Mỹ Nhân Hệ Phật
-
Chương 17: Cậu cao với đẹp trai ghê ấy!
Giọng nói truyền qua sản phẩm điện tử ít nhiều gì cũng có đôi chút khác thường, nhưng giọng điệu và thói quen nói chuyện chắc chắn sẽ không vì vậy mà thay đổi.
Giọng điệu và thói quen nói chuyện của Thịnh Dực hoàn toàn bất đồng với dấu chấm, quá hoạt bát, cởi mở, không giống dấu chấm.Dấu chấm là em trai của nam chính?!Lâu Tiêu bắt đầu nhớ lại những cốt truyện có liên quan đến em trai nam chính, nhận ra có hai điểm không khớp, bèn hỏi hệ thống: “Đoạn video vừa nãy Cố Tư Tư cho tao xem, tao nhớ là điềm báo cho tình tiết tiếp theo, đúng không?”Nhưng Lâu Tiêu lại không chúc ngủ ngon lại như những lần trước, mà nhắn:【Thịnh Dực, hôm qua tớ thấy cậu nói chuyện với Tư Tư đấy.】
Do đối tượng giao tiếp khác nên cũng khác theo ư? Hay là vì… Hai giọng nói đó vốn dĩ đã không phải là của một người?Chính là cậu ấy, không lệch đi đâu được.
Nhưng dấu chấm biết chuyện cô chặn Thịnh Dực, còn vì vậy mà nhắn tin cho cô, bảo cô không cần phải chặn tài khoản còn lại của mình, có nghĩa là, dấu chấm và Thịnh Dực ít nhất cũng phải có quen biết.Không ngờ Thịnh Dực lại không có ở đó, bạn lớp 11-1 bảo cậu ta đã xuống sân chơi bóng rồi.
Vậy tài khoản dấu chấm là ai?Ngày nào cũng chơi game mà vẫn nhảy lớp thi Đại học được, có phải người thật không đấy?
Lâu Tiêu suy tư, Lâu Quốc Đống bên ngoài gọi cô ra ăn cơm.“Lâu Tiêu?”Nhưng dấu chấm biết chuyện cô chặn Thịnh Dực, còn vì vậy mà nhắn tin cho cô, bảo cô không cần phải chặn tài khoản còn lại của mình, có nghĩa là, dấu chấm và Thịnh Dực ít nhất cũng phải có quen biết.
Nghĩ đến cơm tối nay có thịt kho tàu và cá hố, Lâu Tiêu vứt hết hoang mang ra khỏi đầu, nói với Cố Tư Tư là mình đi ăn cơm trước, sau đó đặt điện thoại xuống, ra khỏi phòng.Bước chân Lâu Tiêu hơi khựng lại: Hử?
Cơm nước xong, Lâu Tiêu được Mộ Đông Dương nhắn lát nữa nhớ đánh răng rồi hẵng đi học, không thì trong miệng toàn mùi cá.Lâu Tiêu chấp nhận lời giải thích này, vậy thì điểm thứ hai: “Tao thấy kiểu làm việc và nghỉ ngơi của cậu ấy không giống học sinh lớp 12, năm nay cậu ấy học 11 à? Nếu sang năm đã trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp thì sẽ tạm nghỉ học à?”Luyện Tịch gật đầu: “Ừ, anh muốn hỏi một chút về… chị em.”
Lâu Tiêu ngoan ngoãn đi đánh răng, nhìn mình trong gương, cô bỗng nhớ đến mình có một vũ khí gian lận tên là “hệ thống”, thế nên cô hỏi hệ thống: “Lian ngày nào cũng cày game với tao, mi biết là ai không?”Hệ thống:【Cậu ấy nhảy lớp thi Đại học, thi đỗ Đại học rồi mới tạm nghỉ học.】Vậy tài khoản dấu chấm là ai?Lúc sau, cả hai cày game đến tận gần 12 giờ. Trong lúc chơi, Lâu Tiêu không giống như hôm qua không chịu chủ động nói chuyện, mà cả thái độ và giọng điệu vẫn như mọi khi, lúc buồn ngủ nhắn tin cho Luyện Vọng Thư:【Tớ buồn ngủ rồi.】
Hệ thống:【Biết ạ, cậu ấy là em trai nam chính, Luyện Vọng Thư.】Hôm sau, Cố Tư Tư nghỉ học, Lâu Tiêu gửi tin nhắn xác nhận là cô ấy chỉ bị cảm lạnh ở nhà nghỉ ngơi, nói chuyện với cô ấy cả buổi mới hỏi được lớp Thịnh Dực là 11-1.Lâu Tiêu ngoan ngoãn đi đánh răng, nhìn mình trong gương, cô bỗng nhớ đến mình có một vũ khí gian lận tên là “hệ thống”, thế nên cô hỏi hệ thống: “Lian ngày nào cũng cày game với tao, mi biết là ai không?”
Hệ thống chưa cho Lâu Tiêu cơ hội chọn xem có muốn nghe hay không đã nói thẳng đáp án ra.Lâu Tiêu nhìn theo tiếng gọi, thấy trên đường rừng xa xa, Thịnh Dực đang co giò cố gắng đuổi theo người phía trước.Đi hay không đây?
Lâu Tiêu bất ngờ quá, suýt nữa sặc cả kem đánh răng trong miệng.【Cậu cao với đẹp trai ghê ấy!】Buổi chiều, cô sang 11-1 tìm Thịnh Dực, định thông qua Thịnh Dực để tìm được Luyện Vọng Thư.
Dấu chấm là em trai của nam chính?!Nhưng cũng nên để Luyện Tịch biết, người anh ta thích đã thay đổi, nếu không chấp nhận được thì nên nhân lúc còn sớm mà rời đi, đừng để theo đuổi được rồi mới nhận ra người mình thích đã trở thành một người khác, lãng phí thời gian và tình cảm của mọi người.Không phải do vậy thì Lâu Tiêu đã biết được thân phận của dấu chấm từ lâu rồi, sao phải đợi đến tận bây giờ.Cô ngồi trước chiếc máy tính đã khởi động suy tư một lát, sau đó cầm điện thoại nhắn tin cho Luyện Vọng Thư:【Tớ quên mất _(:з)∠) _】
Lâu Tiêu bắt đầu nhớ lại những cốt truyện có liên quan đến em trai nam chính, nhận ra có hai điểm không khớp, bèn hỏi hệ thống: “Đoạn video vừa nãy Cố Tư Tư cho tao xem, tao nhớ là điềm báo cho tình tiết tiếp theo, đúng không?”Có lẽ xuất phát từ lòng ghen ghét với thần đồng, Lâu Tiêu bây giờ cực kì cực kì muốn đi gặp Luyện Vọng Thư, vạch trần thân phận của cậu.
Hệ thống:【Đúng vậy, dựa theo cốt truyện trong sách, sang năm sau, video này sẽ trở thành lịch sử đen tối của nữ chính, bị người ta chỉ trích là cô ấy lãng phí thức ăn.】Lâu Tiêu không bất ngờ với chuyện này: “Tao biết rồi, nếu thật sự có ảnh hưởng thì mi đã làm loạn lên từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến lúc tao hỏi.”
【Bây giờ tuy đã có phần hậu trường của ký chủ đại nhân, nhưng tình tiết này vẫn sẽ xảy ra, bởi vì video đó chỉ là đòn bẩy, nguyên nhân thật sự khiến nữ chính bị bôi nhọ là Lăng Tuyết Y mong muốn sự nghiệp của cô ấy không thuận lợi. Hơn nữa, nữ chính quay nhiều video đồ ăn như thế, luôn có tình huống làm chưa tốt, phải làm lại, nếu không giải thích được cách xử lý những nguyên liệu nấu ăn làm hỏng đó, nó sẽ trở thành chứng cứ mới cho việc cô ấy lãng phí thức ăn.】Luyện Vọng Thư nhìn về phía hai người ở cổng trường, ánh mặt trời vàng óng của buổi chiều phủ lên người bọn họ, Lâu Tiêu ngửa mặt, gương mặt lúc nói chuyện với anh cậu còn chan chứa ý cười.
Lâu Tiêu không bất ngờ với chuyện này: “Tao biết rồi, nếu thật sự có ảnh hưởng thì mi đã làm loạn lên từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến lúc tao hỏi.”Luyện Vọng Thư nhớ lại tối qua, chỉ vì cậu chê một câu cháo niêu không ăn nổi, Lâu Tiêu lúc chơi game không thèm chủ động nói chuyện với cậu câu nào. Có người từng lập nhóm cùng bọn họ vài lần nhắn tin riêng hỏi có phải hai đứa cậu cãi nhau không, còn làm ra vẻ người từng trải, bảo cậu nhường bé người yêu nhà mình một tẹo.
Hệ thống cười khì khì:【Ký chủ đại nhân đang muốn chắc chắn điều gì ạ?】Lâu Tiêu tiễn Luyện Tịch đi, vừa xoay người đã nghe thấy có người hô to: “Luyện Vọng Thư, mày từ từ xem nào!!!”Thịnh Dực vẫn còn hỏi: “Sao anh mày lại đi cùng với em Lâu?”
Lâu Tiêu: “Tình tiết tiếp theo là Mộ Đông Dương đưa ra được bằng chứng, chứng minh mình không hề lãng phí thức ăn. Đồng thời, cũng có rất nhiều vlogger nổi tiếng và bạn bè thân thiết giúp chia sẻ, trong đó có em trai của nam chính. Trong sách viết cậu ấy có độ nổi tiếng vô cùng cao, tuyển thủ chuyên nghiệp game Lĩnh Vực, nhưng ID game của cậu ấy là ‘LLL’, chứ không phải ‘Lian’.”Do đối tượng giao tiếp khác nên cũng khác theo ư? Hay là vì… Hai giọng nói đó vốn dĩ đã không phải là của một người?Hệ thống chưa cho Lâu Tiêu cơ hội chọn xem có muốn nghe hay không đã nói thẳng đáp án ra.Qua mấy ván game, tâm trạng Luyện Vọng Thư đã tốt hơn lúc ăn mì gói rất nhiều, trên khuôn mặt còn có nét cười nhàn nhạt mà chính cậu cũng không phát hiện.
Không phải do vậy thì Lâu Tiêu đã biết được thân phận của dấu chấm từ lâu rồi, sao phải đợi đến tận bây giờ.Luyện Vọng Thư sầm mặt xoay người đi, Thịnh Dực không theo kịp, đành nhảy lò cò đuổi theo sau, bảo Luyện Vọng Thư chậm thôi, chờ cậu một chút.Lâu Tiêu chạy chậm đuổi theo, lúc sắp đuổi kịp thì bước chậm lại, nghĩ bụng ổn định hơi thở lại rồi tiến lên chào hỏi với Luyện Vọng Thư.
Hệ thống:【Lian là ID game của Luyện Vọng Thư trước khi vào chiến đội chuyên nghiệp. Sau này, cậu ấy bị chị gái bắt mới đổi thành LLL, ba ‘Luyện’, ý là ba chị em nhà bọn họ, đồng thời cũng có ý nghĩa là anh trai và chị gái sẽ mãi mãi ủng hộ cậu làm những gì cậu muốn.】Cậu cầm điện thoại, trả lời Lâu Tiêu:【Ngủ ngon】
Lâu Tiêu chấp nhận lời giải thích này, vậy thì điểm thứ hai: “Tao thấy kiểu làm việc và nghỉ ngơi của cậu ấy không giống học sinh lớp 12, năm nay cậu ấy học 11 à? Nếu sang năm đã trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp thì sẽ tạm nghỉ học à?”Luyện Vọng Thư vừa về nhà đã mở ngay máy tính và trò chơi lên, nhưng không bắt đầu chơi, cũng không biết đợi cái gì. Bây giờ nhận được lời mời lập đội của Lâu Tiêu, biểu cảm trên mặt cậu dù vẫn là lạnh nhạt, nhưng con chuột lại cực kì ngoan ngoãn ấn chấp nhận.
Hệ thống:【Cậu ấy nhảy lớp thi Đại học, thi đỗ Đại học rồi mới tạm nghỉ học.】Thịnh Dực vẫn nói: “Thế thì, anh mày mà theo đuổi được, là hai đứa mày thành người thân rồi còn gì.”
Lâu Tiêu rơi vào trầm mặc.
Ngày nào cũng chơi game mà vẫn nhảy lớp thi Đại học được, có phải người thật không đấy?Sau đó, khung chat lại nhảy ra một câu —【Bây giờ tuy đã có phần hậu trường của ký chủ đại nhân, nhưng tình tiết này vẫn sẽ xảy ra, bởi vì video đó chỉ là đòn bẩy, nguyên nhân thật sự khiến nữ chính bị bôi nhọ là Lăng Tuyết Y mong muốn sự nghiệp của cô ấy không thuận lợi. Hơn nữa, nữ chính quay nhiều video đồ ăn như thế, luôn có tình huống làm chưa tốt, phải làm lại, nếu không giải thích được cách xử lý những nguyên liệu nấu ăn làm hỏng đó, nó sẽ trở thành chứng cứ mới cho việc cô ấy lãng phí thức ăn.】
Có lẽ xuất phát từ lòng ghen ghét với thần đồng, Lâu Tiêu bây giờ cực kì cực kì muốn đi gặp Luyện Vọng Thư, vạch trần thân phận của cậu.Lâu Tiêu chưa kịp tính xong, đã nghe thấy Luyện Vọng Thư rất bất mãn nói với Thịnh Dực: “Ai cần làm người thân với cô ấy?”Luyện Vọng Thư ném hộp mì vào thùng rác, trả lời một câu lạnh nhạt:【Ăn rồi】Luyện Vọng Thư nhíu chặt mày, không muốn giải thích, nhưng lại cảm thấy khó chịu với câu hỏi của Thịnh Dực, nói: “Anh tao đang theo đuổi chị của cô ấy.”
Vì Lâu Tiêu biết, dựa vào tính cách của dấu chấm… Luyện Vọng Thư, giả danh bạn cùng lớp rồi bị vạch trần, chắc chắn sẽ thẹn quá hóa giận. Nhưng Lâu Tiêu không hề sợ cậu cáu giận, ngược lại còn có đôi chút nóng lòng muốn thử xem.Tối về nhà, Lâu Tiêu không giới thiệu món ăn khuya cho Luyện Vọng Thư, Luyện Vọng Thư cũng không tìm đến cô. Cô làm bài tập xong đi tắm rửa, về phòng vừa lau tóc vừa ngồi xuống trước máy tính.
Đi không?
Đi hay không đây?
Tối muộn, Luyện Vọng Thư chê món cháo niêu ban tối Lâu Tiêu vừa giới thiệu cho cậu là không ăn nổi. Lâu Tiêu quyết định, tiết sinh hoạt chiều mai phải đi nói chuyện trực tiếp với Luyện Vọng Thư.Gõ đến lần thứ mười, Lâu Tiêu xoay người đi.Lâu Tiêu ở đằng sau hai người nhướng mày: Vừa nãy hai cậu ấy nghe thấy mình và Luyện Tịch nói chuyện?
Hôm sau, Cố Tư Tư nghỉ học, Lâu Tiêu gửi tin nhắn xác nhận là cô ấy chỉ bị cảm lạnh ở nhà nghỉ ngơi, nói chuyện với cô ấy cả buổi mới hỏi được lớp Thịnh Dực là 11-1.
Buổi chiều, cô sang 11-1 tìm Thịnh Dực, định thông qua Thịnh Dực để tìm được Luyện Vọng Thư.
Không ngờ Thịnh Dực lại không có ở đó, bạn lớp 11-1 bảo cậu ta đã xuống sân chơi bóng rồi.Lâu Tiêu đi cùng Luyện Tịch về phía cổng trường, lên tiếng một cái là một đao chọc thẳng vào tim Luyện Tịch: “Anh chị chia tay rồi mà ạ?”Luyện Vọng Thư không trả lời, vì ban đầu đúng thật là như thế, về sau… Có quỷ mới biết tại sao lại biến thành cái kiểu bây giờ.
Thế nên Lâu Tiêu xuống sân, định ra sân bóng rổ tìm.Nào ai ngờ, cả trường có biết bao nhiêu học sinh, người kết bạn WeChat với cô nhiều không đếm xuể, thế mà lại để cô gặp được em trai của nam chính, duyên phận gì thế này.
“Lâu Tiêu?”
Lúc đi ngang qua sảnh tầng một, Lâu Tiêu nghe thấy có người gọi mình.Lâu Tiêu suy tư, Lâu Quốc Đống bên ngoài gọi cô ra ăn cơm.Nghĩ đến cơm tối nay có thịt kho tàu và cá hố, Lâu Tiêu vứt hết hoang mang ra khỏi đầu, nói với Cố Tư Tư là mình đi ăn cơm trước, sau đó đặt điện thoại xuống, ra khỏi phòng.
Lâu Tiêu theo tiếng gọi nhìn lại, thấy hóa ra là nam chính Luyện Tịch.
Đối diện Luyện Tịch còn có một vị lãnh đạo nhà trường, Lâu Tiêu đi về phía bọn họ, nghe thấy Luyện Tịch nói với lãnh đạo nhà trường: “Em ấy là con gái của họ hàng nhà tôi, để em ấy đưa tôi đến cổng trường là được.”Một, hai, ba…
Lãnh đạo trường: “Con gái họ hàng nhà anh Luyện ạ, vâng vâng vâng, vậy tôi không làm phiền nữa, anh đi thong thả.”Tối muộn, Luyện Vọng Thư chê món cháo niêu ban tối Lâu Tiêu vừa giới thiệu cho cậu là không ăn nổi. Lâu Tiêu quyết định, tiết sinh hoạt chiều mai phải đi nói chuyện trực tiếp với Luyện Vọng Thư.Cô nói với Luyện Tịch: “Cuối tuần sau chị em sẽ đi họp lớp cấp 3, chị ấy nói với em là chị có vài đứa bạn cấp 3 rất đáng ghét, chắc chắn sẽ làm khó dễ chị ấy, anh…”
Nhìn lãnh đạo trường rời đi, Lâu Tiêu nhìn Luyện Tịch: “Có việc gì ạ?”Thịnh Dực đứng từ xa xa thấy Lâu Tiêu và Luyện Tịch, nói với Luyện Tịch: “Ơ anh mày kia mà?”
Luyện Tịch gật đầu: “Ừ, anh muốn hỏi một chút về… chị em.”Đi không?
Lâu Tiêu đi cùng Luyện Tịch về phía cổng trường, lên tiếng một cái là một đao chọc thẳng vào tim Luyện Tịch: “Anh chị chia tay rồi mà ạ?”
Luyện Tịch: “Anh đang theo đuổi cô ấy một lần nữa.”Lâu Tiêu nghĩ thầm: Được thôi.
Lâu Tiêu đã hiểu: “Thế nên anh đến để moi thông tin tình báo từ em à?”
Luyện Tịch: “Cứ coi là vậy.”Ánh mắt Luyện Tịch nhìn Lâu Tiêu trở nên hiền hòa hơn: “Cảm ơn em.”
Lâu Tiêu hỏi thầm trong lòng với hệ thống là cốt truyện đã tiến triển đến đâu, hệ thống nói Luyện Tịch vẫn đang nỗ lực tiếp xúc với Mộ Đông Dương, nhưng vì sợ Mộ Đông Dương chán ghét nên không dám xuất hiện quá thường xuyên.
Hệ thống còn bảo:【Cuối tuần sau, nữ chính sẽ tham gia buổi họp lớp cấp 3, dựa theo tính toán của hệ thống, nam chính có 75% khả năng tình cờ gặp được nữ chính, giúp nữ chính hoàn thành tình tiết vả mặt bạn cùng lớp trong buổi họp lớp. Nhưng đề phòng chẳng may, ký chủ đại nhân có thể… giúp hệ thống, tăng tỷ lệ nam nữ chính gặp nhau lên một chút không ạ?】Thịnh Dực bừng tỉnh: “Hoá ra mày bảo tao đi xin WeChat của bạn ấy, là để giúp anh mày tán gái!”
Lâu Tiêu nghĩ thầm: Được thôi.Lâu Tiêu theo tiếng gọi nhìn lại, thấy hóa ra là nam chính Luyện Tịch.
Cô nói với Luyện Tịch: “Cuối tuần sau chị em sẽ đi họp lớp cấp 3, chị ấy nói với em là chị có vài đứa bạn cấp 3 rất đáng ghét, chắc chắn sẽ làm khó dễ chị ấy, anh…”
Luyện Tịch phản ứng rất nhanh: “Add WeChat đi.”Lâu Tiêu cúi đầu quét mã kết bạn, thầm cảm thấy hệ thống đúng là ngốc.Hệ thống cứ mải quanh quẩn bên cạnh cô, hoàn toàn không quan tâm đến sự thay đổi trong tính cách của nữ chính, không biết nếu tình tiết này thất bại, hệ thống có khóc ngất đi không đây.
“Vâng!” Hôm nay Lâu Tiêu cố tình mang điện thoại đến trường, hai người kết bạn với nhau, Lâu Tiêu hứa: “Khi nào em nghe được họp lớp ở đâu, em sẽ nhắn tin báo cho anh.”Hệ thống:【Biết ạ, cậu ấy là em trai nam chính, Luyện Vọng Thư.】
Ánh mắt Luyện Tịch nhìn Lâu Tiêu trở nên hiền hòa hơn: “Cảm ơn em.”
Hệ thống cũng rất vui mừng:【Ký chủ đại nhân quá giỏi!】Dưới sự hun đúc của Chử Tú Trân, tính cách ngày xưa của nữ chính sao bằng bây giờ được, nam chính chạy đến đấy, chưa biết là đi giúp vả mặt trả thù giúp nữ chính, hay là đi chứng kiến nữ chính lột xác đâu.
Lâu Tiêu cúi đầu quét mã kết bạn, thầm cảm thấy hệ thống đúng là ngốc.Màu tóc của người nọ vô cùng nổi bật, Lâu Tiêu liếc mắt một cái đã nhớ ra, đó là bạn nam từng kéo Ngô Gia Khải ném lên sofa ở văn phòng ngày ấy.
Dưới sự hun đúc của Chử Tú Trân, tính cách ngày xưa của nữ chính sao bằng bây giờ được, nam chính chạy đến đấy, chưa biết là đi giúp vả mặt trả thù giúp nữ chính, hay là đi chứng kiến nữ chính lột xác đâu.“Vâng!” Hôm nay Lâu Tiêu cố tình mang điện thoại đến trường, hai người kết bạn với nhau, Lâu Tiêu hứa: “Khi nào em nghe được họp lớp ở đâu, em sẽ nhắn tin báo cho anh.”Lúc đi ngang qua sảnh tầng một, Lâu Tiêu nghe thấy có người gọi mình.
Hệ thống cứ mải quanh quẩn bên cạnh cô, hoàn toàn không quan tâm đến sự thay đổi trong tính cách của nữ chính, không biết nếu tình tiết này thất bại, hệ thống có khóc ngất đi không đây.
Nhưng cũng nên để Luyện Tịch biết, người anh ta thích đã thay đổi, nếu không chấp nhận được thì nên nhân lúc còn sớm mà rời đi, đừng để theo đuổi được rồi mới nhận ra người mình thích đã trở thành một người khác, lãng phí thời gian và tình cảm của mọi người.
Lâu Tiêu và Luyện Tịch kết bạn, không hề nhận ra Thịnh Dực chơi bóng bị ngã, lệch mắt cá chân đang bá vai Luyện Vọng Thư khập khiễng đi vào phòng y tế.Hệ thống còn bảo:【Cuối tuần sau, nữ chính sẽ tham gia buổi họp lớp cấp 3, dựa theo tính toán của hệ thống, nam chính có 75% khả năng tình cờ gặp được nữ chính, giúp nữ chính hoàn thành tình tiết vả mặt bạn cùng lớp trong buổi họp lớp. Nhưng đề phòng chẳng may, ký chủ đại nhân có thể… giúp hệ thống, tăng tỷ lệ nam nữ chính gặp nhau lên một chút không ạ?】
Thịnh Dực đứng từ xa xa thấy Lâu Tiêu và Luyện Tịch, nói với Luyện Tịch: “Ơ anh mày kia mà?”Lâu Tiêu và Luyện Tịch kết bạn, không hề nhận ra Thịnh Dực chơi bóng bị ngã, lệch mắt cá chân đang bá vai Luyện Vọng Thư khập khiễng đi vào phòng y tế.
Luyện Vọng Thư nhìn về phía hai người ở cổng trường, ánh mặt trời vàng óng của buổi chiều phủ lên người bọn họ, Lâu Tiêu ngửa mặt, gương mặt lúc nói chuyện với anh cậu còn chan chứa ý cười.Giọng điệu và thói quen nói chuyện của Thịnh Dực hoàn toàn bất đồng với dấu chấm, quá hoạt bát, cởi mở, không giống dấu chấm.Lâu Tiêu đã hiểu: “Thế nên anh đến để moi thông tin tình báo từ em à?”
Luyện Vọng Thư nhớ lại tối qua, chỉ vì cậu chê một câu cháo niêu không ăn nổi, Lâu Tiêu lúc chơi game không thèm chủ động nói chuyện với cậu câu nào. Có người từng lập nhóm cùng bọn họ vài lần nhắn tin riêng hỏi có phải hai đứa cậu cãi nhau không, còn làm ra vẻ người từng trải, bảo cậu nhường bé người yêu nhà mình một tẹo.Thế nên Lâu Tiêu xuống sân, định ra sân bóng rổ tìm.
Bé người yêu cái gì, người ta thích anh trai cậu, mục tiêu là làm chị dâu cậu.Cơm nước xong, Lâu Tiêu được Mộ Đông Dương nhắn lát nữa nhớ đánh răng rồi hẵng đi học, không thì trong miệng toàn mùi cá.
Sao cứ phải đâm đầu như con thiêu thân vào anh trai cậu là cái kiểu gì.Vì Lâu Tiêu biết, dựa vào tính cách của dấu chấm… Luyện Vọng Thư, giả danh bạn cùng lớp rồi bị vạch trần, chắc chắn sẽ thẹn quá hóa giận. Nhưng Lâu Tiêu không hề sợ cậu cáu giận, ngược lại còn có đôi chút nóng lòng muốn thử xem.
Luyện Vọng Thư sầm mặt xoay người đi, Thịnh Dực không theo kịp, đành nhảy lò cò đuổi theo sau, bảo Luyện Vọng Thư chậm thôi, chờ cậu một chút.Nhìn lãnh đạo trường rời đi, Lâu Tiêu nhìn Luyện Tịch: “Có việc gì ạ?”
Lâu Tiêu tiễn Luyện Tịch đi, vừa xoay người đã nghe thấy có người hô to: “Luyện Vọng Thư, mày từ từ xem nào!!!”Ngay sau đó, Lâu Tiêu nghe thấy Thịnh Dực hỏi Luyện Vọng Thư: “Sao trông mày cáu thế? Cãi nhau với ông ý à?”
Lâu Tiêu nhìn theo tiếng gọi, thấy trên đường rừng xa xa, Thịnh Dực đang co giò cố gắng đuổi theo người phía trước.
Màu tóc của người nọ vô cùng nổi bật, Lâu Tiêu liếc mắt một cái đã nhớ ra, đó là bạn nam từng kéo Ngô Gia Khải ném lên sofa ở văn phòng ngày ấy.
Cậu ấy là Luyện Vọng Thư?Cậu ấy là Luyện Vọng Thư?Luyện Vọng Thư vẫn còn tốt bụng bỏ qua chi tiết trước khi theo đuổi người ta, anh cậu đã bị người ta đá.
Lâu Tiêu chạy chậm đuổi theo, lúc sắp đuổi kịp thì bước chậm lại, nghĩ bụng ổn định hơi thở lại rồi tiến lên chào hỏi với Luyện Vọng Thư.
Ngay sau đó, Lâu Tiêu nghe thấy Thịnh Dực hỏi Luyện Vọng Thư: “Sao trông mày cáu thế? Cãi nhau với ông ý à?”Luyện Vọng Thư: “Không.”Luyện Vọng Thư nhìn màn hình điện thoại, nét tươi cười trên mặt dần dần biến mất.
Luyện Vọng Thư: “Không.”Lâu Tiêu: “Tình tiết tiếp theo là Mộ Đông Dương đưa ra được bằng chứng, chứng minh mình không hề lãng phí thức ăn. Đồng thời, cũng có rất nhiều vlogger nổi tiếng và bạn bè thân thiết giúp chia sẻ, trong đó có em trai của nam chính. Trong sách viết cậu ấy có độ nổi tiếng vô cùng cao, tuyển thủ chuyên nghiệp game Lĩnh Vực, nhưng ID game của cậu ấy là ‘LLL’, chứ không phải ‘Lian’.”Lâu Tiêu bất ngờ quá, suýt nữa sặc cả kem đánh răng trong miệng.
Vừa nghe thấy giọng Luyện Vọng Thư, Lâu Tiêu đã không nhịn được cong cong môi.
Chính là cậu ấy, không lệch đi đâu được.
Nào ai ngờ, cả trường có biết bao nhiêu học sinh, người kết bạn WeChat với cô nhiều không đếm xuể, thế mà lại để cô gặp được em trai của nam chính, duyên phận gì thế này.
Thịnh Dực vẫn còn hỏi: “Sao anh mày lại đi cùng với em Lâu?”
Lâu Tiêu ở đằng sau hai người nhướng mày: Vừa nãy hai cậu ấy nghe thấy mình và Luyện Tịch nói chuyện?
Luyện Vọng Thư nhíu chặt mày, không muốn giải thích, nhưng lại cảm thấy khó chịu với câu hỏi của Thịnh Dực, nói: “Anh tao đang theo đuổi chị của cô ấy.”Luyện Tịch: “Cứ coi là vậy.”
Luyện Vọng Thư vẫn còn tốt bụng bỏ qua chi tiết trước khi theo đuổi người ta, anh cậu đã bị người ta đá.
Thịnh Dực bừng tỉnh: “Hoá ra mày bảo tao đi xin WeChat của bạn ấy, là để giúp anh mày tán gái!”
Bước chân Lâu Tiêu hơi khựng lại: Hử?
Luyện Vọng Thư không trả lời, vì ban đầu đúng thật là như thế, về sau… Có quỷ mới biết tại sao lại biến thành cái kiểu bây giờ.Hệ thống cười khì khì:【Ký chủ đại nhân đang muốn chắc chắn điều gì ạ?】
Thịnh Dực vẫn nói: “Thế thì, anh mày mà theo đuổi được, là hai đứa mày thành người thân rồi còn gì.”Hệ thống:【Lian là ID game của Luyện Vọng Thư trước khi vào chiến đội chuyên nghiệp. Sau này, cậu ấy bị chị gái bắt mới đổi thành LLL, ba ‘Luyện’, ý là ba chị em nhà bọn họ, đồng thời cũng có ý nghĩa là anh trai và chị gái sẽ mãi mãi ủng hộ cậu làm những gì cậu muốn.】
Người thân? Lâu Tiêu bấm ngón tay tính quan hệ: Mẹ, em gái, con gái, chồng, hay em trai? Xưng hô thế nào đây?
Lâu Tiêu chưa kịp tính xong, đã nghe thấy Luyện Vọng Thư rất bất mãn nói với Thịnh Dực: “Ai cần làm người thân với cô ấy?”
Giọng điệu của Luyện Vọng Thư rất dữ, dữ đến mức Lâu Tiêu vội khựng lại, nhìn hai người đi thật xa, sau đó mới đưa tay xuống, đầu ngón tay gõ gõ hai bên chân —
Một, hai, ba…Lâu Tiêu hỏi thầm trong lòng với hệ thống là cốt truyện đã tiến triển đến đâu, hệ thống nói Luyện Tịch vẫn đang nỗ lực tiếp xúc với Mộ Đông Dương, nhưng vì sợ Mộ Đông Dương chán ghét nên không dám xuất hiện quá thường xuyên.
Gõ đến lần thứ mười, Lâu Tiêu xoay người đi.
Tối về nhà, Lâu Tiêu không giới thiệu món ăn khuya cho Luyện Vọng Thư, Luyện Vọng Thư cũng không tìm đến cô. Cô làm bài tập xong đi tắm rửa, về phòng vừa lau tóc vừa ngồi xuống trước máy tính.
Cô ngồi trước chiếc máy tính đã khởi động suy tư một lát, sau đó cầm điện thoại nhắn tin cho Luyện Vọng Thư:【Tớ quên mất _(:з)∠) _】
Luyện Vọng Thư ném hộp mì vào thùng rác, trả lời một câu lạnh nhạt:【Ăn rồi】
Lâu Tiêu đăng nhập vào trò chơi, gửi lời mời vào nhóm cho Luyện Vọng Thư.
Luyện Vọng Thư vừa về nhà đã mở ngay máy tính và trò chơi lên, nhưng không bắt đầu chơi, cũng không biết đợi cái gì. Bây giờ nhận được lời mời lập đội của Lâu Tiêu, biểu cảm trên mặt cậu dù vẫn là lạnh nhạt, nhưng con chuột lại cực kì ngoan ngoãn ấn chấp nhận.
Lúc sau, cả hai cày game đến tận gần 12 giờ. Trong lúc chơi, Lâu Tiêu không giống như hôm qua không chịu chủ động nói chuyện, mà cả thái độ và giọng điệu vẫn như mọi khi, lúc buồn ngủ nhắn tin cho Luyện Vọng Thư:【Tớ buồn ngủ rồi.】
Qua mấy ván game, tâm trạng Luyện Vọng Thư đã tốt hơn lúc ăn mì gói rất nhiều, trên khuôn mặt còn có nét cười nhàn nhạt mà chính cậu cũng không phát hiện.
Cậu cầm điện thoại, trả lời Lâu Tiêu:【Ngủ ngon】
Nhưng Lâu Tiêu lại không chúc ngủ ngon lại như những lần trước, mà nhắn: 【Thịnh Dực, hôm qua tớ thấy cậu nói chuyện với Tư Tư đấy.】
Luyện Vọng Thư sửng sốt.
Sau đó, khung chat lại nhảy ra một câu —
【Cậu cao với đẹp trai ghê ấy!】
Luyện Vọng Thư nhìn màn hình điện thoại, nét tươi cười trên mặt dần dần biến mất.
Giọng điệu và thói quen nói chuyện của Thịnh Dực hoàn toàn bất đồng với dấu chấm, quá hoạt bát, cởi mở, không giống dấu chấm.Dấu chấm là em trai của nam chính?!Lâu Tiêu bắt đầu nhớ lại những cốt truyện có liên quan đến em trai nam chính, nhận ra có hai điểm không khớp, bèn hỏi hệ thống: “Đoạn video vừa nãy Cố Tư Tư cho tao xem, tao nhớ là điềm báo cho tình tiết tiếp theo, đúng không?”Nhưng Lâu Tiêu lại không chúc ngủ ngon lại như những lần trước, mà nhắn:【Thịnh Dực, hôm qua tớ thấy cậu nói chuyện với Tư Tư đấy.】
Do đối tượng giao tiếp khác nên cũng khác theo ư? Hay là vì… Hai giọng nói đó vốn dĩ đã không phải là của một người?Chính là cậu ấy, không lệch đi đâu được.
Nhưng dấu chấm biết chuyện cô chặn Thịnh Dực, còn vì vậy mà nhắn tin cho cô, bảo cô không cần phải chặn tài khoản còn lại của mình, có nghĩa là, dấu chấm và Thịnh Dực ít nhất cũng phải có quen biết.Không ngờ Thịnh Dực lại không có ở đó, bạn lớp 11-1 bảo cậu ta đã xuống sân chơi bóng rồi.
Vậy tài khoản dấu chấm là ai?Ngày nào cũng chơi game mà vẫn nhảy lớp thi Đại học được, có phải người thật không đấy?
Lâu Tiêu suy tư, Lâu Quốc Đống bên ngoài gọi cô ra ăn cơm.“Lâu Tiêu?”Nhưng dấu chấm biết chuyện cô chặn Thịnh Dực, còn vì vậy mà nhắn tin cho cô, bảo cô không cần phải chặn tài khoản còn lại của mình, có nghĩa là, dấu chấm và Thịnh Dực ít nhất cũng phải có quen biết.
Nghĩ đến cơm tối nay có thịt kho tàu và cá hố, Lâu Tiêu vứt hết hoang mang ra khỏi đầu, nói với Cố Tư Tư là mình đi ăn cơm trước, sau đó đặt điện thoại xuống, ra khỏi phòng.Bước chân Lâu Tiêu hơi khựng lại: Hử?
Cơm nước xong, Lâu Tiêu được Mộ Đông Dương nhắn lát nữa nhớ đánh răng rồi hẵng đi học, không thì trong miệng toàn mùi cá.Lâu Tiêu chấp nhận lời giải thích này, vậy thì điểm thứ hai: “Tao thấy kiểu làm việc và nghỉ ngơi của cậu ấy không giống học sinh lớp 12, năm nay cậu ấy học 11 à? Nếu sang năm đã trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp thì sẽ tạm nghỉ học à?”Luyện Tịch gật đầu: “Ừ, anh muốn hỏi một chút về… chị em.”
Lâu Tiêu ngoan ngoãn đi đánh răng, nhìn mình trong gương, cô bỗng nhớ đến mình có một vũ khí gian lận tên là “hệ thống”, thế nên cô hỏi hệ thống: “Lian ngày nào cũng cày game với tao, mi biết là ai không?”Hệ thống:【Cậu ấy nhảy lớp thi Đại học, thi đỗ Đại học rồi mới tạm nghỉ học.】Vậy tài khoản dấu chấm là ai?Lúc sau, cả hai cày game đến tận gần 12 giờ. Trong lúc chơi, Lâu Tiêu không giống như hôm qua không chịu chủ động nói chuyện, mà cả thái độ và giọng điệu vẫn như mọi khi, lúc buồn ngủ nhắn tin cho Luyện Vọng Thư:【Tớ buồn ngủ rồi.】
Hệ thống:【Biết ạ, cậu ấy là em trai nam chính, Luyện Vọng Thư.】Hôm sau, Cố Tư Tư nghỉ học, Lâu Tiêu gửi tin nhắn xác nhận là cô ấy chỉ bị cảm lạnh ở nhà nghỉ ngơi, nói chuyện với cô ấy cả buổi mới hỏi được lớp Thịnh Dực là 11-1.Lâu Tiêu ngoan ngoãn đi đánh răng, nhìn mình trong gương, cô bỗng nhớ đến mình có một vũ khí gian lận tên là “hệ thống”, thế nên cô hỏi hệ thống: “Lian ngày nào cũng cày game với tao, mi biết là ai không?”
Hệ thống chưa cho Lâu Tiêu cơ hội chọn xem có muốn nghe hay không đã nói thẳng đáp án ra.Lâu Tiêu nhìn theo tiếng gọi, thấy trên đường rừng xa xa, Thịnh Dực đang co giò cố gắng đuổi theo người phía trước.Đi hay không đây?
Lâu Tiêu bất ngờ quá, suýt nữa sặc cả kem đánh răng trong miệng.【Cậu cao với đẹp trai ghê ấy!】Buổi chiều, cô sang 11-1 tìm Thịnh Dực, định thông qua Thịnh Dực để tìm được Luyện Vọng Thư.
Dấu chấm là em trai của nam chính?!Nhưng cũng nên để Luyện Tịch biết, người anh ta thích đã thay đổi, nếu không chấp nhận được thì nên nhân lúc còn sớm mà rời đi, đừng để theo đuổi được rồi mới nhận ra người mình thích đã trở thành một người khác, lãng phí thời gian và tình cảm của mọi người.Không phải do vậy thì Lâu Tiêu đã biết được thân phận của dấu chấm từ lâu rồi, sao phải đợi đến tận bây giờ.Cô ngồi trước chiếc máy tính đã khởi động suy tư một lát, sau đó cầm điện thoại nhắn tin cho Luyện Vọng Thư:【Tớ quên mất _(:з)∠) _】
Lâu Tiêu bắt đầu nhớ lại những cốt truyện có liên quan đến em trai nam chính, nhận ra có hai điểm không khớp, bèn hỏi hệ thống: “Đoạn video vừa nãy Cố Tư Tư cho tao xem, tao nhớ là điềm báo cho tình tiết tiếp theo, đúng không?”Có lẽ xuất phát từ lòng ghen ghét với thần đồng, Lâu Tiêu bây giờ cực kì cực kì muốn đi gặp Luyện Vọng Thư, vạch trần thân phận của cậu.
Hệ thống:【Đúng vậy, dựa theo cốt truyện trong sách, sang năm sau, video này sẽ trở thành lịch sử đen tối của nữ chính, bị người ta chỉ trích là cô ấy lãng phí thức ăn.】Lâu Tiêu không bất ngờ với chuyện này: “Tao biết rồi, nếu thật sự có ảnh hưởng thì mi đã làm loạn lên từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến lúc tao hỏi.”
【Bây giờ tuy đã có phần hậu trường của ký chủ đại nhân, nhưng tình tiết này vẫn sẽ xảy ra, bởi vì video đó chỉ là đòn bẩy, nguyên nhân thật sự khiến nữ chính bị bôi nhọ là Lăng Tuyết Y mong muốn sự nghiệp của cô ấy không thuận lợi. Hơn nữa, nữ chính quay nhiều video đồ ăn như thế, luôn có tình huống làm chưa tốt, phải làm lại, nếu không giải thích được cách xử lý những nguyên liệu nấu ăn làm hỏng đó, nó sẽ trở thành chứng cứ mới cho việc cô ấy lãng phí thức ăn.】Luyện Vọng Thư nhìn về phía hai người ở cổng trường, ánh mặt trời vàng óng của buổi chiều phủ lên người bọn họ, Lâu Tiêu ngửa mặt, gương mặt lúc nói chuyện với anh cậu còn chan chứa ý cười.
Lâu Tiêu không bất ngờ với chuyện này: “Tao biết rồi, nếu thật sự có ảnh hưởng thì mi đã làm loạn lên từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến lúc tao hỏi.”Luyện Vọng Thư nhớ lại tối qua, chỉ vì cậu chê một câu cháo niêu không ăn nổi, Lâu Tiêu lúc chơi game không thèm chủ động nói chuyện với cậu câu nào. Có người từng lập nhóm cùng bọn họ vài lần nhắn tin riêng hỏi có phải hai đứa cậu cãi nhau không, còn làm ra vẻ người từng trải, bảo cậu nhường bé người yêu nhà mình một tẹo.
Hệ thống cười khì khì:【Ký chủ đại nhân đang muốn chắc chắn điều gì ạ?】Lâu Tiêu tiễn Luyện Tịch đi, vừa xoay người đã nghe thấy có người hô to: “Luyện Vọng Thư, mày từ từ xem nào!!!”Thịnh Dực vẫn còn hỏi: “Sao anh mày lại đi cùng với em Lâu?”
Lâu Tiêu: “Tình tiết tiếp theo là Mộ Đông Dương đưa ra được bằng chứng, chứng minh mình không hề lãng phí thức ăn. Đồng thời, cũng có rất nhiều vlogger nổi tiếng và bạn bè thân thiết giúp chia sẻ, trong đó có em trai của nam chính. Trong sách viết cậu ấy có độ nổi tiếng vô cùng cao, tuyển thủ chuyên nghiệp game Lĩnh Vực, nhưng ID game của cậu ấy là ‘LLL’, chứ không phải ‘Lian’.”Do đối tượng giao tiếp khác nên cũng khác theo ư? Hay là vì… Hai giọng nói đó vốn dĩ đã không phải là của một người?Hệ thống chưa cho Lâu Tiêu cơ hội chọn xem có muốn nghe hay không đã nói thẳng đáp án ra.Qua mấy ván game, tâm trạng Luyện Vọng Thư đã tốt hơn lúc ăn mì gói rất nhiều, trên khuôn mặt còn có nét cười nhàn nhạt mà chính cậu cũng không phát hiện.
Không phải do vậy thì Lâu Tiêu đã biết được thân phận của dấu chấm từ lâu rồi, sao phải đợi đến tận bây giờ.Luyện Vọng Thư sầm mặt xoay người đi, Thịnh Dực không theo kịp, đành nhảy lò cò đuổi theo sau, bảo Luyện Vọng Thư chậm thôi, chờ cậu một chút.Lâu Tiêu chạy chậm đuổi theo, lúc sắp đuổi kịp thì bước chậm lại, nghĩ bụng ổn định hơi thở lại rồi tiến lên chào hỏi với Luyện Vọng Thư.
Hệ thống:【Lian là ID game của Luyện Vọng Thư trước khi vào chiến đội chuyên nghiệp. Sau này, cậu ấy bị chị gái bắt mới đổi thành LLL, ba ‘Luyện’, ý là ba chị em nhà bọn họ, đồng thời cũng có ý nghĩa là anh trai và chị gái sẽ mãi mãi ủng hộ cậu làm những gì cậu muốn.】Cậu cầm điện thoại, trả lời Lâu Tiêu:【Ngủ ngon】
Lâu Tiêu chấp nhận lời giải thích này, vậy thì điểm thứ hai: “Tao thấy kiểu làm việc và nghỉ ngơi của cậu ấy không giống học sinh lớp 12, năm nay cậu ấy học 11 à? Nếu sang năm đã trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp thì sẽ tạm nghỉ học à?”Luyện Vọng Thư vừa về nhà đã mở ngay máy tính và trò chơi lên, nhưng không bắt đầu chơi, cũng không biết đợi cái gì. Bây giờ nhận được lời mời lập đội của Lâu Tiêu, biểu cảm trên mặt cậu dù vẫn là lạnh nhạt, nhưng con chuột lại cực kì ngoan ngoãn ấn chấp nhận.
Hệ thống:【Cậu ấy nhảy lớp thi Đại học, thi đỗ Đại học rồi mới tạm nghỉ học.】Thịnh Dực vẫn nói: “Thế thì, anh mày mà theo đuổi được, là hai đứa mày thành người thân rồi còn gì.”
Lâu Tiêu rơi vào trầm mặc.
Ngày nào cũng chơi game mà vẫn nhảy lớp thi Đại học được, có phải người thật không đấy?Sau đó, khung chat lại nhảy ra một câu —【Bây giờ tuy đã có phần hậu trường của ký chủ đại nhân, nhưng tình tiết này vẫn sẽ xảy ra, bởi vì video đó chỉ là đòn bẩy, nguyên nhân thật sự khiến nữ chính bị bôi nhọ là Lăng Tuyết Y mong muốn sự nghiệp của cô ấy không thuận lợi. Hơn nữa, nữ chính quay nhiều video đồ ăn như thế, luôn có tình huống làm chưa tốt, phải làm lại, nếu không giải thích được cách xử lý những nguyên liệu nấu ăn làm hỏng đó, nó sẽ trở thành chứng cứ mới cho việc cô ấy lãng phí thức ăn.】
Có lẽ xuất phát từ lòng ghen ghét với thần đồng, Lâu Tiêu bây giờ cực kì cực kì muốn đi gặp Luyện Vọng Thư, vạch trần thân phận của cậu.Lâu Tiêu chưa kịp tính xong, đã nghe thấy Luyện Vọng Thư rất bất mãn nói với Thịnh Dực: “Ai cần làm người thân với cô ấy?”Luyện Vọng Thư ném hộp mì vào thùng rác, trả lời một câu lạnh nhạt:【Ăn rồi】Luyện Vọng Thư nhíu chặt mày, không muốn giải thích, nhưng lại cảm thấy khó chịu với câu hỏi của Thịnh Dực, nói: “Anh tao đang theo đuổi chị của cô ấy.”
Vì Lâu Tiêu biết, dựa vào tính cách của dấu chấm… Luyện Vọng Thư, giả danh bạn cùng lớp rồi bị vạch trần, chắc chắn sẽ thẹn quá hóa giận. Nhưng Lâu Tiêu không hề sợ cậu cáu giận, ngược lại còn có đôi chút nóng lòng muốn thử xem.Tối về nhà, Lâu Tiêu không giới thiệu món ăn khuya cho Luyện Vọng Thư, Luyện Vọng Thư cũng không tìm đến cô. Cô làm bài tập xong đi tắm rửa, về phòng vừa lau tóc vừa ngồi xuống trước máy tính.
Đi không?
Đi hay không đây?
Tối muộn, Luyện Vọng Thư chê món cháo niêu ban tối Lâu Tiêu vừa giới thiệu cho cậu là không ăn nổi. Lâu Tiêu quyết định, tiết sinh hoạt chiều mai phải đi nói chuyện trực tiếp với Luyện Vọng Thư.Gõ đến lần thứ mười, Lâu Tiêu xoay người đi.Lâu Tiêu ở đằng sau hai người nhướng mày: Vừa nãy hai cậu ấy nghe thấy mình và Luyện Tịch nói chuyện?
Hôm sau, Cố Tư Tư nghỉ học, Lâu Tiêu gửi tin nhắn xác nhận là cô ấy chỉ bị cảm lạnh ở nhà nghỉ ngơi, nói chuyện với cô ấy cả buổi mới hỏi được lớp Thịnh Dực là 11-1.
Buổi chiều, cô sang 11-1 tìm Thịnh Dực, định thông qua Thịnh Dực để tìm được Luyện Vọng Thư.
Không ngờ Thịnh Dực lại không có ở đó, bạn lớp 11-1 bảo cậu ta đã xuống sân chơi bóng rồi.Lâu Tiêu đi cùng Luyện Tịch về phía cổng trường, lên tiếng một cái là một đao chọc thẳng vào tim Luyện Tịch: “Anh chị chia tay rồi mà ạ?”Luyện Vọng Thư không trả lời, vì ban đầu đúng thật là như thế, về sau… Có quỷ mới biết tại sao lại biến thành cái kiểu bây giờ.
Thế nên Lâu Tiêu xuống sân, định ra sân bóng rổ tìm.Nào ai ngờ, cả trường có biết bao nhiêu học sinh, người kết bạn WeChat với cô nhiều không đếm xuể, thế mà lại để cô gặp được em trai của nam chính, duyên phận gì thế này.
“Lâu Tiêu?”
Lúc đi ngang qua sảnh tầng một, Lâu Tiêu nghe thấy có người gọi mình.Lâu Tiêu suy tư, Lâu Quốc Đống bên ngoài gọi cô ra ăn cơm.Nghĩ đến cơm tối nay có thịt kho tàu và cá hố, Lâu Tiêu vứt hết hoang mang ra khỏi đầu, nói với Cố Tư Tư là mình đi ăn cơm trước, sau đó đặt điện thoại xuống, ra khỏi phòng.
Lâu Tiêu theo tiếng gọi nhìn lại, thấy hóa ra là nam chính Luyện Tịch.
Đối diện Luyện Tịch còn có một vị lãnh đạo nhà trường, Lâu Tiêu đi về phía bọn họ, nghe thấy Luyện Tịch nói với lãnh đạo nhà trường: “Em ấy là con gái của họ hàng nhà tôi, để em ấy đưa tôi đến cổng trường là được.”Một, hai, ba…
Lãnh đạo trường: “Con gái họ hàng nhà anh Luyện ạ, vâng vâng vâng, vậy tôi không làm phiền nữa, anh đi thong thả.”Tối muộn, Luyện Vọng Thư chê món cháo niêu ban tối Lâu Tiêu vừa giới thiệu cho cậu là không ăn nổi. Lâu Tiêu quyết định, tiết sinh hoạt chiều mai phải đi nói chuyện trực tiếp với Luyện Vọng Thư.Cô nói với Luyện Tịch: “Cuối tuần sau chị em sẽ đi họp lớp cấp 3, chị ấy nói với em là chị có vài đứa bạn cấp 3 rất đáng ghét, chắc chắn sẽ làm khó dễ chị ấy, anh…”
Nhìn lãnh đạo trường rời đi, Lâu Tiêu nhìn Luyện Tịch: “Có việc gì ạ?”Thịnh Dực đứng từ xa xa thấy Lâu Tiêu và Luyện Tịch, nói với Luyện Tịch: “Ơ anh mày kia mà?”
Luyện Tịch gật đầu: “Ừ, anh muốn hỏi một chút về… chị em.”Đi không?
Lâu Tiêu đi cùng Luyện Tịch về phía cổng trường, lên tiếng một cái là một đao chọc thẳng vào tim Luyện Tịch: “Anh chị chia tay rồi mà ạ?”
Luyện Tịch: “Anh đang theo đuổi cô ấy một lần nữa.”Lâu Tiêu nghĩ thầm: Được thôi.
Lâu Tiêu đã hiểu: “Thế nên anh đến để moi thông tin tình báo từ em à?”
Luyện Tịch: “Cứ coi là vậy.”Ánh mắt Luyện Tịch nhìn Lâu Tiêu trở nên hiền hòa hơn: “Cảm ơn em.”
Lâu Tiêu hỏi thầm trong lòng với hệ thống là cốt truyện đã tiến triển đến đâu, hệ thống nói Luyện Tịch vẫn đang nỗ lực tiếp xúc với Mộ Đông Dương, nhưng vì sợ Mộ Đông Dương chán ghét nên không dám xuất hiện quá thường xuyên.
Hệ thống còn bảo:【Cuối tuần sau, nữ chính sẽ tham gia buổi họp lớp cấp 3, dựa theo tính toán của hệ thống, nam chính có 75% khả năng tình cờ gặp được nữ chính, giúp nữ chính hoàn thành tình tiết vả mặt bạn cùng lớp trong buổi họp lớp. Nhưng đề phòng chẳng may, ký chủ đại nhân có thể… giúp hệ thống, tăng tỷ lệ nam nữ chính gặp nhau lên một chút không ạ?】Thịnh Dực bừng tỉnh: “Hoá ra mày bảo tao đi xin WeChat của bạn ấy, là để giúp anh mày tán gái!”
Lâu Tiêu nghĩ thầm: Được thôi.Lâu Tiêu theo tiếng gọi nhìn lại, thấy hóa ra là nam chính Luyện Tịch.
Cô nói với Luyện Tịch: “Cuối tuần sau chị em sẽ đi họp lớp cấp 3, chị ấy nói với em là chị có vài đứa bạn cấp 3 rất đáng ghét, chắc chắn sẽ làm khó dễ chị ấy, anh…”
Luyện Tịch phản ứng rất nhanh: “Add WeChat đi.”Lâu Tiêu cúi đầu quét mã kết bạn, thầm cảm thấy hệ thống đúng là ngốc.Hệ thống cứ mải quanh quẩn bên cạnh cô, hoàn toàn không quan tâm đến sự thay đổi trong tính cách của nữ chính, không biết nếu tình tiết này thất bại, hệ thống có khóc ngất đi không đây.
“Vâng!” Hôm nay Lâu Tiêu cố tình mang điện thoại đến trường, hai người kết bạn với nhau, Lâu Tiêu hứa: “Khi nào em nghe được họp lớp ở đâu, em sẽ nhắn tin báo cho anh.”Hệ thống:【Biết ạ, cậu ấy là em trai nam chính, Luyện Vọng Thư.】
Ánh mắt Luyện Tịch nhìn Lâu Tiêu trở nên hiền hòa hơn: “Cảm ơn em.”
Hệ thống cũng rất vui mừng:【Ký chủ đại nhân quá giỏi!】Dưới sự hun đúc của Chử Tú Trân, tính cách ngày xưa của nữ chính sao bằng bây giờ được, nam chính chạy đến đấy, chưa biết là đi giúp vả mặt trả thù giúp nữ chính, hay là đi chứng kiến nữ chính lột xác đâu.
Lâu Tiêu cúi đầu quét mã kết bạn, thầm cảm thấy hệ thống đúng là ngốc.Màu tóc của người nọ vô cùng nổi bật, Lâu Tiêu liếc mắt một cái đã nhớ ra, đó là bạn nam từng kéo Ngô Gia Khải ném lên sofa ở văn phòng ngày ấy.
Dưới sự hun đúc của Chử Tú Trân, tính cách ngày xưa của nữ chính sao bằng bây giờ được, nam chính chạy đến đấy, chưa biết là đi giúp vả mặt trả thù giúp nữ chính, hay là đi chứng kiến nữ chính lột xác đâu.“Vâng!” Hôm nay Lâu Tiêu cố tình mang điện thoại đến trường, hai người kết bạn với nhau, Lâu Tiêu hứa: “Khi nào em nghe được họp lớp ở đâu, em sẽ nhắn tin báo cho anh.”Lúc đi ngang qua sảnh tầng một, Lâu Tiêu nghe thấy có người gọi mình.
Hệ thống cứ mải quanh quẩn bên cạnh cô, hoàn toàn không quan tâm đến sự thay đổi trong tính cách của nữ chính, không biết nếu tình tiết này thất bại, hệ thống có khóc ngất đi không đây.
Nhưng cũng nên để Luyện Tịch biết, người anh ta thích đã thay đổi, nếu không chấp nhận được thì nên nhân lúc còn sớm mà rời đi, đừng để theo đuổi được rồi mới nhận ra người mình thích đã trở thành một người khác, lãng phí thời gian và tình cảm của mọi người.
Lâu Tiêu và Luyện Tịch kết bạn, không hề nhận ra Thịnh Dực chơi bóng bị ngã, lệch mắt cá chân đang bá vai Luyện Vọng Thư khập khiễng đi vào phòng y tế.Hệ thống còn bảo:【Cuối tuần sau, nữ chính sẽ tham gia buổi họp lớp cấp 3, dựa theo tính toán của hệ thống, nam chính có 75% khả năng tình cờ gặp được nữ chính, giúp nữ chính hoàn thành tình tiết vả mặt bạn cùng lớp trong buổi họp lớp. Nhưng đề phòng chẳng may, ký chủ đại nhân có thể… giúp hệ thống, tăng tỷ lệ nam nữ chính gặp nhau lên một chút không ạ?】
Thịnh Dực đứng từ xa xa thấy Lâu Tiêu và Luyện Tịch, nói với Luyện Tịch: “Ơ anh mày kia mà?”Lâu Tiêu và Luyện Tịch kết bạn, không hề nhận ra Thịnh Dực chơi bóng bị ngã, lệch mắt cá chân đang bá vai Luyện Vọng Thư khập khiễng đi vào phòng y tế.
Luyện Vọng Thư nhìn về phía hai người ở cổng trường, ánh mặt trời vàng óng của buổi chiều phủ lên người bọn họ, Lâu Tiêu ngửa mặt, gương mặt lúc nói chuyện với anh cậu còn chan chứa ý cười.Giọng điệu và thói quen nói chuyện của Thịnh Dực hoàn toàn bất đồng với dấu chấm, quá hoạt bát, cởi mở, không giống dấu chấm.Lâu Tiêu đã hiểu: “Thế nên anh đến để moi thông tin tình báo từ em à?”
Luyện Vọng Thư nhớ lại tối qua, chỉ vì cậu chê một câu cháo niêu không ăn nổi, Lâu Tiêu lúc chơi game không thèm chủ động nói chuyện với cậu câu nào. Có người từng lập nhóm cùng bọn họ vài lần nhắn tin riêng hỏi có phải hai đứa cậu cãi nhau không, còn làm ra vẻ người từng trải, bảo cậu nhường bé người yêu nhà mình một tẹo.Thế nên Lâu Tiêu xuống sân, định ra sân bóng rổ tìm.
Bé người yêu cái gì, người ta thích anh trai cậu, mục tiêu là làm chị dâu cậu.Cơm nước xong, Lâu Tiêu được Mộ Đông Dương nhắn lát nữa nhớ đánh răng rồi hẵng đi học, không thì trong miệng toàn mùi cá.
Sao cứ phải đâm đầu như con thiêu thân vào anh trai cậu là cái kiểu gì.Vì Lâu Tiêu biết, dựa vào tính cách của dấu chấm… Luyện Vọng Thư, giả danh bạn cùng lớp rồi bị vạch trần, chắc chắn sẽ thẹn quá hóa giận. Nhưng Lâu Tiêu không hề sợ cậu cáu giận, ngược lại còn có đôi chút nóng lòng muốn thử xem.
Luyện Vọng Thư sầm mặt xoay người đi, Thịnh Dực không theo kịp, đành nhảy lò cò đuổi theo sau, bảo Luyện Vọng Thư chậm thôi, chờ cậu một chút.Nhìn lãnh đạo trường rời đi, Lâu Tiêu nhìn Luyện Tịch: “Có việc gì ạ?”
Lâu Tiêu tiễn Luyện Tịch đi, vừa xoay người đã nghe thấy có người hô to: “Luyện Vọng Thư, mày từ từ xem nào!!!”Ngay sau đó, Lâu Tiêu nghe thấy Thịnh Dực hỏi Luyện Vọng Thư: “Sao trông mày cáu thế? Cãi nhau với ông ý à?”
Lâu Tiêu nhìn theo tiếng gọi, thấy trên đường rừng xa xa, Thịnh Dực đang co giò cố gắng đuổi theo người phía trước.
Màu tóc của người nọ vô cùng nổi bật, Lâu Tiêu liếc mắt một cái đã nhớ ra, đó là bạn nam từng kéo Ngô Gia Khải ném lên sofa ở văn phòng ngày ấy.
Cậu ấy là Luyện Vọng Thư?Cậu ấy là Luyện Vọng Thư?Luyện Vọng Thư vẫn còn tốt bụng bỏ qua chi tiết trước khi theo đuổi người ta, anh cậu đã bị người ta đá.
Lâu Tiêu chạy chậm đuổi theo, lúc sắp đuổi kịp thì bước chậm lại, nghĩ bụng ổn định hơi thở lại rồi tiến lên chào hỏi với Luyện Vọng Thư.
Ngay sau đó, Lâu Tiêu nghe thấy Thịnh Dực hỏi Luyện Vọng Thư: “Sao trông mày cáu thế? Cãi nhau với ông ý à?”Luyện Vọng Thư: “Không.”Luyện Vọng Thư nhìn màn hình điện thoại, nét tươi cười trên mặt dần dần biến mất.
Luyện Vọng Thư: “Không.”Lâu Tiêu: “Tình tiết tiếp theo là Mộ Đông Dương đưa ra được bằng chứng, chứng minh mình không hề lãng phí thức ăn. Đồng thời, cũng có rất nhiều vlogger nổi tiếng và bạn bè thân thiết giúp chia sẻ, trong đó có em trai của nam chính. Trong sách viết cậu ấy có độ nổi tiếng vô cùng cao, tuyển thủ chuyên nghiệp game Lĩnh Vực, nhưng ID game của cậu ấy là ‘LLL’, chứ không phải ‘Lian’.”Lâu Tiêu bất ngờ quá, suýt nữa sặc cả kem đánh răng trong miệng.
Vừa nghe thấy giọng Luyện Vọng Thư, Lâu Tiêu đã không nhịn được cong cong môi.
Chính là cậu ấy, không lệch đi đâu được.
Nào ai ngờ, cả trường có biết bao nhiêu học sinh, người kết bạn WeChat với cô nhiều không đếm xuể, thế mà lại để cô gặp được em trai của nam chính, duyên phận gì thế này.
Thịnh Dực vẫn còn hỏi: “Sao anh mày lại đi cùng với em Lâu?”
Lâu Tiêu ở đằng sau hai người nhướng mày: Vừa nãy hai cậu ấy nghe thấy mình và Luyện Tịch nói chuyện?
Luyện Vọng Thư nhíu chặt mày, không muốn giải thích, nhưng lại cảm thấy khó chịu với câu hỏi của Thịnh Dực, nói: “Anh tao đang theo đuổi chị của cô ấy.”Luyện Tịch: “Cứ coi là vậy.”
Luyện Vọng Thư vẫn còn tốt bụng bỏ qua chi tiết trước khi theo đuổi người ta, anh cậu đã bị người ta đá.
Thịnh Dực bừng tỉnh: “Hoá ra mày bảo tao đi xin WeChat của bạn ấy, là để giúp anh mày tán gái!”
Bước chân Lâu Tiêu hơi khựng lại: Hử?
Luyện Vọng Thư không trả lời, vì ban đầu đúng thật là như thế, về sau… Có quỷ mới biết tại sao lại biến thành cái kiểu bây giờ.Hệ thống cười khì khì:【Ký chủ đại nhân đang muốn chắc chắn điều gì ạ?】
Thịnh Dực vẫn nói: “Thế thì, anh mày mà theo đuổi được, là hai đứa mày thành người thân rồi còn gì.”Hệ thống:【Lian là ID game của Luyện Vọng Thư trước khi vào chiến đội chuyên nghiệp. Sau này, cậu ấy bị chị gái bắt mới đổi thành LLL, ba ‘Luyện’, ý là ba chị em nhà bọn họ, đồng thời cũng có ý nghĩa là anh trai và chị gái sẽ mãi mãi ủng hộ cậu làm những gì cậu muốn.】
Người thân? Lâu Tiêu bấm ngón tay tính quan hệ: Mẹ, em gái, con gái, chồng, hay em trai? Xưng hô thế nào đây?
Lâu Tiêu chưa kịp tính xong, đã nghe thấy Luyện Vọng Thư rất bất mãn nói với Thịnh Dực: “Ai cần làm người thân với cô ấy?”
Giọng điệu của Luyện Vọng Thư rất dữ, dữ đến mức Lâu Tiêu vội khựng lại, nhìn hai người đi thật xa, sau đó mới đưa tay xuống, đầu ngón tay gõ gõ hai bên chân —
Một, hai, ba…Lâu Tiêu hỏi thầm trong lòng với hệ thống là cốt truyện đã tiến triển đến đâu, hệ thống nói Luyện Tịch vẫn đang nỗ lực tiếp xúc với Mộ Đông Dương, nhưng vì sợ Mộ Đông Dương chán ghét nên không dám xuất hiện quá thường xuyên.
Gõ đến lần thứ mười, Lâu Tiêu xoay người đi.
Tối về nhà, Lâu Tiêu không giới thiệu món ăn khuya cho Luyện Vọng Thư, Luyện Vọng Thư cũng không tìm đến cô. Cô làm bài tập xong đi tắm rửa, về phòng vừa lau tóc vừa ngồi xuống trước máy tính.
Cô ngồi trước chiếc máy tính đã khởi động suy tư một lát, sau đó cầm điện thoại nhắn tin cho Luyện Vọng Thư:【Tớ quên mất _(:з)∠) _】
Luyện Vọng Thư ném hộp mì vào thùng rác, trả lời một câu lạnh nhạt:【Ăn rồi】
Lâu Tiêu đăng nhập vào trò chơi, gửi lời mời vào nhóm cho Luyện Vọng Thư.
Luyện Vọng Thư vừa về nhà đã mở ngay máy tính và trò chơi lên, nhưng không bắt đầu chơi, cũng không biết đợi cái gì. Bây giờ nhận được lời mời lập đội của Lâu Tiêu, biểu cảm trên mặt cậu dù vẫn là lạnh nhạt, nhưng con chuột lại cực kì ngoan ngoãn ấn chấp nhận.
Lúc sau, cả hai cày game đến tận gần 12 giờ. Trong lúc chơi, Lâu Tiêu không giống như hôm qua không chịu chủ động nói chuyện, mà cả thái độ và giọng điệu vẫn như mọi khi, lúc buồn ngủ nhắn tin cho Luyện Vọng Thư:【Tớ buồn ngủ rồi.】
Qua mấy ván game, tâm trạng Luyện Vọng Thư đã tốt hơn lúc ăn mì gói rất nhiều, trên khuôn mặt còn có nét cười nhàn nhạt mà chính cậu cũng không phát hiện.
Cậu cầm điện thoại, trả lời Lâu Tiêu:【Ngủ ngon】
Nhưng Lâu Tiêu lại không chúc ngủ ngon lại như những lần trước, mà nhắn: 【Thịnh Dực, hôm qua tớ thấy cậu nói chuyện với Tư Tư đấy.】
Luyện Vọng Thư sửng sốt.
Sau đó, khung chat lại nhảy ra một câu —
【Cậu cao với đẹp trai ghê ấy!】
Luyện Vọng Thư nhìn màn hình điện thoại, nét tươi cười trên mặt dần dần biến mất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook