Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối
-
Chương 48: Thức tỉnh(5)
Rắc rắc!
_Nhanh lên Shiva,kết giới phép thuật không thể chịu được lâu đâu!-Gary hối thúc.
Ầm!
Một viên gạch rơi xuống.
Hộc
Máu trào ra khóe miệng Reven.
Đau quá...Chúng muốn phá tan nơi này....Ta không thể cầm cự lâu hơn nữa...Nhanh lên Shiva...Nhanh lên...
_Reven...Cô ấy không chống đỡ được lâu đâu!Blood,cậu quay về giúp cô ấy,chúng tôi phải xong việc đã!-Shiva nói.
_Được.-Nói xong,Blood biến mất.
Chính điện,nơi Reven đang cố gắng duy trì kết giới phép thuật...
_Á!-Reven thét lên đau đớn khi kết giới phép thuật đang dần bị phá vỡ.
_Reven,cô không sao chứ?Tôi sẽ giúp cô,nghỉ ngơi đi!-Blood lo lắng nói khi nhìn thấy máu đang chảy ra từ khoé miệng Reven.
_Không được...Anh không tái tạo nổi kết giới đâu...Á!-Reven đau đớn khi kết giới cứ dần đè nặng lên vai cô.
Shiva!Nhanh lên!...Ta không chịu nổi nữa đâu!...
Tháp Vọng Nguyệt...
_Một chút nữa thôi...Chỉ một chút...
Xoảng!
Viên kim cương vỡ tan,để lộ bên trong là một thể xác của một chàng tai.
Ầm!
Sấm sét, lửa, gió giáng mạnh vào thể xác anh ta, tạo thành một tấm áo choàng mạ vàng bao bọc thân thể anh. Những mảnh kim cương phép thuật từ từ liền lại, kết tinh thành một bộ chiến bào oai phong. Tấm áo choàng đen hé mở, một chàng trai trẻ oai dũng bước ra.
_Chào mừng cậu trở lại với thế giới này,Oscan.
_Shiva,chú Andre, cô Alex, cha, tại sao mọi người lại ở đây hết vậy? Tại sao con lại ở đây, con lẽ ra phải chết rồi cơ mà? -Một câu hỏi hoàn toàn tương tự như Reven.
_Không có thời gian giải thích, Oscan. Chúng ta cần đến giúp Reven ngay!Cô ấy không thể cầm cự lâu hơn nữa! -Gary hốt hoảng nhìn lên kết giới đang dần dần bị phá vỡ.
_Reven? Cô ấy đang ở đây sao?- Oscan ngạc nhiên hỏi.
_Đúng, và đang bảo vệ cho kết giới phép thuật khỏi cái bọn quỷ ngu ngốc chết tiệt ấy.-Andre nói với giọng gần như hằn học.
_Không còn nhiều thời gian nữa. Nhìn kết giới thì Reven gần như kiệt sức rồi. Nhanh lên!
Kết giới phép thuật mỏng dần đi....
(to be continued...)
_Nhanh lên Shiva,kết giới phép thuật không thể chịu được lâu đâu!-Gary hối thúc.
Ầm!
Một viên gạch rơi xuống.
Hộc
Máu trào ra khóe miệng Reven.
Đau quá...Chúng muốn phá tan nơi này....Ta không thể cầm cự lâu hơn nữa...Nhanh lên Shiva...Nhanh lên...
_Reven...Cô ấy không chống đỡ được lâu đâu!Blood,cậu quay về giúp cô ấy,chúng tôi phải xong việc đã!-Shiva nói.
_Được.-Nói xong,Blood biến mất.
Chính điện,nơi Reven đang cố gắng duy trì kết giới phép thuật...
_Á!-Reven thét lên đau đớn khi kết giới phép thuật đang dần bị phá vỡ.
_Reven,cô không sao chứ?Tôi sẽ giúp cô,nghỉ ngơi đi!-Blood lo lắng nói khi nhìn thấy máu đang chảy ra từ khoé miệng Reven.
_Không được...Anh không tái tạo nổi kết giới đâu...Á!-Reven đau đớn khi kết giới cứ dần đè nặng lên vai cô.
Shiva!Nhanh lên!...Ta không chịu nổi nữa đâu!...
Tháp Vọng Nguyệt...
_Một chút nữa thôi...Chỉ một chút...
Xoảng!
Viên kim cương vỡ tan,để lộ bên trong là một thể xác của một chàng tai.
Ầm!
Sấm sét, lửa, gió giáng mạnh vào thể xác anh ta, tạo thành một tấm áo choàng mạ vàng bao bọc thân thể anh. Những mảnh kim cương phép thuật từ từ liền lại, kết tinh thành một bộ chiến bào oai phong. Tấm áo choàng đen hé mở, một chàng trai trẻ oai dũng bước ra.
_Chào mừng cậu trở lại với thế giới này,Oscan.
_Shiva,chú Andre, cô Alex, cha, tại sao mọi người lại ở đây hết vậy? Tại sao con lại ở đây, con lẽ ra phải chết rồi cơ mà? -Một câu hỏi hoàn toàn tương tự như Reven.
_Không có thời gian giải thích, Oscan. Chúng ta cần đến giúp Reven ngay!Cô ấy không thể cầm cự lâu hơn nữa! -Gary hốt hoảng nhìn lên kết giới đang dần dần bị phá vỡ.
_Reven? Cô ấy đang ở đây sao?- Oscan ngạc nhiên hỏi.
_Đúng, và đang bảo vệ cho kết giới phép thuật khỏi cái bọn quỷ ngu ngốc chết tiệt ấy.-Andre nói với giọng gần như hằn học.
_Không còn nhiều thời gian nữa. Nhìn kết giới thì Reven gần như kiệt sức rồi. Nhanh lên!
Kết giới phép thuật mỏng dần đi....
(to be continued...)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook