Quý Triết Nam nhìn Quý Thừa Du như bước đến chỗ không người, thái độ ngạo mạn thong thả đi vào văn phòng của mình, anh cố gắng bảo trì phong độ, thản nhiên trấn định nhìn Quý Thừa Du không khách khí đặt mông xuống ngồi đối diện với mình.

Bỏ qua không nói đến ân oán tư thù giữa hai người, đôi khi Quý Triết Nam không thể không thừa nhận, vị anh họ này của anh ở mỗi phương diện đều rất xác thực, quyết đoán.

Quý Thừa Du hơn anh khoảng mấy tuổi, nếu tính đến tuổi tác, Quý Thừa Du mới là cháu đích tôn con trưởng của Quý gia.

Nhưng bởi vì Quý Thừa Du năm đó chỉ tập trung nghiên cứu học thuật, căn bản vô tâm vô tính, dứt khoát kiên quyết đem vị trí người thừa kế gia tộc tặng cho em trai.

Năm đó Quý lão gia đã hấp hối, chuẩn bị dùng tài sản để bồi dưỡng Quý Thừa Du trở thành người thừa kế, nhưng năm ấy anh mới sáu tuổi, rất không khách khí ném cho cha mẹ nhà mình một câu, “Vì sao tôi nhất định phải liều mình sống chết, ra sức làm việc chỉ vì giang sơn của người khác?”

Một câu đã đủ khiến Quý lão gia mất mà không nói gì chống đỡ được.

Đương nhiên, cũng không thể nói là Quý Triết Nam không có tài kinh doanh, ngược lại, anh có thiên phú ở phương diện quản lý công ty này, không biết đã cao hơn anh cả của mình bao nhiêu lần.

Chẳng qua Quý lão gia đã già, lại có quan niệm cổ hủ vô cùng nghiêm trọng, cho dù ông thưởng thức năng lực của đứa cháu thứ hai đến mức nào, trong lòng vẫn hy vọng có thể để con trưởng kế thừa gia nghiệp.

Đáng tiếc con trưởng phản nghịch, các con cháu khác cũng phản nghịch, cứ như vậy, thân phận người thừa kế Quý gia đã rơi xuống đầu Quý Triết Nam.

Đương nhiên, sau khi Quý lão gia qua đời, dựa theo di chúc phân chia tài sản của ông, con trưởng họ Quý được phân gần hết số bất động sản ở Hải ngoại, đồng thời cũng có được 28% cổ phần của công ty.

Từ rất nhiều năm trước, Quý Thừa Du theo cha mẹ ra định cư tại nước ngoài, nghe nói ở nước Mỹ anh làm việc rất chuyện nghiệp, không bao giờ mắc lỗi nào, cho nên lần này anh đột nhiên trở về nước, có rất nhiều người đang âm thầm phỏng đoán động cơ của anh.

“Để anh đoán thử tâm tình bây giờ của em nhé, là rất ngạc nhiên vì anh đột nhiên tới chơi, và vẫn không hề chào đón sự xuất hiện của anh?” Quý Thừa Du ngồi vào chỗ của mình xong, mỗi lần mở miệng lại mang ác ý khiêu khích.

Quý Triết Nam lẳng lặng đánh giá anh ta một hồi lâu, mới thản nhiên nói: “Không phải em không chào đón anh, anh có xuất hiện hay không, hai người chúng ta cũng chẳng có quan hệ gì. Tựa như nhiều năm trôi qua như vậy, tuy rằng anh có được cổ phần của công ty, cũng là phó tổng công ty, nhưng anh còn chưa có bất cứ một cống hiến gì, quan niệm sống của anh vĩnh viễn vẫn là muốn làm cái gì thì làm cái đó, cho nên anh cần gì phải để ý cái nhìn của em đối với anh như vậy?”

Quý Thừa Du vốn đang tươi cười khiêu khích, bởi vì lời nói này, sửng sốt ngốc nghếch một hồi lâu, rồi sau đó biểu hiện anh ta giống như vừa phát hiện ra một đại lục mới vậy, ngạc nhiên nói: “Lỗ tai của anh có vấn đề sao? Em lại nói nhiều với anh như vậy?”

“Hôm nay anh đến vì muốn nghe em thuyết giáo?”

Quý Thừa Du rất nhanh hừ một tiếng, “Thuyết giáo? Em có bổn sự này sao?”

“Ít nhất dựa theo chức vị và cấp bậc của công ty, anh là phó tổng, vẫn phải trực tiếp nghe lệnh cho của em.”

“Cậu đừng tưởng tượng nữa, lần này tôi về nước bởi muốn trả thù tên khốn như cậu!”

“A? Trả thù?” Quý Triết Nam nhịn không được cố gắng cao giọng lên, tựa hồ cảm thấy thật hứng thú.

“Cậu sẽ không quên là trên lưng mình vẫn đang gánh một mạng người đấy chứ?”

Cho dù sự tình đã qua đi rất nhiều năm, nhưng Quý Thừa Du vẫn không thể nào quên, người yêu, mối tình đầu của mình, lại chính vì người em họ vô tình mà mất đi sinh mệnh.

Tuy rằng pháp luật không thể đem lại hình phạt lạnh lùng, nhưng anh lại không thể để người yêu đầu của mình chết một cách oan ức không công bằng như thế, oán hận đã đọng lại nhiều năm, nhất định phải tìm ra cơ hội trả thù tốt mới có thể về nước được.

“Kỳ thật tôi cũng không sợ nói cho cậu mục đích lần trở về này của tôi, cậu hẳn phải biết trong tay tôi nắm tới 28% cổ phần công ty, hơn nữa theo tôi được biết, cậu có được 36% cổ phần công ty, mặt khác 15% ở trong tay Tử Duy, còn bộ phận còn lại ở trong tay mấy lão già trong ban giám đốc.”

Thấy Quý Triết Nam không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào mình, anh lại nói tiếp: “Cho nên tôi muốn lấy 28% cổ phần công ty trong tay tôi cùng cậu đánh cuộc một keo, nếu cậu thắng, tôi sẽ chuyển nhượng hết cổ phần công ty cho cậu vô điều kiện, ngược lại, nếu cậu thua……”

Anh dừng lại một chút, bên môi gợi lên điệu cười xấu xa, “Tôi sẽ đuổi cậu ra khỏi công ty, từ nay về sau, đừng hòng mơ tưởng được bước lại vào cửa lớn nơi này.”

Quý Triết Nam buồn cười nhíu mày, “Anh không biết là ván bài này, tiền đặt cược của anh sẽ trở nên rất đáng thương sao?”

“Chẳng lẽ cậu không dám đấu sao? Chỉ cần cậu thắng, có thể thoải mái đến lấy 28% trong tay tôi, nếu cậu thua, yêu cầu của tôi rất đơn giản, muốn cậu dỡ thân phận tổng giám đốc xuống, 36% cổ phần công ty kia của cậu, tôi sẽ mua lại bằng đúng giá tiền hiện tại, bất luận tính toán như thế nào, cậu cũng sẽ không chịu thiệt.”

Bên trong phòng xuất hiện một trận trầm mặc ngắn ngủi.

Sau một lúc lâu, Quý Triết Nam lãnh đạm nói: “Anh đã muốn làm tổng giám đốc của Quý thị đến mức đó, năm đó cần gì phải chấp nhận quẳng cho người ta?”

Nếu khi đó Quý Thừa Du tiếp nhận vị trí tổng tài, anh sẽ không bị ép nuôi nấng để trở thành người thừa kế, cuộc sống của anh có lẽ so với bây giờ sẽ càng thêm phấn khích, nhưng chỉ vì sự nhất thời tùy hứng của Quý Thừa Du, đã biến đổi hoàn toàn cuộc sống của anh như bây giờ. [*Vanila: Là 1 vòng nhân sinh cả thôi, k phải lỗi của ai cả… ]

Nghĩ đến đây, Quý Triết Nam lần đầu tiên dùng ánh mắt đầy ý hận nhìn chằm chằm anh trai.

Quý Thừa Du cười cười ác liệt, “Cuộc sống của cậu quả thực không thú vị, việc gì cũng làm dễ như trở bàn tay, nhưng thật ra tôi đang rất mong chờ đến lúc người khác thất bại thảm hại, lúc đó tôi sẽ điều khiển cậu như trở bàn tay.”

“Cho nên mới nói, người có tâm lý không bình thường không phải là tôi.”

“Đáp án của cậu đâu? Đấu, vẫn là không đấu?”

Quý Triết Nam không nói gì, anh cũng biết bởi vì sự kiện năm đó, dù thế nào Quý Thừa Du cũng sẽ không bỏ qua cho anh.

“Như thế nào? Cậu sợ bại trận bởi tôi, trở thành hai bàn tay trắng?”

“Anh muốn đấu như thế nào?”

Quý Thừa Du thực hiện được âm mưu, cười cười, “Nói cách khác…… Cậu đáp ứng rồi?”

“Anh nói quá nhiều, thật vô nghĩa.”

“Được rồi, kỳ thật ván bài rất đơn giản, tôi biết trùm bất động sản của Anh quốc Jackson gần đây có hứng thú muốn đầu tư vào Đài Loan, ông ta muốn kiến tạo một căn cứ mua bán mới, rất nhiều người kinh doanh nhà đất ở Đài Loan đang mong chờ vì khách lớn này đến, tôi biết tuy rằng thực lực của Quý thị đủ hùng hậu, nhưng suy nghĩ về việc buôn bán của Jackson và cậu khá bất đồng, nếu tuần sau ông ta đến, cậu có thể làm cho ông ta đáp ứng cùng hợp tác với Quý thị, tôi liền chuyển nhượng toàn bộ cổ phần công ty cho cậu vô điều kiện.”

Quý Thừa Du sau khi nói xong, mắt không chuyển nhìn thẳng vào Quý Triết Nam.

“Thế nào, dám đấu không?”

Quý Triết Nam bình tĩnh không nói gì, sau đó hừ lạnh một tiếng, “Tôi chỉ sợ anh thua không dậy nổi.”

Quý Thừa Du vừa nghe, miệng tươi cười trở nên âm trầm, “Những lời này vốn là tôi muốn tặng cho cậu.”

“Tôi đây sẽ mỏi mắt mong chờ.”

***

Lương Tiếu Mạt gần đây nôn oẹ thật sự nghiêm trọng, mỗi ngày ít nhất phải nôn ra hai đến ba thứ, chỉ cần ăn thứ gì có dầu mỡ một chút, sẽ lập tức cảm thấy buồn nôn.

Quý Triết Nam thấy cô ép buộc mình như vậy, cũng đau lòng vô cùng, nhưng anh lại không giúp được gì, chỉ có thể dùng hết khả năng của mình dành thời gian rỗi chăm sóc cô.

Đã đến giờ tan tầm, anh giúp đỡ Lương Tiếu Mạt vừa nôn hết xong chậm rãi đi đến trước thang máy, chuẩn bị đến bãi đỗ xe lái xe về nhà.

“Mỗi ngày em đều nôn lợi hại như vậy, bắt đầu từ ngày mai đừng đến công ty đi làm nữa, anh sẽ gọi bác Ngô tới chăm sóc em, để em không cảm thấy nhàm chán vì phải ở nhà một mình.”

Cả người Lương Tiếu Mạt đều ở trong lòng anh, dùng một chiếc khăn tay sạch sẽ lau sạch mũi miệng, tránh cho anh ngửi phải mùi nôn của cô, “Em không cần ở lại trong nhà, vừa phiền lại vừa buồn, trong công ty nói chuyện phiếm với đồng nghiệp cho đỡ buồn, hơn nữa còn có quản lí Cao xinh đẹp rất yêu quí bé con của chúng ta, có cô ấy chăm sóc cho em, anh không cần lo lắng!”

Quý Triết Nam rất muốn cốc vào đầu cô, người phụ nữ này sao lại cố chấp như vậy? Ngoan ngoãn ở nhà làm thiếu phu nhân, được người ta hầu hạ không phải tốt lắm sao, làm gì phải kiên trì nhất định đến công ty đi làm?

“Này, anh không phải đang mắng trộm em trong lòng đấy chứ?”

Lồng ngực Quý Triết Nam đột nhiên cảm thấy rất đau xót, thì ra anh lại bị người phụ nữ phá hoại này nắm được tâm tư rồi.

Anh nhíu mày, không khỏi hoài nghi kiếp trước rất có thể cô là con giun trong bụng anh, ngay cả việc anh suy nghĩ như thế nào về cái gì cô đều biết.

“Phụ nữ có thai nên có bộ dáng của một thai phụ, nếu như bị ba mẹ em biết em có thai mà còn chạy loạn như thế này, không mắng em đến chết mới là lạ.”

“Sợ cái gì, dù sao cũng có anh chăm sóc em, bọn họ sẽ không lo lắng đâu!”

Anh trừng mắt lên liếc cô một cái, không có cách gì đối phó với sự tùy hứng của cô, “Cuối tuần này anh sẽ cùng em đến bệnh viện khám thai.”

Cô cười hì hì, vô cùng thân thiết cọ cọ ở trước ngực anh, “Có ông xã thật là tốt.”

Lúc này, cửa thang máy đột nhiên mở ra, Quý Thừa Du từ trong thang máy đi ra, vừa thấy đến bộ dáng ân ái của bọn họ, khoé môi lập tức nhếch lên một nụ cười ám muội không rõ.

Lương Tiếu Mạt cảm thấy ngượng ngùng, vội vàng rời khỏi vòng ôm ấp của Quý Triết Nam, đứng thẳng thân mình lại.

Quý Triết Nam nhăn mi lại, rất bá đạo kéo bà xã vào trong lòng, thị uy với Quý Thừa Du đang đứng đối diện.

Quý Thừa Du bởi vì động tác nhỏ này của anh mà hơi hơi sợ – run run, song lập tức hừ lạnh một tiếng, “Tôi mong cậu cuốn gói khỏi đây sớm ngày nào hay ngày đó.” Nói xong, liền bước nhanh rời đi.

Lương Tiếu Mạt nghe xong, sửng sốt một hồi lâu, mới nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn sang hướng Quý Triết Nam, “Anh nói lời này là có ý gì?”

Quý Triết Nam nhún nhún vai tỏ vẻ như không sao cả, “Anh ta đang âm mưu muốn kéo vị trí tổng giám đốc của anh xuống dưới.”

Không nghĩ tới Lương Tiếu Mạt nghe thế nhưng lại nở nụ cười, “Nếu anh thật sự bị anh ta kéo xuống dưới, chẳng phải chúng ta sẽ có nhiều thời gian ở cùng một chỗ hơn hay sao?”

Anh dùng ánh mắt nguy hiểm trừng lên nhìn cô, “Em thực sự hy vọng anh bại trận bởi tên kia?”

Cô dường như muốn lấy lòng vội vàng ôm cánh tay anh, “Cá nhân em rất tin tưởng năng lực của anh, cùng lắm, nếu anh thật sự thất bại bởi anh ta thì cũng không cần lo lắng, bà xã thân yêu của anh sẽ nuôi anh!”

Quý Triết Nam không nói gì.

***

Lương Tiếu Mạt vốn định thừa dịp đưa văn kiện cho Quý Triết Nam, dành thời gian cùng anh tâm sự về công việc gần đây, vừa mới đến đỉnh khu vực làm việc, di động đột nhiên vang lên, cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, đang chuẩn bị nghe điện, không nghĩ tới vừa trượt tay một cái, chiếc di động đã bay đến chỗ bồn hoa phía sau.

Muốn khom người đi kiếm, thân mình vừa cúi xuống đã hại cô đột nhiên cảm thấy rất buồn nôn, cô vội vàng đứng thẳng lên, hít sâu, ý đồ muốn làm chậm lại cảm giác ghê tởm ở cổ kia.

Đột nhiên, một thân ảnh thon dài xuất hiện, cúi người xuống, nhặt chiếc điện thoại di động ra, cười tủm tỉm đưa trả lại cho cô.

Khi Lương Tiếu Mạt thấy rõ ràng diện mạo đối phương xong, trong lòng không hiểu sao nhảy dựng lên, “Cám ơn.”

“Mọi người đều là người thân, cần gì phải khách khí như vậy, huống hồ bây giờ em còn đang có bầu, nhất định phải cẩn thận hơn gấp bội, đây chính là cốt nhục của Quý gia chúng ta.”

Cũng không biết có phải là do cô đa nghĩ không, cô cảm thấy sự tươi cười của Quý Thừa Du không chỉ thuần túy như vậy.

Từ khi Quý Triết Nam kể lại ân oán của anh năm đó cùng Quý Thừa Du xong, cô tự mình ý thức được, trên đời có nhiều ân oán, không thể có biện pháp phân biệt đúng sai để phán đoán.

Cô không biết bản thân nên thương hại người con gái kia quá si tình, hay nên trách cứ Triết Nam quá vô tình.

Nếu lúc trước mọi người đều có thể đối mặt một cách lý trí một chút, bi kịch có lẽ sẽ không phát sinh.

Về phần oán hận của Quý Thừa Du, hiện tại cô có thể hiểu được phần nào, dù sao anh ta cũng là người vô tội nhất.

Cô gái mình yêu thương lại âu yếm kẻ khác, thậm chí lựa chọn chấm dứt sinh mệnh, cũng chính màn bi kịch này đã trói chặt anh ta, cho dù không tự mình trải qua cũng có thể tưởng tượng được, người nhà cô gái nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh.

“Nếu anh cả cũng đã nói rằng mọi người đều là người thân, vậy cần gì nhất định phải so đo việc trước kia với Triết Nam? Mỗi người đều có lập trường của bản thân, theo ý của anh, năm đó có lẽ anh ấy đã lạnh lùng quá mức, nhưng thử đổi góc độ nhìn theo hướng khác, nếu anh vi phạm tâm ý của chính mình, phụ họa theocô gái kia, nói không chừng sẽ có một tràng tai nạn khác bắt đầu.”

Quý Thừa Du kinh ngạc khi nghe lời nói này, “Chuyện này do Triết Nam nói với em?”

“Chúng tôi là vợ chồng.” Lương Tiếu Mạt cười trả lời.

“Nhưng theo như tôi được biết, từ khi hai người kết hôn cho tới nay, quan hệ vẫn đều rất lãnh đạm, bây giờ lại đột nhiên biểu diễn tiết mục ân ái ở trước mặt mọi người, chẳng lẽ cô không có nguyên nhân thực chất nào sao?”

Lương Tiếu Mạt mở to hai mắt, “Chuyện yêu thương nam nữ, vốn tuỳ theo quan niệm của mỗi người, anh cả cần gì phải biến thứ quan hệ đơn thuần này thành vấn đề phức tạp như vậy?”

“Yêu?” Quý Thừa Du khinh thường hừ lạnh, “Em tin tưởng người đàn ông như anh ta cũng hiểu được cái gì gọi là yêu sao?”

“Tôi không cần tin tưởng, chỉ cần nhìn thấy được, cảm thụ được là tốt rồi.”

Cô trả lời chắc chắc như thế, làm Quý Thừa Du không khỏi nheo hai mắt lại.

Từ lần đầu tiên anh bắt đầu gặp mặt người phụ nữ này, anh đã có mục đích, nhưng không thể phủ nhận một điều, cô quả thật rất thông minh.

Nghe nói gia thế của cô không hề tầm thường, vốn ở trong ấn tượng của anh, này những người vừa sinh ra đã ngậm chiếc chìa khoá vàng như cô [*Vanila: Ý là có đầy đủ điều kiện hơn hẳn người thường], đại đa số đều không có được bề ngoài dễ gần, hoà đồng.

Nhưng Lương Tiếu Mạt lại không giống như vậy, cô thông minh yên vui, sáng sủa lại tự tin, người con gái như vậy, thật thích hợp đứng trên đỉnh thế giới cho người ta thưởng thức.

“Tôi đột nhiên cảm thấy, Triết Nam có lẽ cũng không thích hợp với em, bởi vì hắn ta không xứng.”

Lương Tiếu Mạt đang chuẩn bị phản bác lại, đột nhiên một trận âm thanh vang lên từ phía sau cô, đánh vỡ bầu không khí quỷ dị.

“Có một số việc, nếu anh không hiểu biết đủ, sẽ không có đủ cơ sở để kết luận.” Quý Triết Nam nghiêm mặt lạnh lùng đi đến bên người bà xã, trừng ánh mắt lợi hại nhìn Quý Thừa Du, “Hay là anh cảm thấy, hành vi phá hoại tình cảm của vợ chồng người khác này mới thật sự là hứng thú của anh?”

Quý Thừa Du không hề bởi vì lời khiêu khích của anh mà cảm thấy hờn giận, còn rất ám muội chuyển ánh mắt sang hướng Lương Tiếu Mạt. “Nếu thật sự có thể lợi dụng cơ hội này phá hoại tình cảm giữa vợ chồng các người, tôi nghĩ thật ra tôi có thể thuận theo ý trời, dù sao người con gái tôi thích năm đó đã bị cậu đoạt đi rồi, tôi cũng không ngại học theo.” Nói xong, anh lộ ra một chút ý cười thâm trường quái dị, rồi mới xoay người rời đi.

Mãi cho đến khi Quý Thừa Du đã rời khỏi phạm vi trong tầm mắt một hồi lâu, sắc mặt Quý Triết Nam vẫn rất khó coi, anh bất mãn trừng mắt nhìn Lương Tiếu Mạt, cô cũng rất vô tội khoát khoát tay.

“Em nghĩ là anh ta điên mất rồi, nên mới có thể nói ra cái loại lời nói kỳ quái này.”

“Về sau không cho phép em tiếp cận thông đồng với mấy gã đàn ông khác.”

“Em đâu có!” Cô rất bất mãn kêu to.

Tâm tình Quý Triết Nam thật không tốt, anh thiếu chút nữa đã quên, bà xã của anh vừa chói mắt cũng rất ngon miệng, cho dù có bầu, giá thị trường cũng không hề vì vậy mà hạ xuống [*Vanila: Ai so sánh vợ mình với giá thị trường chứ???~ =.=” *Anh Quý: *lườm* Tôi!!!~].

Gặp quỷ đi, thì ra cái cảm giác yêu mến sợ mất mát này lại có thể làm cho con người ta khó chịu đến mức không ngăn lại được.

***

Mấy ngày nay toàn bộ tập đoàn Quý thị đều có vẻ khẩn trương bận rộn đến dị thường.

Bởi vì thương nhân kinh doanh bất động sản nổi danh ở Anh quốc Jackson đến Đài Loan tìm kiếm đối tác, tất cả mọi người biết đây là một khối thịt béo, nếu có thể cùng ông ta hợp tác, sự của phát triển trong tương lai chính là một mảnh mặt trời.

Người trên thương trường gần như ai cũng biết, Jackson yêu vợ như cuồng, hai mươi năm trước, ông không để ý sự phản đối của thế tục, dám cưới một người vũ nữ về nhà, còn tuyên bố với bốn phương, kiếp này chỉ yêu một mình cô ta, trái tim này cả đời sẽ không thay đổi, trải qua hai mươi năm, Jackson cũng đã thực hiện được năm đó lời thề của mình.

Phu nhân của Jackson là một người đàn bà rất xinh đẹp tên Ciris, cho dù đã gần năm mươi tuổi, nhưng nhờ chăm sóc thích đáng, hơn nữa lại có làn da trắng trời sinh, làm cho bà càng thêm quyến rũ động lòng người.

Lần này ông mang theo cả vợ yêu đến, ngoài việc tìm kiếm đối tượng hợp tác, cũng muốn nhân tiện dẫn phu nhân đi thăm hòn đảo nhỏ xinh đẹp này.

Có thể vì giới thương nhân Đài Loan phần đông làm ngành bất động sản, đến tìm kiếm đối tác thích hợp, ông sẽ bao hết điểm mở yến tiệc ăn cơm, thiết đãi tất cả các nhóm buôn bán lớn nhỏ ở Đài Loan.

Mọi người đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, hơn nữa mọi người cũng đều biết rõ trong lòng, muốn được Jackson chú ý, phương pháp nhanh nhất, chính là lấy lòng phu nhân của ông ta trước.

Gần đây tình trạng nôn oẹ của Lương Tiếu Mạt nghiêm trọng như trước nữa, cho nên Quý Triết Nam đồng ý khẩn cầu của cô xong, liền dịu dàng dẫn vợ yêu động lòng người đi vào hội trường yến tiệc.

Tuy rằng anh không nói nhiều với cô về việc đặt cược với Quý Thừa Du, nhưng người thông minh như Lương Tiếu Mạt, ít nhiều cũng đã nhìn ra được, gần dây sở dĩ anh làm việc đến long trời lỡ đất, tuyệt đối có liên quan đến vợ chồng Jackson.

Chẳng qua điều khiến cô khó hiểu là, vì sao lễ vật của mọi người, đều không có khác biệt gì mấy với lễ vật của mình, cô nhăn mi hỏi: “Vì sao có nhiều người như vậy mà đều chỉ đưa phu nhân Jackson vòng cổ kim cương?”

Quý Triết Nam nhỏ giọng nói bên tai cô: “Nghe nói phu nhân của Jackson là một người nghiện kim cương, trong nhà bà ta còn có cả một phòng riêng chuyên cất chứa kim cương.”

“Nhưng nhiều người đều đưa kim cương cho bà ta như thế, nếu chúng ta cũng làm như vậy, không phải sẽ không có gì đặc biệt sao?”

“Đồ ngốc, em nghĩ rằng tôi và mấy người tầm thường này giống nhau, đưa mấy thứ không đáng thưởng thức đó sao?” Quý Triết Nam cười tự phụ, “Chiếc vòng cổ mà anh đưa, có tên là ‘Thiên sứ trong tâm’, anh phải mất bao nhiêu công sức mới lấy được về đấy.”

“Thiên sứ trong tâm?” Cô thực sự kinh ngạc, “Có phải là chiếc vòng được viết trong bài báo gần đây, từ Bill – nhà thiết kế trang sức nổi tiếng không?”

“Ồ? Anh cứ nghĩ rằng em không có hứng thú với mấy thứ này chứ.”

Cô tức giận trừng mắt liếc anh một cái, “Quý đại tổng tài, bất luận nhìn theo phương diện nào, bổn tiểu thư cũng là một người phụ nữ chính cống, chỉ cần là phụ nữ, không thể không thích trang sức châu báu, huống chi, chiếc Thiên sứ trong tâm kia em đã ngắm từ lâu rồi.”

Sớm biết như thế, cô nên mở lễ vật ra từ lúc còn ở trong xe, thưởng thức cho thoả mắt.

Quý Triết Nam hơi run sợ một chút, nghĩ đến khoảng thời gian dài anh sống cùng với Lương Tiếu Mạt, anh chưa từng chính thức tặng cô thứ lễ vật gì bao giờ.

Đáy lòng nổi lên chút áy náy, anh thật sự đã lạnh lùng đến mức, ngay cả người chính bản thân mình yêu nhất cũng xem nhẹ sao?

“Nếu em thật sự thích chiếc vòng cổ đó đến vậy, anh sẽ đem tặng nó cho em.”

Tuy rằng phải vất vả lắm mới lấy được chiếc ‘Thiên sứ trong tâm’ này, rất có khả năng đây sẽ là bước đầu tiên để anh tiếp cận được vị khách lớn này, nhưng tiền  mãi mãi cũng kiếm không xong, cho dù mất đi vị khách này, mất đi chức vị tổng tài tập đoàn Quý thị, chỉ cần bản thân anh cảm thấy vui vẻ, những thứ khác đều không quan hệ.

Cũng không phải anh sợ bị bại trận bởi Quý Thừa Du, chỉ là cho tới bây anh chưa từng thua ai, không cam lòng bị đánh bại bởi cái tên kia mà thôi.

Nhìn ra sự nghiêm túc trong mắt anh, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vô cùng thân thiết tiến đến bên tai anh, “Tên ngốc này, chỉ thích một chút thì không cần phải chiếm lấy a, nếu anh thật sự muốn đưa em lễ vật, thì về sau tìm cơ hội khác là được rồi.”

Hai vợ chồng ở bên cạnh nhau nhỏ giọng nói thầm, vẻ mặt ngọt ngào, đứng xem ở cách đó không xa, Quý Thừa Du cũng tới tham gia yến tiệc, cảm thấy thật sự chói mắt.

Lúc này, Quý Triết Nam đã kính chào đại danh Jackson, kéo vợ yêu đi đến trước mặt hai người họ, hai bên không tránh được mấy lời hàn huyên khách sáo, lập tức, Quý Triết Nam đem lễ vật do chính mình tỉ mỉ chuẩn bị dùng hai tay dâng lên.

Lễ vật được đặt trong một chiếc hộp vô cùng tinh xảo đặc biệt, phu nhân Jackson lần đầu tiên nhìn thấy kiểu đóng gói xinh đẹp như thế này, bà liền nhanh chóng mở hộp quà ra, thế nhưng phát hiện bên trong không phải là loại kim cương mà bà yêu nhất, mà là một chiếc…… Vòng cổ thủy tinh?

Nhất thời, biểu tình của phu nhân Jackson có chút kinh ngạc cùng hờn giận.

Jackson cũng ngây ngẩn cả người, mà sắc mặt Quý Triết Nam lại rất khó coi.

Quý Thừa Du ở cách đó không xa thấy thế, mỉm cười, rất đắc ý vì đã thực hiện được gian kế của mình, cùng lúc đó, ánh mắt của anh vừa vặn đối diện với Quý Triết Nam, anh không hề khách khí cố tình khiêu khích Quý Triết Nam.

Quý Triết Nam liền lập tức hiểu được, thì ra…… Sở dĩ Thiên sứ trong tâm lại đột nhiên biến thành vòng cổ thủy tinh, là bị tên chết tiệt này tráo đổi.

Anh nghĩ đến trợ thủ của mình buổi sáng hôm nay đưa đơn xin từ chức đến văn phòng anh, ấp a ấp úng nói nhà có việc nên phải nhanh chóng trở về.

Lúc ấy anh cũng không nghĩ nhiều, rất thoải mái tiếp nhận rồi chào từ gĩa đối phương, rồi dẫn anh ta đến phòng chính nhận lương.

Mà chiếc hộp trang sức chứa ‘Thiên sứ trong tâm’ anh lại nhờ người trợ thủ này đóng gói.

Khi mang chiếc hộp trang sức xinh đẹp này xuống tầng mọt, anh cũng lười mở ra kiểm tra, nhưng bây giờ nhìn thấy ánh mắt vui sướng của Quý Thừa Du khi thấy người khác gặp họa xong, anh khẳng định chuyện này tuyệt đối liên quan đến Quý Thừa Du.

Nhưng hiện giờ có giải thích nhiều cũng chỉ uổng công, đều do anh quá sơ suất, mới có thể khiến tên tiểu nhân Quý Thừa Du này thực hiện được âm mưu.

Lương Tiếu Mạt thấy biểu tình của mọi người có phần không thích hợp, cô cũng từng xem qua tấm ảnh chụp ‘Thiên sứ trong tâm’ trong tạp chí, chiếc vòng trong tay phu nhân Jackson căn bản không hề giống với nguyên mẫu.

Mắt thấy sắc mặt phu nhân Jackson càng thêm ảm trầm, cô liền không ngừng dùng tiếng Anh Oxford theo tiêu chuẩn nói lưu loát: “Có được chiếc ‘nước mắt Lị Lị Cơ’ này, thật sự rất đáng mừng cho phu nhân!”

“Nước mắt Lị Lị Cơ?” Jackson phu nhân phi thường hoang mang.

Đến ngay cả Quý Triết Nam cũng không biết người con gái này rốt cuộc đang muốn làm gì, hơn nữa trình độ tiếng Anh của cô tựa hồ còn tốt hơn so với tưởng tượng của anh, từ cách phát âm đến ngữ điệu đều đúng tiêu chuẩn, người phụ nữ này còn có cái gì lợi hại hơn anh nữa không?

“Đúng vậy, chẳng lẽ phu nhân chưa từng nghe qua truyền thuyết này sao?”

Vẻ mặt của phu nhân Jackson rất ngốc nghếch, thành thực lắc đầu, bà quả thật đúng là không biết.

Lương Tiếu Mạt là loại người gì cơ chứ, trong chớp mắt là có thể bịa ra đủ loại chuyện trên đời, cô thấy phu nhân Jackson hình như đã có ý muốn nghe, lập tức nói rất êm tai —

“Từ lâu thật lâu trước kia, có một vương tử tên là Andrew, anh yêu thương một vị cô nương tên là Lị Lị Cơ, nhưng bối cảnh gia thế hai người cách nhau quá nhiều, tình yêu của bọn họ trong lúc đó bị các thành viên trong hoàng thất cực lực phản đối.

“Vương tử vì muốn ở cùng một chỗ với Lị Lị Cơ, không để ý quốc vương và hoàng hậu dùng quyền lực ngăn cản, liền mang theo Lị Lị Cơ bỏ trốn, bọn họ đi xa qua núi rừng, cứ tưởng có thể hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp an nhàn, nhưng có một ngày, lhi Lị Lị Cơ đi lên núi hái quả, bị pháp sư Vu Nữ biến thành một vtảng đá, chỉ có thể vĩnh viễn ở lại trên đỉnh núi.

“Vương tử đợi thật lâu mà không thấy Lị Lị Cơ trở về, lão quốc vương lại vừa vặn mắc bệnh, vương tử lại là người con duy nhất của quốc vương, cho nên đã phát ra thông cáo, hy vọng vương tử có thể trở về kế thừa ngôi vị hoàng đế, vương tử không đợi được Lị Lị Cơ chậm chạp, không thể không trở về hoàng cung tiếp nhận chức vụ quốc vương, nhưng dù như thế nào anh cũng quên không được ái thê Lị Lị Cơ của mình.

“Lị Lị Cơ bị biến thành tảng đá, mỗi ngày đều bị phơi dưới ánh nắng mặt trời, bị mưa to tạt vào, tuy rằng cô không thể cử động, nhưng lại có tư tưởng của chính mình, không biết đã ở trên đỉnh núi bao lâu, mãi đến một ngày, Andrew mang theo thuộc hạ lại đi vào này nơi rừng núi này, cô mới được gặp lại nam nhân mà mình âu yếm.

“Lúc này tuy rằng Andrew là vị quốc vương cao quý, nhưng anh cũng không vui vẻ, Lị Lị Cơ nhìn thấy Andrew ngồi ở biến bên cạnh tảng đá do chính mình biến thành, chậm rãi nhớ lại từng kỉ niệm cùng Lị Lị Cơ, cũng không biết đã ngồi bao lâu, liền nhìn thấy tảng đá chảy xuống một giọt nước mắt……

Nói tới đây, Lương Tiếu Mạt nhìn thấy biểu tình của phu nhân Jackson chuyên chú đến dị thường, giống như đang rất chờ mong cô nói tiếp, cô cười cười, lại hăng hái kể:

“Mỗi một giọt lệ rơi xuống của Lị Lị Cơ, nước mắt ngã xuống dưới sẽ biến thành một viên thủy tinh rất xinh đẹp, đến khi giọt nước mắt thứ bốn mười tám rơi xuống xong, Lị Lị Cơ rốt cục đã khôi phục lại dung mạo vốn có…… Vu Nữ – người biến cô thành tảng đá, thật ra là một vị tiên nữ, cô đã chấp hành mệnh lệnh của thiên thần, muốn thử thách tình yêu lúc đó giữa vương tử và Lị Lị Cơ.

“Cuối cùng vương tử và Lị Lị Cơ đương nhiên cùng nhau sống hạnh phúc, mà những giọt lệ biến thành thủy tinh ấy cũng được vương tử làm thành vòng cổ, đưa cho Lị Lị Cơ, trở thành kỷ niệm yêu nhau của hai người, chuyện xưa này tuy rằng chỉ là một truyền thuyết, nhưng theo cách nói của đời sau, người có được nước mắt vợ chồng của Lị Lị Cơ, đều có thể ân ái yêu nhau đến vĩnh hằng……”

Phu nhân Jackson nghe xong, lập tức trân trọng, tinh tế đánh giá chiếc vòng cổ thủy tinh trong tay, cẩn thận đếm qua, quả nhiên là bốn mươi tám giọt nước mắt thuỷ tinh chói mắt, mỗi hạt thủy tinh đều sáng bóng, lóng lánh xinh đẹp đến động lòng người.

“Phu nhân, chồng tôi từng nói qua, tiền bạc và hạnh phúc không cần thiết phải quan hệ trực tiếp với nhau, ‘Nước mắt Lị Lị Cơ’ vốn là quà sinh nhật anh ấy hao hết tâm sức chuẩn bị tặng cho tôi, nhưng tôi nghe nói tình yêu trong lúc đó của phu nhân và tiên sinh Jackson, cũng đã trải qua sự thử thách đáng kể, vất vả lắm mới có thể ở cùng một chỗ, cho nên càng nghĩ, vẫn là cảm thấy có lẽ phu nhân thích hợp có được thứ trân bảo tượng trưng cho tình yêu lâu bền này hơn so với tôi.”

Phu nhân Jackson lúc này bất chấp sự cuồng nhiệt của mình đối với kim cương, bởi vì có thể có được loại vòng cổ biểu tượng cho tình yêu đáng kể này, so với thứ kim cương lạnh như băng kia, quả thực có ý nghĩa hơn hẳn.

Phu nhân của Jackson thật cẩn thận đặt chiếc vòng cổ thuỷ tinh vào trong hành lý, dùng ánh mắt chan chứa thâm tình nhìn chồng xong, rồi kích động hướng vợ chồng Quý Triết Nam biểu đạt ý cảm tạ.

Quý Thừa Du cách Quý Triết Nam không xa, đồng thời cũng đã hết chỗ nói rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương