Na Tra Đồng Nhân Ký
-
Chương 30: Khương Tử Nha chết!
Ân ái mặn nồng là thế, từ sớm thì Văn Trọng đã phải vội vã lên đường đến Tây Kỳ...
Nhìn Trụ Vương đang dịu dàng thở nhẹ trên giường với mảnh chăn bông đắp hờ hững thật khiến Văn Trọng không thể nào không động tâm được.
Nhưng đại sự là quan trọng, hắn không thể vì một chút dục vọng mà bỏ lỡ cơ hội dẹp loạn Tây Kỳ...
Thế là Văn Trọng nhẹ cúi người, thì thầm bên tai Trụ Vương
- "Bảo bối, ta đi đây... đợi ta trở về nhé..."
Rồi sau đó hắn giáp, mũ nghiêm nghị oai phong bước ra khỏi phòng...
Cùng lúc đó Trụ Vương cũng vừa mở mắt...
Một cái nhíu mi cũng khiến người nhìn phải âm thầm si mê...
Còn về phía Tây Kỳ...
Từ sáng sớm thì cả hầu phủ bỗng dưng một phen khuấy động khi mà có tin báo từ phía ngoài chiến trường báo về...
Cơ Phát khẩn trương chạy vào phòng của Khương Tử Nha
- "Nha Nha, không xong rồi, quân binh triều đình bao vây khắp nơi cách ngoài thành ba trăm dặm... chúng ta phải làm sao?"
Khương Tử Nha vốn dĩ có cảm giác bất an vô cùng...
Vừa giở quẻ định tự bói cho bản thân thì Cơ Phát xông vào khiến y giật nảy cả người, tay đập vào bàn một cái rõ đau...
Chưa kịp coi quẻ là tốt hay xấu.
Khương Tử Nha vội đứng dậy, đối Cơ Phát nghiêm nghị
- "Phát nhi, truyền lệnh của ta cho binh lính sơ tán người dân, những chuyện còn lại để ta lo liệu!"
Cơ Phát gật đầu rồi lập tức đi ngay...
Nhưng được vài bước thì bị Khương Tử Nha gọi lại
- "Chàng đi cẩn thận!"
Cơ Phát bước đến thâm tình hôn Khương Tử Nha một cái thật nồng cháy rồi sau đó mới rời đi
Còn lại đây Khương Tử Nha với một nỗi bất an vô cùng khó tả...
Nhìn quẻ bói trên bàn rõ là quẻ tốt nhưng tại sao lại không thoải mái chút nào...
Bỗng dưng bên ngoài mây đen vần vũ kéo đến... tiếng cười ha hả của loài quái yêu nào đó vang lên tạo nên khung cảnh vô cùng ghê rợn...
- "Khương Tử Nha, hôm nay là ngày chết của ngươi!"
Thì ra giọng nói đó không của ai khác mà đó chính là của Cửu Vĩ Hồ...
Hắn lần này xuất hiện tại phủ Tây Bá Hầu lại còn dám lớn tiếng như thế thì chắc hẳn đã có sự chuẩn bị rất kỹ lưỡng...
Khương Tử Nha nhanh chân bước ra viên môn thì đã thấy bóng dáng của Cửu Vĩ Hồ một thân bạch y lông lá
Lạ một điều là không thấy sự hiện diện của Ngọc Thạch Tỳ Bà Tinh và Thân Công Báo...
Khương Tử Nha đối Cửu Vĩ Hồ nghiêm nghị
- "Yêu hồ, uổng công ngươi tu luyện ngàn năm, không hành thiện tích đức mà lại xúi giục vua Trụ ăn chơi truỵ lạc... bổn thừa tướng hôm nay phải thu phục ngươi để an lòng bá tánh muôn dân!"
Lời vừa dứt thì Cửu Vĩ Hồ chỉ nhếch nhẹ môi cười một cái đầy hàn ý
Khương Tử Nha một cái phi người, tay biến ra Roi Đả Thần lao đến chỗ Cửu Vĩ Hồ mà ra đòn đánh tới tấp.
Nhưng tuyệt nhiên Cửu Vĩ Hồ không hề ra tay mà thay vào đó chỉ là vài đòn tránh né...
Lý Dực vốn dĩ còn đang ngủ say nhưng chẳng hiểu sao lại có cảm nhận Khương Tử Nha gặp nguy liền bừng tỉnh..
Vừa vặn vào lúc đó bên ngoài vang lên tiếng đập cửa của hạ nhân...
- "Lý công tử, Khương thừa tướng đang giao đấu với yêu quái, người mau ra xem..."
Lý Dực nghe đến đây mà thất kinh hồn vía, vội vội vàng vàng mặc y phục rồi chạy thẳng ra ngoài...
Quả nhiên là Khương Tử Nha đang cùng Cửu Vĩ Hồ giao đấu kịch liệt, nhưng sao trông con yêu hồ này lại đắc thắng đến như thế?
Nhìn Khương Tử Nha từng roi quật mạnh về phía hắn nhưng sao vẫn không suy suyễn...
Được một lúc, Khương Tử Nha mới lui chân về sau lấy lại sức...
Y cầm Roi Đả Thần trên tay mà nghi hoặc
- "Quái lạ, tại sao không thể đánh được hắn?"
Cửu Vĩ Hồ đứng đối diện bất chợt ha hả cười lớn...
- "Khương Tử Nha, roi của ngươi là đồ giả thôi..."
Liền đó hắn xoè bàn tay hô biến, bỗng dưng xuất hiện ra một cây Roi Đả Thần giống hệt như của Khương Tử Nha rồi múa múa
- "Bây giờ tới lượt ta!"
Cửu Vĩ Hồ thẳng tay vung roi thật mạnh lên người của Khương Tử Nha nhưng rất may là y đã nhanh chân né kịp...
Vẫn còn chưa hiểu được vì sao Roi Đả Thần của mình nằm trong tay của Cửu Vĩ Hồ thì ngay lập tức đã bị Cửu Vĩ Hồ lao đến đánh liên tiếp tới tấp và trong nhất thời đã bị trúng một roi.
Khương Tử Nha rơi từ trên cao xuống ngã vật ra đất...
- "Sư thúc..."
Lý Dực từ xa đã nhìn thấy nên liền thét lớn...
Uy lực của nó quá mạnh, ngay cả Khương Tử Nha cũng không đủ lực khống chế...
Cửu Vĩ Hồ thích thú nhìn Khương Tử Nha chật vật mà cao giọng....
- "Sao hả? Bị chính pháp khí của mình tổn hại có phải là đau lắm không?"
Khương Tử Nha không nói được thêm lời nào mà nôn ra một ngụm máu tươi
Cửu Vĩ Hồ nắm lấy tóc của Khương Tử Nha mà kéo mạnh ra phía sau...
- "Để ta cho ngươi biết, Roi Đả Thần này là do Cơ Phát ái nhân của ngươi tráo đổi... sao hả? Đau lòng không?"
Khương Tử Nha hai mắt trân trân nhìn vô tiêu cự mà thầm hồi tưởng lại...
Quả thật cách đây không lâu Cơ Phát có nói là muốn xem Roi Đả Thần và Hạnh Hoàng Kỳ... đến sáng hôm sau y mới cất lại...
Như vậy chẳng lẽ Cơ Phát thật sự làm điều đó sao?
- "Ngươi... nói dối..."
Cho đến tận bây giờ Khương Tử Nha vẫn không tin rằng Cơ Phát làm như thế... y vẫn cho rằng Cửu Vĩ Hồ đang cố tình ly gián..
Cữu Vĩ Hồ đứng thẳng người, xoay một vòng roi rồi cười khẩy
- "Tin hay không thì tuỳ ngươi..."
Liền đó Cửu Vĩ Hồ giơ cao roi bạc lên rồi không chút lưu tình mà hạ thủ...
- "Không được!!!!"
Tiếng thét đầy thê lương của Lý Dực vang lên như đang muốn ngăn cản yêu hồ lại nhưng có lẽ...
Đã quá muộn rồi...
Khương Tử Nha đích thật là đã bị đánh thêm một roi nữa vào người...
Vào lúc đó thì chính mắt Lý Dực nhìn thấy được sư thúc của mình đã hoá lại thành bộ dạng của một lão nhân râu tóc bạc phơ...
Hai mắt nhắm lại với cả cơ thể nhuốm đầy máu...
Không thể được...
Khương Tử Nha không thể chết được...
Lý Dực ôm lấy cả cơ thể bất động nhẹ tênh Khương Tử Nha vào lòng mà khóc nấc...
- "Sư thúc, người không được chết... sư thúc..."
Lý Dực khóc càng ngày càng lớn, tay y nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Khương Tử Nha mà áp lên mặt...
Bất chợt Cửu Vĩ Hồ có cảm giác cơ thể mình dâng lên nỗi cảm xúc không tên..
Hắn vừa nhìn là nhận ra ngay tên tiểu tử đó chính là người đã khiến hắn cả đêm qua trằn trọc suy nghĩ...
Bây giờ đây nhìn y thì càng có cảm giác thân thuộc...
Lý Dực trong sự đau khổ tột cùng mà quay sang trừng trừng nhìn Cửu Vĩ Hồ nghiến răng
- "Lại là ngươi... chính ngươi hại chết Tiểu Thạch của ta, bây giờ còn giết sư thúc của ta... Cửu Vĩ Hồ hôm nay ta phải lấy mạng ngươi"
Lý Dực dẫu thừa biết rằng bản thân mình không có tài phép nhưng y cũng mặc kệ mà lao thẳng đến chỗ Cửu Vĩ Hồ
Rút thanh đoản đao nhỏ của Ngao Bính tặng cho mà đâm mạnh vào bụng của yêu hồ một nhát tuyệt tình...
Ngày hôm nay cho dù y có chết đi chăng nữa thì cũng phải kéo theo con yêu quái này...
Cửu Vĩ Hồ chỉ nhíu chặt mi tâm một cái rồi nhìn trân trân Lý Dực...
Bây giờ thì hắn đã biết tiểu tử này là ai rồi...
Bàn tay hắn nắm chặt lấy bàn tay của Lý Dực đang cầm cán đao mà mạnh mẽ kéo mạnh thêm lực khiến mũi đao đi sâu thêm một tí nữa...
Tuy nhiên thì hắn cùng lắm cũng chỉ là một nụ cười nhạt trên môi...
- "Tiểu bảo bối, ngươi đã hài lòng chưa?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook