Mỹ Nhân Nói Cô Ấy Yêu Thầm Tôi
-
C2: Chương 2
Trang Lộ mặc thêm một chiếc áo khoác bóng chày, một cái quần Jogger dài nam, xách túi hai quai vừa đến trạm xe buýt vừa ngâm nga hát.
Hôm nay là một ngày thứ bảy quang đãng thoải mái, trạm dừng đông nghịt người, tất cả đều đứng thành nhóm hoặc là hai người sóng vai nhau. Trang Lộ một mình cô đơn cũng không cảm thấy xấu hổ, thân hình cục mịch không hề áp lực chen qua mấy đôi tình nhân ngọt ngào, vừa mới đứng lại thì xe buýt số 7 chạy tới. Xe buýt số 7 từ đại học Kinh Bình đến thẳng trung tâm thành phố — lựa chọn tốt nhất cho sinh viên đại học Kinh Bình!
Xe buýt vừa mới dừng trạm, sinh viên đại học Kinh Bình học rộng tài cao, nhã nhặn lịch sự thường ngày lập tức vứt bỏ sự dè dặt trước đó, một đám người lao tới phía cửa xe thành công chen chúc vào nhau. Các cặp đôi vào lúc này chàng trai nhất định phải che chở cho bạn gái, chống lại mấy cánh tay xô đẩy phía sau các cô nàng, mà Trang Lộ chính là người có đôi tay khoẻ nhất trong đám người.
Chỉ thấy nàng đứng giữa đám người vững như núi Thái Sơn, người sau nàng hoàn toàn không thể làm gì được, sau đó nàng còn đưa bàn tay lớn tàn ác đẩy người phía trước không chút khách khí.
Vốn dĩ người nàng đẩy chính là một thanh niên gầy gò, cảm thấy thân thể cậu ta thật đáng thương, vừa định thu tay về thì lại thấy nam sinh kia bày ra vẻ mặt quái đản, cậu ta quay đầu lại rồi đánh giá nàng một lượt từ đầu đến chân, ánh mắt đó rất không khách khí thậm chí có hơi thô lỗ. Ánh nhìn như vậy Trang Lộ cũng đã gặp nhiều, đơn giản là "Đậu moé sao nhỏ này mập dữ vậy trời!", hoặc là "Vãi nồi thấy tội ghê, trong người có bệnh sao không trị đi?"
Trang Lộ không lộ ra biểu cảm gì mà lấy ba phần sức lực đẩy một cái, cuối cùng thành công đẩy cậu thanh niên đó lên xe buýt, sau đó xe kín người rồi đóng cửa lại!
Vãi đạn &%¥#@
Bề ngoài Trang Lộ không có biểu cảm gì, nhưng sâu bên trong màn đạn đã nhanh chóng xẹt qua. Thế quái nào lại biến thành nàng làm việc tốt thế này...
Cũng may xe buýt số 7 rất mau lại tới thêm một chiếc nữa, lúc này người mà Trang Lộ đẩy đổi thành một thanh niên cao lớn, bàn tay to như quạt hương bồ của Trang Lộ vừa mới tiếp xúc vào phần lưng của anh ta đã có thể cảm nhận được cơ lưng rắn khoẻ, cảm giác không tệ.
Trên xe có quá nhiều người, Trang Lộ cảm thấy túi đựng điện thoại của mình như bị sờ vào, nàng vội vàng lấy tay giữ lại thì mu bàn tay vô tình chạm trúng mông cậu thanh niên đằng trước, may là điện thoại vẫn còn trong túi quần.
Đẩy hay chạm trúng khác biệt không nhiều, da mặt dày như Trang Lộ chỉ cần giả vờ như không biết gì hết, cho đến khi cậu nam sinh đó quay đầu lại.
Vãi đạn &%¥#@
Anh chàng trông rất khôi ngôi, đường nét rõ ràng, mày sắc như kiếm, mắt sáng như sao, ánh mắt điềm đạm, tựa hồ chỉ là nhìn lướt qua Trang Lộ, không có bất cứ đánh giá ác ý hay cảm xúc tiêu cực nào. Nhưng Trang Lộ lại không thể không kích động được! Đây chính là đàn anh mà nàng để ý gần đây — Ôn Trác!
Trang Lộ đang suy nghĩ rằng mình có nên cười một cái hay không thì lại thấy Ôn Trác thờ ơ quay đầu lại.
Mà cho dù Trang Lộ đang nghĩ gì, nàng và Ôn Trác đã thành công chen lên chiếc xe buýt số 7, Ôn Trác đứng ở phần đầu nửa sau của xe buýt, hai tay tựa vào tay vịn, thân người cao to không chút động đậy giữa đám người xô lấn. Hôm nay hắn mặc một chiếc áo gió dài vừa phải màu xanh quân đội, nhìn có vẻ phong độ lịch lãm.
Đàn anh hôm nay cũng rất điển trai đấy chứ, vẫn là khí chất vừa nhã nhặn vừa lạnh lùng bí ẩn. Trang Lộ đứng ở đằng sau còn chưa kịp thưởng thức xong cái đẹp thì đã thấy Ôn Trác cúi đầu mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Bình thường cũng không chen lấn như vậy" - Giây tiếp theo Trang Lộ liền thấy thân người Ôn Trác và một mái đầu nhô lên từ chỗ trống đằng trước xe.
?
??
Mái đầu kia là một em gái không cao mấy, hẳn là chưa đến một mét sáu, tóc đen dài bồng bềnh, có gắn thêm lens và mi giả, môi bĩu nhẹ, khoác áo dạ cùng đôi giày da nhỏ xinh.
Trang Lộ không thể không thừa nhận mẹ nó thật đáng yêu!!!
Có thể Trang Lộ cảm thấy hơi bị mạo muội, phải biết rằng lần đầu nàng gặp Ôn Trác, bên cạnh đàn anh chính là hoa khôi lớp nàng - Ngô Niệm Hi. Ngô Niệm Hi còn xinh đẹp hơn cô bé đáng yêu này rất nhiều, khi mỉm cười thì giống như bầu trời trong xanh sau trận tuyết đầu mùa, những lúc không cười lại giống như mặt hồ êm dịu, đứng cạnh đàn anh tạo nên một khung cảnh đẹp đến nức lòng.
Trang Lộ biết Ôn Trác ở thư viện, có đoạn thời gian nàng đặc biệt thích mấy thứ vừa sâu xa vừa khó hiểu như tôn giáo chẳng hạn. Nửa đầu năm nhất nàng bắt đầu cuồng nhiệt mượn đọc những cuốn sách có liên quan đến lĩnh vực tôn giáo, bắt đầu từ tôn giáo bản địa Trung Quốc rồi đến Phật giáo, Cơ Đốc giáo.
Hôm nọ, nàng tìm một cuốn sách nghiên cứu lịch sử các tôn giáo bản địa Trung Quốc thì phát hiện nó đã bị người khác mượn chưa trả lại, còn hai cuốn sách tương tự khác nằm trong toà thư viện khoa Triết học – Lịch sử, chỉ dành cho sinh viên khoa Triết học – Lịch sử, chính là một trở ngại lớn đối với những sinh viên khoa Văn học như Trang Lộ!
Ba ngày sau, Trang Lộ đến thư viện kiểm tra lại, sách vẫn ở trạng thái đang mượn.
Ba ngày nữa trôi qua, sách vẫn ở trạng thái cũ.
Lại thêm ba ngày, sách vẫn đang mượn.
Trang Lộ bồn chồn nhẫn nhịn thêm một tuần, thầm nghĩ chỉ cần người ta dùng hai con mắt đọc sách, thế thì hơn nửa tháng cũng có thể đọc xong thôi. Sau đó nàng tung ta tung tăng chạy tới, thề hẹn son sắt mở hệ thống kiểm tra lên, WTF! Vẫn còn mượn!!
Trang Lộ thật rất bình tĩnh, được rồi nàng sẽ không cố chấp với cuốn sách đó nữa, đổi cuốn khác đọc còn không được sao! Sau đó nàng tìm kiếm hơn mười cuốn sách liên quan đến Đạo Đức Kinh, bỏ qua vài quyển Trang Lộ không mấy hứng thú thì chỉ còn lại năm quyển. Quyển thứ nhất bị mượn, quyển thứ hai bị mượn, quyển thứ ba bị mượn, quyển thứ tư bị mượn, quyển thứ năm bị mượn, WTF!!!!!
Đang lúc Trang Lộ có phần thất vọng chuẩn bị rời khỏi thư viện, một nam sinh cao lớn bước vào, cái nắng ấm áp của mùa đông làm nổi bật đường nét trên cơ thể hắn, ngũ quan càng thêm rõ ràng giữa đám bụi không khí, như thể bước ra khỏi ánh mặt trời làm tan chảy mọi thứ. Khoảng khắc đó, người vẫn luôn coi thường với vẻ xấu đẹp bề ngoài như Trang Lộ như được mở ra một cánh cửa lớn về thẩm mỹ học. Tiếp theo nàng mới nhìn thấy chồng sách đang được anh bạn đi bên cạnh hắn ôm, 《Sách lụa Lão Tử chú thích》, 《Giải thích Đạo Đức Kinh》, 《Giải thích mới về Lão Tử》, 《 Lão Tử nói rằng》, chúng đều là những cuốn sách nàng đau khổ tìm kiếm đây mà! Nàng hì hục đi sau hai người họ, nghĩ rằng đợi đến khi hắn đặt chúng lên bàn trả, nàng sẽ lên mượn ngay.
Nhưng cậu đẹp trai và bạn hắn lướt qua bàn trả, đi thẳng lên phòng tự học trên lầu, sau đó họ tìm một chỗ cạnh cửa sổ, Trang Lộ theo đuôi cũng đang chuẩn bị ngồi ở đối diện.
Bạn của cậu đẹp trai lộ ra hàng răng trắng: "Thật ngại quá, đã hết chỗ rồi." - Vừa nói, vừa cầm quyển《 Sách lụa Lão Tử chú thích 》 không nhanh không chậm đặt lên mặt bàn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?
2. Mắt Mù
3. Phu Quân Của Ta Có Hai Sợi Dây Duyên Phận
4. Kết Hôn 8 Năm, Trên Đầu Tôi Là "Thảo Nguyên Xanh Mướt"
=====================================
Trang Lộ nhìn về phía cậu ta, nghiến răng nghiến lợi không nhịn được nữa, bèn hạ giọng nói: "Bạn học ơi, khi nào cậu sẽ trả lại cuốn sách này thế?"
Cậu bạn vẫn để lộ hàm răng trắng: "Ngại quá, tạm thời tôi không định trả lại".
Nhìn cuốn sách trước mặt, Trang Lộ cũng không rảnh quan tâm đến anh bạn đẹp trai đang kế bên: "Tôi chờ cuốn sách này nửa tháng rồi. Hay là cậu cho tôi mượn một quyển nhé, đây là thẻ mượn thư viện của tôi, tôi đưa để đảm bảo với cậu. Cậu ghi lại số điện thoại của tôi đi, nếu cậu muốn đọc thì tôi đem trả cậu ngay, dù sao trong một thời gian ngắn cậu cũng không thể đọc hết được. Thế có được không?"
Trang Lộ lấy thẻ mượn thư viện ra, trên thẻ mượn thư viện có hình cô gái mập mạp như chính chủ, các đường nét trên khuôn mặt chen chúc nhau.
Răng trắng còn chưa nhìn đã cười: "Thật ngại quá..."
Nhưng cậu đẹp trai kế bên nói: "Cô ấy cũng không đọc được nhiều như vậy đâu" - Lại hỏi Trang Lộ: "Cậu muốn cuốn nào?"
"Nào cũng được, tôi không kén chọn" - Trang Lộ trả lời rất nhanh.
Cậu bạn đẹp trai bị chọc cười, khóe miệng hơi nhếch lên, gương mặt vốn điển trai lịch lãm càng thêm nhẹ nhàng. Hắn tiện tay rút ra một quyển sách đưa cho Trang Lộ: "Không cần đưa thẻ thư viện, cũng không cần đưa số điện thoại, chỉ cần giúp tôi trả trước cuối tháng là được".
"Vậy các cậu không đọc hay sao?"
Cậu bạn đẹp trai mỉm cười: "Cậu trả xong rồi tôi mượn lại".
Trang Lộ vui vẻ mà cầm sách sang bàn kế bên, ung dung mở sách ra. Cũng không chú ý đến răng trắng cau mày oán giận: "Đây chính là tình báo khó khăn lắm tôi mới moi được từ bạn cùng phòng của Niệm Hi, cậu cứ thế lấy sách mà tôi vất vả kiếm được cho người ta mượn? Lát nữa là Niệm Hi đến rồi!"
Vừa dứt lời, người đẹp liền xuất hiện ở cửa.
Trang Lộ đọc say sưa ngon lành hoàn toàn không chú ý đến, ngược lại Ngô Niệm Hi đi đến bên cạnh vỗ nhẹ nàng một cái, sau đó mỉm cười chào hỏi nàng.
Sau đó cô ngồi đối diện với cậu bạn đẹp trai, ba người nói gì đó, Trang Lộ đón nhận nhân đôi cái đẹp, chứng minh được 1+1 thật sự có thể lớn hơn 2!
Cậu bạn điển trai như hoa sơn trà ngoài cửa sổ, dù có tướng mạo phú quý nhưng không phải kiều diễm quá mức, tựa như gió đông năm tháng không úa tàn, vẫn là gió xuân đang thổi. Ngô Niệm Hi như là hoa sen giữa đầm sen ngày hè, rực rỡ và tinh khôi, nổi bật giữa mặt nước.
Tiết bảy tám Trang Lộ có môn tự chọn nên phải chuẩn bị đi trước, nàng lưỡng lự một lúc rồi xé một một tờ giấy note, hết sức nghiêm túc lấy bút máy viết xuống hai chữ "Cảm ơn".
Là một người mập vừa có thể lực lẫn trí tuệ, từ nhỏ nàng đã bị người cha mảnh dẻ của mình ấn đầu luyện chữ nên thư pháp bút cứng của nàng rất là đẹp, sau đó nàng đưa tờ giấy note cho cậu bạn điển trai rồi đứng dậy rời đi không chút do dự.
Nàng bước đi rất nhanh, quãng đường từ thư viện đến phòng học tầng 3 cũng không ngắn.
Sau đó, nàng vào diễn đàn của trường tìm kiếm cẩn thận, mới biết được danh tính của cậu bạn điển trai kia, Ôn Trác khoa Luật đại học Kinh Bình, hotboy nổi tiếng của trường.
Điều nàng không biết là sau khi nàng vội vã rời đi, Ngô Niệm Hi cũng chỉ ở lại một lúc, cô xa lạ khách sáo nói cảm ơn rồi cũng ôm những cuốn sách đó rời đi.
Sau khi Ngô Niệm Hi đi rồi, Ôn Trác mới giải thích với tên răng trắng Lâm Uân: "Hai người họ là bạn cùng lớp, sách này cậu không cho mượn, Ngô Niệm Hi cũng sẽ cho mượn".
Lâm Uân sững sờ: "Sao cậu biết được cái bạn mập mập ban nãy chung lớp với Niệm Hi?"
"Trên thẻ thư viện của cậu ấy có viết".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook