Mỹ Nhân Cá Mặn Bạo Hồng Ở Show Thiếu Nhi
-
94: Trừng Phạt
Biên dịch : Yên Hy
【 không được cười chết tui, tui lần đầu tiên trên mặt Cửu Cửu đồng thời thấy được nhiều biểu cảm thế 】
【 hoảng sợ, hoảng loạn, khó thể tin, còn có một chút ......!Phẫn nộ? 】
【 sao có thể phẫn nộ nha, cậu ấy thích mẹ Mạt Mạt như vậy, hẳn nên cố ý khoe ra mới đúng chứ? 】
【 kỳ thật tôi cảm thấy tình cảm của Yến Cửu và mẹ Mạt Mạt không nhất định tốt, thậm chí mẹ Mạt Mạt rất có khả năng uy hiếp Cửu Cửu ở bên cô ta 】
【 chị em kia, hiện tại sự tình còn chưa rõ chân tướng, cái từ 'cô ta' này, dùng hơi sớm [/cười lé mắt][/ cười lé mắt]】
【 a a a a trời ạ, nguyên lai không phải một mình tui nghĩ vậy! Hu hu các chị em, tui thật sự cảm nhận bạn đời Cửu Cửu là một người nam 】
ta một người nghĩ như vậy! Ô ô bọn tỷ muội, ta thật sự cảm giác Cửu Cửu bạn lữ là một người nam tính 】
【 kia chính là......!chuyện Mạt Mạt kêu Cửu Cửu là bố muốn giải thích thế nào? 】
Yến Cửu hít sâu một hơi, không chút do dự từ trên sô pha đứng lên, nói với các fan trong phát sóng trực tiếp: "Xin lỗi......Tôi đi ra đây một chút."
Nói xong, cậu đẩy bé con mình lên phía trước: "Bé ngoan, con chơi với anh chị trước nhé."
Có thể giúp Cửu Cửu chuyện này, đối Mạt Mạt mà nói từ trước đến nay đều mang ý nghĩa phi phàm.
Nghe xong, bé lập tức nhe răng sữa đồng ý: "Dạ được! Cửu Cửu muốn đi tiểu sao?"
Yến Cửu giơ tay theo thói quen đẩy gọng kính vẫn chưa trượt xuống, lúng túng nói: "......Con phát sóng trực tiếp nhé."
Tuổi còn nhỏ trái lại quản được rất nhiều.
Nhưng đứa bé đều chỉ biết nhận định đáp án chính xác, cũng không hiểu mấy chữ "Con phát sóng trực tiếp nhé" này là đang nói sang chuyện khác, do đó tránh chính diện trả lời câu hỏi khiến người ta ngại ngùng này.
Bởi vậy Mạt Mạt mê mang chớp chớp mắt to, nắm lấy ngón tay Cửu Cửu quơ quơ, truy vấn nói: "Cửu Cửu ~ bố muốn đi tiểu sao?"
Yến Cửu bị con giai hiếu thảo nhà mình làm không giận nổi, nhận mệnh thở dài: "......!Phải."
Cậu cũng không thể làm trò trước mặt chục vạn người phát sóng trực tiếp, bố muốn đến thư phòng đấm ba con thôi?
Mạt Mạt nắm chặt tay đấm nhỏ: "Vậy Cửu Cửu phải cố lên nha!"
Yến Cửu sống không còn gì luyến tiếc: "Cảm ơn con."
【hhhhhh Mạt Mạt, con thật sự quyết tâm khiến cha già mình mất hết mặt mũi mà 】
【 cười chết, đứa nhóc căn bản không nghe hiểu bố mình không muốn trả lời vấn đề này 】
【 hơn nữa nhận biết tụi nhỏ, không cho việc đi tiểu là chuyện cảm thấy ngượng ngùng ha ha ha 】
Mạt Mạt không biết chữ, nhưng thắng ở chân thành: "Chào các anh chị~ Mạt Mạt không quen biết chữ âu ~"
Tuy rằng cũng biết một chút xiu xíu, nhưng ba đã đã dạy Mạt Mạt, con nít phải khiêm tốn một chút!
"bé ngoan," Yến Cửu sờ đầu nhỏ bé, "Con hát cho mọi người nghe là được."
Đôi mắt Mạt Mạt xoay chuyển, trong lòng sinh ra ý nghĩ của chính mình.
Nếu không đọc hiểu các anh chị nói, vậy Mạt Mạt chủ động nói chuyện với anh chị, vậy sẽ không khiến tình huống trở nên 'tẻ ngắt' giống Cửu Cửu từng nói!
Nghĩ đến đây, Mạt Mạt trực tiếp chắp hai bàn tay ú, học hành động mình thấy được trên TV, bái về phía màn hình: "Chúc các anh chị ~ sống mãi không già ~ ngồi mây cưỡi gió ~ lắc mình biến hoá ~ nhe răng trợn mắt ~"
【 đây đều là từ gì đây bảo bối 】
【 bảo bối Mạt Mạt, mau thừa dịp ngươi bố con không ở, để dì dán dán! 】
【 cảm ơn lời chúc phúc của nhóc Mạt ha ha ha, biết được nhiều thành ngữ dị luôn, cười chết mất, nhóc học được ở đâu thế 】
Sắp xếp cho chủ phòng mới xong, Yến Cửu lại lần nữa điều chỉnh phương hướng di động, xác nhận nó sẽ không quay đến nơi mình đi kế tiếp, căn bản không nghe bé cưng nhà mình nói chuyện với mọi người, nắm chặt nắm tay, xoay người đi đến thư phòng.
Không được, thật sự nhịn không nổi.
Lại không dạy dỗ một chút tên đầu bếp nhỏ quỷ kế đa đoan này, anh ấy sợ không biết ai mới chủ nhà!
Yến Cửu bước đi đến cửa thư cửa phòng, trực tiếp đẩy cửa ra, chịu đựng tức giận, đè thấp thanh âm không cho khán giả phòng phát sóng trực tiếp nghe được: "Tư Việt! Nhìn chuyện tốt anh làm đi!"
Nhưng tầm mắt cậu vừa đến trên người Tư Việt bàn sau làm việc, liền nhìn đến Tư Việt bị hoảng sợ tay run lên, ngay sau đó, còn dừng lại ở giao diện chiếc điện thoại nào đó bay ra ngoài ——
"Bang" một tiếng, dừng ở bên chân Yến Cửu.
Yến Cửu cúi đầu, vậy mà là giao diện Tư Việt nói chuyện phiếm với anh Thi ——
Hình ảnh trên màn hình nháy mắt làm cậu quên mất mình vì chuyện gì mới vào tìm Tư Việt tính sổ, trực tiếp bị hình ảnh mang thẹn bên trên hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.
Thấy tình cảnh vậy, Tư Việt khó được hoảng sợ, vội không ngừng từ trên ghế đứng dậy, ba bước cũng làm hai vòng qua bàn làm việc, đi tới trước mặt Yến Cửu.
Đang lúc hắn muốn làm bộ bình tĩnh, động tác tự nhiên cúi người xuống nhặt điện thoại trên mặt đất lên, di động lại bị một chiếc dép lê không nhẹ không nặng dẫm dưới chân.
"Nhặt lên, không được nhúc nhích, cho em."
Tư Việt chỉ phải làm theo, lấy tờ giấy lau đi bụi không tồn tại sau lưng di động, duỗi tay đưa cho Yến Cửu, đồng thời mở miệng nói: "Cửu Cửu, anh ......!Ngày thường kỳ thật không xem mấy cái này."
Yến Cửu giơ tay ngăn lại Tư Việt giải thích: "Tự em sẽ có phán đoán."
Tư Việt nhướng mày, không lên tiếng nữa, mặc cho cậu lật xem lịch sử trò chuyện của mình với Thi Hách Nhân.
【 Thi Hách Nhân: Người anh em, chia sẻ cho cậu một cái APP có sách mới, nó ra cái công năng mới, có thể cho người dùng ở cốt truyện cao trào thời khắc, giúp vai chính đưa ra lựa chọn 】
Yến Cửu: "......"
Lời anh Thi nói với Tư Việt thế mà giống như lúc chia sẻ cho mình, quả thực không có thành ý quá rồi.
Yến Cửu hoạt động màn hình, tiếp túc đi xuống xem.
Nhưng Tư Việt lại trả lời hoàn toàn khác với cậu, hiển nhiên sẽ không dễ dàng chịu sự mê hoặc của văn học cưỡng chế yêu.
【 Nguyên Bản: Cút 】
Đơn giản thô bạo, không hề có nhân tính.
Yến Cửu: "......"
Không nghĩ tới Thi Hách Nhân mang tính cách bất khuất kiên cường, Tư Việt càng kháng cự, dục vọng chia sẻ của y càng nhiều, thậm chí vì chia sẻ thành công, còn tìm mọi cách vận dụng pháp thuật công kích.
【 Thi Hách Nhân: Chẳng lẽ cậu không nghĩ hiểu biết sở thích Tiểu Yến hơn sao? 】
【 Thi Hách Nhân: Hiện tại tuy rằng cậu ấy đã biết nhận định thế giới quan không chính xác, nhưng còn chưa khôi phục ký ức 】
【 Thi Hách Nhân: Tôi cho rằng nếu cậu nguyện ý đi nhiều hiểu biết một chút thế giới nội tâm của cậu ấy, sẽ trợ giúp rất lớn cho việc cậu ấy khôi phục ký ức 】
Không hổ là người chuyên nghiệp, những câu chọc thẳng vào tâm Tư Việt.
Đánh rắn đánh giập đầu, đào cây trước đào căn, hai câu xem như được Thi Hách Nhân làm rõ.
[1]
Quả nhiên, thấy Thi Hách Nhân nói xong mấy câu nói đó, Tư Việt lập tức chuyển biến thái độ.
【 Nguyên Bản: Gửi cho tôi 】
Tin nhắn này vừa được gửi đi, nháy mắt khiến cho dục vọng chia sẻ của Thi Hách Nhân phảng phất đạt tới đỉnh, tựa như Heimdall mở ra cầu bảy sắc, tri thức mới rực rỡ sáng lạn dùng khí thế mãnh liệt vọt vào di động Tư Việt.
【 Thi Hách Nhân: Nhấn xem 《Hôn Nhân Chớp Nhoáng: Giáo Sư Xin Hãy Ở Lại》 】
【 Thi Hách Nhân: Nhấn xem 《Yêu Thích Đầu Tim Của Thiếu Gia: Người Hầu Kiêu Ngạo Có Thể Trốn Chỗ Nào 》 】
【 Thi Hách Nhân: Nhấn xem 《Khế Ước Tắm Lửa: Nam Hậu Tà Nịnh Đừng Nghĩ Chạy 》 】
【 Thi Hách Nhân: Nhấn xem 《Bí Mật Tình Yêu Đầu Tim: Tổng Tài Bạo Sủng Vợ Nhỏ Ngọt Ngào 》 】
Thẳng đến Tư Việt không thể nhịn được nữa giữa những chia sẻ liên tiếp đáp về một câu "Đủ rồi", Thi Hách Nhân mới gửi thêm hai dòng, hưng phấn gửi lại một dán nhãn 【mèo con gác chân che miệng cười.JPG】.
Yến Cửu trực tiếp nhấn bàn phím thành ghi âm, vừa giữ màn hình cười hỏi: "Anh Thi, em từ chối Thử Thử đáng khinh của anh, hiện tại anh bắt đầu tới độc hại Tư Việt đúng không?"
Gửi đi xong tin nhắn, cậu lập tức nhớ tới chuyện của mình.
Thả điện thoại về tới bàn làm việc của Tư Việt, trong quá trình đợi anh Thi trả lời, nhẹ nhàng lôi kéo cổ áo lông bản thân, chỉ dấu vết bên trên cho Tư Việt: "Anh cố ý?"
Tư Việt nhấc chân dài, nửa ngồi ở bàn làm việc, hai tay chống hai sườn cười, cười nói với Yến Cửu: "Nếu em nguyện ý tin tưởng anhkhông cẩn thận, anh cũng không có ý kiến."
Yến Cửu: "......" Loạn vị trí chỗ nào không cẩn thận!
Chỉ do nhất thời nói bậy!
"Lá gan của anh thật là càng lúc càng lớn," Yến Cửu nhéo vạt áo ở nhà Tư Việt, hơi hơi nheo đôi mắt lại, "Em không sợ em giận à?"
Khoảng cách hai người rất gần, Tư Việt được một tấc lại muốn tiến một thước cúi đầu, nhanh tay trộm hôn một cái: "Anh luôn có thể dỗ được em."
!!!
Khinh người quá đáng!
Yến Cửu không có biện pháp với hắn, tiến lên dùng sức nhéo cánh tay Tư Việt muốn lấy nó làm trừng phạt, lại bị cơ bắp kiên cố trêncánh tay người đàn ông, lại không thể xe dịch, chỉ phải từ bỏ.
"Anh chờ đấy cho em," Yến Cửu cắn răng hàm, "Chờ em phát sóng trực tiếp xong rồi lại thu thập anh."
Thấy Yến Cửu phải đi, cánh tay Tư Việt dài vớt qua, trực tiếp kéo người về tới trong ngực, cười nói: "Tới cũng tới rồi."
Yến Cửu: "!!!"
*
Mười phút sau, môi Yến Cửu càng sưng hơn, bước chân tán loạn đi ra thư phòng.
Người dẫn chương trình thay thế vẫn ngồi trước màn hình, nghiêm túc khoe vốn từ vựng phong phú của mình: "Xảo quyệt lập dị ~ trổ hết tài năng ~ mắt thường phàm thai ~ xương đồng da sắt ~"
Yến Cửu: "???" Đây là ai dạy con?
Hai cha con họ Tư này nhìn qua có vẻ không thể bình thường nổi.
"Thái! Yêu quái! Xem chiêu!"
Trong TV truyền ra tiếng đánh nhau hấp dẫn lực chú ý Yến Cửu, cậu quay đầu vừa thấy, tức khắc hiểu được kho từ của Mạt Mạt từ đâu mà đến.
Cũng đúng, đi theo Tề Thiên Đại Thánh học thành ngữ, con của cậu thật sự trâu bò.
Yến Cửu vừa mất phu nhân lại thiệt quân ngồi trở lại trước màn hình, ôm bé con mềm mềm về lại trong lòng, theo bản năng nhấp nhấp cánh môi đã có chút mất đi tri giác của mình, người bị phòng phát sóng trực tiếp bắt quả tang, lại trở về đột ngột dưới sự bất ngờ của mọi người.
【 hắc hắc hắc, Cửu Cửu, ba tui nói còn dám viết liếm cẩu sẽ đánh gãy chân tui, may mắn không phải tay, như vậy tui còn có thể đánh chữ nói chuyện phiếm với anh á 】
【 a a a a a tôi đã nói tình cảm của anh ấy cùng mẹ Mạt Mạt nhất định rất tốt, càng sưng hơn, mẹ Mạt Mạt thật sự dữ dội ghê 】
【 đến phát sóng trực tiếp một lát đều nhịn không được sao?! Tui hận! ( đấm bàn ) ( nghiến răng nghiến lợi.JPG ) 】
【 quả nhiên! Mạt Mạt bị cha già lợi dụng, để bảo bối lại chốn này phát sóng trực tiếp, chính mình đi vào dán dán mẹ Mạt Mạt !】
【 hu hu hu hu cầu xin, để cho tui nhìn mặt mẹ Mạt Mạt một cái đi !】
【hhhh tôi còn chưa nghe đủ thành ngữ Mạt Mạt nói đâu, để tôi nghe thêm thời gian nữa 】
Yến · có khổ nói không nên lời · Cửu: "......"
Đầu bếp nhỏ quỷ kế đa đoan.
Đang lúc Yến Cửu muốn nói chuyện khác tới dời lực chú ý mọi người, nữ sinh trước đó ở khu bình luận nói muốn đi thu bài ba lại lần nữa dùng bình luận siêu dài nhận được chú ý của Yến Cửu.
【 a a a a a giời ơi giơi ơi! Cứu mạng! Cửu Cửu! Em đậu bài ba rồi! Mấy ngầy nữa có thể thi bài bốn!!! Cửu Cửu em yêu anh! Em thật sự đậu rồi! Em vốn dĩ đã chuẩn bị tốt năm nay phải thi lại, cảm ơn Cửu Cửu! 】
Yến Cửu ở trong lòng cảm tạ bạn học này cứu vớt mình giữa dầu sôi lửa bỏng, đồng thời đáy lòng cũng mừng cho cô nàng: "Cảm ơn tôi làm cái gì ha ha, đây bằng chính thực lực của bạn thi đậu, chúc mừng chúc mừng."
Mạt Mạt cũng học theo, giọng sữa mềm mại: "Đây nà bằng thực lực của bạn thi đậu á, chúc mừng chúc mừng ~"
【 hu hu hu cảm ơn bảo bối Mạt Mạt! Cảm ơn Cửu Cửu! Em thật sự rất vui, phía trước em nói ngày thường bởi vì bận quá, em không luyện lái nhiều, trước đó đã thi bốn lần, lần này không được nữa phải nộp lại học phí hu hu hu 】
Yến Cửu cười nói: "Hiện tại ổn rồi, không cần sợ hãi ha, chuẩn bị cho bài thi số bốn đi, nhất định sẽ thuận lợi thông qua."
【 có chút tò mò Cửu Cửu lúc thi bằng lái dùng bao lâu nha? Có phải đều một lần thông qua một hai ba bốn bài không? 】
Làn đạn lăn lộn quá nhanh, chủ nhân bình luận phải gửi đi thật nhiều lần, mới được Yến Cửu thấy được một cái.
"Ừ, đều là một lần thông qua, có thể bởi vì tôi thi bằng lái nhiều lần," Yến Cửu đẩy mắt kính, cười sáng rỡ, "Cho nên sau này tương đối đối có kinh nghiệm."
Ý ngoài lời là quen tay hay việc, mà không khoe ra quá trình nhanh chóng.
Yến Cửu nhìn đến có người đang hỏi 'thi bằng lái nhiều lần' có ý gì, kiên nhẫn giải thích: "Bởi vì tương đối thích xe thôi, sau đó lúc ấy liền thuận tiện thi từ A1-A2, cho nên là ' rất nhiều lần '."
【 trời đ*, trâu bò nha 】
【《thuận tiện thi từ A1-A2》】
【A1 cùng A2 chính là mấy bài nhiều người ăn cơm nha, thi khó muốn xỉu, chú hai tui một năm trời mới thi đậu đó 】
【 tuy rằng không biết A1A2 là gì, nhưng nghe giống như muốn lợi hại hơn C1】
【ủa đã đủ tuổi chưa, hình như bài thi này có yêu cầu tuổi tác, sao mà nhanh vậy đã thi đậu rồi? 】
【 hiện tại giống như không còn yêu cầu tuổi tác, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến tôi gọi Cửu Cửu trâu bò!!! 】
【 a a a a a Cửu Cửu quá trâu bò! Nói cậu là thần thi bằng cũng không quá phận ha! 】
【 cho nên Unimog trước đây đã có thể được coi là bằng lái xe ô tô loại A rồi à? 】
"Chiếc Unimog kia của tôi có bảng hiệu lam, bằng C có thể lái." Yến Cửu giải thích.
Cậu thấy được tuổi tác khán giả phòng phát sóng trực tiếp phân bố rộng khắp, trong đó rất nhiều học sinh ra, không thiếu người cần sự hỗ trợ của người lớn, vì thế thuận tiện nói hai câu về phương diện mình mình hiểu biết.
"Kỳ thật mọi người có năng lực, có thể thử tham khảo xe loại B hay xe loại A linh tinh, cũng coi như là cái......!Tay nghề?" Yến Cửu nhắc tới xe, cả người cũng nói nhiều hơn, "Có một lần tôi ở trong nhà đợi nhàm chán, liền đăng ký người lái thay, đơn đầu tiên nhận được một chiếc xe vận tải lớn, từ Kinh Hải chạy đến Tân Giao, người lái uống chút rượu, cho nên nhờ tôi lái thay, khoảng cách này kiếm được......"
Không đợi Yến Cửu nói xong, Chương Du của《 Xuất Phát Thôi Bảo Bối》đã gửi tin nhắn ngay góc bên phải phát sóng trực tiếp—— "Đừng nói tiền, phòng phát sóng trực tiếp sẽ bị khóa".
Yến Cửu nhướng mày, kịp thời ngừng lời, cười nâng lên tay khoa tay múa chân động tác đếm tiền, ý bảo với mọi người kiếm được không ít.
【 a a a a a thiệt quái quỷ, động tác ái này của Cửu Cửu thật sự chọc tới tâm tôi á 】
【 sao anh ấy làm gì cũng làm người ta hít hà ha 】
【hhhhhh hai chị em phía trước, hai người khum cô đơn 】
【 á! Tôi cũng dị ha ha ha 】
【 mẹ nó khu bình luận đột nhiên rap đi lên 】
【《 nhà phi thường (*) 》 cho dù bạn đi xe gì, tôi đều có thể lái được 】
(*) 通天代 – tōngtiāndài : thông thiên đại/ thường đề cập đến những người mạnh mẽ và có thể gánh toàn bộ trò chơi với một người.
Những người giúp người khác đạt được điểm với tư cách là người thăng cấp sức mạnh được gọi là thông thiên đại.
thông thiên đại không chỉ đề cập đến việc rèn luyện sức mạnh, những người chơi mạnh mẽ cũng có thể được gọi như vậy, đây là một loại danh hiệu để khen ngợi sức mạnh của người khác.
Có lẽ là bởi vì thi bằng lái là vấn đề quá khó với nhiều người, cho nên có bình luận thi đậu bài ba trước đó làm mở đầu, khu bình luận lập tức lại một lần xuất hiện tảng lớn tảng lớn cầu chúc phúc, chỉ vì cọ cọ chút Âu khí thi đậu.
【 hút hút hút hút hút hút! Cầu xin cho tui thuận lợi thông qua bài hai! 】
【 Cửu Cửu mau niệm ID chúc phúc cho tôi, cầu xin, tôi cũng muốn thông qua một lần lắm】
【 tôi cũng muốn ghi danh xe loại B, trấn trên chúng tôi luôn tuyển tài xế lái xe B, nghe nói tiền lương rất cao 】
【 hu hu tui vẫn nên thi đậu C1 của tui rồi nói sau, Cửu Cửu mau phù hộ cho tui! 】
Từ khi biết mình mất trí nhớ chứ không phải xuyên sách, Yến Cửu liền lại trở về với tư tưởng chủ nghĩa duy vật.
Nhưng bởi vì các fan thật sự quá mức với nhiệt tình tha thiết, cậu đành đành phải cười thuận ý bọn họ: "Được được được, chúc mọi người có thể thông qua kỳ thi, kỹ thuật lái xe thành thạo, đi ra ngoài không lo lắng gì."
Ấu trĩ, nhưng ngoài ý muốn khiến người cảm thấy thập phần thú vị.
Bầu khí phòng phát sóng trực đột nhiên biết được Yến Cửu có kỹ năng hạng nhất như lúc sau, trở nên càng thêm khí thế ngất trời lên.
Nhưng mặc kệ khi nào, địa điểm nào, đều sẽ có thanh âm không hợp xuất hiện bên trong.
【 tôi vẫn luôn muốn nói, Hạ Vân Sanh mặc kệ nói, dù sao cũng là một ảnh đế, cậu cứ vậy để anh ấy đến diễn nam hai bộ tiên hiệp.......!Không tốt lắm? 】
【emmmm kỳ thật tui cũng cảm thấy như vậy, muốn hỏi nhưng không dám lắm 】
Từ hiệu ứng cho phép, có những lời này, thì sẽ có cái thứ hai, bởi vậy Yến Cửu muốn không nhìn thấy thì rất khó.
Huống hồ lấy tính cách cậu, hoàn toàn sẽ không sinh ra suy nghĩ trốn tránh đề tài.
"Anh Sanh muốn quay diễn kiểu gì cũng có," ngữ khí Yến Cửu không kiêu ngạo không siểm nịnh, "Nhưng cơ hội xé Uông Hạo Nguyên ngàn năm mới có."
Cậu cũng không để ý người khác nghị luận mình thế nào, chỉ cầu không thẹn với lương tâm, có thể để tâm tình Hạ Vân Sanh vui vẻ, đã là rất tốt.
Huống chi, người như Uông Hạo Nguyên phẩm tính không hợp, phương diện thuế này không thể nghi ngờ không phân cao thấp với Hà Nghị, mượn cơ hội này có thể giúp họ gặp nhau trong tù, cũng coi như phúc báo của bọn họ.
【 a a a a tui thật sự yêu dáng vẻ trước nay lười giả bộ của Cửu Cửu đến chít chít 】
【 thử hỏi có bao nhiêu người có thể có cơ hội tự mình hủy diệt tiền đồ kẻ phá hoại gia đình mình chứ, cách làm nên quả thật sướng khỏi bàn tới! 】
【 nếu tôi là Vân Sanh, có thể cho tôi giáp mặt chứng kiến tiểu tam đáng chết hỏng mất, liền tính để tôi diễn người qua đường Giáp tôi cũng nguyện ý, huống chi thiết lập nhân vật Bùi Trạch Vân Sanh vẫn luôn muốn khiêu chiến, căn bản không lỗ được hong? 】
【 chỉ cần anh Sanh nguyện ý, người khác ai cũng không tư cách nói gì 】
Yến Cửu theo không kịp tốc độ làn đạn lăn lộn, mới vừa ôm Mạt Mạt, giơ tay đỡ hạ mắt kính, khóe mắt liền ngắm tới người vừa đẩy cửa thư phòng ra, tức khắc ngừng lại hô hấp, tầm mắt đi hắn một đường chuyển qua phòng bếp.
Anh ấy ra tới làm gì?!
Tư Việt quay đầu, hướng cậu lộ ra một nụ cười cùng loại với ngoan ngoãn, chỉ chỉ tủ lạnh, làm khẩu hình 'anh nấu cơm' với Yến Cửu.
Yến Cửu: "......"
Tư Việt nếu không làm biểu tình này, cậu gần như sắp quên mất chuyện thằng nhãi này còn nhỏ tuổi hơn cả mình.
Yến Cửu nhìn về phía Tư Việt, trong ánh mắt tràn ngập cảm xúc 'anh không ra cũng không ai coi anh không tồn tại', nhưng đương sự họ Tư nào đó hoàn toàn như nhìn không thấy thái độ, chậm rì rì từ tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu ăn phải dùng cho buổi tối, đặt ở bàn rồi xoay người lại trở về thư phòng.
Thật giống như......!Là cố ý ra đi bộ một vòng lấy cảm giác tồn tại vậy.
Yến Cửu chỉ cảm thấy trái tim bản thân giống như đều bị hắn treo lên, đến chớp mắt cũng đã quên.
【 có mờ ám, xem ánh mắt Cửu Cửu, hẳn là mẹ Mạt Mạt từ trong phòng ra tới 】
khẳng định đúng vậy, Cửu Cửu đã nhìn thẳng mắt, mẹ Mạt Mạt không phải ở đối diện dụ dỗ ảnh chứ? 】
【 tôi yêu cầu một đại lão, giúp tôi phóng to thân ảnh chợt lóe qua mắt kính Cửu Cửu rốt cuộc là nam hay là nữ 】
【hhhhh chú ý điểm từ đã "mẹ Mạt Mạt là ai" biến thành "mẹ Mạt Mạt rốt cuộc là nam hay là nữ" đúng không 】
Mạt Mạt nhìn không hiểu những từ rậm rạp trên màn hình, bé chỉ biết mỗi lần ba từ trong thư phòng bước ra, đều sẽ vứt cho Cửu Cửu một cái hôn gió.
Nhưng nà! Nhưng nà một cái đều không cho Mạt Mạt !
Mạt Mạt không vui!
Yến Cửu nhạy bén nhận ra bé con nhà mình mỗi một lần Tư Việt đẩy cửa phòng ra, hít một hơi thật sâu, như muốn dùng tiếng lớn một chút đánh thức tình thương của cha.
Quả nhiên không đoán sai, Mạt Mạt thật sự buột miệng thốt ra: "Ngốc......"
Yến Cửu nháy mắt ngăn biểu cảm giật mình, bất động thanh sắc nắm miệng Mạt Mạt, cười ngâm ngâm nói: "Vẫn luôn ngồi bất động chỗ này? Đương nhiên rồi bé ngoan, bố chắc chắn ngồi bất động đây, vẫn luôn cùng bé ngoan."
Mạt Mạt gian nan nhe răng, muốn đổi cái xưng: "Bốn......"
Yến Cửu nhẹ nhàng nắm miệng thịt đô đô Mạt Mạt, lời nói thấm thía: "Ngoan, bố không thè lưỡi."
*
Yến Cửu chịu không nổi lo lắng đề phòng này tìm lý do đường hoàng, dưới sự lưu luyến không rời giữ lại của các fan kết thúc phát sóng trực tiếp.
Lúc ăn cơm chiều, bởi vì tức giận, càng không thèm liếc mắt nhìn Tư Việt một cái.
Nhưng điều làm Yến Cửu cảm thấy ngoài ý muốn, Tư Việt vậy mà cũng giống cậu, cũng không có biểu hiện định dỗ mình.
Thẳng đến vào phòng ngủ, cũng vẫn không chờ đến Tư Việt chủ động.
Đây là làm sao vậy?
Nghi hoặc, Tư Việt đã tắm rửa xong, mặc áo tắm dài đưa lưng về phía Yến Cửu ngồi ở bên cạnh bàn, không chút để ý đùa nghịch bình COKELIFE lấy từ trong phòng tắm ra.
(*) hình / Gel bôi trơn giảm đau cho Gay Coke life ngoài tác dụng bôi trơn thì còn có thêm thành phần giảm đau, khi quan hệ gel bôi trơn coke life sẽ phát huy tác dụng giảm đau ngay tại chỗ, cảm giác đau rát sẽ gần như biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại cảm xúc của cuộc yêu đang thăng hoa mà thôi.
Tần suất hít thở của Yến Cửu thay đổi.
Chết mất
Tuy rằng buổi sáng Tư Việt đã giúp cậu, nhưng mỗi lần nhìn thấy bản thân cưới về nhà chàng vợ như hoa như ngọc, Yến Cửu vẫn nhịn không được động tâm.
Luôn muốn thân cận với hắn chút, thân cận chút nữa.
"Tư Việt."
Tư Việt quay đầu lại nhìn cậu.
Yết hầu Yến Cửu lăn lăn, đáy mắt cảm xúc vừa xem hiểu ngay.
Tầm mắt Tư Việt di chuyển xuống, cảm thấy ngoài ý muốn nhướng mày, khóe môi hơi nâng: "Nha, còn rất có tinh thần."
Yến Cửu xấu hổ buồn bực trừng hắn một cái: "Anh từ lúc nào lắm lời vô nghĩa thế?"
"Chân em bị thương, sức khỏe cũng không......" Tư Việt kịp thời đem hai chữ "Không được" thu về, sửa lời, "Không thích hợp quá mức......"
Hắn nói không nói xong, nhưng Yến Cửu đã hiểu có ý gì.
"Hẳn là......!Không quan hệ đâu?" Yến Cửu tung quần nghé nhỏ từ trong ổ chăn tung ra, "Vèo" một cái nằm đến thẳng tắp, "Mau mau mau!"
"Anh có thể giúp em," Tư Việt đứng lên đi đến mép giường, vươn một ngón tay, chậm rãi kéo rớt mắt kính trên mũi Yến Cửu, rồi sau đó tắt đi đèn lớn tại phòng ngủ, ngữ độ nói thả chậm, "Nhưng vì để trừng phạt em tuân thủ hứa hẹn ......"
Mất đi mắt kính, Yến Cửu chỉ có thể mờ mịt nhìn lại phương hướng đại khái truyền đến thanh âm.
Chất giọng ấm trầm của Tư Việt giữa bóng đêm bịt kín một tầng khan bối rối, hắn thong thả ung dung dùng thắt lưng áo tắm dài quấn quanh cổ tay Yến Cửu, "Anh yêu cầu tiến hành với em......"
Yến Cửu híp nửa con mắt, ý thức dần dần tan rã, lại như cũ nỗ lực khống chế hô hấp bản thân, muốn nghe rõ thanh âm Tư Việt.
Giọng nói người đàn ông lịch sự tao nhã thong dong giống ngày thường, nhưng Yến Cửu bỗng nhiên lại nghe vài phần ý tàn nhẫn bên trong:
"......Edge control(*)."
(*)Kỹ thuật edging hay còn gọi là kỹ thuật dừng – bắt đầu (stop-start technique) là một cách để trì hoãn cực khoái, xuất tinh và kéo dài thời gian thủ dâm hoặc quan hệ tình dục.
Khi cảm thấy sắp đạt đến điểm cực khoái, bạn sẽ dừng kích thích, sau đó chờ vài giây hoặc vài phút để cảm giác đó qua đi và tiếp tục kích thích trở lại.
Nghe vậy, Yến Cửu bỗng chốc mở to hai mắt, đôi tay hoảng loạn nắm lấy đốt ngón tay Tư Việt, đuôi mắt phiếm hồng nhạt: "Không được!".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook