Biên dịch : Yên Hy
【 hay lắm, những lời này của Tư tổng thành công khiến cho tôi tò mò với ảnh, tôi muốn đi lục tìm xem ảnh chụp chính diện của anh ta 】
【hhhh chẳng lẽ chị em trước đó không biết Tư tổng trông như thế nào? 】
【 dù sao ảnh chỉ xuất hiện ở bản tin kinh tế tài chính, những bản khắc ấn tượng đó dẫn tới tui không có thể bắt kịp diện mạo ảnh ! ( chấn thanh ) 】
【 ha ha ha xác thật là như thế này, đám chuyên gia đĩnh đạc kia quả thực quá chậm trễ tui xem anh đẹp giai 】
【 lục soát xong đã trở lại, chúng ta đã đã tê rần, thế nào sẽ có người lớn lên vừa đẹp trai vừa có tiền vừa có tài hoa vậy chứ?!】
【 cầu xin đạo diễn kỳ sao mời Tư tổng đến chương trình nha, tôi muốn nhìn chồng chồng nhà họ hằng ngày 】
【 thật sự rất khó tưởng tượng hai người bọn họ ở chung là cái dạng gì......!Cửu Cửu táo bạo như vậy, cũng sẽ hôn môi à? 】
【 Cửu Cửu: Lịch sự của cậu chưa? 】
【hhhhh mọi người bị căn nguyên 'mẹ Mạt Mạt' chấn kinh tới rồi, thế cho nên quên khi Cửu Cửu đột nhiên rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, dấu vết trên miệng và cổ sao? 】
【 ha ha ha cho nên chúng ta hiểu lầm Cửu Cửu đúng không? Cửu Cửu: Ngại quá, tui biết, hơn nữa siêu cấp biết 】
【 so với mấy chị em muốn xem Tư tổng trên chương trình, tôi ta khả năng muốn càng tham lam hơn, hy vọng bọn họ có thể ngay trước mặt cho tôi xem 】
【 cười chết, làm cái gì mộng xuân thu gì......!Chẳng qua nên nói không, chỉ là ngẫm lại hai gương mặt thuần khiết của hai người đặt cạnh nhau, tính sức dãn trực tiếp kéo đầy a 】
Thấy Yến Cửu chậm chạp không chịu nói chuyện, Yến Đình Đình không khỏi chờ đến có chút sốt ruột, lại lấy di động qua quở mắng: "Cửu Cửu, con sao lại không ngoan thế? Còn không xin lỗi Tiểu Việt? Con có phải đến mẹ nói cũng không chịu nghe không?"
Tư Việt còn mang ý cười khuyên bảo bà: "Mẹ, thật ra con cũng không quá tức giận, Cửu Cửu vẫn luôn như vậy, con đã sớm đã thành thói quen."
Yến Cửu: "???"
"Tiểu Việt, con không cần lại dung túng nó," Yến Đình Đình quyết đoán ngăn trở con rể hiểu chuyện trước mặt làm người đau lòng tiếp tục giúp Yến Cửu giải thích, "Hôm nay thừa dịp ba các con......"
Lời bà mới nói được một nửa, lại đột nhiên nhớ tới Tư Việt căn bản không nói chuyện Yến Bằng Giang nằm viện cho Yến Cửu, vì thế nhanh chóng chuyển câu chuyện: "Thừa dịp các con, nói chuyện đều tiện, chúng ta phải nhằm vào tính tình Cửu Cửu......"
Yến Cửu đương nhiên không thể làm nữ sĩ Yến Đình Đình tự tay hủy diệt hình tượng dịu dàng bà tạo ra trước công trước bao năm nay, cậu vừa rồi lo đấu võ mồm cùng Tư Việt dẫn tới quên mở miệng nhắc nhở, hiện tại không dám trì hoãn thêm.
Nghĩ đến đây, ngữ tốc Yến Cửu hơi nhanh: "Mẹ, mẹ, không có tiện, mẹ nghe con nói, con hiện tại còn đang ở hiện trường chương trình......!Phát sóng trực tiếp."
Có nói cái gì đến chờ cậu trở lại phòng lại nói.
Nhắc nhở xong, đầu kia điện thoại lập tức rơi vào ngưng thần khiến người ta nín thở.
Cho dù là Yến Đình Đình, hay là Tư Việt, cũng chủ tịch Yến Bằng Giang chỉ nghe tiếng cười, đều không phát ra nửa điểm tiếng vang.
Thật lâu sau, Yến Đình Đình mới một lần nữa đã mở miệng, ngữ khí cùng thái độ nói chuyện đã hình thành khác nhau với vừa rồi như trời với đất, cười nói xinh đẹp: "Cửu Cửu, mẹ hồi nãy nói chuyện lớn tiếng, con không bị dọa đến chứ?"
Mặt nạ ảnh hậu.
Yến Cửu cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng vẫn thập phần cổ động cho bà đáp bậc thang: "Ác, mẫu thân thân ái của con, mẹ sao lại nói như vậy, nữ sĩ ôn nhu xinh đẹp lại hào phóng, con sao bị mẹ dọa đến chứ?"

Cũng may tính cách Yến Đình Đình tương đối hoạt bát, so sánh con trai để ý hình tượng của mình, bà thật ra lại thoải mái, cười ha ha nói với mọi người tại đây: "Chào mọi người nhé, tôi là Yến Đình Đình, cảm tạ mọi người trong khoảng thời gian này chiếu cố Cửu Cửu nhà chúng ta, làm phiền mọi người rồi."
Đinh Tư Dận cách Yến Cửu gần nhất, nghe được tiền bối nói như vậy, anh ta lập tức cười trả lời: "Tiền bối Yến, trong khoảng thời gian này tới nay vẫn luôn là Yến Tử chiếu cố toàn bộ chúng cháu, một chút đều không phiền toái!"
Tính cách Hạ Vân Sanh hướng nội, ngượng ngùng tiến đến microphone bên cạnh giống Đinh Tư Dận nói đùa với Yến Đình Đình, chỉ yên lặng nhìn Cận Quang cùng Loan Trì từ bên kia sô pha đã đi tới, lễ phép nói chuyện cùng Yến Đình Đình.
"Nha, màn hình này sao lại đen thế." Loan Trì mới vừa đi lại đây, thuận miệng nói một câu, tiếp theo hàn huyên cùng trưởng bối.
Yến Cửu rũ mắt nhìn màn hình, biết đây là Phàn Tinh vừa rồi không cẩn thận đụng tới, nhưng cậu lại không nghĩ thay đổi thành trò chuyện video.
Không phải bởi vì cậu không muốn để người nhà mình lộ diện ở trước màn ảnh, mà là......
Yến Cửu bất động thanh sắc nhìn sang bên cạnh một cái.
Dựa theo thái độ của tổng giám đốc đang ngồi một bên, chỉ cần cậu camera lên để Yến Đình Đình và Yến Cửu chào hỏi khán giả phòng phát sóng trực tiếp, ông có thể canh giữa màn hình di động liều mạng không đi, khi nào đến khi pin điện thoại cạn dần, khi nào mới có thể cam tâm cắt đứt.
Mặc kệ thế nào, kết thúc trò chuyện giọng nói vẫn dễ chừa lại mặt mũi một ít.
Tư Việt đầu bên kia điện thoại cũng hiểu rõ cõi lòng cậu chưa nói ra, cũng không giúp Yến Đình Đình chuyển thành trò chuyện video, trực tiếp xóa lời nói đi: "Cửu Cửu, bé ngoan đang làm gì thế? Hôm nay con có chăm sóc cho em tốt không?"
【 a a a a a tui đã chết, anh ta gọi Cửu Cửu ai! Hơn nữa là loại ngữ khí rất tự nhiên, căn bản không giống Hà Nghị hồi trước làm bộ làm tịch kêu Vân Sanh "Sanh sanh" 】
【 đừng lấy Hà Nghị đối lập với Tư chứ! Đen đủi muốn chết! Tên của gã ta sao còn xuất hiện tại phòng phát sóng trực tiếp hả ?!】
【 cho nên Mạt Mạt kêu Cửu Cửu, là bởi vì ba kêu Cửu Cửu sao? Hu hu hu sao lại có thể ngọt như vậy a! 】
【hhhhh《Hôm nay con có chăm sóc cho em tốt không》cười chết, cái này kêu nói cái gì? Tư tổng giống như đã tập mãi thành thói quen chuyện Mạt Mạt chăm sóc Cửu Cửu 】
【 không chỉ Tư tổng, người một nhà bọn họ giống như đều siêu cấp cưng chiều Cửu Cửu 】
【 hu hu hu thật sự quá hâm mộ Cửu Cửu a, có gia đình thương cậu ấy như vậy 】
【 hai người bọn họ rốt cuộc thông đồng đến cùng nhau thế nào a! Tui mún biết quá, cầu xin Cửu Cửu triển khai nói một chút được không 】
【 ha ha ha Tiểu Phàn chúng ta sao lại rót nước lâu thế? Cũng không có cơ hội chào hỏi cùng tiền bối】
【 muốn nói đứa nhỏ này chính là quá cố chấp, bắt được việc liền làm không để yên 】
Yến Cửu vừa muốn trả lời Tư Việt, liền nghe được giọng mềm mại của nhóc con nhà mình: "Bà ngoại?"
Mạt Mạt ăn xong cơm chiều đã đi theo anh Warren và anh Khâu Khâu cùng chơi, ba đứa nhóc chạy lầu trên lầu dưới, thật vất vả ở hiện trường ồn ào mơ hồ nhận ra Cửu Cửu đang gọi điện thoại cùng bà ngoại, vội vàng "Lộc cộc" chạy tới: "Nà bà ngoại sao ~"
Yến Cửu xoa bóp khuôn mặt nhỏ của bé, dịu dàng cười nói: "Đúng vậy, bà ngoại ông ngoại đều ở đây, còn có ba."
Mạt Mạt ngạc nhiên mừng rỡ bò tới trên đùi Cửu Cửu, vểnh lên miệng hướng tới microphone nói: "Bà ngoại ~ ông ngoại ~ba~ nà Mạt Mạt ah ~"
Hiện trường không khí nhẹ nhàng lại vui vẻ, Yến Đình Đình dùng di động Yến Bằng Giang vào phòng phát sóng trực tiếp, có thể nhìn đến Mạt Mạt ghé vào đầu gối Yến Cửu cùng làn đạn lăn lộn khu bình luận.
Hiểu hiểu vì sao Tư Việt và Yến Cửu không mở trò chuyện video, cho nên liền lựa chọn dùng phương thức này xem Yến Cửu cùng Mạt Mạt.
"Nghe nói Mạt Mạt nhà chúng ta chăm sóc Cửu Cửu rất tốt, phải không nha?" Đối mặt với bé con, thanh âm Yến Đình Đình vốn mang theo ý cười trở nên càng thêm ôn nhu.
Dù cho không nhìn thấy bà ngoại, Mạt Mạt cũng vẫn trở tay che miệng cười trộm lên, một tay ú nu khác thẹn thùng chọt chọt: "Không có không có à ~ chăm sóc của việc Mạt Mạt nên làm ạ ~"

Yến Đình Đình đối với cháu trai duy nhất cưng chiều hết mực, cho dù Mạt Mạt làm chuyện gì, bà đều sẽ tận hết sức lực khen một phen: "Tiếng phổ thông của bảo bối chúng ta sao lại tốt thế nhỉ? Bà ngoại đã mấy ngày rồi chưa được gặp Mạt Mạt, chờ xong chương trình, để Cửu Cửu mang cháu về tìm ông ngoại bà ngoại chơi được không? Bà ngoại lại chuẩn bị cho con thiệt nhiều đồ chơi hay."
Vừa dứt lời, Mạt Mạt liền hưng phấn vươn nắm tay nhỏ: "Dạ đựt!"
Mạt Mạt thích chơi cùng ông ngoại bà ngoại nhất!
"Bà ngoại, bà ngoại," Mạt Mạt nhìn đến anh Khâu Khâu cùng anh Warren lộ ra ánh mắt chờ mong, vội vàng lại bổ sung, "Cháu có thể mang các bạn tốt đến được không?"
Yến Đình Đình đương nhiên sẽ không cự tuyệt Mạt Mạt mang bạn tốt của mình về đến nhà chơi, nghe vậy cười đáp: "Đương nhiên có thể rồi, bà ngoại sẽ chuẩn bị tốt cho Mạt Mạt và các bạn đồ ăn vặt và bánh ngọt nhé.......!Bà ngoại rất thích trong nhà náo nhiệt."
Nửa câu sau của bà mang theo ám chỉ, như đang nói cho ai đó nghe.
Yến Cửu từ trước đến nay tâm tư thông tuệ, nghe xong nhướng mày, ra vẻ kinh ngạc mà nói: "Ai da, anh cả cũng có đây ạ?"
Cậu kính sợ anh cả nhà mình từ trong xương cốt, nhưng ỷ vào có Yến Đình Đình chống lưng, lại sẽ miệng thiếu khiêu khích Yến Hằng.
Theo thời gian trôi đi, Yến Đình Đình đã không thỏa mãn chỉ có con út hoàn thành mục tiêu thành gia lập nghiệp, dần dần đem ánh mắt đặt trên người thanh tâm quả dục con lớn.
Bà đối với việc lại ôm một đứa cháu cũng không quá mức xa cầu, chỉ cảm thấy Yến Hằng hiện giờ gần 30, bên người lại không có người vừa ý, làm người nhịn không được cảm thấy sốt ruột dùm anh không thôi.
Yến Đình Đình khẽ hừ một tiếng: "Có ở đây thì được ích lợi gì? Còn không phải một mình ở chỗ này."
【 Yến tổng độc thân?! 】
【 sợ ngây người a, vốn tưởng rằng Tư tổng độc thân đã kết hôn Cửu Cửu, vốn tưởng rằng Yến tổng con cháu mãn đường vẫn là độc thân?! 】
【 ha ha ha nói năng lộn xộn rồi bà chị ơi, cái gì gọi là con cháu mãn đường chứ, cười xỉu, tui mới đi tra, Yến tổng năm nay cũng mới 29 mà thôi, bị mọi người hình dung thành như người già 】
【 nếu Yến tổng độc thân, vậy tui không khách khí, xin các chị em ngày sau xưng hô tôi là phu nhân tổng tài đi 】
【 không chiếm được Cửu Cửu, thì là chị dâu cậu ấy đúng không? 】
【 trời ạ bầu không khí gia đình này thật sự quá sảng, người một nhà chỉnh tề ngồi cùng nhau gọi điện thoại cho Cửu Cửu cùng Mạt Mạt, thật sự ấm áp quá 】
【 không sao cả, qua đoạn thời gian tui cũng sẽ dung nhập vào gia đình này 】
"Vậy để anh cả nắm chặt chút, đỡ phải mỗi lần đều bị mắng."
Yến Cửu ỷ vào anh cả không đánh đến cậu, nhất thời có chút phía trên, thế cho nên lời vừa ra khỏi miệng, Yến Cửu mới phản ứng, bản thân hiện tại đang ở hiện trường, trước trăm vạn người chờ nghe mình trả lời phòng phát sóng trực tiếp.
......!Muốn chết, lần này sau khi kết thúc quay, cậu phỏng chừng phải bị anh cả đấm một trận.
Nhưng mà làm cậu không nghĩ tới chính là, anh cả không có giống ngày xưa, nói với cậu một câu 'em cứ chờ đó', ngược lại còn ngữ mang ý cười trả lời cậu: "Sắp rồi."
Yến Cửu nháy mắt hít ngược một hơi khí lạnh, nhưng bởi vì ở trước màn ảnh, cậu không thể làm lộ bí mật của anh cả trước mặt mọi người, vì thế cố nén nén ruột gan cồn cào lòng hiếu kỳ, ngữ khí bình tĩnh nói một câu: "......!Vậy là tốt rồi."
Không tốt mà! Cậu muốn nghe chi tiết!
Yến Đình Đình nhìn thời gian không sai biệt lắm, mặc kệ Mạt Mạt hay vài bạn nhỏ khác, đều hẳn nghỉ ngơi sớm một chút, liền cười bắt đầu kết thúc: "Cửu Cửu, con vừa nói với mẹ con đang quay, không có tiện nói chuyện, thế nào còn không trực tiếp tắt nha?"

Bà có theo dõi phát sóng trực tiếp, cũng biết nhóc con nhà mình là dạng hình tượng gì trong mắt các fan, cho nên lúc nói chuyện cũng phá lệ phối hợp theo tính cách đặc điểm Yến Cửu.
Quả nhiên, nghe xong Yến Đình Đình nói, Yến Cửu ngước mắt ngó mắt kính, lại nhìn biểu cảm trợn mắt há hốc mồm không ngoại lệ của người chung quanh, nhấp nhấp môi, rồi sau đó trong khi Đinh Tư Dận kiệt lực nhẫn cười giãy giụa, nắm di động trả lời: "......!Con không nghĩ tới."
Huống chi, ai sẽ tắt điện thoại của mẹ chứ.
Nói đến nơi đây, cũng có ý nghĩa trò chuyện muốn kết thúc.
Tư Việt mặc dù có thể để Yến Cửu mang theo Mạt Mạt trở lại phòng ngủ rồi, lại cùng cậu nói chuyện tiếp, nhưng giờ phút này cũng không chậm trễ hắn tạm biệt Yến Cửu.
Mỗi một lần tạm biệt đều phải nói đàng hoàng.
"Cửu Cửu, em còn giận anh sao? Nếu còn tức giận sao, về nhà rồi mặc cho em xử trí được không?" Ngữ khí Tư Việt thành khẩn, nhưng chỉ mình Yến Cửu có thể nghe ra ý giảo hoạt trong đó.
Yến Cửu: "......" Đều đến lúc này rồi, còn không quên ở mẹ nó trước mặt dẫm cậu một chân đúng không?
Tên chó Tư Việt này, quá đê tiện.
Yến Cửu cắn răng: "Anh đừng ở chỗ này giả bộ cho em......"
Tư Việt náo loạn cùng cậu hai câu, trở lại chuyện chính đứng đắn nói: "Ngủ ngon Cửu Cửu, nhớ em, yêu em."
Yến Cửu không nghĩ tới Tư Việt sẽ đột nhiên nói với cậu này đó, vành tai xoát một cái trở nên ửng đỏ, lòng bàn tay lặp lại vuốt ve di động i, giây lát, hầu kết nhẹ nhàng lăn một chút, nâng tay lên cắt đứt điện thoại.
【 mẹ nó trêu ghẹo này đệch đệch đệch, anh ấy thích cậu ấy quá hu hu, hâm mộ khóc 】
【 cười chết tôi, nguyên lai Cửu Cửu di truyền khí chất hài ( ngu ) hước ( ngốc ) của ảnh hậu à 】
【 ảnh hậu: Nhóc khốn khiếp, chờ về nhà lại thu thập con 】
【hông hiểu sao tui từ trong lời Tư tổng phẩm được chút hương vị trà? 】
【 so với này đó, tôi càng tò mò Tư tổng rốt cuộc làm sao chọc được Cửu Cửu xù lông dị, còn vài ngày rồi còn chưa dỗ được 】
【 tui đột nhiên nghĩ tới một ít......!chuyện Tấn Giang không cho phép xảy ra 】
【sao tôi lại cảm giác được Cửu Cửu hiện tại ở trước màn ảnh, Tư tổng giống như càng nhiệt tình á 】
【 không có nhìn diện mạo người nói chuyện, tôi như cũ không tin người nói lời cợt nhả đầu điện thoại kia với Cửu Cửu là vị Tư tổng ít khi nói cười kia】
【 a a a a a chỉ là gọi điện thoại đã làm tui nghe đến mặt đỏ tai hồng, cầu xin, Tư tổng mau xuất hiện đi! 】
【 hu hu phiền nhanh lên nhi, con đã thật lâu đều không có thấy mặt gòi, thiệt á】
Phàn Tinh trở về chậm, chỉ ngắt đầu bỏ đuôi nghe được một ít nói chuyện giữa Yến Cửu cùng ảnh hậu, với việc tên họ mẹ Mạt Mạt là gì, căn bản nửa chữ cũng chưa nghe thấy.
"Thầy Hạ, em bỏ lỡ cái gì sao?" Phàn Tinh cười hỏi Hạ Vân Sanh.
Nhưng Hạ Vân Sanh cũng không rõ Phàn Tinh đều biết này gì, không biết gì, liền cười khẽ trả lời cậu ta: "Tiểu Phàn, cậu có thể xem thu lại."
Phàn Tinh nhún vai: "Thôi, mắt em có điểm đau, vẫn nhìn kịch bản giấy thôi."
Tổng đạo diễn sửa sang lại xong lịch trình hoạt động ngày mai, ngồi xổm xuống sờ mặt ú mập của Mạt Mạt cùng Warren bên cạnh ông, nói với mọi người: "Hoạt động hôm nay đến đây kết thúc, các cha có thể mang các bảo bối lên lầu nghỉ ngơi rồi, mọi người nghỉ đủ tinh thần, chuẩn bị nghênh đón khiêu chiến ngày mai đi!"
Các bạn nhỏ thích nhất chính khiêu chiến, nghe được bácđạo diễn nói như vậy, lập tức trăm miệng một lời mà hô: "Dạ vâng ~"
"Trước tiên để lộ một chút, nhiệm vụ ngày mai là đến chợ bán điểm tâm nha."
Nghe xong, Warren vội nhấc tay đặt câu hỏi: "Bác bác,là bán bánh quy nướng sao?"
Mạt Mạt cũng đã bán bánh quy nướng rồi, nhanh chóng liếc mắt nhìn anh Khâu Khâu, chờ mong nhìn bác đạo diễn.

Chuyện bán bánh quy nướng này, Mạt Mạt siêu cấp có kinh nghiệm á!
Mọi người đều rất thích bánh quy nướng của Mạt Mạt và Cửu Cửu!
"Ha ha ha, xem ra Warren của chúng ta là bạn nhỏ trung thực của 《 Xuất Phát Thôi Bảo Bối》," tổng đạo diễn vui vẻ sờ đầu dưa của Warren, " Là điểm tâm không sai, chẳng qua không phải bánh quy nướng nha, chờ các bảo bối ngủ một giấc rồi, sẽ biết là gì thôi!"
【 trời ạ kỳ này đến thật nhanh a, ngày mai đã kết thúc, tôi còn đắm chìm không kiềm chế được ngạc nhiên vui mừng khi Cửu Cửu công khai thân phận Tư tổng đây 】
【 a!! Thế tôi chẳng phải lại cần vài ngày nữa mới có thể nhìn thấy Cửu Cửu của tôi à 】
【 hiện tại Cửu Cửu đã bị chồng ảnh tuyên thệ chủ quyền rồi chị em ới, chúng ta khả năng không đoạt được với người ta đâu 】
*
Yến Cửu mang theo Mạt Mạt về tới phòng ngủ, nhóc con lòng mang đầy sứ mệnh thay đồ ngủ xong, ngay sau đó liền vọt vào toilet.
Giúp bố già nhà mình bóp kem đánh răng, Mạt Mạt lại dịch chân ngắn nhỏ chạy ra: "Cửu Cửu ~ đánh răng nha ~"
Nếu chịu người chiếu cố, thì phải lấy ra thái độ cảm tạ, Yến Cửu làm rất tốt điểm này, "Cảm ơn bé ngoan ~"
Mạt Mạt trở tay che miệng, ngượng ngùng cười: "Không khách khí ạ ~ đều là Mạt Mạt nên làm ạ ~"
Hì hì! Cửu Cửu càng ngày càng không rời được Mạt Mạt đâu!
Nhất định sẽ không lại ném xuống Mạt Mạt, không để ý tới Mạt Mạt nữa!
Hai cha con rửa mặt xong, Yến Cửu tắt đèn lớn, chỉ để lại đèn nhỏ trên tủ đầu giường, dựa thắt lưng vào sau gối mềm nghịch di động.
Tư Việt cho hắn để lại rất nhiều tin.
Xem xong mỗi một cái, tâm tình cũng đi theo càng ngày càng sáng.
Nhìn đến tin mới nhất gửi lại đây là một câu "Hương Hương cũng nhớ em", mũi Yến Cửu không lý do có chút chua xót.
Quả nhiên bất đồng tình cảnh sẽ làm người ta kích phát ra bất đồng tình cảm.
Thời điểm ở trong nhà, dù cho Tư Việt nói cái gì, cậu đều cho rằng là chuyện bình thường không quan trọng.
Nhưng khi thân phận kim thiên của Tư Việt bị tất cả mọi người biết được, Yến Cửu không khỏi nhận tức sâu hơn trình tự quan hệ giữa hai người bọn họ.
【 Lâm Ấm: Tuy rằng cho anh danh phận, nhưng này cũng không có nghĩa em tha thứ cho anh 】
【 Lâm Ấm: Rái cá biển xoa mặt.GIF】
Nhìn đến Yến Cửu trả lời Tư Việt, tự biết rõ ràng chính mình tự tay cướp lấy danh phận không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, nhưng hắn không thể nói, hơn nữa chỉ có thể theo tâm tư Yến Cửu để khen.
【 Nguyên Bản: Cảm tạ chồng nguyện ý cho anh danh phận】
【 Nguyên Bản: Cảm tạ bố Mạt Mạt khoan hồng độ lượng】
Tư Việt cũng không sẽ chiếm tiện nghi ngoài miệng, rốt cuộc trước mặt người thực lực tuyệt đối, Yến Cửu cũng không thể thay đổi ngoài xưng hô ra.

Chi bằng cứ làm thỏa mãn ý cậu, còn có thể làm tâm tình của cậu thoải mái chút.
【 Nguyên Bản: Yêu em (* ̄︶ ̄)】
【 Nguyên Bản: Chờ anh (*^▽^*)】.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương