Mr.Bu Không Phải Idol Của Tôi
-
Chương 145
Mẹ tôi từ khi cập nhật được văn minh lướt Wechat, ngày nào cũng gửi bao nhiêu liên kết cho tôi, mở ra xem thì tất cả đều nói về hôn nhân, điển hình là thể loại: Thiên hạ làm gì có con mèo nào không thích ăn vụng, 99% đàn ông đều sẽ đi “chệch quỹ đạo”.
Tôi nghĩ thầm, “Chệch quỹ đạo? Sao mẹ không nghi ngờ đàn ông bị chệch giới tính?”.
Có hôm mẹ tới nhà tôi, đúng hôm Mr.Bu đi công tác. Mười giờ đêm mẹ cứ nằng nặc bắt tôi phải gọi điện cho anh.
Tôi bất đắc dĩ đành gọi cho anh, “Anh đang làm gì thế?”
Mr.Bu yên lặng giây lát, đột nhiên lại phì cười, “Em đang muốn kiểm tra anh?”.
“Không được sao?”
Đầu bên kia dường như rất vui vẻ, “Nhớ anh rồi chứ gì? Hôm nay anh ngồi tàu điện ngầm, nhìn thấy một cô gái đang cầm một cuốn tạp chí. Cô ấy hỏi anh có phải muốn đọc tạp chí này hay không mà cứ nhìn chằm chằm vào đó. Anh nói, trong cuốn tạp chí đó có bài viết của vợ anh. Cô ấy hỏi anh là bài nào, anh chỉ cho cô ấy xong, cô ấy nói cuốn tạp chí đó toàn mấy bài viết buồn bã bi thương, duy chỉ có bài của em là ngọt ngào dễ thương. Cô ấy bảo chắc chắn tác giả là một người rất hạnh phúc.”
“Thế anh trả lời thế nào?”
“Anh nói, cô ấy là một cô gái rất ngốc, hay gây sự vô cớ, rất không hiểu chuyện, lại còn tùy hứng, tâm hồn thì mong manh dễ vỡ.”
Tôi có chút tức giận, “Sao nghe lại bánh bèo dễ ghét thế nhỉ?”.
“Đúng thế, nhưng anh thích, có vấn đề gì không?”.
Tôi nghĩ thầm, “Chệch quỹ đạo? Sao mẹ không nghi ngờ đàn ông bị chệch giới tính?”.
Có hôm mẹ tới nhà tôi, đúng hôm Mr.Bu đi công tác. Mười giờ đêm mẹ cứ nằng nặc bắt tôi phải gọi điện cho anh.
Tôi bất đắc dĩ đành gọi cho anh, “Anh đang làm gì thế?”
Mr.Bu yên lặng giây lát, đột nhiên lại phì cười, “Em đang muốn kiểm tra anh?”.
“Không được sao?”
Đầu bên kia dường như rất vui vẻ, “Nhớ anh rồi chứ gì? Hôm nay anh ngồi tàu điện ngầm, nhìn thấy một cô gái đang cầm một cuốn tạp chí. Cô ấy hỏi anh có phải muốn đọc tạp chí này hay không mà cứ nhìn chằm chằm vào đó. Anh nói, trong cuốn tạp chí đó có bài viết của vợ anh. Cô ấy hỏi anh là bài nào, anh chỉ cho cô ấy xong, cô ấy nói cuốn tạp chí đó toàn mấy bài viết buồn bã bi thương, duy chỉ có bài của em là ngọt ngào dễ thương. Cô ấy bảo chắc chắn tác giả là một người rất hạnh phúc.”
“Thế anh trả lời thế nào?”
“Anh nói, cô ấy là một cô gái rất ngốc, hay gây sự vô cớ, rất không hiểu chuyện, lại còn tùy hứng, tâm hồn thì mong manh dễ vỡ.”
Tôi có chút tức giận, “Sao nghe lại bánh bèo dễ ghét thế nhỉ?”.
“Đúng thế, nhưng anh thích, có vấn đề gì không?”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook