp vui mà gào lên.
— QUẢNG CÁO —
“ Mã Nghị ngươi đấm gãy hết răng Thiên Nam huynh đi, ta ủng hộ ngươi.”
Trần Thiên Nam cùng Mã Nghị mặt đen lại, hai tên chết tiệt kia lại muốn huynh đệ tương tàn, quả nhiên là hai kẻ không tim không phổi.


“ Tiếp một quyền của ta.”
Mã Nghị thủ thế rồi tung một cú đấm thẳng, thế như chẻ tre, Trần Thiên Nam cũng cười lớn nắm chặt tay tung một cú đấm hướng thẳng tới nắm đấm của Mã Nghị.
“ Ầm “ hai nắm đấm va chạm vậy mà lại vang lên tiếng nổ va chạm, tuy là rất nhỏ nhưng phải biết tu sĩ vừa đặt chân vào tu luyện làm được như vậy cũng rất khó, cảm giác cánh tay tê rần Trần Thiên Nam líu cả lưỡi lại, Mã Nghị nhỏ tuổi hơn hắn vậy mà sức lực còn muốn hơn, quả nhiên là thần lực trời sinh.
Cả hai lùi ra sau vài bước, Mã Nghị tay cũng run lên cười một tiếng.
“ Thiên Nam huynh, đây là lần đầu tiên tử nhỏ đến lớn ta mới dùng hết sức để đánh nhau với người chạc tuổi ta, huynh cẩn thận.”
Nghe Mã Nghị nói xong, Trần Thiên Nam nhăn nhó, vậy mà vẫn còn giữ lại sức cơ à ? Mã Nghị này quả nhiên trâu bò.

Hai thân ảnh quấn lấy nhau không rời, ngươi đấm ta một quả ta đá ngươi một phát cứ đánh qua đánh lại, mặt mũi của hai người bắt đầu cũng đã chuyển màu tím bầm.
“ Đấm vào mắt Mã Nghị huynh đi Thiên Nam ca ca.”
Đường Sơn phấn khích kêu lên, Thiêu Thiên cũng hò hét.
“ Mã Nghị ngươi đấm tím mắt Thiên Nam huynh đi kìa, mau lên.”
— QUẢNG CÁO —
Hai người Trần Thiên Nam cùng Mã Nghị từ đánh đấm chân tay chuyển qua vật nhau bằng cơ thể, lúc thì Trần Thiên Nam đè Mã Nghị ra mà đấm, lúc lại chuyển Mã Nghị đè Trần Thiên Nam ra sức mà đánh, cứ như vậy cho đến khi cả hai thở hồng hộc ngã lăn ra đất cuộc chiến mới dừng lại, cả hai nhìn nhau cười nói.
“ Huynh thắng, đệ thắng.”

Rồi cả hai cùng cười phá lên, Trần Thiên Nam ôm mắt đã tím bầm thở dài một hơi, kí ức lăn lộn ở Thăng Long Thành lại tràn về, không biết đám Trần Tử sao rồi, thật lo lắng cho bọn ngốc đó.
“ Thiên Nam huynh, huynh chắc cũng lăn lộn đánh nhau không ít !”
Mã Nghị lên tiếng, Trần Thiên Nam gật đầu nói.

“ Đánh nhau để giành thức ăn hồi ta còn ở Đại Nam Quốc, Mã Nghị ngươi cũng không kém ta.”
Nghỉ ngơi một lúc rồi cả hai cũng đứng dậy tiếp tục luyện tập, cho đến khi trời tối mới trở về phòng nghỉ ngơi.

Về đến phòng Trần Thiên Nam liền lấy mấy cái bình ở đầu giường kiểm tra một lát, lấy ra một lọ Cốt Hoa Tán, có công dụng điều trị những vết thương ngoài da, đem nhờ Đường Sơn bôi lên những vết thương trên mặt, sau đó cũng ném cho Mã Nghị bôi lên những vết thương.
“ Tiêu Thiên ngươi không thể nhẹ tay một chút hay sao, đau chết ta rồi.”
Mã Nghị la lên oai oái, Tiêu Thiên chỉ cười hớn hở mạnh tay bôi thuốc cho Mã Nghị..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương