Nalu Story (Fairy Tail Fanfic)
-
Chương 54: Yên bình
--------Chap 54: Yên bình--------
Levy đang trên đường đi vào phòng của Master ở hội quán Fairy Tail để báo cáo về việc Gajeel edo muốn đặt nhiệm vụ. Vừa đến cửa, cô đã nghe được giọng nói khàn khàn và tiếng thờ dài của hội trưởng mình. Nội dung của câu nói khiến tay của cô khựng lại chưa kịp gõ.
Makarov: Erza... con đã quyết định rồi sao?
Giọng Erza vang lên rõ ràng và kiên định.
Erza: Vâng. Con xin rời khỏi Fairy Tail một thời gian để đi tìm hiểu các hắc hội và sự việc vừa xảy ra với Lucy. Mong hội trưởng chấp nhận.
Tiếp đó là một giọng nam mà Levy không ngờ tới.
Jellal: Tôi chắc chắn sẽ giữ an toàn cho cô ấy.
Nghe đến đây Levy cũng phần nào hiểu được sự việc. Nhưng không phải như thế này là nghe lén sao? Mà cũng đâu phải cô muốn, chỉ là vô tình thôi, vô tình thôi mà... Thế rồi với suy nghĩ hết sức hồn nhiên ấy, Levy tiếp tục nép vào cửa hóng tiếp chuyện.
Erza biết quyết định này của cô khá là gấp gáp và bồng bột. Việc tìm hiểu về hắc hội rất nguy hiểm và với tư cách là thành viên Fairy Tail cô cũng không được phép tham gia công việc với bất cứ hội nào khác, đặc biệt là hội độc lập như Crime Sorciere. Nhưng chỉ lần này thôi hãy cho cô được ích kỉ một lần, Erza tự nhủ với chính bản thân mình. Cô cũng muốn tìm kiếm thêm thông tin về tên đó... Toshi. Hắn dám làm đồng đội cô bị thương, dám làm bạn bè cô rơi lệ, đám làm tổn thương gia đình của cô... Erza nhất định không để yên!!!
Master thở dài, những vết chân chim nơi đuôi mắt lại hằn rõ hơn, gương mặt già thoáng vẻ mệt mỏi và lo lắng.
Makarov: Ta đồng ý. Nhưng Erza! Con phải sớm trở về! Fairy Tail không thể thiếu đi con cũng như một gia đình không thể thiếu đi bất kì thành viên nào.
Cảm giác ấm áp hạnh phúc ngập tràm trong lòng Erza. Khóe mũi hơi cay cay, cô cúi gập người cảm ơn hội trưởng và cũng như cảm ơn một người cha đã lao tâm tổn sức vì đàn con.
Khi chuyện này được Master thông báo đến cho các thành viên khác, ai cũng trợn mắt há mồn vì ngạc nhiên. Tất cả nhao nhao cả lên. Tiếng cười nói rộn rã vang khắp không gian. Họ giờ đây không phải là từng cá thể riêng biệt nữa mà là một khối đồng nhất, một gia đình. Khi thành viên trong gia đình mình hạnh phúc thì mình cũng hành phúc, nụ cười rạng rở lúc đó sẽ lan tỏa đến tất cả mọi người.
Bên cạnh đó... cũng có một số người không vui nha...
Natsu mặt một đống do bị Lucy đá ra khỏi phòng bệnh. Lúc nãy đi dạo có đi ngang qua một cửa hàng, cậu khi đó chỉ đang vẫn vơ suy nghĩ lung tung và vô tình dừng chân ngay cửa. Vô tình! Là vô tình đó nha!!! Cô nhân viên thấy cậu hăng say ngắm nhìn hàng hóa của mình thì nhiệt tình kéo Natsu vào hồ hởi giới thiệu đủ thứ. Vào trong cậu mới biết đây là nơi bán những dụng cụ mà Lucy hay dùng, nào là roi này, còng tay, xích,... (Haina: Là cửa hàng S-M nha. Nếu không rõ mời google để biết thêm thông tin) Natsu nhớ là Lucy cũng hay mặc đồ con thỏ, con mèo gì ấy. Cô ấy còn có vẻ rất thích.
Thế là sau một hồi giới thiệu những vật phẩm mới nhất, cô nhân viên hỏi sở thích của người mà Natsu muốn tặng quà. Cậu hồn nhiên nói cô ấy có sử dụng roi. Mắt cô nhân viên sáng rực, miệng lẩm bẩm gì mà “ Ồ! Ra là S...S à...” (chú thích của tác giả: S là kẻ thích hành hạ người khác. M là kẻ thích được người khác hành hạ. Nói luôn tui là S nhá hớ hớ) Xong cô lấy cho Natsu xem một bộ dụng cụ có nhiều vật dụng mà cậu không nhận ra rõ nó là gì cùng một áo da màu đen bó sát người. Cậu không quan tâm mấy dụng cụ lắm nhưng cậu cũng khá là mong chờ khi thấy Lucy của cậu mặt bộ đồ này nha.
Nào ngờ đâu khi Lucy vừa thấy món quà mà Natsu vui vẻ mang về đã đá cậu ra khỏi phòng và quát rằng cậu tự đi mà dùng lấy. Ớ! Natsu tự hỏi rằng mình cũng dùng được à?:v
Cana thấy Natsu mặt một đống như thế thì ra vẻ quan tâm (chủ yếu là thích hóng chuyện) lại gần hỏi han. Sau khi nghe cậu ta tường thuật lại câu chuyện hết sức ấm ức của mình thì cô mém phun luôn rượu đang uống trong miệng ra ngoài.
Cana: *ôm bụng cười sặc sụa* Chậc chậc. Natsu à, cậu biết cửa hàng mình vào là gì không?
Natsu: Thì cửa hàng bán đồ.
Cana cố gắng nín cười. Ngoắc ngoắc ý bảo Natsu kể tai lại gần mình. Và sau một hồi xì xầm xì xào. Biểu cảm Natsu hết sức đa dạng, ban đầu thì nhíu mày khó hiểu, lúc sau thì đỏ mặt, lúc sau nữa thì hớn hở.
Cana: *ho vài cái hắng giọng* Giờ thì hiểu chưa?
Natsu: *gật gật lia lịa* Hiểu rồi.
Cậu nói xong chưa kịp đợi Cana phản ứng thì Natsu đã chạy ù đến cửa phòng y tết nơi Lucy vẫn còn nằm trùm mềm ở trong vì ngại quá hóa giận. Cô không hiểu trong đầu Natsu nghĩ cái quái gì mà mua mấy thứ đó về chứ.
Natsu: Lucy à, tớ phải làm gì để cậu chịu mặc và dùng quà tớ mua đây. Tớ muốn xemmm.
Giọng nói của Natsu rất khẩn thiết và chân thành nhưng khiến Cana câm nín... Cậu ta... thật sự có vấn đề...
Gray gần đó cũng không vui vẻ gì. Đưa ánh mắt thờ ơ vẻ không quan tâm liếc nhìn tên Gray edo đang bám lấy Juvia của anh không rời. Trong lòng anh không thích nhìn thấy cảnh này nhưng bên ngoài vẫn cố làm ra vẻ không chú ý. Anh không quen thể hiện tình cảm của mình nơi đông người.
Juvia mấy lần nhìn Gray mong chờ một phản ứng nho nhỏ từ anh nhưng đổi lại cho cô chỉ là sự thất vọng. Nhưng mà... Gray edo cũng thiệt là đẹp trai quá nhaaaa. Lòng Juvia cũng thấy rất bức rức với một Gray mới này...
Juvia: *hét lên* AAAA!!! Rất xin lỗi nhưng Juvia chỉ một lòng với Gray thôi!!!! Gray-sama!!!
Nói rồi Juvia đau lòng cố gắng gạt tay của Gray edo ra, đôi mắt ngấn lệ chạy đến bên Gray. Còn phần Gray thì, liếc nhìn Gray edo rồi nở một nụ cười chiến thắng. Nụ cười rất nhẹ nhưng đủ để đối phương nhận ra.
(Haina: *nhìn kì thị* Anh à! Trẻ con vừa thôi. Có ngày mất vợ thật đấy.)
Gần gần đó cũng có thêm một người mặt mày nhăn nhó. Levy vừa báo cáo xong với Master thì thấy Gajeel mặt đen thui ngồi gần đó. Cô tò mò tiến lại tính hỏi xem có chuyện gì.
Levy: Này Gajeel, có chuyện gì thế?
Gajeel quay phắt lại nhìn Levy rồi lại quay phắt đi. Nhìn cô lúc này cậu thì càng thấy không vui. Cảnh tưởng hôn tay kia cứ lảng vàng quanh tâm trí Gajeel mãi không dứt.
Gajeel: *đột ngột gắt lên* Aiii! Bực mình quá! *quay qua Levy* Này! Cô là của tôi đó!
Levy ngơ ngác chưa tiêu hóa được câu nói của Gajeel thì cậu đã cuối người xuống đặt lên ôi cô một nụ hôn. Levy lập tức hóa đá!
Mọi người trong hội cùng ồ lên, tiếng huýt sáo và cười đùa ầm ầm.
Lúc đó Natsu và Gray có cùng suy nghĩ: “Gajeel trong chuyện này thật ngưỡng mộ a!!!”
--------End chap 54--------
Levy đang trên đường đi vào phòng của Master ở hội quán Fairy Tail để báo cáo về việc Gajeel edo muốn đặt nhiệm vụ. Vừa đến cửa, cô đã nghe được giọng nói khàn khàn và tiếng thờ dài của hội trưởng mình. Nội dung của câu nói khiến tay của cô khựng lại chưa kịp gõ.
Makarov: Erza... con đã quyết định rồi sao?
Giọng Erza vang lên rõ ràng và kiên định.
Erza: Vâng. Con xin rời khỏi Fairy Tail một thời gian để đi tìm hiểu các hắc hội và sự việc vừa xảy ra với Lucy. Mong hội trưởng chấp nhận.
Tiếp đó là một giọng nam mà Levy không ngờ tới.
Jellal: Tôi chắc chắn sẽ giữ an toàn cho cô ấy.
Nghe đến đây Levy cũng phần nào hiểu được sự việc. Nhưng không phải như thế này là nghe lén sao? Mà cũng đâu phải cô muốn, chỉ là vô tình thôi, vô tình thôi mà... Thế rồi với suy nghĩ hết sức hồn nhiên ấy, Levy tiếp tục nép vào cửa hóng tiếp chuyện.
Erza biết quyết định này của cô khá là gấp gáp và bồng bột. Việc tìm hiểu về hắc hội rất nguy hiểm và với tư cách là thành viên Fairy Tail cô cũng không được phép tham gia công việc với bất cứ hội nào khác, đặc biệt là hội độc lập như Crime Sorciere. Nhưng chỉ lần này thôi hãy cho cô được ích kỉ một lần, Erza tự nhủ với chính bản thân mình. Cô cũng muốn tìm kiếm thêm thông tin về tên đó... Toshi. Hắn dám làm đồng đội cô bị thương, dám làm bạn bè cô rơi lệ, đám làm tổn thương gia đình của cô... Erza nhất định không để yên!!!
Master thở dài, những vết chân chim nơi đuôi mắt lại hằn rõ hơn, gương mặt già thoáng vẻ mệt mỏi và lo lắng.
Makarov: Ta đồng ý. Nhưng Erza! Con phải sớm trở về! Fairy Tail không thể thiếu đi con cũng như một gia đình không thể thiếu đi bất kì thành viên nào.
Cảm giác ấm áp hạnh phúc ngập tràm trong lòng Erza. Khóe mũi hơi cay cay, cô cúi gập người cảm ơn hội trưởng và cũng như cảm ơn một người cha đã lao tâm tổn sức vì đàn con.
Khi chuyện này được Master thông báo đến cho các thành viên khác, ai cũng trợn mắt há mồn vì ngạc nhiên. Tất cả nhao nhao cả lên. Tiếng cười nói rộn rã vang khắp không gian. Họ giờ đây không phải là từng cá thể riêng biệt nữa mà là một khối đồng nhất, một gia đình. Khi thành viên trong gia đình mình hạnh phúc thì mình cũng hành phúc, nụ cười rạng rở lúc đó sẽ lan tỏa đến tất cả mọi người.
Bên cạnh đó... cũng có một số người không vui nha...
Natsu mặt một đống do bị Lucy đá ra khỏi phòng bệnh. Lúc nãy đi dạo có đi ngang qua một cửa hàng, cậu khi đó chỉ đang vẫn vơ suy nghĩ lung tung và vô tình dừng chân ngay cửa. Vô tình! Là vô tình đó nha!!! Cô nhân viên thấy cậu hăng say ngắm nhìn hàng hóa của mình thì nhiệt tình kéo Natsu vào hồ hởi giới thiệu đủ thứ. Vào trong cậu mới biết đây là nơi bán những dụng cụ mà Lucy hay dùng, nào là roi này, còng tay, xích,... (Haina: Là cửa hàng S-M nha. Nếu không rõ mời google để biết thêm thông tin) Natsu nhớ là Lucy cũng hay mặc đồ con thỏ, con mèo gì ấy. Cô ấy còn có vẻ rất thích.
Thế là sau một hồi giới thiệu những vật phẩm mới nhất, cô nhân viên hỏi sở thích của người mà Natsu muốn tặng quà. Cậu hồn nhiên nói cô ấy có sử dụng roi. Mắt cô nhân viên sáng rực, miệng lẩm bẩm gì mà “ Ồ! Ra là S...S à...” (chú thích của tác giả: S là kẻ thích hành hạ người khác. M là kẻ thích được người khác hành hạ. Nói luôn tui là S nhá hớ hớ) Xong cô lấy cho Natsu xem một bộ dụng cụ có nhiều vật dụng mà cậu không nhận ra rõ nó là gì cùng một áo da màu đen bó sát người. Cậu không quan tâm mấy dụng cụ lắm nhưng cậu cũng khá là mong chờ khi thấy Lucy của cậu mặt bộ đồ này nha.
Nào ngờ đâu khi Lucy vừa thấy món quà mà Natsu vui vẻ mang về đã đá cậu ra khỏi phòng và quát rằng cậu tự đi mà dùng lấy. Ớ! Natsu tự hỏi rằng mình cũng dùng được à?:v
Cana thấy Natsu mặt một đống như thế thì ra vẻ quan tâm (chủ yếu là thích hóng chuyện) lại gần hỏi han. Sau khi nghe cậu ta tường thuật lại câu chuyện hết sức ấm ức của mình thì cô mém phun luôn rượu đang uống trong miệng ra ngoài.
Cana: *ôm bụng cười sặc sụa* Chậc chậc. Natsu à, cậu biết cửa hàng mình vào là gì không?
Natsu: Thì cửa hàng bán đồ.
Cana cố gắng nín cười. Ngoắc ngoắc ý bảo Natsu kể tai lại gần mình. Và sau một hồi xì xầm xì xào. Biểu cảm Natsu hết sức đa dạng, ban đầu thì nhíu mày khó hiểu, lúc sau thì đỏ mặt, lúc sau nữa thì hớn hở.
Cana: *ho vài cái hắng giọng* Giờ thì hiểu chưa?
Natsu: *gật gật lia lịa* Hiểu rồi.
Cậu nói xong chưa kịp đợi Cana phản ứng thì Natsu đã chạy ù đến cửa phòng y tết nơi Lucy vẫn còn nằm trùm mềm ở trong vì ngại quá hóa giận. Cô không hiểu trong đầu Natsu nghĩ cái quái gì mà mua mấy thứ đó về chứ.
Natsu: Lucy à, tớ phải làm gì để cậu chịu mặc và dùng quà tớ mua đây. Tớ muốn xemmm.
Giọng nói của Natsu rất khẩn thiết và chân thành nhưng khiến Cana câm nín... Cậu ta... thật sự có vấn đề...
Gray gần đó cũng không vui vẻ gì. Đưa ánh mắt thờ ơ vẻ không quan tâm liếc nhìn tên Gray edo đang bám lấy Juvia của anh không rời. Trong lòng anh không thích nhìn thấy cảnh này nhưng bên ngoài vẫn cố làm ra vẻ không chú ý. Anh không quen thể hiện tình cảm của mình nơi đông người.
Juvia mấy lần nhìn Gray mong chờ một phản ứng nho nhỏ từ anh nhưng đổi lại cho cô chỉ là sự thất vọng. Nhưng mà... Gray edo cũng thiệt là đẹp trai quá nhaaaa. Lòng Juvia cũng thấy rất bức rức với một Gray mới này...
Juvia: *hét lên* AAAA!!! Rất xin lỗi nhưng Juvia chỉ một lòng với Gray thôi!!!! Gray-sama!!!
Nói rồi Juvia đau lòng cố gắng gạt tay của Gray edo ra, đôi mắt ngấn lệ chạy đến bên Gray. Còn phần Gray thì, liếc nhìn Gray edo rồi nở một nụ cười chiến thắng. Nụ cười rất nhẹ nhưng đủ để đối phương nhận ra.
(Haina: *nhìn kì thị* Anh à! Trẻ con vừa thôi. Có ngày mất vợ thật đấy.)
Gần gần đó cũng có thêm một người mặt mày nhăn nhó. Levy vừa báo cáo xong với Master thì thấy Gajeel mặt đen thui ngồi gần đó. Cô tò mò tiến lại tính hỏi xem có chuyện gì.
Levy: Này Gajeel, có chuyện gì thế?
Gajeel quay phắt lại nhìn Levy rồi lại quay phắt đi. Nhìn cô lúc này cậu thì càng thấy không vui. Cảnh tưởng hôn tay kia cứ lảng vàng quanh tâm trí Gajeel mãi không dứt.
Gajeel: *đột ngột gắt lên* Aiii! Bực mình quá! *quay qua Levy* Này! Cô là của tôi đó!
Levy ngơ ngác chưa tiêu hóa được câu nói của Gajeel thì cậu đã cuối người xuống đặt lên ôi cô một nụ hôn. Levy lập tức hóa đá!
Mọi người trong hội cùng ồ lên, tiếng huýt sáo và cười đùa ầm ầm.
Lúc đó Natsu và Gray có cùng suy nghĩ: “Gajeel trong chuyện này thật ngưỡng mộ a!!!”
--------End chap 54--------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook