_Thôi được.-Andre miễn cưỡng.

Đừng...Cha ơi...Đừng tin hắn...Đừng...

Reven tuyệt vọng nhìn họ...

_Bắt đầu đi.-Hắn gần như ra lệnh.

Vù vù.

Những phép thuật mạnh mẽ cùng lúc được thi triển,xoáy mạnh vào cột năng lượng hủy diệt đang bùng nổ,khiến nó cũng giảm nhẹ ít nhiều.

Được rồi...Nữ vương của ta...Điềm tĩnh lại đi nào....

Xoẹt.

Một sợi dây xích bằng sét quấn chặt hắn.

_Mi nghĩ rằng ta yếu đuối đến thế sao????Mi xem thường ta quá đấy!!!

Uỳnh!

Một loạt những tinh linh gió bay đến,tạo thành những lưỡi dao sắc nhọn chém tới tấp vào hắn.

Không...Chẳng lẽ ta lại sai sao?...Làm sao lại có thể?....

_Á!-Reven đột ngột thét lên,sợi dây xích lỏng ra.

Cái gì?...Ra vậy...Nàng đã kiệt sức...Mạnh mẽ lắm...Thú vị lắm...

_Kết thúc nhé,nữ vương.-Hắn mỉm cười.

Xoẹt.

Nàng ngất xỉu.

_Phew!Vậy là xong.May mắn thật,cô ta mà kiệt sức trễ chút nữa là ta toi rồi.-Hắn thở phào nhìn Reven trong vòng tay mình.

Cô ta đẹp thật...Nét đẹp thanh khiết...Mà cũng thật đáng sợ...Chẳng lạ gì khi cả bản gốc cũng gục ngã trước cô ta...

_Ta đi đây,cuộc chiến tạm hoãn nhé!Cho ta mượn nữ vương của các người một thời gian luôn.-Hắn mỉm cười.

_Nhưng...-Oscan bối rối.

_Khỏi lo,ta không làm gì cô ấy đâu.Chào nhé!-Hắn vẫy tay rồi biến mất cùng binh đoàn quái thú.

Cuộc chiến vậy là đã ngưng lại...Nhưng nữ vương lại nằm trong tay bọn chúng...Chắc chắn một cuộc chiến khác...Thảm khốc hơn sẽ lại diễn ra....

(to be continued...)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương